Mục lục
Long Đế Bất Diệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4426 Xem như ngươi lợi hại
Cho nên mục đích của hắn thật rõ ràng, đó là bị thương nặng hoặc bắt Vệ công tử kia. Trận chiến đấu này tự nhiên đã xong. Để Yểm Tộc thấy rõ quyết tâm của hắn, cũng không cần phải mất thể diện đôi bên. Kỳ thật Thánh Hoàng Vệ công tử mang đến cũng không quá mạnh mẽ. Cho dù hơn mười người hắn cũng nắm chắc đả thương nặng Vệ công tử. Nhưng như vậy hắn có lẽ cũng sẽ bị thương nặng, hơn nữa có thể khống chế không được đánh chết hai cường giả Yểm Tộc. Hắn tiến vào pháp giới, để đám cường giả này tản ra tìm kiếm, như vậy hắn còn có thời cơ chiến đấu phi thường thích hợp. Giờ đây là thời cơ tốt nhất để chiến đấu, hắn cách Vệ công tử không xa, hắn vận dụng Tử Thần Dịch, trực tiếp một Linh Trận Thuật phóng qua, Vệ công tử bất động. - Không tốt! Hai cường giả Yểm Tộc phía sau hắn nhìn thấy Lục Ly điên cuồng phóng tới, bị dọa sợ, phóng ra công kích khủng bố, ý đồ ngăn cản Lục Ly. Một Thánh Hoàng quát lớn: - Công tử, lui về phía sau! Vệ công tử trúng Linh Trận Thuật, nghĩ muốn lui cũng không lui được. Lục Ly đối mặt công kích của hai người bọn họ, căn bản không định tránh né, gắng chống lại công kích hai cường giả, sau đó lợi trảo của hắn bắt được cổ của Vệ công tử. Hai Thánh Hoàng kia vốn định công kích, nhưng thấy móng vuốt của Lục Ly bắt được Vệ công tử, bọn họ không dám động. Công kích của hai cường giả khiến vảy trên vai trái và hông của Lục Ly rơi xuống nhiều miếng, máu tươi phun ra, Lục Ly không chút để ý. Con ngươi hắn lạnh như băng nhìn Vệ công tử, lạnh giọng nói: - Được rồi, chiến đấu đã xong! Vù! Một đám Yểm Tộc còn lại bay qua, vây quanh Lục Ly, cũng không dám công kích, sợ Lục Ly xằng bậy, đầu của Vệ công tử sẽ nổ tung. Nhóm cường giả Ngoan Tộc cũng bị dọa, nếu Vệ công tử bị giết, bọn họ cũng sẽ gặp phiền toái. Vệ công tử tỉnh dậy, hắn cũng không bối rối, tâm trạng vẫn không tồi, xem như kiến thức được cảnh tượng bất phàm, ánh mắt hắn nhìn thẳng Lục Ly, nói: - Lục Ly, ngươi có gan thì giết ta! - Ngươi yên tâm, ta sẽ không giết ngươi! Lục Ly bình tĩnh nói: - Giết ngươi không có chỗ tốt với ta, còn có thể gặp phiền toái. Nhưng... nếu mang ngươi về Tử Thần, để Yểm Tộc đến chuộc ngươi lại, ta có lẽ sẽ kiếm được một ít thiên thạch, ngươi cảm thấy đề nghị này thế nào? Vệ công tử khẽ biến sắc, chiêu này của Lục Ly rất độc, nếu hắn thật sự bị bắt giữ, Tử Thần và Yểm Tộc có khai chiến hay không, anh danh một đời của hắn khẳng định bị hủy diệt. Về sau hắn sẽ không ngóc đầu dậy nổi ở Thiên Loạn Tinh Vực. Nhóm cường giả Yểm Tộc sẽ cảm thấy hắn là nỗi sỉ nhục của Yểm Tộc, hắn cũng không ngóc đầu dậy nổi ở trong tộc đàn. Sau đó tài nguyên tu luyện và địa vị sẽ giảm sút mạnh, đến lúc đó đời hắn xem như xong rồi... Bối rối trong mắt hắn khiến Lục Ly càng thêm xác định, việc này đích xác không phải ý của cao tầng Yểm Tộc, chỉ một mình Vệ công tử hành động. Hắn cười nhạt nói: - Vệ công tử, chúng ta không thù không oán, cần gì phải đấu đến sống chết? Nếu không chúng ta đều xem như không có gì xảy ra, tươi cười bỏ qua đi? - Tươi cười bỏ qua? Vệ công tử thẹn quá hóa giận, sắc mặt hắn trở nên dữ tợn, đằng đằng sát khí nói: - Lục Ly, ngươi nằm mơ. Hoặc là ngươi giết ta, hoặc là về sau ta sẽ trả đũa gấp trăm lần. Không bầm thây ngươi thành vạn đoạn, ta sao có thể sống yên ở Thiên Loạn Tinh Vực? - Vậy không còn gì để nói! Lục Ly nhún vai nói: - Tiểu hài tử ngươi không hiểu chuyện, vậy chỉ có thể mang về tổng bộ Tử Thần, để đại nhân nhà các ngươi mang ngươi về. Vù! Lục Ly hoàn toàn không nhìn cường giả bốn phía, cứ như vậy dẫn theo Vệ công tử bay về trước. Một Thánh Hoàng phía trước đang muốn ra tay chặn lại, Lục Ly nâng lên Vệ công tử, muốn đập lên người hắn, Thánh Hoàng kia sợ tới mức tránh sang một bên. Vù! Trên tay Lục Ly sáng lên quang mang, năng lượng kỳ dị trong cơ thể hắn tiến vào trong thân thể Vệ công tử, phong ấn thần đan của hắn. Lục Ly cũng không thèm liếc mắt nhìn Vệ công tử một cái, giống như dẫn theo một con chó, bay về trước. Phía trước có rất nhiều quân đội cường giả, nhưng Lục Ly cứ như vậy vọt tới, bọn họ dám công kích sao? Ngược lại toàn bộ sợ hãi thối lui sang hai bên, sợ ngộ thương Vệ công tử. - Lục Tuần Tra Sử! Một nguyên lão Yểm Tộc mở miệng: - Trước từ từ đã, việc này ta còn muốn đàm phán! Mấy nguyên lão Yểm Tộc đồng thời truyền tin cho Vệ công tử, nếu Vệ công tử thật bị bắt làm tù binh, mang trở về Thiên Việt Thành, vậy mặt mũi Yểm Tộc sẽ mất hết. Giờ đây, mặc dù có rất nhiều quân sĩ Ngoan Tộc, nhưng chỉ cần hạ hàn lệnh, hẳn sẽ không truyền ra ngoài. Cho dù truyền ra ngoài cũng sẽ không ảnh hương ác liệt như vậy. Đường đường Yểm Tộc, đại tộc đệ nhất Thiên Loạn Tinh Vực, công tử trực hệ của bọn họ bị bắt làm tù binh, còn bị nhốt ở Thiên Việt Thành, cuối cùng người cầm quyền Yểm Tộc cần ra mặt mới có thể dẫn về, mặt mũi này vứt ở đâu. Vệ công tử bị mấy nguyên lão khuyên bảo vài câu, nghiến răng nghiến lợi nói: - Được rồi, Lục Ly, ngươi thắng. Thả ta ra, việc này xem như xóa bỏ. - Ngươi xác định sẽ xóa bỏ? Lục Ly cười nhìn hắn nói: - Nếu sau đó ngươi trả thù thì sao? Ta cũng không tin tưởng Yểm Tộc các ngươi, lỡ như âm thầm ám sát ta thì sao? - Sẽ không! Vẻ mặt Vệ công tử đầy chính khí nói: - Ta nhất ngôn cửu đỉnh, nói chuyện giữ lời, nếu ta vi phạm lời hứa, để ta chết không tử tế. - Lời thề này không tốt! Khóe miệng Lục Ly lộ ra tươi cười quỷ mị nói: - Ngươi phải thề, nếu ngươi vi phạm lời thề, tìm ta gây sự, để Diên tiểu thư gả cho Trư La Tộc thấp kém nhất. - Ngươi quá vô sỉ! Vệ công tử giận dữ: - Lời thề này ta không thể thề, nếu bị Đường tỷ ta biết được, nàng sẽ xé xác ta. - Nếu ngươi không vi phạm lời thề, vậy sẽ không sao cả! Lục Ly nhún vai nói: - Mặc dù Ngoan Tộc có nhiều quân sĩ ở đây như vậy, ta nghĩ ngươi nói lời này, bọn họ cũng sẽ không truyền ra ngoài. Nhanh lên ta cũng không kiên nhẫn như vậy! - Xem như ngươi lợi hại!
Chương 4427 Đi Tiên Vực
Nhìn thấy Lục Ly muốn bay ra xa, Vệ công tử cắn răng thề thốt, dù sao việc này Ngoan Tộc tuyệt đối giữ bí mật, chỉ cần không truyền vào tai Diên tiểu thư sẽ không sao. - Được rồi! Chờ sau khi Vệ công tử lập xong lời thề, bàn tay khác của Lục Ly run lên, lấy ra một ấn thạch nói: - Cảnh tượng vừa rồi ta đều đã ghi chép, nếu ngươi thật dám đến gây sự với ta, tình cảnh trong ấn thạch này sẽ lập tức truyền khắp Thiên Loạn Tinh Vực. Vù! Lục Ly dùng sức vung tay lên, vứt mất Vệ công tử, sau đó hào quang cả người sáng lên, thân mình lấy tốc độ khủng bố nhất biến mất ở phía bắc. Đám Thánh Hoàng phía sau chỉ có thể nhìn nghẹn họng trân trối, tốc độ của bọn họ căn bản không đuổi theo kịp. A, a, a! Vệ công tử rống giận hét lên: - Lục Ly, ta phải thiên đao vạn quả ngươi, ta phải xé ngươi thành mảnh nhỏ, ta thề, ta thề! - Ha ha ha ha! Tiếng cười to của Lục Ly truyền đến từ xa: - Ngươi còn thề gả đường tỷ của ngươi cho Trư La Tộc, lời thề này của ngươi không khác gì đánh rắm... Lục Ly đi rồi, trực tiếp đến đại giới diện gần đó, sau đó mang bọn Vũ Dương truyền tống rời đi, trở về Thiên Việt Thành. Phía Yểm Tộc cũng không có tin tức gì truyền ra, Vệ công tử rõ ràng lần này hành động một mình, Lục Ly cũng không giết cường giả Yểm Tộc, cho nên Vệ công tử chỉ có thể nuốt nỗi hận này. Lục Ly trở về Lục phủ, bắt đầu cuộc sống nhàn nhã. Hắn chuẩn bị nghỉ ngơi một hai năm, nghĩ nhiều về con đường phát triển về sau. Đồng thời hắn cũng muốn hỏi Dực Hoàng, hoặc là mấy đại đầu sỏ còn lại, để bọn họ chỉ điểm phương hướng để mình tu luyện. Chiến lực lúc trước của Lục Ly có thể nói là tăng lên kiểu bậc nhảy qua giai đoạn, tuy chiến lực của hắn rất mạnh, cường giả sắp đại viên mãn có lẽ có thể giải quyết, nhưng chiến lực của hắn càng nhiều là dựa vào thân thể cường đại, còn có công kích linh hồn, cùng Tử Thần Dịch và Hủy Diệt Thần Dịch. Dựa vào ngoại vật không phải vương đạo, Lục Ly rất rõ ràng điểm này, nhưng hắn có thể làm gì bây giờ? Chính hắn cũng thật mê mang, hắn cảm giác tu luyện thân thể và linh hồn đã đạt đến đỉnh phong, muốn tiếp tục tăng chiến lực lên diện rộng thật khó khăn. Nếu tiếp tục tu luyện, có lẽ đời này cũng không thể đạt chiến lực sắp đại viên mãn, càng đừng nói đạt đến đại viên mãn. Đại viên mãn là cái gì? Đó là cảnh giới hoàn mỹ không sứt mẻ, nhưng đây cơ bản là chân ý một hệ nào đó, phải hiểu biết sâu sắc toàn diện chân ý một hệ, vậy mới đạt đến đại viên mãn, sẽ hoàn toàn dung hợp với thiên địa, có được uy năng vô cùng cường đại. Tu luyện thân thể có thể đạt đến cảnh giới đại viên mãn? Tu luyện linh hồn có thể đạt đến cảnh giới đại viên mãn sao? Lục Ly không biết, ít nhất hắn chưa từng nghe nói, trên lịch sử cũng không có ghi chép. Lục Ly nghỉ ngơi tu luyện một tháng, hắn tiến vào Tàng Thư Các của Tử Thần, bắt đầu lật xem bí tịch. Hắn chủ yếu lật xem bút ký tu luyện tâm đắc nhóm cường giả tiền bối lưu lại, từ đó tìm kiếm con đường tu luyện của mình. Tàng Thư Các của Tử Thần thật lớn, bên trong ước chừng có mấy trăm bản Tàng Thư Các. Lục Ly thân là Tuần Tra Sử, có thể lật xem tất cả tàng thư trong Tàng Thư Các. Hắn ở trong Tàng Thư Các suốt hai tháng, cũng không biết đã xem bao nhiêu quyển tịch, tri thức gia tăng lên khá nhiều, nhưng vẫn không có tác dụng quá lớn với tu luyện. Hắn chỉ có thể cầu kiến Dực Hoàng! Dực Hoàng ở trong đại điện tiếp kiến hắn, Lục Ly nói rõ ỳ đồ đến, thỉnh cầu chỉ điểm từ Dực Hoàng. Dực Hoàng trầm ngâm, ước chừng tự vấn một nén nhang mới nói: - Lục Ly, con đường tu luyện của ngươi từ đầu đã trật bước, hiện tại muốn đi con đường chân ý không phải không được, nhưng ngươi phải hạ quyết tâm, có lẽ ít nhất mất vạn năm mới có thể dựa vào chân ý đạt chiến lực hiện tại. Sau đó lại tốn mấy vạn năm, vậy mới có thể đạt đến cảnh giới sắp đại viên mãn. Dực Hoàng sống hơn ba mươi vạn năm, hắn đạt cảnh giới sắp đại viên mãn đã hơn mười vạn năm, cho nên đề nghị của hắn thật thành khẩn, cũng phi thường đáng tiếp nhận. Lục Ly có hơi đau trứng, tốn mấy vạn năm, còn không thể xác định có đạt đến cảnh giới sắp đại viên mãn không? Nếu không đạt đến, có thể lãng phí không công mấy vạn năm... Lục Ly trầm ngâm một lát, hỏi: - Dực Hoàng, tu luyện thân thể và linh hồn có cơ hội đạt cảnh giới sắp đại viên mãn không? - Phi thường khó! Dực Hoàng thật khẳng định nói: - Cho dù thu thập toàn bộ linh dược cao nhất, để ngươi tu luyện một ngàn năm, có lẽ cũng rất khó đạt cảnh giới này. Cảnh giới này cần được tán thành của thiên địa, chỉ trông vào thân thể là rất khó lột xác. Tu luyện linh hồn cũng như vậy, bởi vì cảnh giới sắp đại viên mãn, phải được bộ phận tán thành của thiên địa, dung hòa với thiên địa. Dực Hoàng nghĩ nghĩ, lại bổ sung: - Có thể so sánh như vậy, tiềm ẩn thuật của ngươi thật biến thái, nhưng cường giả sắp đại viên mãn lại có thể tìm được ngươi. Ngươi có biết vì sao không? Bởi vì chúng ta có được tán thành của thiên địa, lực cảm giác thiên địa thật nhạy cảm. Võ giả bình thường đều mượn dùng lực thiên địa, đạt đến cảnh giới chúng ta lại có thể điều động một bộ phận lực thiên địa, nếu đạt đến cảnh giới đại viên mãn, vậy có thể khống chế lực thiên địa! Mượn dùng, điều động, khống chế! Lục Ly đại khái đã hiểu được, đây là ba loại cảnh giới hoàn toàn bất đồng. Võ giả tu luyện đến cùng đều dựa vào lực thiên địa, lực thiên địa rèn luyện thân thể, tu luyện chân khí linh lực nguyên lực,... Nếu không có linh khí thiên địa, đừng nói tu luyện, sinh mệnh cũng không thể sinh ra, sinh linh cũng không thể tồn tại. Muốn có lực lượng cường đại, vậy phải nghĩ biện pháp sử dụng lực thiên địa, võ giả bình thường đều là mượn dùng, cường giả sắp đại viên mãn là điều động, cường giả đại viên mãn là khống chế. Đây hoàn toàn là ba loại phương thức khác nhau, cũng đại biểu đẳng cấp cả ba loại lực lượng. Sao mới nhận được tán thành của thiên địa?
Chương 4428 Quỳ xuống vái chào
Thứ này thật phức tạp khó nói, nhưng tình hình chung là tìm hiểu chân ý, hiểu pháp tắc thiên địa sẽ càng dễ dàng nhận được thiên địa tán thành. Dù sao ngươi hiểu pháp tắc thiên địa, hiểu được càng nhiều, pháp tắc thiên địa sẽ càng khắc sâu, càng dễ dàng được tán thành của nó. Lục Ly hơi phiền muội, hắn cau mày trầm mặc không nói. Dực Hoàng uống một ngụm trà, trầm mặc một lát, nói tiếp: - Kỳ thật còn một loại biện pháp, có lẽ còn có một cơ hội. - Biện pháp gì? Đôi mắt Lục Ly sáng ngời, nếu có thể thân thể hoặc linh hồn chứng đạo, vậy Lục Ly khẳng định sẽ không tu luyện chân ý, tốn mấy vạn năm, còn không nhất định được chiến lực hiện tại, hắn cần gì lãng phí thời gian và tinh lực? - Đi Tiên Vực! Vẻ mặt Dực Hoàng ngưng trọng nói: Tiên Vực là một nơi phi thường thần kỳ, nơi đó cũng là bảo địa lớn nhất cả thế giới, có đủ loại phát sinh vô hạn. Nơi đó đã xảy ra rất nhiều kỳ tích, đã dẫn đến rất nhiều truyền kỳ xưa. Đương nhiên... nơi đó cũng cực kỳ nguy hiểm, nguy hiểm hơn Thiên Loạn Tinh Vực ngàn lần! Ách... Lục Ly không ngờ Dực Hoàng nói đến là Tiên Vực? Hơn nữa Tiên Vực nguy hiểm như vậy? Địa phương nguy hiểm như thế khẳng định thi hoành khắp nơi, vậy còn gọi là Tiên Vực sao? Xác định không phải địa ngục sao? Lúc trước Lục Ly có chìa khóa vào Tiên Vực, nhưng đã hủy diệt trong Hủy Diệt Chi Nhãn rồi. Hắn không chút đau lòng. Hắn chán ghét cuộc sống điên cuồng, cuộc sống một mình lưu lạc. Hắn thầm muốn sống cuộc sống an nhàn tạm ổn, có thể nhìn thấy người nhà mạnh khỏe, có thể thấy Lục Minh lớn mạnh. Cho nên hắn trầm mặc một lát, hỏi: - Nói cách khác, khả năng tồn tại khi tiến vào Tiên Vực chưa đến một thành? Dực Hoàng, năm đó người có từng tiến vào Tiên Vực không? - Từng đi vào! Dực Hoàng gật đầu nói: - Không chỉ có ta, mấy đầu sỏ còn lại đều đi vào. Nhưng có đầu sỏ đã chết, đầu sỏ hiện tại là được bổ sung thêm. Ba mươi vạn năm này, Tử Thần tổng cộng khoảng hơn năm mươi võ giả sắp đại viên mãn tiến vào, đi ra chỉ hơn mười. Cả Thiên Loạn Tinh Vực, vạn năm này, Thánh Hoàng tiến vào Tiên Vực khoảng một vạn, đi ra không đến một ngàn. - Quả nhiên không đến một thành! Lục Ly hơi gật đầu, trong đầu không có chút ý niệm, Tiên Vực này không thể đi. Cường giả sắp đại viên mãn thật dễ dàng chết, hắn đi vào, tỷ lệ sống sót sẽ càng thấp, hơn nữa hắn cũng không có chìa khóa tiến vào Tiên Vực... Lục Ly từ biệt Dực Hoàng, trở lại Lục phủ. Bởi vì Lục Hỏa sinh ra, Lục gia lại có thú vui mới. Lục Hỏa là một đứa trẻ rất anh tuấn mà lại thông minh đáng yêu. Lục Nhân Hoàng bởi vì rất là lúng túng, cho nên ở bên Lục Hỏa mấy tháng thì đi bế quan, thê thiếp của Lục Ly thay phiên nhau chăm sóc Lục Hỏa, còn lên kế hoạch bồi dưỡng đặc biệt cho Lục Hỏa, đều là dựa theo tiêu chuẩn bồi dưỡng cao nhất của Vũ gia. Lục Hỏa từ nhỏ đã uống thần dịch đứng đầu, ngâm nước thuốc, trong phòng bố trí Tụ Linh Trận cường đại, mỗi ngày cho ăn linh quả đứng đầu. Cho nên thiên tư của Lục Hỏa cực kỳ cao, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì phỏng chừng hắn đến mười mấy tuổi có thể đạt cảnh giới Ngũ Kiếp, dư sức đột phá cấp Đế, có thể đột phá Thánh Hoàng thì tùy vào vận may. Lục Ly thân là Tuần Tra Sử, có rất nhiều đặc quyền, cộng thêm Lục gia hiện tại không thiếu Thiên Thạch cùng tài nguyên, cho nên sự trưởng thành của Lục Hỏa có thể dự kiến trước. Thân là đệ đệ của Lục Ly, về sau cũng là công tử đứng đầu trong Tử Thần, tương lai cưới hậu đại một Đầu Sỏ cũng là chuyện rất dễ dàng, đương nhiên, có thể cưới được tiểu thư trực hệ đứng đầu hay không thì phải xem Lục Hỏa có đủ cố gắng không. Thiên Lục Giới đang gầy dựng khá tốt, các đệ tử của Lục Minh trưởng thành rất nhanh, mọi thứ phát triển theo hướng tốt đẹp. Điều duy nhất khiến Lục Ly rối rắm là sức chiến đấu tăng lên, muốn chân chính ổn định thì hắn phải nghĩ biện pháp đột phá cảnh giới vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, sau đó chờ một Đầu Sỏ Tử Thần bỏ mạng hoặc là thoái vị thì thay thế lên vị trí Đầu Sỏ, vậy là Lục gia hoàn toàn ổn. Đương nhiên, các cao tầng Lục Minh đã cực kỳ vừa lòng với Ngũ Kiếp hiện tại. Kỳ Vọng Sơn đã bí mật quay về Trung Vương Giới, Lục Ly còn sắp xếp hai Thánh Hoàng bảo hộ hắn, lần này bọn họ trở lại với mục đích mang về một đám thần dược, sau đó đưa qua một đám hạt giống ưu tú. Thiên Lục Giới rất lớn, dễ dàng dung nạp mấy trăm vạn nhân tộc Trung Vương Giới, đương nhiên, Lục Ly sẽ không di chuyển nhiều người như thế vào đây, tối đa đưa thêm mấy vạn con cháu ưu tú, nhóm con cháu này lớn lên là có thể bén rễ nẩy mầm sinh sôi tại đây. Chờ một số võ giả ở đây già đi, xuống dốc thì đưa nhóm cường giả lớn lên này về, vậy là sẽ hình thành vòng tuần hoàn lành tính, Trung Vương Giới cũng có thể càng lúc càng cường. Trung Vương Giới là cố hương của Lục Ly, bên kia thực lực tổng thể quá yếu, tùy tiện một tiểu tộc bên này đi qua có thể diệt Trung Vương Giới. Lục Ly không thể nào luôn chăm sóc bên kia, cho nên chỉ có thể nghĩ biện pháp khiến bên kia tổng thể biến mạnh, tự sinh tự lập, không ngừng vươn lên. Lục Ly bế quan, một bên tiếp tục rèn luyện thân thể, một bên tu luyện linh hồn, đồng thời tiếp tục suy nghĩ đường tu luyện. Lần này bế quan một năm, thân thể trưởng thành trở nên chậm chạp, linh hồn thì vẫn tăng trưởng, nhưng tốc độ chậm lại. Lục Ly suy nghĩ một năm, cuối cùng quyết định xuất quan, tiếp tục bế quan thì hắn sợ suy nghĩ quá bị tẩu hỏa nhập ma. Hắn thật sự nghĩ không ra còn có biện pháp nào khác tăng lên sức chiến đấu, muốn đạt vô hạn đến gần Đại Viên Mãn cơ hồ không thể nào. Lục Ly xuất quan, ở Lục phủ hai ngày rồi ra ngoài tìm Vũ Dương uống rượu. Đúng dịp Vũ Dương ở trong Thiên Việt Thành không ra ngoài, cũng không bế quan, Lục Ly lại đây khiến Vũ Dương rất vui vẻ. Vũ Dương mang theo Lục Ly đi tửu lâu tốt nhất trong thành, ở đây còn có mỹ nhân khiêu vũ, có nhạc sư đàn hát, không khí rất là vui thích. Lục Ly cũng không suy nghĩ nhiều, an nhàn uống rượu xem khiêu vũ, trộm chút thời gian rảnh rỗi.
Chương 4429 Quỳ xuống vái chào (2)
Không khí trong lầu các nhộn nhịp, bởi vì Lục Ly dịch dung nên võ giả trong lầu các không nhận ra hắn. Vũ Dương là khách quen chỗ này, làm người khá thân thiện, cho nên không khí trong đại điện thoải mái, mỗi người ca hát uống rượu. Cộp cộp cộp! Bên ngoài vang lên một chuỗi tiếng bước chân, tiếp đó mấy công tử mặc áo hoa đi vào. Bọn họ vừa bước vào, Vũ Dương đã cau mày, hắn truyền âm cho Lục Ly: - Lê Hành đến! - Lê Hành? Lục Ly nheo mắt nhìn thoáng qua mấy công tử. Bọn họ đều là cảnh giới Thánh Hoàng, có một công tử trẻ tuổi mặc áo đen, tướng mạo rất là anh tuấn, khí chất phi thường đặc biệt, lộ rõ mũi nhọn, giống như là một thanh bảo kiếm vô song. Người này rõ ràng là đệ nhất yêu nghiệt của Tử Thần, Lê Hành, từ việc võ giả trong đại điện lần lượt đứng lên nhìn hắn là biết rồi. Lê Hành phớt lờ các võ giả vái chào mình, liếc qua Vũ Dương, cuối cùng dừng lại trên người Lục Ly. Ước chừng Lê Hành nhận được tin tức, trong Tử Thần đầy rẫy thám báo của các nhà, mỗi cử động đều bị theo dõi. Tuy Lục Ly dịch dung, nhưng lúc đi ra Vũ gia thì hắn không dịch dung, bị thám báo của Lê gia tra xét được. Lục Ly cúi đầu tránh đi ánh mắt của Lê Hành, có mấy chục võ giả ngồi trong đại điện, có thể vào đây thì cơ bản có chút thực lực hoặc là bối cảnh, nơi này tiêu phí không thấp. Một đám võ giả nhìn Lê Hành lại ngó Lục Ly, không biết Lê Hành muốn làm cái gì? Vị công tử bên cạnh Vũ Dương khá lạ mặt. Lê Hành sải bước đến trước bàn của Vũ Dương và Lục Ly, bưng một ly rượu, tự uống một hớp rồi mới nói: - Dương ca, sao uống rượu mà không mang theo ta? Vị bằng hữu mới này của ngươi trông lạ mặt, không giới thiệu cho ta quen sao? Vũ Dương nhìn qua Lục Ly, thấy hắn cúi đầu không nói chuyện, bèn cười nói: - Hành thiếu gia, bằng hữu này của ta tính cách hơi lạnh lùng, nên thôi không giới thiệu. Hành thiếu gia muốn uống rượu thì có khó gì? Cứ vô tư uống, tính tiền phần ta. - Tính cách lạnh lùng? Lê Hành hừ mũi nói: - Vị này giấu đầu lòi đuôi, không lẽ là gian tế? Ta cho rằng nên phân biệt rõ. Lê Hành dứt lời, trong đại điện thoáng chốc yên lặng, tiếng đàn nhạc ngừng bặt. Lê Hành rõ rành rành tới gây sự, quan trọng là đối tượng bị hắn kiếm chuyện cũng là một đại nhân vật, đệ nhất công tử Vũ gia. Nếu hai bên đánh nhau thì có trò vui lớn, võ giả khác đều không dám xem, rất dễ dàng bị liên lụy. Vũ Dương xìu mặt xuống, hành động này chẳng những không cho Lục Ly mặt mũi, còn vả mặt Vũ Dương trước mắt bao người, nói khách nhân hắn mang đến là gian tế? Vậy chứng minh chính hắn cũng có vấn đề. Vũ Dương đang định đứng lên, Lục Ly ngồi bên cạnh vươn tay kéo hắn lại. Tay Lục Ly lóe sáng, một tấm lệnh bài xuất hiện ở trên tay, hắn tùy tiện ném lên bàn: - Thứ này có thể chứng minh ta không phải gian tế sao? Vèo vèo vèo! Vô số ánh mắt quét qua, khi nhìn thấy lệnh bài đều hoàn toàn thay đổi sắc mặt, một đám võ giả lập tức quỳ một gối xuống, trầm giọng quát: - Tham kiến Lục Tuần Tra Sử! Trên lệnh bài kia có khắc hai chữ ‘tuần tra’, Tử Thần chỉ có một Tuần Tra Sử, đó là Lục Ly. Tuần Tra Sử ở trong Tử Thần có địa vị quyền lợi sánh bằng Chấp Pháp Trưởng Lão, dù là Vương Bài Tử Thần gặp Lục Ly đều phải quỳ xuống vái chào. - Ồ? Lê Hành hơi nhướng mày nói: - Thì ra là Lục Tuần Tra Sử, Tuần Tra Sử chớ trách, ngươi không hiển lộ hình dáng, ta không thể nhận ra ngươi, còn cho rằng là gian tế, chớ trách chớ trách. - Không trách, không trách. Trên mặt Lục Ly lóe tia sáng, biến về bộ dạng vốn có, hắn nâng lên lệnh bài, lạnh băng nhìn Lê Hành, hỏi: - Thấy Tuần Tra Sử mà các ngươi không biết quỳ xuống vái chào sao? Các ngươi đều quên quy củ của Tử Thần? Quy củ của Tử Thần là Tử Thần cấp thấp thấy Tử Thần cấp cao phải quỳ một gối xuống vái chào. Tử Thần cấp cao đều là dùng nắm đấm vươn lên, đại biểu sức chiến đấu cường đại. Võ đạo vốn đã là cường giả làm vua, võ giả cấp thấp trông thấy võ giả cấp cao phải quỳ xuống là sự tôn kính với võ đạo. Trên Vương Bài Tử Thần là Chấp Pháp Trưởng Lão, có thể trở thành Chấp Pháp Trưởng Lão thì sức chiến đấu đều là cực kỳ khủng bố. Chấp Pháp Trưởng Lão ban đầu đều là người nổi bật trong Vương Bài Tử Thần, cũng là từ núi thây biển máu giết ra. Cho nên Tử Thần đặt ra quy củ là trông thấy Chấp Pháp Trưởng Lão nhất định phải quỳ một gối xuống vái chào. Tuần Tra Sử và Chấp Pháp Trưởng Lão cùng cấp bậc, vậy nên khi gặp Tuần Tra Sử cũng phải quỳ xuống vái chào. Đương nhiên quy củ là chết, chỉ cần Lục Ly không truy cứu, võ giả khác có thể quỳ xuống hoặc không quỳ. Giống như Vũ Dương, Lục Ly thường xuyên gặp mặt hắn, chẳng lẽ Vũ Dương cũng cần mỗi lần đều quỳ lạy hắn sao? Vốn trong thành có quy tắc ngầm, hậu đại của Đầu Sỏ, Vương Bài Tử Thần ưu tú thấy Chấp Pháp Trưởng Lão đều không cần quỳ xuống vái chào, tối đa khom người vái là được. Nhưng giờ phút này Lục Ly truy cứu thì dựa theo quy tắc Tử Thần, Lê Hành thấy Lục Ly nhất định phải vái chào, còn nhất định phải quỳ một gối xuống. Lục Ly dứt lời, bầu không khí toàn trường trở nên càng thêm nghiêm túc áp lực. Những công tử, võ giả khác ước gì bay ra ngoài, vở kịch này không nên xem, nhìn lâu hơn có lẽ sẽ xảy ra chuyện. Lê Hành là ai? Đó là bảo bối của nhà Đầu Sỏ lớn nhất, là yêu nghiệt quét ngang thế hệ trẻ, Mạc Thiên Thiên là tiểu ma nữ thì vị này tuyệt đối là tiểu ma vương. Thế hệ trẻ trong Tử Thần, không ai dám chọc vào Lê Hành, các nguyên lão đều nhường nhịn hắn, hắn là tiểu bá vương của Tử Thần. Vậy mà Lục Ly bắt Lê Hành quỳ xuống? Lục Ly đúng là Tuần Tra Sử, nhưng Lục Ly là người từ ngoài đến, hơn nữa trở thành Tuần Tra Sử chưa được bao lâu, căn cơ trong Tử Thần rất cạn. Nếu gây chuyện, không gây lớn chuyện thì không sao, nếu ồn ào lên thì tất cả Đầu Sỏ rất có thể đều sẽ đứng về phía Lê Hành, đến lúc đó cục diện có lẽ không thể cứu vãn. - Ha ha! Lê Hành không giận ngược lại cười, hắn nhìn Lục Ly suốt mười giây mới hỏi: - Ngươi có chắc không, Lục Tuần Tra Sử của ta? Ngươi có chắc muốn ta... quỳ hướng ngài?
Chương 4430 Tiên Vực loạn chiến
Lục Ly mặt không cảm xúc gật đầu nói: - Đây là quy củ của Tử Thần, ngươi từ nhỏ lớn lên trong Tử Thần, lẽ nào không biết quy định này? - Có quy định đó! Lê Hành cười gật đầu nói: - Nhưng nó vô hiệu với ta, bởi vì trừ chín Đầu Sỏ ra, ta chưa từng quỳ trước người khác. Ngươi cảm thấy ngươi có tư cách hơn nhóm Nhung Hoàng, Húc Hoàng sao? - Nói nhảm nhiều như vậy! Lục Ly vẫn mặt không cảm xúc nói: - Có quỳ không? Không quỳ thì ta sẽ thông báo cho Hình Phạt Đường! - Ha ha ha ha ha ha! Lê Hành cười lớn, khí thế trên người tăng lên vùn vụt, giống như một con cự thú bị đánh thức trong giấc ngủ, hắn rống lên: - Đi kêu đi! Ngươi đi thông báo Hình Phạt Đường đi, xem bọn họ có dám bắt ta không? Muốn khiến ta quỳ xuống cũng được, ngươi cùng ta đi quyết đấu tràng đánh một trận, nếu ngươi có thể thắng ta thì ta hai đầu gối quỳ xuống, dập đầu mười cái trước ngươi. Còn nếu ngươi thua thì hãy dập đầu mười cái với ta, chịu không? Có dám hay không hả Lục Tuần Tra Sử của ta?! Lê Hành luôn muốn đánh một trận với Lục Ly, lúc trước có thả ra tiếng gió, nhưng Lục Ly không tiếp chiêu, trực tiếp không nhìn. Giờ phút này hắn phát ra khiêu chiến ngay trước mặt Lục Ly, việc này cũng sẽ rất nhanh truyền khắp toàn bộ Tử Thần, nếu Lục Ly không dám ứng chiến thì chắc chắn ảnh hưởng danh dự của Lục Ly, cũng mất nhiều uy tín. Ánh mắt toàn trường đều tập trung vào Lục Ly, muốn nhìn xem hắn ứng đối như thế nào. Lục Ly vẫn mặt không cảm xúc, hắn lạnh lùng vung tay lên nói: - Vũ Dương, phát tín hiệu, kêu thống lĩnh của Hình Phạt Đường lại đây! Vũ Dương có chút chần chừ, nhưng ánh mắt của Lục Ly kiên định không dao động, Vũ Dương đành cắn răng lấy ra một đạn tín hiệu ném ra ngoài cửa sổ. Đạn tín hiệu ở giữa không trung nổ tung, kinh động toàn thành, vô số thần niệm lập tức quét qua bên này. Sắc mặt Lê Hành trở nên rất khó coi, Lục Ly thật sự kêu Hình Phạt Đường? Bây giờ thần niệm của vô số võ giả toàn thành quét qua, nếu hắn bị Hình Phạt Đường mang đi thì mất hết mặt mũi. Lục Ly lạnh lùng nói: - Lê Hành, thực lực của ngươi không kém, nhưng ngươi còn chưa có tư cách trở thành đối thủ của ta, chờ khi nào ngươi đột phá cảnh giới vô hạn đến gần Đại Viên Mãn hoặc dựa vào sức mạnh cá nhân đè ép được một đại tộc thì hãy đến tìm ta khiêu chiến. Vèo! Bên ngoài vang lên từng đợt tiếng xé gió, năm Thánh Hoàng bay nhanh đến, thoáng chốc đi vào lầu các. Thần niệm của bọn họ đã sớm tra xét tình huống nơi này, sắc mặt đều có chút cay đắng, bọn họ không dám chọc vào bên nào. Một thống lĩnh Hình Phạt Đường mang đội nhìn qua Lục Ly, khom người vái chào rồi hỏi: - Tuần Tra Sử, xin hỏi truyền gọi chúng ta có gì sai bảo? Lục Ly chỉ hướng Lê Hành, nói: - Lê Hành xúc phạm hình phạt của Tử Thần, thấy bổn Tuần Tra Sử nhưng không quỳ xuống vái chào, còn buông lời khiêu khích, mang về giáo dục đi. Thống lĩnh kia sắc mặt càng thêm cay đắng, hắn cười nịnh với Lục Ly, truyền âm nói: - Lục Tuần Tra Sử, chút chuyện nhỏ, không cần thiết gây lớn vậy đi? Bên Lê Hoàng... - Không có quy củ thì không thành khuôn phép! Lục Ly không có truyền âm, trực tiếp nói: - Nếu mỗi người đều có thể mạo phạm ta, vậy quy củ của Tử Thần còn có ý nghĩa gì? Tử Thần lớn như vậy, không có quy củ sẽ hỗn loạn như thế nào? Hình Phạt Đường các ngươi tồn tại có ý nghĩa gì? Chấp hành mệnh lệnh! - Rõ! Thống lĩnh Hình Phạt Đường không dám nói nhiều, cười gượng nói với Lê Hành: - Lê Hành, mời đi theo chúng ta một chuyến! - Ha ha! Lê Hành cười nhạt nhìn Lục Ly, lắc đầu nói: - Lục Tuần Tra Sử, ngươi thật khiến người thất vọng. Lê Hành nói xong xoay người đi ra ngoài, quay đầu liếc thống lĩnh kia, giục: - Đi thôi, còn ngẩn ra làm cái gì? Đi Hình Phạt Đường, nên phán xử như thế nào thì cứ phán, ta đều tiếp thụ! - Cáo từ! Thống lĩnh Hình Phạt Đường chắp tay hướng Lục Ly, vội vàng mang theo mấy Thánh Hoàng đi theo phía sau Lê Hành, bộ dạng đó có giống như áp giải không? Quả thực giống như là hộ tống Lê Hành đi. Lê Hành rời đi, công tử và võ giả khác thi nhau cáo lui, dường như sợ chậm một chút sẽ bị Lục Ly đưa đi Hình Phạt Đường. Chỉ giây lát, cả đám đi hết không còn lại một người. - Lục Ly! Vũ Dương khe khẽ thở dài, nói: - Việc này e rằng lập tức sẽ truyền khắp toàn bộ Tử Thần, ngươi làm vậy thì uy tín của ngươi chắc chắn sẽ bị đả kích nặng, nhưng ngươi đánh với hắn thì cũng phiền phức, ài... - Không sao cả! Lục Ly nhún vai nói: - Ta muốn uy tín làm cái gì? Hơn nữa tiếng tăm của ta không phải dựa vào so dũng khí với công tử ca. Ta vốn không quan tâm Tử Thần, cho nên chẳng cần cái nhìn của các Tử Thần đối với ta. - Cũng phải. Vũ Dương nhẹ gật đầu, hai người đứng lên đi hướng trang viên nơi Vũ Dương ngụ lại, ngồi trong thành bảo giây lát, một võ giả mặc áo đen đi vào, đưa lên một phong thư. Lục Ly đang chuẩn bị đứng lên cáo từ tị hiềm, Vũ Dương lại khoát tay nói: - Không cần, quan hệ giữa chúng ta như thế nào? Hơn nữa ngươi chính là Tuần Tra Sử, ngươi có tư cách xem xét tình báo trong Tử Thần. - Ủa? Vũ Dương nhìn lướt qua, trên mặt lộ ra một chút kinh ngạc, hắn thì thào nói: - Có mấy cường giả từ Tiên Vực đi ra, mang đến một ít tin tức, Tiên Vực hiện đang loạn chiến lớn. - Tiên Vực loạn chiến lớn? Lục Ly có một chút hứng thú, Dực Hoàng từng nói Tiên Vực nguy hiểm hơn Thiên Loạn Tinh Vực gấp một nghìn lần, nơi này đã loạn như vậy thì Tiên Vực còn loạn đến mức nào nữa? Có chắc nơi đó là Tiên Vực chứ không phải địa ngục? Nhìn thấy Lục Ly cảm thấy hứng thú, Vũ Dương đưa qua lá thư trong tay, giải thích rằng: - Trong này viết nhi tử của Tiên Vực Đông Cảnh Chi Vương và nhi tử của Bắc Cảnh Chi Vương phát sinh xung đột, hai bên đều triệu tập nhiều quân đội loạn chiến. Nghe nói Đông Cảnh Chi Vương là một con tiên thú, nhi tử của hắn vừa trở về không lâu, lấy tên Lục Tiểu Bạch, họ giống như ngươi. - Lục? Tiểu Bạch? Trong linh hồn của Lục Ly rung lên, cảm giác như nghe tiếng sét giữa trời xanh, hắn bỗng nảy ra một ý tưởng hơi kỳ diệu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK