Mục lục
Long Đế Bất Diệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1846 Cừu Thiên Quân (30/40)
Lục Ly nhận thức đôi mắt này, hình thể cũng giống, vẫn dùng lụa mỏng che mặt, nhận ra là cháu gái của Hạc trưởng lão, Tượng Vương Lạc Hoàng lần này. Lạc Hoàng nhìn thấy Lục Ly vào hậu viện, mắt đẹp tò mò, nàng dừng lại, vẫy tay, nói: - Các ngươi, lại đây! Đệ tử Thần Tượng Tông lại quen biết Lạc Hoàng, vội vàng cung kiến tiến vào. Lục Ly sửng sốt một chút, cuối cùng vẫn đi theo. - Chào Hoàng tiểu thư! Đệ tử Thần Tượng Tông tiếp xúc gần với Lạc Hoàng, rõ ràng hơi xúc động, ngũ khí cũng rung rung, khẩn trương đến đổ đầy mồ hôi tay. Lục Ly đi đến, không chút khẩn trương, ánh mắt thanh minh, nhìn Lạc Hoàng, nội tâm không chút gợn sóng, hắn chắp tay nói: - Chào Hoàng tiểu thư! - Ngươi trước tiên chờ ở bên kia! Lạc Hoàng đặt thư lên thạch bàn, phất tay với đệ tử Thần Tượng Tông, Lục Ly vội vàng lùi bước. Hoàng tiểu thư nghe vậy chợt có hứng thú nhìn Lục Ly nói; - Lục Ly, nghe nói hôm qua Ưng bá bá muốn nhận ngươi làm đồ đệ? Sau đó... ngươi lại cự tuyệt? Ta thật không hiểu, Ưng bá bá coi trọng ngươi điểm nào nhất? Sắc mặt Lục Ly không có biến hóa gì, lắc đầu nói: - Hoàng tiểu thư, ngươi lầm rồi, không phải ta cự tuyệt mà do ta tự biết tài học sơ thiển, tư chất thấp, không xứng được Ưng trưởng lão ưu ái như thế... - Được rồi, được rồi! Lạc Hoàng nghe vậy, trở nên không kiên nhẫn, trừng mắt nói: - Nam nhân các ngươi sao đều như vậy? Nói chuyện lề mề, quanh co lòng vòng, cự tuyệt thì là cự tuyệt, còn nói lời trái lương tâm? Lục Ly bĩu môi, nhìn lụa mỏng trên mặt Hoàng tiểu thư, đột nhiên cười nhạo nói: - Nữ nhân các ngươi không phải cũng vậy sao. Lộ mặt mà thôi, che làm gì? Tỏ ra thần bí cái gì? Mỹ nhân thiên hạ quá nhiều, lại không kém một mình ngươi? Chẳng lẽ khuôn mặt đưa sẽ khiến nam tử bị mê hoặc đến thần hồn điên đảo? Hay... bộ dạng ngươi vô cùng xấu, xấu hổ gặp người khác? - Thật can đảm. Lạc Hoàng giận tím mặt, vỗ bàn, trong mắt đẹp đều là nổi giận. Lục Ly bình tĩnh nhìn thẳng nàng, không hề e ngại với nàng. Lạc Hoàng và Lục Ly trừng to mắt nhìn nhau, Lạc Hoàng rất nhanh bại trận, quay đầu lại cười nói như thường: - Lạt mềm buộc chặt? Nam nhân các ngươi chẳng lẽ không có thủ đoạn khác? Muốn xem dung nhan của bổn tiểu thư, ngươi nằm mơ đi. Dung nhan của bổn tiểu thư chỉ cho phu quân tương lai xem, ngươi... không xứng! Ha ha ha. Lục Ly cười ha hả, Lạc Hoàng bình thường nhìn kiêu ngạo, thân phận cũng tôn quý, nhưng nói cho cùng vẫn là tiểu thư được cưng chiều đến hư, hơi kiêu ngạo, hơi tùy hứng, cũng thật thông minh. Lục Ly cũng không muốn lãng phí thời gian, hắn đã miễn dịch với mỹ nữ. Hắn từ từ xoay người, vừa đi vừa nói: - Hoàng tiểu thư đoán sai rồi, bản nhân không chút hứng thú với mỹ nữ. Cũng không chơi trò lạt mềm buộc chặt, cho dù là khuynh quốc khuynh thành, đối với ta mà nói không khác gì bông hoa trên đèn, cáo từ! Lục Ly nhanh rời đi, không chút lưu luyến. Lạc Hoàng quay đầu nhìn bóng dáng của Lục Ly, cuối cùng không nhịn được hỏi: - Ê... ngươi còn không nói ta biết, Ưng bá bá vì sao muốn thu ngươi làm đồ đệ? Lục Ly không dừng cước bộ, chỉ quay đầu cười nói: - Có lẽ là bởi vì bộ dáng ta thật đẹp trai? Đến trang viên của Ưng trưởng lão, Lục Ly cũng không chờ đợi lâu lắm, một bồi bàn rất nhanh mời Lục Ly vào, hơn nữa không phải ở phòng khách mà trực tiếp đi thư phòng. Ưng trưởng lão ngồi trong thư phòng, bưng một ly trà, cũng không tự cao tự đại, mỉm cười nhìn Lục Ly nói: - Lục Ly, ngươi đã đến rồi sao, có việc gì không? Thái độ Ưng trưởng lão ôn hòa như thế, khiến Lục Ly càng thêm cảm kích. Hắn khom người thật sâu, hành lễ cúi đầu: - Cảm tạ ân cứu mạng của Ưng trưởng lão ở Tinh Mang Thành! Sau khi nói xong, Lục Ly lại cúi đầu nói: - Giờ mới có thể cảm kích việc Ưng trưởng lão ưu ái, ngày sau nếu có cơ hội, Lục Ly nhất định báo đáp ân tình của người. - Được rồi! Ưng trưởng lão phất tay nói: - Đại nam nhân, đừng lề mề, ngươi là người trọng tình nghĩa, ta cũng hiểu, ngày hôm qua là ta càn rỡ rồi. Sau này thay ta chuyển lời xin lỗi đến Cổ Sơn Hác, xem ra ta và ngươi không có duyên sư đồ. Lời nói của Ưng trưởng lão khiến Lục Ly cảm thấy ấm áp, cũng phi thường cảm động, nhấp môi nói: - Tuy không thể trở thành sư đồ nhưng Ưng trưởng lão về sau vẫn là một trong những tiền bối ta kính trọng nhất. - Trưởng bối? Ưng trưởng lão kinh ngạc nhìn thoáng qua Lục Ly, thấy ánh mắt thanh minh của hắn, cũng không phải cố ý làm thân, hài lòng nói: - Được rồi, ngươi cố gắng tu luyện và nghiên cứu đạo luyện khí. Nếu có khó khăn có thể tìm ta. Tấm ngọc phù này cho ngươi, nếu gặp vấn đề khó khăn, có thể bóp nát cho ta biết! Ưng trưởng lão lấy ra một tấm ngọc phù, sau khi Lục Ly tiếp nhận thì thu ngọc phù vào. Sau đó không nói gì nữa, khom người hành lễ rồi lui ra ngoài. Đối với Ưng trưởng lão, có lẽ hắn chỉ bởi vì thưởng thức một vãn bối, làm ra vài chuyện tình bé nhỏ, không đáng kể gì. Đối với Lục Ly, đây lại là ân tình thật lớn. Trong lòng hắn lặng yên nhớ kỹ, về sau có cơ hội nhất định phải báo đáp đại ân của Ưng trưởng lão. Rời khỏi trang viên, Lục Ly đi đến trước viện, đi ngang qua một hoa viên, Lạc Hoàng cũng đã rời khỏi. Lục Ly cũng không quá để ý. Thần giới nhiều mỹ nữ như vậy, nữ tử xinh đẹp trẻ tuổi có rất nhiều. Có thể trở thành thần linh, muốn biến mình xinh đẹp chút còn không phải rất đơn giản? Linh dược thiên địa cũng có quá nhiều, hơn nữa rất nhiều hiểu biết ít bí thuật, để ngũ quan mình hơi biến hóa, trở nên tuấn mỹ cũng không phải việc khó... Trở thành thần linh, khí chất sẽ biến đổi. Cho nên nữ tử Thần Giới đều có khí chất độc đáo, diện mạo cũng không kém. Thần Giới mỹ nữ nhiều như mây, tâm Lục Ly đã đóng băng, không có tâm tình yêu thích cái đẹp. Cho dù Lạc Hoàng thả khăn che mặt ra, gương mặt thật sự có khuynh quốc khuynh thành thế nào, Lục Ly cũng sẽ không động tâm. Trở lại trang viên, Lục Ly ẩn mình tu luyện thần lực, trong đầu tự hỏi làm sao tăng nhanh chiến lực. Đạo luyện khí hắn không phải đặc biệt để ý. Hắn trở về liền xem hết tàng thư của Thiên Linh Tử, sau đó truyền lại cho Huyết Linh Nhi tìm hiểu.
Chương 1847 Cừu Thiên Quân (31/40)
Chờ Huyết Linh tìm hiểu hết quyển thư tịch, phương diện trận pháp cấm chế khẳng định có tiến bộ phi thường lớn. Đến lúc đó, hắn đi nghiên cứu luyện khí cũng không muộn. - Có ba biện pháp tìm hiểu chân ý nhanh nhất! Lục Ly nhớ tới bản tóm tắt về chân ý trên sách cổ Thiên Huyễn Hàn đưa, muốn tìm hiểu chân ý nhanh nhất, thứ nhất thực chiến, không ngừng đi thực chiến. Tiềm năng sinh tồn trước tử vong của con người không ngừng bị kích thích. Trong nháy mắt, độ chuyển động trong đầu có thể đạt đến mức khủng bố, dễ dàng có đột phá lớn! Thứ hai là phải đi di tích cổ hoặc nơi kỳ dị như bí cảnh Nguyên Giới. Nơi có đạo vận cường giả lưu lại, hoặc là ấn ký pháp tắc tự nhiên tồn tại, hoặc là dấu vết đại đạo. Đạo vận cường giả lưu lại, ấn ký pháp tắc, dấu vết đại đạo đều có thể khiến người ta mau tìm hiểu chân ý, hiểu được ý chí thiên đại, cảm ngộ chân lý đại đạo. Còn có một biện pháp, đó là nghiên cứu cấm chế trận pháp. Từ cấm chế trận pháp tìm hiểu pháp tắc thiên địa. Nhưng con đường này hơi gian nan. Thực lực luyện khí sư cường đại cũng không quá yếu, nhưng có rất ít Thần Tượng Tông Sư, cũng có thể đạt đến chiến lực Chí Tôn Thần Giới, thậm chí đại năng Thần Giới cũng rất khó. Bởi vì trận pháp và cấm chế đều là chuyển hóa từ trong thiên địa. Nếu chỉ nghịch thôi, có thể phải đi rất nhiều đường vòng, cũng có thể sẽ đi nhầm đường. Hơn nữa, muốn trở thành đại sư trận pháp cấm chế cường đại, muốn trở thành luyện khí sư cường đại, cần hao phí lượng lớn tinh lực, tự nhiên không có thời gian đi tu luyện và mạnh hơn. Cá và chân gấu, không thể tham hết! Các chủ Thần Khí Các là một Thần Kiếm Tông Sư, nhưng vũ lực không quá mạnh. Long Huyết Sát là đại năng Thần Giới, việc luyện khí kém hơn nhiều. Hạc trưởng lão và Ưng trưởng lão cũng cùng tình huống, trên lịch sử đã là luyện khí đại sư, chiến lực cao cường... Thực chiến... Giống như không quá khả năng. Bởi vì Lăng Vạn Kiếm tùy thời có thể chú ý đến hành tung của hắn. Hắn dám đi thực chiến sẽ bị ám sát ngay. Đi các địa phương di tích cổ, nguyên giới, bí cảnh cũng không quá hiện thật. Cổ trưởng lão sẽ không cho phép hắn chạy loạn. Càng nghĩ hắn phát hiện trong khoảng thời gian ngắn này, chỉ có thể ở trong Thần Khí Các tiềm tu, cố gắng tăng lên chút chiến lực. Sau một ngày, Thiên Huyễn Hàn cùng Lục Ly bị gọi lên, đi ra bên ngoài một lát, đám người Long Huyết Sát xuất hiện, Đan tiểu thư cũng xuất hiện nhưng nhìn Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn với biểu tình rất không tốt. Thiên Huyễn Hàn có thành tích tốt ở Vạn Tượng Đấu Pháp, lần này trở về chắc chắn rất vẻ vang. Ngược lại, Đan tiểu thu sẽ khiến rất nhiều đệ tử trong các nghi ngờ, thân phận thiên tài đệ nhất Thần Khí Các sẽ chuyển cho Thiên Huyễn Hàn kia, Đan tiểu thư hòa nhã với hai người mới lạ. Một đám người ra ngoài thành, đám người Long Huyết Sát đã chuẩn bị đón tiếp, chỉ có một Đại Thần Tượng đưa tiễn, Thần Tượng Tông cũng không có người nào xuất hiện nữa. Đến Truyền Tống Trận ngoại thành, Long Huyết Sát dẫn mọi người đi Truyền Tống Trận lớn nhất, nơi này có thể trực tiếp truyền tống đến đại thành bên cạnh Thần Khí Cốc. Xào xạc. Bên trái đột nhiên vang lên tiến bước chân, mọi người nhìn lướt qua, Cổ trưởng lão biến sắc, trong mắt đều là hận ý khắc cốt ghi tâm. Hửm? Đôi mắt Lục Ly co rụt lại, cảm giác không thích hợp, vì Long Huyết Sát di động cước bộ, chắn trước mặt Cổ trưởng lão, bên cạnh cũng có một trưởng lão đưa tay giữ Cổ trưởng lão lại. - Cừu Thiên Quân? Ánh mắt Lục Ly tập trung lên một công tử trẻ tuổi ở xa, bên người người nọ có bốn cường giả đi theo, có một lão giả, khí tức không kém gì Long Huyết Sát. Công tử trẻ tuổi này phi thường anh tuấn, mặt trắng như ngọc, phong độ vô cùng. Nhưng ánh mắt hơi tà ác, thần tình đùa cợt nhìn Cổ trưởng lão, trông rất khiêu khích. Có thể khiến Cổ trưởng lão lộ ra biểu tình như vậy, sát ý như thế, chỉ có thiếu cung chủ Cừu Thiên Quân của Địa Sát Cung. Bọn Cừu Thiên Quân rõ ràng cũng chuẩn bị đi truyền tống, đến đúng lúc như thế, ý khiêu khích phi thường rõ ràng. Hơn nữa trong mắt đám người bên người Cừu Thiên Quân cũng toàn là ý không tốt. Cổ trưởng lão bị Long Huyết Sát và mấy trưởng lão bên cạnh áp chế. Chính hắn cũng biết không thể xằng bậy, nếu không gặp hại chỉ là chính hắn. Lần trước đã náo loạn một lần, Thần Tượng Tông cũng không giúp hắn. Cừu Thiên Quân khiêu khích một chút, thấy Cổ trưởng lão cũng không bạo liệt, cảm thấy không thú vị. Ánh mắt hắn đảo qua đám người còn lại, cuối cùng dừng trên người Lục Ly. - Không tốt... Lục Ly và Cừu Thiên Quân liếc nhau, nội tâm lộp bộp, từ trong mắt Cừu Thiên Quân, hắn có thể nhìn ra ngụ ý rất đặc thù. Thật rõ ràng! Lục Ly đã bại lộ, Cừu Thiên Quân đã biết hắn mới là đệ tử thân truyền của Cổ trưởng lão, bởi vì Cừu Thiên Quân căn bản không thèm liếc nhìn Thiên Huyễn Hàn một cái. Khi Cừu Thiên Quân nhìn về phía Lục Ly, khóe miệng hơi lộ ra vẻ nhạo báng, nhưng cũng không dừng lại quá lâu. Một đám người bọn họ đi vào Truyền Tống Trận, truyền tống đi mất trong ánh nhìn của đám người Lục Ly. “Kiêu ngạo, bá đạo!” Đây là cảm giác đầu tiên Cừu Thiên Quân mang đến cho Lục Ly, giết con trai con dâu cháu gái của Cổ trưởng lão, lại còn rêu rao đi đến trước mặt Cổ trưởng lão như thế, hơn nữa còn chủ động khiêu khích. Đổi lại là người khác, nhìn thấy Cổ trưởng lão khẳng định sẽ chột dạ, khẳng định sẽ sợ trả thù. Cừu Thiên Quân lại không kiêng nể gì, có thể hiểu được tính cách của Cừu Thiên Quân này và bối cảnh chỗ dựa của hắn vững chắc ra sao. Cừu Thiên Quân có một thái gia gia là trưởng lão trấn phủ của Thời Không Phủ, phỏng chừng là cường giả cùng cấp bậc với Hạc trưởng lão, thậm chí còn có cấp bậc cao hơn Hạc trưởng lão, rất có thể là Chí Tôn Thần Giới. Cường giả cấp bậc như vậy giống như một cái lồng bảo hộ, không có chứng cớ rõ ràng, Cổ trưởng lão làm gì được hắn? Cừu Thiên Quân đã truyền tống đi một hồi, ánh mắt Cổ trưởng lão vẫn còn tơ máu nhàn nhạt, khuôn mặt hơi dữ tợn, giống như con dã thú bị trói buộc. Vẻ mặt bị áp chế che giấu thống khổ, Lục Ly cũng xúc động. - Bại lộ thì sao?
Chương 1848 Không hề giữ lại (32/40)
Lục Ly âm thầm hừ một tiếng, không phải chỉ có là có chỗ dựa vững chắc là Chí Tôn Thần Giới thôi sao? Hắn có thể từ một nhân bắc mạc đi đến đỉnh phong Đấu Thiên Giới, đi đến đỉnh phong Cửu Giới, chẳng lẽ không có cơ hội đứng đầu Thần Giới sao? Chỉ cần đạt đến thực lực của Chí Tôn thần Giới, muốn bóp chết một Cừu Thiên Quân không phải sẽ thoải mái như bóp chết một con kiến sao? - Đi thôi, Sơn Hác! Long Huyết Sát vỗ bả vai Cổ trưởng lão, mang hắn vào trong Truyền Tống Trận. Cố trưởng lão nhắm hai mắt lại, áp chế bạo nộ và thù hận trong nội tâm. Đám trưởng lão còn lại và đám người Long Vân Hải đi theo vào. Một luồng bạch quang hiện lên, đám người Lục Ly biến mất trong Thần Tượng Thành, truyền tống rất lâu, đám người Lục Ly trở về Lạc Nhật Thành. Giống lúc trước, Lục Ly cảm thấy chóng mặt không chịu nổi, ngồi xếp bằng trên mặt đất suốt hai nén hương mới khôi phục lại. Chờ sau khi Lục Ly khôi phục, mọi người truyền tống trở về Thần Khí Cốc. Vừa xuất hiện trong Thần Khí Cốc, Lục Ly phát hiện vô số người tiến vào đón chào. Tuy rằng các chủ Thần Khí Các không xuất hiện, nhưng đến đây không ít trưởng lão, lần này ở Vạn Tượng Đấu Pháp lấy được thành tích tốt, Thần Khí Các càng vinh quang. Đám người Long Huyết Sát bị một đám trưởng lão dẫn đi, Thiên Huyễn Hàn bị một đám đệ tử vây quanh. Đan tỷ, Long Vân Hải cũng bị một đám người vây quanh, nhưng rõ ràng hơi chua sót, bởi vì rất nhiều ánh mắt nữ đệ tử đều nhìn về phía Thiên Huyễn Hàn. Lục Ly vô thanh vô tức đi về phía trang viên của Cổ trưởng lão, vinh quang vốn thuộc về hắn, lại thuộc về Thiên Huyễn Hàn. Hắn không chút khó chịu, ngược lại cảm thấy may mắn. Nếu giờ phút này, người bị bao vây là hắn, phỏng chừng hắn sẽ thật đau đầu. Trở lại trong trang viên, Lục Ly không nghỉ ngơi, lập tức lấy ra thư tịch của Thiên Linh Tử, hắn chuẩn bị xem hết đống sách này, để Huyết Linh Nhi đi tìm hiểu. Sau nửa ngày, Thiên Huyễn Hàn đã trở lại, vẻ mặt hớn ha hớn hở, vô cùng hưng phấn. Kể với Lục Ly rất nhiều sư tỷ trong các lén nhìn hắn, rất nhiều nữ đệ tử còn lén hẹn hò hắn đi chơi… - Ta cảm thấy nếu ngươi tiếp tục như vậy sẽ rất nguy hiểm. Lần sau gặp Mạnh Phỉ Nhi, ngươi cũng sẽ không có vận khí tốt như vậy, ngươi còn muốn để nàng quỳ gối trước mặt ngươi! Một câu của Lục Ly như chậu nước lạnh hất tỉnh Thiên Huyễn Hàn. Sắc mặt Thiên Huyễn Hàn liên tục biến xanh biến trắng vài lần, rất nhanh gật đầu nói: - Lão đại nói đúng, ta bị hư vinh che mắt rồi. Ta đi bế quan, không đạt đến cảnh giới Thần Tượng, tuyệt đối không bước ra trang viên này một bước. Lục Ly hơi vuốt cằm, mặc dù Thiên Huyễn Hàn này hơi ngông nghênh, hơi hài hước, nhưng xem như đứa nhỏ dễ dạy, dốc lòng nghiên cứu, có thể đạt được thành tựu lớn trên đường luyện khí. Thiên Huyễn Hàn đi phòng hắn, trực tiếp mở ra cấm chế bắt đầu bế quan. Lục Ly xem sách một lát, Cổ trưởng lão đã trở lại. Tuy Cổ trưởng lão không triệu kiến Lục Ly, hắn lại chủ động đi hậu viện. Hiện giờ, nội tâm của lão nhân này khẳng định thật đau khổ, cần an ủi của hắn. Đi đến hậu viện, Lục Ly nhìn thấy Cổ trưởng lão đang ăn nho, trong tay bưng một ấm trà, chậm chạp thưởng thức, nhắm mắt ngồi xếp bằng, lâm vào trầm tư. Lục Ly đi qua nhận lấy ấm trà, rót một ly cho Cổ trưởng lão, nhẹ giọng nói: - Sư tôn, Cừu Thiên Quân phỏng chừng đã chú ý đến con. Hửm? Cổ trưởng lão hơi mở mắt, trong đôi mắt có ánh sáng nhàn nhạt. Lục Ly trấn an cười n1oi: - Sư tôn không cần chán nản, từ hôm nay bắt đầu, con chuẩn bị một lòng nghiên cứu võ đạo và đạo luyện khí, sớm hay muộn cũng sẽ giúp người chính tay đâm Cừu Thiên Quân. Mười năm không được, chúng ta chờ một trăm năm, trăm năm không được thì ngàn năm. Con tìm hiểu Sát Đế Chân Ý, chỉ cần con dùng tâm tiềm tu, chiến lực khẳng định có thể tăng lên rất nhanh. Chờ con có một ngày trở thành Thần Tượng Tông Sư hay Chí Tôn Thần Giới, chính là ngày chém đầu Cừu Thiên Quân. - Thần Tượng Tông Sư, Chí Tôn Thần Giới? Cổ trưởng lão ngẩn ra, sau đó cười khổ, sắc mặt hắn tốt hơn nhiều, ngẩng đầu nhìn Lục Ly, khe khẽ thở dài: - Đồ nhi ngốc, con cho là Thần Tượng Tông Sư hay Chí Tôn Thần Giới là dễ dàng đạt thành sao? Thần linh Thần Giới hàng triệu hàng tỉ, Chí Tôn Thần Giới lại chỉ có mấy trăm người. Luyện khí sư càng không nhiều, ít nhất có mấy triệu người, nhưng Thần Tượng Tông Sư chỉ có hai mươi người! - Hơn nữa! Khuôn mặt Cổ trưởng lão trở nên trịnh trọng, dặn dò: - Đạo luyện khí và võ đạo, con chỉ có lựa chọn một. Muốn cả hai, đạt thành tựu cao ở cả hai con đường, con cuối cùng chỉ có thể hai bên đều không làm tốt, không chuyện thành công! - Cá nhân ta cảm thấy con nên đi theo đạo luyện khí! Cổ trưởng lão không đợi Lục Ly nói, nghiêm mặt nhìn Lục Ly nói: - Con có thiên phú phi thường cao về luyện khí, nếu tiếp tục nghiên cứu, không chừng con có thể trở thành Thần Tượng Tông Sư trẻ tuổi nhất. Đến lúc đó gia nhập Thần Tượng Tông, muốn thay vi sư báo thù thật đơn giản. - Sư tôn, con sẽ thận trọng xem xét! Lục Ly gật đầu, không giải thích nhiều lắm. Chính hắn rõ ràng nhất không phải thiên phú luyện khí của hắn mà do hắn có mị linh biến thái như Huyết Linh Nhi mà thôi. Nếu không dựa vào Huyết Linh Nhi. Cho dù hắn nghiên cứu mười năm, mấy chục năm, đều sẽ không có cảm ngộ với cấm chế trận pháp sâu như vậy. - Sư tôn, con cần một ít Băng Phách Thạch! Lục Ly nghĩ nghĩ, đưa ra yêu cầu với Cổ trưởng lão: - Hơn nữa, con còn muốn một ít thư tịch về luyện khí để xem. Vù! Cổ trưởng lão lấy ra một cái nhẫn, đưa cho Lục Ly, nói: - Đây là tất cả tàng thư của vi sư, ước chừng hơn vạn bản. Bên trong còn có phương pháp luyện chế Thiên Lôi Dẫn. Con cầm hết đi, xem cẩn thận. Chờ con xem xong, có thể đi tàng thư trong các xem. Trong tàng thư kia có mấy chục vạn bản, có gì không hiểu đều có thể hỏi ta. Băng Phách Tạch… sau này ta lấy một trăm miếng cho con! Tuy Cổ trưởng lão không biết Lục Ly cần Băng Phách Thạch làm gì, nhưng vẫn luôn đối với Lục Ly là cầu gì ứng đó, còn trao cho Lục Ly toàn bộ tàng thư trân quý cả đời, đây là tín nhiệm không chút bảo lưu đối với Lục Ly.
Chương 1849 Lực tín ngưỡng (33/40)
- Đa tạ sư tôn! Lục Ly nhất thời mừng rỡ. Mấy vạn bản tàng thư của Thiên Linh Tử, cộng thêm mấy vạn bản tàng thư của Cổ trưởng lão, còn có mấy chục vạn bản tàng thư trong Thần Khí Các. Nếu hắn xem hết, truyền hết tri thức cho Huyết Tiên Đằng, không đến ba năm, hiểu biết của Huyết Tiên Đằng đối với cấm chế càng thêm sâu đậm? Huyết Tiên Đằng tìm hiểu trận pháp cấm chế, vậy cũng là hắn tìm hiểu. Phỏng chừng ba năm năm sau hắn sẽ trở thành đại sư về trận pháp cấm chế? Thời gian thấm thoát, năm tháng như thoi đưa, nháy mắt ba năm trôi qua. Trong khoảng thời gian này, Thần Khí Các vô cùng an tĩnh. Lục Ly bế quan, Thiên Huyễn Hàn bế quan, ngay cả Đan tiểu thư thích hồ nháo cũng bế quan không ra ngoài. Lần trước ở Vạn Tượng Đấu Pháp, Đan tiểu thư bị kích thích không nhẹ. Sau khi nàng trở về không lâu liền bế quan, nói nhất định phải cố gắng, tranh thủ lần Vạn Tượng Đấu Pháp sau giành được danh hiệu Tượng Vương. Ba năm đối với Lục Ly giống như trải qua mấy tháng, ba năm này, hắn ngoài tu luyện huyền lực, tăng cường linh hồn, cả ngày đều xem sách. Tàng thư của Thiên Linh Tử hắn đã xem hết, tàng thư của Cổ trưởng lão hắn cũng xem xong rồi. Hiện tại, hắn chui vào Tàng Thư Các Thần Khí Các. Tàng Thư Các của Thần Khí Các ước chừng có mấy chục vạn bộ sách. Tuy cũng có rất nhiều Lục Ly không cần xem, nhưng vẫn đủ Lục Ly tiêu tốn thời gian rất dài. Thời gian ba năm, hắn ngoài xem sách, còn ngẫu nhiên tìm hiểu một chút chân ý. Đáng tiếc cũng không có tiến triển quá lớn. Ngoài chân ý, hắn còn tìm hiểu hai loại thần thuật, một loại là tăng lên tốc độ tu luyện thần lực, một loại là tu luyện linh hồn. Trong Tàng Thư Các có một vài thần thuật, còn có một vài loại chiến đấu, Lục Ly không có tâm tư tìm hiểu. Dù sao, hiện tại hắn không ra khỏi sơn cốc, tu luyện những thần thông này cũng không có ý nghĩa. Mặt khác, thần thuật trong Tàng Thư Các cũng không quá cao cấp, hắn lựa chọn tu luyện hai loại thần thuật này, đối với tu luyện thần lực và tăng cường linh hồn rất có ích. Lục Ly còn luyện chế ra một Tụ Linh Cầu, dùng mười đại Tụ Linh Trận dung hợp, thêm vào linh khí thiên địa có thể đạt đến mấy trăm lần. Giờ phút này, linh khí thiên địa trong hai tầng Tàng Thư Các đều đạt đến mức vô cùng khủng bố. Trong khoảng thời gian này, Lục Ly còn thường xuyên tiến vào Thiên Tà Châu, tra xét tìm hiểu bí thuật luyện thể trong Thần Thi. Đáng tiếc, pháp trận trong Thần Thi quá mức huyền diệu, hắn tra xét nhiều lần cũng không có thu hoạch quá lớn. Huyết Linh đã xem nhẹ trình độ huyền diệu của trận pháp trong Thần Thi. Vốn nó tưởng sắp hoàn toàn khống chế Thần Thi, về sau nó mới phát hiện, pháp trận trong Thần Thi là trong trận có trận. Bên trong pháp trận Thần Thi còn có một pháp trận càng huyền diệu. Muốn hoàn toàn khống chế Thần Thi cần thời gian rất dài... Sau khi đạt đến thần linh, Lục Ly không có cảm giác quá lớn với thời gian, trước kia sẽ không chịu nổi, hiện giờ lại cảm giác bế quan vài thập niên chỉ như nháy mắt. Ngẫu nhiên hắn sẽ mệt mỏi, sẽ không tự chủ được mở ra kí ức phủ đầy trong nội tâm hắn, suy nghĩ đến địa phương xa xôi, trở về địa phương chỉ có trong mộng mới xuất hiện. - Không đúng! Lại lần nữa nghĩ đến Địa Hoàng Giới, Lục Ly đột nhiên bừng tỉnh. Nhan Thiên Cương, Đấu Thiên Đại Đế đều có thể thả phân thần xuống hạ giới, nếu hắn cũng có biện pháp thả phân thần xuống, không phải có thể thường xuyên gặp mặt ba thê tử sao? Hắn vội vàng đi xuống từ Tàng Thư Các, đi thẳng đến chỗ trang viên của Cổ trưởng lão. Tàng Thư Các có hai đệ tử trấn thủ và dọn dẹp, nhìn thấy Lục Ly hấp tấp đi đến, hai người liếc nhìn nhau, có hơi buồn bực. Dựa theo quy củ trong các, Lục Ly không có tư cách tiến vào Tàng Thư Các. Nhưng Lục Ly có lệnh bài của Long Huyết Sát, có thể trực tiếp đi lên lầu hai Tàng Thư Các, hơn nữa có thể lật xem toàn bộ Tàng Thư. Hơn nữa đám người Long Vân Hải, Đan tiểu thư đều thích tìm Lục Ly gây phiền toái, trong khoảng thời gian này, gặp được hắn thì trực tiếp tránh đi, khiến đệ tử nho nhỏ tránh Lục Ly nhanh như tránh hồng thủy mãnh thú. Thần Khí Các có rất nhiều đồn đãi, nói Lục Ly kỳ thật là con riêng của các chủ, hoặc Lục Ly kỳ thật có thân phận đặc thù. Tóm lại, trên người Lục Ly tỏa ra ánh sáng thần bí, khiến rất nhiều người nhìn không hiểu, cũng tỏ ra tò mò. Lục Ly trở về trang viên của Cổ trưởng lão, trực tiếp đi đến sau điện. Cổ trưởng lão còn đang cân nhắc thay đổi Thiên Lôi Dẫn, hắn nhìn thấy Lục Ly vội vàng chạy tới, nhíu mày nói: - Chuyện gì? Sao gấp như vậy? Lục Ly cũng không khách khí, uống một ly trà mới nói: - Sư tôn, con phải làm gì mới có thể thả phân thần xuống hạ giới? Con muốn hiểu biết chút tình huống hạ giới. Thời gian trôi qua vài năm, tình huống của Địa Hoàng Giới Lục Ly hoàn toàn không rõ ràng. Lỡ như Lăng Vạn Kiếm phái người đi bắt giết đám người Khương Kỉ Linh, Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương, Lục Nhân Hoàng thì sao? - Hạ phân thần xuống hạ giới? Cổ trưởng lão trừng mắt nhìn, trầm tư một lát mới nói: - Thứ này phải đề cập đến lực tín ngưỡng, muốn đáp phân thần phải mượn lực tín ngưỡng, lực tín ngưỡng là cầu nói giữ Thần Giới và nhân gian. - Lực tín ngưỡng? Lục Ly nhớ tới Man Thần và Vu Thần, Đấu Thiên Đại Đến giống như cũng được lực tín ngưỡng từ Đấu Thiên Giới, hắn nhíu mày suy nghĩ, nói: - Ở nhân gian hẳn có người tín ngưỡng con, lực tín ngưỡng con hẳn là có, chỉ không biết dùng thế nào. - Kỳ thật… Cổ trưởng lão trầm ngâm một lát, lắc đầu nói: - Ta đề nghị con không nên dùng lực tín ngưỡng, cũng đừng hấp thu lực tín ngưỡng, thứ này là quỷ đạo, là bàng môn tả đạo. Hơn nữa lực tín ngưỡng của một giới diện quá ít, không có ý nghĩa lớn, trừ phi con có thể có được mấy vạn nhân giới. Lục tín ngưỡng của mấy triệu triệu dân cư mới có thể giúp chiến lực tăng cao. Nhưng lực tín ngưỡng của đại đa số nhân gian đều bị chia cắt. Nếu con đi tranh đoạt, giống như đến hang hổ đoạt thức ăn, sẽ bị cường giả đánh chết...
Chương 1850 Tiên phàm hai tầng trời (34/40)
- Lực tín ngưỡng là một loại lực lượng đặc thù, không phải lực lượng chính mình tu luyện mà hút lực lượng của người khác, từ đó khiến mình mạnh hơn. Từ ngàn người, triệu người, mấy trăm triệu người, ngày đêm không ngừng vận chuyển lực lượng cho con, như vậy con mới có thể ngồi mát ăn bát vàng, cường đại không ngừng. Nhưng… lực tín ngưỡng cũng có điểm cực đoan, đó là lực lượng loang lổ, hỗn loạn không đồng nhất. Dù sao lực lượng của nhiều người như vậy, hỗn độn không thuần khiết, muốn luyện hóa phi thường khó khăn, cũng dễ dàng gặp chuyện không may, không tốt sẽ bị nổ tan xác, cho nên, tu luyện lực tín ngưỡng là quỷ đạo, là bàng môn tả đạo… Cổ trưởng lão giải thích một phen, Lục Ly cũng có chút hiểu biết về lực tín ngưỡng, ở Thần Giới có rất nhiều người nhờ lực tín ngưỡng tu luyện. Cũng có mấy Chí Tôn Thần Giới chiếm chút lực tín ngưỡng của vô số giới diện, nhưng việc dùng lực tín ngưỡng tu luyện vẫn bị Thần Giới khinh thường, xem là bàng môn tả đạo. Nếu Lục Ly muốn thả phân thân xuống hạ giới, vậy phải tu luyện lực tín ngưỡng. Lực tín ngưỡng là cầu nối giữa Thần Giới và nhân gian. Không có lực tín nhưỡng, phân thân làm sao có thể buông xuống nhân gian từ khoảng cách xa xôi? Nhưng tu luyện lực tín ngưỡng cần thời gian rất lâu, căn cứ theo miêu tả của Cổ trưởng lão, nếu tu luyện lực tín ngưỡng, tiếp thu lực tín ngưỡng, về sau linh hồn sẽ không thuần khiết, có ảnh hưởng lớn với tu luyện về sau. Trừ phi Lục Ly dựa vào lực tín ngưỡng, tranh đoạt thêm nhiều nhân gian, nhiều tín đồ, được càng nhiều lực tín ngưỡng. Theo Cổ trưởng lão biết, rất nhiều nhân gian đều bị mấy Chí Tôn Thần Giới kia chia cắt. Vô số nhân gian là nơi bắt nguồn cho lực lượng của bọn họ. Bọn họ tuyệt không cho phép người khác cướp đoạt địa bàn của bọn họ. Ai dám đụng vào bọn họ, tuyệt đối giết chết ngươi mới ngừng. - Thôi đi! Nghe nói lực tín ngưỡng này phải tu luyện mấy thập niên mới có thể thành công, Lục Ly bất đắc dĩ bỏ cuộc. Tiêu phí vài thập niên, còn ảnh hưởng tu luyện về sau, lực tín ngưỡng này không có ý nghĩa quá lớn. Nội tâm Lục Ly nóng như lửa đốt, không khỏi hơi chán nản. Ánh mắt hắn mờ sương, suy nghĩ đến Địa Hoàng Giới xa xôi. Đứng đó một lúc lâu, hắn nhẹ giọng thì thào: - Thái gia gia, gia gia, phụ thân, Kỉ Linh, Thu Tuyết, Hạ Sương, mọi người có khỏe không… Trưởng lão chấp pháp, Lục Chính Dương, Lục Nhân Hoàng sinh hoạt qua ngày cũng không tệ. Khương Kỉ Linh, Bạch Thu Tuyết, Bạc Hạ Sương lại có hơi khổ sở. Lục Ly đi Thần Giới mấy năm rồi, vẫn không có chút tin tức. Nếu không phải ngọc phù bản mạng của Lục Ly không vỡ, toàn bộ mọi người đều nghĩ rằng Lục Ly đã chết. Trưởng lão chấp pháp, Lục Chính Dương đột phá Thần Cảnh vô vọng, cho nên đặt hết tâm tư vào điều hành Lục gia. Lục Ly đã chuẩn bị từ trước cho Lục gia, Lục gia phát triển khá thuận lợi. Khương Kỉ Linh, Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương ngày đêm nhớ nhung Lục Ly, càng ngày càng tiều tụy. Khương Kỉ Linh và Bạch Thu Tuyết còn đỡ, thường xuyên bế quan tu luyện, cũng không quá khổ sở. Tính cách Bạch Hạ Sương hiếu động, tuy nhiều lần muốn bế quan tu luyện, nhưng không bao lâu đã xuất quan, một mình thật khổ sở. Sau khi Lục Ly rời đi, Lục Nhân Hoàng thường xuyên giam mình ở Băng Ngục tu luyện, nhiều năm như vậy chỉ trở về hai lần. Trên cảnh giới chỉ có hơi tiến bộ, còn không đột phá Hóa Thần Cảnh, càng đừng nói đột phá Thần Cảnh. Cảnh giới của Khương Kỉ Linh và Bạch Thu Tuyết tiến bộ tương đối chậm. Khương Kỉ Linh được truyền thừa của Đấu Thiên Đại Đế, đạt Hóa Thần Cảnh. Nhưng bởi vì dựa vào Đấu Thiên Đại Đế đột phá, căn cơ không ổn, bế quan vài năm cũng không có tiến triển gì. Bạch Thu Tuyết còn đỡ, đã đạt đến Địa Tiên đỉnh phong, phỏng chừng một hai năm có thể đột phá Hóa Thần. Đệ tử gia tộc còn lại thật không tồi, có lượng lớn tài nguyên, đệ tử các đại gia tộc tăng tốc nhanh. Khiến đám người trưởng lão chấp và Lục Chính Dương kinh thán là Bàn Nhược! Chỉ vài năm, Bàn Nhược lại từ Nhân Hoàng Cảnh, đột phá đến Hóa Thần Cảnh. Tốc độ tu luyện cực kỳ khủng bố, còn nhanh hơn Lục Ly năm đó. Bàn Nhược hoàn tục, đang là tuổi vui chơi, tuổi trẻ như vậy đạt cảnh giới như thế, trong thời gian ngắn khiến vô số công tử theo đuổi. Các công tử cấp cao của Khương gia, Lục gia, Dạ gia đều xuất động, rất nhiều người cho rằng là nữ thần, không nàng thì không cưới. Bàn Nhược đối xử với ai đều lạnh như băng, nếu ai dám càn quấy, nàng trực tiếp tát bay, không nể mặt bất kì ai, còn kém chút đập chết hai công tử trực hệ. Khi rất nhiều người thầm giận dữ, trở về gia tộc cáo trạng, lại được cho hay, năm đó từng có một lời đồn rằng Bàn Nhược ái mộ Lục Ly, lại bị Lục Ly cự tuyệt, sau Lục Ly nói để Bàn Nhược tu luyện đến Thần Cảnh, đi Thần Giới tìm hắn, hắn mới chấp nhận Bàn Nhược. Sau khi lời đồn này được truyền ra, rốt cuộc không ai dám để ý đến Bàn Nhược. Dù sao Bàn Nhược có thể xem như là nữ nhân của Lục Ly, mà Lục Ly ở Địa Hoàng Giới là vị vua cao nhất, trên lịch sử Cửu Giới cũng là anh kiệt đỉnh phong. Có được Thần Thành, cộng thêm đám người Hỏa lão quái, Trần Vô Tiên hộ giá hộ tống, các đại gia tộc Đấu Thiên Giới và Lục gia có cuộc sống an nhàn ở Cửu giới. Đám đệ tử gia tộc thường xuyên đi Hỗn Độn Luyện Ngục để lịch luyện, gặp một ít đệ tử gia tộc Cửu giới, cũng không ai dám trêu chọc bọn họ. Điều này khiến rất nhiều người kiêu ngạo và tự hào, tự nhiên cũng sinh ra vài tâm tình tự mãn tự phụ. Một khi loại cảm xúc này xuất hiện, một khi có đệ tử gia tộc nào làm chuyện quá giới, trưởng lão chấp pháp và Lục Chính Dương đều sẽ vô tình trọng phạt. Hoặc là bị nhốt mười năm, hoặc xử phạt thật mạnh, cướp đoạt quyền lực ở Địa Hoàng Giới… Trưởng lão chấp pháp và Lục Chính Dương rất rõ ràng, Lục gia và các đại gia tộc quá yếu, các đại gia tộc Cửu giới đối với bọn họ thật khách là bởi vì dư uy của Lục Ly còn tại. Nếu Lục gia và đệ tử các gia tộc không kiêng nể gì, kiêu ngạo bá đạo, hoành hành Cửu giới, thật dễ dàng bị tấn công. Mặc dù có Thần Thành, nhưng năm đó Nhan gia không phải cũng có Thần Thành sao, không phải cũng bị Lục Ly đánh hạ rồi sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK