Mục lục
Long Đế Bất Diệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3396 Man thiên quá hải (Giấu trời qua biển)
Đoạn thời gian này Lục Ly không truyền âm cho nàng, giờ lại đột nhiên truyền âm khiến Lục Linh không khỏi ngạc nhiên, nàng hơi ngớ mất một lúc, lát sau mới truyền âm nói: - Đi trước một bước? Ngươi có thể rời đi ngay bây giờ? Theo ngươi, theo ngươi đi đâu? - Ừm! Lục Ly rất khẳng định nói: - Ta đã phá giải được vòi rồng này, có thể rời đi bất cứ lúc nào. Còn về đi đâu, giờ ta chưa nói được, trước tìm lối ra thoát khỏi bảo địa này. Sau đó có lẽ ta sẽ tìm người phá giải ký ức phong ấn trong linh hồn ngươi, ngươi có hi vọng phá giải ký ức phong ấn không? - Ta... Trên mặt Lục Linh chớp qua tia chần chờ, ẩn ẩn có chút chờ mong, lại ẩn ẩn có chút e dè. Nàng trầm ngâm chừng nửa nén hương mới nói tiếp: - Tuy ta có cảm giác rất thân thiết với ngươi, nhưng ta không muốn đi cùng ngươi. Ta cũng không muốn giải khai ký ức phong ấn, giờ ta đang sống rất tốt! - Ừm! Lục Ly thở dài một hơi, nếu Lục Linh đã tự cảm thấy sống rất tốt, vậy những cái khác đều không quan trọng nữa. Bản thân nàng là người Nghịch Long Tộc, nên trở lại Nghịch Long Tộc, ở trong Nghịch Long Tộc nàng sẽ được phát triển tốt nhất, như thế lý nào Lục Ly lại cưỡng bách nàng rời đi? Đợi Lục Linh đạt tới cấp bậc Lĩnh Chủ, ký ức phong ấn này tự nhiên sẽ được mở ra, Lục Linh có thể quay về tìm lại, đến lúc đó tỷ đệ vẫn có thể nhận nhau. - Thôi, thôi! Lục Ly nhìn Lục Linh một cái thật sâu, khẽ mỉm cười, lần này tuy thiên tân vạn khổ cửu tử nhất sinh, nhưng có thể gặp mặt Lục Linh, có thể biết được nàng vẫn sống tốt, vậy là đủ rồi. - Chỉ cần ngươi bình an, thế nào cũng được! Lục Ly truyền âm một câu, sau đó thần lực trong người điên cuồng phun trào, tuy thần lực nhiễu loạn, nhưng vẫn có thể điều động một chút, hắn vận chuyển thần lực tới trên tay và chân, theo một quy luật nào đó, gian nan run run hai tay và hai chân. - Ồ? Dị trạng của Lục Ly dẫn lên đám đông chú ý, nhất là người Thủy Vân Điện, có người còn cười lạnh, tưởng rằng Lục Ly phát cơn động kinh. Nửa nén hương sau, một chuyện khiến vô số người kinh hãi xảy ra, Lục Ly run rẩy một lúc, khí tức trên thân đột nhiên tăng vọt, sau đó cả người bay vút ra như tên nhọn, chớp mắt đã thoát khỏi phạm vi vòi rồng bao phủ. Lục Ly sừng sững giữa trời, trên mặt không vui không buồn, hắn cũng không đi tấn công người Thủy Vân Điện, mà chỉ nhìn Lục Linh một cái thật sâu, như thể muốn khắc ghi hình bóng nàng vào sâu trong tâm linh. Hưu! Nhìn một lúc, cuối cùng Lục Ly hóa thành lưu quang, rất nhanh liền tan biến trong biển rộng mênh mông. Lục Ly có một trực giác, rằng lối vào tầng tiếp theo hẳn sẽ nằm trên phiến biển lớn này. Vòi rồng quét về hướng bên này, cộng thêm vừa đến biển, sức gió trong vòi rồng tựa hồ bắt đầu yếu bớt, như vậy lối ra rất có thể nằm ngay ở đây. Lục Ly sợ người phía sau truy sát đến, bởi thế hắn chọn khoái tốc phi hành sát mặt biển, đồng thời thúc giục đại đạo chi ngấn cảm ứng tình hình chung quanh, sợ dưới biển đột nhiên bật ra thi thể quái vật cường đại nào đó, ở cái nơi này, lúc nào cũng có thể bật ra quái vật cường đại cả. Phi hành suốt hơn ba canh giờ, Lục Ly bay tới một hòn đảo nhỏ, tìm được lối vào tầng tiếp theo, hắn tiện tay bố trí mấy đạo tiểu Thần Văn, để Huyết Linh Nhi thăm dò một phen, sau đó xông vào trong một cửa động tối sâu. Bạch quang chớp lóe, Lục Ly phát hiện mình xuất hiện giữa không trung, xung quanh là rất nhiều cục đá nhỏ trôi lơ lửng, đồng thời còn đang chậm rãi bay múa di động. - Cái này... Tròng mắt Lục Ly co rụt lại, xuất hiện giữa hư không, xung quanh còn có tảng đá bay múa, cảnh này sao mà giống cảnh Vô Danh Yêu Đế dẫn theo một đám người truy đuổi hoành thiên cự liên? Chẳng lẽ Vô Danh Yêu Đế kia và cường giả bốn đại thế lực cũng đang ở tầng này? Lục Ly tử tế quét mắt nhìn một phen, trong lòng càng thêm âm trầm mấy phần, cảnh tượng nơi đây quá giống cảnh tượng nhìn thấy khi trước, bảy tám phần mười là Vô Danh Yêu Đế và cường giả bốn đại thế lực cũng đang ở ngay tầng này! Vô Danh Yêu Đế ở đâu không quan trọng, hoành thiên cự liên kia liệu có bị Yêu Đế đoạt được, hay là bị cường giả bốn đại thế lực nắm xuống, những cái đó đều không quan trọng. Quan trọng là, nếu cường giả bốn đại thế lực ở chỗ này, một khi gặp phải, tình cảnh hắn liền sẽ nguy hiểm. Dù gặp cường giả Nghịch Long Tộc, đoán chừng đối phương cũng sẽ không quản phải trái đúng sai, trước bắt lại mình tra khảo vấn một phen, hoặc là trực tiếp sưu hồn, sau đó một chưởng vỗ chết mình. Bởi thế tình cảnh hiện tại của hắn vô cùng nguy hiểm, mặt trước rất có thể sẽ gặp cường giả chặn đường, mặt sau khả năng sẽ có truy binh, hắn đúng là đang tiến thoái lưỡng nan. - Đi! Khó mấy cũng phải đi, Lục Ly chủ động bay thấp xuống dưới, phía dưới tự nhiên càng dễ ẩn nấp, cũng dễ dàng tìm được nơi tránh né. Chẳng qua mới vừa bay xuống mấy ngàn trượng, hắn liền không dám động, bởi vì phía dưới có Thần Văn. Mặc dù không biết những Thần Văn này là Thần Văn dạng gì, nhưng nếu mặt dưới đã xuất hiện Thần Văn, vậy tất phải có tác dụng, tuyệt không khả năng chỉ dùng làm trang trí. Nói cách khác, tầng này chỉ có thể phi hành giữa trời, không thể đi xuống, cũng không thể bay lên. Giữa trời hoàn toàn trống rỗng, trừ một chút tảng đá trôi nổi ra thì không còn gì khác. Nơi thế này làm sao che giấu được, tuy ánh sáng ngoài trời không quá chói chang, song vẫn có thể nhẹ nhàng thấy được cảnh tượng xa mấy vạn dặm. Nếu trong phương viên mấy vạn dặm có người, lập tức có thể khóa chặt vị trí hắn. - Ừm, nơi này là không trung? Trong đầu Lục Ly đột nhiên chớp qua một đạo ý niệm, liệu có phải tầng này nằm ngay trên đầu tầng vừa nãy? Hai bên bị chia tách bởi Thần Văn? Nếu không vậy, sao bọn hắn ở dưới lại thấy được trên này có một đám người đang truy đuổi hoành thiên cự liên? - Rất có khả năng! Lục Ly khẽ gật đầu, có lẽ vì nguyên do nào đó, cảnh tượng trên này có thể chiết xạ xuống dưới, bị người bên dưới thấy được.
Chương 3397 Man thiên quá hải (Giấu trời qua biển)
Khả năng này cực lớn, bằng không không cách nào giải thích cảnh tượng bọn hắn từng chứng kiến. - Đi! Lục Ly cẩn thận phi hành, tùy thời cảm ứng tình hình chung quanh, bất kỳ nơi nào có gió thổi cỏ lay, hắn đều có thể lấy ra Thần Hành Chu thoát đi. Chỉ là tốc độ Thần Hành Chu chỉ ngang tốc độ cường giả cấp bậc Lĩnh Chủ, vạn nhất bị Lĩnh Chủ khóa chặt, kết cục hắn e sẽ rất thảm. Hưu! Nơi xa, một tảng đá to tướng bay tới, tốc độ tảng đá này cực kỳ khủng bố, mới đầu Lục Ly còn tưởng có quái vật tập kích. Hắn trầm ngâm thoáng chốc, quyết định không tránh né mà vung tay nện lên tảng đá, hắn muốn xem xem đá ở đây có chỗ thần kỳ nào không? Oanh! Một tiếng trầm muộn vang lên, tiếp đó Lục Ly bị một lực phản chấn cực mạnh hất văng, trong khi tảng đá kia lại chẳng tổn hại gì, tiếp tục lấy tốc độ tương đương cường giả Ngũ Kiếp bay về nơi xa. - Cái này... Trên mặt Lục Ly không giấu được vẻ chấn kinh, đây rốt cuộc là đá hay Thần Binh? Không ngờ lại kiên cố đến vậy. Quyền này của hắn dù là cường giả Ngũ Kiếp bình thường đều có thể bị đánh trọng thương, thế mà tảng đá kia vẫn chẳng hư hại gì? - Không đúng, có Thần Văn! Lục Ly đột nhiên hồi thần, vừa rồi lúc tấn công tảng đá có khẽ sáng lên, trong viên đá chắc phải có Thần Văn cường đại phòng hộ. Hưu! Rất nhanh lại có một tảng đá to tướng bay tới, Lục Ly lại vung quyền nện tới, lần này tảng đá hơi chếch đi, song vẫn không tổn hại gì. - Quả nhiên có Thần Văn! Thông qua đại đạo chi ngấn, Lục Ly chăm chú cảm ứng một phen, phát hiện trên tảng đá quả nhiên có Thần Văn, vừa rồi Thần Văn khẽ sáng lên, chỉ là rất nhanh lại khôi phục nguyên dạng, dựa vào mắt thường thì phải thật cẩn thận mới cảm ứng được. - Ừm. Lục Ly dừng lại trầm tư, đột nhiên hắn có một ý tưởng, nếu ý tưởng này có thể thực hiện, có lẽ hắn có thể giấu trời qua biển, nhẹ nhàng tìm tới lối vào tầng tiếp theo, sau đó chạy đi ra. - Ừm, thử xem! Lát sau, Lục Ly tung mình bay vụt lên, hướng về nơi xa, hắn quan sát chung quanh, tìm kiếm cự thạch bay tới, rất nhanh liền khóa chặt một viên cự thạch, tảng đá này có phương viên chừng hơn mười trượng, tốc độ phi hành rất nhanh, sánh ngang Ngũ Kiếp trung kỳ. Hưu! Lục Ly bay vọt tới, đuổi kịp cự thạch, một tay bắt lấy góc nhọn trên bề mặt viên đá, sau đó lập tức truyền âm nói: - Huyết Linh Nhi, nghĩ cách phá giải Thần Văn trên viên đá, để ta tiến vào bên trong, nhưng ngươi không thể phá hỏng Thần Văn. Không sai! Ý tưởng của Lục Ly chính là ẩn thân trong viên đá, nếu có thể phá giải Thần Văn trên bề mặt cự thạch, vậy hắn liền có thể nhẹ nhàng đào ra một cái lỗ, giấu mình vào bên trong, sau đó bố trí một ít Thần Văn che đậy cửa hang và khí tức của mình là được. Nơi này không thể phóng thích thần niệm, bởi thế chỉ cần hắn giấu mình được trong viên đá, trừ phi vận khí đặc biệt kém, còn bình thường không ai có thể phát hiện ra. Hắn có thể phi hành theo cự thạch, sau đó tìm tới lối ra về vọt thẳng vào, bỏ trốn mất dạng. Đương nhiên! Lục Ly không thể phóng thích thần niệm, thần niệm bọn Nghịch Long Uyên cũng bị hạn chế, nhưng không có nghĩa là cường giả cấp Lĩnh Chủ sẽ bị áp chế. Vạn nhất thần niệm cường giả cấp Lĩnh Chủ thăm dò tới, hắn bị phát hiện, kết cục vẫn là cái chết. Song giờ hắn đã đi đầu không đường, chí ít giấu mình trong cự thạch sẽ an toàn hơn chút, hắn đành phải gửi gắm hi vọng, mong rằng ở chỗ này thần niệm cường giả cấp bậc Lĩnh Chủ cũng chịu hạn chế, không ít thì nhiều. - Huyết Linh Nhi, tốc độ nhanh chút, nếu không ta mà bị người phát hiện, ngươi cũng sẽ đi đứt! Lục Ly cựa quậy thân mình, bò rạp trên cự thạch, thu liễm khí tức bản thân, tận lực để đừng lộ ra quá rõ ràng. Huyết Linh Nhi không truyền âm đáp lời mà thoái tốc thăm dò lĩnh hội, nhìn xem có thể phá giải Thần Văn hay không? Không thể không nói vận khí Lục Ly rất không sai, chỉ hơn một canh giờ, Huyết Linh Nhi đã truyền âm tới, còn là tin tức tốt: - Chủ nhân, trong viên đá này có Thần Văn phòng ngự cường đại, chẳng qua ta đã nắm giữ một đạo trận văn hạch tâm, có thể tạm thời khiến cho Thần Văn nhiễu loạn, mất đi hiệu lực, ngươi có thể lập tức đào ra một lỗ nhỏ, giấu mình vào bên trong. Tốt! Lục Ly tinh thần đại chấn, lấy ra một thanh Thần Binh, đợi cự thạch sáng lên quang mang nhỏ yếu, hắn lập tức vung vẩy khua múa Thần Binh. Mảnh đá bay đầy trời, một lỗ nhỏ được nhẹ nhàng đào ra, Lục Ly còn khiến lỗ nhỏ ngoặt vào, đồng thời đào móc đủ không cho hắn ngồi xếp bằng. Nhưng lúc này Huyết Linh Nhi lại truyền đến một tin xấu: - Chủ nhân, có trận văn bị ngươi đào hỏng, ta cần tu sửa một phen, chí ít phải mất nửa ngày. Ta trước giúp ngươi bố trí một ít Thần Văn ẩn tàng khí tức, mong là đừng bị người phát hiện... Tảng đá phi hành không theo khống chế, Thần Văn tạm thời vô dụng, Lục Ly đành gửi gắm hết trông đợi vào vận khí, mong là nửa ngày này đừng đụng phải người, dù đụng phải người cũng mong rằng không bị phát hiện. Huyết Linh Nhi cấp tốc bố trí Thần Văn, nó định bố trí một huyễn trận che lấp cửa động, một Thần Văn đạo trường ẩn tàng khí tức Lục Ly. Chỉ cần không phát hiện được cửa động, vậy thì dù có người đi ngang qua, đoán chừng cũng sẽ không để ý, rốt cuộc khắp nơi xung quanh toàn là tảng đá kiểu này. Cự thạch khoái tốc phá không lao đi, sau chừng mấy nén hương, Huyết Linh Nhi đã bố trí được hai đạo Thần Văn đơn giả, che giấu cửa động đi. Sau đó nhanh chóng bắt tay tu sửa trận văn phòng ngự trong viên đá, nếu không tu sửa được trận văn phòng ngự, đến lúc đó nếu người đi qua tùy tiện công kích một phen, toàn bộ cự thạch sẽ nổ tung, Lục Ly cũng sẽ theo đó lộ diện. Vận khí Lục Ly không tính quá tốt, chỉ sau nửa canh giờ đã gặp người, gần đó vang lên tiếng xé gió, một người khoái tốc bay tới. Lúc này đến cả đại đạo chi ngấn Lục Ly cũng không dám thúc giục, sợ bị cường giả kia cảm ứng được. Hắn thu liễm khí tức, ngồi im trong cự thạch không dám loạn động.
Chương 3398 Bị phát hiện
Hưu! Có lẽ cường giả đi ngang qua kia không dùng thần niệm thăm dò, hoặc có lẽ không để ý đến cự thạch bay qua, không ngờ được trong cự thạch lại giấu người. Người kia không để ý, cứ thế lướt qua, sau đó bay về phương xa. - Đám lão gia hỏa kia... quả nhiên ở tầng này! Đợi người vừa nãy hoàn toàn biến mất, Lục Ly mới xoa xoa mồ hôi lạnh trên mặt, khí tức người vừa rồi vô cùng hùng hậu, mặc dù hắn không chăm chú cảm ứng, song vẫn cảm giác được rất có thể là một cường giả cấp Lĩnh Chủ. Vì sao cường giả cấp Lĩnh Chủ kia lại độc thân phi hành? Vấn đề này Lục Ly không có đáp án, cự thạch bay rất nhanh, Lục Ly cũng không tâm tư đi nghĩ nhiều. Lại qua một canh giờ, Lục Ly lần nữa gặp phải hai người, cũng may, chắc là bởi cự thạch nơi này thực sự quá nhiều, tốc độ cũng nhanh. Chỉ lóe lên một cái rồi tan biến, hai bên cứ thế giao xoa rồi đi mất. Lục Ly lần nữa thở phào nhẹ nhàng, xem ra nơi này dù là cường giả cấp Lĩnh Chủ đều không thể phóng thích thần niệm. Thần Văn ở đây quá mạnh, ngay cả cấp Lĩnh Chủ cũng bị áp chế. - Xem ra đây đúng thật là vô thượng bảo địa do Thánh Hoàng luyện chế! Lục Ly khẽ gật đầu, Thần Văn ở chỗ này ngay cả cường giả cấp Lĩnh Chủ đều bị áp chế, trừ khả năng là vô thượng bảo địa do Thánh Hoàng luyện chế ra, còn lại rất khó giải thích được thông. Thời gian tiếp tục dần trôi, lại qua hai canh giờ, Huyết Linh Nhi truyền âm nói: - Tốt rồi, chủ nhân, trận văn phòng ngự trong đã được tu sửa xong. Lát nữa ta lại bố trí một huyễn trận cường đại, cộng thêm một Thần Văn đạo trường phong ấn khí tức ngươi, chừng đó hẳn là đủ để che giấu. - Ừm, vậy chắc đủ rồi! Lục Ly khẽ gật đầu, nếu đến thế còn bị phát hiện, vậy chỉ còn biết trách mạng hắn quá nhọ. Trong lòng dần yên tâm, có thể ra ngoài hay không thì chưa biết, nhưng ít ra hắn tạm thời chắc sẽ được bảo đảm an toàn. Lục Ly phát hiện, phiến không gian ở đây rất lớn, cự thạch bay múa trong hư không cũng cực nhiều. Khiến hắn ngạc nhiên chính là, cự thạch với cự thạch lại không va chạm với nhau, đôi khi có hai cự thạch tưởng như sắp đụng nhau, nhưng chỉ thoáng chốc cả hai liền đều sẽ chủ động lách đi. Đoạn đường tiếp sau lại bất ngờ không gặp ai nữa, Huyết Linh Nhi tiêu tốn ba canh giờ bố trí một huyễn trận cường đại, cùng với một Thần Văn đạo trường phong ấn khí tức Lục Ly. Bây giờ nhìn từ bên ngoài, cự thạch này không khác viên đá bình thường là mấy, dù có người ở gần đoán chừng cũng không cảm ứng được khí tức Lục Ly. Đương nhiên, nếu cường giả có thể dùng thần niệm, hoặc là có thần thông đặc thù thì vẫn cảm ứng ra được. Song nhất định phải ở gần cự thạch, cự thạch này lại luôn trong trạng thái phi hành, như vậy tỉ lệ gặp phải tình huống đó là vô cùng nhỏ. Về lý thuyết chỉ cần vận khí Lục Ly không quá kém, hẳn là sẽ không bị phát hiện ra. Lục Ly cảm ứng hồi lâu, dần cũng mất đi hứng thú, dứt khoát ngồi xếp bằng tu luyện ngay trong cự thạch, để Huyết Linh Nhi hỗ trợ cảm ứng chung quanh. Nếu xung quanh có khác thường, Huyết Linh Nhi lập tức có thể cảm ứng, chí ít không gian ba động kịch liệt hay là có tiếng rít thì vẫn nhẹ nhàng cảm ứng ra. Lần bế quan này kéo dài suốt bảy ngày, trong lúc bế quan, Lục Ly cảm thấy thời gian như ngừng lại. Ngày nọ, Huyết Linh Nhi truyền âm cho Lục Ly, thông báo có người đến gần, nhân số còn không ít. Lục Ly lập tức thúc giục đại đạo chi ngấn cảm ứng một phen, quả nhiên phát hiện gần đó có rất nhiều người. Hắn cảm ứng lần nữa, phát hiện người đến khí tức còn rất trẻ, xem ra là bọn Lục Linh Nghịch Long Uyên Lâm Phong Vân cũng đã tiến vào tầng này. - Ách! Không đúng! Lục Ly nhớ rõ ràng cự thạch vẫn đang phi hành về hướng tây bắc, giờ lại vòng ngược trở về? Thế mà hắn chẳng có chút cảm giác nào cả. Xem ra cự thạch này đang một mực yên ắng thay đổi phương hướng, trong bất tri bất giác lại đã lượn vòng trở về. Lục Ly ngược lại không quá lo lắng, đám người này còn chưa đủ khả năng phát hiện được hắn. Cự thạch cứ thế bay qua giữa đám đông, một bên võ giả Lâm gia còn vung trường kiếm ra bổ một đao. Ầm! Cự thạch phát ra tiếng vang trầm muộn, người kia bị lực phản chấn cường đại đẩy lui, cự thạch tiếp tục bay múa rời đi, Lục Ly nghe được tiếng kinh hô của người Lâm gia kia, xen lẫn với đó là tiếng cảm thán của không ít người. Cự thạch bay vút qua, Lục Ly an tâm, không cần để ý đến đám người trẻ tuổi này, chỉ cần không gặp phải cường giả thế hệ trước, vậy liền chắc không vấn đề. Tiếp tục an nhàn đợi trong cự thạch, Huyết Linh Nhi hỗ trợ thăm dò, lại qua ba bốn ngày, Huyết Linh Nhi một mực không cảm ứng được có lối ra hay thông đạo tồn tại. Huyết Linh Nhi không truyền âm, Lục Ly cũng không quản, tiếp tục bế quan tu luyện. Dù phải nghỉ ngơi trong nay một hai năm, Lục Ly đều không sao cả, đệ nhất là số một, hắn không khả năng tự mình đi phi hành tìm kiếm lối ra, như thế chẳng khác gì đi ra tự sát. Thời gian khoái tốc trôi đi, chín ngày sau, tiếng truyền âm của Huyết Linh Nhi vang lên: - Chủ nhân, bên ngoài có rất nhiều người, ba động rất lớn. Lục Ly mở mắt, sau đó cẩn thận thúc giục đại đạo chi ngân cảm ứng. - Ừm, có người, là lão gia hỏa, còn rất nhiều! Lục Ly cảm ứng một phen, lập tức không dám động, cũng không dám tiếp tục thăm dò. Thực ra, dù hắn không thúc giục đại đạo chi ngấn cũng có thể cảm ứng được, bởi vì khí tức đám cường giả ở gần kia đều rất khủng bố, then chốt hơn cả chính là hắn cảm ứng được một tia thần uy từ dị bảo. Cỗ thần uy kia vô cùng hạo hãn, khiến linh hồn Lục Ly bất giác run rẩy, như thể lần đầu đụng phải mảnh vỡ Thánh Binh vậy, hơn nữa cảm giác lần này còn mạnh hơn cả trăm lần. - Hoành thiên cự liên! Lục Ly không cần đoán cũng điện, hoành thiên cự liên chắc đang ở ngay gần đây, đám cường giả kia chính đang truy tung hoành thiên cự liên, khả năng Vô Danh Yêu Đế cũng có mặt. Nhưng Lục Ly không dám đi thăm dò, cường giả cấp Đế khủng bố cỡ nào? Chỉ cần hắn vừa cảm ứng sẽ lập tức bị phát hiện ngay.
Chương 3399 Cự liên cận thân
Ông! Một cơn gió mát đột nhiên thổi qua trên thân Lục Ly, khiến cả người Lục Ly khẽ run lên. Hắn giấu mình trong cự thạch, cửa hang có Thần Văn phong ấn? Như vậy gió ở đâu ra? Chỉ có một lời giải thích, đây là có người dùng thần niệm thăm dò, hắn bị phát hiện. Hưu! Cự thạch tiếp tục lướt về nơi xa, điều khiến Lục Ly như trút được gánh nặng chính là không thấy có người truy sát, rất nhanh đám người kia đã bay mất, cự thạch cũng vẫn tiếp tục lướt về phương xa. Hắn chăm chú cảm ứng một phen, xác định không có người đuổi theo, lúc này mới mới xoa xoa mồ hôi lạnh trên mặt. Chỉ là trong lòng vẫn rất bất an, mặc dù tạm thời không có người truy sát, song hắn đã bị phát hiện. Nếu phát hiện hắn là người bốn đại thế lực, như vậy sớm muộn gì hắn sẽ bị truy sát. Nơi đây là bảo địa trong túi bốn đại thế lực, bọn hắn tuyệt đối không cho phép có người nhúng tay vào. Thời gian sau đó, Lục Ly sống trong lo lắng hãi hùng, cứ sợ một tên cường giả cấp Lĩnh Chủ nào đó đột nhiên đuổi tới, tung chiêu nện nát cự thạch, sau đó một chưởng vỗ chết hắn. Điều mà hắn lo lắng không xảy ra, ba ngày sau một mực rất bình tĩnh. Có lẽ cường giả phát hiện ra hắn vẫn đang mải mê đuổi theo hoành thiên cự liên, hoặc là cường giả kia không thực sự phát hiện ra chân thân hắn. Bất luận là vì nguyên nhân nào, ba ngày không có ai đuổi theo, như vậy đoán chừng tạm thời hẳn sẽ được an toàn. Lục Ly không dám tu luyện, một mực chăm chú cảm ứng tình hình chung quanh, hắn muốn mau chóng tìm được lối ra để rời đi. Ở lại đây giống như nhảy múa trên lưỡi đao, lúc nào cũng có thể chết đi, tốt nhất vẫn nên sớm rời đi thì hơn. Không gian nơi này thực sự rất lớn, hoặc có lẽ cự thạch chỉ đang bay vòng quanh, phi hành lâu vậy rồi nhưng Lục Ly vẫn mãi chưa thấy được bến bờ của giới diện, tựa hồ thế giới này rộng lớn vô biên. Lại bay một ngày, Lục Ly lần nữa gặp được đám người Lục Linh Nghịch Long Uyên Lâm Phong Vân, hắn có thể xác định cự thạch quả nhiên đang yên ắng phi hành vòng quanh. Thoạt nhìn như là phi hành theo đường thẳng, nhưng kỳ thực điều hắn nhìn thấy chỉ là giả tượng, thật ra cự thạch một mực bay vòng quanh, bằng không không lý nào lại lần nữa gặp được đám người Lục Linh. Đám này thì không sao, bọn họ chưa đủ khả năng phát hiện được hắn. Cả đám vẫn cứ đang khoái tốc phi hành, mỗi nhóm cách nhau một đoạn cự ly, người Phiền gia Lâm gia và Thủy Vân Điện đi tương đối gần, rõ ràng ba đại thế lực đang ngấm ngầm đề phòng Nghịch Long Tộc. Cự thạch lướt qua ba nhóm, tiếp tục hướng về nơi xa, đám người kia căn bản không để ý tới cự thạch này. Bởi vì khắp nơi quanh đây toàn là cự thạch, đa phần đều bị nện nát, không thấy có chỗ nào khác thường, ai cũng không quá để ý. Thời gian lại qua bốn ngày, Lục Ly vẫn chưa tìm được lối ra, lối ra tầng này hẳn vô cùng kín đáo, cũng rất khó tìm, bằng không qua lâu vậy rồi, hẳn phải sớm phát hiện mới đúng. - Chẳng lẽ lối ra nằm trong cự thạch nào đó? Lục Ly nghĩ đến một loại khả năng, tầng này trừ hư không ra thì chỉ còn cự thạch. Nếu lối ra nằm trong hư không, vậy thì dễ tìm. Trong hư không không có, khả năng cao là sẽ nằm trong cự thạch. Lục Ly bắt đầu tập trung cao độ cảm ứng cự thạch mà mình lướt qua, xem xem bên trong những viên đá kia liệu có ba động đặc thù. Làm vậy tương đối vất vả, nhưng không đi cảm ứng, sợ rằng vĩnh viễn không cách nào phát hiện ra được. Lại qua ba ngày, Lục Ly và đám lão giả kia lần nữa gặp nhau, từ đằng xa Lục Ly đã cảm nhận được thần uy hạo hãn của hoành thiên cự liên, đồng thời còn có thể cảm nhận khí tức đè nén của đám lão giả. - Ồ... Nhưng Lục Ly lại không có cảm nhận được thần uy của Vô Danh Yêu Đế, theo lý thuyết mà nói thần uy của cường giả cấp Đế phải vô cùng khủng bố, Đại Đế chi uy hẳn sẽ đè ép cho Lục Ly không thở nổi, nhưng Lục Ly lại không có cảm nhận được một tia Đế uy nào. - Chẳng lẽ người đi đầu đuổi theo hoành thiên cự liên không phải Vô Danh Yêu Đế? Lục Ly thoáng nghi hoặc, song hắn không dám thúc giục đại đạo chi ngấn đi cảm ứng, thậm chí còn cực lực thu liễm khí tức, đồng thời ngấm ngầm cầu nguyện mong đừng bị người phát hiện. - Oanh! Đột nhiên một bàn tay khổng lồ nện lên cự thạch, tuy cự thạch không nổ tung, nhưng cũng bị chấn bay. Mặc dù thần văn phòng ngự trên cự thạch trụ được trước một chưởng này, nhưng thần uy từ chưởng kia vẫn chấn cho khí huyết toàn thân Lục Ly lăn lộn. Trên mặt hắn hiện đầy kinh hãi, bị người phát hiện rồi ư? Có người muốn nện nát cự thạch để giết hắn? Hắn không cố được quá nhiều, lập tức thúc giục đại đạo chi ngấn cảm ứng tình hình chung quanh, trong đầu tức thì hiện ra từng bức cảnh tượng. Thứ đầu tiên chiếu vào trong đầu hắn là một dây xích màu hoàng kim khổng lồ, dây xích kia không phải thực thể, mà là hư ảnh, dài chừng trăm trượng, thô to hơn cả đầu hắn, trên đó tán phát ra uy áp vô danh, khiến linh hồn Lục Ly bất giác run lên. Phía sau hoàng kim tỏa liên là một nam tử tuấn mỹ khoác áo bào xanh, tướng mạo nam tử này hơi có chút nữ tính, tóc dài màu xanh bóng mượt, trên thân không có bất kỳ khí tức nào, thân hình phiêu dật, một mực đuổi sát theo hoàng kim cự liên. - Vô Danh Yêu Đế! Trước đây Lục Ly từng nghe nói qua về Vô Danh Yêu Đế, vừa nhìn liền xác định là hắn, đồng thời cũng biết vì sao khi nãy không cảm nhận được Đế uy. Vô Danh Yêu Đế thu liễm khí tức, nếu không biết qua về hắn, sợ là ai cũng không ngờ người này lại là cường giả cấp Đế? Ngay lúc Lục Ly đang cảm ứng Vô Danh Yêu Đế, Vô Danh Yêu Đế cũng đột nhiên quét mắt nhìn sang bên này. Lục Ly cảm giác ánh mắt kia dường như có thể xuyên thấu qua thần văn phòng ngự trên cự thạch, xuyên thấu qua thân thể hắn, trực tiếp nhìn thấu linh hồn. - A... Cả người Lục Ly khẽ run lên, ánh mắt Vô Danh Yêu Đế quá khủng bố, vừa nhìn liền phảng phất xem thấu hết thảy bí mật của hắn. Chẳng qua Vô Danh Yêu Đế chỉ thoáng nhìn một cái, sau đó liền thu hồi ánh mắt, tựa hồ Lục Ly chỉ là một con kiến hôi, căn bản không đáng cho hắn để ý.
Chương 3400 Người có duyên thì được
Phía sau Vô Danh Yêu Đế có mấy chục người, cường giả cấp Lĩnh Chủ không phải số ít, chẳng qua không ai chú ý tới bên này, tất cả bọn họ đều chỉ chăm chăm chú ý tỏa liên màu vàng. - Vừa rồi là ai tấn công? Lục Ly nghĩ không thông, chẳng lẽ là Vô Danh Yêu Đế? Nhưng Vô Danh Yêu Đế có được chiến lực kinh thiên, nếu hắn tấn công, e là cự thạch sớm đã nổ tung rồi mới đúng? Những người còn lại đều không để ý tới cự thạch, chẳng lẽ cự thạch hướng đến một tên cường giả cấp Lĩnh Chủ, người kia liền tiện tay tấn công, hất văng cự thạch đi? Nếu đã không ai để ý tới mình, cũng không ai cố ý tấn công, vậy Lục Ly đương nhiên sẽ không đần độn đến mức tiếp tục rêu rao thăm dò, hắn vội vàng ngừng phóng thích đại đạo chi ngấn, tránh miễn bị đám cường giả còn lại cảm ứng được. Nhưng mà! Chuyện xảy ra sau đó lại dọa cho Lục Ly run lên, kim sắc tỏa liên bất ngờ lách ra một đường cong, bay tới cự thạch nơi hắn đang ẩn nấp, thoáng chốc liền chui vào bên trong cự thạch. Khảnh khắc cự liên màu vàng tiến vào, Lục Ly cảm giác mình như biến thành một thằng nhóc giấu mình trong sơn động, sau đó một con Cự Long men theo cửa sơn động mò vào... Xoát xoát xoát! Ánh mắt mấy chục người phía ngoài đồng loạt nhìn về phía cự thạch, lúc này một tên cường giả cấp Lĩnh Chủ của Lâm gia mới phát ra tiếng kinh hô: - Ồ, ở trong viên đá kia có khí tức sinh mệnh. - Không sai, trong viên đá kia có khí tức sinh mệnh, hình như là một người... Một cường giả Nghịch Long Tộc cũng mở miệng tiếp lời, trước đó bọn hắn đều không chú ý tới cự thạch này, giờ chăm chú cảm ứng, lập tức đều có phát hiện. Chẳng qua bởi vì nơi đây thần niệm bị hạn chế, hoặc là Thần Văn trên cự thạch rất cường đại, khiến bọn hắn cảm ứng được không quá rõ ràng. Lục Ly nghe được tiếng kêu phía bên ngoài, trong lòng lập tức trầm xuống, hắn bị phát hiện, lần này e là khó thoát tai kiếp. Trên trời dưới đất, hắn đã không trốn đi đâu được, cũng không ai có thể cứu hắn, dù là Lục Linh có tới đây khẩn cầu cường giả Nghịch Long Tộc, đoán chừng cũng không thể bảo hộ hắn. Lúc này Lục Ly đã không có thời gian đi quản cường giả phía ngoài, bởi vì hoành thiên cự liên kia đã chui vào, vọt tới chỗ hắn, uy áp cường đại đè xuống, ép cho cả người Lục Ly thiếu chút bẹp dí. - Chết rồi, chết! Nhìn thấy cự liên vọt về phía mình, trong đầu Lục Ly toàn là cảm giác vô lực tuyệt vọng. Thiên địa thần vật như thế, có được thần uy khủng bố như thế, sợ rằng còn chưa đụng tới, thần uy đã có thể đè hắn chết tươi... ... Thần Văn không đè chết Lục Ly, song lại ép cho hắn co quắp lại giống như một con giun, ngón tay đều không động đậy được, chỉ biết trơ mắt nhìn hoàng kim cự liên vọt tới. Ba mươi trượng! Xương cốt toàn thân Lục Ly lách cách vang dậy, khí huyết lật chồm, hô hấp đều đình chỉ. Long hồn bên trong linh hồn sáng lên lấp lánh, rõ ràng có vẻ nôn nóng bất an xen lẫn sợ sệt, linh hồn cũng theo đó ba động không ngừng. Mười trượng! Phanh phanh phanh phanh! Rất nhiều đoạn xương trong người Lục Ly bị đè nát, thất khiếu bắt đầu chảy máu, thần uy từ hoàng kim cự liên quá khủng bố, dù cho nhục thân Lục Ly rất cường đại, nhưng còn xa mới đủ sức chống lại được. - Chết rồi! Hiện tại khoảng cách còn xa chừng mười trượng, xương cốt toàn thân lại đã bắt đầu nứt gãy, linh hồn cũng có xu thế sụp đổ, mặc dù Long hồn còn đang không ngừng du tẩu, nhưng xem ra khó mà ổn định được linh hồn. Năm trượng! Khi Lục Ly tưởng rằng mình chết chắc, đại đạo chi ngấn trong người hắn lại bất ngờ chủ động vận chuyển, hơn ba ngàn đại đạo chi ngấn đồng loạt sáng lên quang mang nhàn nhạt, chậm rãi du tẩu trong thân thể, giúp hắn ngăn chặn thần uy từ hoành thiên cự liên. Lúc đại đạo chi ngấn thúc giục, hoàng kim cự liên chợt khẽ lay động, sau đó tốc độ đột ngột tăng lên, hóa thành một đạo quang mang màu vàng vọt thẳng tới Lục Ly. Oanh! Bị thần uy từ cự liên trấn áp, Lục Ly rốt cuộc chịu hết nổi, trực tiếp chết ngất đi, hoàng kim cự liên cứ thế vọt đến trước mặt, sau đó chui thẳng vào trong người hắn. Hoàng kim cự liên này lớn chừng thân người, dài đến trăm trượng, chẳng qua đấy chỉ là hư ảnh, mặt trước tràn vào trong người Lục Ly, mặt sau cứ thế tràn vào theo, không gặp chút cản trở nào. Hoàng kim cự liên dài trăm trượng khoái tốc tiến vào trong người Lục Ly, cuối cùng biến mất bên trong người hắn. - Ách... Ở ngoài, Vô Danh Yêu Đế tựa hồ có thể dễ dàng thấy được tình hình bên trong cự thạch, trên mặt hắn chớp qua một tia ngạc nhiên, lại không ra tay đánh nát cự thạch, cũng không tấn công Lục Ly. Mà chỉ mở ra cánh tay, ngưng tụ một đạo thần lực vô hình, trực tiếp bắt giữ lấy cự thạch. - Hả... Đám cường giả vây xung quanh đều kinh ngạc không thôi. Bởi vì trước kia hoàng kim cự liên tiến vào trong cự thạch, rất nhanh liền sẽ chui ra. Nhưng riêng lần này lại không thấy đi ra mà vẫn tiếp tục ẩn thân trong cự thạch. Trong cự thạch kia có người, chẳng lẽ là một cường giả nào đó tiềm phục bên trong, lúc này chính đang thu phục hoàng kim cự liên? Còn có một ít người thuộc bốn đại thế lực không có mặt ở đây, chẳng lẽ là cường giả bốn đại thế lực? Vô Danh Yêu Đế không tấn công mà đứng sát bên cự thạch, ai cũng không dám công kích, cứ thế trầm mặc đứng chờ bước hành động tiếp theo của Vô Danh Yêu Đế. Một số người ẩn ẩn đoán được hoàng kim cự liên kia là gì, nhưng đa phần người ở đây vẫn còn chưa biết, chỉ biết đó là thiên địa chí bảo. Thế nên bọn hắn mới một mực truy đuổi theo, Vô Danh Yêu Đế cũng từng nói, ai có thể hàng phục bảo vật này liền thuộc về người đó, hắn tuyệt đối sẽ không ra tay cướp đoạt. Cả đám mải miết truy tung, một là vì đây là thiên địa chí bảo, ngoài ra cũng là muốn đi theo Vô Danh Yêu Đế. Muốn quan sát học tập thủ đoạn cường giả cấp Đế một phen, nếu có thể thu được chút cảm ngộ, vậy thậm chí còn được lợi hơn cả giành lấy bảo vật. Lát sau, trên mặt Vô Danh Yêu Đế lần nữa chớp qua một tia kinh dị, hắn dùng thanh âm chỉ chính mình mới có thể nghe được, thì thào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK