Hầu Tam lắc đầu nói: - Cũng chưa thắng, song phương đều có chết, La Sát Cung tổn thất nghiêm trọng hơn một chút. Hai bên đều đánh không nổi nữa. Bởi vì tiếp tục đánh tiếp, hai đại thế lực đều sẽ xong đời, sẽ bị thế lực còn lại thâu tóm. - Thần nữ bọn họ vì sao giết thần tử của La Sát Cung? Lục Ly hơi nghi hoặc, tình huống bình thường, thần tử thần nữ đều không dám chém giết lung tung, đại biểu đạp lên tôn nghiêm đối phương, giống như hắn ở Nhị Trọng Thiên giết thần tử của Phó gia, Phó gia lập tức nổi điên… - Hắc hắc! Hầu Tam cười hắc hắc nói: - Nghe nói là thần tử của La Sát Cung muốn cưỡng hiếp thần nữ của Địa Ngục Phủ, kết quả thần nữ kia có bí bảo hộ thể, đang làm thì tỉnh lại… Thần nữ của Địa Ngục Phủ rất nổi danh, gọi là Tô Nguyệt Cầm, không chỉ nổi danh ở La Sát Hải, ở cả Tử Dương Đại Lục cũng rất nổi danh, là bạn lữ trong lòng vô số công tử mơ ước thiết tha. Cũng không phải nữ tử này bộ dạng khuynh quốc khuynh thành, bế nguyệt tu hoa thế nào. Linh dược ở khắp nơi Tam Trọng Thiên, rất nhiều nữ tử từ nhỏ đã dùng linh dược, bề ngoài cũng sẽ không kém. Mỹ nữ đỉnh cấp cũng có rất nhiều, có thể gặp được khắp nơi, thân phận thần nữ của một thế lực La Sát Hải cũng không tính là cao. Tô Nguyệt Cầm nổi danh như vậy là bởi vì nàng có một loại thần thể phi thường hiếm thấy, Tinh Nguyệt Thần Thể. Nghe nói loại thần thể này mười vạn năm khó gặp một lần. Trong cơ thể nàng tự mang đạo vận thiên địa, hoan hảo với nàng có thể hiểu được chí lí thiên địa, khả năng hiểu được chân ý cường đại cũng tăng cao. Đương nhiên Tinh Nguyệt Thần Thể chỉ là một loại truyền thuyết, chân thật hay không, ai cũng không biết. Lời đồn này lưu truyền rất nhiều năm ở Tam Trọng Thiên, Tô Nguyệt Cầm được chứng thật là Tinh Nguyệt Thần Thể, giá trị con người lập tức tăng cao, người theo đuổi nối liền không dứt. Thậm chí còn có hậu nhân Đại Đế tiến đến cầu hôn. Đáng tiếc Tô Nguyệt Cầm một lòng vấn đạo, muốn Địa Ngục Phủ phát dương quang đại, bất luận ai theo đuổi cũng không để trong lòng. Trước đó không lâu, La Sát Hải có một lần tụ hội, thế hệ người trẻ tuổi La Sát Hải tụ tập một chỗ. Tô Nguyệt Cầm tự nhiên trở thành trung tâm mọi người chú ý, thiên chi kiêu nữ. Sau khi tụ hội, thần tử của La Sát Hải một mình định ngày hẹn Tô Nguyệt Cầm, không ngờ rằng lại hạ dược Tô Nguyệt Cầm, cưỡng bức Tô Nguyệt Cầm kết quả bị Tô Nguyệt Cầm băm vằm... Đương nhiên, những việc này đều là lời đồn Hầu Tam nghe thấy, chân tướng cụ thể thế nào cũng không biết. Dù sao La Sát Hải và Địa Ngục Phủ đánh nhau, đánh đã hơn nửa năm, đã chết không biết bao nhiêu người. Rất nhiều tiểu thế lực gần đó bị liên lụy, có tiểu thế lực trực tiếp bị diệt. Hiện tại, hai bên gần như ngừng chiến, bởi vì ai cũng diệt không được, cường giả hai bên bị giết quá nhiều, tiếp tục đánh tiếp chỉ lưỡng bại câu thương. Đến lúc đó, giúp các thế lực khác ngư ông đắc lợi, hai đại thế lực đều sẽ diệt vong. - Ừm... gia nhập Địa Ngục Phủ là lựa chọn không tồi. Lục Ly sau khi nghe lời giải thích của Hầu Tam, trong lòng lập kế hoạch. Địa Ngục Phủ rất cường đại, ở đó không cần sợ bị người đuổi giết. Địa Ngục Phủ đã chết nhiều người như vậy, đang cần phải thay máu. Ở nơi đó cũng dễ dàng tìm hiểu tin tức. Dù sao hắn cũng sẽ không làm chuyện nổi bật, tùy tiện tiềm tu một thời gian, chờ thời cơ thích hợp đi là được rồi. - Cứ quyết định như vậy! Lục Ly làm việc dứt khoát, hắn phất tay nói: - Mang ta đi Địa Ngục Phủ, ta muốn gia nhập Địa Ngục Phủ. - Đại nhân muốn gia nhập Địa Ngục Phủ? Hầu Tam ngẩn ra, sau đó nhăn mày nói: - Đại nhân, nơi này cách Địa Ngục Phủ còn một khoảng. Tuy đại chiến sắp ngừng rồi, nhưng gần đây vẫn thật loạn. Nếu chúng ta đi Địa Ngục Phủ, trên đường thật dễ dàng bị giết. Ta cảm thấy vẫn nên ngây người ở gần đây một thời gian là tốt nhất, người của La Sát Cung cũng mặc kệ ngươi là ai, gặp người là giết. - Như vậy sao? Lục Ly trầm tư một lát, hỏi: - Nửa tháng thì sao? Ngươi cảm giác nửa tháng đã được chưa? - Hẳn là được rồi! Hầu Tam gật đầu: - Người của La Sát Cung đang rút quân, trong nửa tháng hẳn có thể rút lui. - Được! Lục Ly cũng không phải người lỗ mãng, thời gian nửa tháng hẳn là vẫn chờ nổi. Hắn nhìn lướt qua Hầu Tam, nói: - Ngươi tu luyện ở nơi này, không được lộn xộn, nếu không giết ngay. Mang ta đi Địa Ngục Phủ, ta sẽ thả ngươi! - Không đâu, sẽ không đâu! Hầu Tam liên tục xua tay nói: - Đại nhân, kỳ thật ta cũng muốn gia nhập Địa Ngục Phủ. Thế lực của ta đã bị giết. Trước kia nhân vật như ta, Địa Ngục Phủ sẽ thật chướng mắt. Hiện tại bọn họ đang thiếu người, ta muốn đi lăn lộn thử. Nếu có thể gặp mặt Tô thần nữ một lần, vậy chết cũng đáng. Nhìn thấy bộ dáng khát khao của Hầu Tam, Lục Ly bĩu môi. Bộ dáng không tiền đồ của Hầu Tam khiến hắn cạn lời. Không phải là một thần nữ thôi sao? Đừng nói Tinh Nguyệt Thần Thể chỉ là truyền thuyết, cho dù là thật thì sao? Lục Ly hiện tại không có hứng thú gì với nữ nhân, thầm nghĩ đi một vòng tìm Lục Linh, làm xong chuyện Đại Ma Vương bàn giao. Lục Ly ngồi xếp bằng tiếp tục tu luyện, Hầu Tam không dám lộn xộn, ngồi xếp bằng ở nơi khác. Hai người tường an vô sự, lẳng lặng chờ đợi. Bên ngoài không ngừng có chiến thuyền bay qua, người của La Sát Cung đích xác bắt đầu rút lui, nếu không sẽ không có nhiều chiến thuyền như vậy bay qua. Nơi ở của bọn họ thật an toàn, mặc dù có vô số chiến thuyền bay qua, nhưng không ai để ý đảo nhỏ đều là người chết này. Mười ngày rất nhanh trôi qua, chiến thuyền ít đi rất nhiều, hẳn là hai đội đều đã rút lui. Còn có tiểu đội còn đuổi phía sau. Địa Ngục Phủ cũng không có nhiều chiến thuyền truy kích đến, xem ra Địa Ngục Phủ cũng không muốn đánh nhau, nếu không khẳng định sẽ đuổi giết. Mặc dù Lục Ly đang tu luyện nhưng vẫn thúc giục Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng. Hắn hiểu được bề ngoài của Đại Đạo Chi Ngân, cảm giác lực tăng lên mấy lần, giờ đây hắn cũng không cần dùng thần niệm tìm hiểu, có thể dễ dàng cảm giác tình huống trong phạm vi ngàn dặm.
Chương 2942 Ngươi là ai?
dặm hắn đều có thể cảm giác. Hắn biết đã nhặt được bảo vật, Đại Đạo Chi Ngân này tuyệt đối là vật siêu cấp nghịch thiên. Chỉ cần hắn liên tục tìm hiểu, chờ tìm hiểu Đại Đạo Chi Ngân đến mức độ nhất định, chiến lực của hắn khẳng định phi thường nghịch thiên. Không nói gì nữa, lực cảm giác hiện giờ dị thường biến thái. Nếu có địch nhân động thủ với hắn, vừa động thủ hắn đều sẽ biết, đánh không lại ít nhất có thể đào tẩu bằng Thần Hành Thuyền? Nửa tháng sau, Lục Ly mở mắt đúng giờ, hai ba ngày này đã không còn chiến thuyền bay qua, võ giả đi ngang qua cũng phi thường hiếm thấy, là thời điểm rời khỏi. Thời gian trôi qua lâu như vậy, nếu đám người Ưng Kì đào tẩu, thương thế hẳn sẽ được chữa trị? Nơi này bên cạnh La Sát Hải, hắn cảm giác phi thường an toàn. Chỉ có tiến nhập vào Địa Ngục Phủ, Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc mới không dám đi gây sự, dù sao Địa Ngục Phủ cũng là một thế lực lớn. - Đi thôi! Lục Ly một tay mang theo Hầu Tam bay về phía đông bắc, hắn không phóng thích Long Dực, cứ như vậy phi hành sát mặt nước. Hắn thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, đồng thời cũng phóng ra thần niệm, như vậy tra xét sẽ càng rõ ràng hơn. Tốc độ của hắn rất nhanh, thân hình phiêu dật, còn không ngừng thay đổi phương hướng phi hành. Hầu Tam bị hắn mang đi, nhưng không có dị động gì. Hắn chỉ cảm thấy kỳ quái, Lục Ly sao lại bay vòng vo nhiều vòng như vậy? Rất nhanh hắn đã hiểu được, Lục Ly phi hành nửa canh giờ lại không gặp người nào. Thần niệm của Hầu Tam nhìn quét xung quanh, lại cảm giác mọi người như biến mất khỏi thế gian. Hầu Tam rất quen thuộc nơi gần đây, hắn biết rất nhiều nơi có thể ẩn núp người. Bởi vì hai đại thế lực đại chiến, rất nhiều tiểu thế lực gặp tai ương, rất nhiều tiểu võ giả lưu lạc các nơi, tựa như hắn. Có quá nhiều tiểu võ giả này, La Sát Cung không thể giết hết, Địa Ngục Phủ càng không thể. Cho nên theo suy đoán, Lục Ly đi qua đi lại, hẳn là né những người này. Nửa canh giờ vẫn chưa gặp ai, nói rõ cái gì? Nói rõ năng lực tra xét của Lục Ly thật nghịch thiên, một Nhị Kiếp Thiên Thần không chỉ có tốc độ biến thái, lại còn có năng lực tra xét đáng sợ như vậy. Quan trọng nhất là khí tràng của Lục Ly, khiến Hầu Tam cảm giác đối mặt không phải Nhị Kiếp Thiên Thần, mà là một cường giả Tứ Kiếp. Thời gian kế tiếp, Hầu Tam kiến thức cái gì là biến thái chân chính, phi hành hết một ngày, Hầu Tam lại không gặp bất kỳ ai. - Không tồi, không tồi! Hầu Tam yên tâm, đi theo Lục Ly có thể bình an đến Địa Ngục Phủ. Nếu có thể gia nhập Địa Ngục Phủ, vậy xem như có chỗ an ổn. Trên bản đồ, Lục Ly cách Địa Ngục Đảo chỉ còn một khoảng cách rất ngắn, nhưng Lục Ly bay hai ngày hai đêm vẫn chưa đến. Dọc đường đi, hắn phát hiện rất nhiều võ giả, nhưng đều tránh được. Cho dù là một võ giả cấp thấp, hắn cũng có thể bay vòng qua. Hắn không muốn xuất hiện ngoài ý muốn gì, trước khi thực lực chưa tuyệt đối, phải ẩn mình làm người. La Sát Hải thật hỗn loạn, nơi này cường giả nhiều như mây, ngưu quỷ xà thần đều có. Có lẽ một tiểu võ giả nhìn có vẻ yếu ớt, lại là một lão ma tuyệt thế. Như hắn, cảnh giới chỉ Nhị Kiếp, chiến lực tổng hợp lại cũng đã là Tam Kiếp đỉnh phong. Khi vận dụng Thần Thiết, võ giả Tứ Kiếp bình thường cũng có thể chém giết. Nhất Trọng Thiên nghe nói có mấy vạn giới diện, Nhị Trọng Thiên cũng có mấy ngàn giới diện, cộng thêm Tứ Trọng Thiên đã sụp đổ. Cường giả cả đại thế giới đều tụ tập ở Tam Trọng Thiên. Nơi này vạn tộc san sát nhau, cường giả như sơn như hải. Nổi bật ở nơi như vậy, kết cục cuối cùng chỉ có thể chết. - Chắc còn khoảng một ngày có thể đến Địa Ngục Đảo rồi? Thời gian nửa đêm, Lục Ly đến một tiểu đảo, hắn quyết định nghỉ ngơi một chút. Hắn thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, phối hợp thần niệm tra xét. Như vậy lực tinh thần hao tổn phi thường lớn, dị thường vất vả. La Sát Hải rất nguy hiểm, hẳn phải bảo trì đủ thanh tỉnh, hắn cần nghỉ ngơi. - Đại nhân, người nghỉ ngơi đi, ta cảnh giác cho người! Hầu Tam hai ba ngày này xem như mở rộng tầm mắt, phi hành lâu như vậy ngoài nhìn thấy chiến thuyền xa xa, trên đường không gặp ai cả. Là vận khí bọn họ quá tốt? Hay là Lục Ly có được thần thông siêu mạnh? Cho dù thế nào, Hầu Tam đã xem Lục Ly như thần nhân. Hắn vốn muốn đi Địa Ngục Phủ, đúng lúc Lục Ly cũng đi. Thực lực hắn không đủ, có lẽ đi theo Lục Ly có thể được Địa Ngục Phủ đãi ngộ đặc biệt? Ý tưởng ôm đùi như vậy, Hầu Tam biểu hiện đặc biệt cung kính với Lục Ly. Ừm! Lục Ly ngồi xếp bằng nghỉ ngơi dưới cây đại thụ, thoạt nhìn đang nhập định, kỳ thật đang thúc giục Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng tình huống bốn phía. Nếu Hầu Tam có động thái khác thường, hắn sẽ không lưu tình như trước. Hầu Tam không có dị động gì, ngoan ngoãn gác đêm, cũng phi thường đề phòng, liên tục dùng thần niệm tra xét bốn phía, phòng ngừa có người đến gần đánh lén. Cảm ứng mấy canh giờ, khi trời đã thật sáng, Lục Ly rốt cục thả lỏng đề phòng với Hầu Tam. Người này không có ý gây rối hắn. Hiện tại hắn thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, phá lệ mẫn cảm, nếu Hầu Tam lộ ra nửa điểm sát ý với hắn, hắn lập tức có thể cảm nhận được. Hơn nửa đêm, Hầu Tam nhìn hắn vài lần, nhưng trong con ngươi đều là sùng bái và tôn kính, không có chút sát ý. Lục Ly thật yên tâm, ngừng tra xét, quyết định thừa dịp trời còn chưa hoàn toàn sáng, nghỉ ngơi một hai canh giờ. Hắn vừa nghỉ ngơi một canh giờ, đến khi không trung hơi sáng lên, phía xa vang lên vài tiếng phá không, sau đó bốn võ giả bay tới như lợi kiếm. - Đại nhân, có tình huống! Hầu Tam lập tức cảnh giác, thân mình thối lui đến phía sau Lục Ly. Lục Ly mở mắt, hắn không hành động gì mà đứng lên, thu lại khí tức trên người. Bốn người đến đây đều là võ giả Tam Kiếp, một người là Tam Kiếp đỉnh phong, khí tức ba người còn lại cũng không tệ. Nếu không cần khai chiến, Lục Ly thật sự không muốn chiến đấu. Cho nên hắn thu lại khí tức, giảm bớt địch ý, hy vọng bốn người sẽ không để ý bọn họ.
Chương 2943 Ngươi là ai?
Hắn suy nghĩ nhiều rồi... Đám người La Sát Hải ăn mềm sợ cứng, nơi này ngoài bạn bè thì là địch nhân, gặp người đều khai chiến, cướp bóc. Đánh không lại mới chạy, ỷ mạnh hiếp yếu được thể hiện hoàn mỹ ở nơi này. Bốn người ngừng lại trên không đảo nhỏ, bốn người liếc nhau, trên mặt lạnh lùng, bốn người bay xuống, một người quát lạnh: - Giao ra Không Gian Giới Chỉ và bảo vật, nếu không... hắc hắc! Sắc mặt Lục Ly lạnh lẽo, xem ra không thể tránh khỏi trận chiến này. Hắn truyền âm nói với Hầu Tam: - Ngươi chạy sang trái đi, mấy người này một mình ta có khả năng xử lý, chạy đi! Hầu Tam đã hoàn toàn tin phục Lục Ly, thân mình lập tức bay lên trời, Lục Ly cũng bay lên trời, đào tẩu sang bên phải. - Còn muốn trốn, hừ! Bốn người lộ vẻ khinh thường, bốn người tách ra hai đội, mỗi bên hai người đuổi giết một người. Bởi vì Hầu Tam là cường giả Tam Kiếp, Lục Ly thoạt nhìn chỉ là Nhị Kiếp, tất cả Tam Kiếp đỉnh phong đuổi theo Hầu Tam, phía Lục Ly chỉ là hai võ giả Tam Kiếp yếu ớt đuổi giết. - Ha hả! Lục Ly muốn chính là kết quả này. Nội tâm hắn lạnh lùng cười, thân mình xoay ngược lại, giả bộ liều mạng với hai người, phóng đến hai người. Hắn khống chế tốc độ, hai nắm đấm nắm chặt, đấm lên hai người. - Ha ha ha! Hai người thấy bộ dáng của Lục Ly thì cười ha hả, bọn họ cảm giác một con dê đang tấn công với hai con mãnh hổ. Hai người lấy ra binh khí, liếc nhìn nhau, phân biệt tập trung vào hai tay Lục Ly. Hai người chuẩn bị chặt tay Lục Ly, rồi chậm rãi chơi đùa cùng Lục Ly. Hai người một người cầm chiến đao, một người cầm trường kiếm, lần lượt đánh xuống cánh tay Lục Ly. Lục Ly không tránh không né, tiếp tục khống chế nắm đấm, đấm lên người hai người. Keng keng! Binh khí của hai người chém lên tay Lục Ly, phát ra tiếng leng keng kim thiết va chạm nhau. Binh khí hai người bay ngược lại. Khi thần tình hai người ngạc nhiên, nắm đấm Lục Ly đột nhiên gia tốc, đấm mạnh lên hai người. Ầm! Hai người bị đấm bay như đạn pháo, một người bị đập nát đầu, người khác bị đập lủng ngực, chiến giáp cũng không thể bảo vệ... A! Hai người một người chết thảm, một người bị thương nặng, phát ra tiếng hét thảm. Hai người bên kia đang đuổi giết Hầu Tam, nghe tiếng hét thảm của hai người kia, đồng thời ngừng lại, thần tình kinh nghi quay đầu lại nhìn. Ách... Không chỉ hai người, vẻ mặt của Hầu Tam cũng thật khiếp sợ. Hắn vừa rồi còn đang chửi má nó, Lục Ly không phải nói hắn sẽ đối phó với bốn người sao? Vì sao hai tên mạnh nhất đến đuổi giết hắn? Giờ đây mới phát hiện đây là chiến thuật của Lục Ly. Khiến hắn khiếp sợ là chiến lực của Lục Ly! Vốn hắn nghĩ Lục Ly chỉ có chiến lực của Tam Kiếp trung hậu kỳ, lại không nghĩ rằng một Tam Kiếp Trung Kì, một Tam Kiếp Hậu Kì lại bị một chiêu của Lục Ly giết ngay lập tức. Thâm sâu không lường được! Liên tưởng đến tốc độ và lực cảm giác khủng bố của Lục Ly, ánh mắt Hầu Tam nhìn Lục Ly càng thêm sùng ái, cường giả luôn có thể khiến người ta sinh ra ý sùng bái, nhất là khắp người Lục Ly đều tràn ngập vẻ thần bí. - Ngươi là ai? Võ giả Tam Kiếp đỉnh phong vạm võ cũng cảm thấy khó hiểu, cũng không động thủ, mà ngưng thanh hỏi. Mặt ngoài Lục Ly chỉ có cảnh giới Nhị Kiếp, khí tức sinh mệnh lại trẻ tuổi như thế, lại một chiêu giết ngay hai đồng bạn của hắn, điều này khiến hắn phi thường kiêng kị. Hắn sợ Lục Ly có lai lịch từ đại gia tộc, mạo muội động thủ dễ xảy ra chuyện lớn. - Ngươi quản ta là ai làm gì? Lục Ly lười biếng nói, hắn vươn ra một bàn tay, móc ngón giữa, nói: - Các ngươi không phải muốn cướp sao? Đến, đến đây đi, chỗ ta có rất nhiều bảo vật, có thể cướp hay không, phải xem năng lực của các ngươi. Lục Ly làm thế, ngược lại khiến Tam Kiếp đỉnh phong càng thêm kiêng kị. Hắn liếc nhìn người khác, mở miệng: - Nếu các hạ không báo danh hào, ta chỉ có thể mạo phạm. Huynh đệ của ta không thể chết vô ích như vậy. - Ngươi tính là cái gì? Lục Ly thấy người này hơi sợ hãi, trên mặt lập tức lộ ra vẻ ngạo nghễ, lạnh giọng nói: - Ở La Sát Hải còn có người dám cướp đồ của bổn tọa? Các ngươi muốn chết như vậy, bổn tọa sẽ thành toàn các ngươi! Bên ngoài Lục Ly xuất hiện chen chúc Hư Không Trùng, che thiên cái địa, trong tay hắn xuất thanh chiến đao, sát khí cuồn cuộn tràn ngập khắp người, chủ động phóng đến chỗ Tam Kiếp đỉnh phong. - Đi thôi! Tam Kiếp đỉnh phong sợ hãi, mỗi người ở La Sát Hải đều là ăn mềm sợ cứng. Khí tràng của Lục Ly quá mạnh mẽ, hắn nghĩ Lục Ly đến đây. Cho nên thân mình chợt lóe lên, mang theo võ giả bị thương nặng, bỏ chạy ra xa. Một người khác cũng sợ hãi chạy theo, lưu lại một thi thể không đầu... - Vậy cũng được? Hầu Tam trừng mắt, Lục LY giết một người, đả thương nặng một người, lại chỉ nói vài câu đã dọa chạy một Tam Kiếp đỉnh phong? Trận chiến này khiến Lục Ly kiến thức được bản tính của người La Sát Hải, ăn mềm sợ cứng. Ở đây, ai cũng không dám nổi bật, không dám tùy ý tử chiến. Bởi vì nơi này có quá nhiều cường giả, không cẩn thận sẽ mất mạng. Lục Ly cũng không dám ngây người lâu ở đây, bay xuống, thu lấy Không Gian Giới của thi thể, sau đó mang theo Hầu Tam tiếp tục bay đi Địa Ngục Đảo. Lần này hắn chuẩn bị một hơi bay đi Địa Ngục Đảo, chỉ cần gia nhập Địa Ngục Đảo, có thể tạm thời an toàn. Hắn giống lúc trước, thúc giục Đại Đạo Chi Ngân tra xét, một khí có động tĩnh nhỏ nào, hắn sẽ đi đường vòng, như vậy, tuy tốn một ít thời gian, nhưng sẽ tuyệt đối an toàn. Một đường đi thật bình yên, Hầu Tam phát hiện vẫn không gặp người nào, năng lực tra xét của Lục Ly phi thường nghịch thiên. Hắn nhìn Lục Ly vài lần, cắn chặt răng nói: - Đại nhân, về sau ta muốn lăn lộn cùng người. Về sau người chính là đại ca của ta, người nói một ta không dám nói hai, chỉ mong đại ca thu lưu ta. Lục Ly liếc mắt nhìn Hầu Tam, cảm thấy cạn lời. Hầu Tam cũng thật có mắt nhìn, còn muốn ôm đùi? Lăn lộn với hắn, ít nhất đi Địa Ngục Phủ, sẽ không bị người khác ức hiếp quá thảm.
Chương 2943 Ngươi là ai?
Hắn suy nghĩ nhiều rồi... Đám người La Sát Hải ăn mềm sợ cứng, nơi này ngoài bạn bè thì là địch nhân, gặp người đều khai chiến, cướp bóc. Đánh không lại mới chạy, ỷ mạnh hiếp yếu được thể hiện hoàn mỹ ở nơi này. Bốn người ngừng lại trên không đảo nhỏ, bốn người liếc nhau, trên mặt lạnh lùng, bốn người bay xuống, một người quát lạnh: - Giao ra Không Gian Giới Chỉ và bảo vật, nếu không... hắc hắc! Sắc mặt Lục Ly lạnh lẽo, xem ra không thể tránh khỏi trận chiến này. Hắn truyền âm nói với Hầu Tam: - Ngươi chạy sang trái đi, mấy người này một mình ta có khả năng xử lý, chạy đi! Hầu Tam đã hoàn toàn tin phục Lục Ly, thân mình lập tức bay lên trời, Lục Ly cũng bay lên trời, đào tẩu sang bên phải. - Còn muốn trốn, hừ! Bốn người lộ vẻ khinh thường, bốn người tách ra hai đội, mỗi bên hai người đuổi giết một người. Bởi vì Hầu Tam là cường giả Tam Kiếp, Lục Ly thoạt nhìn chỉ là Nhị Kiếp, tất cả Tam Kiếp đỉnh phong đuổi theo Hầu Tam, phía Lục Ly chỉ là hai võ giả Tam Kiếp yếu ớt đuổi giết. - Ha hả! Lục Ly muốn chính là kết quả này. Nội tâm hắn lạnh lùng cười, thân mình xoay ngược lại, giả bộ liều mạng với hai người, phóng đến hai người. Hắn khống chế tốc độ, hai nắm đấm nắm chặt, đấm lên hai người. - Ha ha ha! Hai người thấy bộ dáng của Lục Ly thì cười ha hả, bọn họ cảm giác một con dê đang tấn công với hai con mãnh hổ. Hai người lấy ra binh khí, liếc nhìn nhau, phân biệt tập trung vào hai tay Lục Ly. Hai người chuẩn bị chặt tay Lục Ly, rồi chậm rãi chơi đùa cùng Lục Ly. Hai người một người cầm chiến đao, một người cầm trường kiếm, lần lượt đánh xuống cánh tay Lục Ly. Lục Ly không tránh không né, tiếp tục khống chế nắm đấm, đấm lên người hai người. Keng keng! Binh khí của hai người chém lên tay Lục Ly, phát ra tiếng leng keng kim thiết va chạm nhau. Binh khí hai người bay ngược lại. Khi thần tình hai người ngạc nhiên, nắm đấm Lục Ly đột nhiên gia tốc, đấm mạnh lên hai người. Ầm! Hai người bị đấm bay như đạn pháo, một người bị đập nát đầu, người khác bị đập lủng ngực, chiến giáp cũng không thể bảo vệ... A! Hai người một người chết thảm, một người bị thương nặng, phát ra tiếng hét thảm. Hai người bên kia đang đuổi giết Hầu Tam, nghe tiếng hét thảm của hai người kia, đồng thời ngừng lại, thần tình kinh nghi quay đầu lại nhìn. Ách... Không chỉ hai người, vẻ mặt của Hầu Tam cũng thật khiếp sợ. Hắn vừa rồi còn đang chửi má nó, Lục Ly không phải nói hắn sẽ đối phó với bốn người sao? Vì sao hai tên mạnh nhất đến đuổi giết hắn? Giờ đây mới phát hiện đây là chiến thuật của Lục Ly. Khiến hắn khiếp sợ là chiến lực của Lục Ly! Vốn hắn nghĩ Lục Ly chỉ có chiến lực của Tam Kiếp trung hậu kỳ, lại không nghĩ rằng một Tam Kiếp Trung Kì, một Tam Kiếp Hậu Kì lại bị một chiêu của Lục Ly giết ngay lập tức. Thâm sâu không lường được! Liên tưởng đến tốc độ và lực cảm giác khủng bố của Lục Ly, ánh mắt Hầu Tam nhìn Lục Ly càng thêm sùng ái, cường giả luôn có thể khiến người ta sinh ra ý sùng bái, nhất là khắp người Lục Ly đều tràn ngập vẻ thần bí. - Ngươi là ai? Võ giả Tam Kiếp đỉnh phong vạm võ cũng cảm thấy khó hiểu, cũng không động thủ, mà ngưng thanh hỏi. Mặt ngoài Lục Ly chỉ có cảnh giới Nhị Kiếp, khí tức sinh mệnh lại trẻ tuổi như thế, lại một chiêu giết ngay hai đồng bạn của hắn, điều này khiến hắn phi thường kiêng kị. Hắn sợ Lục Ly có lai lịch từ đại gia tộc, mạo muội động thủ dễ xảy ra chuyện lớn. - Ngươi quản ta là ai làm gì? Lục Ly lười biếng nói, hắn vươn ra một bàn tay, móc ngón giữa, nói: - Các ngươi không phải muốn cướp sao? Đến, đến đây đi, chỗ ta có rất nhiều bảo vật, có thể cướp hay không, phải xem năng lực của các ngươi. Lục Ly làm thế, ngược lại khiến Tam Kiếp đỉnh phong càng thêm kiêng kị. Hắn liếc nhìn người khác, mở miệng: - Nếu các hạ không báo danh hào, ta chỉ có thể mạo phạm. Huynh đệ của ta không thể chết vô ích như vậy. - Ngươi tính là cái gì? Lục Ly thấy người này hơi sợ hãi, trên mặt lập tức lộ ra vẻ ngạo nghễ, lạnh giọng nói: - Ở La Sát Hải còn có người dám cướp đồ của bổn tọa? Các ngươi muốn chết như vậy, bổn tọa sẽ thành toàn các ngươi! Bên ngoài Lục Ly xuất hiện chen chúc Hư Không Trùng, che thiên cái địa, trong tay hắn xuất thanh chiến đao, sát khí cuồn cuộn tràn ngập khắp người, chủ động phóng đến chỗ Tam Kiếp đỉnh phong. - Đi thôi! Tam Kiếp đỉnh phong sợ hãi, mỗi người ở La Sát Hải đều là ăn mềm sợ cứng. Khí tràng của Lục Ly quá mạnh mẽ, hắn nghĩ Lục Ly đến đây. Cho nên thân mình chợt lóe lên, mang theo võ giả bị thương nặng, bỏ chạy ra xa. Một người khác cũng sợ hãi chạy theo, lưu lại một thi thể không đầu... - Vậy cũng được? Hầu Tam trừng mắt, Lục LY giết một người, đả thương nặng một người, lại chỉ nói vài câu đã dọa chạy một Tam Kiếp đỉnh phong? Trận chiến này khiến Lục Ly kiến thức được bản tính của người La Sát Hải, ăn mềm sợ cứng. Ở đây, ai cũng không dám nổi bật, không dám tùy ý tử chiến. Bởi vì nơi này có quá nhiều cường giả, không cẩn thận sẽ mất mạng. Lục Ly cũng không dám ngây người lâu ở đây, bay xuống, thu lấy Không Gian Giới của thi thể, sau đó mang theo Hầu Tam tiếp tục bay đi Địa Ngục Đảo. Lần này hắn chuẩn bị một hơi bay đi Địa Ngục Đảo, chỉ cần gia nhập Địa Ngục Đảo, có thể tạm thời an toàn. Hắn giống lúc trước, thúc giục Đại Đạo Chi Ngân tra xét, một khí có động tĩnh nhỏ nào, hắn sẽ đi đường vòng, như vậy, tuy tốn một ít thời gian, nhưng sẽ tuyệt đối an toàn. Một đường đi thật bình yên, Hầu Tam phát hiện vẫn không gặp người nào, năng lực tra xét của Lục Ly phi thường nghịch thiên. Hắn nhìn Lục Ly vài lần, cắn chặt răng nói: - Đại nhân, về sau ta muốn lăn lộn cùng người. Về sau người chính là đại ca của ta, người nói một ta không dám nói hai, chỉ mong đại ca thu lưu ta. Lục Ly liếc mắt nhìn Hầu Tam, cảm thấy cạn lời. Hầu Tam cũng thật có mắt nhìn, còn muốn ôm đùi? Lăn lộn với hắn, ít nhất đi Địa Ngục Phủ, sẽ không bị người khác ức hiếp quá thảm.
Đang tải...
Chương 2945 Tù Binh Doanh
- Thần thể vô thượng! Một thống lĩnh nhìn ra vấn đề, hắn nhìn thấy quân sĩ còn muốn oanh sát, phất tay áo, mở miệng nói: - Hàn Tôn, đừng tự rước lấy nhục nữa, ngươi không thể thương tổn được hắn! Hầu Tam Lục Tứ, các ngươi lấy lệnh bài chúng ta đi vào đi, các ngươi có tư cách gia nhập Địa Ngục Phủ của chúng ta! Thống lĩnh ban cho hai người một tấm lệnh bài, đồng thời để một quân sĩ mang hai người bay vào trong đảo. Ánh mắt hung tợn của Hàn Tôn nhìn chằm chằm Lục Ly. Hắn bị Lục Ly làm nhục, trong thời gian này, khẳng định không thể ngóc đầu dậy, đương nhiên ghi hận Lục Ly. Lục Ly không sao cả, một quân sĩ nho nhỏ mà thôi. Cho dù là thống lĩnh của bọn họ, Lục Ly còn không sợ. Thống lĩnh chỉ là Tam Kiếp đỉnh phong, hắn có thể thoải mái xử lý. Bay thẳng vào trong, Lục Ly phát hiện khắp nơi đều là trạm gác ngầm, nơi này không hỗ là một thế lực lớn, đề phòng nghiêm mật, phỏng chừng cũng là do trước đại chiến, sợ gian tế trà trộn vào. Bay nửa canh giờ, phía trước xuất hiện một tòa thành trì, đây là một tòa đại thành, đều phong bế nghiêm ngặt, trên tường thành đều là quân đội, phụ cận còn có rất nhiều trạm gác ngầm tuần tra. Bởi vì có quân sĩ dẫn đường, hai người Lục Ly dễ dàng tiến vào thành trì. Bên trong có rất nhiều người, có nam, có nữ, nhưng thần sắc đều không nhàn nhã, có lẽ do vừa trải qua đại chiến, đã chết rất nhiều người. Nơi này có rất nhiều chủng tộc đặc thù, đều biến thành nhân hình, chỉ bảo lưu lại đặc thù của tộc đàn mình. Nhìn hai người Lục Ly tiến vào, trên mặt vài người lộ vẻ kinh ngạc. Bởi vì cảnh giới Lục Ly quá thấp, người như vậy cũng có thể gia nhập Địa Ngục Phủ? - Thực lực toàn thể Địa Ngục Phủ rất mạnh. Lục Ly nhìn một chút, bên trong toàn là võ giả Tam Kiếp, không có nhìn thấy một võ giả Nhị Kiếp, ở bên trong, hắn còn nhìn thấy hai võ giả Tứ Kiếp. Được dẫn vào một tòa thành, trong tòa thành có một lão giả hắc bào, gương mặt người chết, ánh mắt nhìn hai người Lục Ly như nhìn tù phạm, nhìn không thuận mắt Lục Ly và Hầu Tam. - Trương gia, hai người này mới tới gia nhập Địa Ngục Phủ chúng ta, Vương thống lĩnh đã khảo nghiệm rồi! Quân sĩ bẩm báo, Trương gia phất tay áo, quân sĩ lui xuống, hai người Lục Ly trầm mặc. Trương gia kia không định để ý bọn họ, tiếp tục chôn mặt vào công văn cần xử lý. Hai người Lục Ly không dám cao ngạo, ngoan ngoãn đứng, ước chừng đứng hai canh giờ, Trương gia không liếc mắt nhìn hai người một cái, điều này khiến Lục Ly buồn bực muốn hộc máu. Ngươi đang ở mái hiên người ta, không thể không cúi đầu, Lục Ly chỉ có thể tiếp tục chờ đợi. Còn Hầu Tam cũng không dám hé môi nửa lờ. Hắn chỉ là nhân vật nhỏ, ban đầu bị khinh bỉ ở tiểu thế lực, đã quen rồi. Lại qua nửa canh giờ, Trương gia rốt cuộc ngẩng đầu lên, hắn nhìn quét qua Hầu Tam và Lục Ly vài lần, trên mặt lọ vẻ nghi hoặc. Không biết vì phải Vương thống lĩnh lại thả hai người tiến vào. Một Tam Kiếp sơ kỳ, một võ giả Nhị Kiếp, hai người này là thân thích của Vương thống lĩnh sao? Đại chiến gần đây mới chấm dứt, còn nhiều chuyện phải làm. Hắn cũng lười hỏi nữa, trong tay lấy ra hai tấm ngọc phù, nói: - Các ngươi đi Nội Vụ Đường tìm Trần Đường chũ, đưa tin rồi. - Nội Vụ Đường? Lục Ly không nhiều lời, bộ dáng của Hầu Tam như khóc tang, Lục Ly vừa thấy, Nội Vụ Đường này dường như cũng không tồi? Hửm? Trương gia nhìn hai người bất động, hừ lạnh một tiếng, Hầu Tam vội vàng khom mình hành lễ, lôi kéo Lục Ly ra ngoài. Sau khi Hầu Tam ra ngoài, Lục Ly lắng nghe, Hầu Tam vừa đi vừa truyền âm giải thích với Lục Ly: - Nội Vụ Đường gọi thật dễ nghe, kỳ thật phải... làm tạp vụ. Là chỗ kém cỏi nhất tất cả thế lực. - Tạp vụ? Lục Ly ngượng ngùng sờ mũi, hắn vào bệnh viện, muốn ẩn mình một chút, muốn tìm nơi an tĩnh tu luyện. Nhưng không có nghĩa là hắn phải làm tạp vụ, bị người sai khiến qua lại, đến lúc đó làm sao có tu luyện thời gina? Nhưng giờ đây, Lục Ly vừa mới gia nhập Địa Ngục Phủ, hắn cũng không thể xằng bậy, chỉ có thể nhìn kỹ trước rồi nói sau. Hầu Tam dường như rất rõ ràng thế lực này, dạo một vòng liền đến Nội Vụ Đường. Đường đi rất nhỏ, tòa thành cũng phi thường nhỏ. Bên trong có người ra ra vào vào, phi thường bận rộn. Hai người Lục Ly sau khi đi vào, bên trong có một lão giả, chôn đầu vào án, phi thường bận rộn xử lý công vụ. Hầu Tam chắp tay nói: - Vị này là Trần đại nhân sao? Chúng ta vừa mới gia nhập Địa Ngục Phủ, Trương gia để chúng ta đến đây đưa tin. - A, từ từ đã! Trần Đường chủ phất tay áo, vừa đợi là mấy canh giờ, không ngừng có người tiến vào hồi báo, không ngừng có người đi ra ngoài. Hai người Lục Ly đứng ở bên cạnh, dường như đã bị Trần Đường chủ quên rồi. - Bẩm đại nhân, gần đây Tù Binh Doanh còn thiếu ít người, mời đại nhân điều ít người cho chúng ta. Một đại hán vạm vỡ đi lên, bẩm báo. Trần Đường chủ ngẩng đầu, lạnh giọng nói: - Lần này chết nhiều người như vậy, sao không thiếu người? Đám tù binh này không nghe lời, các ngươi quất hắn thêm mấy roi? Quất bọn họ nhiều chút rồi nói chuyện. - Đại nhân, nhiều tù binh lắm, quất thì cũng cần người quất... Thần tình đại hán vạm vỡ kia đầy chua sót. - Tự mình nghĩ biện pháp đi! Trần Đường chủ ngẩng đầu, ngay lúc này, đột nhiên thấy hai người Lục Ly, hắn hơi trầm ngâm, nói: - Mạc Mặc, giao hai người này cho ngươi, nhiều hơn cũng không có nữa. Tù binh kia nếu xảy ra chuyện, ngươi tự mang đầu trở về. - Được rồi! Mạc Mặc nhìn thoáng qua Lục Ly và Hầu Tam, tuy hai người này quá yếu, nhưng miễn cưỡng xem như hai võ giả, đi theo đai bộ đội hành động với nhau, thật ra không có việc gì. - Các ngươi đi theo ta đi! Hắn phất tay rồi đi ra ngoài, Lục Ly và Hầu Tam liếc nhau, có hơi hoang mang, Tù Binh Doanh? Trông giữ tù binh sao? Hầu Tam cũng không quá hiểu, bởi vì thế lực của bọn họ quá yếu kém, khai chiến với người khác gần như không bắt được tù binh gì... Đi ra bên ngoài, quẹo vào tòa thành. Bên trong có một Truyền Tống Trận, Mạc Mặc nhìn thấy hai người chậm chạp lề mề, chậm rãi khởi động, quát lên: - Các ngươi là người chết sao? Đi đường không thể nhanh hơn?