Hắn không định cả đời lăn lộn ở Địa Ngục Phủ, chỉ muốn tránh nạn, chờ thời cơ thành thục liền rời đi nơi này. Tần Chiến và Cam Lâm giờ đây không còn chút tin tức. Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc không biết có đuổi giết hắn hay không? Hiện tại, hắn hoàn toàn không biết tình huống gì cả. Hiện tại, hắn thầm mong mau chóng tìm hiểu Bát Long Thuật đại thành, sau đó chiến lực tiêu thăng là có thể rời khỏi La Sát Hải. Nuốt xong viên dược chữa thương, hắn không nghĩ gì nữa, chỉ vừa tiếp tục chữa thương, vừa tìm hiểu Bát Long Thuật. Rất nhanh hai canh giờ trôi qua, Tô Nguyệt Cầm lại chưa trở về? Một thống lĩnh trên thuyền đều nóng nảy, phái ba người tìm kiếm. Tô Nguyệt Cầm không phải đến vì tù binh bạo động, mà đúng lúc nàng có chút việc ở Diêm Vương Thành, nghe nói Tù Binh Doanh bạo động, lập tức đến trấn áp. Lần này Tô Nguyệt Cầm không mang theo nhiều người, dù sao cũng đã đến Diêm Vương Thành, gần đây đại chiến đã xong, Địa Ngục Đảo cũng tương đối an toàn. Hơn nữa, trong Diêm Vương Thành cũng không ít cường giả. Cho nên, lần này, Tô Nguyệt Cầm chỉ mang theo bốn võ giả Tứ Kiếp, còn là võ giả Tứ Kiếp tính tình quá mạnh mẽ. Nếu thật sự xảy ra chuyện gì, tất cả mọi người sợ đều phải chết. Báo! Lại hơn nửa canh giờ, một thám báo vội chạy trở về, rống to từ xa: - Đã tìm được thần nữ, xảy ra chuyện rồi, hai đại thống lĩnh bị giết, thần nữ cũng đang bị đuổi giết. - Cái gì? Hơn trăm người trên chiến thuyền sợ hãi, đó là thần nữ, một trong những nhân vật quan trọng nhất trong Địa Ngục Phủ, đó là chau gái ruột của phủ chủ. Nếu chết tại đây, tất cả mọi người, bao gồm người nhà bọn họ đều phải chết! - Dẫn đường! Thống lĩnh khống chế chiến thuyền phá không, Lục Ly thông qua Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng. Trên mặt hắn lộ vẻ chua sót. Vốn tưởng rằng đợi lát nữa đi Diêm Vương Thành nhận xử phạt thì xong việc, lại không ngờ rằng xảy ra chuyện. Thân phận thần nữ tôn quý, lỡ như Tô Nguyệt Cầm xảy ra chuyện, sợ là bọn họ đều sẽ bị liên lụy. - Nếu Tô Nguyệt Cầm chết, lập tức chạy ra khỏi đảo. Lục Ly âm thầm quyết định. Tình huống không đúng thì bỏ chạy. Tô Nguyệt Cầm một khi chết đi, cả Địa Ngục Phủ đều náo loạn ngập trời. Bọn họ khẳng định không sống được, phỏng chừng đại chiến của La Sát Hải bắt đầu rồi. Thần nữ này cũng có bệnh đi, không có việc gì chạy loạn làm gì? Nàng không biết từ binh bạo động sao? Không biết trong đó có võ giả Tứ Kiếp hơi cường đại! Chiến thuyền bay rất nhanh, chỉ hai nén hương, thần niệm của Lục Ly đã phát hiện ra Tô Nguyệt Cầm. Nàng xác thực đang bị người đuổi giết, còn là bị ba võ giả Tứ Kiếp đuổi giết. - Khó trách… Lục Ly tra xét tìm hiểu, trong ba người có một người là La Sa, còn có người vừa đuổi giết hắn. Mặt khác còn có một võ giả Tứ Kiếp, đều là tù binh. Chiến lực của La Sa đã khôi phục đến đỉnh phong, hai người khác, chiến lực cũng khôi phục rất nhiều. Hai võ giả Tứ Kiếp bên cạnh Tô Nguyệt Cầm cũng không quá mạnh mẽ, bị chém giết cũng là bình thường. Trên người Tô Nguyệt Cầm có trọng bảo, nếu không giờ đây phỏng chừng đã bị giết rồi. Ánh mắt đám người La Sa nhìn Tô Nguyệt Cầm rất không hữu hảo. Nếu không phải vì Tô Nguyệt Cầm, đại chiến lần này sẽ không phát sinh, sẽ không có nhiều người chết như vậy, bọn họ cũng sẽ không bị bắt. Bọn họ và Địa Ngục Phủ là đối thủ một mất một còn, tự nhiên không e ngại trả thù của Địa Ngục Phủ. Nếu có thể giết Tô Nguyệt Cầm, vậy tương đương báo thù thay người chết, bọn họ cũng có thể trút giận. Ánh mắt một lão giả nhìn Tô Nguyệt Cầm có hơi đặc biệt, thật rõ ràng muốn bắt Tô Nguyệt Cầm. Biến thần thể Tinh Nguyệt này làm của riêng, đùa bỡn một trận, không chỉ có thể hưởng thụ cao nhất, còn có thể hiểu được chân ý cường đại. Lục Ly không có chút ý tưởng nào với thần thể Tinh Nguyệt, hắn chỉ nghĩ làm sao đào tẩu. Mặc dù Tô Nguyệt Cầm có trọng bảo, nhưng tuyệt đối không phải đối thủ của ba người La Sa. Chỗ bọn họ có hơn trăm người, đều là võ giả Tam Kiếp. Mặc dù có vài người là Tam Kiếp đỉnh phong, nhưng cũng không thể thay đổi đại cục. Bên kia tùy tiện phân ra một võ giả Tứ Kiếp, có thể thoải mái chém giết mọi người. Lục Ly trầm ngâm một lát, truyền âm nói với Hầu Tam: - Hầu Tam, đợi lát nữa chúng ta cùng nhau đào tẩu, trận chiến này… đánh không thắng! Không thể không nói chiến lực của Tô Nguyệt Cầm vẫn là không tồi, đương nhiên bảo vật trên người nàng cũng có nguyên nhân rất lớn. Nàng mặc váy dài trắng nhạt, váy kia rõ ràng là chí bảo. Mỗi lần đám người La Sa công kích đều bị váy dài chắn đi một phần lực đạo. Nàng cầm trường cung màu đỏ, mỗi lần bắn ra tên dài, mũi tên dài này giống như một con dị thú, truy tung về phía La Sa. Có bảo vật phòng ngự siêu cấp, còn có bảo vật công kích cường đại. Tô Nguyệt Cầm thân là võ giả Tứ Kiếp, còn hiểu được mấy chân ý cường đại, muốn trong thời gian ngắn bắt nàng hay đánh chết nàng vẫn rất khó khăn. Miệng nàng có vết máu, hẳn đã bị thương, sắc mặt cũng hơi tái nhợt, thoạt nhìn thật chọc người yêu thương. Trong mắt nàng đều là tức giận, thoạt nhìn như một con sư tử cái bị chọc giận. Dung mạo của Tô Nguyệt Cầm tuyệt đỉnh, trên người có khí chất thật độc đáo, khiến người ta không nhịn được ôm nàng vào lòng yêu thương. Sóng mũi nàng đặc biệt cao thẳng, khiến nàng càng thêm gợi cảm, cộng thêm nàng là thần thể Tinh Nguyệt trong truyền thuyết, vô hình chung giống như được che một khăn che mặt huyền bí, khiến nàng càng thêm mê người. Dáng người cao gầy, muốn cái gì có cái đó. Tô Nguyệt Cầm này có thể nói là không có khuyết điểm gì, cũng khó trách thần tử của La Sát Cung không nhịn nổi, muốn cưỡng bức. Lục Ly lại không có hảo cảm gì với thần nữ này. Vì cao ngạo của thần nữ này khiến hắn không thoải mái. Có lẽ nhiều năm qua sống an nhàn sung sướng, thân phận tôn quý, nử tử này dưỡng thành tính cách tự cao tự đại. Giờ đây, bị người vây đánh, ánh mắt nàng vẫn sắc bén như trước, thoạt nhìn… giống như nàng đang một đánh ba. - Toàn bộ ra tay, ngăn trở ba nghịch tặc lại, giải cứu thần nữ! Thống lĩnh trên chiến thuyền hét lớn, tất cả mọi người đều xông ra ngoài, chỉ có Lục Ly và Hầu Tam không nhúc nhích.
Chương 2957 Hạ Thiên Thành
Lục Ly không phải một lòng vì Địa Ngục Phủ, thần nữ này có quan hệ gì với hắn, hắn cần gì phải đi liều mạng? Hơn nữa… Chút chiến lực ấy của hắn cũng không liều mạng được. La Sa có giao dịch với hắn, xem như nửa bạn bè. Hắn làm sao động thủ với La Sa? Đến lúc đó chọc giận La Sa, sợ là hắn cũng phải chết. Ầm… Lục Ly thu Hầu Tam vào Thiên Tà Châu, sau đó thân mình bắn ra, chạy ra xa… không chùn bước! Đào tẩu của Lục Ly không khiến quân sĩ chú ý, nhưng không trốn được tra xét của đám người La Sa. Tô Nguyệt Cầm cũng chú ý tới, trên mặt lộ ra tươi cười âm hàn, âm thầm nhớ kỹ bộ dáng của Lục Ly. Đám người La Sa không đuổi theo Lục Ly. La Sa nhận ra Lục Ly, tự nhiên sẽ không đuổi giết hắn. Một cường giả Tứ Kiếp gặp nhiều người đánh đến như vậy, lại càng không để ý võ giả Nhị Kiếp như Lục Ly. Một người đừng đuổi giết Lục Ly thật lâu, giờ đây, tuy muốn bầm thây vạn đoạn Lục Ly, nhưng nhiều người đánh tới, hắn cũng không quản được nữa. - Thần nữ đi mau! Thống lĩnh kia lộ ra ánh mắt quyết tuyệt, rống giận. Còn có mấy Tam Kiếp đỉnh phong cũng rống theo: - Thần nữ, đi đi! Tô Nguyệt Cầm không ngốc, tuy nàng thật tự phụ, nhưng nàng biết không phải đối thủ của ba người này. Nếu lưu lại, sợ sẽ bị ba người này giết chết hay bắt lấy. Nàng thét dài một tiếng, liên tục bắn ra ba mũi tên, sau đó thân mình đi đến tận trời, bỏ chạy ra xa. - Hừ! Còn muốn chạy trốn? La Sa cười lạnh, sau lưng hắn xuất hiện một hư ảnh cự thú. Hư ảnh cự thú kia rít gào, chấn động khắp nơi. Dị thú đi đến tận trời, biến mất giữa không trung. Ngao… Môt tiếng hô kinh thiên vang lên, sau đó hư ảnh dị thú xuất hiện phía sau Tô Nguyệt Cầm, dị thú vươn đại trảo, đánh bay Tô Nguyệt Cầm. Phốc… Tô Nguyệt Cầm phun ra máu tươi, gương mặt hoàn toàn tái nhợt, không chút huyết sắc. Thân thể mềm mại của nàng run run giữa không trung, một kích này rất mạnh, khiến nàng bị thương nghiêm trọng. - Thần nữ! Thống lĩnh kia rống to, điên cuồng công kích La Sa. Tô Nguyệt Cầm quay đầu, oán hận liếc mắt nhìn, hóa thành bạch quang bay đi. - Ha hả, các ngươi cũng muốn ngăn chúng ta lại? Trên mặt La Sa lộ ý cười đùa cợt, ánh mắt ba người lộ ra sát ý, toàn bộ phóng thích công kích cường đại, chém giết trăm người thành trăm mảnh như chém dưa bí. Một nén nhang trôi qua, hơn trăm người đều biến thành thi thể. La Sa liếc mắt nhìn hai người khác, nói: - Lão Hạ, lão Hà, tiếp theo làm gì đây? Xuất hải hay tiếp tục giết hại? - Ta muốn xuất hải! Lão Hà lắc đầu nói: - Thần nữ xuất hiện ở đây, có lẽ rất nhanh sẽ có rất nhiều cường giả tiếp vận, nếu vừa rồi không giết chết, vậy không phải… tiếp tục đuổi giết. La Sa hơi gật đầu, đánh chết một thần nữ tuy có thể giải hận, nhưng nếu chính mình bị kéo vào, vậy không đáng. Bây giờ không đi, rất có thể về sau không đi được. Lão Hạ, cũng là người vừa rồi đuổi giết Lục Ly, mặt cười lạnh lùng, hắn nói: - Các ngươi không truy, ta truy, ta chính là muốn nếm thử hương vị của thần thể Tinh Nguyệt. Lỡ như tìm được được chân ý cường đại gì, vậy Hạ Thiên Thành ta lời to rồi! - Lão Hạ, thần thể Tinh Nguyệt chỉ là một truyền thuyết… La Sa khẽ thở dài, nói: - Ta cảm thấy tốt nhất ngươi vẫn không nên mạo hiểm. - Ai nói là truyền thuyết? Ánh mắt Hạ Thiên Thành cuồng nhiệt, nói: - Ta cảm giác đứa bé này rất bất đồng, trên ngươi nàng có khí tức thật độc đáo. Không có lửa làm sao có khói, nàng có lẽ chính là thần thể Tinh Nguyệt thật sự, cũng thật sự có hiệu dụng, ta muốn thử! - Vậy được, ngươi đi đi! La Sa liếc nhìn lão Hà, La Sa nghĩ một lát, rồi dặn dò: - Lão Hạ, ta khuyên ngươi trong một canh giờ phải giải quyết. Nếu không thể bắt Tô Nguyệt Cầm, ngươi nhớ phải bỏ chạy. Một lúc lâu sau, còn không trốn, ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ! - Tốt! Hạ Thiên Thành gật đầu, kiêu ngạo bất tuân liếc mắt nhìn hai người: - Các ngươi rời bến chờ ta, nếu ta đại công cáo thành, chắc chắn trở thành cường giả tuyệt đỉnh La Sát Hải. Đến lúc đó, các ngươi theo ta cùng diệt Địa Ngục Phủ, sau đó chiếm đoạt. Vù! Hạ Thiên Thành hóa thành bạch quang, bay đi, La Sa và hai lão giả tỏ vẻ bất đắc dĩ. Bọn họ thấy lão Hạ có hơi nhập ma, lần này sợ một đi không trở lại. Chiến lực thân mình hắn đã khôi phục năm thành. Tuy Tô Nguyệt Cầm cũng bị thương nặng, nhưng bảo vật một thân, muốn bắt nàng cũng rất khó. Nếu quấn nhau mãi, cường giả Địa Ngục Phủ sẽ đến, hắn sẽ chết vô chốn tang thân. Đi! Hạ Thiên Thành quyết định, bọn họ cũng không khuyên ngăn gì. Hai người hóa thành bạch quang, phóng đi bờ biển, rất nhanh biến mất ở phía chân trời xa xa. Tốc độ Hạ Thiên Thành rất nhanh, tuy Tô Nguyệt Cầm đào tẩu trước một nén nhang, nhưng Tô Nguyệt Cầm bị trọng thương, tốc độ sẽ giảm đi. Hạ Thiên Thành vẫn muốn bắt nàng, lúc trước đã động tay động chân, trên người nàng đánh ra thần lực đặc thù, cho nên Hạ Thiên Thành thỏa mái truy tung nàng… - Lão tặc! Tô Nguyệt Cầm ở một tòa núi nhỏ nghi ngơi, chữa thương, phát hiện tiếng phá không phía sau, nhất thời biến sắc, nàng khẽ kêu lên: - Lão tặc, cường giả tộc ta lập tức đến, ngươi dám tiếp tục đuổi giết, nhất định khiến ngươi hữu tử vô sinh. - Ha ha ha! Hạ Thiên Thành cười ha hả, trong tiếng cười đều là vẻ vui sướng, phát ra tiếng cười khiến Tô Nguyệt Cầm sởn cả gai ốc: - Tiểu mỹ nhân, đến chỗ gia gia, gia gia sẽ thật yêu thương con. Ách… Trong một tòa sơn mạch cách nơi này ngàn dặm, Lục Ly tránh trong Thiên Tà Châu, nghe được tiếng hét lớn bên ngoài, trên mặt lộ vẻ chua sót. Vận khí kém như vậy? Hắn tùy tiện tìm một nơi ẩn núp, lại biến thành chiến trường? Chó nóng nảy sẽ nhảy tường, người nóng nảy sẽ liều mạng! Tô Nguyệt Cầm bị thương nặng, tốc độ giảm đi, nàng biết trốn không thoát, chỉ có thể tử chiến. Nàng rất rõ ràng, chỉ cần nàng kiên trì một thời gian, viện quân trong Diêm Vương Thành sẽ đến. Đến lúc đó, Hạ Thiên Thành phải chết không thể nghi ngờ. Hiểu rõ chuyện tình, Tô Nguyệt Cầm sẽ không do dự, bắt đầu liều mạng với Hạ Thiên Thành. Thân hình nàng không ngừng chớp động, cung thần trong tay giương ra, mỗi lần đều có dị thú gào thét ra.
Chương 2958 Cùng nhau chết
Ngọn lửa cực nóng lan tỏa, che thiên lấp nhật, không khí bốn phía nóng rực lên. Đáng tiếc, chiến lực của Hạ Thiên Thành rất biến thái, mỗi lần hắn đều đập ra một quyền, nắm đấm đánh vào không trung, khiến không gian chấn động, như sóng nước nổi dậy. Giữa không trung hình thành một tấm chắc do sóng gợn không gian hình thành, thoải mái chặn lại công kích của Tô Nguyệt Cầm. - Tiểu mỹ nhân, bỏ cuộc đi, công kích của ngươi căn bản không thương tổn được ta, ngoan ngoãn thần phục lão phu đi, lão phu sẽ giúp ngươi vui vẻ! Hạ Thiên Thành cười ha hả, trên mặt đều là vui sướng, có thể ngược đãi tiểu mỹ nhân, điều này khiến hắn phi thường thống khoái. Hắn muốn thấy Tô Nguyệt Cầm tuyệt vọng, cuối cùng ngoan ngoãn hầu hạ dưới quần hắn. - Đi chết đi! Tô Nguyệt Cầm gầm lên, liên tục công kích ra thần công. Thân hình nàng chớp động, tránh né Hạ Thiên Thành đến gần. Hạ Thiên Thành hiện giờ cũng không định đến gần, bởi vì công kích của Tô Nguyệt Cầm càng mạnh mẽ, thương thế trên người sẽ càng nặng, chờ thêm thời gian, muốn bắt nàng phi thường đơn giản. - Đi thôi, phải đi thôi! Tuy Lục Ly còn cách trung tâm chiến trường hơn hai ngàn dặm, nhưng tình huống chiến đấu bên này hắn có thể thoải mái cảm ứng ra được. Hắn cũng không muốn dính dáng, thầm nghĩ lén trốn đi. Hắn cũng làm như vậy, thừa dịp chiến hỏa bên kia chưa lan tràn đến nơi này, hắn lén trốn đi. Chỉ cần đào tẩu mấy ngàn lý, hắn sẽ an toàn. Thân mình hắn không bay ra khỏi Thiên Tà Châu mà khống chế Thiên Tà Châu ẩn mình bay vào trong khe suối. Thân thể hắn bay ra ngoài, thật dễ dàng bị võ giả Tứ Kiếp cảm ứng được. Thiên Tà Châu bay cũng không mau, bay nhanh sợ bị cảm ứng được. Nhưng Lục Ly vẫn suy nghĩ nhiều rồi. Lực cảm giác của cường giả Tứ Kiếp quá cường đại, Lục Ly không động còn được, chỉ cần động sẽ bị Hạ Thiên Thành và Tô Nguyệt Cầm cảm ứng được. Nhất là Hạ Thiên Thành, hắn phải đề phòng người Diêm Vương Thành đến trợ giúp, cho nên hắn vẫn luôn đề phòng cảnh giác, Thiên Tà Châu phi hành có không gian dao động, tự nhiên không trốn khỏi pháp nhãn của hắn. Thần niệm cường đại của hắn thoải mái nhìn thấu Thiên Tà Châu, phát hiện Lục Ly ở bên trong. Hắn hừ lạnh nói: - Tiểu tặc? Còn muốn trốn hả? Tô Nguyệt Cầm sinh ra ở danh môn, linh hồn cũng phi thường cường đại. Thần niệm nàng quét qua, tra xét Lục Ly. Nàng nhận ra Lục Ly, lúc trước Lục Ly bị đuổi giết, là nàng cứu hắn. Sau đó nàng bị đuổi giết, Lục Ly lại trực tiếp chạy trốn, điều này khiến Tô Nguyệt Cầm rất tức giận. Nàng là thần nữ của Địa Ngục Phủ, dám người Lục Ly đều là thuộc hạ của nàng. Nàng là chủ nhân của bọn họ, chủ nhân gặp nạn, hạ thủ lại bỏ chạy trốn? Tô Nguyệt Cầm làm sao không tức giận? Tô Nguyệt Cầm nghĩ nghĩ, thân mình bay đến chỗ Lục Ly. Nếu nàng gặp nạn, nàng cũng không muốn Lục Ly sống dễ chịu. Nàng chuẩn bị kéo Lục Ly vào cuộc chiến, cho dù nàng chết, cũng phải để Lục Ly chết cùng. - Mẹ nó, tặc bà nương này lại muốn hại ta! Lục Ly giận dữ, thân mình bay ra khỏi Thiên Tà Châu, Long Dực sau lưng xuất hiện, bỏ chạy ra xa. Hắn cũng không muốn tham dự chiến đấu của hai người, thần nữ của Địa Ngục Phủ sống chết liên quan cái rắm đến hắn! Hắn muốn chạy trốn cũng không dễ dàng như vậy, Hạ Thiên Thành lúc trước đuổi giết hắn thật lâu, lại khiến hắn chạy thoát. Giờ đây có cơ hội như vậy, như thế nào có thể khiến Lục Ly đào tẩu? Tô Nguyệt Cầm đã là nỏ mạnh hết đà, hắn cũng không vội vã giết chết Tô Nguyệt Cầm, trước giết Lục Ly rồi nói sau. - Còn muốn trốn? Hạ Thiên Thành quát lạnh. Bàn tay to của hắn đột nhiên chộp về trước. Phía trên đỉnh đầu Lục Ly xuất hiện một bàn tay to, bàn tay to kia truyền đến lực hấp dẫn thật lớn. Lục Ly cảm giác tốc độ thân thể lúc này chợt giảm đi, còn không ngừng bay đến bàn tay to kia. Hừ! Lục Ly gầm lên một tiếng, trong tay xuất hiện Thiên Biến Đỉnh, hóa thành thanh chiến đao bổ lên bàn tay ở trời cao. Một đao mang kinh thiên xuất hiện, xoay chuyển vài vòng giữa không trung, sau đó bổ lên bàn tay. Bàn tay bạo liệt ầm ầm, lực lượng cường đại bao phủ Lục Ly biến mất. Lục Ly như trút được gánh nặng, nếu bàn tay này không vỡ, sợ là đợi đến lượt hắn gặp phiền toái. Ách… Hả? Hạ Thiên Thành và Tô Nguyệt Cầm đều kinh nghi. Hạ Thiên Thành không nghĩ đến Lục Ly có thể đánh vỡ bàn tay to của hắn? Tô Nguyệt Cần cũng không nghĩ tới sức chiến đấu của Lục Ly mạnh như vậy? Mặt ngoài chỉ là võ giả Nhị Kiếp, đúng là một cao thủ biết che giấu. Đôi mắt Tô Nguyệt Cầm vừa chuyển, đôi môi nhấp nháy, truyền âm cho Lục Ly: - Ê, mau giúp ta cuốn lấy người này, viện quân của chúng ta sắp đến rồi. Chỉ cần ngươi ra tay, bản thần nữ sau khi thoát hiểm sẽ có phần thượng hậu hĩnh. Ha hả! Lục Ly cười nhạt, thần nữ này cầu người giúp đỡ cũng không biết, cầu người vẫn là tư thái từ trên cao nhìn xuống này, nàng thật nghĩ rằng cả thế giới đều phải chuyển động quanh nàng sao? Lục Ly nhìn cũng không thèm nhìn nàng, thân mình bay ra xa, hắn muốn chạy, Hạ Thiên Thành cũng không muốn hắn đi. Lúc trước, chiến lực Hạ Thiên Thành không khôi phục, khiến Lục Ly chạy trốn lâu như vậy, điều này khiến lòng tự trọng của hắn bị tổn hại rất lớn. Lần này nhất định phải để Lục Ly trả giá lớn. Xuy xuy! Sau lưng Hạ Thiên Thành chợt xuất hiện vài vết tím sáng mờ. Vết sáng mờ này bay lên trời cao, sau đó phiêu lãng trên chín tầng trời. Từng đám mây màu tím, từng đám mây nhẹ nhàng bay xuống như từng đóa hoa sen, bao phủ lại Lục Ly. - Đây là thần thông gì? Lục Ly rất kinh ngạc. Lúc trước Hạ Thiên Thành đuổi giết hắn, vì sao không phóng thích những thần thông này? Nếu ngay từ đầu phóng thích thần thông, hắn tuyệt đối không trốn thoát được. Những đám mây này có cảm giác rất nguy hiểm, không thể đụng chậm những đám mây này. Nhưng những đám mây này di động rất nhanh, rất khó từ trong đâm ra ngoài. Hạ Thiên Thành lúc trước không phải không nghĩ phóng thích những thần thông này mà không có năng lực này. Lúc trước chiến lực của hắn không hồi phục nhiều lắm, lại gặp bọn La Sa, chiếm được đan dược cao nhất, chiến lực mới trở lại một chút. Cũng có đủ thần lực phóng thích một ít thần thông cường đại.
Chương 2959 Thiên Vũ Kiếm
Trong thần đan của bọn họ lúc trước không có nửa điểm thần lực. Sau đó tu luyện ra ít thần lực cũng không đủ phóng thích thần thông quá mạnh mẽ. Lần này, từ chỗ La Sa được một viên đan dược cao cấp, thần lực khôi phục một ít, mới có thể phóng xuất ra một thần thông. Lôi Vân Trận! Đây là tuyệt kỹ thành danh của Hạ Thiên Thành, Hạ Thiên Thành xem như cao thủ nổi danh ở La Sát Hải. Lôi Vân Trận vừa xuất hiện, hắn tin tưởng Lục Ly tuyệt đối trốn không thoát. Bao vây Lục Ly, Hạ Thiên Thành an tâm đối phó Tô Nguyệt Cầm. Tô Nguyệt Cầm nhìn Lục Ly bị bắt, nội tâm không chỉ không thất vọng, ngược lại âm thầm vui mừng, ánh mắt lộ ý cười. Vừa rồi nàng truyền âm cho Lục Ly, nhưng không thu được trả lời thuyết phục nào, Lục Ly ngược lại trực tiếp đào tẩu? Điều này khiến Tô Nguyệt Cầm có cảm giác bị xem nhẹ. Hiện tại Lục Ly bị nhốt lại, nội tâm nàng vui sướng khó hiểu, cho dù nàng chết, cũng phải lôi kéo Lục Ly chết cùng. - Mẹ nó, con mụ điên! Lục Ly tra xét thấy ý cười trong mắt Tô Nguyệt Cầm, có xúc động muốn đánh người. Thần nữ này quả thật là kẻ điên, muốn lôi kéo hắn chết cùng, có khoái cảm như vậy sao? Lục Ly bị nhốt, bốn phương tám hướng đều là mây bay. Những đám mây này, hắn thử đụng chạm, phát hiện đám mây này thật khủng bố, bên trong ẩn chứa một loại năng lượng phi thường bá đạo, còn chứa kịch độc. Tuy biết người Tam Trọng Thiên có rất nhiều loại thủ đoạn, nhưng thần thông kỳ dị này vẫn khiến Lục Ly cảm thấy khiếp sợ. Năng lượng bá đạo, hắn không sợ, nhưng kịch độc có hơi đáng sợ. Thân thể hắn rất mạnh, nhưng thần thể vẫn chưa đại thành, không thể chống lại tất cả kịch độc. Một khi kịch độc nhập thể, sợ là thần tiên cũng không cứu được hắn. Thủ đoạn của lão ma này thật biến thái. Bên ngoài còn tiến hành chém giết thảm thiết. Lục Ly cũng không quá gấp gáp, Tô Nguyệt Cầm liều mạng, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không giết chết được hắn. Cho nên Lục Ly còn thời gian, chỉ cần có thể chạy thoát, vậy hắn vẫn còn cơ hội sống sót. - Cửu Kì Sơn! Lục Ly nghĩ đến Cửu Kì Sơn, đây là chí bảo của Mục Đế, nếu tiến vào trong Cửu Kì Sơn, hẳn có thể lao ra khỏi đống khói độc này. Nhưng hai người bên ngoài đều là người biết xem hàng, Cửu Kì Sơn khẳng định sẽ biết, đến lúc đó, nếu ai sống sót, tin tức này đều sẽ truyền ra ngoài. Sợ là hậu nhân của Mục Đế sẽ lập tức đuổi giết hắn. - Vượt hư không sao? Lục Ly ở Tam Trọng Thiên vẫn chưa thử vượt hư không. Nếu có thể vượt hư không, trực tiếp rời đi, vậy không có chuyện gì rồi. Hắn thử vẽ bùa trên hư không, chuyện khiến hắn thật buồn bực… là giữa không trung xuất hiện chút dao động, vậy mà không xuất hiện cửa kim sắc, vượt hư không mất hiệu lực. - Không gian Tam Trọng Thiên rất ổn định? Lục Ly càng nghĩ, chỉ có một lời giải thích như vậy. Tam Trọng Thiên lớn như vậy, hơn nữa tồn tại không biết mấy trăm vạn năm, không gian nơi này là ổn định nhất. Đương nhiên Tứ Trọng Thiên, Ngũ Trọng Thiên càng thêm ổn định. - Cũng không đúng! Chư thiên trên Tam Trọng Thiên cũng đã sụp đổ, vậy nói rõ không gian phía trên không phải thật ổn định. Thế giới phía trên vì sao sụp đổ, đây vẫn là một điều bí ẩn, phỏng chừng chỉ có nhân tài Đế Cấp mới biết chân tướng. Vượt hư không vô dụng, Lục Ly chỉ có thể dựa vào Thiên Tà Châu. Hắn muốn thử dùng Thiên Tà Châu bay qua có được không, dù sao Thiên Tà Châu vẫn là một kiện bảo vật. Vù! Thân mình hắn lóe lên, tiến vào Thiên Tà Châu, sau đó chậm rãi khống chế Thiên Tà Châu bay ra đám mây. Nếu có thể chống lại, hắn sẽ lập tức khống chế Thiên Tà Châu bay đi. Ha hả! Thần niệm Hạ Thiên Thành vẫn tập trung ở phía này, nhìn thấy Lục Ly tiến vào Thiên Tà Châu, hắn lộ vẻ đùa cợt. Lôi Vân Trận của hắn nếu dễ phá như vậy, vậy không phải tuyệt kỹ thành danh của hắn. - Không sao cả! Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu tiến vào trong đám mây, phát hiện khói độc trong đám mây không thể tiến vào trong Thiên Tà Châu, hắn nhất thời mừng rỡ khống chế Thiên Tà Châu hóa thành bạch quang phóng đi. Nhưng… Chuyện khiến hắn khiếp sợ đã xảy ra. Thiên Tà Châu bay khoảng mười hơi thở, phía trước vẫn là đám mây. Tốc độ phi hành của Thiên Tà Châu rất nhanh, mười hơi thở đã đủ hắn kéo dài mấy vạn lý. Phạm vi đám mây bao phủ chỉ có nghìn trượng, sao có thể mười hơi thở vẫn chưa bay ra ngoài. - Có pháp trận! Thần niệm Lục Ly đảo ra ngoài, lập tức nhìn ra vấn đề. Đám mây không ngừng di động, hình thành pháp trận không gian phi thường cường đại. Tuy Thiên Tà Châu thoạt nhìn đang bay thẳng, kỳ thật vẫn luôn ở trong nhiễu giới. - Lợi hại thật! Lục Ly âm thầm cảm khái, đây là một loại thần thông, mà không phải đạo trường thần văn, đại thế giới quả nhiên không thiếu chuyện lạ. - Huyết Linh Nhi, ngươi có sợ độc không? Lục Ly suy nghĩ, truyền âm cho Huyết Linh Nhi, nói tình huống cho Huyết Linh Nhi. Huyết Linh Nhi thật hưng phấn truyền âm: - Không có việc gì, ta có thể biến thành hư thể, độc bình thường không có hiệu quả với ta, ta ra ngoài tra xét thử. Huyết Linh Nhi thật yêu thích cấm chế, pháp trận, thần văn thiên nhiên. Nó vốn có thiên phú thần thông về mảng này, đối với thần văn pháp trận cường đại huyền diệu, nó yêu thích nhất. Nó vươn xúc tua ra ngoài, chỉ ở bên cạnh Thiên Tà Châu, vừa thử, lập tức thu xúc tua trở về, truyền âm: - Trong đám mây có năng lượng phi thường bá đạo, có thể tạo thành ít thương tổn với ta! - Hả? Vậy đừng tra xét nữa. Lục Ly hơi thất vọng nói, Huyết Linh Nhi lại truyền âm nói: - Không, ta có thể chịu được, cùng lắm thì tu dưỡng một thời gian. Pháp trận này thật cường đại, lợi hại! - Đây không phải pháp trận, mà là một loại thần thông. Lục Ly giải thích, Huyết Linh Nhi lại truyền âm, nói: - Sai, đây là một loại pháp trận, bố trí thật xảo diệu. Những mây mù dùng linh khí thiên địa ngưng tụ thành. Độc này cũng không phải độc, giống như một loại năng lượng bá đạo kỳ dị. Đây là một loại pháp trận phi thường huyền diệu, cường đại đến nổi không thể tưởng tượng. Sau khi Huyết Linh Nhi truyền âm, lập tức vươn xúc tua, nó truyền âm nói: - Chủ nhân, bay theo lộ tuyến ta nói, hơi chậm một chút, nếu không ta chịu không nổi.
Chương 2960 Ngư ông đắc lợi?
- Được! Thần niệm Lục Ly lan tỏa, khống chế Thiên Tà Châu bay chậm lại. Hắn tra xét được xúc tua của Huyết Tiên Đằng đang chậm rãi tan rã. Tuy tốc độ tan rã rất chậm, nhưng có thể nhìn thấy rõ ràng Huyết Tiên Đằng đang bị thương tổn dần. Huyết Tiên Đằng không biết có đau hay không? Nhưng tiếp tục như vậy, nó khẳng định sẽ phi thường suy yếu. Cũng may Lục Ly còn có một ít tinh thạch, có thể để Huyết Linh Nhi cắn nuốt, hẳn có thể chữa khỏi một thời gian. Thời gian dần trôi qua, Lục Ly dựa theo chỉ thị của Huyết Linh Nhi, khống chế Thiên Tà Châu chuyển động. Chiến đấu bên ngoài thật kịch liệt, thương thế của Tô Nguyệt Cầm càng tăng lên, nàng không phải đối thủ của Hạ Thiên Thành. Dù sao Hạ Thiên Thành cũng là lão ma đầu danh chấn La Sát Hải. Nếu thực lực của hắn khôi phục toàn bộ, phỏng chừng một chiêu đã đập chết Tô Nguyệt Cầm. Hiện tại chiến lực khôi phục không đến sáu thành, lúc này mới khiến Tô Nguyệt Cầm cầm cự lâu như vậy. Còn có một chuyện, Hạ Thiên Thành không muốn giết chết Tô Nguyệt Cầm, hắn muốn bắt sống. Ầm! Sau ba nén hương trôi qua, Tô Nguyệt Cầm rơi mạnh xuống, xương cốt gãy mất mấy cái, bị nện lên núi. Nàng gắng gượng một chút, lại không đứng dậy nổi, giống như thương thế quá nặng, không thể chịu nổi. Ha ha ha! Hạ Thiên Thành cười ha hả, thân mình như diều hâu bay xuống, một tay bắt lấy Tô Nguyệt Cầm, hắn muốn phong ấn Tô Nguyệt Cầm, như thế có thể mang đi dễ dàng. Vù! Ngay lúc này, nhẫn trên tay Tô Nguyệt Cầm sáng lên, sau đó thần uy mênh mông tràn ngập. Khiến Lục Ly trong Thiên Tà Châu cảm giác cả người run lên, Lục Ly cũng không cần tra xét, lập tức kinh hô: - Thánh Binh! Thần uy này hắn rất quen thuộc, trong tay hắn còn có một khối mảnh vỡ Thánh Binh, hơi thở này quá độc đáo, căn bản không thể bắt chước. Thần niệm hắn dò xét ra ngoài, vừa lúc thấy Hạ Thiên Thành bị đánh bay. Nửa bả vai và cánh tay cũng bị chém nát, máu tươi điên cuồng phun ra, trước ngực là một đống lộn xộn. - Đoạn Kiếm! Là mảnh vỡ Thánh Binh! Lục Ly tập trung vào Đoạn Kiếm màu đỏ, giờ đây hắn phi thường xác định, Đoạn Kiếm này và thần thiết của hắn đều mảnh vỡ thánh phẩm, hơi thở rất gần nhau. - Thiên Vũ Kiếm! Hạ Thiên Thành bị đánh bay mấy ngàn trượng, hắn rất nhanh quay lại, trong mắt nhìn chằm chằm thanh Đoạn Kiếm kia, tức giận nói: - Tô Thiên Liệt lại đưa mảnh vỡ Thánh Binh cho ngươi, xem ra ngươi đích xác rất có phân lượng trong lòng hắn, là ta sơ suất rồi… Chặt đứt cánh tay không sao cả, nhưng thần uy của mảnh vụn Thánh Binh vừa rồi chấn thương nội tạng và linh hồn hắn. Vốn lúc trước hắn còn chưa khôi phục lại, giờ lại gặp họa vô đơn chí. - Ha ha, cơ hội trời ban! Nhưng rất nhanh, thần tình hắn mừng rỡ như điên. Tô Nguyệt Cầm bị thương quá nặng, cho dù cầm mảnh vụn Thánh Binh cũng không phát huy được uy lực. Nếu không vừa rồi hắn đã chết rồi! Lần này xem ra có thể đoạt được thân thể Tinh Nguyệt, còn có được một kiện mảnh vỡ Thánh Binh, Hạ Thiên Thành làm sao không vui mừng? Thiên Vũ Kiếm là một Thánh Binh rất nổi tiếng, từng ở trong tay một Đại Đế, nhuốm máu của không ít cường giả. Sau đó Đại Đế chết già, gia tộc bọn họ dần xuống dốc, qua ngàn năm, gia tộc này bị diệt. Sau khi gia tộc bị diệt, tộc trưởng vận dụng bí pháp, bẻ gẫy Thiên Vũ Kiếm, biến thành hai thanh Đoạn Kiếm. Vứt đi hai thanh Đoạn Kiếm này, không để kẻ thù đoạt được. Một thanh Đoạn Kiếm không biết tung tích, một thanh khác bị người tìm được, rất nhiều lần đổi chủ, hiện giờ nằm trong tay Địa Ngục Phủ. Tuy chỉ có một nửa, nhưng Đoạn Kiếm không phải bị đánh nát mà là vận dụng bí pháp phân chia ra. Cho nên Đoạn Kiếm mạnh hơn mảnh vỡ Thánh Binh khác một chút. Thiên Vũ Kiếm là trọng bảo, là thần binh có thể trấn tộc, không nghĩ rằng phủ chủ Địa Ngục Phủ lại đưa cho Tô Nguyệt Cầm hộ thể? Từ đó có thể thấy được, Tô Nguyệt Cầm phi thường được phủ chủ yêu thương. Mặt khác cũng chứng minh, Tô Nguyệt Cầm thật sự là thần thể Tinh Nguyệt, nếu không trọng bảo như thế sao còn ban cho nàng? Nếu là bình thường, trọng bảo như thế làm sao đoạt được? Hiện tại là cơ hội trời ban, được thần thể còn được Thánh Binh, hắn nói không chừng có thể thăng thiên, chiếm lấy Địa Ngục Phủ. Nghĩ đến tình huống này, cả người Hạ Thiên Thành run lên. Nhưng hắn nói mình không cần quá gấp. Tô Nguyệt Cầm đã là châu chấu bị nhốt, không cần nóng lòng nhất thời, chỉ cần bắt nàng trong ba nén nhang là được. Hắn đã bị trọng thương, Tô Nguyệt Cầm có mảnh vỡ Thánh Binh, nếu có gì không may sẽ xong đời. Vừa rồi nếu Tô Nguyệt Cầm không chịu trọng thương như vậy, hắn đã chết rồi, hoặc chỉ phản ứng chậm một chút, hắn cũng xong đời. Hắn liên tục đánh ra công kích viễn trình. Tô Nguyệt Cầm nhờ Thiên Vũ Kiếm hộ thể, một mảnh sáng mờ, bao phủ Tô Nguyệt Cầm, thành công chặn lấy công kích của Hạ Thiên Thành. - Sắp phân thắng bại rồi, Huyết Linh Nhi được chưa vậy? Lục Ly hơi sốt ruột, Tô Nguyệt Cầm rõ ràng không chịu nổi, nàng như là nỏ mạnh hết đà. Mảnh vỡ Thánh Binh không chịu nổi tiến công của Hạ Thiên Thành. Mỗi lần công kích, thương thế trên người Tô Nguyệt Cầm sẽ lớn hơn, phỏng chừng sắp hôn mê hay chết đi. - Nhanh lên! Huyết Linh Nhi truyền âm phi thường hư nhược, rõ ràng bị thương rất nặng, nó truyền âm nói: - Chủ nhân, ngươi khống chế Thiên Tà Châu xoay chuyển thêm một vòng, ta hẳn có thể phát hiện lối ra của đại trận này. - Được! Lục Ly mừng rỡ, chiến đấu bên ngoài kéo dài một hồi, chỉ cần chạy đi, hắn còn có đường sống. Hắn khống chế Thiên Tà Châu bay đi rất nhanh, quay một vòng bên trong. Huyết Linh Nhi phân tích thật nhanh. - Được rồi, chủ nhân! Sau khi dạo một vòng, Huyết Linh Nhi trầm mặc một lát, truyền âm nói: - Chủ nhân, ngươi đi theo lộ tuyến ta nói, phi hành mười vòng, ngươi có thể trực tiếp bay ra khỏi trận pháp này. Mặt khác,… chủ nhân cho ta ít tinh thạch, ta cần ngủ say một thời gian. - Được! Lục Ly từ trong không gian giới lấy ra một ít tinh thạch, vứt lên mặt đất, sau đó bắt đầu dựa theo chỉ dẫn của Huyết Linh Nhi, khống chế Thiên Tà Châu phi hành rất nhanh. Ầm! Bên ngoài truyền đến tiếng nổ mạnh kinh thiên. Núi non gần Tô Nguyệt Cầm đều bị nổ nát.