Tiểu Bạch vui vẻ bay vụt lên, bò lên trên bả vai Lục Ly, nó thích nhất đứng ở trên vai Lục Ly, dùng móng vuốt nhỏ cào cổ Lục Ly. - Được rồi, Tiểu Bạch, đừng làm rộn! Lục Ly cười sờ lên đầu Tiểu Bạch nói: - Nơi này có chút nguy hiểm, cho nên ngươi vẫn nên tiến vào bên trong Thiên Tà Châu đi, chờ khi nào hoàn toàn an toàn, ta lại thả ngươi ra. - Hí hí! Tiểu Bạch có chút ủy khuất kêu lên, Lục Ly không nhìn nó, ném Tiểu Bạch vào bên trong Thiên Tà Châu, lấy ra một đống Vân Thủy Tinh, cho Tiểu Bạch tùy ý ăn. - Huyết Linh Nhi đi phía trước mở đường! Lục Ly phất tay, hắn vận dụng Linh Ẩn Chiến Giáp. Cẩn thận chèo thuyền đi được vạn năm, nhiều người vào đây đều chết như vậy, Lục Ly không thể không cẩn thận. Lực phòng ngự của Thần Thi kinh người, đi phía trước mở đường không còn gì tốt hơn. Dưới sự chỉ dẫn của Lục Ly, Huyết Linh Nhi chậm rãi đi về phía trước, Lục Ly đi theo đằng sau Thần Thi, thậm chí bước chân đều lần theo bước chân Thần Thi đi qua, không dám đi loạn các đường còn lại. Vượt núi băng đèo, đi về phía trước trăm dặm, phía trước xuất hiện một tòa núi cao, tựa như lạch trời ngăn cản đường đi, sau khi Lục Ly xác định không có nguy hiểm liền để Thần Thi tiếp tục mở đường. Toà núi cao này gần như không có đường, toàn là rừng cây tươi tốt và bụi gai, đối với Lục Ly và Thần Thi ngược lại không có áp lực. Thần Thi một đường mạnh mẽ đâm tới như đạn pháo, thân thể Lục Ly bay vọt lên thật cao, chân đạp lên lá cây hoặc là trên bụi gai là có thể tiếp tục bay đi. - Chủ nhân, có biến! Thần Thi bay vọt lên núi đỉnh trước tiên, vừa đi đã bất động, Huyết Linh Nhi truyền tin cho Lục Ly. Lục Ly theo sát phía sau, đứng ở bên người Thần Thi, ánh mắt hắn nhìn về phía trước, rất nhanh sắc mặt biến đổi. Bạch cốt! Phía trước là bình nguyên mênh mông vô bờ, Lục Ly liếc mắt nhìn phía trên bình nguyên, thấy có ít nhất mấy ngàn bộ hài cốt, rất nhiều hài cốt còn bị vỡ vụn. Ánh sáng nơi này vốn ảm đạm, nhìn thấy nhiều bạch cốt như vậy, càng làm cho người cảm thấy khủng bố hơn, có chút rợn cả tóc gáy. - Những người này chết như thế nào. Lục Ly quan sát mấy lần, sắc mặt càng thêm khó coi, bởi vì bên cạnh những bạch cốt này gần như không có vết tích chiến đấu. Lực phá hoại của Thần Linh rất mạnh, ví dụ như ngọn núi cao Lục Ly đang đứng lên, nếu như hắn muốn công kích, có thể nhẹ nhàng san bằng. Nhiều Thần Linh chết đi như vậy, khẳng định trước khi chết sẽ có chiến đấu. Rất nhiều hài cốt đã bị phá hủy, còn có thể nhìn thấy trên mặt đất có vô số xương tay xương chân rơi vãi, điều này nói rõ rất nhiều thi thể bị nổ nát. Xương cốt đều bị đánh nát, vậy khẳng định đã phát sinh chiến đấu, nhưng vì sao không có vết tích chiến đấu chứ. Lục Ly đứng gần nửa canh giờ, vẫn không nghĩ ra, hắn suy nghĩ vung tay nói: - Đi đường vòng, lách qua phía trước! Nếu không biết nguy hiểm bắt nguồn từ nơi nào, cách làm an toàn nhất chính là lách qua khu vực nguy hiểm trước mặt, tìm một chỗ không có thi cốt mà đi qua. Lục Ly để Thần Thi mở đường ở phía trước, đi sang bên trái toà đại sơn này, muốn vòng qua bình nguyên trước mặt. Toà đại sơn này rất dài, Lục Ly đi theo Thần Thi một nén nhang, vậy mà chưa đi đến điểm cuối của toà đại sơn này. - Có chút không đúng. Lục Ly lại nhìn sang bình nguyên phía trước, lọt vào trong tầm mắt vẫn là hài cốt khắp nơi, hắn cảm giác có chút không bình thường. Thời gian một nén nhang đủ cho hắn đi rất xa, mặc dù tốc độ không đạt đến trạng thái toàn thịnh, nhưng mấy ngàn dặm là vẫn được, vì sao phía trước vẫn có nhiều hài cốt như vậy? - Không đúng! Ánh mắt Lục Ly dừng ở phía trên một bộ hài cốt, xương ngực xương sườn bộ hài cốt kia bị đánh vỡ nát, xuất hiện một cái lỗ thủng to. Trước đó hắn đã nhìn qua bộ hài cốt này, vậy mà bây giờ vẫn còn ở phía trước. - Huyễn trận! Lục Ly nháy mắt, phất tay để Thần Thi tiếp tục tiến lên, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào bình nguyên phía trước, muốn nhìn một chút xem lúc hắn di chuyển, cảnh vật ở phía trước có biến hóa hay không. Quả nhiên! Một nén nhang sau hắn nở nụ cười khổ, sau khi đi mấy ngàn dặm, cảnh vật phía trước liền biến hóa, nhưng bộ hài cốt này vĩnh viễn tồn tại. Bộ hài cốt có xương ngực xương sườn bị đánh nát bấy, một mực nằm an tĩnh ở phía trước trăm dặm. Cảnh vật núi cao thay đổi, cảnh vật bình nguyên phía trước cũng thay đổi, thứ duy nhất không đỏi là hài cốt một mực ở phía trước. Tình huống quái dị này khiến Lục Ly nghĩ mãi không ra, khả năng duy nhất chính là nơi này có một cái huyễn trận nghịch thiên, bất luận hắn đi như thế nào, muốn đi về phía trước thì nhất định phải thông qua khu vực hài cốt, nếu không cả đời sẽ bị vây chết ở đây. - Nghỉ ngơi nửa canh giờ, xông vào một lần! Lục Ly cắn răng, hắn không có khả năng chờ cả đời ở đây, Đồ Thần Điện Trì Hi Nhi Lục Linh Địa Hoàng Giới phải làm sao? Thiên địa linh khí nơi này vô cùng mỏng manh, tốc độ tu luyện ở đây quá chậm, hắn nhất định phải nghĩ biện pháp ra ngoài, hoặc là chết ở đây. - Xuống núi! Nghỉ ngơi nửa canh giờ, Lục Ly điều chỉnh tâm tình tới trạng thái đỉnh phong, phất tay để Thần Thi dẫn đầu xuống núi. Tuy biết phía trước là núi đao biển lửa, nhưng hắn vẫn phải xông vào một lần. Nếu như một võ giả mất đi dũng khí đối mặt tử vong, vậy đời này sẽ trì trệ không tiến, vĩnh viễn tầm thường mà thôi. Xuống núi rất nhẹ nhàng, không có gặp bất kỳ nguy hiểm nào, sau khi tiến vào bình nguyên Lục Ly không nhúc nhích, hắn khua tay nói: - Huyết Linh Nhi, ngươi đi dò đường, tốc độ chậm một chút, có bất kỳ tình huống không thích hợp gì lập tức lui về! Người trước đây chết quá quỷ dị, Lục Ly không thể không đề phòng. Thần Thi bắt đầu chậm rãi đi về phía trước, Lục Ly phóng thích thần niệm ra, cảm ứng tình huống ở bốn phía. Trăm trượng, năm trăm trượng, ngàn trượng! Sự tình khiến Lục Ly kinh ngạc đã xảy ra, Thần Thi một đường đi về phía trước, kết quả không có bất kỳ dị biến gì xuất hiện. Giờ phút này Thần Thi đã đi tới bên cạnh hai bộ hài cốt, không xuất hiện cục diện nguy hiểm như trong dự đoán của Lục Ly.
Chương 2002 Thiên địa thần trận
- Chẳng lẽ hài cốt phía trước cũng là huyễn tượng, nơi này căn bản không có nguy hiểm. Lục Ly không nghĩ ra, sau khi đứng tại chỗ một nén nhang, hắn dứt khoát hành động, chậm rãi đi đến vị trí Thần Thi. - Xuy xuy! Lần này Lục Ly đã đoán sai, lúc hắn đi ra khoảng cách chín trăm trượng, đột nhiên xảy ra dị biến. Đột nhiên bầu trời phía trên bình nguyên nổi lên phong vân, một đạo quang mang màu đỏ sậm từ trên không trung chiếu rọi xuống, biến cả phiến thảo nguyên này thành một mảnh huyết hồng. - Lui! Tốc độ phản ứng của Lục Ly rất nhanh, thân thể lóe lên muốn lui nhanh mà đi, nhưng giờ phút này hắn phát hiện một cỗ lực lượng thần bí đột nhiên bao phủ hắn, khiến thần lực của hắn trở nên vô cùng nhiễu loạn, toàn thân nặng nề như núi, bước chân căn bản không bước ra nổi. - Chuyện gì xảy ra? Nội tâm Lục Ly kinh hãi, hắn rất ít khi gặp phải sự tình quái dị như vậy, chủ yếu là hắn không cảm giác được bất luận kẻ nào xuất thủ. Cũng không phát hiện xung quanh có cấm chế cường đại dao động, không hiểu sao bị một cỗ lực lượng cường đại trấn áp. - Rầm rầm rầm! Bên trên chín tầng trời gió nổi mây vần, càng ngày quang mang huyết hồng càng sáng, một đạo lôi long màu đỏ uốn lượn trong tầng mây, uy áp kinh khủng đến cực hạn tràn ngập ra, trấn áp Lục Ly đến mức suýt quỳ trên mặt đất. - lôi điện! Lục Ly chống đỡ uy áp nhìn lên bầu trời, sau khi nhìn thấy đầu lôi long kinh khủng kia, trên mặt hắn lại lộ ra nụ cười. Rốt cục hắn cũng biết vì sao xung quanh không có vết tích chiến đấu, lại có rất nhiều xương người bị nện vỡ, xương ngực một vài bộ hài cốt có lỗ thủng lớn. Người tiến vào nơi đây đều bị lôi điện giết chết, thân thể căn bản không động được, làm sao có thể làm ra phản kích trước khi chết, họ chỉ có thể đứng đấy ngoan ngoãn chờ chết, thực lực yếu thì bị đánh cho chia năm xẻ bảy, thậm chí bị đánh thành tro. Có hai loại công kích Lục Ly không lo lắng, một là công kích linh hồn, hắn có Long Hồn cho nên đến hiện tại gần như tất cả công kích linh hồn đều rất khó giết chết hắn, nhiều nhất chỉ khiến hắn chịu khổ một chút. Một loại khác là công kích lôi điện, bởi vì hắn có một kiện Kinh Lôi Giáp duy nhất trên thế giới này. Công kích Lôi Thần Nộ đáng sợ đến bực nào? Ngay cả Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới cũng có thể giết chết, nhưng Lục Ly ở trung tâm lôi điện lại không có bất cứ chuyện gì, từ đó có thể thấy được Kinh Lôi Giáp cường đại. Không phải phòng ngự của Kinh Lôi Giáp cường đại, mà là nó có thể hấp thu lôi điện, lôi điện bị hấp thu thì làm sao có thể tổn thương Lục Ly. - Rầm rầm rầm! Lôi điện đánh xuống rất nhanh, chỉ mấy hơi thở thời gian, đạo huyết hồng lôi điện kia đã gào thét lao xuống, bắn thẳng đến chỗ Lục Ly. - Kinh Lôi Giáp, hiện! Lục Ly quát khẽ một tiếng, bên ngoài cơ thể hiển hiện một bộ chiến giáp xinh đẹp màu xanh da trời, chiến giáp vừa mới xuất hiện lôi điện cũng gào thét mà xuống, đánh trúng vào người Lục Ly. - Ông! Kinh Lôi Giáp loé lên lam quang vạn trượng, thoáng cảm ứng một chút, lập tức như trút được gánh nặng. Lôi điện này cũng coi như bá đạo, nhưng Kinh Lôi Giáp vẫn có thể nhẹ nhàng chống đỡ được, vừa dịp lúc trước bị công kích hao tổn rất nhiều lôi điện bây giờ bổ sung lại. Năng lượng lôi điện bị hấp thu rất nhanh, thế nhưng thân thể Lục Ly vẫn không cách nào di động, phía trên tiếp tục gió nổi mây vẫn, lại có một đạo lôi long ấp ủ, đoán chừng rất nhanh sẽ đánh xuống. - Không được, cứ như này thì không ổn! Lục Ly nhíu mày rơi vào trầm tư, mặc dù Kinh Lôi Giáp còn có thể hấp thu rất nhiều lôi điện, nhưng một mực không thể động như này, chờ đến khi Kinh Lôi Giáp hấp thu đầy lôi điện, đến lúc đó có thể bị phá hư hoặc là lôi điện tiến vào trong cơ thể hắn, giết hắn hay không? - Đúng rồi! Ánh mắt Lục Ly nhìn qua Thần Thi cách đó không xa, phát hiện lôi điện không có công kích Thần Thi. Xem ra lôi điện nơi này chỉ công kích sinh linh, Thần Thi không có khí tức sinh mệnh, cho nên không xúc động lôi điện cấm chế. - Huyết Linh Nhi, tới mang theo ta đi! Lục Ly hạ lệnh cho Huyết Linh Nhi, Thần Thi lập tức động, nhanh chân đi đến duỗi tay ra trực tiếp bắt lấy Lục Ly, sau đó nhanh chóng chạy về phía trước. - Ầm ầm ầm ầm! Rất nhanh lôi điện màu đỏ lại rơi xuống lần nữa, chính xác đánh vào Lục Ly đang được Thần Thi ôm lấy. Đương nhiên, cũng có lôi điện đánh lên người Thần Thi, nhưng phòng ngự của nhục thân Thần Thi mạnh đến đáng sợ, chút lôi điện đó không tạo thành bất kỳ áp lực gì với nó. Thần Thi nhanh chân lao đi, mặc dù tốc độ không đạt tới cực hạn, nhưng cũng vô cùng nhanh. Nương theo nó lao nhanh, tốc độ lôi điện phía trên đánh xuống cũng càng lúc càng nhanh, thế là trên thảo nguyên xuất hiện một cảnh tượng cực kỳ thú vị. Một cỗ thi thể không đầu lao nhanh trên thảo nguyên, trên bầu trời có từng đạo huyết hồng lôi điện, như những con huyết long đuổi sát đến, lần lượt đánh vào thân thể Lục Ly trong tay Thần Thi. - Mở hết tốc độ tiến về phía trước! Bởi vì không biết vùng bình nguyên này lớn bao nhiêu, hơn nữa trước đó hắn nhìn thấy vùng bình nguyên này dường như có huyễn cảnh, cho nên Lục Ly có chút lo lắng, hạ lệnh cho Huyết Linh Nhi tốc độ tăng lên. Một đường lao nhanh, chạy ròng rã hơn một nén nhang thời gian, lấy tốc độ của Thần Thi ít nhất cũng chạy ra được mấy chục vạn dặm, kết quả phía trước vẫn là bình nguyên mênh mông vô bờ. - Vấn đề lớn! Lục Ly đã sớm phát hiện ra vấn đề, nơi này thật sự có huyễn cảnh, bởi vì chạy mãi nhưng vừa rồi phía trước lại xuất hiện hài cốt, rất rõ ràng Thần Thi đã chạy vòng trở về. Nhìn Thần Thi thẳng tắp tiến lên, kết quả lượn quanh cái chỗ này về vị trí cũ. - Quả nhiên Thần Vương rất biến thái! Lục Ly nhếch miệng, năm đó Quỷ Vương là một đời Thần Vương, chiến lực không yếu hơn đại bộ phận Chí Tôn Thần Giới, là cường giả thuộc về tầng thứ cấp cao nhất Thần Giới. Mặc kệ năm đó chiến lực của hắn cao bao nhiêu, nhưng ít nhất năng lực của hắn trên phương diện cấm chế trận pháp cũng vô cùng biến thái.
Chương 2003 Luyện Ngục
- Huyết Linh Nhi, đừng chạy nữa, có huyễn trận, nghĩ biện pháp phá trận! Lục Ly đưa tin qua, mặc dù trình độ của Lục Ly trên phương diện trận pháp cấm chế rất cao, nhưng nhất tộc của Huyết Linh Nhi có thiên phú dị bẩm, hơn nữa còn có thủ đoạn phá trận đặc biệt. Nếu như Huyết Linh Nhi không phá được huyễn trận nơi này, với trình độ của Lục Ly chỉ có thể chờ chết. Đương nhiên, Lục Ly sẽ không ngồi chờ chết, ánh mắt hắn liếc nhìn bốn phía, ép buộc chính mình tỉnh táo lại, tỉ mỉ quan sát tình huống xung quanh, tìm kiếm trận nhãn và trận ngấn. Bản thân hắn là cao thủ trận pháp cấm chế, tự nhiên biết một chút bí quyết phá trận. Mặc kệ là đại trận gì sau khi bố trí thành công, trận tuyến và trận văn đều sẽ ẩn nấp, trận nhãn cũng giấu giếm rất sâu, nhưng nếu như vận may tốt vẫn có cơ hội phát hiện trận nhãn và vết tích bày trận. Phát hiện trận nhãn và vết tích bày trận không có nghĩa là có thể nhẹ nhàng phá trận, mà chỉ là có một chút dẫn dắt, một chút mạch suy nghĩ, khả năng phá trận lớn hơn một chút mà thôi. - Rầm rầm rầm! Lôi điện không ngừng đánh xuống, năng lượng lôi điện bên trong Kinh Lôi Giáp tiếp tục tăng lên, giờ phút này đã sắp đến bảy thành, đoán chừng nhiều nhất một canh giờ là Kinh Lôi Giáp sẽ chứa đầy năng lượng. Dưới chân Thần Thi xuất hiện một cái xúc tu huyết hồng, đâm xuống dưới nền đất, đi tìm trận văn ẩn tàng, thông qua trận văn đi thay đổi đại trận, như vậy mới có thể phá vỡ đại trận. Thủ pháp phá trận của Huyết Linh Nhi đơn giản mà thô bạo, xúc tu của nó có thể dung nhập bên trong đại trận, sau đó ở dưới tình huống không làm cho đại trận nổ tung thay đổi đại trận. Bất kể cái đại trận gì một khi bị thay đổi trận văn, cuối cùng công hiệu sẽ có khác biệt nghiêng trời lệch đất, cho nên năng lực phá trận của Huyết Linh Nhi mới có thể mạnh như vậy. Huyết Linh Nhi tiến hóa hai lần, trước kia ở Cửu Giới không có mạnh như vậy, nếu không nó có thể phá vỡ toà Thần Thành trong Thần Hoàng Giới kia chỉ trong nháy mắt. - Chủ nhân, xảy ra vấn đề! Một lát sau, giọng nói của Huyết Linh Nhi vang lên trong đầu Lục Ly, nó nói ra chỗ nghi hoặc: - Lòng đất không có bất kỳ cái trận văn và trận tuyến gì, cũng không có bất kỳ cái cấm chế gì ba động. - Làm sao có thể. Lục Ly mơ màng chớp mắt, hắn cũng là cao thủ trận pháp cấm chế, biết rõ bất cứ đại trận gì cũng đều cần bố trí trận văn và trận tuyến. Rõ ràng nơi này có huyễn cảnh, tại sao lại không có trận văn và trận tuyến. Dưới tình huống bình thường, người bày trận sẽ chôn trận thạch xuống lòng đất, trận thạch sẽ kết nối lẫn nhau, hình thành trận tuyến, sau đó còn phải bày một chút trận văn, trận nhãn. Cuối cùng tổ hợp thành đại trận phức tạp mà thần kỳ. - Chẳng lẽ là thiên địa thần trận tồn tại tự nhiên. Lục Ly mơ màng liếc nhìn bốn phía, nếu như là thiên địa thần trận, vậy việc vui lớn rồi. Bình thường người bày trận đều bố trí trận văn trận thạch trận tuyến dưới lòng đất, nếu không những trận thạch kia không cách nào mọc rễ. Một tòa cao ốc không có nền móng tốt, nó dựa vào cái gì chống lại bão tố, không có khả năng bố trí trận thạch ở trên trời được. Thiên địa thần trận tự nhiên hình thành thì không có trận thạch trận văn, bởi vì mỗi ngọn cây cọng cỏ bông hoa hòn đá đều là trận thạch, trận văn, trận tuyến. Nó tồn tại tự nhiên, mà lại rất khó phá hư, không phải là ngươi phá mất một chút hoa cỏ cây cối, đào mở một chút đất đá là có thể phá vỡ. Hủy hoa cỏ cây cối đi, nó sẽ mọc ra rất nhanh, có đại sơn và tảng đá lớn đại trận sẽ tự bảo hộ bản thân, có lực phòng ngự cường đại. Chuyện này giống như năm đó Lục Ly ở Thú Thần Giới gặp phải cái thiên địa thần trận kia, hắn đánh thật lâu cũng không có bất kỳ phản ứng gì. - Tìm tiếp! Lục Ly xua tay, Huyết Linh Nhi tiếp tục thò ra xúc tu, Lục Ly thì tĩnh tâm, liếc nhìn ra xa bốn phía, tìm kiếm thời cơ phá trận. Thời gian trôi qua từng giờ từng phút, Huyết Linh Nhi và Lục Ly đều không phát hiện gì, lôi điện trên đỉnh đầu tiếp tục đánh xuống, lôi điện bên trong Kinh Lôi Giáp càng ngày càng nhiều, lông mày Lục Ly càng nhăn chặt. - Đi xung quanh một chút, cứ đứng đây cũng không phải biện pháp, chạy lung tung đi! Một lát sau, Lục Ly hạ lệnh cho Huyết Linh Nhi, Thần Thi bắt đầu chạy lung tung, như một con ruồi không đầu bay loạn, ánh mắt Lục Ly liếc nhìn bốn phía. - Phanh! Đột nhiên Thần Thi không cẩn thận giẫm lên phía trên một bộ hài cốt, trước đó Huyết Linh Nhi khống chế Thần Thi chạy đi sẽ tận lực né tránh chúng. Hiện tại chạy lung tung, nên không thể tránh khỏi giẫm lên hài cốt. - A! Sự tình khiến Lục Ly kinh ngạc đã xảy ra, hài cốt bị Thần Thi nặng nề đạp một cái thế mà không có vỡ nát, cảm giác như Thần Thi giẫm lên tấm sắt, hài cốt giống như Vạn Niên Hàn Thiết không thể phá vỡ. - Không thích hợp! Lục Ly nhíu mày suy nghĩ, coi như những bộ hài cốt này bị lôi điện rèn luyện qua cũng sẽ không cứng rắn đến như thế, hơn nữa vừa rồi Thần Thi còn giẫm lên phía trên xương sườn của bộ hài cốt. - Dừng lại! Lục Ly quát khẽ, hạ lệnh cho Huyết Linh Nhi: - Công kích xung quanh hài cốt! Huyết Linh Nhi hoàn toàn chấp hành với mệnh lệnh của Lục Ly, thân thể hơi chuyển giơ chân lên nặng nề giẫm xuống bộ hài cốt phía sau. Nương theo một đạo âm thanh trầm muộn vang lên, thế mà chân Thần Thi bị bắn ngược lại, đừng nói hài cốt phía dưới vỡ vụn, mà ngay cả vỡ ra và di động cũng không có. - Quả nhiên có vấn đề! Lục Ly nhớ lại lúc trước ở phía trên ngọn núi lớn, nhìn thấy cảnh sắc biến hóa, nhưng những hài cốt này lại vĩnh viễn ở phía trước. Cộng thêm giờ phút này Thần Thi khó có thể hủy đi hài cốt, Lục Ly mơ màng có một chút suy nghĩ. - Toàn lực hủy những bộ hài cốt này đi! Lục Ly hạ lệnh, Thần Thi thả Lục Ly xuống, sau đó thân thể nhảy lên thật cao, đảo ngược mà xuống, trên nắm tay loé lên vô số ánh sáng kim sắc, ầm ầm đập xuống hài cốt phía dưới. Công kích của Thần Thi chủ yếu ở trên nắm tay, chân của nó chỉ là lực lượng công kích, bên trong nắm đấm có thể bắn ra một loại năng lượng kỳ dị, có thể làm cho lực công kích tăng lên rất nhiều.
Chương 2004 Luyện Ngục
- Oanh! Hài cốt dưới mặt đất chấn động kịch liệt, Lục Ly nhìn lướt qua, nội tâm âm thầm chấn động theo, lực công kích của Thần Thi cường đại như thế, có thể trực tiếp giết chết Đại Năng Thần Giới, vậy mà không cách nào hủy được một bộ hài cốt. - Quả nhiên những hài cốt này là trận nhãn! Lục Ly lập tức khẳng định cái suy đoán này, chính là vì trận nhãn nên mới có thể mượn nhờ lực lượng đại trận, mới có được lực phòng ngự cường đại như thế. Nếu không mấy bộ hài cốt, Thần Linh bình thường vẫy tay là biến thành tro tàn. - Huyết Linh Nhi, những hài cốt này là trận nhãn, ngươi dùng xúc tu thăm dò vào điều tra, có lẽ bên trong có ẩn tàng trận văn. Lục Ly truyền âm đi qua, tiểu thế giới này là Quỷ Vương luyện chế, nơi đây không phải là thiên địa thần trận. Chính vì nơi này là đại trận do Quỷ Vương luyện chế, nên chỉ cần tìm được trận văn, dùng năng lực phá trận của Huyết Linh Nhi muốn phá vỡ rất đơn giản. Huyết Linh Nhi vội vàng thò xúc tu ra tiến vào bên trong hài cốt, chỉ một lát sau Huyết Linh Nhi đã vui vẻ chỗ truyền âm nói: - Chủ nhân quá lợi hại, quả nhiên trong này có trận văn, cho ta một chút thời gian ta có thể nhẹ nhàng phá vỡ đại trận nơi đây. Lục Ly thở ra một hơi thật dài, tìm được trận văn sự tình sẽ đơn giản, hắn kiên nhẫn đứng chờ đợi. Thỉnh thoảng không trung lại có lôi điện đánh xuống, nội tâm Lục Ly khẽ động đột nhiên nhớ tới một chuyện. Tiểu Bạch có thể hấp thu lôi điện, không biết có thể chịu nổi lôi điện nơi này hay không, nếu có thể tiếp nhận, hấp thu một chút lôi điện, sẽ làm cho nhục thân nó nhanh chóng mạnh lên. Thiên Tà Châu ở ngay trong tay Lục Ly, tâm niệm hắn lặng yên đi vào khóa chặt Tiểu Bạch truyền âm vài câu. Tiểu Bạch buồn bực ngán ngẩm nằm sấp ở bên trong, nghe thấy Lục Ly nói vậy, lập tức hưng phấn đứng lên, cái đầu nhỏ không ngừng gật đầu. - Á không đúng, Tiểu Bạch cũng có khí tức sinh mệnh, sau khi ra ngoài hẳn là sẽ bị trấn áp, bây giờ ta bị cỗ lực lượng thần bí kia bao phủ, đoán chừng cũng không vào được Thiên Tà Châu. Lục Ly lại nhớ tới một chuyện, lúc Tiểu Bạch xông qua Lôi Ngục bị lôi điện đánh cho sinh cơ mẫn diệt, mặc dù thực lực Tiểu Bạch tăng lên không ít. Nhưng cường độ lôi điện nơi này giết Thần Linh quá dễ dàng, về sau có cơ hội rồi nói sau, để Tiểu Bạch tăng lên một chút chiến lực trước lại nói. - Hí hí! Sau khi Tiểu Bạch nghe Lục Ly nói, mặt mũi tràn đầy vẻ thất vọng kêu lên vài tiếng, thế nhưng nó rất là nghe lời, Lục Ly nói cái gì chính là cái đó. - Ông! Thời gian trôi qua ba nén hương, đột nhiên hài cốt phía dưới phát sáng, âm thanh Huyết Linh Nhi truyền âm vang lên trong đầu Lục Ly: - Được rồi, chủ nhân, huyễn trận đã bị phá. - Tốt! Lục Ly hưng phấn quát khẽ một tiếng, truyền âm nói: - Đi, rời khỏi cái địa phương quỷ quái này! - Hưu! Thần Thi nhanh chóng đưa tay bắt lấy Lục Ly, chạy như điên về nơi xa, năng lượng Kinh Lôi Giáp bên ngoài cơ thể Lục Ly đã áp súc gần đầy. Nếu như tiếp tục đánh xuống, không biết có xảy ra chuyện hay không. Thần Thi bắn ra như điện giật, Lục Ly một đường cẩn thận quan sát, rất nhanh trên mặt lộ ra nụ cười, quả nhiên cảnh sắc bốn phía đều đang thay đổi, những hài cốt này cũng từ từ rời xa, có lẽ huyễn cảnh đã bị phá. Sau khi chạy hết một nén nhang thời gian, xa xa phía trước có một dãy núi khổng lồ. Dãy núi kia cũng giống như dãy núi ban đầu, tựa như một cái lạch trời ngăn ở phía trước. Thế nhưng dãy núi này và dãy núi đằng sau vẫn có một chút khác biệt, dãy núi này cao hơn thẳng đứng hơn. - Tốt! Đến dưới chân núi, bầu trời phía trên thảo nguyên đằng sau dần dần trở nên yên tĩnh lại, không còn lôi điện xuất hiện. Bão tố qua đi trời trong gió nhẹ, giống như vừa rồi chưa từng xuất hiện qua lôi long. Lực lượng vô hình bao phủ trên người Lục Ly biến mất, thân thể của hắn lại có thể động, hắn duỗi người nghỉ ngơi một chút, khua tay nói: - Lên núi! Vừa mới tiến vào cái địa phương quỷ quái này đã gặp phải nguy cơ khủng bố như thế, Lục Ly tin tưởng cục diện phía sau sẽ càng thêm nguy hiểm, khó trách bao nhiêu người tiến vào lại không có một ai ra ngoài. Nhưng hắn đã không có đường lui, ngoại trừ cắn răng đi về phía trước, cố gắng tìm kiếm đường ra bên ngoài, không có lựa chọn nào khác. Lên núi không gặp phải bất kỳ nguy hiểm nào, lúc Lục Ly và Thần Thi đứng ở đỉnh núi, Lục Ly tùy ý quét mắt vài lần sắc mặt lại trở nên khổ sở. Cảnh tượng phía trước gần như không khác biệt với vừa rồi, cũng là thảo nguyên mênh mông vô bờ, khác nhau ở chỗ là phía trước không có mấy ngàn bộ hài cốt, mà là khắp nơi đều là xương vỡ. Trong tầm mắt của Lục Ly toàn là xương cốt, nhưng không có một cái xương cốt nào hoàn chỉnh, tất cả đều bị đánh nát, rất nhiều xương đầu chỉ còn lại một nửa. Rất rõ ràng! Nếu như nói phía sau bình nguyên là núi đao, vậy phía trước bình nguyên chính là luyện ngục, có lẽ trình độ kinh khủng cường đại hơn gấp mười gấp trăm lần. - Nhiều binh khí như vậy. Lục Ly còn có thể nhìn thấy bên trong hài cốt có rất nhiều binh khí, tất cả là binh khí hình đao, trên cơ bản đều là bị bẻ gãy, rất nhiều binh khí còn vỡ vụn. Lục Ly có chút nghĩ không thông, không có khả năng những người đã chết lúc trước đều dùng chiến đao, hơn nữa những mảnh vỡ của chiến đao đều là màu huyết hồng, chẳng lẽ binh khí của đám người kia đều là chiến đao màu huyết hồng, và lại hiện trường còn có thể nhìn thấy binh khí còn lại. - Phanh phanh phanh! Suy nghĩ nghỉ ngơi một nén nhang thời gian, Lục Ly và Thần Thi đi xuống đại sơn tiến vào bình nguyên, lần này Lục Ly chuẩn bị nhiều một chút, trong tay xuất hiện Đồ Ma chiến đao và Lôi Thần Nộ. Bình nguyên phía trước nhìn rất yên tĩnh, không có cái gì, nhưng sau khi trải qua nguy cơ trước đó, hiện tại Lục Ly không dám có nửa điểm chủ quan. Bên trong Quỷ Vương Điện nhất định phải cẩn thận, như vậy mới có thể có khả năng nhỏ sống sót, ở địa phương này còn sống đi ra ngoài, chính là kỳ tích.
Chương 2005 Khôi lỗi đao nhân
Mặc dù thoạt nhìn phía trước không có nửa điểm nguy hiểm, nhưng hài cốt khắp nơi trên đất đã nói rõ rất nhiều vấn đề, một khi bước vào vùng đất trước mặt, nguy hiểm sẽ lập tức hàng lâm, có lẽ sẽ phá tan hắn thành từng mảnh. - Dò đường! Lục Ly phất tay, Thần Thi nhanh chân đi về phía trước, tốc độ không nhanh không chậm, hơn nữa cứ đi một đoạn sẽ dừng lại. Giống như trước đó, Lục Ly phát hiện Thần Thi đi đến bên cạnh hài cốt, nhưng bốn phía không có bất kỳ dị động gì, bình tĩnh đến mức làm cho người ta cảm thấy đáng sợ. - Đi! Quan sát một lát, Lục Ly chậm rãi đi về phía trước, lúc nào cũng chuẩn bị phóng thích Lôi Thần Nộ trong tay. Trên cánh tay khác, Ly Long không ngừng lấp lánh phía trên Đồ Ma chiến đao, thân thể hắn căng cứng đến cực hạn. Năm trăm trượng, ba trăm trượng, trăm trượng, mười trượng! Lúc Lục Ly đứng cách Thần Thi mười trượng, Lục Ly cảm giác mặt đất ở bốn phương tám hướng đột nhiên chấn động kịch liệt, tiếp theo giọng nói của Huyết Linh Nhi vang lên: - Chủ nhân, cẩn thận lòng đất! - Phanh phanh phanh! Mặt đất ầm ầm nổ tung, tiếp theo vô số bóng đen nhảy ra, từng thanh chiến đao màu đỏ đen thấm vào hàn khí âm u, lấp lánh quang mang xoắn tới chỗ Lục Ly. - Giết! Bản năng chiến đấu của Lục Ly khiến hắn gần như không có chút do dự gì nâng tay lên, đột nhiên Đồ Ma chiến đao bổ về phía trước, Kinh Lôi Giáp hiển hiện bên ngoài cơ thể, chặn mấy đao từ đằng sau bổ tới. - Ầm! Thần Thi mở ra hai cánh bay vọt tới chỗ Lục Ly, vung thiết quyền đập mạnh vào những bóng đen kia, đập bay toàn bộ bóng đen. - Phanh phanh phanh! Mặc dù phản ứng của Lục Ly rất nhanh, nhưng thân thể vẫn bị bổ trúng ba đao, có điều lực phòng ngự Kinh Lôi Giáp rất mạnh, chống đỡ được ba đao này, hắn không bị bất cứ thương tổn gì. - Những thứ này là cái quỷ gì. Lúc này Lục Ly mới có thời gian thấy rõ ràng bóng đen bắn ra bốn phương tám hướng, những quái vật này nhìn giống như người, nhưng toàn thân đều là chiến đao, tựa như người bị cắm đầy chiến đao, giống như là con nhím vậy. Trên đầu, hai vai, trong tay, khuỷu tay, phía sau lưng, hai đầu gối, chân. Trên thân quái vật có tất cả mười ba thanh chiến đao, toàn một màu huyết hồng, vô cùng sắc bén, mặt những quái vật này đều bị mặt nạ bao phủ, chỉ có thể nhìn thấy hai con mắt đen nhánh bị hồng quang bao phủ. - Khôi lỗi đao nhân! Lục Ly hơi cảm ứng một cái, những quái vật này đều không có khí tức sinh mệnh, rất rõ ràng là một loại khôi lỗi kì lạ. Khó trách bên cạnh các bộ hài cốt trên mặt đất có rất nhiều mảnh vỡ chiến đao màu huyết hồng đứt gãy, xem ra đều là trên người những đao nhân này. - Ở đây có bao nhiêu khôi lỗi đao nhân? Thần niệm Lục Ly tuỳ ý quét qua, phát hiện bốn phía toàn là đao nhân, nơi xa còn không ngừng có đao nhân vọt tới bên này. Hắn dùng thần niệm liếc nhìn đao nhân mà vừa rồi chiến đao hắn đảo qua, nội tâm âm thầm kinh hãi. Vừa rồi hắn vận dụng Sát Đế chân ý, thế mà không có chém nát một tên đao nhân, mà chỉ chém gãy bốn thanh đao trên người đao nhân xuống. - Giết! Không còn thời gian cho Lục Ly suy nghĩ nữa, xung quanh có rất nhiều đao nhân vọt tới. Hình thể đao nhân không lớn, so sánh với hình thể Lục Ly càng giống là trẻ con. Nhưng tốc độ của những đao nhân này rất nhanh, thân hình nhanh nhẹn, chỗ nào cũng có. Quan trọng nhất chính là lực công kích của đao nhân không hề yếu, hắn hơi cảm ứng một chút, mặc dù đao nhân không phá nổi Kinh Lôi Giáp, nhưng mấy đao vừa rồi cũng tiêu hao một chút năng lượng của Kinh Lôi Giáp. Đừng nghĩ chỉ là một chút xíu, nhiều đao nhân như vậy, nếu như liên tục bị công kích một vạn lần, một trăm vạn lần thì sao? Đến lúc đó năng lượng Kinh Lôi Giáp sẽ hoàn toàn tiêu hao hết, sớm muộn cũng bị chém nát. Kinh Lôi Giáp vô dụng, hắn chỉ có thể vận dụng Linh Ẩn Chiến Giáp, nếu như Linh Ẩn Chiến Giáp bị đánh nát, hắn lấy cái gì đi chống đỡ đao nhân công kích. - Không gian xoắn! Đao nhân không có khí tức sinh mệnh, Lôi Thần Nộ không có ý nghĩa quá lớn đối với bọn chúng, đoán chừng phần lớn những lôi điện kia sẽ đánh xuống lòng đất, không cách nào tạo thành thương tổn quá lớn đối với bọn chúng. Cho nên Lục Ly dùng không gian xoắn, loại công kích này mượn nhờ lực lượng cường đại của không gian vặn vẹo xé rách địch nhân, có lẽ sẽ có lực sát thương lớn đối với đao nhân. - Ong ong! Sau khi chống đỡ đao nhân công kích mấy lần, Lục Ly thả ra hai đạo không gian ba động, những không gian ba động kia phát tán mà đi, rất nhanh đánh sâu vào trước mặt mười tên đao nhân. - Phanh phanh phanh! Khiến Lục Ly có chút vui mừng chính là không gian xoắn rất có lực, trong nháy mắt mười tên đao nhân trước mặt bị lực lượng khủng bố của không gian vặn vẹo xoắn đến vỡ nát, mấy cái chiến đao trên người một vài đao nhân phía sau cũng bị xoắn đứt. - Rầm rầm rầm! Công kích của Thần Thi cũng rất mạnh, một quyền đánh lên trên người một tên đao nhân, tên đao nhân kia lập tức chia năm xẻ bảy, hóa thành từng mảnh vỡ, bị đánh nát. - Ồ! Rất nhanh, sự tình khiến Lục Ly kinh ngạc đã phát sinh, không ngờ mảnh vỡ đao nhân trên đất tự động di chuyển, tiếp theo lại dung hợp thành từng tên đao nhân. Mặc dù có một chút đao nhân bị đánh nát, nhưng ít nhất cũng dung hợp lại được một nửa đao nhân. - Nhằm phía trước mặt phá vây! Lục Ly vung tay lên, đột nhiên Đồ Ma chiến đao trong tay bổ ra một đạo hàn khí, tốc độ một mảnh đao nhân phía trước thoáng chậm lại mấy phần, bị hàn khí khủng bố làm đông kết. - Oanh! Thần Thi đơn thương độc mã phóng về phía trước, một quyền đánh nát một tên đao nhân, mặc dù những mảnh vỡ chiến đao kia rất nhanh lại dung hợp thành từng tên đao nhân. Nhưng ít ra cũng có thể đánh mở một cái thông đạo, Thần Thi bắt đầu chậm rãi phá vây về phía trước. - Hưu! Lục Ly theo sát phía sau, hắn có chút ít hiểu ra, tiểu thế giới bên trong cái Quỷ Vương Điện này cũng phân ra cửa ải. Giống như không xông qua từng cửa, hắn tuyệt đối không tìm được đường ra, chỉ có thể cả một đời bị vây chết ở bên trong.