Mục lục
Long Đế Bất Diệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4231 Lực trường thần bí
Nhưng hai mươi người này đều có thần thông, trong đó có một cường giả tinh thông Thần Văn pháp trận tên là Cừu Phong. Cừu Phong xuất thân chủng tộc đặc thù, đầu trâu mặt ngựa, bộ dáng rất hèn mọn, toàn thân bao phủ trong hắc bào, nhìn có vẻ lén lén lút lút, hắn gật đầu nói: - Các ngươi tiếp tục đi tới, ta quan sát một phen, cho ta chút thời gian. Thần Văn pháp trận là một thứ rất huyền diệu, mặc dù võ giả tại trường hoặc nhiều hoặc ít đều biết một chút, nhưng cơ bản toàn là gà mờ, rốt cuộc thứ này cần thường niên học tập lĩnh hội. Người tại trường tuổi tác đa phần không lớn, cảnh giới lại cao như thế, bình thường làm gì có thời gian đi nghiên cứu Thần Văn pháp trận. - Huyết Linh Nhi, ngươi cũng đi thăm dò thử xem. Lục Ly cũng cảm giác được có gì đó không đúng, hắn một mực cảm thấy trong sơn động này có tồn tại một cỗ lực trường kỳ dị. Mặc dù trước mắt loại lực trường kia còn chưa mang đến ảnh hưởng với bọn hắn, nhưng trực giác mách bảo, nếu ở lại đây lâu, sợ rằng sẽ xảy ra chuyện. Đám người Vũ Dương Diên tiểu thư tiếp tục đi tới, Cừu Phong một đường dò xét, thỉnh thoảng còn bố trí một ít tiểu Thần Văn pháp trận, hoặc là đánh ra một ít Nguyên lực đi quan sát bố trí nơi đây. Mê trận ở đây hiển nhiên là do cường giả bố trí, vết tích Thần Văn rất rõ ràng, chúng cường giả công kích đều không thể phá hủy sơn động, cùng lắm chỉ khiến một ít tảng đá vỡ vụn. Nửa canh giờ, một canh giờ! Chúng cường giả xuyên qua mấy ngàn huyệt động, lại phát hiện chỉ đang một mực đảo quanh, thường xuyên về lại nơi đã từng đi qua. Đây là một đại mê trận, nếu không phá giải, sợ rằng rất khó thoát được ra ngoài. - Không đúng! Bước chân Vũ Dương đột nhiên dừng lại, sắc mặt thoáng chốc trở nên ngưng trọng dị thường, hắn quay lưng hỏi: - Các ngươi có cảm giác được không, nơi đây tựa hồ càng lúc càng đè nén, càng khó chịu, đồng thời cũng càng lúc càng khát máu... Chúng cường giả ngơ ngác nhìn nhau, ai nấy đều phát hiện vẻ kinh hãi trong mắt đối phương. Vũ Dương không nói bọn hắn còn chưa quá để ý, nhưng khắc này vừa nhắc nhở, tất cả cường giả lập tức đều cảm thấy, bọn họ dường như đang dần trở nên nôn nóng, sát ý trong lòng cũng càng lúc càng đậm, trông thấy Tinh Kim Thử đều hận không thể chém thành phấn vụn. Nguyên một đám cường giả, thấp nhất cũng là cấp Đế, tâm tính tự nhiên không khả năng quá yếu. Đừng nói chỉ mới trằn trọc ở đây hơn một canh giờ, nếu là lúc bình thường dù bị vây khốn mấy năm cũng sẽ không nôn nóng như vậy. Tại sao lại xuất hiện tình cảnh này? Rất rõ ràng, mê trận ở đây có vấn đề, thậm chí còn là vấn đề lớn! Trong vô hình, mê trận nơi này ảnh hưởng đến tâm tính bọn hắn, nếu bị nhốt ở đây lâu, sợ rằng tất cả cường giả đều sẽ phát điên, sau đó là tự giết lẫn nhau, cuối cùng toàn bộ đều chết ở đây! - Cừu Phong! Vũ Dương hét lớn, mắt nhìn chăm chăm Cừu Phong hỏi: - Ngươi dò xét được gì? Có hi vọng phá trận không? Ánh mắt chúng cường giả đổ dồn về Cừu Phong, kẻ sau lại lộ vẻ lúng túng, cúi đầu nói: - Tạm thời ta còn chưa tìm ra cách phá trận, thần trận nơi này quá mạnh, ta cần thêm thời gian! - Rắc rối to rồi... Vũ Dương và Diên tiểu thư nhìn nhau, sắc mặt cả hai đều không giấu được vẻ ngưng trọng, xem ra khả năng Cừu Phong phá trận được là rất thấp, nếu các nàng bị nhốt ở đây hơn mấy tháng, liệu còn mấy người có thể sống sót? … Lục Ly cũng cảm thấy phiền hà, bởi vì hắn hỏi dò Huyết Linh Nhi, lại cũng không được đến đáp án chuẩn xác, Huyết Linh Nhi không có lòng tin phá mở được Thần Văn pháp trận ở đây, chí ít tạm thời còn chưa phá được. - Đừng đi nữa! Một tên cường giả Ảnh tộc đề nghị nói: - Chúng ta ngồi xếp bằng ở đây, bố trí một ít Thần Văn cấm chế phong bế cửa động quanh bốn phía, trước nghĩ cách phá giải Thần Văn pháp trận rồi hẵng đi. Chứ cứ tiếp tục thế này, mọi người sẽ xảy ra chuyện mất. Vũ Dương khẽ gật đầu, hắn cũng cảm thấy cứ tiếp tục đi tới thế này không phải cách hay, không phải sợ lạc đường, cũng không phải sợ Tinh Kim Thử, mà là sợ lực trường thần bí ở đây. Tiếp tục đi tới, tiếp tục công kích Tinh Kim Thử, chúng nhân sẽ càng lúc càng nóng nảy, càng lúc càng khát máu, rất dễ bởi vì chút chuyện nhỏ mà dẫn phát nội đấu tự tàn. Đám người Cô Tô cũng không dám đi tiếp, động không bằng tĩnh, trước cứ ở lại đây nghĩ cách phá giải Thần Văn, tập trung trí tuệ sức lực cả đám lại, hi vọng mới sẽ càng lớn, chứ đặt hết hi vọng lên thân Cừu Phong thì thực sự không được an toàn. Chúng nhân đồng ý, Cừu Phong lập tức bắt tay bố trí Thần Văn pháp trận, hắn phong ấn cả ba lối ra vào, như thế mặc dù vẫn sẽ có Tinh Kim Thử từ trên vách đá lao đến, nhưng chí ít số lượng sẽ giảm đi nhiều. Cừu Phong cũng báo lại những gì mình thăm dò phân tích được cho chúng cường giả, mấy chục cường giả ở đây có lẽ không quá tinh thông Thần Văn pháp trận, nhưng ít nhiều đều hiểu một chút, mọi người hợp mưu hợp sức không chừng sẽ có thể nghĩ ra cách phá trận. Lục Ly tìm một góc ngồi xếp bằng, hắn không đi tham dự thảo luận với chúng cường giả mà yên ắng chờ đợi Huyết Linh Nhi. Hắn tin tưởng nếu Huyết Linh Nhi đều không phá giải được, đám người này cũng không phá giải được, hắn có thể nhìn ra, ở phương diện Thần Văn, Cừu Phong còn kém xa Huyết Linh Nhi. Đám cường giả tụ lại một chỗ, bắt đầu bàn cách phá trận, Lục Ly nghe một lúc, khẽ lắc đầu, ngậm miệng cười cười. Mặc dù chiến lực đám cường giả này rất mạnh, nhưng kiến thức đối với Thần Văn pháp trận thì thậm chí còn kém hơn cả hắn, há có thể phá được trận này? Diên tiểu thư tựa hồ một mực âm thầm để ý tới Lục Ly, liếc thấy Lục Ly len lén bật cười, lập tức nổi giận, quay đầu trừng mắt nhìn Lục Ly nói: - Lục công tử, ngươi cười trộm là có ý gì? Có phải xem thường chúng ta? Có phải cảm thấy đề nghị của chúng ta rất ngây thơ? Ánh mắt đám cường giả đổ dồn tới, Lục Ly nghẹn họng, hắn chỉ nhếch khóe miệng lên tí thôi, lại không phải bật cười, thế mà Diên tiểu thư cũng phát hiện ra được.
Chương 4232 Đánh cuộc
Hắn nghiêm mặt nói: - Làm gì có, làm gì có, chư vị đều là anh tài, vừa rồi rất nhiều đề nghị ta đều cảm thấy khả thi. Chư vị nghĩ thêm cách đi, có thể ra ngoài được hay không đều phải dựa hết vào chư vị. Lục Ly rất khách khí, bọn Vũ Dương đều không cảm thấy có gì, chỉ riêng mấy người Diên tiểu thư Lộ công tử lại cảm thấy Lục Ly như đang nói mát, ngầm có ý châm chọc bọn hắn. Diên tiểu thư nghĩ nghĩ rồi nói: - Sao ta cảm thấy tạo nghệ phương diện Thần Văn pháp trận của Lục công tử hẳn rất sâu? Ngươi có cao kiến gì không? Nếu có thể phá trận, chúng ta nhất định trùng trùng cám tạ. - Ngươi còn thiếu ta trăm ức đấy. Lục Ly liếc mắt nhìn sang, nói: - Chẳng lẽ nếu ta có thể phá trận, ngươi liền cho ta thêm trăm ức? - Ha ha ha! Diên tiểu thư bật cười ha hả: - Hay là chúng ta đánh cuộc một phen, nếu ngươi có thể phá trận, ta cho ngươi thêm trăm ức. Nhưng nếu ngươi không phá được, vậy trăm ức lúc trước xem như xóa bỏ, thế nào, dám không? - Hả? Lục Ly mừng thầm trong lòng, trên mặt lại lộ vẻ làm khó, len lén truyền âm hỏi dò: - Huyết Linh Nhi, có chắc phá được Thần Văn ở đây không? Huyết Linh Nhi trầm mặc một lát rồi truyền âm nói: - Năm mươi năm mươi, ta không quá nắm chắc, còn cần tiếp tục thăm dò. - Được! Trong lòng Lục Ly đại định, Huyết Linh Nhi lại không nói không nắm chắc. Nàng nói năm mươi năm mươi, vậy chí ít cũng phải nắm chắc năm sáu phần, chừng đó là đủ để đánh cược rồi. Hơn nữa Huyết Linh Nhi mới thăm dò chưa lâu, đoán chừng chỉ cần cho nàng thêm một đoạn thời gian, khả năng phá được sẽ càng lớn. - Thế nào, không dám? Diên tiểu thư thấy trên mặt Lục Ly lộ vẻ làm khó, vội vàng nói: - Chẳng phải ngươi lợi hại lắm mà? To gan lắm mà? Giờ lại sợ? Lúc này Lục Ly đột nhiên làm một động tác, lấy ra mấy viên Ấn Thạch, nói: - Nói miệng không được, lấy Ấn Thạch làm chứng mới tin, Diên tiểu thư, ngươi lặp lại lời đánh cuộc vừa nãy, ta ghi vào. Sau đó giao Ấn Thạch cho Vũ Dương và Cô Tô tiểu thư, mỗi người giữ một viên, như vậy liền không sợ song phương đổi ý, thế nào? - Ách... Lục Ly đột nhiên làm vậy khiến chúng nhân không khỏi hồ nghi, chẳng lẽ Lục Ly thật nắm chắc phá giải được mê trận ở đây? Lục Ly nhìn có vẻ xuất thân hàn môn, khí chất phong thái đều không giống con em hào môn. Bởi thế Lục Ly có thể tu luyện tới cấp Đế đã là điều hiếm thấy, có thể phá giải độc vụ càng là khó được, lại cũng không phải chủng tộc đặc thù. Giờ nếu còn có thể phá trận, thực sự quá mức khó tin. Thần Văn pháp trận đâu phải thứ chỉ cần tuỳ tiện tìm hiểu một phen là nhìn thấu được đâu. Diên tiểu thư cũng có chút hồ nghi, trăm ức không phải con số nhỏ, toàn bộ tích súc của nàng đều chưa tới trăm ức, nếu lần này thua, vậy rất có khả năng nàng sẽ mất tận hai trăm ức. - Ha ha! Lục Ly lại cười lên, mặc dù không nói gì, nhưng ý giễu cợt trong đó lại hết sức rõ ràng. Diên tiểu thư tức thì phẫn nộ, quát lạnh nói: - Ta cược với ngươi, nếu ngươi có thể phá được mê trận ở đây, dẫn bọn ta đi ra, vậy bản tiểu thư liền thua ngươi trăm ức thiên thạch. Nhưng nhất định phải có kỳ hạn, trong vòng một năm, nếu ngươi thua trăm ức trước đó liền xóa bỏ! - Được thôi! Lục Ly đáp ứng rất sảng khoái, gật đầu nói: - Cứ làm theo lời Diên tiểu thư đi, Vũ Dương công tử, Cô Tô tiểu thư, còn cả chư quân, mọi người nhớ làm chứng cho ta! Mấy người Vũ Dương dồn dập gật đầu, có náo nhiệt tội gì không xem, hơn nữa nếu Lục Ly thắng được, đồng nghĩa các nàng có thể đi ra, bởi thế ai nấy đều rất mong chờ, hi vọng Lục Ly có thể thắng. Lục Ly đưa một viên Ấn Thạch cho Vũ Dương, một viên Ấn Thạch khác cho Cô Tô tiểu thư, để các nàng làm chứng giúp. Làm xong hết thảy, Lục Ly quay lại trong góc, khoanh chân ngồi xếp bằng, như thể đang thăm dò Thần Văn... Lục Ly thúc giục đại đạo chi ngấn, cảm giác bị rình coi khi trước lần nữa xuất hiện. Chúng cường giả hơi ngớ, chẳng lẽ Lục Ly thật có thể phá trận? Rất nhanh, ba tháng đi qua, tất cả võ giả đều dần bị lực trường thần bí ảnh hưởng, trong lòng bọn họ càng lúc càng nóng nảy, Cừu Phong thăm dò suốt ba tháng song mãi vẫn không tìm được cách nào khả thi. Đám võ giả còn lại cũng thử rất nhiều cách khác nhau, nhưng không cách nào thực sự mang đến hiệu quả. Thỉnh thoảng ánh mắt chúng võ giả lại nhìn về phía Lục Ly, gửi gắm hi vọng sau cùng lên người hắn, nhưng mấy tháng nay Lục Ly cứ như lão tăng nhập định, một mực xếp bằng trong góc không nhúc nhích, tựa hồ đang bế quan tu luyện. Lại qua một tháng, Lục Ly được đến hồi đáp chuẩn xác từ Huyết Linh Nhi, nàng có thể phá được mê trận nơi này, nhưng chí ít cần mất nửa năm. Thần Văn ở đây quá huyền diệu, nàng không dám tùy ý làm loạn, bằng không rất dễ dẫn lên Thần Văn chủ đạo phản phệ. - Nửa năm? Đủ rồi! Thời gian ước định với Diên tiểu thư là một năm, chỉ cần trong vòng một năm Huyết Linh Nhi có thể phá được, như vậy lại thêm trăm ức thiên thạch tới tay. Khi ấy hắn sẽ có hai trăm ức thiên thạch, có thể mua được rất nhiều thiên tài địa bảo phụ trợ tu luyện. Quay đầu luyện hóa thêm cả tinh huyết Thái Cổ Thần Long, nói không chừng nhục thân sẽ được đề thăng không ít, chiến lực cũng theo đó tăng vọt. … Rất nhanh, lại ba tháng đi qua, chúng cường giả càng lúc càng nóng nảy, sát khí trên thân cũng càng lúc càng nặng, thỉnh thoảng trong mắt một vài cường giả lại chớp động hồng quang. Nhất là võ giả Tử Thần, bản thân bọn hắn vốn là sát thủ, từ nhỏ đến lớn không biết nhiễm bao nhiêu máu tươi, bởi thế sát khí trong người vốn đã rất nặng, giờ có vẻ khó mà đè ép xuống được. Cừu Phong một mực không có tiến triển, tạo nghệ ở phương diện Thần Văn của hắn rất không sai, ở cái tuổi này đã được tính là đỉnh cấp, nhưng hắn lại không quá tinh thông Thần Văn thượng cổ. Phải biết, Thần Văn thượng cổ có khác biệt rất lớn với Thần Văn hiện tại, nó càng thêm huyền diệu, bởi thế Cừu Phong cảm thấy mình hẳn không phá nổi, trừ phi tiềm tu ở đây mấy trăm năm thì may ra mới được.
Chương 4233 Nội chiến
Vấn đề là hắn có thời gian mấy trăm năm ư? Giờ mới qua bao lâu, tất cả võ giả tại đây đều đã khó mà áp chế nổi lệ khí trên người, đoán chừng cùng lắm một hai năm nữa liền sẽ phát điên, sau đó tự giết lẫn nhau, cuối cùng chỉ còn lại từng bộ thi thể. Tâm tính Vũ Dương và đám sát thủ Tử Thần không sai, chẳng ai có vẻ khủng hoảng, Tinh Linh tộc và Ảnh tộc lại rất sốt ruột. Bởi vì các nàng từng tận mắt chứng kiến rất nhiều huynh đệ tỷ muội trong tộc chết ở chỗ này, nếu giờ các nàng cũng mất mạng tại đây, gần như toàn bộ lứa tuổi trẻ của hai tộc đều chết cả, đối với hai tộc mà nói, đây là tổn thất cực kỳ thảm trọng. Các nàng cũng sợ chết, các nàng đều tuổi trẻ ưu tú, tiền đồ vô lượng, tương lai sẽ trở thành đại nhân vật tại Thiên Loạn Tinh Vực, các nàng không muốn bỏ xác ở chỗ này. Diên tiểu thư và Lộ công tử lại không hoảng, trên thân hai người có chí bảo, chỉ cần sử dụng chí bảo liền sẽ trực tiếp tan biến, về lại trong tộc. Đây là bùa giữ mạng được một lão tổ tông trong tộc đích thân luyện chế. Chẳng qua hai người không dám sử dụng tùy tiện, bởi vì trong tộc quần có quy định, không quản là con em ưu tú thế nào, cả đời chỉ có thể dùng một lần. Bởi thế nếu dùng tới chí bảo này, ngày sau sẽ không còn thần vật giữ mạng như thế nữa, không đến thời khắc sau cùng, ai cũng không bỏ được.. Chúng cường giả vắt óc nghĩ cách, các nàng không muốn đặt hết hi vọng lên thân Cừu Phong và Lục Ly. Đám người Cô Tô tiểu thư còn dùng một kiện bí bảo đưa tin cho lão tổ trong tộc, để được đến chỉ điểm từ vị lão tổ kia, tìm ra cách phá giải Thần Văn pháp trận nơi đây. Liên hệ thì vẫn liên hệ được, song vị lão tổ kia cũng hết cách, bởi vì chỉ bằng vào truyền tin, lão tổ đâu thể phân tích ra Thần Văn huyền diệu, càng không cách nào chỉ điểm đám người Cô Tô phá giải. Thần Văn thượng cổ huyền diệu vô cùng, tự thân đến thăm dò đều chưa chắc có thể nhìn thấu, càng đừng nói chỉ bằng dăm ba câu liền phá giải được. Lộ công tử sử dụng một loại thần thông kỳ dị, ý đồ cường hành chấn nát Thần Văn. Hắn tới một sơn động khác, liên tục đánh mười mấy ngày, sau cùng bất đắc dĩ quay về. Thần Văn nơi đây được kết nối với Thần Văn chủ đạo của Thái Hoang Cốc, há có thể nhẹ nhàng oanh phá? Nếu chỉ đơn giản như vậy, nơi này sớm đã bị phá tan tành, bảo vật cũng sẽ bị lấy đi. - Không đúng... Diên tiểu thư chợt nhớ tới một chuyện, nói: - Tên Thánh Hoàng đầu tiên tiến vào Thái Hoang Cốc, phát hiện chìa khóa đi Tiên Vực kia phá giải Thần Văn nơi đây bằng cách nào? Tuổi tác Thánh Hoàng kia chắc cũng không lớn, chẳng lẽ hắn tinh thông Thần Văn pháp trận? Hắn xông qua được tầng thứ mấy? - Đó là anh họ của ta! Cô Tô giải thích nói: - Thực lực anh họ kia không tính quá mạnh, chỉ là Thánh Hoàng sơ kỳ. Chẳng qua hắn ưa thích thám hiểm, thường xuyên ra vào hiểm địa bảo địa, được đến rất nhiều thần thông và bảo vật thượng cổ, tạo nghệ ở phương diện Thần Văn cũng tương đối mạnh, đáng tiếc sau cùng vẫn chết ở Thái Hoang Cốc. Trong mắt Cô Tô hiện lên vẻ bi thương, thoáng ngừng một lúc mới nói tiếp: - Theo như hình ảnh trong Ấn Thạch hắn để lại, hắn hẳn đã tiến vào tầng thứ mười hai, nhưng vừa đi vào liền bị đánh trọng thương. Nếu không nhờ có một kiện bảo vật hộ thể, e rằng đã không thể trốn về. - Không đúng... Cô Tô tiểu thư đột nhiên nhớ tới một chuyện, vội hỏi lại: - Diên tiểu thư, các ngươi nói vào đây để tìm kiếm di hài tiên tổ? Tiên tổ các ngươi bao nhiêu tuổi? Phải biết người tuổi tác quá lớn không thể vào được nơi này. - Ngươi hiểu sai rồi! Diên tiểu thư giải thích nói: - Thái Hoang Cốc này đã tồn tại rất nhiều năm, trước kia không bị hạn chế ở phương diện tuổi tác, bất kỳ cường giả nào cũng đều có thể tiến vào. Chỗ này từng là nơi một đại tộc cư trú, đến sau lại bị rất nhiều đại tộc hoặc lão ma thay phiên chiếm giữ. Tiên tổ của ta đã chết đi rất nhiều năm, trước kia không biết chết ở đâu, mãi gần đây bởi vì một tòa cung điện sụp đổ, bên trong tìm được một bản bút ký mới biết hắn chết ở Thái Hoang Cốc! - Thì ra là vậy! Cô Tô khẽ gật đầu, đúng là Thái Hoang Cốc vốn không phải thế này, chỉ là đến sau bị một cường giả bí ẩn luyện hóa mới có bộ dạng như bây giờ. Cô Tô khẽ thở dài nói: - Không phá được Thần Văn pháp trận, sợ rằng chúng ta đều phải bỏ mạng ở đây, làm bạn với tiên tổ các ngươi. - Rồi sẽ có cách thôi. Diên tiểu thư thì thào tự nhủ, trong lòng lại không khỏi cảm thấy bất lực, qua lâu vậy rồi đều không tìm ra cách, ai còn có thể phá giải được? Chẳng lẽ phải trông cậy hết vào Lục Ly? - Hừ hừ! Diên tiểu thư quét mắt nhìn Lục Ly một cái, trên mặt thoáng hiện vẻ giễu cợt. Lục Ly ngồi xếp bằng trong góc đã mấy tháng, cứ thế im lìm không nhúc nhích, hắn tưởng ngồi thế liền có thể phá trận chắc? Đùa gì vậy? - Thế cũng tốt... Diên tiểu thư nghĩ nghĩ, trong lòng bất giác có chút hưng phấn, nàng có thể bằng vào chí bảo trực tiếp thoát khỏi nơi này, đám người Lục Ly lại đều phải chết ở đây, như thế danh dự nàng vĩnh viễn không lo bị hủy, cũng sẽ không ai biết bí mật ở nơi này, bởi vì bọn Vũ Dương Cô Tô đều sẽ chết sạch. Lại hơn hai tháng qua đi, ngày nọ, bình tĩnh rốt cục bị đánh vỡ. Một tên cấp Đế Tử Thần chịu hết nổi, chất vấn Cừu Phong lúc nào mới có thể phá trận, còn chế giễu hắn vô năng. Đoạn thời gian này Cừu Phong phải gánh chịu áp lực rất lớn, bị ảnh hưởng từ lực trường thần bí, tâm tình hắn trở nên nóng nảy dị thường, cãi nhau với người kia, thế là trong cơn nóng giận tên cấp Đế trực tiếp rút đao tấn công. Cừu Phong có một bằng hữu rất thân, thấy cấp Đế kia động thủ, lập tức lao đến ngăn trở, đao kia thiếu chút đánh chết cấp Đế bằng hữu Cừu Phong. Sau cùng phải nhờ bọn Vũ Dương ra tay áp chế, bằng không một trường hỗn chiến là điều không thể tránh né. Tử Thần nội chiến! Quy củ nội bộ Tử Thần hết sức sâm nghiêm, tuyệt đối không cho phép xuất hiện tình huống tự giết lẫn nhau, không ngờ giờ lại diễn ra nội chiến, cảnh này khiến bọn Vũ Dương kinh hãi không thôi.
Chương 4234 Phá trận
Trường nội chiến này khiến cho tất cả cường giả đều đề cao cảnh giác, bởi vì ngay vừa rồi ai nấy thiếu chút nữa đều không kìm được phóng thích công kích. Có người muốn giết Cừu Phong, cho là hắn vô năng, có người thì muốn giết tên cấp Đế tấn công Cừu Phong, cho là hắn vô lý. Tóm lại vừa rồi trong lòng chúng cường giả đều đã động sát cơ, nếu không phải Vũ Dương trấn áp kịp thời, sợ rằng một trận hỗn chiến bạo phát là điều không thể tránh, lúc ấy một khi giết đỏ mắt, ai cũng đừng hòng sống sót. Điều này chứng tỏ cái gì? Chứng tỏ ảnh hưởng từ lực trường thần bí lên người chúng nhân càng lúc càng lớn, nếu còn không mau nghĩ cách, cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn ắt sẽ xảy ra chuyện. - Không thể chờ thêm được nữa! Diên tiểu thư và Lộ công tử liếc nhau, cả hai lần lượt lấy ra một viên phù thạch màu lam, tính dùng bí bảo thoát khỏi chỗ này, còn không đi, e rằng các nàng phải chết ở đây. … - Đây là... Thuấn Truyền Thạch? Ngay khi Diên tiểu thư vừa lấy ra phù thạch màu lam, đám người Cô Tô Vũ Dương lập tức nhận ra, Cô Tô vội kinh hô. Bọn Vũ Dương vốn không biết gì, nhưng vừa nghe vậy liền lập tức hiểu ra. Thuấn Truyền Thạch này chính là chí bảo của Yểm tộc, chỉ có một vị cường giả cấp bậc lão tổ của Yểm tộc biết luyện chế, nghe nói ở bên ngoài Thuấn Truyền Thạch có giá cả trăm ức thiên thạch, nhưng có tiền cũng khó mà mua được, bởi vì Yểm tộc căn bản không bán. Đây là chí bảo có thể cứu mạng, vô luận ở trong tình huống nào, chỉ cần trực tiếp bóp nát phù viên đá này, lập tức sẽ được một cỗ lực lượng không gian cường đại bao phủ, sau đó truyền tống rời đi chỉ trong chớp mắt. Bởi thế mới có tên Thuấn Truyền Thạch, nó thường chỉ dùng cho những trường hợp đặc biệt nguy cấp, dù địch nhân có chấn nát không gian cũng không ảnh hưởng đến truyền tống. Trong viên đá này có một loại pháp tắc không gian cực mạnh, tính là một trong những chí bảo tiêu hao đỉnh cấp nhất. Diên tiểu thư khẽ gật đầu nói: - Chư vị, xin lỗi! Tình huống nơi đây quá quỷ dị, chúng ta cáo từ trước, hi vọng các ngươi cũng có thể an toàn trở về. Ầm! Dứt lời, Diên tiểu thư và Lộ công tử đồng thời bóp nát Thuấn Truyền Thạch, trước lúc bóp nát Diên tiểu thư còn không quên quét mắt nhìn Lục Ly một cái, khóe miệng nhếch lên vẻ đùa cợt. Nàng không nhắc tới vụ cá cược trăm ức thiên thạch, bởi vì khả năng Lục Ly chết ở đây đã cao tới chín thành, đánh cược với một người chết thì có nghĩa lý gì? Ông! Không gian đột nhiên cuộn sóng, tiếp đó một đạo lực lượng không gian cường đại bao phủ Diên tiểu thư và Lộ công tử, giữa hư không xuất hiện một lỗ đen, hai người cứ thế bị lực lượng không gian cường đại bọc lấy bay vút về phía lỗ đen kia. Ông! Lúc này, trọn cả huyệt động sáng rực lên, không gian trong phiến thiên địa xung quanh rung động kịch liệt, tiếp đó, một chuyện khiến Diên tiểu thư và Lộ công tử trợn mắt há mồm diễn ra... Lỗ đen xuất hiện trước đó trực tiếp sụp đổ, lực lượng không gian bao phủ quanh thân các nàng cũng đột ngột tan biến, hai người cứ thế rơi rụng xuống, không hề được truyền tống đi. Ông! Trong huyệt động lần nữa lóe lên bạch quang, tiếp sau, không gian ba động biến mất, huyệt động khôi phục bình tĩnh, chỉ còn lại nguyên một đám cường giả ngơ ngác nhìn nhau. - Ha ha! Một tên Thánh Hoàng Tử Thần đột nhiên bật cười, tiếng cười khẽ phá tan bầu không khí yên tĩnh trong huyệt động, sau đó rất nhiều Thánh Hoàng Tử Thần cũng không nhịn được cười theo. Vừa rồi lúc sắp đi, ánh mắt Diên tiểu thư nhìn bọn hắn chất đầy vẻ thương hại, trên mặt cũng toàn là ngạo nghễ. Vốn bọn hắn đều rất đố kỵ và khó chịu, rốt cuộc đại nạn lâm đầu ai lo thân người ấy, nhưng Diên tiểu thư và Lộ công tử lại chẳng hề nghĩa khí, không nói trước nửa lời đã muốn trực tiếp rời đi, quan trọng nhất là còn chế nhạo bỡn cợt bọn hắn... Giờ thấy các nàng không đi được, bằng với tổn thất hai viên Thuấn Truyền Thạch, đây chính là Thuấn Truyền Thạch giá trị cả trăm ức thiên thạch a. Trong lòng chúng võ giả không khỏi cười thầm, tự nhủ đáng đời. - Chuyện gì xảy ra? Làm sao có thể? Trong mắt Diên tiểu thư hiện đầy chấn kinh và nghi hoặc, miệng thì thào. Nét mặt Lộ công tử cũng vô cùng khó coi, Thuấn Truyền Thạch này chỉ có một viên, Diên tiểu thư có lẽ còn cơ hội được viên thứ hai, nhưng hắn thì tuyệt đối không thể. Chí bảo giữ mạng đều dùng, lại không đi được, đây là tổn thất lớn cỡ nào? Không chỉ là bị chúng võ giả chế giễu, quan trọng hơn cả là bọn hắn có thể chết ở chỗ này. Phải biết, trong bất kỳ tình huống nào, Thuấn Truyền Thạch đều có thể chớp mắt truyền tống rời đi. Năm đó lão tổ tông nhà bọn hắn từng thí nghiệm qua, không gian vỡ vụn đều không ảnh hưởng được đến quá trình truyền tống. Giờ sao lại không thể truyền tống? Vấn đề nằm ở đâu? - Không gian nơi này bị phong ấn, hơn nữa Thần Văn chủ đạo ở đây còn rất mạnh! Tình huống vừa rồi Lục Ly đã thăm dò được rõ ràng, cũng đoán được phần nào nguyên nhân. Không phải là không thể truyền tống, mà là thông đạo truyền tống vừa bóc mở, lập tức liền bị Thần Văn nơi đây cường hành cắt đứt. Có lẽ cường giả bố trí Thần Văn sớm đã cân nhắc tới điểm này, một khi có người muốn truyền tống rời đi, không gian pháp trận nơi đây sẽ lập tức khởi động, cường hành phong ấn không gian, cách tuyệt thông đạo truyền tống. Hoặc có khả năng, nơi đây tồn tại người thủ mộ? Hai khả năng này đều có thể, bất kể là khả năng nào, Diên tiểu thư đều không đi được. Lục Ly lại không mừng thầm, ngược lại còn có chút đau đầu. Hắn thực sự hi vọng đại tiểu thư ngực to mà không có não này cút đi cho khuất mắt, như thế sẽ ít đi rất nhiều phiền toái. Hơn nữa... Sau khi phát hiện không cách nào rời đi, trong lòng Diên tiểu thư và Lộ công tử tất sẽ đại loạn, rất có khả năng tình tự thất khống, dẫn đến phát cuồng bạo tẩu, vạn nhất động thủ với hắn thì sao? Bên kia tình tự Diên tiểu thư quả nhiên có chút thất khống, nàng thấy có võ giả Tử Thần vẫn đang lén cười, lập tức trợn mắt quát nói: - Cười cái gì? Còn cười nữa đừng trách bản tiểu thư không khách khí.
Chương 4235 Phá trận
Một ít Thánh Hoàng bên phía Tử Thần không khỏi khó chịu, có Thánh Hoàng lạnh lùng nói: - Ngươi định không khách khí thế nào? Hai người các ngươi tính giết sạch năm mươi người chúng ta chắc? Bá bá bá! Có mấy tên Thánh Hoàng Tử Thần đứng bật dậy, trong mắt ngập tràn chiến ý, ở trong đây, tất cả võ giả đều rất dễ nóng nảy phát nộ. Sát khí của cường giả Tử Thần vốn đã rất nặng, hệt như củi khô chỉ cần điểm lửa liền lập tức bốc cháy. Vũ Dương còn tính là tương đối khắc chế, vội vàng đứng lên trách mắng: - Làm cái gì? Ngồi xuống cả đi! Uy vọng Vũ Dương rất lớn, đám Thánh Hoàng kia lúng túng ngồi xuống, chỉ là trên mặt không giấu được vẻ châm chọc, có mấy tên Tử Thần còn không chút kiêng dè quét mắt tới lui trên ngực trên mông Diên tiểu thư. Cô Tô thấy tình hình không đúng, vội vàng hoà giải nói: - Được rồi, giờ là lúc nào, các ngươi còn muốn nội chiến? Không muốn chết ở đây thì khắc chế chút, lực trường vô hình có thể ảnh hưởng tâm tính chúng ta, các ngươi đâu phải không biết điều này. Lộ công tử cũng khuyên Diên tiểu thư mấy câu, song phương đều khắc chế lui nhường, yên ắng khoanh chân ngồi xếp bằng. Nét mặt Diên tiểu thư và Lộ công tử hiện đầy vẻ chán nản, như là trái cà tím sau mưa, khó coi vô cùng. Vũ Dương truyền âm để Thánh Hoàng phía Tử Thần khắc chế chút, trường phong ba cứ thế qua đi. Chỉ là lúc một tên Thánh Hoàng cứ chăm chăm nhìn bờ mông Diên tiểu thư, Diên tiểu thư rốt cục nhịn hết nổi, bất thần quay đầu hằm hằm nói: - Còn nhìn? Cẩn thận ta móc mắt ngươi bây giờ, không tin cứ thử xem? Tên Thánh Hoàng kia không chỉ không dời mắt, ngược lại càng thêm không chút kiêng dè, lửa giận trong lòng Diên tiểu thư tức thì bùng lên, trường kiếm xuất hiện trong tay, hóa thành cuồng phong vọt về phía tên Thánh Hoàng. Diên tiểu thư khẽ động, Lộ công tử sợ nàng chịu thiệt nên cũng động, Thánh Hoàng phía Tử Thần ngạo nghễ đánh trả, mấy Tử Thần gần đó cũng ngang nhiên phát động công kích. Nhất thời, xung quanh tràn ngập sát cơ, bầu không khí trong huyệt như như cứng lại. - Dừng tay, dừng tay! Cô Tô và người Ảnh tộc Tinh Linh tộc triệt để hoảng loạn, hai bên các nàng đều đắc tội không nổi, đành phải khoái tốc giật lùi ra sau, đồng thời không ngừng hét lớn. Vũ Dương cũng khó mà trấn áp được, hắn thấy một tên Thánh Hoàng thiếu chút bị Diên tiểu thư giết chết, liền cũng nổi giận, lấy ra binh khí định nhúng tay. Bên phía Tử Thần có ba mươi Thánh Hoàng, chẳng lẽ còn không trấn áp được hai tên Thánh Hoàng Yểm tộc? - Muốn đi ra thì mau ngưng chiến! Đúng lúc này, một tiếng quát như lôi đình vang lên, chấn cho màng nhĩ tất cả võ giả tại trường đau nhói, lát sau, tiếng nói kia tiếp tục vang lên: - Ta đã phá thần trận ở đây rồi, muốn đi ra ngoài thì lập tức ngưng chiến, nếu không... ta đi luôn, mặc kệ các ngươi tự sinh tự diệt. … Lục Ly vận dụng Long Ngâm thần kỹ, tiếng hô vừa ra, toàn bộ võ giả tại trường đều bất giác ngừng tay. Lục Ly đã phá mở thần trận? Còn không ngừng đánh nhau, Lục Ly liền đi? Không chỉ võ giả Tử Thần, Diên tiểu thư và Lộ công tử đều khoái tốc giật lùi ra sau, các nàng vốn tưởng rằng không ra được, tâm tình mới thất khống, mới gần như phát điên. Giờ nghe nói có thể đi ra, ai nấy tự nhiên đều bình tĩnh lại. Không phải Lục Ly đang lừa các nàng, mà ngay vừa rồi Huyết Linh Nhi mới truyền âm cho hắn, nói nàng đã có thể phá được Thần Văn pháp trận, thế nên Lục Ly mới quát ngừng. Lục Ly không hi vọng phát sinh nội chiến, thứ nhất, hắn không muốn võ giả Tử Thần chết đi quá nhiều, thứ hai và quan trọng hơn cả, hắn sợ thế cục thất khống. Đến lúc đó cả đám phát điên, hắn liền rắc rối to, dù trở về được cũng không biết ăn nói thế nào với phía Tử Thần. Chiến đấu ngừng lại, phía Tử Thần có ba người bị thương, một người trong đó bị thương rất nặng. Chiến lực Diên tiểu thư vô cùng hung tàn, then chốt là uy lực Thánh Binh đỉnh cấp trong tay nàng quá lớn. Trên người nàng toàn là bảo vật, người phía Tử Thần bị đánh cũng toàn là Thánh Hoàng sơ kỳ, bọn Vũ Dương còn chưa kịp ra tay. Tất cả ánh mắt đổ dồn về phía Lục Ly, Cô Tô khẽ thở phào một hơi, sau đó nhìn sang Lục Ly hỏi: - Lục công tử, vừa rồi ngươi nói... Thần Văn được phá giải? Trong lời Cô Tô không giấu được ý hoài nghi, bởi vì Lục Ly vẫn cứ ngồi đó, cái gì đều không làm, nếu chỉ vậy mà cũng phá giải được Thần Văn thì đúng là chuyện quái dị nhất trên đời. Diên tiểu thư cũng kịp hồi thần, sát khí đằng đằng nói: - Ngươi đang lừa chúng ta? - Nếu ngươi muốn tiếp tục ở lại chỗ này thì có thể đừng theo ta! Lục Ly nhàn nhạt nói, sau đó đảo mắt nhìn về phía mấy tên võ giả Tử Thần bị thương, nói tiếp: - Các ngươi chữa thương trước đi, lát nữa ta mang mọi người ra khỏi tầng này. Ánh mắt Lục Ly rất chân thành, mặc dù rất nhiều võ giả phía Tử Thần cũng không tin tưởng, song vẫn ngồi xuống tiến hành trị liệu. Vũ Dương nhìn sang Lục Ly, truyền âm hỏi: - Lục tiểu huynh đệ, thật phá được? Lục Ly ngước mắt nhìn hắn, khẽ gật đầu, Vũ Dương như trút được gánh nặng, trong lòng không khỏi bội phục. Cừu Phong chính là cường giả tinh thông Thần Văn nhất mà bọn hắn có, nhưng mãi vẫn không thu được bất kỳ tiến triển nào, Lục Ly lại có thể thần không biết quỷ không hay phá mở Thần Văn... Diên tiểu thư vẫn không tin, tưởng Lục Ly chỉ đang lừa gạt nhằm ngăn nàng tấn công võ giả Tử Thần, nàng hừ lạnh nói: - Chỉ cần phát hiện ngươi gạt ta, ta sẽ giết ngươi. Lục Ly mắt lạnh nhìn sang, không chút khách khí nói: - Ngươi thật tưởng mình vô địch thiên hạ? Có tin ta có thể giết ngươi không? Nếu không tin, lát nữa đừng theo ta! - Ngươi... Diên tiểu thư giận tím mặt, vừa nãy vốn đã đánh thật, giờ thiếu chút lần nữa phát hỏa. Nhưng nhìn ánh mắt lạnh lùng và Nguyên lực lấp lánh trên tay Lục Ly, nàng đột nhiên nhớ tới giọt chất lỏng màu đỏ khủng bố mà Lục Ly từng cầm ra trong không gian thần khí. Cộng thêm khí thế Lục Ly bây giờ, thoạt nhìn có vẻ là thật, trong lòng nàng không khỏi có chút ngập ngừng. Chẳng lẽ Lục Ly thật có thể phá trận?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang