Mục lục
Long Đế Bất Diệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3046 Ngân thương xuyên đầu
Lục Ly khí độ bất phàm, trong mắt đám công tử tiểu thư, lại cảm giác như miệng cọp gan thỏ, thậm chí trông như ra vẻ, dù sao chỉ là Nhị Kiếp Thiên Thần. Những công tử tiểu thư này ít nhất đều là Tam Kiếp đỉnh phong, thanh niên tóc quăn, thanh niên tóc bạc, và Tiểu Lạt Tiêu đều là võ giả Tứ Kiếp. Tình huống của Lục Ly, một đám người cũng không rõ ràng. Bởi vì Hồ Bất Quy chưa nói gì, đám người Tiểu Lạt Tiêu muốn tìm hiểu vài tin tức, lại bị đám người Hồ Bất Quy phong tỏa. Thật rõ ràng, đám người Hồ Bất Quy là cố ý che giấu tư liệu của Lục Ly,vì muốn đám công tử tiểu thư này thoải mái đi tìm Lục Ly gây sự. Như vậy có vài cái lợi, thứ nhất là khiến Lục Ly cảm thấy áp lực, không thể không chọn thế lực ủng hộ. Thứ hai là nghiệm chứng thực lực của Lục Ly. Về phần thứ ba, nếu Lục Ly thắng, có thể dạy đám công tử tiểu thư không biết trời cao đất rộng này. Lục Ly đi đến trước đại điện, đám công tử tiểu thư kia đều hành động, chậm rãi đi tới trước Lục Ly, đứng thẳng một hàng thẳng tắp, chặn đường đi của Lục Ly. - Thần tử, tóc xoăn là Đàm Long, là đệ tử trực hệ của hệ mạch Thái thượng trưởng lão Đàm Vũ. Liễu Thiên Thiên mặc váy đỏ, ngoại hiệu Tiểu Lạt Tiêu, cháu gái của đại trưởng lão. Thanh niên da đen tóc trắng ở đây là Trương Dã, là cháu của Thái thượng trưởng lão Trương Vân. Đây đều là những Tứ Kiếp Thiên Thần, còn lại đều là đệ tử của các đại trưởng lão, thần tử... cẩn thận! Tiếng truyền âm của hộ vệ thống lĩnh Giản Hùng vang lên, sau khi Giản Hùng dược phái đến đây, hắn chỉ biết trong thời gian ngắn, sứ mệnh của hắn là ngày đêm ở cùng Lục Ly. Nếu Lục Ly không chống đỡ nổi, hắn sẽ chịu tội. Nếu Lục Ly vinh quang, như vậy về sau hắn cũng vinh quang theo, cho nên giờ đây truyền âm nhắc nhở Lục Ly. Lục Ly hơi gật đầu, Giản Hùng này nhắc nhở thật đúng lúc, Tam Kiếp đỉnh phong còn lại không cần để ý, không đủ uy hiếp, tư liệu của ba Tứ Kiếp Thiên Thần trọng yếu hơn. Lục Ly đi đến trước mặt mọi người trăm dặm, hơi nheo mắt lại, cũng không nói gì. Hắn đứng ở đó, khí độ trầm ổn, bất động như núi. Nếu Lục Ly là một trưởng lão, có Tứ Kiếp Cảnh, giờ đây đứng ở nơi này, sẽ có khí độ khác. Nhưng Lục Ly chỉ là Nhị Kiếp Cảnh, cảm giác có hơi buồn cười, giống như một đứa nhỏ, lưng đeo kiếm, giả mạo cao nhân tuyệt thế… - Ngươi là ai? Thanh niên da đen tóc bạc mở miệng, hắn nhíu mày, khinh miệt nói: - Nơi này là Trưởng Lão Điện, mấy người làm tạp vụ không được xông vào. Trưởng Dã này đang nói dối trắng trợn, bên người Lục Ly là một thống lĩnh của Nội Vụ Đường, hơn nữa mặc trang phục thần tử, Trương Dã không thể nào không biết. Thống lĩnh Nội Vụ Đường muốn nói vài câu, Lục Ly phất tay áo, ra hiệu hắn không cần nói gì. Nhóm người này rõ ràng đến gây sự, nói chuyện với bọn họ hữu dụng sao? Vẻ mặt Lục Ly không chút thay đổi, lạnh giọng nói: - Nơi này là Trưởng Lão Điện, các ngươi là ai? Là hộ vệ nơi này sao? Hay là trưởng lão? Dám chặn đường ở đại môn, thật to gan! Lục Ly là người từng làm Đại Đế, năm đó cũng là bá chủ thống soái vô số giới diện. Giờ đây giọng nói hắn như sấm động, khí thế dọa người, thoạt nhìn như một trưởng lão chiến lực thông thiên. Khí thế của Lục Ly không dọa được người, ngược lại khiến đám người Trương Dã cảm thấy buồn cười. Trương Dã hơi ngẩn đầu, nghiêng mắt nhìn Lục Ly, nói: - Chúng ta là ai không cần ngươi xen vào, hôm nay muốn bước vào Trưởng Lão Điện, nhất định phải qua được cửa của chúng ta. Trưởng Lão Điện không phải nơi ai cũng có thể tiến vào, không có thực lực cường đại, không có tư cách tiến vào nơi này. Trương Dã lộ răng nanh, chiến ý trong mắt dâng trào, trực tiếp khiêu khích. Lục Ly cười nhạt, nếu là Đàm Long hắn sẽ hơi cố kỵ, nhưng Trương Dã này, hắn không có sợ hãi bao nhiêu. Hắn nhíu mày hỏi: - Muốn đánh? Đánh ở đâu? Ngay tại đây sao? Không đánh một trận là không được, không chỉ đánh mà còn phải đánh thật xinh đẹp, thắng thật rõ ràng. Thanh âm của hắn không nhỏ, ở Trưởng Lão Điện hẳn có thể nghe thấy rõ ràng. Nếu người bên trong không có ý kiến, vậy đánh ở đây một hồi cũng không sao. - Có thể! Khóe miệng Trương Dã lộ ra tươi cười, chỉ vào quảng trường, nói: - Chúng ta chỉ luận bàn thôi, không được tổn thương hòa khí, biết ngừng đúng lúc, thế nào? Vù! Trương Dã bay lên không trung, đi lên bên trái quảng trường. Lục Ly nhìn lướt qua Trưởng Lão Điện, thấy bên trong không có bất luận kẻ nào, hắn cũng không cố kỵ nữa. Vù! Hắn bay lên giữa không trung, cũng không định động thủ, Thần Sơn trong tay chợt lóe, U Linh Vương và quỷ ảnh xuất hiện, còn có Hư Không Trùng bay đầy trời, gào thét với Trương Dã. Vù! Gần như đồng thời, vô số thần niệm nhẹ nhàng tỏa ra trong thần điện, như làn gió mát. Lục Ly cảm ứng ít nhất có gần trăm luồng thần niệm dò xét. Có một vài thần niệm rất cường đại, cũng thật bí mật, Lục Ly thúc giục Đại Đạo Chi Ngân có thể dễ dàng cảm ứng một ít thần niệm như hòa thành một thể với gió. Ô… U Linh Vương vừa xuất hiện, hơi thở hung lệ kia lập tức tràn ngập khắp nơi, khiến sắc mặt đám người Đàm Long bên dưới trở nên ngưng trọng. Trương Dã cũng cảm nhận được áp lực, Lục Ly không khách khí với hắn. U Linh Vương và quỷ ảnh xuất hiện, một trái một phải xông ra, Hư Không Trùng đầy trời cũng bay qua. Trong tay Trương Dã xuất hiện một cây thiết côn màu đen, trên thiết côn nổi lên ô quang, hắn không nhìn quỷ ảnh hay Hư Không Trùng, hung hăng ném thiết côn đến U Linh Vương. Thiết côn trong tay Trương Dã rõ ràng là dị bảo, ô quang đầy trời, từng khí tức hùng hậu như núi truyền đến, cảm giác hắn nâng không phải côn mà là một tòa núi lớn.
Chương 3047 Lực áp
Rầm rầm rầm! Gậy gộc của Trương Dã quét tới, đầy trời đều là vết rách, thoạt nhìn cả trời cao đều bị hắn áp suy sụp, uy thế kinh thiên. Hai nữ tử phía dưới nhìn bằng ánh mắt đầy hâm mộ. - Ngân thương xuyên đầu! Lục Ly nhìn lướt qua, trên mặt lộ ra tươi cười châm chọc. Cả đời này hắn đều sống trong chiến đấu, ánh mắt sắc bén cỡ nào? Trương Dã này thoạt nhìn uy lực kinh thiên, nhưng khắp nơi đều là lỗ hổng, hắn quá coi trọng Trương Dã rồi, còn phái ra quỷ ảnh, bằng vào U Linh Vương có thể thoải mái hành hạ hắn đến chết rồi. Vù! Quả nhiên, thân mình U Linh Vương chợt lóe, cong thành một độ cung, thoải mái tránh một kích kinh thiên của Trương Dã, móng vuốt xẹt sau lưng hắn. Rắc rắc! Chiến giáp sau lưng Trương Dã vỡ vụn, bị móng vuốt của U Linh Vương cào thành một vết máu. Lục Ly thấy cảnh như vậy, phất phất tay, quỷ ảnh và Hư Không Trùng đều bay trở về. Đối đãi với võ giả này, U Linh Vương hoàn toàn áp chế hắn. Vù vù vù! U Linh Vương liên tục chớp động, biến thành từng luồng hắc quang giữa không trung.Trương Dã thỉnh thoảng kêu rên, thiết côn trong tay hắn liên tục múa may, nhưng ngay cả lông của U Linh Vương cũng không thể chạm vào! - Trở về đi! Sau một lát, cả người Trương Dã đầm đìa máu tươi, tốc độ phản ứng chậm lại. Lục Ly vẫy tay, U Linh Vương bay về phía sau hắn. Lục Ly bình tĩnh nhìn Trương Dã nói: - Chỉ bằng thực lực của ngươi còn dám khiêu khích? Vừa rồi nếu ta hạ sát thủ, giờ đây ngươi đã là một khối thi thể rồi! Ngữ khí của Lục Ly thật ngông cuồng, nhưng người thắng có tư cách ngông cuồng. Trương Dã giờ đây thật chật vật, cả người đều bị cào, xương cốt bả vai cũng bị cào nứt ra. Nếu Lục Ly không gọi U Linh Vương trở về, phỏng chừng công kích thêm vài lần nữa, Trương Dã sẽ chết. Trương Dã thật mất mặt, trên mặt đầy vết cào, vẻ mặt tức giận, phải biết rằng trận chiến này được tất cả trưởng lão chú ý. Tương đương với hắn vả mặt trước mặt vô số trưởng bối, về sau còn ngẩng đầu làm người thế nào? Hắn trợn mắt nhìn chằm chằm Lục Ly, rống lên: - Dựa vào chiến sủng thì tính là bản lĩnh gì, có gan ngươi đến chiến một trận! Trương Dã vừa nói xong, chính hắn cũng cảm thấy không thích hợp. Trên mặt mấy hộ vệ phía sau Lục Ly đều lộ ra vẻ khinh thường rõ ràng. Ngay cả nhóm hộ vệ phía sau công tử này cũng cười ngượng ngùng. Thế giới này không hỏi thủ đoạn, chỉ hỏi kết quả. Mặc kệ là ngươi dùng độc, dùng kế, dùng sức, thậm chí dùng tà pháp, chỉ cần ngươi có thể giết địch, người khác sẽ thừa nhận cường đại của ngươi. Trên chiến trường, giao thủ với địch nhân, địch nhân sẽ dùng trăm loại thủ đoạn, nghĩ đủ biện pháp giết chết ngươi. Địch nhân không quang minh chính đại khai chiến với ngươi, chẳng lẽ địch nhân còn phải nghe theo yêu cầu của ngươi giao thủ? Giống như một cường giả giao thủ với ngươi, chẳng lẽ ngươi yêu cầu người khác áp chế cảnh giới đánh với ngươi sao? Trên mặt Tiểu Lạt Tiêu Liễu Thiên Thiên hơi nóng rát. Đàm Long lắc đầu, giống như cảm thấy mất mặt vì ở cùng Trương Dã, không chịu được thua sao? Lục Ly cười lạnh nói: - Muốn ta ra tay cũng được, chúng ta không dùng gì cả, chỉ dùng tay trần đánh một trận? Như vậy sẽ công bằng một chút, phải không? Nếu Trương Dã muốn Lục Ly không xuất động linh thú, vậy Lục Ly cũng yêu cầu Trương Dã không dùng bí bảo, đây là một yêu cầu thật hợp lý. Đôi mắt Trương Dã sáng ngời, không ngờ Lục Ly sẽ tỏ ra thần ý đánh thêm một hồi? Hắn thu thiết côn trong tay, gật đầu nói: - Đến đây đi, cái gì ta cũng không dùng, cứ như vậy đánh với ngươi! Vù! Lục Ly chân đạp tiêu dao, bay đi như đạn pháo, nháy mắt đến trước mặt Trương Dã. Miệng hắn cong lên tươi cười đùa cợt, nâng nắm tay đấm đến Trương Dã. Nhìn thấy tươi cười trên mặt Lục Ly, Trương Dã giận dữ, cũng không dùng thần kỹ gì, vận chuyển thần lực, nâng nắm tay đấm về phía Lục Ly. Ầm! Một tiếng nổ vang ầm ĩ, thân mình Lục Ly không hề dịch chuyển, Trương Dã lại bay ra ngoài như đạn pháo. Từng tiếng xương cốt đứt gãy vang lên, trong miệng Trương Dã phun ra máu tươi, cuối cùng nện mạnh lên quảng trường. Nếu trên quảng trường không có thần văn bảo hộ, có lẽ giờ đây đã bị đập ra một động lớn. Đám người Đàm Long tỏ ra kinh ngạc, Tiểu Lạt Tiêu cũng há hốc mồm, vẻ mặt khiếp sợ. Đàm Long phản ứng nhanh, rất nhanh sắc mặt trầm xuống, phun ra vài từ: - Thần thể vô thượng! Tuy Trương Dã vừa mới đột phá Tứ Kiếp Cảnh, nhưng Tứ Kiếp vẫn là Tứ Kiếp, lực lượng thân thể phi thường mạnh mẽ. Lục Ly chỉ dùng một quyền của Nhị Kiếp Cảnh đã đánh nát xương cốt của Trương Dã, đây chỉ có thể giải thích bằng thần thể vô thượng. Vừa rồi, Lục Ly không nhìn Trương Dã, thu hồi lại U Linh Vương, chậm rãi bay xuống đại điện, ánh mắt nhìn quét qua đám người Đàm Long, hỏi: - Thế nào? Các ngươi còn muốn đánh nhau không? Ánh mắt mấy công tử lộ vẻ tức giận, nhưng đều không động thủ, ánh mắt nhìn Đàm Long. Đám người Tiểu Lạt Tiêu cũng nhìn Đàm Long, Trương Dã chiến bại, ở đây chỉ có Đàm Long có năng lực áp chế Lục Ly. Khí thế trên người Đàm Long bắt đầu ngưng tụ, nhưng không lập tức ứng chiến, chỉ nhìn chằm chằm Lục Ly như dã thú. Lục Ly cười ầm nói: - Đùng nhìn chằm chằm nữa, không phục thì đấu. Năm đó Tô Nguyệt Cầm cũng không phục như vậy, nhìn chằm chằm ta, sau đó bị ta bắt, thần đan bị phế bỏ. Võ giả Tứ Kiếp ta không phải chưa từng giết. Trước đó không lâu đã giết ba lão ma đầu, giống như gọi là La Sát tam quái gì đó? Ngươi, không phải đối thủ của ta! Ngữ khí của Lục Ly cuồng vọng đến cực điểm, nội tâm của đám người Đàm Long lại kinh hãi. Hồ Bất Quy cũng không nói với bọn họ chuyện của Lục Ly, cho nên bọn họ đều không biết rõ sự tình. - Tô Nguyệt Cầm? Thần nữ Địa Ngục Phủ? La Sát tam quái?
Chương 3048 Đề nghị của Hồ Bất Quy
Trong mắt đám người Đàm Long đều là vẻ kinh ngạc, sau đó toàn bộ trợn to mắt. Những người Lục Ly nhắc đến vang lên như sấm bên tai bọn họ. Tô Nguyệt Cầm mọi người đều không xa lạ, bởi vì thần tử thế hệ trước là bị Tô Nguyệt Cầm băm thành thịt nát. La Sát tam quái cũng thành danh đã lâu, tuy bọn họ đều không được coi trọng, nhưng chiến lực của ba người này không thể hoài nghi. Lục Ly nói hắn bắt thần nữ Địa Ngục Phủ, đánh chết La Sát tam quái? Điều này bọn họ làm sao không khiếp sợ. Mọi người nhớ tới lời đồn lúc trước, thời gian trước Địa Ngục Phủ xảy ra đại sự, kinh động cả Địa Ngục Phủ. Nghe nói một Nhị Kiếp Thiên Thần bắt cóc thần nữ của Địa Ngục Phủ? Còn trốn ra khỏi Địa Ngục Đảo, hơn nữa trên người có bảo vật như Thần Hành Thuyền, kinh động ba đại thế lực còn lại. Thời gian trước, Hồ trưởng lão đi ra ngoài là vì việc này. Lục Ly chỉ là võ giả Nhị Kiếp, còn là Hồ trưởng lão mang về, đây không phải là đúng rồi sao? Đàm Long vốn chộn rộn, muốn đấu một trận với Lục Ly, giờ đây cũng không dám lộn xộn. Hắn tự phụ chiến lực không tồi, nhưng vẫn còn không ngông cuồng đến mức có thể bắt Tô Nguyệt Cầm tại Địa Ngục Đảo, hơn nữa thành công chạy ra khỏi Địa Ngục Đảo. Đừng nói đến ba người La Sát tam quái, nếu hắn chống lại, một người cũng không thể giết. - Tốt lắm! Trong Trưởng Lão Điện đột nhiên truyền ra một thanh âm uy nghiêm. Sau đó Hồ Bất Quy đi ra, phất tay với Đàm Long, nói: - Gây sự đủ rồi chứ? Đủ rồi thì lăn xuống đi, đám nhãi con này, không biết quy củ! Đám người Tiểu Lạt Tiêu thè lưỡi, Đàm Long lạnh lùng liếc nhìn Lục Ly, chắp tay với Hồ Bất Quy, dẫn người đi xa xa. - Lục thần tử mau đi vào! Hồ Bất Quy cười thân thiết, vẫy tay với Lục Ly, hắn cũng không giải thích gì. Vừa rồi nhiều thần niệm như vậy tìm hiểu, Lục Ly cũng không phải ngu ngốc. Giải thích càng nhiều, ngược lại như vẽ rắn thêm chân. Lục Ly cho rằng không xảy ra cái gì, hắn bước qua, hành lễ thoải mái với Hồ trưởng lão. Hồ Bất Quy cười tủm tỉm, kéo tay Lục Ly vào trong. Nội tâm Lục Ly hơi khó chịu, Hồ Bất Quy biểu hiện thân thiết như vậy làm gì? Lôi kéo tay hắn, đây là muốn khoe mẽ quan hệ của hai người rất tốt trước mặt nhiều trưởng lão sao? Hay là muốn ám chỉ Lục Ly đã là người của hệ mạch bọn họ? Nhưng Hồ Bất Quy lôi kéo tay hắn, nếu hắn giãy ra sẽ hoàn toàn đắc tội Hồ Bất Quy. Cho nên Lục Ly chỉ có thể mặt không biểu cảm đi theo vào. Bên trong có một đại điện phi thường lớn, vừa vào cửa đã nhìn thấy bốn cột đá màu đen thật lớn. Trên cột đá có điêu khắc đồ văn thần bí, vừa nhìn đã cảm giác phi thường huyền diệu. Trong đại điện, hai bên trái phải xếp một hàng ghế đá, mười ghế đá thủ vị, năm ghế ngồi đầy người, còn lại hẳn là vị trí của Hồ trưởng lão. Hai bên trái phải ngồi bảy tám mươi người, đại đa số đều là lão giả, cũng có người thoạt nhìn trẻ tuổi, nhưng khí tức sinh mệnh rất già nua. - Chư vị, ta giới thiệu cho mọi người một chút! Hồ Bất Quy thân thiết lôi kéo Lục Ly đi đến trung gian đại điện, nói: - Vị nam tử này tên là Lục Ly, chính là Lục Ly trước đó không lâu đại náo Địa Ngục Phủ, bắt đệ tử trẻ tuổi đệ nhất Mạnh gia và thần nữ làm con tin, khiến Địa Ngục Phủ mất hết mặt mũi, hơn nữa còn chém giết La Sát tam quái. Lúc ấy hắn còn thúc đẩy chúng ta và Thiên Đường Các, Mục gia liên thủ, đánh chết Bát trưởng lão của Địa Ngục Phủ. Sau đó cung chủ đích thân đến nơi, Lục Ly nguyện ý gia nhập La Sát Cung chúng ta, cung chủ bổ nhiệm hắn làm thần tử ngay tại chỗ. - Ha ha ha, quả nhiên anh hùng xuất thiếu niên, Lục thần thử xem như trút giận thay La Sát Cung chúng ta! - Đúng vậy, thần tử lợi hại, Địa Ngục Phủ sợ là gần đây đều không thể ngẩng đầu. - Thần tử, làm hay lắm, đáng tiếc không bắt được Tô Nguyệt Cầm về đây. Đó là thân thể Tinh Nguyệt nha. Nếu thần tử bắt được Tô Nguyệt Cầm về làm nữ nô, chúng ta xem như vả mặt của La Sát Cung. - Vậy mà không xử lý được Mạnh lão Tam? Nếu xử lý, vậy lần này xem như kiếm lớn! - La Sát tam quái làm nhiều việc ác, lần này xem như đáng đời, giết tốt lắm, thần tử giết tốt lắm! ... Trong đại điện lập tức vang lên toàn lời khen ngợi, đều là một vài trưởng lão bình thường. Địa vị thần tử là cao hơn trưởng lão bình thường, nhưng không có thực quyền, một vài trưởng lão còn có thực quyền. Kỳ thật những trưởng lão thực quyền này vốn không cần nể mặt Lục Ly, nhưng về chuyện mặt mũi, mỗi người đều biết chú ý, nói vài lời hay vẫn không thành vấn đề. Mấy trưởng lão ngồi thủ vị, không ai nói chuyện, mấy người này Lục ly biết đều là đại nhân vật chân cính, ngồi ngang hàng với Hồ Bất Quy. Hồ Bất Quy giới thiệu từng chư vị trưởng lão, quả nhiên ngồi thủ vị đều là nhóm người có quyền lực nhất, chiến lực cao nhất La Sát Cung. Phân biệt là đại trưởng lão tổng quản hết thảy sự vụ La Sát Cung, trưởng lão Hình Phạt Đường, trưởng lão Ngoại Vụ Đường, trưởng lão Nội Vụ Đường, trưởng lão Tình Báo Đường, còn có đường chủ Chiến Đường Hồ Bất Quy này. Phía trên có mười vị trí, nếu toàn bộ ngồi đầy, phải tính thêm ba Thái thượng trưởng lão, còn có một trưởng lão bối phận tương đối cao. Bất quá ba đại Thái thượng trưởng lão ít quản việc nhỏ, trưởng lão còn lại mấy năm nay cũng lánh đời tiềm tu, rất ít xuất hiện. Một đám trưởng lão đều là võ giả Tứ Kiếp, gần trăm võ giả Tứ Kiếp, đây còn không phải toàn bộ trưởng lão của La Sát Cung. Mặt khác, thời gian trước, đại chiến với Địa Ngục Phủ, đã chết không ít, từ đó có thể thấy được nội tình thâm sâu của La Sát Cung.
Chương 3049 Đề nghị của Hồ Bất Quy
Đám người Hồ Bất Quy rõ ràng là Tứ Kiếp hậu kỳ. Đại trưởng lão sâu không lường được, Lục Ly cảm giác hắn rất có thể là Tứ Kiếp đỉnh phong. Mặt khác còn có ba đại Thái thượng trưởng lão, cùng với La Phi Yên, Lục Ly hoài nghi các nàng có lẽ là cường giả Ngũ Kiếp! Dù sao đại trưởng lão đã là Tứ Kiếp đỉnh phong, cho dù Thái thượng trưởng lão là Tứ Kiếp đỉnh phong, thì La Phi Yên chính là dùng lực một người đàn áp cả La Sát Cung, không có chiến lực tuyệt đối, năng lực nào áp chế đám ma đầu? Đại Đế là Thất Kiếp, lĩnh chủ là Lục Kiếp, cường giả đỉnh cấp La Sát Hải là Ngũ Kiếp Thiên Thần cũng có thể lý giải. Dù sao La Sát Hải cũng rất lớn, nơi này có vô số ma đầu chen chúc tiến vào, người mạnh nhất trong một đám ma đầu là cường giả Ngũ Kiếp cũng không đủ. Đại trưởng lão tỏ ra ôn hòa với Lục Ly, nói vài câu động viên. Lục Ly bái kiến cả đám trưởng lão, tỏ ra thật khách khí với tất cả trưởng lão. Không hề có chút bừa bãi nào như bên ngoài. Điều này khiến các trưởng lão đều rất kinh ngạc, đây và người vừa rồi ngông cuồng bên ngoài là cùng một người sao? Một vài trưởng lão còn tỏ ra thụ sủng nhược kinh, dù sao tuy bọn họ là trưởng lão, nhưng cũng không có thực quyền, ở La Sát Hải không được xem trọng, trưởng lão có hơn trăm, thần tử lại chỉ có một. Lục Ly cần ngông cuồng thì sẽ ngông cuồng, cần hạ mình thì sẽ hạ mình, cần khách khí thì sẽ khách khí, cần tức giận thì sẽ tức giận. Vừa rồi ngông cuồng như thế là muốn lập uy, hiện tại phải hạ mình vì muốn tạo ấn tượng tốt trong mắt những trưởng lão. Chuyện của đám người trẻ tuổi, nhóm lão già bình thường sẽ không quản, chỉ cần không chết người, còn lại đều là việc nhỏ. Nhóm lão già này cũng không thể đắc tội, nếu không về sau hắn cũng khó sống qua ngày. Hắn mới đến, không có bối cảnh gì, nếu không cẩn thận đắc tội trưởng lão thực quyền, ngày về sau sẽ thật khổ sở. Giới thiệu nửa ngày, đại trưởng lão để Lục Ly ngồi ở vị trí thủ vị bên trái, sau đó các trưởng lão bắt đầu nghị sự. Thần tử bình thường có tư cách lắng nghe bên cạnh, bởi vì thần tử đều được bồi dưỡng mạnh mẽ, về sau không nối nghiệp cung chủ thì cũng là một trong những trưởng lão thực quyền. Đương nhiên, thần tử không có thực quyền, loại nghị sự này cũng chỉ có thể lắng nghe. Nếu hắn có ý kiến gì, trưởng lão khác cũng có thể tham khảo. Lục Ly tự nhiên cũng sẽ ngồi xem, ngồi thật ẩn mình, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, giống như một lão tăng nhập định. Thảo luận nửa ngày, hàn huyên rất nhiều chuyện, điều hành một ít tài nguyên, an trí hết thảy bí cảnh, một ít nội vụ là ngoại vật. Còn có trưởng lão trấn thủ các nơi báo cáo tình huống nơi bọn họ trấn thủ. Hội nghị ước chừng mở một ngày, đến đêm mới tan họp. Lục Ly nghe đến buồn ngủ, những việc vặt này hắn không thích quản nhất, trước kia cũng chưa bao giờ quản. Địa bàn La Sát Cung rất lớn, khống chế rất nhiều bí cảnh, tiểu thế giới, hư không toái địa, còn có vài đảo nhỏ bị bọn họ bí mật khống chế. Nhiều người như vậy, nhiều cường giả như vậy, đều cần tài nguyên. Chỉ trông vào La Sát Đảo là không nuôi dưỡng được nhiều người như vậy. Cho nên địa bàn La Sát Cung có thể khống chế kỳ thật rất lớn, địa phương âm thầm khống chế cũng càng nhiều. Những địa phương này đều cần quản lý, việc vặt vãnh tự nhiên sẽ nhiều hơn. Sau khi tan họp, Hồ Bất Quy thân thiết lôi kéo Lục Ly đi đến Thiên Điện bên cạnh. Tuy Lục Ly tạm thời sẽ không nương tựa vào hệ mạch Hồ Bất Quy nhưng Hồ Bất Quy vẫn tỏ ra thiện ý, là một trưởng lão Chiến Đường, Lục Ly không tất yếu cự tuyệt. Ở trong Thiên Điện, Hồ Bất Quy nói rất nhiều với Lục Ly, ý tứ đại khái muốn Lục ly an tâm tu luyện, Nội Vụ Đường sẽ dâng lên nhiều tài nguyên đỉnh cấp nhất. Trong thời gian này, Lục ly không được đi lung tung, cứ ngoan ngoãn tu luyện vài năm ở Thanh Vân Phong. Chờ sau khi thực lực cường thịnh trở lại, vị trí cũng ngồi ổn rồi, đến lúc đó có thể đi xung quanh, đi vào một bí cảnh, đi vào trong phúc địa, đi tìm hiểu một vài di tích,... - Tài nguyên đỉnh cấp? Đôi mắt Lục Ly sáng ngời, chủ động hỏi: - Hồ trưởng lão, có thần dược luyện thể hay không? Ta tu luyện là thần thể vô thượng, nếu có thể cung cấp không ngừng thần dược như vậy cho ta, thân thể ta sẽ thăng cấp rất nhanh. - Ngươi nghĩ nhiều rồi... Hồ trưởng lão cười khổ nói: - Tuy địa vị thần tử đặc thù, nhưng tài nguyên cung cấp vẫn là có hạn. Chủ yếu ngươi cần lượng lớn thần dược luyện thể. Ngươi thử nghĩ đi, La Sát Cung có bao nhiêu người? Các trưởng lão không cần luyện thể sao? Nếu ngươi chỉ cần một bộ phận, vậy không thành vấn đề, ta ra mặt giúp ngươi cũng được. Nhưng ngươi muốn Nội Vụ Đường cung cấp không ngừng thần dược đỉnh cấp cho ngươi, đó là không có khả năng. Tu luyện thần thể vô thượng vô cùng khó khăn, tài nguyên cần cũng quá lớn, đừng nói La Sát Cung chúng ta, cho dù một lĩnh chủ cũng rất khó cung ứng. Trừ phi là một hậu nhân Đại Đế, hơn nữa Đại Đế này phải còn sống. Nhìn thấy trong mắt Lục Ly lộ ra vẻ ảm đạm, Hồ Bất Quy đứng dậy, vỗ bờ vai hắn, nói: - Đề nghị của cá nhân ta, ngươi vẫn đừng đi con đường thần thể này. Cho dù thần thể ngươi có thể thăng cấp gấp trăm lần, có thể chống lại Tứ Kiếp đỉnh phong thì sao? Cả Tam Trọng Thiên này, cường giả Ngũ Kiếp nhiều như vậy, đều có thể thoải mái giết chết ngươi. Mà ngươi muốn thân thể cường đại gấp trăm lần, thần dược cần có là mênh mông. La Sát Cung... cung cấp không nổi. - Hơn nữa... Hồ Bất Quy trịnh trọng đề nghị: - Chiến lực cường đại chân chính thế giới này là dùng lực thiên địa phóng ra công kích cường đại. Thân thể cường thịnh thì có ích lợi gì? Ngoài có thể kháng cự, nếu tốc độ ngươi không đủ mau, người khác vẫn có thể dễ dàng giết chết ngươi. Ta đề nghị ngươi vẫn nên chuyên tu chân ý, chỉ cần hiểu chân ý cường đại, mới có thể biến thành cường giả chân chính
Chương 3050 La Sát Hải Rung Động
Không chỉ Hồ Bất Quy, mà rất nhiều người cũng nói với hắn, từ bỏ vô thượng thần thể. Con đường này quá khó đi, không có tương lai.f Thật ra Lục Ly cũng không theo đuổi tương lai gì quá xa, mục đích của hắn chỉ là đi Nghịch Long Cốc, gặp Lục Linh một chút, giúp Đại Ma Vương hoàn thành nhiệm vụ. Hùng bá Tam Trọng Thiên, trở thành Đại Đế một phương, Lục Ly chưa từng dám tưởng tượng những chuyện này. Lại nói, trở thành Đại Đế một phương thì thế nào? Không phải là có một khối địa bàn lớn, nhận được càng nhiều tài nguyên hơn thôi sao? Còn không bằng hắn trở về Nhị Trọng Thiên sống cuộc sống gia đình an nhàn càng sướng hơn. Không có tương lai quá tốt? Hồ Bất Quy tu luyện bao nhiêu năm? Hiện tại hắn tu luyện tới cảnh giới gì rồi? Còn không phải là một Tứ Kiếp hậu kỳ sao. Tu luyện chân ý thật sự rất mạnh sao? Chuyện này không quá chắc… Về tới trang viên của mình, Lục Ly không bước ra khỏi cửa một bước, cả ngày bế quan tu luyện. Bác Long Thuật của hắn vẫn chưa đại thành, đây chính là nghịch thiên thần kỹ, nếu có thể tìm hiểu thấu đáo, nhục thân hắn sẽ tăng lên gấp mười lần trong thời gian ngắn, đó là lực lượng vô cùng cường đại. Hơn nữa lúc nào thần kỹ này cũng có thể tăng nhục thân lên gấp mười lần, nếu nhục thân hắn đạt tới Tứ Kiếp hậu kỳ, đến lúc đó phóng thích Bác Long Thuật vẫn có thể tăng lên gấp mười lần. Năm ngày sau, thống lĩnh Nội Vụ Đường đưa tới đủ loại thần dược, có thần dược tu luyện thân thể, bồi bổ linh hồn, phụ trợ thần lực, thậm chí còn có thần dược giải độc chữa thương... - Xem ra cái Thần Tử này vẫn có chút tác dụng! Lục Ly âm thầm gật đầu, ít nhất có rất nhiều tài nguyên, hơn nữa không phải dùng một lần, cách mỗi một đoạn thời gian đều có. Nếu đi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, còn có thể nhận tài nguyên đặc thù. Lục Ly đưa toàn bộ số thần dược chữa thương, giải độc, tu luyện thần lực đó cho thống lĩnh Nội Vụ Đường, để hắn đổi thành thần dược luyện thể, bồi bổ linh hồn. Trong thời gian ngắn hắn chưa có ý định rời đi, trước tăng nhục thân lên một ít, sau đó lại tu luyện Bác Long Thuật đến đại thành, chờ thêm một đoạn thời gian cho chuyện của hắn bình ổn xuống, không có người chú ý đến hắn, hắn lại nghĩ cách đi giải trừ Huyền Thiên Phù. Chỉ cần giải trừ Huyền Thiên Phù, hắn sẽ lập tức rời khỏi La Sát Cung, rời khỏi La Sát Hải, hơn nữa nghĩ cách rời đi Tử Dương Đại Lục, đến Lẫm Đông Đại Lục. Hiện tại coi như hắn đã hiểu, nếu dựa vào chính hắn mà nói, một mình muốn đi Nghịch Long Cốc khó khăn rất lớn, cần phải mượn lực lượng của gia tộc cường đại. Có lẽ gia tộc Doãn Thanh Ti không quá yếu, nếu có thể nhờ gia tộc của nàng giúp đỡ, hẳn là khó khăn đi Nghịch Long Cốc sẽ giảm xuống. Lục Ly bế quan, tạm thời La Sát Cung cũng không có ai đến tìm hắn gây phiền toái. Hắn lập uy ở Trưởng Lão Điện, Hồ Bất Quy cũng âm thầm tỏ thái độ, khiến đám người kia yên tĩnh chút, không nên gây sự với Lục Ly, tự nhiên đám công tử tiểu thư kia khiêm tốn xuống. Từ sau khi trở về La Phi Yên không gặp Lục Ly lần nào, cũng không có đưa ra bất cứ lời nói gì. Nhưng đôi khi không nói cái gì, lại ám chỉ thái độ nào đó... nháo một lần là đủ rồi, Lục Ly dùng thực lực của mình chứng minh một số thứ, tiếp tục gây sự nữa La Phi Yên sẽ thật sự mất mặt, nàng cũng sẽ tức giận. La Sát Cung xảy ra rung động lớn, một vị Thần Tử mới đến, không ngờ là người đứng đầu Địa Ngục Phủ lúc trước, mãnh nhân bắt giữ Tô Nguyệt Cầm. Hơn nữa gần đây còn cho Trương Dã một trận ở ngoài Trưởng Lão Điện, làm sao chuyện lớn bực này có thể không gây chú ý? Không chỉ là La Sát Cung, thật ra hiện tại toàn bộ La Sát Hải đều đang bàn luận việc này, bởi vì La Sát Cung đã công bố chuyện Lục Ly trở thành Thần Tử La Sát Cung ra ngoài. Tuy cái tên Lục Ly rất xa lạ, nhưng chân dung Lục Ly đã truyền ra rồi. Mục Vạn, Bình Hoà, Thôi Vô Song và vô số thám báo đã từng gặp qua Lục Ly, tin tức lập tức truyền ra, toàn bộ La Sát Hải đều đã biết. La Sát Hải chấn động! Nếu chỉ là tăng thêm Thần Tử bình thường, sẽ chỉ khiến mọi người âm thầm lưu ý, nhưng tăng thêm Thần Tử là Lục Ly, liền quá thú vị rồi. Ba ba ba! Dường như toàn bộ người La Sát Hải đều đang nghe được âm thanh tát vào mặt, La Sát Cung đang đánh mặt Địa Ngục Phủ. Trước kia Lục Ly là người Địa Ngục Phủ, sau khi đại náo ở Địa Ngục Phủ một phen, bắt cóc Mạnh Ly, đánh chết hai vị thống lĩnh, cuối cùng bắt lấy Tô Nguyệt Cầm, nghênh ngang rời khỏi Địa Ngục Đảo. Lục Ly sỉ nhục Địa Ngục Phủ, lắc mình biến hoá trở thành Thần Tử La Sát Cung, nếu chỉ là một tên hậu bối bình thường thì không sao cả, nhưng Thần Tử chi vị đã ngang hàng với Tô Nguyệt Cầm. Tô Nguyệt Cầm giết một vị Thần Tử La Sát Cung, lại bị một vị Thần Tử khác bắt làm tù binh, thoạt nhìn chuyện này như ngang hàng? Nhưng thật ra không phải như vậy, lần này ảnh hưởng của Lục Ly quá lớn, Địa Ngục Phủ còn chết tám vị trưởng lão. Lục Ly ban đầu là một tiểu nhân vật, lại nháo đến Địa Ngục Phủ mất hết mặt, Lục Ly tồn tại một ngày liền sẽ làm Địa Ngục Phủ mất mặt một ngày, nếu Lục Ly vẫn luôn tiêu dao tồn tại, Địa Ngục Phủ liền sẽ vẫn luôn không dám ngẩng đầu. Đối với thế lực lớn mà nói, thể diện rất quan trọng! Lúc trước Thần Tử La Sát Cung bị giết, La Sát Cung lập tức triệu tập đại quân đi huyết chiến, thương vong vô số, là vì cái gì? Còn không phải vì thể diện sao? Cuối cùng không thắng không bại, nhưng cũng coi như lấy lại được uy danh của La Sát Cung. Nếu một cái thế lực lớn không có thể diện, không có danh dự, sẽ khiến võ giả dưới trướng thoái trí, sẽ làm những thế lực võ giả đến nhờ cậy bọn họ chùn bước. Đi theo ai mà không phải là đi theo? Vì sao phải đi theo một cái thế lực không dám ngẩng đầu ở La Sát Hải? Cứ thế mãi, đoán chừng Địa Ngục Phủ sẽ liên tục suy bại, cho nên người La Sát Hải tin tưởng tiếp theo Địa Ngục Phủ sẽ hành động, lấy lại thanh danh của Địa Ngục Phủ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK