Nếu đã không nắm chắc, tại sao hai tộc còn ngang nhiên phát động chiến tranh toàn diện? - Tra! Lục Ly vận dụng địa đồ Chủ Thần tiến hành dò xét khắp toàn bộ Thiên Loạn Tinh Vực, còn có năm ngày, hắn nhất định phải tranh thủ năm ngày này, tra rõ ràng xem hai tộc còn có bố trí gì không, chỉ cần tra ra được, chuyện lần này liền không còn huyền niệm. … Năm ngày, Lục Ly dò xét từng nơi từng nơi Tinh Giới, hắn trước là thăm dò chủ giới của những thế lực chủ tể, sau đó lại thăm dò chủ giới của Đồng tộc và Cương tộc chủ. Hắn cứ một mực cảm thấy có gì đó không đúng, Thiết Giáp tộc và Trường Mao tộc không lý nào chỉ có vẻn vẹn từng ấy bố trí. Tiêu tốn hai ngày, hắn tra qua một lượt tất cả những đại giới diện chủ chốt, lại vẫn không thu được bất cứ phát hiện nào, trong lòng không khỏi có chút kinh nghi. Chẳng lẽ hắn quá lo lắng? Hai tộc chỉ bố trí chừng đó, bọn hắn bị mình làm cho sứt đầu mẻ trán, lần này bất đắc dĩ mới phải trực tiếp lấy cứng đối cứng? Còn ba ngày, dù sao hắn cũng đang ở Tử Vân Giới, không việc gì phải vội, cứ tiếp tục tra tìm, lần này đối tượng tìm kiếm là giới diện phụ cận Tử Vân Giới và giới diện phụ cận nơi đại quân Thoản tộc trú đóng. Không quản địch nhân có bất kỳ bố trí nào, mục đích cuối cùng nhất định vẫn là muốn tiêu diệt cường giả và đại quân bên này. Lại tra tìm hai ngày, giới diện sát bên này và bên phía Thoản tộc đều dò xét qua một lần, lại vẫn không có bất kỳ phát hiện nào. Lục Ly đành chịu, hắn có được địa đồ Chủ Thần mà vẫn không tra được, dựa vào trinh sát Tử Thần và trinh sát các đại thế lực lại càng đừng mơ tra ra được. Hoặc là Lục Ly đa tâm, hoặc là kẻ địch ẩn giấu quá sâu, tạm thời Lục Ly mới chưa thể phát hiện ra được. Bên này đại quân áp cảnh, bên kia đại quân Thoản tộc cũng đã vào chỗ, đại chiến đã ở ngay trước mặt. Lục Ly đã không kịp nghĩ nhiều, trước phải tìm cách đối phó đại quân Đồng tộc rồi tính. Hắn nghĩ nghĩ liền chui ra pháp giới, trực tiếp tiến vào trong chủ thành. Trong chủ thành, cường giả Tử Thần và Phong Thần Điện sớm đã tụ tập ở đây, bầu không khí tương đối ngưng trọng, thấy Lục Ly đi vào, không chỉ bọn Lê Hoàng mà đám cường giả Phong Thần Điện đều thở phào một hơi, cảm giác như tìm được chủ tâm cốt. Đại viên mãn Phong Thần Điện và một tên đại viên mãn khác cũng ở trong thành, nhưng cao tầng Phong Thần Điện vẫn cảm thấy Lục Ly tới mới càng ổn hơn chút. Lục Ly quét mắt nhìn quanh một lượt, hỏi dò nói: - Đã chuẩn bị xong hết chưa? Điện chủ Phong Thần Điện gật đầu đáp: - Hết thảy đều đã chuẩn bị xong theo lời ngươi dặn, đường lui cũng được bố trí sẵn, ngày mai quân địch liền tới, nếu bọn hắn lập tức tấn công, ngay ngày mai liền sẽ khai chiến. Lục Ly rất hài lòng, khua tay nói: - Cứ theo kế hoạch hành sự, tin tức ta tới đây tuyệt đối không được truyền ra ngoài. Trận chiến này ta sẽ không xuất hiện, sẽ chỉ bí mật đứng ngoài quan sát, các ngươi phải đánh cho thật chút, thời khắc tất yếu, có thể hi sinh một ít Thái Thượng trưởng lão. - Ách? Điện chủ Phong Thần Điện và bọn Lê Hoàng đều hơi ngớ, đồng thời không khỏi cảm thấy có chút đau đầu, ý Lục Ly là muốn hai bên đều phải có hi sinh. Vậy chính là đánh thật, mà một khi đánh thật, vạn nhất quân địch đầu nhập toàn lực, bên này nhiều khả năng sẽ không cách nào triệt thoái. Bởi vì đại quân và cường giả hai bên đều xuất động, nếu bên nào rút lui trước, khả năng sẽ dẫn đến toàn quân tan tác, khi ấy không biết phải chết bao nhiêu cường giả và quân sĩ. - Đừng lo! Lục Ly tự tin nói: - Bọn hắn mới đến, các ngươi lại sớm chờ sẵn ở đây, bọn hắn tất sẽ hoài nghi các ngươi có bố trí. Cùng lắm sẽ chỉ điều động một bộ phận quân sĩ và cường giả tiến hành thăm dò, tuyệt đối không dám dốc hết toàn lực. Thế nên các ngươi trước cứ kịch chiến một phen, sau đó trực tiếp rút lui, dù bọn hắn biết chúng ta có bố trí ở Hắc Dương Giới thì cũng sẽ theo đuôi mà tới, bởi vì mục tiêu của bọn hắn là tiêu diệt chủ lực chúng ta. Nếu tình hình không đúng, chẳng phải còn có ta tiềm phục ở một bên ư? Đến lúc đó ta sẽ ra tay. - Được rồi! Điện chủ Phong Thần Điện phấn chấn nói, hắn tuyệt đối tín nhiệm Lục Ly, chủ yếu là vì vị này từng lấy sức một mình áp đảo qua hai siêu cấp đại tộc, được xưng đệ nhất nhân dưới đại viên mãn. Có Lục Ly ở đây, chỉ cần trong trường hợp đối phương không còn đại viên mãn dự bị, bên này hẳn sẽ không phải chịu áp lực quá lớn. - Đúng rồi! Nghĩ tới đây, điện chủ Phong Thần Điện hỏi dò: - Lục Ly, ngươi có từng thăm dò được đại viên mãn bí mật tiềm phục ở đây không? Theo lẽ thường mà nói, thế lực Tiên Vực không lý nào lại không xuất động đại viên mãn áp trận, nếu thêm một tên đại viên mãn, phụ vương ta và Phong các chủ liền nguy hiểm. - Ta không thăm dò ra được. Lục Ly lắc đầu nói: - Hơn nữa nếu là đại viên mãn chủ động tiềm phục, ta muốn thăm dò cũng không thăm dò ra được. Vạn nhất thật xuất hiện ba tên đại viên mãn, vậy ngươi liền để phụ vương ngươi trốn đi, ta chỉ yêu cầu cầm chân, không cần phải liều mạng. Chỉ cần đại cục bên phía chúng ta đã định, đại viên mãn của đối phương tự nhiên sẽ triệt thoái. Để đại viên mãn đích thân ra tay đối phó chúng ta, chuyện mất mặt như thế chắc bọn hắn không làm ra được đâu, đại viên mãn Tiên Vực lại không dám công nhiên đồ sát chúng ta, ngươi hiểu chứ? - Hiểu rồi! Điện chủ Phong Thần Điện khẽ thở ra một hơi, cục diện đã đến nước này, hắn có thể làm sao được nữa? Bọn hắn đã không còn đường lui, chỉ có thể đi thẳng đến chết, hoặc là tiêu diệt Đồng tộc, hoặc là chính bọn hắn đi đứt. Lục Ly lại dặn dò thêm một chút chi tiết, sau đó tiềm ẩn rời đi, hắn ra vào đều trong trạng thái tiềm ẩn, thủ vệ bên ngoài căn bản không biết, chỉ có cao tầng Phong Thần Điện và Tử Thần mới biết hắn từng tới qua. Lục Ly rời khỏi thành bảo, đến bên ngoài vừa khéo gặp được hai tên Thánh Hoàng Tử Thần, bọn hắn vừa đi vừa trò chuyện.
Chương 4877 Thật ngoan độc
- Hồ huynh, bên phía Thiên Việt Thành đã bố trí xong hết cả chưa? - Đã truyền tin về rồi, thành viên trọng yếu trong gia tộc chúng ta và gia tộc các ngươi đều sẽ tiềm phục đi, nếu lần này chúng ta xảy ra chuyện, vạn nhất Tử Thần chiến bại, bọn hắn sẽ lập tức về lại tổ địa, yên tâm đi. - Ừm, đại chiến lần này tiền đồ mơ hồ chưa biết, chúng ta sống chết thế nào không quan trọng, chỉ sợ chiến bại thôi... - Đừng hoảng, có Lục Hoàng ở đây, việc gì phải quá lo. Từ khi Lục Hoàng gia nhập Tử Thần chúng ta, ngươi có từng thấy qua hắn bại bao giờ? Năm đó khi hắn còn là vương bài Tử Thần, đương thời ta đã là trưởng lão, ta tận mắt chứng kiến hắn từng bước đi lên. Giờ mới qua bao nhiêu năm, Lục Hoàng lại từ một tên vương bài Tử Thần bước đến địa vị minh chủ Thiên Loạn Tinh Vực như hôm nay, trong quá trình đó từng sáng tạo ra bao nhiêu kỳ tích? Trường diện lần này thậm chí không ác liệt bằng lúc trước, vậy nên đừng quá lo. - Cũng đúng, Lục Ly quả thật là nhân vật truyền kỳ, từ sau khi xuất đạo, hắn chưa từng thất thủ bao giờ. Có Lục Hoàng ở đây, không việc gì phải lo cả. Dù gì người nhà cũng đã được thu xếp ổn thỏa, trước cứ liều mạng tử chiến một trận thôi. Hai tên Thánh Hoàng trưởng lão thầm thà thầm thì bước đi xa dần, Lục Ly lại vẫn sững sờ đứng ngây ra đó. Hắn sửng sờ không phải vì khen ngợi của hai tên Thánh Hoàng đối với mình, cũng không phải vì lo lắng của hai người, mà là bởi câu nói sau cùng kia của bọn họ... người nhà đã được thu xếp ổn thỏa, bố trí sẵn đường lui ... - Người nhà? Lục Ly trầm ngâm, lát sau, tròng mắt đột nhiên co rụt lại, hắn không đi nữa mà trực tiếp từ chỗ này tiến thẳng vào pháp giới. Hắn lấy ra địa đồ Chủ Thần, lập tức quét đến Thiên Việt Giới, trước đó hắn từng quét qua một lần, nhưng vẫn không yên tâm, lần nữa quét qua từng thành trì ở Thiên Việt Giới. Một canh giờ sau, Lục Ly không phát hiện trong Thiên Việt Giới có bất kỳ điều gì khác thường, chí ít không có cường giả xa lạ tiềm phục. Thế là hắn quét đến những giới diện gần đó, từ Thiên Long Giới, Thiên Lục Giới, từng giới diện một được quét qua, lần này không giống lần trước, trước kia mỗi thành trì hắn chỉ tùy ý đảo qua, lần này lại tra tìm hết sức cẩn thận. Năm canh giờ sau, cả người Lục Ly đột nhiên khẽ chấn, trên thân không ngừng cuộn trào sát khí. Hắn rốt cục tra được hậu thủ của Thiết Giáp tộc Trường Mao tộc. Ở trong một tòa tiểu thành tại một đại giới diện nằm ở mặt bắc Thiên Việt Giới, Lục Ly tìm được ba mươi tên cường giả tiệm cận đại viên mãn. Đấy không phải then chốt, then chốt nằm ở chỗ, lúc này ở cùng ba mươi tên cường giả tiệm cận đại viên mãn kia còn có một tên cường giả khác. Cường giả này Lục Ly nhận ra, chính là một trong những Thái Thượng trưởng lão của Tử Thần, là Thái Thượng trưởng lão thuộc phe Dư Hoàng! … Tên Thái Thượng trưởng lão này chính đang bí mật mưu đồ với ba mươi tên cường giả tiệm cận đại viên mãn kia, bọn hắn hẳn đã mật mưu được một đoạn thời gian, Lục Ly nghe qua mấy câu, song chỉ từ lác đác mấy câu này lại có thể nghe ra được rất nhiều thâm ý. Nội bộ Tử Thần đột nhiên xuất hiện ba mươi chí cường giả lạ mặt, rõ ràng là cường giả đến từ Tiên Vực. Ba mươi cường giả lạ mặt len lén lẻn vào địa bàn Tử Thần, còn tiềm phục trong một tòa tiểu thành ngay trước thời điểm đại chiến sắp bạo phát, một tên Thái Thượng trưởng lão Tử Thần còn có mặt ở đây mật mưu với bọn hắn? Không cần nghe nội dung bọn hắn mật mưu, Lục Ly đều có thể đoán được bọn hắn muốn làm gì! Trước đó Lục Ly một mực hoài nghi Thiết Giáp tộc và Trường Mao tộc còn bố trí hậu thủ khác, bằng không bọn hắn cứ đánh tiếp kiểu này sẽ rất dễ dẫn đến thất bại. Một khi thất bại, không chừng hơn hai trăm chí cường giả của bọn hắn sẽ có quá nửa bỏ mạng tại Thiên Loạn Tinh Vực, điều này đối với Thiết Giáp tộc hay Trường Mao tộc đều là tổn thất vô cùng thảm trọng. Cao tầng hai tộc không phải ngu ngốc, mà dù bọn hắn có thật ngu ngốc, đại viên mãn Cương tộc và Đồng tộc cũng sẽ không điên theo bọn hắn. Bởi thế Lục Ly suy đoán bọn hắn còn chuẩn bị hậu thủ, trước đó Lục Ly một mực tra tìm, nhưng mãi tới bây giờ mới tìm ra được. Đây cũng là do hắn chủ quan, bởi vì Tử Thần cách địa bàn Cương tộc Đồng tộc thực sự quá xa xôi, Tế đàn truyền tống từ Tử Thần đến Cương tộc Đồng tộc sớm đã bị đóng lại. Lục Ly nghĩ với khoảng cách xa như vậy, lại thêm tất cả trinh sát Tử Thần và chín đại chủ tể đều được phát động. Hắn cho rằng Thiết Giáp tộc và Trường Mao tộc sẽ không phái cường giả đi đánh Tử Thần. Đáng tiếc điều hắn không nghĩ tới lại thật xảy ra. Cũng may cuộc trò chuyện của hai tên Thánh Hoàng vừa rồi đã kịp thời nhắc nhở Lục Ly, bằng không một khi bên này bạo phát đại chiến, bên kia ba mươi tên cường giả lại đánh tới Thiên Việt Thành, bên trong còn có một tên Thái Thượng trưởng lão làm nội ứng, khi ấy khoan nói cái khác, chí ít người nhà Lục Ly tất sẽ bị giết, hoặc là bị bắt sống. Đại bộ phận bị giết, một phần trọng yếu bị bắt, khả năng này là lớn nhất, bởi vì có nhóm con tin này trong tay, Lục Ly muốn làm gì cũng không được, chỉ còn nước ngồi im chờ chết. Lục Ly là minh chủ của mười đại chủ tể, Lục Ly có được năng lực theo dõi toàn cục. Một khi Lục Ly bị bức ép hồi viện, hoặc là bị bức phải ruồng bỏ đồng minh, như vậy toàn bộ chín đại chủ tể còn lại sẽ đi đứt, Thiên Loạn Tinh Vực cũng sẽ trở thành địa bàn trong tay Cương tộc và Đồng tộc, tất cả mọi người đều sẽ rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục. - Thật ngoan độc! Trên trán Lục Ly lấm tấm mồ hôi lạnh, hắn đã không tâm tư đâu để ý tới đại chiến giữa Đồng tộc và Phong Thần Điện, ánh mắt một mực dõi theo Thái Thượng trưởng lão kia, nhìn xem liệu hắn còn có đồng bọn nào khác không. Đây cũng là Lục Ly chủ quan, tưởng rằng nhiều năm qua đi vậy rồi, những Thái Thượng trưởng lão này đều là người được lợi, bọn hắn sẽ không phản bội.
Chương 4878 Thật ngoan độc (2)
Nhưng giờ hắn mới phát hiện, là hắn quá ngây thơ. Năm đó rất nhiều Thái Thượng trưởng lão tìm đến nương nhờ vốn đều là lão ma đầu, cùng đường mạt lộ hết cách mới phải gia nhập Tử Thần. Bây giờ Cương tộc và Đồng tộc ném ra cành ô liu, có Thái Thượng trưởng lão làm phản cũng là điều có thể hiểu được. Nếu Cương tộc và Đồng tộc phân cắt toàn bộ Thiên Loạn Tinh Vực, địa bàn bao la rộng lớn như vậy, hoàn toàn có thể tuỳ tiện phân ra mười mấy giới diện cho tên Thái Thượng trưởng lão này. Sau một phen theo dõi, Lục Ly xác định không còn Thái Thượng trưởng lão nào khác làm phản mà chỉ có hai tên Thánh Hoàng trưởng lão này thôi. Bên đây hẳn cũng sắp phát động, Thái Thượng trưởng lão này đang làm bố trí sau cùng, nếu có đồng bọn chắc chắn phải tụ lại mật mưu. Xác định xong xuôi, Lục Ly lại trầm ngâm. Bên phía Tử Thần chỉ có hơn hai mươi cường giả tiệm cận đại viên mãn lưu thủ, hắn lại ở cách quá xa, dù lập tức truyền tống cũng không về kịp. Thời gian bên kia phát động hẳn sẽ đồng bộ với bên này, Lục Ly nghe được trong đàm thoại giữa tên Thái Thượng trưởng lão này mà ba mươi cường giả tiệm cận đại viên mãn kia có mấy câu, đại thể là... cứ làm như vậy, đi về chuẩn bị, sẵn sàng hành động. Ngoài ra tên Thái Thượng trưởng lão sau khi trở về liền triệu tập tới hai tên Thánh Hoàng, lần nữa nhắc lại mấy câu này, để bọn hắn đi xác định chuyện đã an bài trước đó, chờ đợi mệnh lệnh lập tức động thủ. Bởi thế Lục Ly suy đoán thời gian động thủ hẳn trong vòng một hai ngày gần đây, hắn lấy tốc độ nhanh nhất truyền tống đi về cũng mất ba bốn ngày, đã hoàn toàn không kịp nữa rồi. Cũng may hắn trước một bước phát hiện vấn đề, giờ vẫn còn có đủ thời gian để tiến hành bố trí, Lục phủ từng được Huyết Linh Nhi bố trí Thần Văn siêu cấp cường đại, một khi bóc mở, bằng vào ba mươi tên cường giả kia mà muốn công phá, không mất nửa tháng thì đừng hòng phá được, chí ít người nhà hắn tạm thời vẫn sẽ được an toàn. Sau một nén hương trầm tư, thần niệm Lục Ly trực tiếp khóa chặt Dực Hoàng đang phê duyệt công văn trong một tòa thành bảo, hắn truyền âm nói: - Dực Hoàng, là ta, ngươi nghe chỉ lệnh, đừng lộ ra bất kỳ dị sắc nào. Tìm một nơi tuyệt đối an toàn, chúng ta lại giao lưu, có đại sự. Dực Hoàng chính đang ở trong khu vực làm việc, ở đây nhiều người mắt tạp, tên Thái Thượng trưởng lão kia cách bên này cũng không xa, Lục Ly sợ bị phát hiện, bởi thế mới trước yêu cầu Dực Hoàng rời khỏi chỗ này. Dực Hoàng không ngẩng đầu, trong mắt chớp qua một tia kinh ngạc, bên phía Đồng tộc chẳng phải sắp khai chiến rồi ư? Sao Lục Ly lại chạy về? Hắn tưởng Lục Ly đang trong trạng thái tiềm ẩn, không hiển lộ ra thân hình mà chỉ len lén truyền âm. Dực Hoàng trầm ngâm thoáng chốc, sau đó bất động thanh sắc đứng dậy, quay mặt ra phía ngoài hô: - Đi gọi Lưu trưởng lão tới đây, hỏi hắn xem phía Đồng tộc có tin truyền đến chưa? Bên ngoài một tên Thánh Hoàng lập tức bước nhanh rời đi, rất nhanh liền gọi tới Lưu trưởng lão, đợi tên Lưu trưởng lão này tới rồi, Dực Hoàng trực tiếp bóc mở Thần Văn. Sau khi nghe xong Lưu trưởng lão bẩm báo, Dực Hoàng nói: - Được rồi, ngươi ngồi ở đây một lát, không có lệnh của ta, tuyệt đối không được mở Thần Văn ra ngoài. Dực Hoàng và Lưu trưởng lão trao đổi tình báo bên phía Cương tộc Đồng tộc, hắn mở ra Thần Văn cấm chế, đây là điều hết sức bình thường, trước kia cũng thường xuyên như thế. Dực Hoàng dặn dò xong liền đi vào trong phòng, lần nữa mở ra Thần Văn, lúc này mới nói: - Lục Ly, thế này ổn rồi chứ? - Ừm. Lục Ly truyền âm nói: - Có đại sự, ở Thiên Dương Giới xuất hiện ba mươi tên cường giả tiệm cận đại viên mãn đến từ Tiên Vực, Cố Ngọc Sơn là phản đồ, sớm đã cấu kết với ba mươi cường giả kia, gần đây bọn hắn ắt sẽ có hành động, nếu không có gì bất ngờ, mục tiêu bị nhắm đến sẽ là người nhà của ta. - Hả? Dực Hoàng bị chấn cho cả người run lên, tin tức Lục Ly mang đến quá kinh người, nếu không phải tin tức này do chính Lục Ly truyền về, sợ rằng hắn căn bản sẽ không tin. Thiên Dương Giới ở ngay dưới mí mắt bọn hắn, không ngờ lại có ba mươi chí cường giả tiềm phục tới mà bọn hắn không hay biết gì. - Ta biết rồi! Dực Hoàng lập tức hồi thần, vội nói: - Thiên Dương Giới được phân cho gia tộc bốn tên Thái Thượng trưởng lão, trong đó có Cố Ngọc Sơn, điều này có thể hiểu được, đúng là cướp từ trong nhà thật khó phòng. Lục Ly, ngươi yên tâm, ba mươi tên cường giả tiệm cận đại viên mãn mà thôi, nếu là ở nơi khác, có lẽ ta còn có chút e sợ, nhưng nếu chúng dám đến Thiên Việt Thành, ta sẽ khiến bọn chúng chịu không nổi mà chạy! Dực Hoàng không hỏi rõ tình hình cụ thể, đối với Lục Ly, hắn tuyệt đối tín nhiệm, Lục Ly không khả năng cầm chuyện này ra để đùa, hơn nữa Lục Ly đều điểm danh Cố Ngọc Sơn, vậy chắc chắn đã điều tra xác thực kỹ càng. Lục Ly thoáng dừng một lát rồi truyền âm nói: - Ngươi có tự tin tuyệt đối không? Nếu có, ta liền để phía Lục phủ mở ra Thần Văn, chuyện còn lại giao cho ngươi xử lý. Nếu không có tuyệt đối nắm chắc, vậy liền để bọn hắn trước tránh đi. - Bóc mở Thần Văn đi! Dực Hoàng vô cùng tự tin nói: - Lục Ly, thời gian ngươi gia nhập Tử Thần còn chưa lâu, hơn nữa cũng không thích quản sự, ngươi không hiểu rõ Thiên Việt Thành đã được chúng ta kinh doanh bao nhiêu năm, bố trí bao nhiêu thủ đoạn. Ở trong tòa thành này, chỉ cần có chín đại cự đầu chúng ta, dù là đại viên mãn có tới, chúng ta cũng tự tin đủ sức giết chết. Ba mươi cường giả tiệm cận đại viên mãn mà thôi, bọn hắn tưởng cường giả trấn thủ ở đây không nhiều, chỉ dựa vào nội ứng liền muốn làm mưa làm gió, nằm mơ! … Nghe được câu nói này của Dực Hoàng, Lục Ly tính là triệt để yên tâm. Chuyện Tử Thần hắn không đi tìm hiểu sâu, năm đó hắn chỉ nghe nói chín đại cự đầu Tử Thần một khi liên thủ liền không sợ đại viên mãn, hắn vốn tưởng rằng đấy chỉ là đồn thổi, giờ xem ra là cần phải mượn nhờ một ít bố trí ở Thiên Việt Thành.
Chương 4879 Huyết tẩy Thiên Việt Thành
- Vậy được, bọn hắn đại khái sẽ động thủ vào ngày mai, cụ thể thế nào chính ngươi an bài, đừng đánh cỏ động rắn! Lục Ly dặn dò nói: - Việc này ta không quản, giao cho ngươi, Cố Ngọc Sơn còn cấu kết hai tên trưởng lão khác, là Phong trưởng lão và Cô trưởng lão, mặt dưới cụ thể còn có ai hay không, chính ngươi đi điều tra. Ta chỉ cần Thiên Việt Thành không loạn, hậu phương xảy ra vấn đề, chúng ta ở tiền tuyến sẽ rất khó đánh. - Tiền tuyến? Dực Hoàng hơi ngớ, trước đó hắn đã có chút nghi hoặc, trước đây không lâu mới nghe nói Lục Ly đại khai sát giới ở giới diện Đồng tộc khống chế, sao giờ đột nhiên lại quay về? Hắn trợn tròn mắt hỏi: - Lục Ly, ngươi còn đang ở chỗ Phong Thần Điện? Sao ngươi truyền âm được cho ta? Đừng nói ngươi có thể truyền âm xa như vậy đấy nhé? - Ta có một ít kỳ ngộ! Lục Ly đương nhiên sẽ không làm lộ chuyện địa đồ Chủ Thần, việc này mà truyền ra, sợ rằng đại viên mãn Tiên Vực liền phải truy sát hắn cho bằng được. Hắn chỉ giải thích nói: - Ta được đến một loại kỳ trận Thượng Cổ, thông qua hai pháp trận liền nhau, có thể có được liên hệ tinh thần giữa hai nơi cách xa. Phía Lục phủ được ta kiến tạo một pháp trận, ta có thể thông qua pháp trận, dùng thần niệm bao trùm Thiên Việt Thành. Việc này chỉ có ngươi biết, không được nói cho bất kỳ người nào khác, đây là một trong những vũ khí bí mật của ta vũ, nếu bị bên ngoài biết được, sau này rất nhiều chuyện muốn làm đều không tiện. - Còn có kỳ trận như thế? Dực Hoàng trợn mắt há hốc mồm, chuyện này quả thật chưa từng nghe qua, chẳng qua tử tế nghĩ lại thì cũng miễn cưỡng có thể giải thích. Thông qua liên hệ giữa hai pháp trận, thần niệm Lục Ly có thể bao trùm khu vực xung quanh pháp trận bên này, về lý thuyết hoàn toàn có thể làm được thông. Hắn đã giải thích thế rồi, Dực Hoàng vẫn lộ vẻ kinh hãi, Lục Ly càng thêm phần nhận định địa đồ Chủ Thần tuyệt đối không thể lộ ra ngoài, bằng không hắn tất chết không nghi ngờ. Đoán chừng tất cả đại viên mãn đều muốn cướp đoạt địa đồ Chủ Thần này về tay, đây chính là bảo vật Chủ Thần a. Lại thương nghị thêm vài câu với Dực Hoàng, Lục Ly liền không quản chuyện ở Thiên Việt Thành nữa, Dực Hoàng đã có nắm chắc như thế, hẳn là có thể ứng phó ba mươi tên cường giả tiệm cận đại viên mãn kia, thậm chí lưu lại nhóm cường giả kia ở Thiên Việt Thành. Thần niệm Lục Ly di động, khóa chặt Lục Linh, truyền âm nói cho nàng biết ngày mai sẽ có cường giả tập kích, sau khi thu được ám hiệu từ Dực Hoàng liền lập tức mở ra Thần Văn Lục phủ, đồng thời từ bây giờ có thể an bài một ít người nhà tiến vào mật thất tu luyện trước, tránh miễn xảy ra bất trắc. Lục Linh biết tính nghiêm trọng của vụ việc lần này, lập tức thi hành mệnh lệnh Lục Ly, tức tốc chuyển dời đệ tử hạch tâm Lục gia vào trong mật thất sớm đã được chuẩn bị sẵn. Thần Văn trong mật thất mạnh hơn hẳn bên ngoài, cường giả tiệm cận đại viên mãn muốn phá mở, không có một tháng thì đừng hòng làm được. Trừ phi đại viên mãn ra tay, bằng không chỉ còn nước đứng nhìn. Lục Ly từ Thiên Vũ Tinh Vực trở về, không có thời gian tạt qua Tử Thần một chuyến, nếu không để cho Huyết Linh Nhi đi bày trận, vậy thì đại viên mãn muốn phá mở cũng cần phải có thời gian. Đương nhiên, bên kia Dực Hoàng sớm đã có bố trí, bởi thế Lục Ly không cần phải quá lo lắng cho an nguy Lục phủ. Dù vậy, Lục Ly vẫn quyết định quan sát thêm một hai ngày, đợi bên này ổn định hẵng đi quản chuyện bên phía Phong Thần Điện. Trận chiến ở Phong Thần Điện không phải chủ chiến, tuỳ tiện đánh một trận liền sẽ triệt thoái, bởi thế hắn không cần phải quá để tâm, hắn cũng tin tưởng lá gan Đồng tộc cũng không lớn đến vậy, ngay từ mới đầu liền đã ném vào chiến trường toàn bộ cường giả và binh lực. Thời gian nhanh chóng trôi đi, một ngày sau! Đại quân Đồng tộc kéo tới, hơn vạn chiếc chiến thuyền trùng trùng nối đuôi nhau vây kín toàn bộ Tử Vân Giới. Phong Thần Điện lại không triệu tập quân sĩ tới bên ngoài trấn thủ, lối ra vào cũng không bị phong kín. Bên này Tộc Vương Đồng tộc đợi chiến thuyền tới đông đủ, lập tức hạ lệnh tấn công. Đại quân ùn ùn kéo vào trong, tiến vào một nửa, cường giả cũng tiến vào quá nửa, song hai tên đại viên mãn Đồng tộc vẫn chưa đi vào. Bọn hắn tin tưởng đại viên mãn Phong Thần Điện và Phong Hỏa Các đều ở bên ngoài, đại viên mãn khai chiến rất dễ khiến Tử Vân Giới sụp đổ, đến lúc đó cường giả và quân đội bọn hắn đều sẽ chết sạch, chiến trường giữa đại viên mãn với nhau tất phải ở bên ngoài hư không. - Ừm. Ba canh giờ sau, Lục Ly khẽ gật đầu, Đồng tộc quả nhiên điều động mấy trăm vạn quân đội, năm sáu mươi tên cường giả tiệm cận đại viên mãn tiến vào tấn công mang tính dò xét. Số cường giả và quân đội còn lại thì ở bên áp trận, quan sát thế cục, ngoài ra còn có vô số trinh sát được tản ra, đi thăm dò tình hình trong Tử Vân Giới. Điện chủ Phong Thần Điện và bọn Lê Hoàng thương nghị một phen, quyết định điều động mấy trăm vạn quân đội đi nghênh chiến, số lượng chí cường giả cũng tương đương. Dù sao bọn hắn chỉ đánh một trận liền lập tức rút lui. Nơi này không phải chiến trường sau cùng, không nhất thiết phải triệu tập càng nhiều cường giả và quân đội đến chỗ này, như thế Đồng tộc cũng chỉ còn nước tung vào càng nhiều quân đội và cường giả, một khi toàn diện khai chiến, bọn hắn muốn đi cũng khó. Trên một mảnh bình nguyên, hai cỗ hồng lưu va đụng vào nhau, chém giết thảm liệt bắt đầu. Lục Ly dặn phải đánh cho thật, cường giả và quân đội bên này phái ra đều dốc hết toàn lực, giết đến máu chảy thành sông, nhật nguyệt ảm đạm, đoán chừng không mất một hai ngày thì không dừng được. Lục Ly quan sát một lúc liền không quản, chuyển đi theo dõi bên phía Tử Thần. Bên kia cường giả vẫn chưa động, một mực tiềm phục trong tiểu thành kia. Quan sát một lát, lại đi quan sát bên phía Cương tộc, bên kia chiến đấu cũng rất vang dội, chỉ là hai bên đều tấn công mang tính thăm dò chứ chưa tung hết toàn lực.
Chương 4880 Quá ác
Bên này chiến đấu đánh mấy canh giờ, quân sĩ đều tử thương trên trăm vạn, cường giả song phương đều có tử thương. Phía Tử Thần điều động hơn mười tên Thái Thượng trưởng lão đi ra, hiện tại đã có hai người tử trận. Đối với điều này, bọn Lê Hoàng tiếc rẻ không thôi, chẳng qua nếu đã là minh quân, bọn hắn không xuất lực mà đứng ngoài nhìn trò vui, sợ rằng sẽ khiến phía Đồng tộc cảnh giác. - Rốt cục cũng động! Lúc này, tinh thần Lục Ly không khỏi có chút căng thẳng, hắn quan sát thấy ba mươi tên cường giả mai phục ở Thiên Dương Giới cuối cùng cũng động, bọn hắn không biết phục dụng đan dược gì, khí tức trên thân đều bị áp chế, nhìn qua không khác gì cấp Đế cả. Cố Ngọc Sơn bố trí một tên Thánh Hoàng trưởng lão tới đây, sau đó công khai dẫn theo bọn hắn truyền tống mà đi, từ tiểu thành truyền tống đến chủ thành, sau đó trực tiếp truyền tống đi Thiên Việt Thành. Thăm dò được cảnh này, Lục Ly bất giác chảy đầy mồ hôi lạnh. Nếu không phải hắn phát hiện kịp thời, ba mươi tên cường giả này truyền tống đi Thiên Việt Thành, sau đó dưới sự chỉ dẫn của Thánh Hoàng trưởng lão trực tiếp giết đến Lục phủ, thậm chí có thể quang minh chính đại tiến vào trong Lục phủ, khi ấy sẽ xảy ra chuyện gì, ai cũng không biết. Lục Ly không lên tiếng nhắc nhở Dực Hoàng, hắn chỉ truyền âm cho Lục Linh, để nàng mở ra Thần Văn Lục phủ. Bố trí xong xuôi, toàn bộ Lục phủ sáng lên quang tráo màu lam nhạt, bao trùm nguyên cả một khu vực. Ông! Gần như đồng thời, trong Thiên Việt Thành cũng sáng lên vô số quang mang, đầu tiên bên ngoài Thiên Việt Thành hiện ra một quang tráo màu vàng đất, tiếp đó toàn bộ tế đàn truyền tống trên quảng trường lóe lên quang mang, cuối cùng ảm đạm đi, đây là tạm thời bị quan bế, không cách nào truyền tống đi đâu được. Ông! Bọn Dực Hoàng dẫn theo hơn hai mươi cường giả xung thiên mà lên, đứng giữa không trung trên đầu thành trì, Dực Hoàng mắt lạnh khóa chặt ba mươi cường giả kia, lạnh giọng nói: - Chư vị bằng hữu Tiên Vực đường xa mà đến, sao lại không chào hỏi một tiếng mà cứ vậy len lén đi vào, thế chẳng phải không lễ phép lắm sao? - Bị phát hiện! Ba mươi tên cường giả kia đồng loạt biến sắc, ai nấy đều lấy ra binh khí, vận chuyển Nguyên lực, tên cường giả dẫn đầu gầm lên: - Cường công, huyết tẩy Thiên Việt Thành, giết! ... Ba mươi tên chí cường giả này vốn định tới đánh lén, mục đích của bọn hắn không khác với phỏng đoán của Lục Ly là mấy, chính là muốn đánh giết một bộ phận tộc nhân Lục Ly, bắt cóc một bộ phận người thân khác. Nhân vật linh hồn của Tử Thần chính là Lục Ly, nghe nói Lục Ly đặc biệt coi trọng người nhà tộc nhân, chỉ cần bắt giữ người nhà Lục Ly, như vậy khi nhận được tin, Lục Ly hoặc lui ra chiến tranh, hoặc chỉ còn nước cúi đầu thần phục với bọn hắn. Lục Ly là minh chủ mười đại chủ tể, khoan nói Lục Ly phản biến, chỉ nói hắn lui ra thôi, như vậy liên minh mười đại chủ tể liền sẽ lập tức giải tán, cán cân thắng lợi lập tức nghiêng lệch, phía Đồng tộc và Cương tộc có thể giành được đại thắng. Nhưng không ngờ bọn hắn vừa mới đến Thiên Việt Thành, lại phát hiện rơi vào ổ phục kích. Bên này chẳng những có phát hiện, mà còn trước một bước bố trí sẵn bẫy rập. Tế đàn truyền tống bị quan bế, đại trận hộ thành mở ra, bọn hắn không đường để trốn, chỉ còn nước tử chiến đến cùng. Chỉ cần bọn hắn đánh tới Lục phủ, bắt lấy một bộ phận người nhà Lục Ly, đại cục liền sẽ có cơ hội nghịch chuyển. Theo như tình báo hiển thị, người nhà Lục Ly không có ai là cường giả, chỉ cần một người trong bọn hắn xông vào được liền có thể bắt nguyên cả đám. - Không đúng! Bọn hắn vừa mới lấy ra binh khí, lại đột nhiên phát hiện có gì đó không đúng. Bởi vì một đạo lực lượng vô hình chính đang trấn áp tới, khiến Nguyên lực bọn hắn bị nhiễu loạn. Nguyên lực là cội nguồn sức mạnh của tất cả cường giả, không có Nguyên lực, bọn hắn không thể phóng thích sát chiêu, mười phần chiến lực chỉ còn chưa đến ba phần. - Ha ha! Bọn Dực Hoàng cười lạnh một tiếng, thân hình như cuồng Long phóng tới, bao vây ba mươi cường giả kia lại. Ba mươi tên cường giả này vừa thấy bọn Dực Hoàng lao đến, ai nấy đều không khỏi kinh hãi, bởi vì chiến lực đám người Dực Hoàng không hề phải chịu bất cứ ảnh hưởng nào. Đều là cường giả tiệm cận đại viên mãn, một bên bị áp chế bảy thành chiến lực, một bên lại không phải chịu bất kỳ ảnh hưởng nào. Chiến cuộc gần như không chút huyền niệm, cường giả bên phía Tiên Vực lấy ra pháp bảo binh khí, liều chết tấn công, bọn hắn còn phóng thích rất nhiều thiên phú thần thông kỳ dị, nhưng sau cùng vẫn bị giảo sát từng người từng người một. - Mạnh thật! Chứng kiến cảnh này, trong lòng Lục Ly chấn động không thôi. Hắn không ngờ Thiên Việt Thành mà mình cư trú bao năm nay lại có được đại trận thần kỳ như thế, bởi vì là pháp trận bên người nên Lục Ly không sai Huyết Linh Nhi đi thăm dò, sợ làm thế sẽ khiến mấy đại cự đầu còn lại phản cảm. Đợi sau khi đại bộ phận cường giả bị đánh giết hoặc bị bắt lại, Lục Ly triệt để yên tâm. Lúc hắn đang chuẩn bị thu hồi thần niệm, từ trong Trưởng Lão Điện, một tên Thái Thượng trưởng lão như U Hồn bay ra, bắn thẳng về phía Lục phủ. Trưởng Lão Điện cách Lục phủ rất gần, nháy mắt liền đến nơi, chiến lực tên Thái Thượng trưởng lão này không bị áp chế, hắn lấy ra binh khí, điên cuồng đánh tới quang tráo bên ngoài Lục phủ. Thấy được cảnh này, Lục Ly bất giác cười lạnh. Kẻ đột kích chính là Cố Ngọc Sơn, hắn hẳn đã biết sự tình bại lộ, bởi thế mới cường hành muốn bắt người nhà Lục Ly làm con tin, bằng không hắn chỉ có con đường chết. Đáng tiếc Thần Văn Lục phủ quá mạnh, Cố Ngọc Sơn liên tục oanh kích ba bốn lần, quang tráo vẫn chẳng thấy có chút ba động nào, càng đừng nói bị phá mở. Dực Hoàng quét mắt nhìn tới, cười lạnh nói: - Cố Ngọc Sơn, ngươi còn muốn vùng vẫy giãy chết? Bó tay chịu trói, ta có thể làm chủ tha cho người nhà ngươi một mạng! - Được rồi! Trên mặt Cố Ngọc Sơn hiện đầy đắng chát, hắn ngưng lại công kích, uy tín Dực Hoàng trước nay luôn rất không sai. Giờ hắn đã trốn không thoát, càng không cách nào bắt được người nhà Lục Ly, hắn chạy không được, chỉ còn một con đường chết. Giờ có thể giữ mạng cho người nhà, vậy đã tính là kết cục không sai.