Trầm ngâm một lát, giới chỉ trên tay hắn sáng lên, lấy ra một chiếc roi dài sáng bóng, khí tức bất phàm, nhìn qua liền biết không phải Thần khí bình thường. - Các ngươi lui ra cả đi! Lục Ly phất phất tay, để võ giả trong quảng trường dưới đất lui hết ra ngoài, cả đám vội vàng đi tới quáng động, rất nhanh liền tan biến. Ông! Lục Ly phóng thích Thần Thi, Thần Thi vừa đi ra liền khiến bọn Triệu Hỉ bị dọa sợ. Hiện tại pháp trận bên trong Thần Thi đã bị phá giải hết, khí tức rất cường đại. Mặc dù đứng đó bất động, lại vẫn mang đến cho bọn Triệu Hỉ cảm giác áp bách cường liệt. Hưu! Trong lòng Lục Ly sớm đã câu thông sẵn với Thần Thi, hắn vung roi lên, Thần Thi vươn tay gắt gao bắt lấy, sau đó trực tiếp phóng vào trong lỗ đen. Roi dài lóe lên quang mang, cấp tốc duỗi dài, Thần Thi bỗng chốc bị lỗ đen thôn phệ. Lục Ly để Thần Thi đi dò đường, hắn không dám tùy tiện tiến vào, vạn nhất bên trong có Hoang thú cấp Vương thì sao? Hắn mà tiến vào chẳng phải sẽ bị đánh giết ngay lập tức? Thần Thi có liên hệ tinh thần với hắn, Thần Thi tiến vào bằng với mắt Lục Ly tiến vào, Thần Thi kịp thời phản hồi tình hình bên trong, Lục Ly cũng tiện biết được thực tình để tìm cách ứng đối. Tròng mắt ba người Triệu Hỉ khẽ sáng lên, cách này của Lục Ly rất hay, roi dài là Thần khí thượng phẩm, dưới tình huống bình thường hẳn sẽ không dễ dàng đứt gãy, tùy thời có thể dùng để lôi ra Thần Thi. Năng lực phòng ngự của Thần Thi lại rất mạnh, tiến vào dò đường là phương án tốt nhất. Thời gian từng giờ từng phút trôi qua, Thần Thi mãi vẫn không truyền âm về. Lục Ly chủ động truyền âm đi qua, lại phát hiện không cách nào truyền âm, thậm chí liên hệ tinh thần với Thần Thi cũng trở nên rất yếu. - Chuyện gì thế này? Chẳng lẽ bên trong thật đúng là một tiểu thế giới độc lập? Lục Ly nhíu mày, sau đó trực tiếp khống chế roi dài trong tay co rút lại, lát sau, Thần Thi được kéo ra. Nhìn thấy Thần Thi đi ra, Lục Ly và đám người Triệu Hỉ đều như trút được gánh nặng. - Chủ nhân! Huyết Linh Nhi truyền âm nói: - Bên trong là một không gian rất kỳ dị, không gian kia không lớn, người ở bên trong vẫn còn sống, trong đó cũng không có sinh vật nguy hiểm, chỉ là vô cùng quái lạ. Lục Ly triệt để yên tâm, dò hỏi: - Sau khi tiến vào ngươi có thể tự mình đi ra được không? Huyết Linh Nhi truyền âm nói: - Không ra được, nơi này có một thông đạo nối với bên kia, thông đạo này phát ra hấp lực rất lớn, hơn nữa cảm giác rất khó di động. Nếu không phải chủ nhân dẫn dắt, ta không thể nào bay về được. - Được rồi! Lục Ly khẽ gật đầu, đảo mắt nhìn sang Triệu Hỉ nói: - Triệu Hỉ, tình hình bên trong đã được thăm dò rõ ràng, ngươi đi vào mang tất cả mọi người ra trước đi. Triệu Hỉ không do dự, đối với hắn mà nói, lệnh của Lục Ly chính là thánh chỉ, hắn lập tức bắt lấy roi dài phóng thẳng vào trong lỗ đen. Lục Ly điều khiển Tiên Tử duỗi dài, đợi chừng một nén hương, hắn lại điều khiển Tiên Tử co rút lại. Rất nhanh, Triệu Hỉ và năm người khác bắt lấy roi dài xông ra lỗ đen, năm người kia vừa ra liền quỳ xuống cảm tạ Lục Ly: - Đa tạ điện chủ cứu giúp. - Trước lôi hết những người còn lại ra cái đã! Lục Ly không nói nhảm, Triệu Hỉ lần nữa tiến vào, sau mấy lần cứ thế lặp đi lặp lại, tất cả mọi người được giải cứu. Lúc này Lục Ly mới có thời gian hỏi dò tình hình bên trong, Lý thống lĩnh đáp nói: - Bên trong là một không gian vô cùng kỳ dị, phương viện chỉ chừng hơn mười dặm, bên trong không có bất kỳ thiên địa huyền khí nào, nhưng lại luôn có cảm giác rất nguy hiểm, cho nên sau khi tiến vào chúng ta không đám loạn động, à, bên trong có cái gì đó rất khó diễn tả bằng lời, không gian nơi ấy cực kỳ không ổn định, cảm giác có thể sụp đổ bất cứ lúc nào! Triệu Hỉ gật đầu nói: - Không gian này quả thực rất kỳ dị, ở trong đó ta cảm nhận được một chút đạo vận Không Gian Pháp Tắc, chẳng qua không gian bên trong đúng là rất không ổn định, ta cũng có cảm giác nguy hiểm tương tự, tựa hồ không gian có thể sụp đổ bất cứ lúc nào. - Đạo vận Không Gian Pháp Tắc? Nội tâm Lục Ly khẽ động, chẳng lẽ đây là một tiểu không gian do cường giả khai mở ra? Hiện tại hắn chính đang lĩnh hội chân ý Không Gian Pháp Tắc, nơi đây chẳng phải chính là bí cảnh tu luyện tốt nhất? - Ta cũng vào thử xem sao! Lục Ly có chút kích động, nơi thế này chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu, nếu có thể tìm được linh cảm ở bên trong, nói không chừng có hắn sẽ cảm ngộ ra thần thông tương tự như của không gian Thần thú. - Điện chủ, không được! Triệu Hỉ và mấy tên trưởng lão khác vội vàng kéo lại Lục Ly, Triệu Hỉ thấy Lục Ly hơi ngớ liền giải thích nói: - Hiện tại ngài chính là chủ tâm cốt của chúng ta, trong này cái gì cũng chẳng có, tốt nhất ngài vẫn đừng nên đi mạo hiểm. Vạn nhất xảy ra bất trắc, Đồ Thần Điện lập tức liền sẽ diệt vong... - Đúng vậy, đúng vậy! Trần Nhạc nói tiếp: - Điện chủ thân phận tôn quý, không thể mạo hiểm. Triệu trưởng lão và Lý thống lĩnh đều nói, không gian bên trong cực không ổn định, vạn nhất sụp đổ, đến lúc đó sẽ bị cuốn vào trong không gian loạn lưu, nguy hiểm lắm... Hai tên trưởng lão còn lại cũng ra sức thuyết phục, Lục Ly có thể hiểu được phần nào tâm tình của bọn hắn. Hiện tại Lục Ly chính là linh hồn của Đồ Thần Điện, Vạn Long Tỏa Khung đại trận khiến chúng nhân nhìn thấy hi vọng. Lúc này Đồ Thần Điện chính đang không ngừng phát triển lớn mạnh, một khi Lục Ly xảy ra chuyện, hết thảy đều đi tong. Đương nhiên Lục Ly sẽ không bởi vì mấy người này can ngăn mà bỏ cuộc nửa đường, hắn khoát tay nói: - Không sao đâu, ta chỉ tiến vào xem thử thế nào, bọn Lý thống lĩnh ở bên trong lâu vậy đều vô sự, ta tiến vào một lúc thì xảy ra chuyện được? Dứt lời, Lục Ly ném roi dài cho Thần Thi, Thần Thi gắt gao bắt lấy một đầu, như thế này Lục Ly có thể tùy thời đi ra, hắn cứ thế điều khiển roi dài chậm rãi đi vào lỗ đen. - Ừm, quả nhiên lực hút rất khủng bố!
Chương 1947 Thánh Địa
Cả người Lục Ly bỗng chốc bị nuốt chửng, hơn nữa hắn còn phát hiện một điểm, không gian trong thông đạo này khá là quỷ dị, cực kỳ không ổn định, ở trong thông đạo có vẻ rất khó đi động, khó trách Thần Thi cũng không bay ra được. Rất nhanh, Lục Ly đã tới được đầu bên kia thông đạo, xuất hiện trong một tiểu không gian. Hắn đưa mắt nhìn lại, nhìn thấy nơi xa có bạch quang nhàn nhạt, chỉ là có vẻ rất xa xôi. - Không gian này đúng là rất quỷ dị! Lục Ly đứng bên trong một lúc lâu, phát hiện trọng lực nơi này cực kỳ yếu, không gian bốn phía cũng phi thường không ổn định, thỉnh thoảng lại sẽ xuất hiện từng đạo khe nứt không gian nho nhỏ, cảm giác chỉ cần tùy tiện phóng thích công kích, thế giới này liền sẽ sụp đổ. - Ồ? Thần niệm Lục Ly đảo quanh bốn phía, rất nhanh liền cảm giác được một tia vận vị lạ lùng, như là cường giả tu luyện chân ý hệ Hỏa cảm ứng được nóng bỏng. Trong này hắn rất dễ dàng cảm ứng được một ít không gian đạo vận, có một loại ý vị khó mà nói rõ ở trong đó. - Nơi tốt! Lục Ly không khỏi kích động, nơi đây rất có thể là một tiểu không gian do cường giả tuyệt thế hệ không gian luyện chế ra. Hơn nữa không gian này còn chưa triệt để thành hình, bởi thế trong không gian mới có một ít pháp trận chân ý đạo vận, cảm giác rất rõ ràng. Ông! Đúng lúc này, rất xa đột nhiên sáng lên một đạo quang mang, quang mang lóe lên trong chớp mắt rồi vụt tắt, nhưng vẫn dẫn phát không gian tiểu thế giới chấn động. Trọn cả không gian tiểu thế giới nổi lên gợn sóng, dọa khiến Lục Ly thiếu chút muốn trốn ra khỏi nơi này. Tiểu không gian vốn đã không ổn định, vừa rồi Lục Ly tưởng là thiếu chút nữa nó sẽ đổ sụp, phải biết không gian sụp đổ cuốn theo lực lượng không gian vặn vẹo cường đại, nếu bị cuốn vào trong đó, Lục Ly tất sẽ bị giảo sát trong nháy mắt. Lục Ly cảm giác như mình đang ở trong một bọt khí, chỉ cần nơi xa thổi tới một trận cuồng phong, bọt khí liền sẽ nổ tung. Đợi không gian dần ổn định trở lại, Lục Ly mới thở phào một hơi, hắn đứng tại chỗ trầm ngâm thoáng chốc, sau đó điều khiển roi dài trong tay lùi về. Bên kia Thần Thi gắt gao giữ chặt roi dài, Lục Ly có thể mượn lực để đi ra. Hắn xông vào thông đạo, quả nhiên cảm thấy một cỗ hấp lực cường đại, chính hắn ở trong đường hầm không cách nào di động, nếu không có ngoại lực khẳng định không ra được. Ông! Roi dài bắt đầu co rút, thân hình Lục Ly cấp tốc được kéo ra, rất nhanh liền xuất hiện trong quáng động. Phía ngoài bọn Triệu Hỉ thấy Lục Ly trở về, ai nấy đều như trút được gánh nặng, Triệu Hỉ chắp tay nói: - Điện chủ, bố trí một cấm chế ở đây, phong bế lại nơi này, không cho phép bất kỳ ai ra vào, nơi này quá nguy hiểm. - Đúng là phải bố trí cấm chế! Lục Ly khoát tay, quay sang nói với Lý thống lĩnh: - Các ngươi đi ra trước đi, truyền lệnh xuống, không ai được truyền ra chuyện về tiểu không gian này, nơi này cũng không thể tới gần, nếu không giết không cần luận! - Vâng! Lý thống lĩnh dẫn người đi ra, Lục Ly lại phân phó Triệu Hỉ: - Các ngươi cũng trở về đi, ta cần ở lại đây bế quan một đoạn thời gian. - Bế quan? Nét mặt bọn Triệu Hỉ tràn đầy vẻ kinh ngạc, mãi lúc sau Triệu Hỉ mới hồi thần, hoảng hốt nói: - Điện chủ, ngươi muốn bế quan ở bên trong? - Đúng! Ngữ khí Lục Ly không dung chất nghi, nói: - Chuyện của ta các ngươi đừng quản, ta sẽ không xảy ra chuyện đâu, ta bế quan ở đây là có cân nhắc riêng, đừng nhiều lời. - Vậy... được rồi! Lục Ly đã nói vậy rồi, bọn hắn còn có thể nói gì được nữa? Lục Ly cũng mặc kệ bọn hắn, bắt đầu bố trí cấm chế quanh phụ cận. Ở chỗ này hắn không cần bố trí cấm chế quá phức tạp, chỉ kiến tạo một phòng ngự trận, mấy cấm chế cảm ứng, nếu có người tiềm phục lẻn vào, hắn có thể clập tức phát hiện ra. Bận rộn chừng hơn một canh giờ, Lục Ly khua tay nói với Triệu Hỉ: - Các ngươi trở về đi, xử lý sự vụ trong điện cho tốt là được, có việc thì bóp nát ngọc phù. Ngoài ra chú ý quan tâm tiểu Hi Nhi chút, nàng không thể tới chỗ này. - Tuân mệnh! Bọn Triệu Hỉ lui đi, Lục Ly mở ra cấm chế, sau đó để Thần Thi canh giữ bên ngoài lỗ đen. Thần Thi mà không được Huyết Linh Nhi điều kiển thì sẽ đứng đó bất động như đại thụ, có phải đứng cả vạn năm cũng được. Lục Ly lần nữa tiến vào trong tiểu không gian, hắn không đứng cách thông đạo quá xa, như thế nếu tiểu không gian sụp đổ, hắn còn có cơ hội đào mạng. Hắn xếp bằng ngồi xuống gần thông đạo, quan sát một phen, rất nhanh liền tĩnh tâm cảm ứng không gian kỳ dị này. Ở đây hắn có thể cảm ứng được rõ ràng các loại ba động trong không gian, cũng như các loại đạo vận kỳ dị. Hắn ẩn ẩn có cảm giác, ở trong tiểu không gian này, dù hắn không cách nào cảm ngộ được thần thông tương tự như của không gian Thần thú thì cũng có thể cảm ngộ được một bản nguyên chân ý hệ không gian. Chỉ mới cảm ứng thoáng chốc, Lục Ly đã không khỏi kích động, Không Gian Pháp Tắc nơi này đặc biệt rõ ràng, như thể ở đây có một quyển thiên thư, chỉ cần có thể xem hiểu, vậy liền sẽ cảm ngộ được các loại bản nguyên chân ý không gian. Ông! Chỉ là một lát sau, không gian lần nữa chấn động, Lục Ly mở mắt ra, cấp tốc phóng tới thông đạo, hắn sợ không gian nơi này sụp đổ. Cũng may không gian chỉ ba động một chút rồi bình tĩnh lại, Lục Ly quay về chỗ cũ khoanh chân ngồi xuống. Trong lòng thầm nhủ, nếu không phải không gian nơi này có thể sụp đổ bất cứ lúc nào thì đây tuyệt đối là một bảo địa tuyệt thế. - Bên ngoài tiểu không gian này là nơi nào? Lục Ly nhìn ra nơi xa hồi lâu, lại không dám đi quá xa, càng không dám đi tới rìa tiểu không gian, bởi vì càng tới gần bên rìa sẽ càng nguy hiểm. Hắn có thể thấy được nơi xa có ánh sáng mông lung truyền lại, cảm giác rất xa xôi, hơn nữa hắn cảm giác đó vẫn chưa phải bên ngoài tiểu không gian. Bên ngoài tiểu không gian rốt cục ẩn giấu bí mật gì? Lục Ly không khỏi tò mò, chẳng qua lúc này hắn chưa có đủ thực lực để đi thăm dò, đành phải đợi sau này cường đại lại đi khai quật.
Chương 1948 Sáu đại thế lực
- Bế quan thôi! Lục Ly lắc đầu, khu trừ những tạp niệm kia, bắt đầu tập trung bế quan lĩnh hội chân ý Không Gian Pháp Tắc. Đây đích thật là một tuyệt thế bảo địa, Lục Ly ngồi xếp bằng nhập định ở chỗ này, phát hiện cảm nhận Không Gian Pháp Tắc rõ ràng dị thường, trong lòng thỉnh thoảng lại có linh cảm. Bế quan vẻn vẹn mười ngày, Lục Ly đã cảm thấy tác dụng hơn xa bế quan bên ngoài mười tháng. Có cảm giác thứ cảm ứng được ở bên ngoài chỉ như chiêu thức bình thường do một võ giả cấp thấp dạy, trong khi thứ cảm ứng được ở đây lại là một loại chân lý võ đạo do đại tông sư dạy bảo, căn bản không ở cùng một cấp độ. Lục Ly ở trong này mười ngày, nhiều lần được đến linh cảm, thậm chí hắn đã có chút sợ, không dám tùy tiện lĩnh hội tiếp, lo lĩnh hội sai hướng, dẫn đến uổng phí thời gian. Đương nhiên những linh cảm này có thể sẽ dẫn dắt Lục Ly đi lĩnh hội một pháp tắc hoặc chân ý khác, hoặc cũng có thể dẫn Lục Ly đi vào ngõ cụt, hết thảy đều có khả năng. Hiện tại điều cấp thiết nhất với Lục Ly là tham ngộ được loại thần thông tương tự như của không gian Thần thú, hắn khuyết thiếu sát chiêu công kích cường đại, loại thần thông kia của không gian Thần thú vô cùng bá đạo, hắn cảm thấy rất hứng thú. Ngày thứ mười tám, không gian lần nữa cuộn lên gợn sóng, Lục Ly đột nhiên bừng tỉnh. Đồng thời cũng lúc này trong linh hồn hắn hắn xuất hiện linh cảm, thần niệm hắn gắt gao khóa chặt không gian trước mặt, đi cảm ứng ba động, cảm ứng dị thường trong đó. Ba động đi qua rất nhanh, Lục Ly lại vẫn ngồi ngây ra đó, hắn từ từ nhắm hai mắt, nhíu mày, trên mặt hiện đầy vẻ mê man, như thể có một nan đề lớn bằng trời đang khốn nhiễu tâm trí. Cứ ngồi thế nửa ngày, hai mắt Lục Ly đột nhiên mở ra, kinh nghi bất định lẩm bẩm nói: - Không gian ba động tựa hồ có quy luật, nếu cải biến quy luật này, liệu có thể khiến Không Gian Pháp Tắc rối loạn? Liệu có dẫn phát không gian sụp đổ, cuối cùng bị không gian pháp tắc cường đại cắn trả? Dẫn phát không gian chi lực giảo sát? Là nguyên lý này ư? Trong không gian có không gian pháp tắc, chính nhờ có không gian pháp tắc nên không gian mới có thể một mực ổn định. Nếu phá hoại pháp tắc, như vậy không gian sẽ xuất hiện dị thường. Hệt như sử dụng sát chiêu cường đại xé rách không gian sẽ dẫn đến không gian xuất hiện ba động kịch liệt và vết rách. Nếu lực lượng này đủ lớn, đánh nát nơi không gian nào đó, khiến cho nơi không gian kia sụp đổ, vậy sẽ sản sinh lực lượng không gian vặn vẹo cường đại, sẽ dẫn đến Không Gian Pháp Tắc cắn trả? Phần không gian bị phá hoại sẽ tự động lành lại, tỷ như khe nứt không gian chủ động khép lại, đây là Không Gian Pháp Tắc đang tự trị liệu? Nếu cải biến pháp tắc ở một nơi không gian nào đó, như vậy tùy thời sẽ dẫn lên Không Gian Pháp Tắc cắn trả, một khi cắn trả sẽ tạo ra lực lượng không gian vặn vẹo cường đại, đến lúc đó liền có thể giảo sát rất nhiều cường địch. Có rất nhiều loại thiên địa chi lực, không gian chi lực chỉ là một trong số đó, võ giả mượn nhờ không gian chi lực, có thể phóng thích rất nhiều thần thông cường đại. Ý tưởng hiện tại của Lục Ly chính là đi ngược con đường người ta vẫn đi, không phải mượn nhờ quy tắc, mà là phá hoại quy tắc, dẫn lên quy tắc cắn trả, để Không Gian Pháp Tắc đi giảo sát kẻ địch. Ý tưởng này không sai, chẳng qua không biết liệu có thể thực hiện được trong thực tế không? Đây là ẩn số, Lục Ly trầm ngâm mấy canh giờ, không ngừng thôi diễn ấn chứng, cảm thấy về mặt lý luận hẳn không vấn đề, liền xem con đường này có thể đi đến cuối cùng được không. - Thử xem! Có phương hướng, cộng thêm Không Gian Pháp Tắc nơi này rõ ràng dị thường, Lục Ly cảm giác cứ tiếp tục lĩnh hội theo hướng này, hẳn sẽ có khả năng rất lớn thực hiện được. ... Lục Ly bế quan trong tiểu không gian bên dưới long mạch, bên ngoài Đồ Thần Điện lại khôi phục bình tĩnh, mặc dù mấy tên trưởng lão có chút lo lắng, nhưng bọn hắn không cách nào ngỗ nghịch lệnh từ Lục Ly, đành chỉ còn biết thấp thỏm chờ đợi Lục Ly đi ra. Hóa Long Tinh tiếp tục được khai thác, sau khi khai thác đủ số lượng liền mang đi bán, mua về một nhóm lớn đan dược linh lược thần thuật, đến sau thậm chí còn bắt đầu mua sắm chiến giáp thần binh thượng phẩm. Riêng thần khí siêu phẩm thì đừng nghỉ, bằng vào chút gia sản hiện tại của Đồ Thần Điện thì còn lâu mới mua nổi. Nhưng dù là thần binh thần giáp thượng phẩm cũng khiến võ giả Đồ Thần Điện hưng phấn không thôi, đây chính là đưa tặng miễn phí, vừa có thể giúp bọn hắn đề thăng thực lực, vừa có thể cứu mạng. Võ giả gia nhập thế lực là vì cái gì? Không phải là vì trở nên càng cường đại và tìm kiếm che chở ư? Bây giờ Lục Ly cung cấp cho bọn hắn hết thảy, đối với điện chủ như Lục Ly, bọn hắn tin yêu và tôn kính dị thường. Gia nhập thế lực khác, mặc dù cũng được ban cho thần tài đan dược thần thuật, nhưng về cơ bản đều phải ra sức bán mạng rất nhiều năm mới được. Trong khi Lục Ly đưa tặng thần tài đan dược, chỉ yêu cầu thực lực ngươi có thể cấp tốc tăng lên, tính ra gần như là cung ứng không hạn chế. Đoạn thời gian này, thực lực võ giả Đồ Thần Điện hoặc nhiều hoặc ít đều có tăng trưởng rõ rệt, phỏng chừng qua một thời gian ngắn tốc độ đề thăng sẽ còn gia tăng. Bởi vì mua về rất nhiều loại thần thuật cường đại, Lục Ly hạ lệnh, ai cũng có thể học tập những thần thuật này. Những thần thuật này bao hàm đủ các loại phương diện, từ phòng ngự tốc độ công kích phụ trợ công kích...vân vân, nếu võ giả thủ hạ đều có thể cảm ngộ được một hoặc mấy loại, chiến lực tăng lên là điều hiển nhiên. Võ giả Đồ Thần Điện đều gồng mình tu luyện, trước kia Nguyệt Luân Cung vốn không cường đại bằng Đồ Thần Điện, lại trực tiếp hoặc gián tiếp đánh chết hơn hai ngàn người Đồ Thần Điện. Đa phần người chết đi đều sinh sống cùng bọn họ rất nhiều năm, ít nhiều cũng có cảm tình. Bởi thế võ giả Đồ Thần Điện cực kỳ thống hận Nguyệt Luân Cung. Lục Ly cũng đã nói, đợi thực lực chúng nhân tăng lên, đến lúc đó hắn sẽ dẫn mọi người đi hủy diệt Nguyệt Luân Cung.
Chương 1949 Giảo sát
Thế nên võ giả Đồ Thần Điện tu luyện cực kỳ liều mạng, trừ làm việc tuần tra đào quáng ra, thời gian còn lại gần như đều dùng vào bế quan tu luyện. Trì Hi Nhi tu luyện càng thêm chăm chỉ, một mực bế quan bên trong thành bảo của nàng, chỉ là Lục Ly không ở bên người, trong lòng nàng có chút bất an và thất lạc. Cái chết của Trì Tuấn Phong tạo nên xung kích rất lớn với nàng, nếu không phải nhờ có Lục Ly, phỏng chừng lúc này tính cách nàng đã đại biến. Trì Hi Nhi coi Lục Ly thành phụ thân của mình, có tinh thần ký thác mới, bởi vậy nàng luôn một mực hi vọng được bầu bạn bên người Lục Ly, như thế mới mang đến cảm giác an toàn Thời gian dần trôi, ba tháng sau khi Lục Ly tiến vào tu luyện trong tiểu không gian dưới long mạch, bầu không khí an bình bị đánh vỡ, hôm nay dưới Côn Luân Sơn tới rất nhiều người, không phải mấy ngàn, mà là hơn một vạn! Được đến tin tức, bốn tên trưởng lão lập tức phái người đi thăm dò, phát hiện Nguyệt Ảnh quyển thổ trùng lại, hơn nữa còn liên hợp với năm thế lực trung phẩm xung quanh, chung tay cùng tiến công Côn Luân Sơn. Trong đó có thể phát hiện rất nhiều võ giả Tử Nhật Phủ, chẳng qua Tử Nhật Phủ đã giải tán, đại bộ phận võ giả gia nhập Nguyệt Luân Cung, một số ít gia nhập các thế lực còn lại xung quanh. - Nguyệt Luân Cung, Thiên Địa Miếu, Hổ Lang Sơn, Thủy Nguyệt Điện, Phong Hỏa Các, Đại Hưng Phái! Mấy thế lực trung phẩm quanh đây đều tới cả, ha ha! Nghe tin báo, đám người Triệu Hỉ không khỏi cười lạnh, bọn hắn cũng biết gần đây Đồ Thần Điện không ngừng tới Bàn Vương Thành bán ra Hóa Long Tinh, mua sắm thần tài... những chuyện này căn bản không cách nào giấu giếm qua mắt người có tâm. Trong thời gian ngắn Đồ Thần Điện kiếm được nhiều thần nguyên như vậy, khiến các thế lực phụ cận đều đỏ mắt, lại được Nguyệt Ảnh cổ động, thế là tất cả liên hợp lại ý đồ xâm chiếm Côn Luân Sơn, phân cắt linh mạch và tài nguyên bên trong. Nếu là lúc trước, đám người Triệu Hỉ chắc đã bị dọa gần chết, đoán chừng rất nhiều người sẽ nghĩ lập tức chạy trốn. Giờ thì khác, sau khi được đến tin tức, võ giả Đồ Thần Điện từ từ lững thửng đi ra, không ai có nửa điểm căng thẳng. Lục Ly và Vạn Long Tỏa Khung Trận mang đến cho chúng nhân lòng tin cực lớn, lần trước Nhạc Thần Sơn tới đều bị Lục Ly đánh lui, bọn hắn có gì phải sợ? Nghe nói Vạn Long Tỏa Khung Trận có thể kháng cự được mười lần công kích từ Thần Giới Chí Tôn, bằng vào đám người này, làm sao có thể phá mở Vạn Long Tỏa Khung Trận cho được? Ông! Chiếc ngọc phù bên hông Lục Ly vỡ vụn, hắn đành chịu mở mắt ra, trên mặt có chút bất mãn, hắn chính đang lĩnh hội không gian chân ý, hơn nữa còn ngay giữa thời khắc tương đối mấu chốt, lại bị cường hành cắt ngang. Nếu bên phía Triệu Hỉ không có chuyện gì đặc biệt quan trọng, Lục Ly nhất định phải đi tìm hắn tính sổ. Hắn vuốt vuốt trán, đứng dậy đi ra tiểu thế giới, tiến vào long mạch. Bên ngoài Triệu Hỉ và Trì Hi Nhi đang lo lắng chờ đợi. Thấy Lục Ly đi ra, Trì Hi Nhi bước nhanh tới, nắm chặt lấy tay Lục Ly, u oán hô lên: - Ca! - Hi Nhi! Lục Ly có chút áy náy sờ đầu Trì Hi Nhi, mỉm cười sau đó quay sang Triệu Hỉ hỏi: - Đã xảy ra chuyện gì? Triệu Hỉ vội vàng chắp tay nói: - Điện chủ, Nguyệt Luân Cung, Thiên Địa Miếu, Hổ Lang Sơn, Thủy Nguyệt Điện, Phong Hỏa Các, Đại Hưng Phái liên hợp tấn công chúng ta, tới hơn mười bảy ngàn người, lúc này đang tập trung dưới Côn Luân Sơn, có thể đánh lên bất cứ lúc nào. Đây đều là các thế lực trung phẩm phụ cận, đa phần thủ lĩnh đều là Đại Năng Thần Giới, thuộc hạ sợ xảy ra vấn đề nên mới tới thông báo cho ngài. - Hả? Sáu đại thế lực tề tụ Côn Luân Sơn? Lục Ly nhíu mày, thần sắc trên mặt lại không có bất kỳ ba động nào, hắn nắm tay Trì Hi Nhi đi ra phía ngoài, nói: - Hi Nhi, đi, chúng ta đi xem xem! Trì Hi Nhi có vẻ khá là căng thẳng, ngửa đầu hỏi: - Ca, không sao chứ? - Ha ha ha! Lục Ly cười lớn nói: - Có thể có chuyện gì được? Đừng nói một nhúm Đại Năng Thần Giới, hơn vạn tên ô hợp, dù có đến mấy tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới đều không phá mở được Vạn Long Tỏa Khung Trận, ngươi cứ yên tâm đứng xem náo nhiệt là được rồi. Khả năng phòng ngự của Vạn Long Tỏa Khung Trận rất mạnh, không phải cứ nhiều người là có thể phá mở, lực công kích không cách nào đạt tới điểm tới hạn thì có công kích mấy vạn năm đều không dao động được căn cơ đại trận. Bởi vì tốc độ hấp thu thiên địa linh khí bổ sung năng lượng của đại trận thật nhanh, nếu lực công kích không đủ cường đại, vậy thì chẳng khác gì trứng gà nện cục đá, ngươi cầm một vạn quả trứng gà đồng thời đi nện cũng vô dụng. Truyền tống về Côn Luân Sơn, Lục Ly hạ lệnh đóng lại truyền tống trận, miễn cho có người theo đường long mạch lẻn vào Côn Luân Sơn. Hắn đứng trên cự thạch mặt nam Côn Lôn Sơn, dõi mắt nhìn về xa xa. Dưới núi quả nhiên tới rất nhiều người, chi chi chít chít như kiến. Lúc này Vạn Long Tỏa Khung Đại Trận và Thiên Ngục Trận đều ẩn hình, sở dĩ tầm nhìn không hề bị ảnh hưởng, Lục Ly có thể thấy được phía dưới, phía dưới cũng có thể thấy được trên này. Về phần huyễn trận và sát trận, Lục Ly cũng không có mở ra, đây là hắn cố ý, muốn dành cho kẻ địch một phần kinh hỉ. Hắn quan sát một phen, sau đó quay sang Triệu Hỉ ở bên cạnh hỏi: - Thăm dò xong chưa, có thế lực thượng phẩm tham dự không? Những sự tình này là do Trần Nhạc phụ trách, hắn đứng ra chắp tay đáp: - Điện chủ, đã thăm dò xong, Thiên Địa Cung và Tinh Thần Phủ đều không có dị động, hoàn toàn chỉ có người của sáu đại thế lực! - Vậy được! Lục Ly khoát tay nói: - Chúng ta đứng đây xem kịch hay là được rồi, cứ chờ bọn hắn tấn công lên núi. Thấy Lục Ly bình tĩnh như thế, bốn người Triệu Hỉ đều yên tâm, ai nấy đều bình tĩnh đứng đó chờ đợi. Người Đồ Thần Điện cũng lẳng lặng chờ đợi, lời Lục Ly khiến bọn hắn tự tin dị thường, thậm chí một ít người còn ma quyền sát chưởng, nét mặt tràn đầy hưng phấn, như thể muốn lao ra đại chiến một phen bất cứ lúc nào.
Chương 1950 Giảo sát
Người dưới núi đợi suốt hơn một canh giờ mới bắt đầu có động tĩnh, lại vẫn không lập tức tấn công, mà phái người bay lên giữa trời, gọi hàng với phía Lục Ly: - Người Đồ Thần Điện nghe đây, nếu không muốn điện phá người vong thì ngoan ngoãn đầu hàng, chúng ta cam đoan không giết các ngươi. Bởi vì đại trận ẩn hình, bởi thế người kia mới có thể đối mặt với bọn Lục Ly, hắn vừa truyền lời đến, Lục Ly đã cười lạnh đáp: - Để Nguyệt Ảnh đi ra nói chuyện, ngươi còn chưa đủ tư cách. - Ta không đủ tư cách? Người kia hẳn là trung cao tầng Nguyệt Luân Cung, nghe xong lập tức biến sắc, cả giận nói: - Ngươi tính là cái thá gì? Sắp chết đến nơi còn lớn lối? - Ha ha ha! Lục Ly cười ha hả, khí tức trên thân tràn ra, mái tóc bạc trắng phất phơ theo gió, áo bào trên thân căng phồng lên, cười nói: - Nói nhảm lắm thế làm gì? Các ngươi có giỏi thì kéo hết lên núi mà đánh giết, Đồ Thần điện chỉ có người chiến tử, không có nô tài đầu hàng, cút! - Cút! Triệu Hỉ cũng hét theo, tiếp đó toàn bộ người Đồ Thần Điện đều đồng thanh hét lớn: - Cút! Hai ngàn người gầm rống, còn là một chữ đồng thanh, chấn cho người giữa trời kia khẽ run lên, thiếu chút tức đến ngã rụng xuống. - Tốt, tốt, tốt lắm! Người kia giận quá hóa cười, bay vụt xuống, rất nhanh bên dưới liền xuất động, hơn năm ngàn người chia làm sáu lộ, chậm rãi vọt lên Côn Luân Sơn. - Điện chủ! Đám người Triệu Hỉ biết phía dưới có sát trận, thấy sáu lộ tấn công bắt đầu tiến vào trong phạm vi sát trận, lập tức thần sắc vui mừng nhìn sang Lục Ly. - Không vội! Lục Ly cười nhạt nói, lúc trước hắn không mở ra huyễn trận và sát trận là quyết định chính xác, lúc này có thể dùng như một chiêu kì binh. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm sáu lộ tấn công phía dưới, chờ sau khi toàn bộ tiến vào trong phạm vi sát trận, trong tay hắn sáng lên thần lực, bất ngờ liên tục đánh xuống dưới. Ông! Thiên Ngục Trận và Vạn Long Tỏa Khung Trận khẽ sáng lên, chẳng qua rất nhanh lại ẩn hình, trong núi phía dưới đột nhiên cuộn lên sương trắng nồng đậm, nháy mắt bao phủ lấy toàn bộ mấy ngàn người kia. - Không hay! Điện chủ Thủy Nguyệt Điện, một vị phu nhân phong thái trác tuyệt đột nhiên kinh hô lên, gương mặt xinh đẹp bỗng chợt trắng bệch, nàng đang chuẩn bị có điều hành động, chợt trong sương mù khói trắng nồng đậm vang lên từng hồi tiếng kêu thảm thiết. - A... - Đây là cái gì... sơn chủ cứu ta. - Rút lui, có mai phục, pháp trận này thật cường đại! - Trốn không thoát, chết rồi, chết rồi! Trên sườn núi vang lên từng hồi tiếng quỷ khóc sói tru, tiếng la hét kêu gào, thê thảm vô cùng. Hơn nữa nương theo sát trận khởi động, huyễn trận cũng khởi động, người dưới núi căn bản không biết tình hình trong sương trắng thế nào, chỉ có thể nghe được từng hồi tiếng la hét bi thảm. - Nguyệt Ảnh, đây là chuyện gì? Thủ lĩnh Hổ Lang Sơn là một tên cự nhân cao hơn ba mét, trên mặt hắn tràn đầy kinh hãi và phẫn nộ, quay đầu rống lên với ngọn núi nhỏ phía bên trái. Thân hình Nguyệt Ảnh chớp lóe hiện ra, ánh mắt nhìn chằm chằm sương trắng nơi xa, sắc mặt cũng cực kỳ khó coi, giải thích nói: - Tình hình cụ thể thế nào ta cũng không biết, trước kia Côn Luân Sơn không có đại trận lợi hại thế này! - Khốn khiếp! Sơn chủ Hổ Lang Sơn nổi giận, xách lấy một chiếc cự phủ định tìm Nguyệt Ảnh liều mạng, một lão giả gầy yếu bên cạnh lại gắt gao giữ chặt hắn, nói: - Ngao Hổ, muốn báo thù cũng nên tìm Đồ Thần Điện, đừng nội đấu. Chúng ta hợp lực chung tay phá mở đại trận, chém tận giết tuyệt toàn bộ người Đồ Thần Điện. Tiếng kêu thảm trong sương trắng đã ngừng lại, chỉ sau vài chục giấy ngắn ngủi, mấy ngàn người đã chết ở bên trong. Cảnh này khiến sáu đại thế lực vừa kinh hãi lại vừa phẫn nộ, hận không thể lập tức giết lên Côn Luân Sơn, xé xác đám người Lục Ly. Ông! Trên núi, Lục Ly đánh ra một đạo thần lực, sương trắng đột nhiên tản ra, Lục Ly đưa tay che mắt Trì Hi Nhi lại, ánh mắt cũng như thần niệm người Đồ Thần Điện và sáu đại thế lực cùng lúc quét qua, lập tức, thân thể ai nấy đều khẽ run lên. Sườn núi Côn Luân Sơn đã biến thành Luyện Ngục, cả sáu lộ tiến công đều chết sạch, hơn nữa còn không ai được toàn thây, tất cả đều bị xoắn thành thịt nát, chân cụt tay đứt vương vãi khắp nơi. - Tê tê... Trên núi dưới núi vang lên từng tiếng hít thở sâu, tất cả mọi người đều là Thần Linh, vốn nhìn quen sinh tử, cũng từng gặp rất nhiều thảm trạng. Nhưng chứng kiến mấy ngàn Thần Linh tương tự như mình bị xoắn thành mảnh vụn, hơn nữa mới vừa nãy còn là người sống sờ sờ, chỉ sau mấy chục giây liền đã biến thành thế này, ai mà không kinh hãi cho được? Nhất là người bên phía sáu đại thế lực, nếu vừa rồi xông lên là bọn hắn, lúc này biến thành thịt nát hẳn sẽ là bọn hắn. Người Đồ Thần Đại lại hồi thần rất nhanh, trên mặt hiện đầy vẻ sung sướng, ánh mắt nhìn Lục Ly cũng càng thêm cung kính mấy phần. Lục Ly nhìn quen cảnh tượng thế này, mọi chuyện cũng đã sớm nằm trong dự liệu của hắn. Thần sắc hắn không có bất kỳ ba động nào, chỉ ôn nhu nói với Trì Hi Nhi: - Hi Nhi ngoan, ngươi vào trong thành bảo đợi đi, lát nữa ca tới cùng ngươi. Sắc mặt Trì Hi Nhi thoáng trắng bệch, vừa rồi nàng nghe được tiếng kêu thảm thiết, lúc bị Lục Ly bịt mắt, nàng đã đoán được một ít chuyện, biết cảnh tượng trước mặt chắc rất máu tanh. Nàng lại không đi về, mà lấy dũng khí giãy thoát khỏi tay Lục Ly nói: - Ca, ta không sợ! Tay Lục Ly khẽ run lên, nhưng sau cùng chọn rời đi, ánh mắt Trì Hi Nhi quét xuống phía dưới, nhìn qua một lượt, đột nhiên ôm miệng ngồi xổm trên đất, nét mặt cực kỳ khó coi. - Mang tiểu thư đi về! Lục Ly vội vàng phất tay, Trì Hi Nhi lại quật cường khoát tay, thần sắc vô cùng kiên quyết. Nhìn bóng lưng gầy yếu kia, trong lòng Lục Ly càng thêm thương yêu, trên thân tiểu nha đầu này lại nhiều thêm một phần kiên cường. Phía dưới náo động một lúc lâu, mấy tên thủ lĩnh tụ lại với nhau, rất nhanh liền thương nghị ra kết quả, phất tay lệnh cho tất cả quân sĩ xuất động. Chẳng qua lần này bọn hắn không mạo muội lên núi mà bắt đầu bằng công kích từ khoảng cách xa!