Mục lục
Long Đế Bất Diệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3136 Đường còn rất dài
Sự thật chính là như thế! Việc nhỏ bực này, không có khả năng Lưu Hùng tự mình ra mặt, chỉ để đại trưởng lão Lưu gia ra mặt, đưa tin cho một trưởng lão thực quyền ở Côn Luân Lĩnh. Trưởng lão bên này không vội vã triệu tập người, mà phái người đi điều tra tình huống trước, vừa điều tra tình huống liền tốn mất gần nửa ngày, Lục Ly bên kia đã bay về phía Võ Nguyên Lĩnh, đoán chừng quá nửa ngày nữa là có thể đi vào Võ Nguyên Lĩnh. Trưởng lão Côn Luân Lĩnh bên này, biết được Lãnh Tuyền Lĩnh bên kia đã chết không ít người, võ giả Tứ Kiếp cũng chết mấy chục người, Côn Luân Lĩnh bên này liền không quá vui hỗ trợ. Lục Ly là một con thú bị dồn đến đường cùng, đối với bọn họ mà nói giết chết Lục Ly không có chỗ tốt quá lớn, làm không tốt một cái Côn Luân Lĩnh bên này cũng chết mấy chục vị trưởng lão, bọn họ đi tìm ai kêu oan đây? Nếu là việc nhỏ, lại đụng đến mặt mũi, thì ai cũng sẽ nể tình. Nhưng nếu đề cập tới ích lợi căn bản của chính mình, thân huynh đệ cũng có thể xuất toàn lực. Bề ngoài Côn Luân Lĩnh vẫn rất nể tình, phát động rất nhiều quân đội và trưởng lão bắt đầu đuổi theo Lục Ly. Không sai là đuổi theo, chứ không phải đi lên trước chặn đường. Chỉ có một ít quân sĩ chặn đường ở phía trước, một vị trưởng lão cũng không có. Đuổi? Có thể đuổi kịp Lục Ly sao? Đáp án rất rõ ràng là không có khả năng, người Côn Luân Lĩnh cũng không muốn đuổi theo, chỉ là làm bộ mà thôi. Bọn họ phát động nhiều người như vậy, Lưu gia cũng không thể nói cái gì. Dù sao Lãnh Tuyền Lĩnh có nhiều người như vậy cũng không đuổi kịp Lục Ly, Côn Luân Lĩnh đuổi không kịp cũng là bình thường… Vì thế trong Côn Luân Lĩnh xuất hiện hiện tượng rất kỳ lạ, mấy chục vị trưởng lão, mang theo vài chục vạn quân sĩ, cùng nhau “Hộ tống” Lục Ly xuất cảnh. Côn Luân Lĩnh không tìm Lục Ly gây phiền toái, Lục Ly cũng không giết người lung tung, nếu phía trước có người chặn đường, Lục Ly sẽ để cho Phong Ma Thú thổi người đi, hắn không giết một người nào tiếp tục lên đường. Sau khi các trưởng lão Côn Luân Lĩnh nhận được tin tức, cũng rất vừa lòng đối với thái độ của Lục Ly, cứ như vậy một đường hộ tống Lục Ly, sau nửa ngày thành công đưa Lục Ly vào Võ Nguyên Lĩnh. Trưởng lão Lưu gia một đường đuổi đến, nhưng căn bản không theo kịp tốc độ của Lục Ly, chỉ có thể trơ mắt nhìn Lục Ly tiến vào Võ Nguyên Lĩnh. Người Lưu gia tức giận không thôi, nhưng không dám tiếp tục đuổi theo. Nếu bọn họ dám tiến vào Võ Nguyên Lĩnh, sẽ lập tức bùng nổ đại chiến. Bọn họ và Võ Nguyên Lĩnh là đối thủ một mất một còn, mười mấy năm trước còn xảy ra đại chiến nữa. Sau khi Lục Ly tiến vào Võ Nguyên Lĩnh liền hoàn toàn yên tâm, cho dù Lưu gia có thám báo ở Võ Nguyên Lĩnh, cũng rất khó nắm bắt được hành tung của hắn. Sau khi hắn từ Võ Nguyên Lĩnh đi vào các lĩnh còn lại, sẽ như giao long nhập biển, cuối cùng không bắt được hắn. Vấn đề hiện tại là Tần Chiến và Cam Lâm vẫn chưa xoá sạch ấn ký trên thân thể hai người, nếu có thể xoá sạch mà nói, bọn họ sẽ có thể truyền tống đi, mục tiêu sẽ không lớn nữa, độ khó đuổi theo lập tức tăng lên mấy chục lần. Sau khi hắn tiến vào Võ Nguyên Lĩnh mấy chục vạn dặm, liền ngừng lại ở một chỗ hoang lĩnh. Hắn thu hồi Thần Hành Chu, vừa cẩn thận phi hành, vừa dùng thần niệm quét vào Thiên Ly Châu. Hai người đã phá giải xong phong ấn, nhưng phong ấn trong linh hồn vẫn chưa giải được, thần lực thì đã khôi phục, đang suy nghĩ biện pháp luyện hóa ấn ký đặc thù trong cơ thể. - Thế nào? Lục Ly truyền âm vào dò hỏi: - Có thể luyện hóa những ấn ký đặc thù đó không? - Khó… Tần Chiến mở to mắt nói: - Những ấn ký đó giấu ở cốt tủy chúng ta, hơn nữa toàn thân đều có, muốn luyện hóa ít nhất cần một hai tháng thời gian, trừ phi... - Trừ phi cái gì? Lục Ly nhíu mày, Cam Lâm bên kia mở to mắt nói: - Trừ phi chúng ta rút hết cốt tủy ra! - Hả… Rút hết cốt tủy ra, tuy như vậy không chết đi, nhưng đó là chuyện vô cùng đau đớn. Hơn nữa nguyên khí còn bị tổn thương lớn, không có nửa năm thời gian tu dưỡng thì không thể phục hồi. - Vậy chậm rãi luyện hóa đi! Lục Ly truyền âm một câu, Tần Chiến và Cam Lâm ở bên trong lại liếc nhìn nhau, trên mặt hai người đều lộ ra vẻ tươi cười, tiếp theo hai người đồng thời lấy ra binh khí, chém về phía sau lưng. - Hít! Lục Ly hít hà một hơi, Tần Chiến và Cam Lâm điên rồi, vậy mà lại tự mình hại mình, muốn rút toàn bộ cốt tủy trong cơ thể ra. Thân thể Lục Ly chợt lóe lên đi vào, hắn nhìn hai người bị máu tươi bao phủ, cười khổ nói: - Sao các ngươi phải làm vậy chứ? Đây là không cần thiết. - An toàn là quan trọng nhất! Tần Chiến lộ vẻ suy yếu nhìn Lục Ly nở nụ cười: - Chịu khổ một chút tính cái gì? Chúng ta vốn dĩ đã tuyệt vọng, cho rằng đời này sẽ chết ở Lôi Ngục Sơn. Hiện tại có cơ hội chạy ra, đừng nói chịu chút khổ này, cho dù gấp trăm lần cũng nguyện ý. Cam Lâm cũng nở nụ cười, cốt tủy hai người đều bị rút ra. Chờ sau khi hai người làm xong, Lục Ly nhanh chóng ném cốt tủy ra ngoài, để nó rơi bên trong sơn dã. Nếu địch nhân dựa vào cái này đuổi lại đây, nhiều nhất chỉ có thể đuổi đến nơi đây. - Mau ăn hai viên thần đan này vào! Lục Ly lấy ra hai viên thần đan cho hai người ăn vào, sau khi hai người nuốt xuống sắc mặt liền hơi khôi phục một chút, Tần Chiến xua tay nói: - Được rồi, Lục Ly, đừng động chúng ta. Chúng ta không chết được, để chúng ta ngủ một giấc trước đã, sự tình phía sau nhờ ngươi. - Sợ cái gì! Cam Lâm nhếch miệng cười nói: - Ba huynh đệ chúng ta có thể ở bên nhau, chết cũng đáng. Lục Ly gật đầu truyền tống ra ngoài, tiếp theo hắn nhanh chóng chạy như bay về nơi xa. Nếu đã không có ấn ký, hắn đi vào Võ Nguyên Lĩnh cũng tương đương với rồng về biển rộng, muốn đuổi theo hắn khó khăn sẽ rất lớn. Võ Nguyên Lĩnh gió êm sóng lặng, sau khi Lục Ly thay đổi phương hướng hai ngày, xác định không có người đuổi theo, hắn liền đeo mặt nạ thay đổi ngoại hình một chút, đồng thời thay đổi hình thể chính mình tiến vào thành trì.
Chương 3137 Đường còn rất dài
Sau đó hắn bắt đầu truyền tống, thế nhưng chi phí truyền tống lại nâng giá rồi, bởi vì trong không gian Thần Khí của hắn còn có hai người. Trong tình huống bình thường truyền tống trận đều có thần văn đặc biệt, có thể cảm ứng được trong không gian Thần Khí có sinh linh hay không, mang theo chiến thú truyền tống không sao, nhưng mang theo người lại phải trả thêm thần thạch. - Còn có một người nữa, Mục gia nha đầu... Vào giờ phút này Lục Ly phát hiện trong Thiên Tà Châu còn có một người, Mục Uyển Như, hắn cười khổ, lần trước Mục Doanh Doanh đi, đã quên thả ra. Hắn suy nghĩ một chút truyền tống Mục Uyển Như ra, tiếp theo cũng mặc kệ nàng sống chết, một mình truyền tống rời đi. Trên người Lục Ly còn một ít thần thạch, hắn cũng mặc kệ nhiều như vậy, một đường truyền tống đi qua, liên tục không ngừng. Đương nhiên con đường hắn lựa chọn vẫn rất bảo thủ, tận lực đi qua lĩnh vực có quan hệ không tốt với Lưu gia. Trên người còn hơn hai ngàn vạn thần thạch, sau khi Lục Ly truyền tống xong một lần nữa, cũng không biết đã truyền tống bao nhiêu lần, đi qua bao nhiêu lĩnh vực, tinh thần hắn đã mệt mỏi tới cực điểm. - Thiên Tâm Thành? Mười ba ngày sau, Lục Ly nhìn thoáng qua thành trì lại nhìn nhìn bản đồ, phát hiện đã rời khỏi Lãnh Tuyền Lĩnh được khoảng chừng hơn bốn mươi cái lĩnh vực, hắn đã hoàn toàn yên tâm. Hắn tùy tiện tìm một cái khách điếm ngã đầu xuống ngủ, sau khi ngủ một ngày hắn tìm được một cái đại thương hội bên trong thành, lấy ra rất nhiều bảo vật, thần dược, thần tài bán đi. Hắn đánh chết mấy chục võ giả Tứ Kiếp ở Lãnh Tuyền Lĩnh, tất cả không gian giới đều bị hắn thu hồi, bên trong có không ít bảo vật. Sau khi bán hết đi, cộng thêm thần thạch vốn có trong những cái không gian giới đó, trên người Lục Ly lại có hơn bốn ngàn vạn thần thạch. Hắn lại tiếp tục truyền tống, hiện tại càng đi được xa càng an toàn. Một tháng sau. Trong một cái tửu lầu ở Phù Dung Lĩnh, có ba nam tử ngồi ở cùng nhau, sắc mặt hai người trong đó tái nhợt, hơi thở yếu ớt, thoạt nhìn vô cùng suy yếu. Thế nhưng ánh mắt hai người này lại sáng ngời có thần, trên mặt đều là ý cười. - Nào, cụng ly vì chúng ba huynh đệ chúng ta lại gặp nhau! Tần Chiến cười ha ha, tuy thân thể vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, nhưng không ngại uống rượu. Cam Lâm và Lục Ly cầm chén rượu lên, ba người liên tục uống ba bốn ly. Sau khi uống được một lúc, Tần Chiến và Cam Lâm mới kể lại chuyện mình gặp phải. Năm đó hai người bọn họ và Lão Quý cùng nhau chạy thoát, người Băng Phong Cốc không đuổi giết bọn họ, bọn họ đi theo Lão Quý đến một chỗ. Nơi đó vô cùng hỗn loạn, hai người ngây người một đoạn thời gian liền rời đi, nhưng không nghĩ rằng bị người theo dõi, một tên võ giả Tứ Kiếp ra tay bắt hai người làm tù binh. - Được rồi, không nói chúng ta nữa, nói chuyện của ngươi đi! Tần Chiến lắc đầu, tò mò hỏi: - Lục Ly, ngươi làm như thế nào chạy trốn khỏi tay Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc vậy? - Việc này, nói đến rất dài ... Lục Ly uống hết chén rượu, chậm rãi kể lại chuyện mấy năm nay gặp phải một lần, Tần Chiến và Cam Lâm vừa nghe, vừa hãi hùng khiếp vía. Sau khi nghe xong, Tần Chiến và Cam Lâm liếc nhau, hai người đều có chút tự biết xấu hổ, Tần Chiến cảm khái: - Không hổ là yêu nghiệt đi ra từ Nhị Trọng Thiên của chúng ta, cục diện hiểm ác như thế cũng có thể lần lượt hóa hiểm thành an. Lục Ly, xem như ta hoàn toàn phục ngươi rồi! - Không nói những chuyện này nữa! Lục Ly cười cười, ánh mắt nhìn về phía tây nói: - Đường của chúng ta còn rất dài, trước hết nghĩ biện pháp đi Lẫm Đông Đại Lục đã. Đến nhờ Doãn gia hỗ trợ. Nếu không dựa vào chính chúng ta, cả đời cũng đừng nghĩ đến được Phi Hỏa Đại Lục. Một tháng thời gian trôi qua, nhưng La Sát Hải và Lãnh Tuyền Lĩnh bên kia cũng không có ngừng nghỉ xuống, thế nhưng những chuyện đó đều không quan hệ với Lục Ly. Khoảng cách xa như vậy, cơ bản rất khó đuổi lại đây, hơn nữa Lục Ly cũng sẽ không ở lại đây lâu, mà là luôn truyền tống rời đi. Sau khi uống rượu cả đêm, hai người lại đi vào tu luyện an dưỡng, Lục Ly thì tiếp tục truyền tống lên đường. Truyền tống rất tốn thần thạch, nếu cưỡi Thần Hành Chu mà nói, thực ra tốc độ không kém bao nhiêu, hơn nữa không cần hao phí thần thạch. Nhưng Lục Ly không dám tùy ý vận dụng kiện bảo vật này, toàn bộ Tử Dương Đại Lục có thể có mấy con Thần Hành Chu, một khi Lục Ly vận dụng Thần Hành Chu hành tung sẽ lập tức bị phát hiện. Đến lúc đó sẽ không chỉ có người La Sát Hải và Long Tuyền Lĩnh đuổi theo, đoán chừng Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc cũng sẽ phái cường giả tới đuổi giết hắn. Cho nên vẫn phải khiêm tốn chút, truyền tống tốn một ít thần thạch cũng không sao cả. Thần thạch là vật ngoài thân, xài hết lại kiếm. Không được thì đi cướp bóc, cướp bóc luôn là phương thức kiếm tiền nhanh nhất. Cứ như vậy Lục Ly một đường truyền tống về biên giới phía tây, cho dù Tử Dương Đại Lục là đại lục nhỏ nhất, nhưng cũng rộng lớn vô biên, Lục Ly tùy tiện tính một chút, ba người muốn truyền tống đi qua, ít nhất cũng cần ba mươi mấy triệu thần thạch. Sau khi tiếp tục truyền tống liên tục bảy ngày, Lục Ly ngừng lại. Bởi vì không có thần thạch, toàn bộ thần thạch đều đã dùng hết rồi. Lục Ly tìm một cái khách điếm, lấy toàn bộ không gian giới trong cơ thể ra, tiếp theo xem xét từng cái bảo vật trong không gian giới, phàm là vật có thể bán lấy thần thạch đều lấy ra. Sau một phen vật lộn, Lục Ly tìm ra mấy trăm kiện bảo vật và thần tài tạm nhìn được, hắn đi đến thương hội lớn nhất trong thành bán ra. Không nghĩ tới mèo mù còn có thể gặp được chết chuột, vậy mà có một ít bảo vật rất đáng giá, bán được hơn một ngàn vạn thần thạch. Trên tay có thần thạch, trong lòng liền không hoảng hốt, Lục Ly tiếp tục lên đường, thế nhưng hơn một ngàn vạn này cũng chỉ dùng được khoảng nửa tháng. - Có thể nghỉ ngơi mấy ngày rồi! Lục Ly nhìn bản đồ một chút, phát hiện đã tới trung nam bộ Tử Dương Đại Lục rồi, cách La Sát Hải cũng không biết bao nhiêu xa nữa. Cho dù La Phi Yên Tô Nguyệt Cầm và Thác Bạt gia biết hắn ở đây, đoán chừng cũng sẽ không đuổi tới.
Chương 3138 Đại kế cướp bóc
Nơi này gọi là Mộng Lam Lĩnh, lĩnh chủ còn là một nữ tử, Lục Ly không có đi chủ thành, mà chờ trong một cái tiểu thành. Hắn thả Tần Chiến và Cam Lâm ra, hai người an dưỡng một đoạn thời gian, khôi phục rất nhiều. Ba người ở trong tiểu thành mấy ngày, Lục Ly cũng không có dừng lại, đi khắp nơi tìm hiểu tin tức. Bởi vì không còn thần thạch nên phải kiếm thần thạch, nếu không ba người bay qua mà nói, vậy không biết năm nào tháng nào mới có thể đến Lẫm Đông Đại Lục. Sau khi tìm hiểu ba ngày, nội tâm Lục Ly hơi nắm chắc. Mộng Lam Lĩnh không có cách nào dễ kiếm thần thạch, nhưng khoảng cách giữa hai cái lĩnh khá xa, có một chỗ rất dễ kiếm thần thạch. Phong Hỏa Lĩnh! Cái lĩnh này đã hỗn loạn trăm năm, mấy đại gia tộc vẫn luôn tranh đoạt vị trí lĩnh chủ. Nhưng thế lực mấy đại gia tộc ngang nhau, hơn nữa sau lưng đều có lĩnh chủ và các gia tộc còn lại chống lưng, cho nên vẫn luôn giằng co không thôi. Kết cục giằng co không thôi chính là sự hỗn loạn bất kham, nơi này đã hỗn loạn trăm năm, loạn đến mức tiểu võ giả cũng không dám ra ngoài, nếu không hoặc là bị giết, hoặc là bị cướp sạch không còn. Nơi này xuất hiện rất nhiều lưu phỉ, hơn nữa không phải là một hai người, mà là một đám quân đoàn. Lục Ly nghe thấy có lưu phỉ hai mắt lập tức tỏa sáng, trước kia hắn ở Nhị Trọng Thiên đã đánh cướp qua đám lưu phỉ, Quỷ Châu cũng chính là đánh cướp mà có. Sau khi Lục Ly có Phong Ma Thú và U Linh Vương, chỉ cần không gặp phải Tứ Kiếp hậu kỳ, hoặc là Tứ Kiếp trung kỳ đặc biệt cường đại, thì trên cơ bản không có áp lực. Đám lưu phỉ bình thường, làm sao có thể có siêu cấp cường giả? Cho nên chỉ cần khiêm tốn một chút, vận khí tốt mà nói đánh cướp sẽ rất nhẹ nhàng. Mỗi cái lưu phỉ đoàn có mấy trăm mấy ngàn người, đoán chừng cướp sạch mười mấy quân đoàn, sẽ có hơn một tỷ thần thạch. Sau khi xác định xong, Lục Ly liền tìm Tần Chiến và Cam Lâm, nói: - Khả năng ta phải rời đi mấy tháng, các ngươi ở lại đây mấy tháng. Nhiều nhất ba bốn tháng sau ta sẽ trở về, đến lúc đó chúng ta sẽ trực tiếp truyền tống rời khỏi Tử Dương Đại Lục. - Hả? Tần Chiến và Cam Lâm đều ngẩn ra, tính tình Tần Chiến tương đối thẳng, lập tức nói: - Không được, ngươi đi đâu chúng ta đi đó, cho dù chết ba huynh đệ chúng ta cũng muốn chết cùng một chỗ, ta không muốn lại tách ra. Hai mắt Cam Lâm hơi chuyển, hỏi: - Lục Ly, ngươi muốn đi cướp thần thạch sao? Chúng ta sẽ ở trong Thiên Ly Châu, sẽ không gây trở ngại cho ngươi đâu? Chẳng lẽ có nguy hiểm? - Khẳng định có nguy hiểm, dù sao người khác cũng sẽ không tặng không thần thạch cho ngươi! Lục Ly cười nhạt nói: - Ta đi Phong Hỏa Lĩnh, rời khỏi nơi này không xa, bên kia có rất nhiều lưu phỉ đoàn, hiện tại thương thế các ngươi còn chưa khôi phục, đi qua lo lắng, không bằng ở bên này dưỡng thương. Yên tâm đi, ta có thể chạy ra khỏi tay hai đại gia tộc như Hồn Thiên Huyết Ưng, La Sát Hải thì chút chuyện này không tính là cái gì, ta khẳng định có thể nhẹ nhàng cướp đủ thần thạch trở về. - Haiz… Sắc mặt Tần Chiến ảm đạm xuống, mặt đầy vẻ uể oải, hắn thở dài: - Lục Ly, chỉ trách chúng ta vô dụng, không thể giúp ngươi được cái gì, chỉ biết liên lụy ngươi. Chiến lực Tần Chiến và Cam Lâm cũng không phải quá xuất chúng, tuy rằng mấy năm nay có chút tiến bộ, nhưng không phải đặc biệt rõ ràng. Đúng là đi theo Lục Ly đến Phong Hỏa Lĩnh không có ý nghĩa gì lớn, trừ bỏ ngây người ở trong Thiên Ly Châu ra, cái gì cũng không làm được. - Đừng nói những chuyện này! Lục Ly vỗ vỗ bả vai Tần Chiến nói: - Mỗi người đều có cơ duyên của riêng mình, lúc nào đó cơ duyên của ngươi tới, có thể một bước lên trời thì sao? Đến lúc đó ta sẽ cần ngươi che chở ta. - Được! Tần Chiến biết đây là lời an ủi, nhưng trong lòng vẫn hơi thoải mái một ít, hắn và Cam Lâm liếc nhau, gật đầu nói: - Được, ngươi đi đi, chúng ta sẽ ở lại đây, không đi đâu cả, chờ ngươi trở về. Nếu ngươi không trở lại, chúng ta sẽ luôn ở cái lĩnh này. Lục Ly cười cười, nhưng không để ý nhiều, lần này đi hắn rất có tin tưởng. Bởi vì hắn đã tìm hiểu rõ ràng, đám lưu phỉ đoàn bên kia chỉ có ba đại quân đoàn đặc biệt cường đại, có cường giả Tứ Kiếp hậu kỳ, các quân đoàn còn lại đều không tính là quá mạnh, hắn tính toán cho dù không đánh lại, ít nhất cũng có cơ hội chạy trốn. Ở Phong Hỏa Lĩnh, chỉ cần không đi trêu chọc mấy đại gia tộc và tam đại quân đoàn kia, hắn gần như có thể đi ngang qua. Đương nhiên bên kia cũng có một ít lão ma lánh đời, Lục Ly sẽ không quá kiêu ngạo, khiêm tốn phát tài là được. Sau khi tạm biệt hai người, Lục Ly không có lập tức đi Phong Hỏa Lĩnh, mà đi mua bản đồ bên kia, sau đó lại tiêu phí một ít thần thạch tìm hiểu tin tức rồi mới một đường truyền tống đi qua. Tốn mất năm ngày, Lục Ly đã đến một cái tiểu thành ở ngoài Phong Hỏa Lĩnh, phía tây cái tiểu thành này chính là địa bàn Phong Hỏa Lĩnh, tiểu thành vô cùng náo nhiệt, nơi này còn là một nơi tẩu tán tang vật. Lục Ly ngây ngốc trong tiểu thành ba ngày, chủ yếu là tìm hiểu tình báo, tiêu phí ba ngày thời gian và trăm vạn thần thạch, Lục Ly đã cơ bản thăm dò rõ ràng tình huống Phong Hỏa Lĩnh. - Đi! Màn đêm buông xuống, Lục Ly như một cơn gió bay ra tiểu thành, phóng về phía Phong Hỏa Lĩnh. Đêm nay màn đêm càng thêm tối, hai mắt Lục Ly lại sáng lấp lánh, nhìn đại địa mênh mông vô bờ phía trước, Lục Ly giống như nhìn thấy từng tòa thần thạch bảo khố, chờ hắn đi khai quật thu lấy. Đúng là Phong Hỏa Lĩnh rất loạn, Lục Ly lại đây chỉ tốn một ngày thời gian, đã gặp bốn nhóm người đánh cướp, thế nhưng nhân số đều không nhiều lắm, chỉ có vài người mà thôi, thực lực cũng không cao, đều là một ít võ giả Tam Kiếp bình thường. Rất rõ ràng nhóm người này coi Lục Ly là Nhị Kiếp Chi Cảnh, cảm thấy dễ bắt nạt, muốn cướp sạch Lục Ly một phen, muỗi nhỏ cũng là thịt, có thể cắn một ngụm thì một ngụm.
Chương 3139 Kình Thiên Quân Đoàn
Kết cục của những người này rất bi thảm, tất cả đều bị Lục Ly cướp sạch không còn, không gian giới bị Lục Ly bắt lấy, ngay cả chiến giáp binh khí trên người cũng đều bị Lục Ly cướp sạch, chỉ còn lại một thân quần áo đơn bạc. Lục Ly không muốn dây dưa với nhóm người này, mấy tên tiểu lưu phỉ này có thể có bảo vật gì? Chỉ lãng phí thời gian mà thôi, lúc trước hắn điều tra mấy ngày, xác định mục tiêu rất rõ ràng, hắn muốn đi đến một mảnh núi non ở trung bộ Phong Hỏa Lĩnh. Phong Vân Sơn Mạch! Ngọn núi này vô cùng lớn, bên trong có mấy chục cái hư không toái địa, các loại tuyệt địa linh tinh, địa hình nơi này rất đặc thù, không thể dùng một chữ loạn để hình dung. Cho nên nơi này hấp dẫn rất nhiều lưu phỉ đoàn, nghe nói lưu phỉ đoàn lớn lớn bé bé nơi này đạt tới hơn trăm cái, lưu phỉ đoàn loại lớn có năm cái, trong đó có một cái lưu phỉ đoàn lớn nhất Phong Hỏa Lĩnh cũng ở đây. Lục Ly không dám trêu chọc lưu phỉ đoàn lớn nhất, còn các quân đoàn còn lại đều là mục tiêu của Lục Ly, chỉ cần có thể cướp sạch một nửa quân đoàn, khẳng định sẽ có hơn một tỷ thần thạch. Cùng với việc chạy khắp nơi, không bằng nhìn chằm chằm một chỗ. Lục Ly khiêm tốn lên đường, tìm được một tòa thành trì, sau đó truyền tống đi qua. Bên trong thành an toàn hơn một ít, những thành trì này đều bị mấy đại gia tộc chia cắt. Đương nhiên, bất cứ địa phương gì ở Phong Hỏa Lĩnh cũng không phải tuyệt đối an toàn, nói không chừng gia tộc của cái thành trì này cũng sẽ động thủ đối với ngươi. Truyền tống hai ngày thời gian, Lục Ly đến một tòa đại thành gần Phong Vân Sơn Mạch, Phong Thiên Thành. Tòa đại thành này không thuộc về bất cứ gia tộc nào Phong Hỏa Lĩnh, mà thuộc về cái lưu phỉ đoàn lớn nhất Phong Vân Sơn Mạch kia, Thiên Dực Quân Đoàn. Tòa thành trì này cũng là chợ đen lớn nhất trong toàn bộ Phong Hỏa Lĩnh, đồ vật không thể lộ ra ánh sáng ở Phong Hỏa Lĩnh nơi này đều có bán, chỉ cần ngươi có bảo bối tốt, là có thể bán ra giá cao ở đây. - Quả nhiên nơi này thật loạn! Lục Ly dạo qua trong thành một vòng, không ngờ phát hiện có người buôn bán mỹ nữ dị tộc ở trên đường lớn, hơn nữa mỹ nữ còn ăn mặc vô cùng hở hang. Dường như ở đây không có đạo đức và vương pháp, ở đây tất cả đều là hợp pháp, đương nhiên không thể tùy ý động võ, ra khỏi thành ngươi giết đến trời đất tối tăm cũng không ai quản ngươi. Lục Ly di chuyển ở trong thành, trên người chỉ còn lại hơn một trăm vạn thần thạch, hắn thẳng tay ném ra toàn bộ để đổi lấy tình báo. Nơi này có rất nhiều người bán tin tức, chỉ cần ngươi có thần thạch, lão đại Thiên Dực Quân Đoàn có mấy cái tiểu thiếp, bọn họ cũng có thể nói cho ngươi biết. Cộng thêm tình báo lúc trước, cho dù Lục Ly chưa tiến vào Phong Vân Sơn Mạch, thì cũng đã nắm rõ quân đoàn lưu phỉ bên trong như lòng bàn tay. Trong tay hắn có một phần bản đồ, rất nhiều ngọn núi trong Phong Vân Sơn Mạch đều bị hắn viết tên lên, đó là tên các thế lực lớn và các loại ghi chú. Ngọn núi cao nhất Phong Vân Sơn Mạch gọi là Phong Thiên Sơn, nơi này là chỗ trú chân của Thiên Dực Quân Đoàn, nơi đây gần như không có người dám tới gần, phàm là người tới gần giết chết bất luận tội. Thủ lĩnh Thiên Dực Quân Đoàn là Thiên Tằm Ti, Tứ Giai hậu kỳ, thành danh nhiều năm. Không chỉ là nhân vật vang dội ở Phong Hỏa Lĩnh, cho dù ở mười mấy cái lĩnh xung quanh cũng rất nổi danh. Bởi vì người này không phải nhân loại thuần chủng, mà là Thiên Tằm Nhất Tộc, có được một loại thần thông kỳ dị, rất khó chơi. Tuy rằng chiến lực chỉ là Tứ Kiếp hậu kỳ, nhưng rất nhiều võ giả là Tứ Kiếp đỉnh phong phong cũng không muốn là địch với hắn. Tính cách Thiên Tằm Ti lạnh lùng, gần như không tiếp xúc với người, đối đãi với thủ hạ cũng rất lạnh nhạt, cho nên những lưu phỉ đoàn ở xung quanh cũng không có quan hệ với bọn họ. Bọn họ chính là bá chủ Phong Vân Sơn Mạch, đối tượng cướp bóc là các đại gia tộc, bọn họ lười cướp bóc của những tiểu võ giả bình thường … Thế nhưng mấy năm nay Thiên Dực Quân Đoàn rất ít ra tay, bởi vì sau khi Phong Thiên Thành biến thành trung tâm chợ đen của toàn bộ Phong Hỏa Lĩnh, Thiên Dực Quân Đoàn dựa vào tòa thành trì này cũng đã kiếm lớn. Tất cả đồ vật bán ra đều phải nộp thuế, ra vào thành trì phải giao thần thạch, ăn uống ngủ nghỉ ở đây đều phải trả thần thạch. Có được tòa Phong Thiên Thành này, chẳng khác nào có được một cái mỏ vàng. Hơn nữa Thiên Dực Quân Đoàn cũng đã cướp sạch các gia tộc có thể cướp Phong Hỏa Lĩnh một lần, còn dư lại là mấy cái đại gia tộc mà Thiên Tằm Ti không thể trêu vào, tự nhiên hắn cũng lười đến động. Lưu phỉ đoàn Phong Vân Sơn Mạch không có quan hệ với Thiên Tằm Ti! Đối với Lục Ly mà nói cái tình báo này quá quan trọng, nếu trong đó có quân đoàn có quan hệ với Thiên Tằm Ti, một khi Lục Ly đầu đâm đi vào, rất có khả năng không bước xuống được. - Chọn cái này đi, Kình Thiên Quân Đoàn! Lục Ly trầm ngâm hơn một canh giờ, lựa chọn sử dụng một cái quân đoàn tương đối béo, nghe nói cái quân đoàn này vừa mới cướp sạch một cái thành trì trung đẳng, các gia tộc lớn lớn bé bé bên trong thành đều bị cướp sạch không còn, hiện tại có thể nói là giàu đến chảy mỡ. Đến đêm, Lục Ly ra khỏi thành, ẩn vào trong núi lớn như một con u hồ. Tuy rằng đối với cường giả mà nói, ban ngày hay ban đêm gần như không khác nhau, nhưng dù sao buổi tối đi lại cũng ít người hơn một chút, sẽ càng thêm bí mật. Lục Ly đi qua từng tòa núi lớn, Phong Vân Sơn Mạch rất rộng, gần như Vân Hoả Sơn năm đó. Lục Ly đối chiếu bản đồ một đường tiềm hành, tận lực không quấy nhiễu các tiểu quân đoàn ở xung quanh, chủ yếu là sợ phiền toái. - Người nào? Sau khi đi hơn một canh giờ, Lục Ly vẫn không thể tránh khỏi kinh động thám báo của một cái quân đoàn, vốn dĩ dưới tình huống hắn thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, thám báo bình thường tuyệt đối không tránh được cảm giác của hắn.
Chương 3140 Chúng ta đầu hàng
Thế nhưng rõ ràng tên thám báo này là chủng tộc đặc thù, hắn ẩn vào trên núi, không khác gì một khúc gỗ, gần như không có bất cứ hơi thở sinh mệnh gì, không có bất cứ năng lượng gì dao động, nếu hắn bất động mà nói hắn chính là một khúc gỗ. - Hưu! Lục Ly phản ứng rất nhanh, tốc độ lập tức bạo phát, nháy mắt đến bên người võ giả kia, tiếp theo là hung hăng nện ra một quyền. - Phanh! Đầu tên thám báo này vỡ vụn, không kịp phát ra tín hiệu, thế nhưng công kích vẫn có dao động, nơi xa lập tức có vài tiếng xé gió truyền đến, rõ ràng là thám báo ở phụ cận bị kinh động. - Đi! Lục Ly không muốn bị bại lộ, gây ra phiền toái không cần thiết, tốc độ hắn lập tức tăng lên, nhanh chóng bay về nơi xa, mấy tên thám báo phía sau không đuổi kịp hắn, nhẹ nhàng bị ném xuống. Sau khi đi về phía trước non nửa canh giờ, Lục Ly thả chậm tốc độ, bên này lại là địa bàn một cái lưu phỉ đoàn, khẳng định thám báo phía sau không dám đuổi theo, cho nên hắn cẩn thận vòng qua từ bên cạnh. Hắn tới đánh cướp, không phải tới công thành đoạt đất. Hắn chưa có năng lực lớn như vậy, một người quét ngang toàn bộ Phong Vân Sơn Mạch. Nhất định phải len lén vào thôn, làm một cái là một cái, quá kiêu căng dễ bị sét đánh. Lần này hắn càng thêm cẩn thận, hắn không muốn phát sinh xung đột cùng những tiểu quân đoàn này, sợ đến lúc đó làm cho đại quân đoàn chú ý, hắn không tiện xuống tay. Lần này không có kinh động, Lục Ly đi về trước hơn hai canh giờ, rốt cuộc đến dưới một ngọn núi thật lớn. Kình Thiên Phong! Cái quân đoàn này gọi là Kình Thiên Quân Đoàn, xem ra rất nổi danh ở đây, ngoại hiệu của lão đại gọi là Kình Thiên, một võ giả Tứ Kiếp trung kỳ, người này tàn nhẫn độc ác, hung danh hiển hách. Hắn vốn dĩ không phải người nơi này, tới này gia nhập một cái quân đoàn, sau đó lại xử lý lão đại quân đoàn, hắn trở thành tân lão đại. - Huyết Linh Nhi, bố trí thần văn! Lục Ly không có vội vàng động thủ, mà để Huyết Linh Nhi bố trí thần văn, chính hắn cũng bố trí mấy cái truyền tống trận đơn hướng, mặc kệ có thể cướp bóc thành công hay không, ít nhất phải an bài tốt đường lui. Đường lui đã an bài xong, Huyết Linh Nhi bày trận cũng rất nhanh, sau ba nén hương đã bố trí tốt, hắn cũng quyết định động thủ. Nếu đã tới nơi này, thì không có gì phải che che giấu giấu cả, Lục Ly chuẩn bị cường công. - Hưu! Hắn bay lên trời, không che giấu khí tức trên người, đồng thời dùng thần niệm nhìn quét ra, thoáng cái bao phủ cả ngọn núi. - Hô hô hô! Hành động của Lục Ly giống như là chọc vào tổ ong vò vẽ vậy, vô số người trên núi bay vụt lên, vô số thần niệm khoá chặt Lục Ly. Từng đạo khí tức hung lệ tràn ngập ra, như là mấy con cuồng long bị làm thức tỉnh. - Người nào? - Thật to gan, muốn tìm chết à! - Võ giả Nhị Kiếp? Hiện tại võ giả Nhị Kiếp cũng có thể kiêu ngạo như vậy sao? - Giết chết hắn! Trong núi có rất nhiều lâu đài và sơn động, có ít nhất hơn một ngàn người từ bên trong bay ra, đại bộ phận là võ giả Tam Kiếp, cũng có hai tên võ giả Tứ Kiếp bay lên trời cao. Thế nhưng hai tên võ giả Tứ Kiếp kia nhìn lướt qua Lục Ly, chưa có ý tứ động thủ, thì đã có mấy trăm võ giả ở xung quanh vọt đi xuống, không tới phiên bọn họ động thủ. Lục Ly không thèm để ý đến mấy trăm võ giả này, hắn không thả U Linh Vương và Phong Ma Thú ra, mà chỉ thả ra đầy trời Hư Không Trùng, gào thét bay về phía mấy trăm võ giả kia. Sau khi Hư Không Trùng tiến hóa, đối phó võ giả Tam Kiếp rất nhẹ nhàng, hắn cuồng bạo vọt qua đi, trực tiếp vung nắm tay, mỗi người một quyền, có rất nhiều võ giả đánh lên người hắn, nhưng lại không thể gây cho hắn thương thế quá lớn. - Ầm ầm ầm! Một đám võ giả bị hắn đánh giết, một người một quyền, Hư Không Trùng cũng gặm giết một mảnh. Sau khi hơn bảy tám mươi tên võ giả bị hắn đánh chết, hai tên võ giả Tứ Kiếp kia rốt cuộc cũng ngồi không yên. Mấy đạo thần niệm cường đại trong lâu đài trên đỉnh núi cũng quét lại đây, bắt đầu chú ý đến chiến cuộc. - Tránh ra! Một trong hai tên võ giả Tứ Kiếp quát lên một tiếng, hai người vọt lại đây, tuy Lục Ly đi con đường Vô Thượng Thần Thể, lực phòng ngự và lực công kích cũng không tệ lắm, nhưng dưới ánh mắt của hai người lại là con kiến, hai người có thể nhẹ nhàng bóp chết hắn. Hai người cũng thực sự làm như vậy, trong tay một người xuất hiện một cái võng, ném về phía Lục Ly, trong tay một người khác xuất hiện một thanh chủy thủ, thanh chủy thủ kia mang theo ánh sáng u lam, hung hăng đâm tới sau lưng Lục Ly. - Ong! Thiên Ly Châu lấp lánh quang mang, U Linh Vương và Quỷ Ảnh xuất hiện, phân biệt phóng về phía một người. Trong nháy mắt U Linh Vương và Quỷ Ảnh xuất hiện, dường như toàn bộ không gian xung quanh lạnh đi vài phần. - Hả! Ánh mắt vô số võ giả lộ ra vẻ kinh ngạc, hơi thở của U Linh Vương và Quỷ Ảnh quá khủng bố, trong khoảng thời gian ngắn mọi người đều có chút bị dọa sợ. Hai tên võ giả Tứ Kiếp kia cũng bị dọa sợ, sửng sốt một tức thời gian, nhưng U Linh Vương và Quỷ Ảnh lại không chần chờ, U Linh Vương phóng về phía tấm lưới lớn, lợi trảo hung hăng xé một cái, chiếc lưới kia lập tức bị xé rách. - Đáng tiếc! Tấm lưới này chính là bảo vật, nếu như mang đi bán mà nói, đoán chừng cũng có thể bán được trăm vạn thần thạch, hiện tại bị U Linh Vương xé rách, tương đương với ném đi trăm vạn thần thạch. - Ô ô! Quỷ Ảnh gào thét mà đi, thoáng cái đến bên cạnh võ giả Tứ Kiếp kia, nhảy vào trong não hải của hắn. trong não hải võ giả này có yêu hồn bảo hộ, thế nhưng phẩm cấp không cao, yêu hồn nhẹ nhàng bị Quỷ Ảnh cắn nuốt. Yêu hồn bị cắn nuốt kết quả chính là cái chết, thân thể tên võ giả Tứ Kiếp này run lên, tiếp theo rất nhanh liền rơi xuống, không gian giới và chiến giáp tự động thoát ra. - A! Một bên khác, U Linh Vương cũng lập công, chiến lực tổng hợp của U Linh Vương có thể so sánh với Tứ Kiếp trung kỳ, võ giả Tứ Kiếp kia chỉ là Tứ Kiếp sơ kỳ, vừa rồi còn ngây ngẩn một tức thời gian.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK