Mục lục
Long Đế Bất Diệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4546 Có tư cách không?
Thánh Hoàng hậu kỳ kia cười khẩy nói: - Bổn tọa đứng ở đây, nếu ngươi có thể giết chết ta, bổn tọa sẽ khiến bọn họ thả ngươi đi vào nội thành, như thế nào? Vù vù vù! Bên này náo nhiệt dẫn tới rất nhiều võ giả chú ý, một ít võ giả đi tới gần, còn có rất nhiều thần niệm vươn ra. Lục Ly phát hiện trong nội thành có vài luồng thần niệm quét đến, đều là chí cường giả. Đáng tiếc không có hơi thở mà hắn quen thuộc, Lục Tiểu Bạch cũng không có vươn ra thần niệm. Lục Ly lạnh lùng cười, lớn tiếng nói: - Trong thành có thể động võ sao? Ta giết ngươi, cường giả trong thành các ngươi sẽ không nổi giận sao? - Nào nào, nhào vô! Thánh Hoàng hậu kỳ ngoắc ngón tay nói: - Chỉ cần ngươi có thể giết chết ta, đám huynh đệ chúng ta bảo đảm cho ngươi đi vào nội thành, các cường giả đại nhân trong thành chắc chắn cũng sẽ không so đo. - Ngươi nói thì ta không tin! Lục Ly ngạo nhiên nói: - Để một đại nhân vật trong nội thành các ngươi đi ra bảo chứng cho ta thì ta sẽ ra tay. Hơn nữa nếu ta không giết chết ngươi, ta cam nguyện chịu chết, cá hay không? Lời của Lục Ly dẫn tới bốn phía một mảnh xáo động, Lục Ly là chán sống sao? Một cấp Đế dám can đảm khiêu chiến Thánh Hoàng hậu kỳ? Nếu Lục Ly không phải muốn chết thì chắc chắn có chỗ dựa vào. Nụ cười trên mặt mười Thánh Hoàng đông lại, nhưng lời đã thốt ra, nhiều võ giả trong thành đều chú ý cảnh này, sao Thánh Hoàng hậu kỳ này có thể lùi bước? Vấn đề ở chỗ Lục Ly cần một chí cường giả đi bảo chứng, chẳng lẽ hắn phải đi mời một chí cường giả đứng ra làm bảo đảm? Thánh Hoàng hậu kỳ chỉ có thể hừ lạnh một tiếng nói: - Không cần bảo đảm gì cả, ngươi và ta ra khỏi thành đánh một trận là được, ngươi có thể đánh chết bổn tọa thì chúng ta cho ngươi vào nội thành! - Tốt! Lục Ly trầm giọng quát, theo sau bước nhanh ra ngoài thành, Thánh Hoàng ngẫm nghĩ rồi lao ra ngoài. Thủ vệ nội thành và mấy Thánh Hoàng đi ra, trong thành còn có vô số võ giả đi theo xem náo nhiệt. Một cấp Đế khiêu chiến một Thánh Hoàng hậu kỳ, loại chuyện này thật đúng là ít thấy, đặc biệt là cấp Đế này còn nói đến từ Vân Vương Thành? Dù sao ở trong thành ăn không ngồi rồi, chẳng bằng ra ngoài xem xiếc thú. Một đám võ giả xông ra ngoài, ngoài thành rất nhanh tụ tập mấy vạn võ giả, còn có thám báo, võ giả vốn ở bên ngoài khi thấy tình huống nơi này thì xúm lại. Thánh Hoàng hậu kỳ đứng ngạo nghễ giữa không trung, lạnh lùng nhìn Lục Ly nói: - Bổn tọa nhường cho ngươi công kích ba lần trước, miễn cho nói Thần Khải Thành ta khi dễ ngươi! - Tốt! Lục Ly cười cười, theo sau cả người bay lên, chậm rãi bay hướng Thánh Hoàng hậu kỳ. Thánh Hoàng hậu kỳ không né, người dâng lên một vòng sáng màu vàng đất, ngạo nhiên đứng ở giữa không trung. Bộ dạng này của hắn giống như con sư tử đực nhìn con dê húc sừng lao về phía mình. Đây là cảm giác của vô số quân sĩ xung quanh, bọn họ thấy cảnh này càng giống màn kịch, kịch xiếc khỉ. Lục Ly chậm rãi bay đi, mãi khi đến trước mặt Thánh Hoàng hậu kỳ trăm trượng hắn còn chưa ngừng, hơn nữa cũng không công kích, tiếp tục bay tới trước. Võ giả ở gần vây xem chớp chớp mắt thấy ngại giùm, chẳng lẽ Lục Ly muốn giống như mụ đàn bà chanh chua đấm ngực Thánh Hoàng hậu kỳ? Thánh Hoàng hậu kỳ cũng không cho là đúng, cười tủm tỉm nhìn Lục Ly. Chờ Lục Ly ra tay, đừng nói trăm trượng, e rằng khoảng cách một trượng thì khi Lục Ly ra tay hắn cũng có thể dễ dàng tránh đi. Tám mươi trượng, năm mươi trượng, mười trượng! Lục Ly đã gần trong gang tấc, giây tiếp theo sẽ gần sát Thánh Hoàng hậu kỳ, vào thời khắc này hắn cũng rốt cuộc động. Đôi mắt của hắn bắn ra hai tia sáng, chợt lóe rồi chui vào Thánh Hoàng hậu kỳ, sau đó Lục Ly lắc người, trong tay sáng lên tia sáng Hủy Diệt Thần Dịch, vỗ nhẹ vào vòng sáng màu vàng. Bùm! Vòng sáng màu vàng nổ tung, Hủy Diệt Thần Dịch trong tay Lục Ly biến mất, hắn bóp cổ Thánh Hoàng hậu kỳ, tay hơi sáng lên ánh sáng đen, nếu hắn mà gồng sức thì cổ của Thánh Hoàng hậu kỳ này sẽ gãy. - A... Công kích của Lục Ly chỉ trong một giây, rất nhiều võ giả còn chưa phản ứng lại, tay của Lục Ly đã bóp cổ Thánh Hoàng hậu kỳ này. Giây phút này, Thánh Hoàng hậu kỳ cũng tỉnh táo lại, hắn cảm thụ được nguy cơ trí mạng truyền đến từ bàn tay kia, thoáng chốc hoàn toàn thay đổi sắc mặt. - Đừng nhúc nhích lung tung! Giọng Lục Ly lạnh băng vang lên, hắn nói: - Ta có thể dễ dàng phá vỡ phòng ngự của ngươi thì tự nhiên cũng có thể dễ dàng bóp nát cổ, đầu của ngươi. Không cần chất vấn sức chiến đấu của ta, ta đã giết nhiều võ giả cấp bậc cỡ như ngươi, ta từng giết một cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn! Xôn xao! Bốn phía thoáng chốc vang lên một mảnh xáo động, nếu vừa rồi Lục Ly không lộ ra chiêu này, e rằng tất cả sẽ cho rằng Lục Ly đang nói giỡn, hiện tại mọi người cảm giác hình như là thật. Một cấp Đế đều có thể ngay mặt giây giết Thánh Hoàng hậu kỳ thì cũng có khả năng đánh chết cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn. Vèo! Cơ thể Lục Ly lui về phía sau nghìn trượng, đứng sừng sững ở giữa không trung, theo sau bên ngoài thân thể của hắn rực cháy lửa màu đen, sóng nhiệt khủng bố khiến võ giả bốn phía kinh hoàng lùi nhanh, trong mắt đều là vẻ hoảng sợ, tựa như trông thấy một lệ quỷ. Lục Ly nhìn chung quanh, ngạo nhiên nói: - Bây giờ ta có tư cách vào nội thành chưa? Đã có tư cách bái kiến Lục Tiểu Bạch đại nhân chưa? Lửa màu đen! Còn là lửa khiến vô số Thánh Hoàng đều vô cùng kiêng kỵ, trong lòng nổi lên nguy cơ trí mạng. Điều này khiến tất cả võ giả nhớ đến tin đồn nghe được trong thời gian gần đây, nhớ đến một cường giả. Hỏa Ma! Trông thấy lửa này, rất nhiều võ giả đều xác định không sai, xem ra tin đồn là thật, lửa này đốt chết cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn là đúng rồi. Nơi đây cũng ẩn giấu một ít cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, bọn họ cảm giác nếu bị lửa đánh trúng thì phải chết.
Chương 4547 Không muốn gặp ngươi
Lục Ly có năng lực giết cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, nhưng không đại biểu hắn có tư cách bái kiến Lục Tiểu Bạch. Khi Lục Ly hét ra câu như vậy, kết hợp ván cược lúc trước, ngược lại toát ra khí thế. Đáng tiếc Thánh Hoàng hậu kỳ này không thể tự làm chủ, thậm chí gây lớn chuyện như vậy nhưng hắn không có tư cách thả Lục Ly đi vào nội thành. Lỡ như Lục Ly là thích khách do quân địch phái tới, dùng lửa đen đốt chết Lục Tiểu Bạch thì sao? Sắc mặt Thánh Hoàng hậu kỳ lúc xanh lúc trắng, cảm giác chính mình không chỉ biến thành một tên hề mà còn tiến lùi khó khăn, không biết làm sao. Oong! Vào thời khắc này, giữa không trung dao động, một lão nhân râu dài màu nâu xuất hiện ở giữa không trung. Khi lão nhân xuất hiện, Thánh Hoàng hậu kỳ kia và nhiều quân sĩ lập tức quỳ một gối xuống, trầm giọng quát: - Tham kiến Vũ đại nhân! Vũ đại nhân này hẳn là một con tiên thú, thú uy trên người rất nặng, Lục Ly đối diện với hắn, Vũ đại nhân cũng nhìn Lục Ly, hắn mở miệng hỏi: - Các hạ đến từ Vân Vương Thành? Đến bái kiến tiểu chủ nhà ta có chuyện gì quan trọng? Lục Ly suy nghĩ một hồi, nói: - Các hạ chờ một chút! Hắn lấy ra giấy bút, viết vẽ, tài vẽ của hắn khá tốt, đầu tiên là vẽ một con tiểu thú, nét vẽ sống động, giống hệt Tiểu Bạch. Sau đó Lục Ly vẽ bối cảnh, là Địch Long bộ lạc, còn vẽ hình của hắn, vẽ Lục Linh. Lục Ly chỉ mất ba nén nhang đã vẽ xong, tuy rằng có chút đơn sơ, chi tiết không đủ hoàn thiện, nhưng nhìn thoáng qua sẽ nhận ra hắn và Tiểu Bạch. Lục Ly cuộn bức tranh lại bỏ vào một cái hộp, ném cho Vũ đại nhân, nói: - Thỉnh vị đại nhân này hỗ trợ giao cho Lục Tiểu Bạch đại nhân, hắn xem xong sẽ hiểu, tự nhiên sẽ hạ lệnh khiến ta đi vào. - Ồ? Mắt Vũ đại nhân lóe tia sáng, không lập tức đi vào, mà là hỏi: - Các hạ quen tiểu chủ nhà ta? Trong lòng Lục Ly thật ra đã có tám phần nắm chắc Lục Tiểu Bạch là Tiểu Bạch, tự nhiên gật đầu nói: - Ta và Lục Tiểu Bạch là quen biết cũ, là bằng hữu rất tốt! Hắn xem cái hộp tự nhiên sẽ đi ra nhận ta! - Tốt! Vũ đại nhân gật đầu nói: - Hy vọng các hạ không cần lừa gạt bổn tọa, nếu không thì tiểu chủ tức giận, bổn tọa chỉ có thể tính sổ với các hạ! Lục Ly nhẹ gật đầu, Vũ đại nhân lắc người bay đi vào. Bên ngoài, một đám võ giả đều bắt đầu châu đầu ghé tai nghị luận. Chưa từng nghe Lục Tiểu Bạch có bằng hữu gì, Hỏa Ma mới nổi tiếng gần đây thôi, sao có quen biết với Lục Tiểu Bạch được? Mấu chốt nhất là Lục Ly nói hắn đến từ Vân Vương Thành, Đông Cảnh và Nam Cảnh là đối địch, năm xưa Đông Cảnh giết vào Nam Cảnh, Vân Vương Thành suýt chút bị san bằng, vô số cường giả Vân gia bị đánh chết, Lục Tiểu Bạch sao có thể quen biết với võ giả của Vân gia được? Chúng cường giả đều lặng lẽ chờ đợi, chờ đợi Lục Tiểu Bạch đáp lại. Vũ đại nhân đi vào, chờ nửa canh giờ đều không tin tức. Lục Ly có chút buồn bực, đám võ giả ở bên ngoài bàn tán càng ồn ào, ánh mắt nhìn hắn càng không tốt. Nếu Lục Ly có quen biết với Lục Tiểu Bạch thì giờ phút này Vũ đại nhân đã sớm đi ra rồi chứ? Trong lòng Lục Ly cũng trầm xuống, nếu Lục Tiểu Bạch là Tiểu Bạch, vừa trông thấy cuộn tranh của hắn chắc chắn sẽ đi ra ngay, tại sao nửa canh giờ đều không có phản ứng? Chẳng lẽ Lục Tiểu Bạch không phải Tiểu Bạch, chẳng lẽ hắn đoán sai? Khi trong lòng Lục Ly phập phồng lo sợ thì một luồng sáng bay tới, Vũ đại nhân đi ra, hắn mặt không cảm xúc nhìn Lục Ly nói: - Xin lỗi, tiểu chủ nhà ta không muốn gặp ngươi, thỉnh các hạ rời đi! - A? Lục Ly lộ vẻ mặt chấn kinh ngạc nhiên, biểu cảm không tin nổi, Lục Tiểu Bạch không muốn gặp hắn? Vậy tức là Lục Tiểu Bạch không phải Tiểu Bạch, lúc trước hắn đã đoán sai. Nếu không phải Tiểu Bạch thì tại sao họ Lục? Tại sao tên Tiểu Bạch? Tại sao nơi này gọi là Thần Khải Thành? Lục Ly đột nhiên có một loại cảm giác trời đất quay cuồng, vất vả cực khổ chạy tới Đông Cảnh, lại nhận được kết cục như vậy, hỏi sao hắn cam lòng? Hắn thậm chí rất muốn xông đi vào thành, nhìn thẳng vào mặt Lục Tiểu Bạch, có như vậy hắn mới chết tâm. - Hừ, ta đã sớm nói, võ giả của Vân gia sao có thể quen biết tiểu chủ được? - Hắn có tư cách này sao? Tiểu chủ là thân phận như thế nào? Hắn là cái thá gì mà dám nói quen tiểu chủ? Tự dát vàng lên mặt mình. - Đúng rồi, ta kiến nghị trực tiếp đánh chết cuồng đồ như vậy, dám đến Thần Khải Thành chúng ta diễu võ dương oai, hắn cho rằng hắn là ai? Bốn phía truyền đến từng âm thanh châm chọc mỉa mai, rất nhiều võ giả thậm chí ánh mắt lộ ra hung quang, nếu Vũ đại nhân ra lệnh một tiếng, e rằng toàn bộ sẽ ùa lên chém Lục Ly thành mười tám khúc. Vũ đại nhân phất tay ra hiệu võ giả bốn phía bình tĩnh đừng nóng, hắn nhìn Lục Ly nói: - Mời các hạ hãy trở về, Thần Khải Thành không hoan nghênh ngươi! Giọng điệu của Vũ đại nhân trở nên lạnh băng, ý tứ rất rõ ràng, nếu Lục Ly còn càn quấy ở đây thì bọn họ sẽ ra tay. Các quân sĩ ở xung quanh lạnh như băng nhìn Lục Ly. Lục Ly thở hắt ra một hơi dài, theo sau khom người nói: - Vũ đại nhân, có thể cho một cơ hội, khiến ta gặp mặt Lục Tiểu Bạch đại nhân một lần được không? - Không được! Vũ đại nhân phi thường khẳng định nói: - Thần Khải Thành không hoan nghênh ngươi, về sau ngươi cũng không được đi vào Thần Khải Thành, thỉnh lập tức rời đi, nếu không thì sẽ là kẻ địch của chúng ta! Oong! Vũ đại nhân dứt lời, đám quân sĩ xung quanh đều lấy ra binh khí, như hổ rình mồi nhìn chằm chằm Lục Ly, nếu Lục Ly còn dám nói nhảm e rằng cả đám sẽ xúm lại vây công. - Được rồi! Lục Ly cười gượng, thân thể hóa thành luồng sáng lấp lánh về phía tây, rất nhanh liền biến mất ở phía cuối chân trời xa. Vũ đại nhân nhìn theo Lục Ly rời đi, ánh mắt của hắn lấp lóe giây lát, truyền âm cho một cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn ở gần đó: - Ngươi đi theo dõi, xem hắn có núp gần đây không? Nếu ẩn nấp thì đuổi đi. - Rõ!
Chương 4548 Quỷ Thần Sơn
Cường giả này nhẹ gật đầu, theo sau lắc người biến mất, đuổi theo Lục Ly. Nhưng cường giả này đuổi theo nửa canh giờ thì phát hiện đã mất bóng dáng của Lục Ly. Tốc độ của Lục Ly cũng không nhanh, đây là cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, đuổi theo ngay khi Lục Ly vừa đi, với tốc độ của hắn hoàn toàn có thể dễ dàng đuổi theo kịp Lục Ly, nhưng bây giờ phát hiện mất dấu vết của Lục Ly. Chẳng lẽ Lục Ly là chí cường giả ẩn tàng? Cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn này không bỏ cuộc, lùng sục bốn phía, báo cho thám báo ở gần đó cùng nhau truy tung, nhưng tìm kiếm bảy, tám ngày đều không tìm được Lục Ly. Chí cường giả này trở về phục mệnh, xem ra Lục Ly đã rời khỏi, Vũ đại nhân cũng không nói gì, chỉ nhẹ gật đầu, không tiếp tục để ý. Vũ đại nhân dặn dò trong thành chú ý theo dõi, đừng để Lục Ly lẫn vào trong thành là được. Lục Ly có thể đánh chết cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, nhưng trong thành có nhiều cường giả cấp bậc cỡ này, dù hắn lẻn vào được thì chỉ có thể là tìm cái chết! Lục Ly không có đi! Hắn lặn lội ức vạn dặm đến nơi này, làm sao có thể chưa thấy mặt Lục Tiểu Bạch đã đi rồi? Hơn nữa vừa rồi rõ ràng có một ít điểm đáng ngờ. Đi vào đưa thư thì cần gì nửa canh giờ? Lục Tiểu Bạch nói không gặp? Dựa theo tình huống bình thường thì Lục Tiểu Bạch không gặp đại biểu Lục Ly nói dối, hắn không quen biết Lục Tiểu Bạch. Nếu không phải người quen cũ thì cường giả của Thần Khải Thành chắc chắn sẽ bất mãn với Lục Ly. Nếu Lục Ly là Vũ đại nhân thì không chừng sẽ ra tay, bắt lấy hắn khảo vấn có phải là gian tế không? Giả mạo người quen cũ của Lục Tiểu Bạch có mục đích gì? Đưa tin hết nửa canh giờ, sau khi đi ra thì lễ phép tiễn Lục Ly đi? Không lộ vẻ tức giận, trong này chắc chắn có vấn đề, Lục Ly suy đoán, rất có thể Lục Tiểu Bạch chưa xem thư hắn gửi. Cho nên trước khi gặp Lục Tiểu Bạch, chắc chắn Lục Ly sẽ không rời đi, hắn chỉ rời khỏi mấy trăm vạn dặm rồi vào Pháp Giới. Chí cường giả ở phía sau truy tung đến, không tìm được Lục Ly là bởi vì nguyên nhân này, đừng nói chỉ là một chí cường giả, cho dù xuất động mấy chục người cũng không tìm được hắn. Lục Ly kiên nhẫn chờ đợi mấy ngày, xác định bên ngoài không có nhiều cường giả truy tung mình, hắn lắc người đi ra ngoài, trực tiếp tiềm hành. Hắn không đi Thần Khải Thành, mà là trực tiếp đi phương bắc, bởi vì phía trước tìm hiểu tình báo là Lục Tiểu Bạch đánh với nhi tử của Bắc Cảnh Chi vương. Nếu Lục Tiểu Bạch muốn đi chiến trường, chắc chắn phải đi từ mạn bắc. Đương nhiên! Trong Thần Khải Thành chắc có tế đàn truyền tống, trực tiếp truyền tống đi đại thành mạn bắc, nếu vậy thì Lục Ly không còn cách nào, chỉ có thể lại đi chiến trường mạn bắc. Lặn lội xa như vậy đến Đông Cảnh, làm sao có thể dễ dàng rút đi? Không gặp mặt Lục Tiểu Bạch thì hắn tuyệt đối sẽ không trở lại. Lục Ly đi một tòa tiểu thành ở vị trí chính mạn bắc, giao Thiên Thạch là được cho vào, không cần lệnh bài gì đó. Hắn ngụy trang thành một yêu tộc, thú uy trên người nồng nặc, như vậy mới không bắt mắt. Hắn ở trong thành dễ tìm hiểu tin tức, đương nhiên hắn không dám loạn đi tìm hiểu tình huống của Lục Tiểu Bạch, rất dễ khiến thuộc hạ của Lục Tiểu Bạch chú ý, thành trì này chắc chắn có nhiều thuộc hạ của Lục Tiểu Bạch, ước chừng không ít thám báo ẩn nấp. Ở trong thành đợi hơn mười ngày, Lục Ly được đến một tin tức. Tin tức này không cần tìm hiểu, bởi vì võ giả toàn thành đều đang thảo luận, làm Lục Ly câm nín. Lục Tiểu Bạch đi rồi! Mang theo rất nhiều cường giả truyền tống đi thành trì mạn bắc, nghe nói sau khi xuất quan, sức chiến đấu của Lục Tiểu Bạch tăng nhiều, hắn thề lần này phải đè nhi tử của Bắc Cảnh Chi Vương xuống bồn cầu mà đánh. Nếu tin tức truyền khắp thành thì không cần chất vấn có đáng tin hay không, chắc chắn Lục Tiểu Bạch đã đi. Với tính cách ngồi không yên của Lục Tiểu Bạch, sau khi xuất quan thực lực tăng mạnh thì tự nhiên sẽ đi chiến trường, điều này thật ra cũng rất dễ đoán. Lục Ly đau đầu, bởi vì chiến trường nằm ở chỗ giao giới Bắc Cảnh và Đông Cảnh, cách bên này rất xa, dưới tình huống bình thường mà Lục Ly không xảy ra vấn đề thì cần hơn một năm. Đông Cảnh đã loạn như vậy, lúc Lục Ly đến thì suýt chết, lại đi mạn bắc xa như vậy, Lục Ly càng thêm đau đầu. Hắn xem bản đồ, cuối cùng quyết định đi Quỷ Thần Sơn trước, Quỷ Thần Sơn ở tây bắc, đưa Tử Hề đi Quỷ Thần Sơn trước rồi hắn mới đến chiến trường mạn bắc. - Ài... Lục Ly khe khẽ thở dài, cũng không biết tại sao vị Vũ đại nhân này che giấu tin tức? Trong lòng hắn nhận định Vũ đại nhân căn bản không đưa tin cho Lục Tiểu Bạch. Chẳng lẽ là không muốn khiến Tiểu Bạch không có giao tiếp gì với người quen cũ? Nhưng hắn không hề muốn mang Tiểu Bạch đi, chỉ muốn xác định có phải là Tiểu Bạch, xác định rồi thì hắn yên lòng. - Mệt quá! Lục Ly khổ não gãi gãi đầu, theo sau trực tiếp đi vào trong Pháp Giới nghỉ ngơi, trước khi xuất phát phải nghỉ ngơi dưỡng sức, ở Đông Cảnh không có thương thuyền, cho dù có Lục Ly cũng không dám cưỡi. Nghỉ ngơi ba ngày, Lục Ly lại lần nữa khởi hành, đây không phải là chuyến đi vui vẻ thoải mái, nếu đường về có lẽ Lục Ly sẽ thoải mái hơn, nhưng đây là chạy tới mạn bắc, càng rời xa Thiên Hà Thành. Lục Ly thả Tử Hề ra, khiến Tử Hề cảm ứng tình huống bốn phía. Tử Hề nghe nói muốn đi Quỷ Thần Sơn thì tò mò hỏi: - Lục ca ca, đã gặp được người mà ca ca muốn gặp chưa? - Chưa! Lục Ly có chút chán nản nói: - Còn chưa gặp được, hắn đi mạn bắc, ta đưa ngươi đi Quỷ Thần Sơn trước rồi sẽ đi mạn bắc tìm hắn. Tử Hề thấy tâm trạng của Lục Ly không tốt thì an ủi: - Lục ca ca đừng gấp, chờ ta giải quyết xong việc trong Quỷ Thần Sơn sẽ cùng ca ca đi phương bắc. - Xử lý xong? Lục Ly nhíu mày hỏi: - Ngươi đi Quỷ Thần Sơn bao lâu? Nếu quá lâu thì ta không chờ được. - Không biết!
Chương 4549 Cùng tộc
Tử Hề lắc đầu nói: - Hẳn là sẽ không quá lâu, ta từng mơ về ngọn núi này, cho nên ta chỉ muốn đi nhìn xem. Nếu không có việc gì thì phỏng chừng nhìn một cái rồi đi. Cho dù có điều ngộ đạo cùng lắm mất nửa tháng, nếu lâu hơn nửa tháng thì Lục ca ca tự rời đi, mặc kệ Tử Hề. - Được! Lục Ly gật đầu nói: - Đến lúc đó ta đợi ngươi ba tháng, sau ba tháng nếu ngươi còn không giải quyết được thì ta đành đi một mình. Lục Ly không thể nào luôn chờ, lỡ như Tử Hề ở trong Quỷ Thần Sơn tham ngộ mấy chục năm, chẳng lẽ hắn luôn chờ đợi? Lục Ly và Tử Hề chỉ có quan hệ hợp tác, cùng lắm là hơi thích tiểu nha đầu này, nhưng không thể nào bởi vì cô bé mà chậm trễ công việc của hắn. Hai người cấp tốc chạy đi, có Tử Hề tra xét khiến Lục Ly dễ dàng rất nhiều, bọn họ một đường tiến lên, cố gắng hết sức tránh đi những nơi nguy hiểm, không đến gần núi lớn, sông lớn, đầm lớn, vực lớn, như vậy sẽ càng an toàn một ít. Dọc đường có thể gặp phải một ít võ giả, nhưng Tử Hề trước thời gian cảm ứng được, Lục Ly mang theo cô bé đi đường vòng. Không vòng qua được thì tiềm ẩn hoặc là đi vào Pháp Giới, nếu Tử Hề mệt thì Lục Ly thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân, luân lưu tra xét khiến hai bên không mệt. Cứ như thế thoải mái đi nửa tháng, bọn họ gặp phiền phức. Đằng trước lại xuất hiện tiên thú, mãnh thú bạo động, điều này khiến Lục Ly cùng Tử Hề rất là buồn bực, tiên thú không thể nào vô duyên vô cớ bạo động, phía trước bọn họ đã gặp phải qua một lần. Có Tử Hề ở, ngược lại không cần lo lắng cái gì, nếu Tử Hề quá mệt thì Lục Ly vào Pháp Giới, chờ cô bé khôi phục mới tiếp tục tiến lên. Tiêu phí thời gian nửa tháng, bọn họ thành công xuyên qua khu vực tiên thú, mãnh thú bạo động. - Cường giả ở mạn bắc ít hơn nhiều, cũng không gặp lão ma, chẳng lẽ đều triệu tập đi chiến trường bắc bộ? Tiến lên hơn bốn tháng, Lục Ly phát hiện dọc đường gặp phải cường giả ít hơn nhiều, tuy rằng hắn tránh đi rất nhiều núi lớn, đầm lớn, còn có một ít động thiên linh địa, nhưng dưới tình huống bình thường, dọc đường đi nên gặp gỡ nhiều cường giả. Ít võ giả thì Lục Ly càng mừng, không thèm quan tâm gì nữa, một đường không gây chú ý tiến lên, thà mất chút thời gian chứ không muốn đi mạo hiểm, hễ là cảm thấy có nơi nguy hiểm hắn sẽ vòng qua. - Lục ca ca! Lại lần nữa tiến lên hơn một tháng, Tử Hề nhìn bản đồ nói: - Không xa, đi về phía trước nửa tháng chắc đến Quỷ Thần Sơn, cả chặng đường thật bình tĩnh đến khó tin. - Chuyện tốt! Lục Ly phun ra một hơi, có thể thuận lợi đến Quỷ Thần Sơn, vậy thì có thể suôn sẻ tới chiến trường bắc bộ. Tuy rằng làm lỡ một ít thời gian, chỉ cần không có gì bất ngờ xảy ra thì ngược lại không sao cả. Quỷ Thần Sơn rất nổi tiếng ở quanh đây, thậm chí nổi tiếng trong Đông Cảnh, không phải núi nào đều được đặt tên này. Nơi này cũng là hiểm địa nổi tiếng của Đông Cảnh, Thánh Hoàng bình thường đều không dám thâm nhập. Nơi này không phải mộ địa của cường giả nổi tiếng, trong lịch sử chưa từng có cường giả hoặc là lão ma vào đây ở, bởi vì chỗ này rất kỳ quái, cực kỳ lạ lùng. Quỷ thần bất an! Đây là nguồn gốc tên gọi Quỷ Thần Sơn, nghe nói đi vào nơi này ngay cả quỷ và thần đều phải khóc lóc, đều phải bỏ mạng. Cũng có một ít cường giả Đại Viên Mãn đã đi vào, nhưng bước vào không lâu sau sẽ ra ngay, để lại lời nhắn không phải cường giả Đại Viên Mãn thì đừng vào, nếu không thì rất dễ dàng... tinh thần tan vỡ. Không sai, tinh thần tan vỡ! Nghe nói trong này có thần trần thiên nhiên, không cách nào phá giải, không cách nào phá hư, sinh vật đi vào đều sẽ bị ảnh hưởng, biến thành kẻ điên là việc nhỏ, linh hồn trực tiếp tan vỡ chết đi cũng là chuyện hết sức bình thường. Nhiều mãnh thú đi vào cũng sẽ chết, nơi này biến thành chỗ có ma nổi tiếng, quỷ thần đều không dám đi vào. Lục Ly và Tử Hề không hiểu về Quỷ Thần Sơn, khi họ vào tiểu thành gần núi tìm hiểu thì được chút tư liệu về Quỷ Thần Sơn. - Ngươi còn muốn đi sao? Lục Ly nhìn Tử Hề, rất nghiêm túc nói: - Ta không biết linh hồn của ngươi có năng lực mạnh cỡ nào, nhưng nếu cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn cũng khó mà chịu nổi thì ngươi đi vào chắc chắn rất nguy hiểm. Còn nữa, ngươi xác định ngọn núi trong giấc mơ của ngươi là Quỷ Thần Sơn sao? Đến bây giờ Lục Ly vẫn không hiểu nổi, một cô bé thuộc tám tinh vực, chỉ vì nằm mơ thấy một ngọn núi rồi lặn lội xa xôi chạy tới? Ngọn núi này còn là nơi hung hiểm cực kỳ nổi tiếng, điều này khiến Lục Ly cảm giác rất mơ hồ. - Đi! Tử Hề dứt khoát nói: - Dù phải chết thì ta vẫn đi, không nhìn một lần, cả đời ta không cách nào an tâm. Nó có phải ngọn núi trong giấc mơ hay không thì ta phải xem mới biết! - Được rồi! Lục Ly không khuyên nữa, vuốt đầu Tử Hề, nói: - Tử Hề, hãy ngủ một giấc trước đã, chờ khi ngươi tỉnh thì chúng ta đã qua đó. Ta sẽ ở bên ngoài đợi ngươi ba tháng. - Ừm! Tử Hề ngoan ngoãn leo lên giường ngủ say, Lục Ly tiếp tục lật xem tư liệu về Quỷ Thần Sơn, hắn tuyệt đối sẽ không vào ngọn núi này. Lục Ly bây giờ không phải một thân một mình, không nói bên Tử Thần, chỗ Vấn Tiên Cung còn có Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch, Vũ Dương đang ngóng chờ hắn trở về. - Khủng bố! Lục Ly cẩn thận xem tư liệu mấy lần, hắn phát hiện vạn năm nay có mười mấy cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn đã đi vào, nhưng không có ai đi ra. Nơi này quá khủng bố, Tử Hề đi vào rất có thể cũng không ra được. - Ài, hy vọng cô bé là người may mắn được phù hộ! Lục Ly chỉ có thể âm thầm cầu nguyện, nghĩ đến năng lực kỳ dị của Tử Hề, có lẽ nàng đi vào cũng chưa chắc sẽ chết, không chừng sau khi vào sẽ có tạo hóa lớn thì sao? Tử Hề ngủ say ba ngày sau tỉnh lại, Lục Ly mang theo nàng một đường tiến lên. Đi ba ngày, bọn họ rốt cuộc nhìn thấy ngọn núi lớn nghe nói có thể khiến quỷ thần đều khóc lóc .
Chương 4550 Cùng tộc (2)
Ngọn núi này là màu đen, nhìn từ xa giống như một người khổng lồ đứng thẳng ở phương xa, khói đen mông lung bao phủ nguyên ngọn núi, cảm giác bầu trời xung quanh tối hơn, đứng dưới núi cảm giác lạnh lẽo, toàn thân đều khó chịu. - Là nơi này! Trên mặt Tử Hề lộ nụ cười, thoạt trông giống như là tinh linh bóng đêm. Ở đây gió rất lớn, thổi tóc của Tử Hề bay rối, mắt cô bé sáng lấp lánh tựa ánh sao. Lục Ly tò mò hỏi: - Ngươi ở đây có thể cảm thụ được khác biệt không? Có nghe được âm thanh kêu gọi mình không? - Có! Khuôn mặt nhỏ của Tử Hề đỏ ửng, cực kỳ hưng phấn, nàng nói: - Ta cảm thụ được ngọn núi này rất hưng phấn, dường như đang hò reo bởi vì ta đến, trong này có hơi thở mà ta quen thuộc, rất có thể bên trong có... cùng tộc của ta! - Tổ tiên? Mắt Lục Ly lóe tia sáng, hắn yên lòng nhiều, có lẽ... trong Quỷ Thần Sơn chôn một cường giả siêu cấp của Thiên Dạ tộc, thông qua liên hệ giữa huyết mạch khiến hậu nhân của mình đi đến nơi này, tiếp thụ truyền thừa? - Có khả năng này! Lục Ly càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng đó. Thiên Dạ tộc là chủng tộc viễn cổ, cũng là kỳ tộc siêu thần bí. Thế giới vô biên, có đủ thứ kỳ lạ, có thể thông qua liên hệ huyết mạch kêu gọi hậu nhân cũng là bình thường. - Lục ca ca! Tử Hề xoay người lại đây, nhìn Lục Ly, theo sau cúi đầu vái chào nói: - Cảm tạ Lục ca ca một đường che chở, nếu Tử Hề chết ở bên trong, kiếp sau Tử Hề sẽ báo đáp ân tình của ca ca. Nếu Tử Hề có thể sống đi ra, Tử Hề sẽ đi theo Lục ca ca nghìn năm báo ơn lớn! Lục Ly mỉm cười, ngồi xổm người xuống vuốt khuôn mặt của Tử Hề, rất nghiêm túc nói: - Tử Hề đừng khách khí như vậy, dọc đường đi ngươi cũng giúp Lục ca ca rất nhiều. Không có Tử Hề, Lục ca ca cũng không thể nào thuận lợi đi đến Thần Khải Thành. Cho nên không cần nói báo ơn gì đó, Lục ca ca hy vọng ngươi có thể sống đi ra, cũng thích ở cùng Tử Hề. - Ừm! Tử Hề mỉm cười, theo sau xoay người chậm rãi đi hướng Quỷ Thần Sơn, đến giữa đường thì ngoái đầu lại cười ngọt ngào, phất tay hướng Lục Ly, nói: - Lục ca ca, chờ ta, trong ba tháng ta nhất định nghĩ biện pháp đi ra. - Ta đợi ngươi! Lục Ly gật mạnh đầu, hắn vốn định chờ ba tháng, vào thời khắc này hắn âm thầm quyết định đợi năm tháng, chờ thêm hai tháng không sao cả, coi như bảo vệ cô bé đáng yêu này lâu thêm hai tháng đi. Đêm dần khuya, một cô bé từng bước một đi vào núi sâu, bóng dáng nhỏ dần. Quỷ Thần Sơn có khí tràng khó tả, thần niệm không thể tra xét bên trong, Lục Ly thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân đều vô dụng. Lục Ly nhìn Tử Hề càng lúc càng nhỏ, cuối cùng biến mất ở sâu trong núi lớn, dường như bị cự thú này nuốt đi. Hắn đứng ở chân núi không động đậy, yên lặng chờ đợi, cảm ứng tình huống trong Quỷ Thần Sơn. - Hú hú hú! Trong Quỷ Thần Sơn đột nhiên vang lên một chuỗi tiếng hú, giống như là quỷ khóc sói tru, ban đầu rất nhỏ, âm thanh lớn dần. Lục Ly có chút sởn gai ốc, thậm chí xung động muốn xông vào. Cảm giác Tử Hề vừa đi vào núi lớn thì gọi ra cô hồn dã quỷ, chúng nó lao về phía cô bé, muốn nuốt sống cô bé. Tưởng tượng một cô bé như tinh linh đối diện loại cục diện này, trong lòng Lục Ly cảm xúc phức tạp. Tiếng quỷ khóc sói tru càng lúc càng lớn, phỏng chừng phạm vi nghìn dặm đều có thể nghe được. Cùng lúc đó, trong Quỷ Thần Sơn tuôn ra khói đen bao phủ cả ngọn núi, mơ hồ có uy áp khó tả từ bên trong truyền đến, giống như quỷ vương xuất thế, khiến Lục Ly toàn thân phát lạnh. Trong tay Lục Ly nắm chặt một miếng ngọc phù, đó là ngọc phù bản mệnh của Tử Hề, nếu ngọc phù vỡ vụn vậy đại biểu Tử Hề chết đi, giờ đây miếng ngọc chưa vỡ. Toàn thân Lục Ly căng cứng, vừa tiềm ẩn vừa lẩm bẩm: - Tử Hề, tuyệt đối đừng xảy ra chuyện gì, đại ca ca còn chờ ngươi đi theo ta nghìn năm. Khác lạ trong Quỷ Thần Sơn kinh động nhiều võ giả ở xung quanh, tiếp đó những võ giả này truyền tin về, vô số thế lực ở xung quanh ùa đến. Bất cứ nơi nào đều sẽ không vô duyên vô cớ xuất hiện dị tương, hoặc là có dị bảo xuất thế, hoặc là có Yêu Ma hiện thế, mặc kệ bất kỳ tình huống gì đều nhất định phải dẫn tới trọng thị. Mới qua bảy, tám ngày đã có mấy vạn võ giả kéo đến, có bảy, tám cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, nhưng không dám mạo muội đi vào, chỉ dám ở bên ngoài canh chừng, cảnh giác tra xét. Lục Ly tiềm ẩn ở một góc, hắn là cấp Đế, bốn phía đều là thám báo, cho nên thoạt trông không chút bắt mắt, căn bản không có võ giả để ý Lục Ly. Lục Ly không dám đi vào trong Quỷ Thần Sơn, chỉ có thể lặng lẽ ở bên ngoài chờ, trong lòng rất sốt ruột, mặt ngoài không lộ vẻ gì. Quỷ Thần Sơn đã bị khói đen bao phủ trọn vẹn, tiếng quỷ khóc sói tru phát ra càng lúc càng lớn. Uy áp khó tả từ bên trong càng lúc càng khủng bố, nhiều võ giả cấp thấp ở bên ngoài cảm giác kinh hoàng khiếp sợ, sợ một tuyệt thế yêu ma quỷ vật lao ra xé nát bọn họ. Nửa tháng! Tử Hề đã đi vào nửa tháng, khoảnh khắc này Lục Ly bỗng cảm thấy an tâm, bởi vì ngọc phù bản mệnh của cô bé vẫn không nát. Sức chiến đấu của Tử Hề không quá mạnh, nhưng có thể ở bên trong sống nửa tháng, điều này đủ chứng minh rất nhiều vấn đề. Đương nhiên cũng không bài trừ một điều, đó là Tử Hề bị tuyệt thế hung vật ở bên trong bắt đi, hung vật kia không ăn thịt ngay mà là nhốt Tử Hề lại, có lẽ ăn thân thể cô bé từng chút một? - Có xác suất này. Lục Ly nghĩ đến đây trong lòng căng thẳng, có lẽ Thiên Dạ tộc có lực lượng kỳ dị, trong Quỷ Thần Sơn trấn áp một tuyệt thế hung vật, bọn họ lợi dụng thủ đoạn thần kỳ dụ một đám Thiên Dạ tộc vào rồi hút đi? Mặc kệ là loại tình huống nào thì Lục Ly đều không dám đi vào, hắn có dự cảm mãnh liệt, đừng nói hắn đi vào, e rằng cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn vào trong đều có khả năng chết mười mươi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK