Mục lục
Long Đế Bất Diệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2501 Hậu hoạn vô cùng
Lê thúc và Lục Ly triệt để nghẹn lời, nếu đổi thành hoàn cảnh khác, hai người đã lười giải thích nhiều lời, rốt cuộc nói gì cũng đều vô dụng, trực tiếp khai chiến là được. Nhưng Lê thúc biết lần này nhất định phải nói cho rõ ràng, bọn hắn không thể để cho Dương thống lĩnh có nửa điểm cơ hội mượn cớ sinh sự. Lê thúc chắp tay nói: - Ta không thừa nhận, ngược lại là Dương thống lĩnh ngài tin vào đồn thổi bịa đặt. Rõ ràng là người này dẫn tới một con Độn Thú tam tinh, ta muốn giúp hắn đánh giết Độn Thú, hắn lại một mình chuồn đi. Đến sau lại có người dẫn tới hai con Độn Thú, chú cháu chúng ta thấy đấu không lại liền trốn đi, người kia sống chết thế nào, chúng ta không biết! - Đánh rắm! Tên võ giả đặt điều vu khống giận dữ nói: - Rõ ràng là thúc cháu các ngươi dẫn tới ba con Độn Thú tam tinh, sau đó lập tức chạy trốn, các ngươi lại dám đổi trắng thay đen? Lục Ly phẫn nộ, không ngờ đứa này lại khốn nạn đến vậy. Chẳng qua nghĩ đến đối phương đang cố ý, mục đích là muốn chọc giận mình, Lục Ly liền đè nén lửa giận trong lòng xuống. Lê thúc cũng nỗ lực áp chế lửa giận, cười lạnh nói: - Muốn gán tội cho người khác thì thiếu gì lý do? Lương tâm của ngươi bị Độn Thú ăn mất rồi? Tròng mắt Dương thống lĩnh thoáng lấp lánh, nhìn Lê thúc hỏi: - Ngươi có chứng cứ gì để chứng minh lời ngươi nói là thật? Chứng cứ con mẹ ngươi... Lục Ly thiếu chút mở miệng mắng to, hắn thực sự nhịn hết nổi, mở miệng nói: - Vậy hắn có chứng cứ gì để chứng minh lời hắn nói là thật? Dương thống lĩnh, ngươi không thể chỉ tin lời từ một phía chứ? - Ngươi tính là cái thá gì? Dương thống lĩnh mắt lạnh quét tới, không chút khách khí quát mắng: - Ta hỏi ngươi ư? Dám chất vấn bản thống lĩnh, ngươi chán sống rồi à? - Ngươi... Tính nóng như lửa của Lục Ly thiếu chút bạo phát, cũng may hắn tính là người gặp qua sóng to gió lớn, không phải công tử hoàn khố bình thường. Ý đồ khiêu khích của Dương thống lĩnh quá rõ ràng, nếu hắn dám xung động liền trúng kế Dương thống lĩnh. - Ha ha! Trong lòng hắn khẽ cười lạnh, sắc mặt lại dần trở nên bình tĩnh, không nói gì thêm. Lê thúc càng trầm ổn, trước kia hắn từng là thống lĩnh Chiến Đường Hắc Viêm Điện, loại thủ đoạn thế này đã kiến thức qua không ít. Lê thúc thoáng trầm mặc một lúc rồi nói: - Dương thống lĩnh, ta muốn hỏi, trong Thiên Vân Sơn chắc phải có cơ cấu như Hình Pháp Đường chứ? Loại chuyện này có phải nên do Hình Pháp Đường quản không? Tròng mắt Dương thống lĩnh khẽ co rụt lại, hắn không ngờ Lục Ly lại vẫn giữ được tâm lý bình thản như thế, Lê thúc còn hiểu được trò mèo trong này, hắn mang theo bảy tám tên quân sĩ, Lục Ly và Lê thúc lại không vi quy, hắn không thể cường hành ra tay ngay trước mặt đám quân sĩ được. Hắn trầm mặt nói: - Tất nhiên là có, đợi hỏi dò rõ ràng, xác định trong các ngươi ai là người có tội, ta tự sẽ báo cáo Hình Pháp Đường để bọn họ đưa ra phán quyết. - Vậy được! Lê thúc nhún vai nói: - Giờ song phương đều khăng khăng là mình đúng, không ai phục ai, ta đề nghị báo lên Hình Pháp Đường, để các trưởng lão Hình Pháp Đường trực tiếp sưu hồn. Đến lúc đó chuyện này liền rõ ràng, nếu là lỗi của chúng ta, chúng ta vu hãm, cứ để Hình Pháp Đường xử tử chúng ta! - Ách! Tên võ giả vu oan hãm hại kia hoảng, một khi sưu hồn, vậy thì lộ tẩy, đến lúc đó sợ rằng hắn khó thoát khỏi cái chết. Hắn không biết nên ứng đối thế nào, đành quay mặt nhìn sang Dương thống lĩnh. Dương thống lĩnh cũng có chút luống cuống, bởi vì chuyện này đích thật là do hắn đứng sau thúc đẩy, một khi đưa lên Hình Pháp Đường, tên võ giả này bị sưu hồn, sự thật phơi bày. Tuy hắn là thống lĩnh, nhưng Hình Pháp Đường tất sẽ không bỏ qua, nói không chừng còn sẽ trực tiếp tru sát hắn. Chiêu này của Lê thúc rất độc, không chỉ hóa giải nguy cơ, còn khiến Dương thống lĩnh trộm gà bất thành ngược lại mất nắm thóc, không cẩn thận liền có thể rước họa vào thân. Nơi này có mấy tên quân sĩ, Dương thống lĩnh không khả năng cường hành ra tay được. Phải biết trên đảo còn có hai tên thống lĩnh khác, vạn nhất lớn chuyện, vậy liền triệt để hết cách vãn hồi. Lê Thiên thấy Dương thống lĩnh trầm mặc, lại không tiếp tục thừa thắng xông lên, tránh miễn Dương thống lĩnh chó cùng rứt giậu. Hắn và Lục Ly lẳng lặng đứng đó chờ đợi, nếu tên thống lĩnh tóc dài thỏa hiệp, vậy chuyện này liền coi như xong. Dương thống lĩnh trầm mặc một lát, sau đó đảo mắt nhìn về phía tên võ giả bên cạnh, nói: - Ngươi có dám đi Hình Pháp Đường? Tên võ giả kia lập tức hoảng, không ngờ Dương thống lĩnh lại muốn hắn đi Hình Pháp Đường, thế chẳng phải bắt hắn đi chịu chết? Hắn ánh mắt trốn tránh, vội vàng nói: - Thống lĩnh, việc này không cần náo đến Hình Pháp Đường đâu, lão nhân gia ngài cứ đương trường phán quyết là được. - Ta không có cái quyền đó, cũng sẽ không lạm quyền! Dương thống lĩnh quang minh lẫm liệt nói, sau đó ánh mắt chợt chuyển lạnh, gằn giọng nói: - Xem ra là ngươi có tật giật mình? Chẳng lẽ bọn hắn nói thật, là ngươi cố ý vu hãm bọn hắn? Ngươi hại bọn hắn, còn muốn đổi trắng thay đen? - Ta không có! Võ giả kia triệt để hoảng, Dương thống lĩnh nói trở mặt liền trở mặt? Việc này là do Dương thống lĩnh sai hắn đi làm, giờ lại muốn hắn nhận trách nhiệm? Hắn vội vàng nói: - Thống lĩnh, thực tình thế nào chẳng lẽ ngài còn không biết? - Ta biết cái gì? Dương thống lĩnh lạnh giọng hỏi ngược lại: - Bản thống lĩnh hỏi ngươi lần nữa, có dám đi Hình Pháp Đường đối chất hay không? - Ta... Võ giả kia bị uy thế Dương thống lĩnh chấn nhiếp, hoàn toàn nói không ra lời. Hắn không nói, vậy tức là có tật giật mình, hắn mà dám nói, vậy liền tất chết không nghi ngờ. - Thật to gan! Dương thống lĩnh đột nhiên phát nộ, hét lớn: - Ngươi dám lừa gạt bản thống lĩnh, làm chuyện ác còn muốn đổi trắng thay đen, vu hãm đồng môn, tội không thể tha, bản thống lĩnh phải đương trường xử ngươi! - Ngươi... Võ giả kia thần sắc đại biến, trong lòng giận không thể át, định há mồm mắng to, lôi chuyện Dương thống lĩnh làm ra ngoài sáng. Nhưng lúc này trên tay Dương thống lĩnh chợt sáng lên hắc quang, bàn tay biến thành lợi trảo, như thiểm điện chộp tới võ giả kia.
Chương 2502 Trấn Yêu Tháp
- A... Tên võ giả này không có chiến giáp Hồng Linh Thiên Bảo, trên lợi trảo Dương thống lĩnh có khí lưu màu đen vờn quanh, chỉ một trảo liền bóp nát đầu người kia. - Ách! Sự tình diễn tính quá nhanh, Lục Ly và Lê thúc đều không kịp phản ứng, nhìn đầu lâu người kia nổ tung, máu thịt tung tóe, sống lưng hai người không khỏi lạnh toát. Dương thống lĩnh ra tay cực quyết đoán, trở mặt không nhận người, một lời không hợp liền giết luôn người mình, thủ đoạn quá cay độc. Hưu! Động tĩnh bên này kinh động người trên đảo, hơn mười người có mặt trên đảo bay vụt đến, chớp mắt đã tới bên này. Hai tên thống lĩnh thấy cỗ thi thể không đầu rơi trên mặt biển, lại thấy máu tươi vương lại trên tay Dương thống lĩnh. Lão giả thống lĩnh họ Trần nhíu mày nói: - Dương thống lĩnh, ngươi làm cái gì vậy? - Người này làm chuyện ác, còn muốn vu hãm đồng môn! Dương thống lĩnh tức giận bất bình chỉ vào thi thể nói: - Vừa rồi hắn còn muốn lợi dụng bản thống lĩnh, tất cả mọi người ở đây đều có thể làm chứng, người này chết không có gì để tiếc, quay đầu ta sẽ báo cáo lại với Ngưu trưởng lão! - Thật ư? Trần thống lĩnh quét mắt nhìn mấy tên quân sĩ còn lại. Dương thống lĩnh cũng lạnh lùng quét mắt đi qua, mấy tên quân sĩ kia lập tức cảm thấy sống lưng lạnh toát, không ngừng gật đầu phụ họa. Trần thống lĩnh lại đảo mắt nhìn về phía Lê Thiên và Lục Ly, Lê Thiên trầm ngâm một lát rồi chắp tay nói: - Đại nhân, sự tình đúng như Dương thống lĩnh nói, người này đổi trắng thay đen, vu hãm chúng ta. May mà Dương thống lĩnh nhìn rõ mọi việc, nếu không chú cháu chúng ta đã chết oan. - Dù thế cũng không thể lạm sát, hẳn nên báo lên cho Hình Pháp Đường phán quyết mới đúng! Trần thống lĩnh có chút bất mãn nhìn Dương thống lĩnh nói: - Gần đây ngươi liên tục giết hại hai người, chuyện lần này ngươi tự đi mà giải thích với Ngưu trưởng lão. - Không cần ngươi nhắc nhở! Dương thống lĩnh lạnh lùng nói: - Bản thống lĩnh làm việc tự có phân tấc, mọi trách nhiệm, bản thống lĩnh gánh hết! - Hừ! Trần thống lĩnh dẫn người về lại hải đảo, chờ sau khi bọn hắn đi rồi, Lục Ly và Lê Thiên nhìn nhau một cái, trong mắt hai người đều hiện lên sát ý. Tên Dương thống lĩnh này quá độc ác, nếu có cơ hội, nhất định phải diệt hắn, nếu không... hậu hoạn khôn lường! … Hoàn thành nhiệm vụ, Lục Ly và Lê thúc chờ đợi trên đảo, Dương thống lĩnh dẫn người tuần sát ngoài đảo, sau đó cũng không thấy đến tìm đám người Lục Ly gây sự. Đợi lúc tất cả mọi người hoàn thành nhiệm vụ thì đã là năm sáu ngày sau, có bảy tám người tử nạn, hẳn là bị Độn Thú tam tinh cường đại đánh chết. Ba vị thống lĩnh dẫn theo chúng nhân truyền tống đi ra bí cảnh, Lục Ly và Lê thúc lại về trong hang đá. Qua chuyện lần này, hai người càng thêm kiên định quyết tâm phải xông qua tầng thứ nhất Trấn Yêu Tháp, lấy được thân phận thiết bài, bằng không sớm muộn sẽ bị Dương thống lĩnh giết chết. Người này có thù tất báo, lần này hai người khiến hắn nhếch nhác như thế, không tiếc giết chết người mình, hắn há có thể chịu để yên? Hiện tại hắn mang thân phận thống lĩnh, Lục Ly và Lê thúc không tiện xuống tay, hơn nữa chiến lực hắn cũng rất mạnh, Lục Ly và Lê thúc không cách nào miểu sát, bởi thế chỉ còn cách trước lấy cho được thân phận thiết bài rồi tính. Vừa trở về, hai người liền đóng cửa huyệt động bế quan, chờ đến đầu tháng sau trực tiếp đi xông Trấn Yêu Tháp. Cảm ngộ được trạng thái Mộng Ảo chi cảnh, nhưng Lục Ly lại chưa biết nên tham ngộ chân ý nào, thế là đành chuyển sang tu luyện thần lực, luyện hóa linh dược bồi bổ linh hồn, đồng thời hồi tưởng từng sát chiêu chân ý mà mình đang nắm giữ, xem xem phương diện nào có thể đề thăng. - Nếu tìm được nơi có lôi điện thì tốt biết mấy, như thế liền có thể đề thăng nhục thân. Khoan nói đề thăng nhục thân đến trình độ như Tử Đế, dù chỉ bằng một nửa, hẳn cũng đã có thể đi ngang ở Nhị trọng thiên. Đầu óc Lục Ly cấp tốc chuyển động, chỉnh lý lại các ý tưởng trong đầu. Hắn cảm thấy tu luyện sau này nên phân thành hai bước... đầu tiên là đề thăng nhục thân, hai là nghĩ cách để Sát Đế quỷ trảm tăng số chuyển. Sát Đế quỷ trảm nhiều thêm một lần chuyển, uy lực sẽ tăng lên theo cấp số nhân. Nếu có thể đạt tới thập chuyển, Lục Ly tin tưởng quét ngang toàn bộ Nhị trọng thiên đều không thành vấn đề. - Lôi điện? Không biết giờ Tiểu Bạch thế nào? Nhắc đến lôi điện, Lục Ly liền nghĩ đến Tiểu Bạch, trong lòng không khỏi có chút áy náy. Hắn đến Nhị trọng thiên quá gấp, không có thời gian đi tìm Tiểu Bạch. Bởi vì Tiểu Bạch đang ở trong Lôi Đình Kiếp, Lục Ly không dám để Lăng Thanh Diễn đi tìm, lúc này Tiểu Bạch chắc đang khổ cực chờ hắn đi về, hắn lại không từ mà biệt, Tiểu Bạch hẳn rất thương tâm. - Không nghĩ nữa, qua một đoạn thời gian nữa chắc Tiểu Bạch sẽ xuống Thần Giới. Năng lực phòng ngự của Tiểu Bạch cường đại như vậy, ở Thần giới không ai có thể thương hại nó được. Lục Ly lắc đầu không nghĩ nhiều nữa, hắn đến Nhị trọng thiên là vạn bất đắc dĩ, giờ đã vậy rồi, có muốn quản cũng quản không được. Tiếp tục bế quan, thời gian nhanh chóng trôi đi, chớp mắt đã đến đầu tháng. Lục Ly và Lê thúc lại không lập tức đi tìm Vương thống lĩnh, sang ngày thứ hai hai người mới xuất phát, tìm đến tòa thành bảo khi trước, diện kiến Vương thống lĩnh. - Ngươi cũng muốn đi xông Trấn Yêu Tháp? Vương thống lĩnh nhìn Lục Ly một lúc, ngữ khí mang theo một tia giễu cợt, lát sau mới nhịn không được nhắc nhở nói: - Thanh niên, ta khuyên ngươi tốt nhất đừng mơ tưởng xa xôi, ngươi có thể tu luyện tới cảnh giới này đã không dễ dàng, đừng tự mình hại mình. Lục Ly khom lưng nói: - Đa tạ Vương thống lĩnh nhắc nhở, ta kiên trì muốn đi xông một lần thử xem. Không đi xông, sớm muộn sẽ bị Dương thống lĩnh giết chết, Lê thúc đã tìm hiểu qua về tình hình trong Trấn Yêu Tháp, chỉ cần không mạo hiểm xung động, dù không xông qua được thì cũng có hi vọng giữ mạng. - Tiểu Lỗ, ngươi đi an bài! Vương thống lĩnh khoát tay, một tên quân sĩ dẫn hai người đi ra chờ ngoài thành bảo. Tiếp sau lũ lượt có người tới, ai nấy đều được đưa tới chờ ở chỗ Lục Ly Lê thúc.
Chương 2503 Trấn Yêu Tháp
Rất nhiều võ giả quét mắt nhìn Lục Ly, tuy không nói gì, nhưng khóe miệng đều lộ ra vẻ cười lạnh, hiển nhiên biết Lục Ly muốn đi xông Trấn Yêu Tháp, cảm thấy hắn không biết tự lượng sức mình, tự tìm đường chết. Lục Ly không để ý ánh mắt người khác, an tĩnh đứng một bên chờ đợi. Mãi ba canh giờ sau, bên ngoài tụ tập năm sáu mươi người, tên quân sĩ kia mới khua tay nói: - Tất cả đi theo ta, trên đường chú ý đừng đi loạn, cũng đừng dùng thần niệm dò xét lung tung, nếu không chọc giận tới các vị đại nhân, có bị giết cũng đừng trách ta không nhắc nhở. Ba tên quân sĩ đi trước dẫn đường, chúng nhân khoái tốc cùng theo, không ai dám phi hành, cứ thế lượn vòng qua từng ngọn núi. Đợi khi đến bên trong tòa đại sơn, Lục Ly và Lê thúc không dám phóng thích thần niệm, chỉ có thể dùng mắt quan sát bốn phía. Người trong đại sơn không nhiều không ít, nơi này được tu kiến thành bảo. Đãi ngộ rõ ràng khác với bên ngoài, dù đối với đa phần võ giả mà nói, ở nơi này cũng đều như nhau, nhưng từ điểm này có thể nhìn ra bởi vì thực lực khác biệt mà mang tới địa vị tôn ti khác biệt. Đến trong mười tám tòa đại sơn, thiên địa linh khí nồng nặc hơn bên ngoài nhiều, càng đi vào trong lại càng nồng đậm. Lúc Lục Ly và Lê Thúc thấy được ngọn sơn phong đâm thẳng tầng mây, thiên địa linh khí ở bên này đã nồng đậm đến một mức kinh người. - Theo truyền thuyết, thiên địa linh khí trên đỉnh núi kia đậm đặc sánh ngang Hồng Mông bí cảnh! Phải đến lúc này Lục Ly mới có cảm nhận trực quan về thiên địa linh khí ở đây, thiên địa linh khí trên đỉnh núi chí ít phải nồng đậm gấp bên ngoài nghìn lần. Tu luyện ở đó, tốc độ đề thăng thần lực nhanh gấp nghìn lần bên ngoài, quả nhiên là một tòa Tiên Linh chi sơn. Ngọn núi này vô cùng dốc đứng, có một sơn đạo cuốn vòng lên đỉnh, cả ngọn núi tựa như ruộng bậc thang, từng tầng từng tầng, sương trắng vờn quanh. Từ xa nhìn lại có thể thấy được từng hàng thành bảo chỉnh tề, hoặc là sơn động như ẩn như hiện dưới sườn núi, ẩn ẩn còn có thể thấy được có nhân ảnh chớp động. Lục Ly thấy trong mắt đám người xung quanh đều lộ vẻ hớn hở, đây mới thật sự là Thiên Vân Sơn, có thể ở trong ngọn núi này không chỉ rất có ích cho tu luyện, còn được đến địa vị cao cao tại thượng. Đừng nói quân sĩ, dù là thống lĩnh gặp đều phải cúi mình hành lễ. - Trấn Yêu Tháp! Sự chú ý của Lục Ly bị tòa bảo tháp dưới núi hấp dẫn, bởi vì tòa tháp này rất kỳ lạ, không chỉ không cao lớn nguy nga như Lục Ly tưởng tượng, mà còn là một tòa tháp nghiêng! Bảo tháp nhìn có vẻ rất lâu trời, mặt trên dày đặc rêu xanh, tang thương cổ lão, như thể đã trải qua vô tận năm tháng, lâu năm thiếu tu sửa đến độ nghiêng lệch, có thể sụp đổ bất cứ lúc nào. Tòa tháp này nhìn thế nào cũng không giống như là chí bảo, nếu không phải biết trước tòa tháp này là Trấn Yêu Tháp, Lục Ly tuyệt đối không dám tin trong tháp thật có Yêu Ma cường đại. Có người đứng sẵn dưới Trấn Yêu Tháp, hơn nữa người cũng không ít, tốt thiểu đã có mấy trăm người hội tụ về này. Đám người này tụ tập với nhau, lại không có ý tiến vào trong tháp, có người còn ngồi xếp bằng trên đất, cảnh này khiến Lục Ly không khỏi nghi hoặc. Ngoài tháp không thấy được tình hình bên trong, ở ngoài này thì có náo nhiệt gì để nhìn đâu? Ba tên quân sĩ dẫn chúng nhân đi đến Trấn Yêu Tháp, vô số thần niệm quét tới. Lục Ly phát hiện rất nhiều thần niệm khóa chặt mình, trong lòng lại càng thêm nghi hoặc. - Ha ha, tiểu tử này thực lực yếu thế mà cũng dám xông Trấn Yêu Tháp? Cược lần này có vẻ sáng nước, ngươi nói xem ta nênđặt hắn một ngày liền chết, hay là ba ngày rồi mới chết? - Ta thấy tốt nhất nên cược kèo hắn không xông qua tầng thứ nhất, mặc dù tỉ lệ cược chắc không cao, nhưng thế mới chắc thắng. Ta chuẩn bị đặt một trăm Thần Nguyên Kim! - Ta cược hắn một ngày liền chết, một vốn bốn lời! Bên kia bắt đầu có người nghị luận, mặc dù thanh âm rất nhỏ, song vẫn bị Lê thúc nghe được. Lê thúc thấy Lục Ly thoáng nghi hoặc bèn giải thích nói: - Đám người này chắc là nhàn đến trứng đau, có người làm nhà cái cược sống chết của người xông tháp, những người kia đều đang đặt cược. - Hả? Lục Ly hơi ngớ, sau đó khóe miệng nhếch lên ý cười, truyền âm nói với Lê thúc: - Lê thúc, hay là chúng ta cũng đi đánh cược thử xem, đặt toàn bộ thần nguyên cược ta có thể xông qua cửa thứ nhất? Cược thắng liền một vốn bốn lời! Lê thúc trừng mắt nói: - Ngươi tự tin vậy ư? - Không! Lục Ly nhún vai nói: - Ta đang nghĩ nếu ta chết rồi, có giữ lại thần nguyên cũng vô dụng, không bằng cược một lần, vạn nhất xông qua, chẳng phải liền phát tài? Trấn Yêu Tháp không cao, tổng cộng năm tầng, tính ra chỉ khoảng ba mươi mấy mét. Bề ngoài thoạt nhìn như là do gạch đá xây đắp mà thành, không khác cổ tháp nhân gian là mấy, nếu không phải biết tháp này là Trấn Yêu Tháp, Lục Ly cảm thấy chỉ cần lật tay liền có thể chấn vụn. Trấn Yêu Tháp chỉ có một cửa, lúc này cửa lớn mở ra, bên trong đen nhánh, không thấy rõ bất cứ thứ gì, thần niệm quét vào cũng cảm thấy bên trong chỉ là một vùng tăm tối. Tên quân sĩ họ Lỗ mở miệng nói: - Các ngươi chỉ có thể ở lại bên trong mười ngày, mười ngày sau liền sẽ tự động truyền tống đi ra. Phía cuối tầng thứ nhất có một cánh cửa, nếu tiến vào được cánh cửa kia liền tính là xông qua tầng thứ nhất, sau đó cũng sẽ bị truyền tống đi ra. Được rồi, tiến vào đi! Vừa dứt lời, đám đông đợi bên ngoài lập tức thúc giục thần giáp, tay cầm Thần binh vọt vào. Một khi bước qua cánh cửa, thân hình lập tức tan biến, không thấy đâu nữa. Lê thúc và Lục Ly không tiến vào ngay, Lê thúc lắng nghe đám người vây xem gần đó nói chuyện, biết đã có người mở cược. Chính hắn cũng bị người đặc cược, số người đặt cửa Lục Ly nhiều nhất, nhà cái là một lão giả tóc đỏ, khí tức rất mạnh, hẳn là Thiên Thần nhị kiếp đỉnh phong. Lê thúc và Lục Ly liếc mắt nhìn nhau, Lục Ly đưa qua một chiếc giới chỉ, Lê thúc rảo bước đi tới chỗ lão giả, sau đó chỉ vào Lục Ly nói: - Ta muốn đặt cược hắn? Được chứ?
Chương 2504 Một ăn ba mươi
Lão giả tóc đỏ mặt không biểu tình nói: - Được, Thần Nguyên Kim không cao hơn một vạn là được! Lê thúc nói: - Hắn xông qua tầng thứ nhất, một viên Thần Nguyên Kim ăn bao nhiêu? - Ách? Đám võ giả xung quanh đều ngơ ngác, không ngờ lại có người cược Lục Ly xông qua tầng thứ nhất? Thật tưởng những người ở đây đều mù cả chắc? Rất nhiều người trong số bọn hắn đã sống mấy chục vạn năm, chiến lực có lẽ không phải tuyệt đỉnh, nhưng ánh mắt lại đều rất cay độc. Lục Ly rất trẻ, khí tức sinh mệnh không lừa người, Lục Ly chỉ mới vượt qua một lần thiên kiếp, điều này cũng hết sức rõ ràng. Bởi thế chiến lực Lục Ly dù có nghịch thiên đến mấy thì cũng chỉ miễn cưỡng sánh ngang Thiên Thần nhị kiếp, vậy là đã ghê gớm lắm rồi. Thiên Thần nhị kiếp bình thường muốn xông qua tầng thứ nhất đều vô cùng khó khăn, khả năng Lục Ly xông qua tầng thứ nhất gần như bằng không... Lão giả tóc đỏ hồi đáp Lê thúc rất nhanh: - Nếu hắn xông qua tầng thứ nhất, một bồi ba mươi! Xoạt! Đám đông lập tức oanh động, vừa rồi không ai bắt cược Lục Ly có thể xông đến tầng thứ hai, bởi thế không biết tỉ lệ đặt cược cụ thể. Không ngờ lão giả lão giả lại đưa ra tỉ lệ ăn cao đến vậy, thế này mà đặt trúng, vậy liền một vốn bốn lời. - Được, ta có tổng cộng ba viên Thần Nguyên Kim, đặt hết! Lê thúc đưa qua ba chiếc không gian giới chỉ, đây là toàn bộ thần nguyên của hắn và Lục Ly, đoạn thời gian trước ở trên biển đánh chết một ít võ giả mới có. Rốt cuộc giờ thần nguyên cũng chẳng làm được gì, Lê thúc bèn đặt hết. - Được! Lão giả tóc đỏ lấy ra một trang giấy viết rõ vé cược và một tấm ngọc phù, đưa qua nói: - Bản tọa tên lão Long, rất nhiều người ở Thiên Vân Sơn đều biết bản tọa, ta trú ở Lục Nguyệt Phong. Nếu ngươi cược trúng, quay đầu có thể tìm bản tọa đổi Thần Nguyên Kim. Ừm... điều kiện tiên quyết là ngươi cũng phải còn sống đi ra! - Được! Lê Thúc thu lại vé cược và ngọc phù, hắn không sợ lão giả này quịt Thần Nguyên Kim, có thể làm nhà cái ở đây, uy tín chắc phải được đảm bảo, bằng không sớm đã xảy ra chuyện. - Đi! Lê thúc đi đến bên cạnh Lục Ly, hai người khoái tốc phóng tới Trấn Yêu Tháp, lúc đến cửa chính Lê thúc bắt lấy vai Lục Ly, tránh trường hợp đi vào trong thì bị tách ra. - Ha ha! Người bên ngoài thấy cảnh này thì đều cười rộ lên, Lê thúc chắc chưa hiểu rõ tình hình bên trong. Sau khi tiến vào Trấn Yêu Tháp, tất cả mọi người đều sẽ bị tách ra. Nhất định phải dựa vào chính mình xông đi qua mới tính, bằng không một người xông qua tầng bốn Trấn Yêu Tháp hoàn toàn có thể nhẹ nhàng dẫn theo một đám người khác xông qua hai ba tầng Trấn Yêu Tháp. - Ta đặt một viên Thần Nguyên Kim, cược tiểu tử này xông qua tầng thứ nhất! Một tên võ giả trung niên đột nhiên cất tiếng, đám đông lập tức ghé mắt nhìn qua, người này nhếch môi cười nói: - Chơi vui thôi, thua không sao cả. Biết đâu cược thắng thì sao? Mắt rất nhiều người đều sáng lên, một ăn ba mươi đúng là tỉ lệ rất cao, mọi thứ đều có thể xảy ra, đúng không nào? Vài người nhất thời động tâm, lũ lượt tiến đến đặt cược, chẳng qua chỉ đặt một hai viên Thần Nguyên Kim. Thần Nguyên Kim của bọn hắn không phải trên trời rớt xuống, đặt cược thuần túy là thử vận may mà thôi. - Hắc hắc, hi vọng tiểu tử này chết ngay ngày đầu! Đám đông hưng phấn nhủ thầm, bởi vì đa phần bọn hắn đều đặt không ít Thần Nguyên Kim vào cửa Lục Ly chết trong Trấn Yêu Tháp, ai nấy háo hức nhìn vào cánh cửa lớn màu đen. Một khi có người chết đi, cửa lớn màu đen sẽ hiện ra hình ảnh người đó trước khi chết. Đây cũng là lý do vì sao nhiều người như vậy tụ lại đây đánh cược, lập tức liền có thể biết kết quả, cược thế mới kích thích. Lục Ly chỉ thấy trước mặt lóe lên bạch quang, lát sau liền xuất hiện ở trong một mảnh hoang nguyên. - Lê thúc đâu? Tròng mắt lấp lóe, trong mắt hiện đầy vẻ kinh nghi, vừa rồi rõ ràng Lê thúc bắt lấy vai hắn, sao giờ truyền tống vào lại không thấy Lê thúc đâu? - Quái lạ! Lục Ly khoái tốc đánh giá tứ xứ một lượt, nơi đây rõ ràng là một tiểu thế giới, bầu trời mờ tối, mặt trên tán phát ánh sáng vàng nhàn nhạt, khiến trọn cả thế giới đều trở nên âm ám, cảm giác đè nén rất khủng bố. Lục Ly xuất hiện trên một lối nhỏ, lối nhỏ này uốn lượn về phía trước, không thấy đâu là điểm cuối. Bốn phía toàn là cỏ tạp khô vàng tươi tốt, ngoài ra không có gì nữa cả, chẳng qua Lục Ly cảm giác được trong những cỏ dại kia tựa hồ ẩn chứa nguy hiểm nào đó, trực giác mách bảo hắn, muốn xông qua tầng thứ nhất, nhất định phải dọc theo lối nhỏ này một mực đi tới. Nếu đi vào trong phiến cỏ dại, khả năng sẽ chết rất thảm. Ông! Lục Ly trước là thả ra Hư Không Trùng, hơn nữa còn một hơi thả ra trăm ức, bao phủ khắp phương viên vài dặm xụng quanh mình, như thế một khi có thứ gì đó kề cận thì phải xông qua Hư Không Trùng trước mới có thể tấn công hắn. - Lê thúc thăm dò tin tức như cứt... Lục Ly thật không biết phải nói gì, Lê thúc đi nghe ngóng tình hình, lại căn bản không dò la được tin tức nào hữu dụng. Hắn vốn tưởng sẽ cùng theo Lê thúc, như thế chí ít hai người có thể chiếu ứng lẫn nhau. Nhưng bọn hắn tách ra, hắn lại hoàn toàn không biết gì về tình hình trong Trấn Yêu Tháp, hai mắt tối thui, sợ là nhất thời không cẩn thận liền sẽ bị giết trong này. - Trước cầu ổn, cùng lắm thì đợi mười ngày truyền tống ra ngoài! Lục Ly nghĩ nghĩ, lấy ra Thần Sơn, định đi vào bên trong, sau đó mang theo đám Hư Không Trùng chậm rãi bay về phía trước. Chỉ là Thần Sơn lấp lánh quang mang một lúc, lại bất ngờ không thể tiến vào? Hắn lấy ra Thiên Tà Châu, cũng không tiến vào được. Lục Ly không dám loạn động, thần niệm dò xét tứ xứ, nhưng bốn phía không thấy có gì, an tĩnh đến đáng sợ. Lục Ly không biết nhiều về tình hình trong này, chỉ biết trong đây có Yêu Ma. Còn Yêu Ma cụ thể là gì thì lại hoàn toàn không biết. - Đi tới thử xem, đã vào đây rồi, cũng phải thử chút mới được...
Chương 2505 Yêu Ma
Nửa canh giờ sau, Lục Ly tay nắm Hàn Phong chiến đao, cắn răng tiến về phía trước, hắn cũng muốn nhìn xem cụ thể là Yêu Ma gì mà có thể khiến hắn chết đi ngay trong ngày đầu tiên? Một trăm mét, ba trăm mét, năm trăm mét! Bốn phía vẫn yên tĩnh đến đáng sợ, Lục Ly chỉ nghe được tiếng bước chân của chính mình, lẫn với đó là tiếng tim đập thình thịch. Xung quanh lặng ngắt như tờ, không cảm giác được khí tức bất cứ sinh linh nào. Sa sa sa! Lại đi thêm ba trăm mét, trên trời đột nhiên hiện ra một đạo hồng quang, chiếu rọi xuống khiến khắp nơi trở nên yêu dị lạ thường, cỏ dại bốn phía cỏ dại chợt động, như gió thổi qua ruộng lúa, tất cả cỏ dại theo đó đung đưa. Khiến Lục Ly kinh nghi chính là, thần niệm hắn quét quanh, bốn phía vẫn không thấy có bất cứ sinh linh quái vật nào. - Không đúng... Tròng mắt Lục Ly đột nhiên trợn trừng, mắt nhìn về phía bên trái bụi cỏ, đợi khi thấy được từng bóng đen nho nhỏ, nét mặt hắn lập tức như gặp đại địch. Không có bất kỳ khí tức nào, không có bất kỳ âm thanh nào, thậm chí không có bất kỳ khí tức sinh linh nào, những bóng đen kia cứ thế vô thanh vô tức tới gần. Bóng đen thoạt nhìn như là hồn thể, thân thể còn không ngừng ba động, ngoại hình giống người, dáng dấp mặt mày lại rất hung ác, nhìn vô cùng khủng bố. Trên trời không ngừng lấp lánh hồng quang, cổ dại bốn phía thì lại tán phát hoàng quang, bên trong cỏ dại toát ra từng Quỷ Ảnh màu đen, chứng kiến cảnh tượng này, đổi thành bất cứ ai đều sẽ cảm thấy rùng mình. Lục Ly không sợ Lệ Quỷ, hắn cũng không tin thế giới này có Quỷ, cùng lắm chỉ là chút tàn hồn mà thôi. Người sống còn không sợ, tàn hồn sau khi chết thì có gì phải sợ? Tiện tay diệt đi là được. Sở dĩ Lục Ly như gặp đại địch là bởi những Quỷ Ảnh này nhìn không giống tàn hồn, mà càng giống tồn tại nào đó nằm giữa thực thể và hư thể. Điểm này có vẻ tương tự Hư Không Trùng, loại quái vật như thế rất khó chơi, rất khó giết. Nếu không cách nào đánh giết những quái vật này, một khi bị vây lại, vậy thì rắc rối to. Lục Ly dừng bước, chủ động thối lui ra sau, hiện tại quái vật xuất hiện chưa nhiều, chỉ hơn mười con. Lục Ly phải nghĩ cách đánh chết những quái vật này, nếu không căn bản không cách nào đi tiếp. - Hưu! Những quái vật kia nhẹ nhàng lướt đến, hình thể chúng rất nhỏ, hệt như người tí hon, bọn chúng rõ ràng có chân, lại cứ lơ lửng lướt tới. Bởi thế nhìn không khác gì Lệ Quỷ, miệng chúng không ngừng mở ra đóng lại, nhưng không phát ra bất kỳ thanh âm nào, chính bởi thế lại càng có vẻ khủng bố. Hồng quang màu đỏ màu trên trời rọi xuống, giao xoa với ánh sáng vàng từ dưới phát lên, khiến bầu không khí nơi đây càng thêm phần quỷ dị. - Đi! Lục Ly khống chế mấy ngàn vạn Hư Không Trùng bao phủ tới, nếu Hư Không Trùng có thể gặm chết những Quỷ Ảnh này, vậy liền vạn sự đại cát, hắn có thể xông thẳng mà đi, nhẹ nhõm vượt qua tầng thứ nhất. Rất rõ ràng, hắn lại nghĩ nhiều... Hư Không Trùng bay qua, trực tiếp đâm xuyên đám Quỷ Ảnh kia, hiện tại những Quỷ Ảnh này cũng là hư ảnh, Hư Không Trùng căn bản không cách nào tấn công. Hây! Lục Ly phóng thích Sát Đế quỷ trảm, một đạo đao mang kinh thiên gào thét bay đi, lộn vòng ba lần giữa không trung, trùng trùng bổ lên một bóng đen trong đám. Lúc này bóng đen kia đang đứng yên bất động, rõ ràng bị thiên địa uy áp trấn trụ. Chỉ là trấn trụ mà thôi Đao mang gào thét bổ xuyên qua thân Quỷ Ảnh, trùng trùng chém xuống, chặt nát một mảnh cỏ dại, mặt đất cũng bị đánh ra một đạo khe rãnh sâu không thấy đáy. Đám Quỷ Ảnh khoái tốc bay tới, Lục Ly đành phải giật lùi ra sau, hắn vỗ ra hai chưởng, phóng thích Không Gian Giảo. Không gian ba động khuếch tán mà đi, song vẫn cứ xuyên qua thân Quỷ Ảnh chứ căn bản không thể kích thương chúng. Thần lực, Sát Đế chân ý, hỏa vũ mưa kiếm từ Thần Sơn... Lục Ly dùng một lượt tất cả các sát chiêu, nhưng hết thảy đều vô dụng với Quỷ Ảnh. Lục Ly lùi trở về, đằng sau là vách núi, hắn không thể lui được nữa, trừ phi bay lên, vượt qua vách núi. Chỉ là cao không nơi này nhìn có vẻ rất quỷ dị, Lục Ly không dám bay lên. Hắn ánh mắt lấp lánh, đầu óc cấp tốc chuyển động nghĩ cách ứng đối. Nếu những thứ này đều là hư ảnh, vậy liệu công kích linh hồn có kích thương được chúng không? Lục Ly không quá đặc biệt am hiểu công kích linh hồn, lúc ở nhân gian từng học qua một lúc, hiện tại cường độ linh hồn của hắn cũng tạm được. Thế là bèn thử một phen, trên trán bắn ra một thanh đao nhỏ màu vàng, vút ra đâm về phía bóng đen! Hưu! Không ngoài Lục Ly dự liệu, đao nhỏ màu vàng đâm xuyên thân thể Quỷ Ảnh, không để lại bất cứ thương tổn nào. Trong lòng hắn không khỏi âm thầm kêu khổ, Lê thúc làm việc như cứt, đi nghe ngóng thông tin mà đến cả thuộc tính quái vật trong này cũng không điều tra cho rõ ràng. Nhiều người như vậy xông qua được tầng thứ nhất, chắc phải hiểu rất rõ về quái vật nơi này, chí ít sẽ có phương hướng để hóa giải... Quỷ Ảnh vọt tới từ ba hướng, tốc độ tương đương Lục Ly, giờ đã không thể nào tránh được nữa rồi. Lục Ly đành phải đợi cho đám quỷ quái này tới gần, xem chúng tấn công thế nào để nghĩ cách phản kích. Xuy xuy! Từng đạo xé gió vang lên, lợi trảo của đám Quỷ Ảnh phá không lao đến, hung hăng chộp tới Lục Ly. Lục Ly thấy được trên lợi trảo của ba, bốn con hiện ra hắc quang, linh hồn chợt khẽ chấn động. Quả đúng như hắn dự đoán... những Quỷ Ảnh này là tồn tại nào đó nằm giữa thực thể và hư thể, có thể tương hỗ chuyển đổi. Lúc này móng vuốt chúng lóe lên hắc quang, đều biến thành thực thể, lúc tấn công dẫn lên tiếng rít ghê người. - Tốt! Lúc này, trong lòng Lục Ly đã tự tin phần nào, hắn vung lên Hàn Phong chiến đao, quét ngang về phía những móng vuốt kia, đồng thời hạ lệnh cho Hư Không Trùng, để Hư Không Trùng gặm cắn móng vuốt. Ầm! Hàn Phong chiến đao bổ lên móng vuốt, cảm giác như bổ lên Hồng Linh Thiên Bảo, kéo ra từng đạo tia lửa, chiến đao theo đó bắn ngược ra sau. Những lợi trảo này lại chỉ rách chút da, khả năng phòng ngự cường đại đến đáng sợ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK