Mục lục
Long Đế Bất Diệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1996 Trả giá càng nhiều
Nhưng hắn đợi suốt một nén hương, mãi vẫn không thấy có bất cứ động tĩnh gì, xem ra đạo Tịch Diệt Hồn Ba vừa rồi chỉ là cỡ nhỏ, chưa phải dấu hiệu bảo vật sắp phun trào. Lục Ly rất kiên nhẫn, tiếp tục du tẩu, đi chừng một nén hương lại lần nữa phát hiện một nhóm người, xem ra người ở Quỷ Vương Cốc quả thực rất nhiều, mới tùy tiện đi một đoạn đã gặp được không ít. Đám người này cũng đang nhỏ giọng thảo luận, Lục Ly âm thầm tới bên cạnh nghe lén một lúc, lại thu được chút ít tin tức. Lần này tin tức thu được chủ yếu là về cường giả ở khu vực trung tâm, nghe nói đợt này tới tận ba thế lực thánh phẩm, chẳng qua đến giờ vẫn chưa thấy xuất hiện Thần Giới Chí Tôn. Thần Giới Chí Tôn mà tới đây đoạt bảo thì mất mặt quá, cùng lắm chỉ phái tới mấy tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới thôi. Hơn phân nửa cường giả thế lực siêu phẩm tại tây nam bộ đều có mặt, ở khu vực trung tâm số lượng Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới chí ít phải trên năm mươi người, Đại Năng Thần Giới tương đối cường đại cũng lên đến gần trăm tên. Hơn năm mươi tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, hơn năm mươi đại nhân vật chỉ cần dậm chân một cái cũng đủ khiến tứ phương chấn động lại đều tụ tập về đây, tự nhiên là vì trọng bảo trong Quỷ Vương Cốc. Người Bàn Vương Phủ không tới, các đời gia tộc Bàn Vương đều chưa từng tới bên này. Nghe nói năm đó trước lúc chết Quỷ Vương từng hạ một loại nguyền rủa cực độc, nếu người gia tộc Bàn Vương dám xâm nhập nơi này, tất sẽ bị Thiên Phạt. Chẳng qua cũng chính bởi vì người Bàn Vương Phủ không tham dự nên nơi đây mới náo nhiệt như vậy, bằng không làm gì có chỗ cho các gia tộc và thế lực còn lại nhúng tay. Chỉ cần người Bàn Vương Phủ đóng lại sơn cốc, tất cả bảo vật đều là của Bàn Vương phủ, ai còn dám đến cướp đoạt? Ông! Trong lúc trầm ngâm, một đạo không gian ba động khuếch tán tới, không gian ba động lần này mạnh hơn lần trước không ít, Lục Ly cảm ứng được một cỗ năng lượng cường đại tiến vào linh hồn. - Bảo vật phun trào! Toàn bộ võ giả tiềm phục trong rừng rậm tóe bắn ra, hai mắt mở to liếc nhìn bốn phía, Lục Ly ngồi xổm trong một bụi cỏ, xác định Tịch Diệt Hồn Ba không ảnh hưởng gì được tới mình, liền cũng mở to hai mắt liếc nhìn bốn phía. Thần niệm chỉ có thể thăm dò trong phạm vi trăm trượng, tầm nhìn cũng chỉ ẩn ẩn thấy được không phạm vi hơn trăm trượng, bởi vậy tất cả mọi người đều dùng mắt đi quan sát. Hưu! Mấy tiếng xé gió bén nhọn vang lên, đám người xung quanh chợt hưng phấn không thôi, nhưng mà, tiếng kêu rất nhanh im bặt mà dừng, trong sương mù nồng đậm, Lục Ly mơ hồ thấy được từng bàn tay khổng lồ gào thét lao đến, chặn lại những bảo vật kia. Hưu! Cuối cùng chỉ có một kiện bảo vật bắn ra, Lục Ly quét mắt nhìn thoáng qua, sắc mặt lập tức trầm xuống, bảo vật duy nhất bay ra này lại chỉ là một thanh trường thương, là thần khí trung phẩm. Rất rõ ràng! Toàn bộ bảo vật đều bị người ở mặt trước chặn đường bắt lại, thanh trường thương này bởi vì cấp bậc quá thấp, người bên trong lười chặn nên mới phóng ra được, bằng không ngay cả trường thương cũng không đến lượt người ở ngoài này. - Đệt... - Lại bị cướp! - Xúi quẩy! - Còn đoạt bảo cái con khỉ, về thôi, ở chỗ này đồ tốt căn bản không đến lượt chúng ta. - Ai, chờ tiếp xem sao, vạn nhất vận khí nghịch thiên... Nơi xa, thần sắc đám người kia đầy vẻ không cam, còn có người thấp giọng chửi đổng, một thanh trường thương thần khí trung phẩm thì đáng mấy thần nguyên? Thứ này đến cả bọn hắn đều không cần. - Xem ra muốn được đồ tốt thì phải tiến vào khu vực trung tâm. Ánh mắt Lục Ly khẽ lấp lánh, trong lòng ngấm ngầm suy tính, sau đó dứt khoát tiềm hành về phía khu vực trung tâm. Thế giới này rất công bằng, muốn có được càng nhiều, ngươi liền phải trả giá càng nhiều, muốn có trọng bảo mà không mạo hiểm thì làm sao được? Mặc dù quyết định đi tới khu vực trung tâm, Lục Ly lại không dám quá bất cẩn. Thần niệm không thăm dò được xa, hắn bèn dựng lỗ tai lên đi nghe ngóng động tĩnh bốn phương tám hướng, cẩn trọng tiến tới từng bước một. Đi ngàn mét, Lục Ly nhìn thấy bên kia có một rừng cây nhỏ, hắn quả quyết vòng tránh đi. Trong rừng cây rất dễ giấu người, nếu bên trong có một tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, hắn sẽ lập tức bị phát hiện. Thấy rừng chớ vào, tương tự, chỉ cần là nơi có thể giấu người Lục Ly đều tránh ra thật xa, phải biết khu vực trung tâm có tận năm mươi tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới. Nếu hắn xông loạn, một khi bị người đánh lén, rất có thể Lôi Thần Nộ đều chưa kịp lấy ra thì đã bị giết chết. Hắn tiềm hành từng chút từng chút một về phía trước, tiêu tốn nguyên một canh giờ hắn mới đi được chừng bảy tám dặm đường. Hắn tính toán lại phạm vi sơn cốc một phen, rất rõ ràng còn chưa tới được khu vực trung tâm, song hắn vẫn không dám xông loạn. Bởi vì địa hình trước mặt dần trở nên rất kì dị, khắp nơi toàn là rừng rậm, ai biết bên trong tiềm phục bao nhiêu võ giả? Liệu có Siêu Cấp Đại Năng hay không, đi tiếp khả năng sẽ đối mặt với nguy hiểm thế nào? - Chờ ở đây vậy. Lục Ly tìm đến một bụi cỏ, chui vào trong, nằm sấp trên mặt đất im ắng chờ đợi. Không lâu sau, không gian lại nổi gió, một đợt Tịch Diệt Hồn Ba cỡ lớn khuếch tán tới. Hắn cảm ứng một phen, ngấm ngầm gật đầu, quả nhiên càng đi sâu vào trong, Tịch Diệt Hồn Ba càng mạnh, đợt Tịch Diệt Hồn Ba vừa rồi mang đến cho hắn cảm giác tương tự như đợt Tịch Diệt Hồn Ba mạnh nhất lúc ở ngoại vi. Cũng may hắn có Long hồn thủ hộ, năng lượng xuất hiện theo Tịch Diệt Hồn Ba bị Long hồn kia dễ dàng thôn phệ, không cách nào tạo ra được ảnh hưởng gì với hắn. Tiếp tục chờ đợi, xung quanh không người đi tới, tiếp sau đó, cách mỗi một hai canh giờ lại có một đợt Tịch Diệt Hồn Ba khuếch tán ra. Lục Ly âm thầm nhớ kỹ quy luật, một ngày sau, hắn cảm giác được không gian ba động cực mạnh, một đợt Tịch Diệt Hồn Ba cường đại khuếch tán đến, cường độ lớn hơn trước đó tận mấy lần. - Lại phun trào bảo vật! Hai mắt Lục Ly bỗng chợt mở to, trong tay hiện ra chiếc roi dài màu bạc, tùy thời chuẩn bị cướp đoạt bảo vật.
Chương 1997 Nằm mơ đi
Hưu hưu hưu! Trước mặt vang lên từng hồi tiếng xé gió, Lục Ly tập trung lắng nghe, lập tức đại hỉ, bởi vì chí ít có mười đạo tiếng xé gió truyền đến, đồng nghĩa với có hơn mười kiện bảo vật đang phun trào về phía này. Hưu Xuy xuy Hô hô! Lúc Lục Ly đang chuẩn bị động thủ, trong rừng cây cách nửa dặm trước mặt đột nhiên bay ra mấy bàn tay khổng lồ, ngoài ra còn có rất nhiều roi dài, dây thừng, thậm chí có mười mấy người trực tiếp bay ra, tất cả đều đang nhắm tới hơn mười món bảo vật kia. Lục Ly còn chưa biết những bảo vật kia là gì, hơn mười đạo tiếng xé gió đã im bặt mà dừng, hắn ngước mắt nhìn lên, đã không nghe được tiếng bảo vật phá không bay tới nữa. - **! Lục Ly chửi đổng một tiếng, vừa rồi hắn còn tưởng có thể cướp được mấy món bảo vật, lại không ngờ đến cả cơ hội tranh cướp đều không có - Làm sao bây giờ? Lục Ly không khỏi chán nản, theo như ba động cảm ứng được vừa nãy, trong rừng cây trước mặt chí ít có hơn hai mươi người. Nếu hắn tiếp tục ở chỗ này, đừng nói uống canh, đến cả cọng lông cũng chẳng có. Chỉ là nếu vượt qua rừng cây, đi đến mặt trước, liệu có không bị hơn hai mươi người kia công kích? Vừa rồi Lục Ly mơ hồ cảm ứng được, trong hơn hai mươi người đó rất có thể có tồn tại Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới. - Vượt qua đi! Lục Ly càng nghĩ, càng quyết định phải mạo hiểm một lần, phía trước có hơn hai mươi người chắn lại, dù hắn có ở lại chỗ này cả năm đều không vớt được gì, nếu không muốn cứ vậy rút đi thì chỉ còn nước mạo hiểm. Hắn thận trọng lách sang bên cạnh, bởi vì biết xung quanh có thể sẽ có Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, hắn càng thêm cẩn thận, gần như là đi mấy trăm mét liền cảm ứng một lần, sau đó mới tiếp tục tiến lên. - Ồ? Tiêu tốn gần nửa canh giờ, thật không dễ dàng mới vòng qua được rừng cây, Lục Ly đột nhiên phát hiện mình bị một đạo thần niệm khóa chặt. Lục Ly không dám động, sắc mặt trở nên ngưng trọng dị thường, tay tùy thời chuẩn bị lấy ra Lôi Thần Nộ, nếu người kia muốn giết hắn, hắn chỉ còn cách liều mạng. Cũng may đạo thần niệm kia vừa đảo qua liền thu về, Lục Ly khẽ thở phào một hơi, đứng lại đó một lúc lâu mới tiếp tục đi tới. Đi chừng hai ba dặm đường, Lục Ly ngừng lại, nghĩ nghĩ sau đó vòng sang một hướng khác. Bên này đã có Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới phát hiện hắn, nếu ở lại đây tranh đoạt bảo vật nhất định sẽ chọc giận cường giả kia. Dù cướp được bảo vật, rất có thể cũng sẽ bị cường giả kia đánh giết. Lại đi bốn năm dặm, Lục Ly tìm đến một ngọn núi nhỏ, hắn giấu mình dưới núi, chuẩn bị ngồi chờ ở chỗ này. Tiếp tục đi sâu vào khu vực trung tâm, Lục Ly không có lá gan đó, phía trước rất có thể có mười mấy hai mươi tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, dù có cướp được bảo vật cũng không mang đi nổi. Yên ắng tính toán thời gian, sau chừng hơn bốn canh giờ, một đợt Tịch Diệt Hồn Ba cường đại xuất hiện, đôi mắt Lục Ly bỗng chợt sáng lên, bởi vì hắn ẩn ẩn nghe được ít nhất mấy chục đạo tiếng xé gió. Tiếng xé gió càng nhiều, chứng tỏ hắn cách khu vực trung tâm càng gần, hắn tung người bay vọt lên, đứng ở trên đỉnh núi nhỏ, tròng mắt trợn to gắt gao nhìn chằm chằm trước mắt. Hưu! Một đạo lưu quang màu đen bay tới, Lục Ly đột nhiên ném mạnh roi dài trong tay, cấp tốc cuốn lấy một bảo vật dài hình trụ, kéo mạnh xuống. Ông! Lục Ly không hề liếc mắt liền thu lại bảo vật hình trụ kia, sau đó roi dài lần nữa vung lên không, lại cuốn lấy một bản cổ tịch, kéo xuống. Đợi lúc hắn muốn đi kéo kiện bảo vật thứ ba thì đã muộn, hai đạo màu đen lưu quang phá không rời đi, biến mất trong sương mù trắng phía sau lưng. Xác định không còn bảo vật nào nữa, Lục Ly lại chui xuống ẩn nấp dưới núi. Sau đó chăm chú cảm nhận tình hình bốn phía, xác định không người tới gần mới bắt đầu kiểm tra thành quả thu được. - Mẹ nó... rác rưởi! Liếc qua một lượt, Lục Ly không giấu được vẻ thất vọng, bởi vì bảo vật hình trụ kia chỉ là thần khí thượng phẩm, trong cổ tịch thì ghi lại ba loại thần thuật, vừa nhìn liền biết chỉ là thần thuật tương đối thấp cấp. Cao hứng hụt một trận, Lục Ly thu lại chiến lợi phẩm, nhủ thầm vừa rồi quá gấp, hẳn là trước nên phân rõ ràng là bảo vật gì, xem có đáng để ra tay không. Tất cả bảo vật đều bắn ra với tốc độ cực nhanh, bằng tốc độ của hắn thì chỉ có thể lấy được tối đa hai đến ba kiện bảo vật. - Bảo tàng Quỷ Vương mà sao hàng thấp cấp nhiều thế không biết... Lục Ly thì thầm, một tên đã từng là Thần Vương, bảo vật cất giữ chí ít cũng phải là thần binh thần thuật siêu phẩm mới đúng. Tỷ như hắn bây giờ, thần khí hạ phẩm có cho hắn cũng không thèm, cầm cũng vô dụng, còn chiếm dụng vị trí trong không gian giới chỉ. Chẳng qua nghĩ đến mỗi lần phun trào đều ra nhiều bảo vật như vậy, nếu tất cả đều là chí bảo, hẳn đã sớm phun xong, phải biết, Quỷ Vương đã chết đi rất rất nhiều năm. - Ta không cần gì cả, chỉ cầu một tấm thần bi siêu phẩm thôi! Lục Ly âm thầm khấn nguyện, hắn cũng không tham lam, chỉ cần có thể được một tấm thần bia siêu phẩm, hắn liền sẽ lập tức thối lui, hiện tại thứ cần thiết nhất với hắn chính là thần bia. - Thần bia siêu phẩm, tiểu tử ngươi mơ đẹp đấy .. Đúng lúc này, một tiếng nói u lãnh vang lên, như tiếng quỷ dọa cho cả người Lục Ly khẽ run lên. Hắn đột nhiên quay đầu, chỉ thấy một lão giả khô gầy không biết đã vô thanh vô tức đứng cách sau lưng hắn trăm trượng từ lúc nào, trên khuôn mặt già nua đầy nếp nhăn lộ ra ý cười âm lãnh. - Không hay, Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới! Lục Ly thất kinh, mặc dù lão giả này thu liễm khí tức, nhưng có thể vô thanh vô tức tới gần hắn, Đại Năng Thần Giới bình thường làm gì có được năng lực như thế. Một tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới đột nhiên xuất hiện ở sau lưng, hơn nữa ngữ khí còn vô cùng bất thiện, nếu Lục Ly còn không thể phát giác nguy cơ, vậy chẳng phải hắn đã sống uổng mấy năm nay. Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới tiếp cận gần như vậy, đây là điều vô cùng nguy hiểm, nếu Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới này đột nhiên ra tay, hắn liền sẽ bị miểu sát trong nháy mắt.
Chương 1998 Mượn đao giết người
Bởi thế Lục Ly nhất định phải tự cứu, chỉ sát na, trong đầu hắn đã phù hiện mấy ý niệm, một là lấy ra Bàn Vương Lệnh, tại tây bắc bộ còn chưa có người nào dám không nể mặt Bàn Vương, người này hẳn cũng sẽ không dám động thủ. Hai là lấy ra Lôi Thần Nộ uy hiếp đối phương, hoặc trực tiếp dẫn bạo Lôi Thần Nộ oanh sát rồi đào tẩu. Nhưng làm vậy cũng có phong hiểm, vạn nhất hắn còn chưa kịp dẫn bạo Lôi Thần Nộ, Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới đã kịp nhận ra nguy cơ, sau đó liền sẽ bị chém giết trong nháy mắt. Còn thứ ba, đó là nhận sợ, trực tiếp quỳ xuống xin tha, cường giả đều có ngạo cốt và ý chí, thấy Lục Ly sợ hãi như thế, có lẽ đối phương sẽ từ bỏ ý định đánh giết hắn. Chẳng qua cách này cũng rất nguy hiểm, vạn nhất đối phương là sát nhân cuồng, tiện tay một cái liền bóp chết hắn. Nháy mắt, Lục Ly đã vạch ra ba con đường, cuối cùng hắn chọn con đường thứ hai. Con đường thứ ba không hợp với tính cách của hắn, hắn tình nguyện chết đứng chứ quyết không chịu sống quỳ. Con đường thứ nhất Lục Ly cũng không muốn đi, đây là do chút ngạo cốt trong lòng hắn đang quấy phá, trước nay hắn luôn cảm thấy dựa vào người khác là điều rất mất mặt, hơn nữa còn là trong tình huống hắn còn cách giải quyết khác. Thế là giới chỉ hắn sáng lên, đang định lấy ra Lôi Thần Nộ uy hiếp người này hoặc trực tiếp oanh sát đối phương, chẳng qua một giây sau, hắn phát hiện mình nghĩ nhiều! Hưu! Một đạo bạch quang lóe lên, trước khi Lục Ly kịp có phản ứng, đạo bạch quang kia đã đánh trúng không gian giới chỉ nơi tay hắn. Không gian giới chỉ lại không nổ tung, vốn đang sáng lên quang mang lấp lánh, lúc này lại đột nhiên ảm đạm, hắn đã hoàn toàn không cách nào lấy ra bất cứ vật gì từ bên trong. - Không gian giới chỉ bị phong ấn? Lục Ly tròn mắt, gắt gao nhìn chằm chằm không gian giới chỉ nơi tay, nét mặt tràn đầy chấn kinh. Đây là thần thông gì? Không ngờ lại có thể nhẹ nhõm phong ấn không gian giới chỉ của hắn. Hắn liều mạng quán chú thần lực đi vào, thử xem có thể mở ra phong ấn hay không, nhưng không ngừng quán chú một lúc lâu, không gian giới chỉ vẫn không thấy có bất kỳ chút động tĩnh nào. - Ha ha! Lão giả kia cười lên một tiếng âm trầm, chậm rãi đi tới chỗ Lục Ly, cười nhạo nói: - Đừng uổng phí sức lực, dù ngươi có luyện hóa cả năm ròng thì cũng đừng hòng mở ra không gian giới chỉ này. Lục Ly ngẩng đầu nhìn lão giả, sau đó chắp tay nói: - Đại nhân, tại hạ vô ý mạo phạm, chỉ là không cẩn thận đi tới nơi này, có thể tha ta một con đường sống không? - Muốn đường sống? Lão giả cười cười, âm lãnh nói: - Cũng được, ngươi quỳ xuống, dập đầu mười cái với lão phu rồi nói chuyện. Nếu tâm tình lão phu tốt lên một chút, không chừng sẽ tha cho ngươi một con đường sống. - Quỳ xuống? Sắc mặt Lục Ly lập tức trắng bệch, thế này còn khó chịu hơn là giết hắn, hơn nữa quỳ xuống dập đầu rồi cũng chưa chắc đã có thể còn sống rời đi. Hắn trầm mặc một lúc, sau đó cắn răng nói: - Tiền bối, tại hạ có chút quan hệ với Bàn Vương Phủ, nhưng liệu có thể... - Không nhưng nhị gì cả! Ánh mắt lão giả càng lạnh thêm mấy phần, trực tiếp ngắt lời Lục Ly, âm trầm nói: - Bàn Vương hạ lệnh, bất cứ người Bàn Vương Phủ nào cũng không được tiến vào nơi này. Nếu ngươi là người Bàn Vương Phủ, vậy thì càng hẳn nên chết. Nếu chỉ là có chút quan hệ với Bàn Vương Phủ, vậy thì quan hệ như thế còn không uy hiếp được tới lão phu, quỳ không? Không quỳ, vậy thì chết đi! - Quỳ con mẹ ngươi! Lục Ly bạo nộ rống lên, hai tay khua múa, một bên đánh ra một chưởng, một bên phóng thích Không Gian Giảo, hắn đã vung đi ra, dù chết cũng muốn lột một lớp da trên người lão giả này. - Sâu kiến mà cũng đòi lay trời? Lão giả cười xuy một tiếng, trường bào trên thân phồng căng, tay áo đột nhiên vung lên, một luồng phong bạo cường đại gào thét lao đi, không gian ba động Lục Ly phóng thích ra cứ thế trực tiếp bị thổi bay. Tuyệt vọng! Lục Ly lại lần nữa cảm nhận được sự tuyệt vọng, như thể một đứa bé đối mặt với một cự nhân. Cảm giác bất lực và chán nản dâng lên từ tận sâu trong linh hồn, lúc này hắn thậm chí không muốn phản kháng, chỉ muốn yên ắng đón nhận tử vong. Công kích mạnh nhất của hắn chính là Không Gian Giảo, Sát Đế chân ý đã không cần phóng ra, Thần Thi không lấy ra được, Lôi Thần Nộ cũng không lấy ra được, hắn chẳng thể làm gì được nữa. - Trốn... Dục vọng cầu sinh sâu trong nội tâm vẫn thúc giục Lục Ly đi làm thứ gì đó, hắn xoay người điên cuồng vận chuyển thần lực, dùng ra tốc độ nhanh nhất chạy về phía sau. - Tiễn ngươi một đoạn đường! Lão giả không đi đuổi mà chỉ lần nữa huy động ống tay áo, một luồng phong bạo càng thêm khủng bố gào thét lao đi, bao phủ lấy Lục Ly, sau đó Lục Ly như một mũi tên lao vút về phía trước. - Ách? Lục Ly cảm giác thân thể mình hoàn toàn mất đi khống chế, hắn bị một cỗ phong bạo bao phủ, sau đó như một mảnh lá cuốn theo cuồng phong, lấy tốc độ khủng khiếp lao nhanh tới trước. Tốc độ cực nhanh, phong bạo rất mạnh, nhưng đây không phải trọng điểm! Trọng điểm ở chỗ Lục Ly không cảm thấy mình phải chịu bất cứ thương tổn nào, trừ không cách nào di động, cứ thế cuốn theo bạo phong lao về phía trước ra, còn thì chẳng bị gì nữa cả. - Chuyện gì thế này? Chính bản thân Lục Ly cũng cảm thấy mơ hồ, lão giả kia có vẻ như là muốn giết hắn, giờ lại hạ thủ lưu tình hay là còn có ý đồ khác? Hưu! Rất nhanh, Lục Ly đã tan biến ở phương xa, lão giả không đuổi theo, mà cười lạnh đứng nguyên chỗ cũ, không ngừng cười hắc hắc. Sa sa sa! Lát sau, sau lưng lão giả vang lên từng hồi tiếng bước chân, hai người đi tới, một người là trung niên Đại Năng Thần Giới, bộ dạng nhìn khá giống lão giả. Người còn lại là một nữ tử trẻ tuổi, chính là Dương Lệ Nhi. - Gia gia! Dương Lệ Nhi bĩu môi, mặt đầy ủy khuất nhìn lên lão giả nói: - Sao ngươi không giết tên tạp chủng kia đi? Ngươi có biết mấy ngày trước ta phải chịu khuất nhục lớn cỡ nào không? Đứa này dù có giết ngàn đao cũng vẫn không đủ, thế mà ngươi lại thả hắn?
Chương 1999 Quỷ Vương Điện
- Hỗn xược, ngươi nói chuyện với gia gia như thế đấy hả? Người trung niên trầm mặt xuống mắng Dương Lệ Nhi một câu, sau đó nhìn sang lão giả nói: - Gia gia ngươi làm vậy tự nhiên là có thâm ý của hắn, ngươi trừ cả ngày làm càn ra thì còn biết cái gì? Lão giả khẽ gật đầu nói: - Người này có Bàn Vương Lệnh, thế nên ta không thể giết hắn. Vừa rồi ta vừa xuất hiện liền phong bế không gian giới chỉ, chính là không để cho hắn có cơ hội lấy ra Bàn Vương Lệnh, bằng không dưới tình huống biết thân phận của hắn, ta lại động thủ, Bàn Vương tất sẽ giận dữ. Giờ ta làm như không biết thân phận hắn, cũng không động thủ giết hắn, dù Bàn Vương có biết cũng không nói được gì. Dương Lệ Nhi vẫn không hiểu, nhíu mày hỏi: - Vậy thù này chúng ta không báo nữa à? - Nha đầu ngốc! Phụ thân Dương Lệ Nhi giải thích nói: - Lúc này người kia đang tới khu vực trung tâm, bên kia có tận mấy lão gia hỏa cường đại. Bọn hắn coi khu vực trung tâm là địa bàn riêng của mình, đừng nói người này, ta và gia gia ngươi mà dám đi vào cũng sẽ bị giết chết. Đây là phụ thân đang dùng kế mượn đao giết người, Bàn Vương mà truy cứu xuống, việc này cũng không liên quan đến chúng ta! - Gia gia quá lợi hại! Nghe đến đó Dương Lệ Nhi rốt cục đã hiểu, trên mặt lộ ra nụ cười đắc ý, lạnh lùng nói: - Ngươi cuồng cho lắm vào? Giết người của ta còn bức ta quỳ... hừ hừ, để xem lần này ngươi chết thế nào... - Hưu! Lục Ly bị một cơn bão bao phủ bay về phía trước, hắn cảm giác không thể khống chế thân thể, bản thân như biến thành chiếc thuyền nhỏ bên trong nộ hải, chỉ có thể nước chảy bèo trôi, chờ đợi bão tố dừng lại mới có thể di động. Tốc độ gió rất nhanh, chớp mắt Lục Ly đã bị mang đi hơn mười dặm, rốt cục lúc này hắn cũng cảm giác thấy không bình thường. Bởi vì hắn phát hiện mình bị năm đạo thần niệm vô cùng cường đại khóa chặt, hơn nữa bên trong những luồng thần niệm kia còn có thể cảm nhận được sát ý nồng đậm. Rốt cục hắn cũng hiểu vì sao lão giả kia không giết hắn, cũng mơ hồ biết được vì sao lão giả kia phong ấn không gian giới chỉ của mình. Trong này rõ ràng là khu vực trung tâm, là địa bàn riêng của một số thế lực siêu cấp, bọn hắn tuyệt đối không cho phép người nào vào đây kiếm một chén canh, người dám đi vào giết chết bất luận tội. Thân thể Lục Ly không động được, hắn chỉ có thể âm thầm cầu nguyện đám người này không lập tức giết chết hắn, đồng thời trong đầu hắn cũng điên cuồng vận chuyển, suy nghĩ làm sao tự cứu mình, làm sao thoát khỏi khu vực này. - Kéo dài một hai hơi thời gian, sau đó Phi Độ Hư Không rời đi! Chỉ trong nháy mắt Lục Ly đã đưa ra quyết định, chủ yếu đám người này không động thủ, kéo dài một hai hơi thời gian là hắn có thể chạy trốn. Hắn cố gắng ổn định thân thể, mặt hướng về sau gào thét: - Lão cẩu, chúng ta không thù không oán vì sao ngươi lại muốn hại ta, coi như muốn giết ta, tại sao không trực tiếp động thủ, thế mà muốn mượn đao giết người, loại thủ đoạn hèn hạ này nếu như ta có thể còn sống rời đi, ta định tìm Bàn Vương tố cáo ngươi, diệt toàn tông ngươi! Lục Ly nói như vậy thật ra đã có tính toán kỹ, nói rõ bị người hãm hại, không phải chính hắn muốn đi vào. Thứ hai là nói có người muốn mượn đao giết người, cường giả bên trong đều không ngốc, làm sao có thể nguyện ý làm đao cho người ta, thứ ba nhắc tới Bàn Vương là vì, bất kỳ thế lực nào ở tây nam bộ cũng phải nể mặt Bàn Vương, lo lắng một hai. Quả nhiên! Sau khi Lục Ly gào to, có mấy đạo thần niệm ẩn chứa sát ý nồng đậm bên trong trở nên nhạt dần, thế nhưng năm đạo thần niệm này tiếp tục tập trung vào hắn, có một đạo thần niệm vẫn còn sát ý nồng nặc như cũ. Nội tâm Lục Ly bắt đầu thấp thỏm không yên, chuyện có thể làm hắn đã làm, kết cục cuối cùng như thế nào vậy thì chỉ có lão thiên mới biết. Hiện tại thân thể hắn hoàn toàn không động được, cho nên muốn Phi Độ Hư Không rời đi là không thể nào. Bão tố bao phủ Lục Ly rất mạnh, Lục Ly bay mấy chục dặm thế mà vẫn chưa dừng lại. Tiếp tục bay về phía trước, Lục Ly đã có thể cảm nhận được khí tức của hai cường giả ở gần, còn may là hai người này không hề động sát tâm, nếu không hai người tuỳ ý nhấc tay Lục Ly sẽ hôi phi yên diệt. Trên thực tế, vừa rồi Lục Ly gọi to vô cùng thông minh, nếu không giờ phút này hắn đã sớm biến thành người chết. Lục Ly nói có người muốn mượn đao giết người, mấy cường giả này dò xét thoáng qua cũng phát hiện ra vấn đề. Khí tức Lục Ly quá yếu, loại võ giả cấp bậc này dám tiến vào nơi này không cần bọn hắn giết, Tịch Diệt Hồn cũng có thể xử lý hắn. Hơn nữa thân thể Lục Ly bị bão tố bao phủ hoàn toàn không động được, bọn hắn cũng không phải mù lòa không nhìn thấy loại tình huống này. Cường giả đều là người kiêu ngạo, thực lực Lục Ly yếu như thế, bọn hắn khinh thường động thủ. Bọn hắn càng không muốn bị người vô duyên vô cớ lợi dụng, trở thành đao trong tay người khác. Còn Bàn Vương, thật ra bọn hắn cũng không e ngại, bởi vì gương mặt Lục Ly rất thư sinh, không phải là thành viên quan trọng trong gia tộc Bàn Vương. Đương nhiên, cũng không phải không có người hoài nghi, thực lực Lục Ly như thế vậy mà có thể xông vào khu vực trung tâm, làm sao hắn có thể chịu nổi Tịch Diệt Hồn công kích, có phải trong này có lừa dối, có phải Lục Ly cố ý thu liễm khí tức, có phải hắn là cường giả thay đổi khí tức sinh mệnh muốn đánh lén ám sát bọn hắn hay không. Mấy lão gia hỏa kia có thể lăn lộn đến ngày hôm nay, tự nhiên rất có cảnh giác, mặc dù bọn hắn đều không động thủ, nhưng lại một mực dùng thần niệm khóa chặt Lục Ly. Nếu có bất kỳ tình huống gì không thích hợp, bọn hắn sẽ lập tức ra tay, cùng nhau tấn công chém giết Lục Ly. - Ầm! Lục Ly tiếp tục bay ra vài dặm, thân thể nặng nề đâm vào phía trên vách núi, sau đó lăn xuống. Bão tố biến mất, nội tâm của hắn cũng vui mừng quá đỗi, mấy tên cường giả kia đều không có động thủ, chỉ cần cho hắn thêm mấy hơi thời gian, hắn sẽ có thể Phi Độ Hư Không rơi đi.
Chương 2000 Quỷ Vương Điện
- A! Thời điểm hắn lăn trên mặt đất, lại phát hiện bên cạnh có một cái cửa điện đen nhánh, hắn liếc nhìn mấy cái nội tâm âm thầm kinh nghi, cái này không phải là Quỷ Vương Điện mà Quỷ Vương cư trú sao, nói cách khác bảo vật là từ nơi này phun ra. - Ông! Đúng lúc này, đột nhiên cửa điện truyền đến một đạo dao động không gian, trong nháy mắt phán tán qua bên người Lục Ly, một cỗ năng lượng cường đại tiến vào trong đầu hắn. - Tịch Diệt Hồn Ba ở đây thật mạnh! Lục Ly âm thầm kinh hãi, sau khi cảm nhận được những năng lượng xâm lấn kia bị Long Hồn nhanh chóng hấp thu, hắn có chút yên tâm lại. Hắn không hề nghĩ ngợi đứng lên, trong tay lấp lánh quang mang, muốn nhanh chóng hoạ trận Phi Độ Hư Không rời đi. - Ồ! Một tiếng ồ kinh ngạc vang lên, Lục Ly ở ngay bên ngoài Quỷ Vương Điện, Tịch Diệt Hồn Ba bên kia mạnh như thế, vậy mà Lục Ly lại không bị bất cứ thương tổn gì thậm chí không có nửa điểm cảm giác, linh hồn Lục Ly mạnh như thế chẳng lẽ hắn thật sự là cường giả ngụy trang. - A! Gần như cùng một lúc, Lục Ly bên này cũng phát ra một tiếng kêu kinh ngạc khó tin, bởi vì lúc hắn hoạ trận, cảm giác không gian nơi này cực kỳ không ổn định, hắn không thể hoạ trận, vậy cũng có nghĩa là không cách nào Phi Độ Hư Không rời đi. - Chẳng lẽ vấn đề là do Tịch Diệt Hồn Ba hay là bên ngoài Quỷ Vương Điện có cấm chế cường đại ẩn giấu! Trong đầu Lục Ly hiện lên hai cái suy nghĩ, một khắc sau hắn không có thời gian suy nghĩ nữa. Bởi vì hắn cảm nhận được hai đạo thần niệm cường đại khóa chặt hắn, sát khí bên trong không ngừng dâng lên, điều này nói rõ có hai cường giả động sát tâm với hắn. - Trốn! Bản năng cầu sinh nói cho hắn biết nhất định phải lập tức trốn, nếu không rất nhanh sẽ bị chém giết, vĩnh viễn lưu lại bên trong Quỷ Vương Cốc. Chỉ là làm sao trốn và phải chạy trốn đi nơi nào, tạm thời không thể dùng Phi Độ Hư Không, dựa vào tốc độ của hắn có thể thoát khỏi mấy vị chí cường giả công kích sao? Hắn không có Lôi Thần Nộ, Không Gian Xoắn Quyện căn bản không tạo thành bất cứ tác dụng gì đối với mấy vị chí cường giả này. - Quỷ Vương Điện! Đột nhiên nội tâm của hắn hơi động, ánh mắt nhìn về phía bên cạnh Quỷ Vương Điện, hắn phát hiện sinh lộ duy nhất chỉ có nơi này. Triệu Hỉ nói cho hắn biết, cường giả không thể đi vào Quỷ Vương Điện, nếu không sẽ xúc động Tử Cấm, toàn bộ Quỷ Vương Điện đều sẽ nổ tung. Thế nhưng rất nhiều võ giả cấp thấp có thể đi vào Quỷ Vương Điện, muốn vào bên trong kiếm ít đồ tốt, vận khí tốt sẽ đạt được chí bảo. Nhưng Triệu Hỉ nói bao nhiêu người tiến vào, cuối cùng không có một ai đi ra, các đại thế lực phái một chút tinh anh đi vào, kết cục cuối cùng đều như thế, toàn bộ chết ở bên trong. Không vào Quỷ Vương Điện sẽ lập tức chết, tiến vào Quỷ Vương Điện khả năng chết đi cũng rất lớn! Hai cái này đều không phải là lựa chọn tốt, nhưng Lục Ly đã không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể mạo hiểm đánh cược một lần, ngộ nhỡ hắn tiến vào vận khí tốt, còn sống đi ra thì sao. - Xông vào! Trên người hắn lấp lánh thần lực, phóng vào Quỷ Vương Điện như lợi kiếm, hắn vốn ở cửa chính Quỷ Vương Điện, thân thể lóe lên một cái liền biến mất vào bên trong. - Hả! Hai cường giả chuẩn bị động thủ công kích Lục Ly lúc đầu, nhìn thấy Lục Ly vọt vào Quỷ Vương Điện, Quỷ Vương Điện lại không có bất kỳ ba động gì, thì hai người đều có chút kinh nghi nháy mắt. Lục Ly không phải cường giả chẳng lẽ ngay cả Đại Năng Thần Giới cũng không phải, nếu không tại sao cấm chế Quỷ Vương Điện không có nửa điểm dao động, giống như chỉ là một cái Thần Linh bình thường, làm sao Lục Ly có thể chịu nổi Tịch Diệt Hồn Ba cường đại như thế. - Bỏ đi. Hai cường giả liếc nhau từ xa, rất nhanh vứt chuyện này sang một bên. Lục Ly đã không xúc động cấm chế, vậy chính là Thần Linh phổ thông. Trong lịch sử có nhiều Thần Linh phổ thông tiến vào như vậy, nhưng không có ai đi ra, cho nên trong lòng mọi người coi Lục Ly là người đã chết. - Ông! Sau khi xông vào đại môn, Lục Ly cảm giác trước mắt lóe lên ánh sáng trắng, vậy mà không xuất hiện ở trong đại điện, mà xuất hiện ở bên trên một mảnh hoang nguyên. Hắn ngẩng đầu nhìn lên, phát hiện sắc trời hỗn loạn, biết nơi này khẳng định là không gian đặc biệt Quỷ Vương luyện chế. Bên trong Quỷ Vương Điện không phải là cung điện, mà là một cái tiểu thế giới. - Không có cảm giác được nguy hiểm! Lục Ly đưa mắt nhìn bốn phía, nhìn thấy bốn phía rất là bình tĩnh, bên trong sơn thanh thủy tú, giống như là một chỗ thế ngoại đào nguyên. Đương nhiên, hắn không phải là đồ ngốc, khẳng định nơi này ẩn chứa nguy hiểm to lớn, nếu không nhiều người đi vào như vậy, làm sao lại không có một người nào ra ngoài. Lục Ly không dám loạn động, sau khi quan sát một lát xác định xung quanh không có nguy hiểm, hắn liền ngồi xếp bằng ngay tại chỗ. Hắn lấy ra không gian giới chỉ của mình, chậm rãi quán chú thần lực, muốn mở phong ấn không gian giới chỉ ra. Bên trong không gian giới chỉ có Thiên Tà Châu, bên trong Thiên Tà Châu có Thần Thi, trong giới chỉ còn có Lôi Thần Nộ, đó là sát chiêu bảo mệnh của hắn. Sau khi quán chú thần lực một lát, tâm thần hắn yên lặng tiến vào bên trong không gian giới chỉ, cảm ứng tình huống bên trong. Sau một nén nhang lông mày hắn hơi có chút giãn ra, không gian giới chỉ chỉ bị một loại năng lượng kỳ dị bao lại, khiến liên hệ tinh thần giữa hắn và không gian giới chỉ trở nên yếu đi, từ đó không cách nào sử dụng không gian giới chỉ. - Huyết Linh Nhi, phá vỡ phong ấn! Lục Ly suy nghĩ trong lòng quát khẽ một tiếng, Thiên Tà Châu bên trong không gian giới chỉ lập tức nhô ra một cái hư ảnh xúc tu màu huyết hồng, cái xúc tu này đâm vào mặt đất phía dưới không gian giới chỉ, bắt đầu phá giải phong ấn bên ngoài không gian giới chỉ. - Ông! Huyết Linh Nhi không để cho Lục Ly thất vọng, chỉ nửa canh giờ là không gian giới chỉ đã sáng lên, tâm niệm Lục Ly hơi động, Thiên Tà Châu xuất hiện trong tay, tiếp theo Tiểu Bạch và Thần Thi đều xuất hiện ở bên ngoài. - Hí hí!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK