- Thì ra là vậy! Lục Ly nhếch môi khẽ cười, việc này hắn thật sự không biết, Vũ Dương và Mạc Thiên Thiên cũng không nói gì, sao có thể trách hắn được? Nhung Hoàng khoát tay đi ra, trước khi đi còn không quên dặn dò: - Sau này mà ngươi muốn bán thần dược thì đừng bán ra ngoài, cứ bán cho tổ chức, nhớ kỹ! - Được! Lục Ly gật đầu nói: - Nhất định, nhất định! Nhung Hoàng đi, Lục Ly cũng yên tâm, lần này Nhung Hoàng tới là để gõ đánh hắn, nếu Nhung Hoàng đã tới, vậy chuyện này liền cũng đi qua. Hắn gọi Quan Dương tới, để Quan Dương đi mua sắm một phần đồ sách thần dược, hắn cần phân rõ tất cả thu hoạch lần này, số hữu dụng thì lưu lại, vô dụng thì tất phải xử lý, đổi lấy tài nguyên hữu dụng cho mình. Quả nhiên! Vừa trở về, Mạc Thiên Thiên và Vũ Dương liền mất tích, đợi chừng mười mấy ngày sau Vũ Dương mới tới, thần sắc đắng chát nói với Lục Ly: - Bị phát hiện, lão đầu tử đích thân ra tay đánh ta một trận. Xem ra ta đánh giá quá thấp hệ thống tình báo Tử Thần, đúng là không chỗ không vào a. - Không sao chứ? Lục Ly hỏi thăm một câu, Vũ Dương đã có thể đi ra vậy chắc là không sao, Vũ Dương nhếch miệng nói: - Không việc gì, chẳng qua số thần dược ngươi đưa ta bị lấy đi một nửa, lão gia hỏa quá ác. Vẫn là Mạc Thiên Thiên tốt nhất, chỉ bị khiển trách mấy câu không đau không ngứa, làm nũng cái liền không sao... - Ha ha! Lục Ly cười cười nói: - Đoạn thời gian này thành thật chút. Ta trước đi tu luyện một phen, ngươi cũng tìm nơi thích hợp để chúng ta còn ra tay, lần này xa chút, một năm sau hẵng hành động. - Được! Vũ Dương tán gẫu vài câu liền đi, Lục Ly sớm đã hấp thu thần dịch lấy được vào trong pháp giới. Mười mấy ngày này hắn cần chỉnh lý lại thần dược, có hơn ngàn gốc thần dược có thể sử dụng được lưu lại, số khác thì sẽ xử lý sạch. Chẳng qua hiện tại hắn không thiếu thần dược tu luyện, tạm thời cũng không chỗ nào cần dùng đến thiên thạch, bởi vậy không vội phải đi xử lý thần dược làm gì. Hắn lần nữa quay về Mộng Huyễn Giới, đồng thời chờ số thần dịch kia ngưng luyện thành công. Khoái tốc luyện hóa thần dược trong Mộng Huyễn Giới, tăng cường nhục thân và linh hồn, Lục Ly tính lần này ra ngoài liền sẽ đi hoàn thành mấy lượt nhiệm vụ, như thế đoạn thời gian tiếp sau liền có thể an nhàn tu luyện. Trong Mộng Huyễn Giới, linh hồn tăng trưởng rất nhanh, chỉ là nơi này rất dễ khiến người tinh thần rối loạn, phân không rõ hư huyễn và chân thực. Nếu không phải người tâm trí cường đại, vậy thì rất dễ biến thành kẻ tâm thần... Trong tu luyện, thời gian nhanh chóng trôi đi, chớp mắt đã qua một năm. Lục Ly luyện hóa rất nhiều thần dược, bao gồm một ít siêu cấp thần dược lấy được từ Phù Du Giới, số thần dược này đều là niên phần mấy vạn năm, dược lực mạnh phi thường. Nhục thân và linh hồn Lục Ly đều được đề thăng đáng kể, chỉ tiếc nhục thân và linh hồn hắn vốn đã quá mạnh, cơ số quá lớn, dù cho luyện hóa nhiều đến vậy, song tổng thể lại tăng trưởng không quá rõ ràng. Sau khi đi ra, hắn hỏi dò Quan Dương một phen về những chuyện xảy ra gần đây trong Thiên Việt Thành, quả nhiên đa phần vẫn là tin về Mạc Thiên Thiên. Lợi Viêm tìm tới, hắn vẫn lòng mang huyễn tưởng, chẳng qua Mạc Thiên Thiên chỉ khoản đãi một phen, mở tiệc chiêu đãi mấy lần, trong tiệc rượu Lợi Viêm phát sinh xung đột với công tử nội bộ Tử Thần, thiếu chút bị công tử Tử Thần kia phế đi, sau cùng vẫn là Mạc Thiên Thiên ra mặt giải quyết... Hồng nhan họa thủy a! Lục Ly cảm khái một tiếng, họa thủy Mạc Thiên Thiên này khiến không biết bao nhiêu công tử ngày nhớ đêm mong, thống khổ bất kham... Xem ra nàng còn muốn gieo họa nhiều năm, làm hại rất nhiều nam tử. Trong một năm Lục Ly bế quan, Mạc Thiên Thiên tìm đến một lần, Vũ Dương lại không tới, bởi vì biết Lục Ly muốn bế quan thế nên cũng chẳng đến tìm làm gì. Lục Ly lại không đi ra, hắn nhẩm tính, đoán rằng Vũ Dương cũng sắp tới. Thế là bèn tiếp tục ngồi lại, nội thị pháp giới, thần dịch bên trong sớm đã ngưng luyện thành công, nguyên một ao thần dịch ngưng luyện ra được tổng cộng hơn ba ngàn giọt Tử Thần Dịch, nhiều hơn hẳn so với trong tưởng tượng. Thần dịch này đắt đỏ hơn xa dịch kịch độc, bởi vì thứ này có thể nháy mắt đề thăng linh hồn hoặc nhục thân võ giả, chính là bảo bối để giữ mạng, cũng là lợi khí giết địch. Phải biết võ giả sau khi đạt tới cấp bậc Thánh Hoàng, hiệu quả đan dược mang tới đã không lớn, trừ phi dựa vào bí thuật thần thông cường đại, chứ đan dược bình thường gần như không khả năng khiến một tên Thánh Hoàng đề thăng chiến lực lên gấp mười trong thời gian ngắn được. Lục Ly đoán chừng giá trị số Tử Thần Dịch này phải lên đến mấy ngàn vạn thiên thạch một giọt, mấy ngàn giọt thần dịch bằng với trên ngàn ức. Đương nhiên thứ này Lục Ly tạm thời sẽ không bán, giữ lại cho mình dùng chẳng phải càng tốt? Sa sa sa... Không lâu sau, bên ngoài đi tới một đạo nhân ảnh, Lục Ly không cần nhìn, chỉ cần nghe tiếng bước chân liền biết là Vũ Dương. Vũ Dương còn cầm theo một chiếc bình ngọc, đưa cho Lục Ly nói: - Tặng ngươi, lá trà ngon! Lục Ly khoát tay để Quan Dương thu lại, hắn cũng lấy ra một trăm giọt Tử Thần Dịch, dùng bình ngọc chứa vào, ném cho Vũ Dương nói: - Thần dịch kia đã ngưng luyện ra rồi, dùng một giọt hẳn có thể trong nháy mắt đề thăng chiến lực lên gấp mười, chẳng qua chỉ duy trì chừng một hai canh giờ! - Gấp mười? Tròng mắt Vũ Dương thoáng co rụt lại, hỏi: - Chắc chứ? - Ngươi thử cái là biết thôi. Lục Ly từ tốn nói, Vũ Dương nghĩ nghĩ liền lấy ra một giọt trực tiếp luyện hóa, dung nhập vào trong Nguyên lực, sau đó vận chuyển Nguyên lực đi ra, trong mắt lập tức lấp lánh thần quang. Mặc dù còn chưa phóng thích công kích, nhưng hắn cảm nhận được, uy lực Nguyên lực quả nhiên đề thăng mười mấy lần, một khi phóng thích công kích, uy lực chắc chắn sẽ được tăng lên gấp mười. - Thứ tốt! Vũ Dương tấm tắc xưng kỳ, đây chính là đồ tốt, thời khắc then chốt có thể nảy sinh tác dụng cực lớn. Ngay lúc Vũ Dương còn đang muốn nói gì, bên ngoài chợt tràn tới một làn gió mát.
Chương 4282 Sao nàng cũng ở trong này?
Người còn chưa tiến vào, tiếng cười như chuông bạc đã vang lên: - Thứ tốt gì thấy, ta cũng có phần không? Một nữ tử váy vàng cao vút đi tới, nhìn cảm giác cứ như tiên tử đi ra từ trong tranh, khiến cho Lục Ly và Vũ Dương đều hơi ngớ, sau đó Lục Ly bất giác cười khổ, nói: - Thiên Thiên tiểu thư, lão nhân gia ngài đến chỗ ta đừng có rêu rao như vậy được không. - Rêu rao? Mạc Thiên Thiên nhướng mày, trừng mắt nhìn Lục Ly nói: - Người khác cầu lên cửa, bản tiểu thư đều không đi, ngươi còn ghét bỏ ta? Ta ngại mắt ngươi như vậy à? Lục Ly cười khổ một tiếng nói: - Không phải ta ghét bỏ gì ngươi, chỉ là ta không muốn bị đám người theo đuổi ngươi kia ngày ngày tìm đến gây chuyện, các ngươi đều là người có hậu đài có bối cảnh, ta song quyền nan địch tứ thủ... Vô dục tắc cương! Lục Ly không có bất kỳ ý tưởng nào với Mạc Thiên Thiên, tự nhiên không cần phải quá nể mặt nàng. Hắn không muốn trêu chọc quá nhiều phiền toái, bởi thế đành phải uyển chuyển cáo giới Mạc Thiên Thiên một tiếng, đừng có tâm tồn huyễn tưởng với hắn, hắn tuyệt sẽ không thuần phục dưới váy nàng đâu. Mạc Thiên Thiên có nhiều người ái mộ như vậy, nơi đây lại là đại bản doanh Tử Thần, chắc chắn có rất nhiều người nắm rõ được hành tung của nàng. Chuyện trước đây Mạc Thiên Thiên và Vũ Dương Lục Ly từng cùng nhau hành động cũng không gạt được đám người kia, Lục Ly vừa mới xuất quan Mạc Thiên Thiên liền đến, cảnh này khó miễn khiến người sinh ra hiểu lầm, đến lúc đó tất sẽ dẫn phát cừu thị, phiền toái cũng theo đó mà tới. Trong lời Lục Ly có thâm ý, Mạc Thiên Thiên lại nghe như không thấy, cười tủm tỉm nói: - Người sống trên đời, sao có thể không gặp chuyện phiền phức được? Ngươi là vương bài Tử Thần, ai dám trêu chọc? Lại nói, không bị người đố là dung tài, ngươi muốn làm dung tài hay thiên tài? - Ta chẳng muốn làm gì cả! Lục Ly lắc đầu, ném qua một bình Tử Thần Dịch, nói: - Mấy năm này trải qua nhiều chuyện lắm rồi, ta chỉ muốn tĩnh lặng một đoạn thời gian, ngày ngày đánh tới đánh lui quá mệt mỏi. Thiên Thiên tiểu thư, có thể để cho ta sống qua mấy năm yên ổn được không? Trong lời Lục Ly mang theo một tia mỏi mệt, một chút tang thương, đây không phải giả vờ giả vịt, mà thật phát ra từ sâu tận nội tâm. Vũ Dương và Mạc Thiên Thiên nhìn nhau, các nàng đều có thể cảm nhận được, mấy năm qua chắc Lục Ly đã phải rất gian khổ. Các nàng đều xuất thân hào môn, tự nhiên có thể nhìn ra được vài điều, từ một ít hành vi cử chỉ của Lục Ly có thể nhận ra hắn xuất thân hàn môn. Một võ giả xuất thân hàn môn, tuổi tác như thế lại có thể đạt tới trình độ như bây giờ, mặc dù không phải toàn thân là bảo, nhưng cũng nắm trong tay vô số thần thông kỳ dị khiến các nàng kinh hãi tán thán, kỳ tài như thế đúng là trăm vạn năm hiếm gặp. - Hừ hừ... Mạc Thiên Thiên rõ ràng cảm nhận được khí tức cự người ngàn dặm trên thân Lục Ly, nàng hừ hừ hai tiếng, nắm lấy bình ngọc nhẹ nhàng lướt đi. Vũ Dương đưa mắt nhìn theo, nhếch môi cười nói: - Lục Ly, ngươi làm tiểu công chúa của chúng ta thương tâm, quay đầu cẩn thận nàng gài ngươi .. - Ta đây cũng là hết cách! Lục Ly khẽ thở dài nói: - Nàng không việc gì lại chạy tới chỗ ta, quay đầu đám công tử ca kia chắc chắn sẽ giận, còn cả yêu nghiệt kia nữa, nếu hắn xuất quan, nhất định sẽ tìm ta gây sự. Một khi náo lên, ngươi nói chín đại cự đầu Tử Thần sẽ đứng về phía nào? - Cũng phải! Vũ Dương khẽ gật đầu, tiện tay cầm ra một phần tư liệu đưa cho Lục Ly nói: - Đây là tình báo ta thu được, có một nơi rất thích hợp. Nơi này cách Thiên Việt Giới rất xa, bên kia cũng chỉ có một đại tộc, hoàn toàn không chút áp lực. Trong giới diện này có một nơi Thần Đàm, bên trong toàn là thần dịch, đại tộc kia mặc dù có tám chín tên Thánh Hoàng, nhưng chỉ cần ta đi dẫn dụ, ngươi len lén tiến vào thu lấy thần dịch trong Thần Đàm hẳn sẽ không vấn đề. - Hủ Lạc Giới! Lục Ly liếc qua tư liệu, khẽ gật đầu nói: - Nơi này không sai, tám chín tên Thánh Hoàng... xem ra áp lực cũng không lớn. Chẳng qua ta cần đi tiếp hai lượt nhiệm vụ cái đã, để xem có nhiệm vụ nào vừa khéo ở gần đấy không? Xong đợt này, ta liền có thể an nhàn vài năm. - Cũng được! Vũ Dương gật đầu nói: - Lúc làm nhiệm vụ ngươi mang ta theo. Sau đó tùy vào độ khó của nhiệm vụ, chúng ta lại tìm một ít giả, hoàn thành nhiệm vụ xong, chúng ta len lén đi làm việc riêng. Vũ Dương cũng cần chấp hành nhiệm vụ, đi theo Lục Ly chấp hành nhiệm vụ sẽ rất nhẹ nhõm, chí ít trong tay Lục Ly có được một con Lôi Ngu Thú, đúng không nào? Hai người tới đại điện, tìm đến một nguyên lão, lật xem nhiệm vụ có thể tiếp. Chỉ mới lật xem nửa canh giờ, mắt Lục Ly chợt sáng lên, chỉ vào một nhiệm vụ nói với Vũ Dương: - Nhiệm vụ này thích hợp chúng ta. - Cổ Nguyệt Giới? Vũ Dương quét qua một lượt, hài lòng gật đầu nói: - Nhiệm vụ này cũng được, chẳng qua cần tìm thêm ba người giúp đỡ, chỉ dựa vào hai chúng ta e là hơi có chút phiền phức, hơn nữa nhiệm vụ cũng quy định nhiều nhất có thể do năm võ giả chấp hành. - Vậy được, phiền ngươi tìm người! Lục Ly lại xem nốt, cuối cùng xác nhận chấp hành nhiệm vụ này, chấp hành xong nhiệm vụ liền vừa khéo có thể đi Hủ Lạc Giới, khoảng cách giữa hai nơi không quá xa, lại tiện đường. Đây là nhiệm vụ bảy sao, nhất định phải là vương bài Tử Thần mới được nhận, có thể do mấy vương bài Tử Thần cùng lúc nhận, cũng có thể do một vương bài Tử Thần mang theo mấy kim bài Tử Thần đi làm, chí ít phải có một vương bài Tử Thần. Đương nhiên, tiền thưởng nhiệm vụ chỉ nhiều chừng đó, nhân số càng lớn, tiền thưởng lấy được tự nhiên sẽ càng ít. Nhưng đấy không phải yếu tố Lục Ly cần suy xét, hắn chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ Tử Thần theo quy định thôi. Yêu cầu nhiệm vụ là đi hủy diệt một quân đoàn lưu phỉ, quân đoàn này cướp bóc xuyên suốt mấy giới diện, khiến tộc quần quanh đó khổ không thể tả, bởi thế mới liên hợp thỉnh mời Tử Thần ra tay.
Chương 4283 Sao nàng cũng ở trong này?
Nhân số quân đoàn kia không nhiều, chỉ gồm mười bốn tên Thánh Hoàng, hơn một trăm cấp Đế, Thánh Hoàng mạnh nhất đoán chừng ngang cỡ Diên tiểu thư, yếu nhất chỉ mạnh hơn Thánh Hoàng phổ thông một chút. Mô tả của nhiệm vụ là nhất định phải hủy diệt toàn bộ cường giả trong quân đoàn, không thể để chạy bất kỳ tên Thánh Hoàng nào, cấp Đế thì không sao cả. Một lúc đối phó mười tên Thánh Hoàng, Lục Ly tự nhiên có chút áp lực, cho nên cần phải mời thêm một ít Thánh Hoàng hỗ trợ, chứ chỉ dựa vào Lục Ly và Vũ Dương thì khó mà hoàn thành, thậm chí có khả năng bị địch nhân giết chết. Hơn một trăm cấp Đế có thể trực tiếp bỏ qua, then chốt vẫn là mười tên Thánh Hoàng kia không được để chạy một tên nào, nếu không liền tính là nhiệm vụ thất bại, bởi thế nhất định phải cần trợ giúp. Chuyện trợ thủ giao cho Vũ Dương, ở phương diện này hắn rất quen thuộc, Lục Ly không cần đi quản quá nhiều, hắn về lại trong trang viên, chờ đợi tin từ Vũ Dương. Vũ Dương không bắt hắn phải chờ quá lâu, chỉ sau một ngày rưỡi liền đã tìm tới, đưa cho Lục Ly một phần danh sách, trên mặt lộ ra ý cười đắng chát. - Hả? Lục Ly quét qua danh sách một lượt, nét mặt có chút mất tự nhiên, hỏi: - Sao Mạc Thiên Thiên cũng ở trong này? - Hết cách rồi. Vũ Dương khẽ thở dài nói: - Không phải ta chủ động tìm nàng, mà là nàng cũng chọn nhiệm vụ này, nàng cầm quyển trục ghi nhiệm vụ đến tìm ta, trừ phi chúng ta đổi một nhiệm vụ khác, không thì phải chịu. Hơn nữa chiến lực nàng đúng là cũng được, so với ta thì mạnh hơn nhiều. Có nàng, xác suất thành công của nhiệm vụ lần này sẽ cao chút. Lục Ly quét nhìn tư liệu về hai tên võ giả còn lại, hai người này cũng là kim bài Tử Thần, đều là Thánh Hoàng trung kỳ, chiến lực không sai, hắn có chút đau đầu nói: - Cứ thế đi, sau khi làm xong nhiệm vụ, chúng ta đi làm việc riêng đừng mang nàng theo là được. - Đó là tất nhiên! Vũ Dương gật đầu, nghĩ nghĩ rồi nói: - Việc này không nên chậm trễ, ngày sau xuất phát luôn, thế nào? - Cũng được! Lục Ly không có dị nghị, dù sao trên đường cũng có thể tu luyện. Hắn để Vũ Dương đi an bài, còn mình bế quan trong trang viên hai ngày sau đó đi ra, tới thành bảo sớm được ước định sẵn. Bọn Vũ Dương đã chờ từ trước, hai kim bài Tử Thần một người thoạt nhìn là võ giả trung niên, người còn lại tương đối trẻ tuổi, hai kim bài Tử Thần này đều đang quây quanh Mạc Thiên Thiên, trăm kiểu lấy lòng nàng. Mạc Thiên Thiên nhìn thấy Lục Ly, hừ lạnh một tiếng, không để ý gì đến hắn, tựa hồ có chút tức giận. Hai võ giả kia nhìn thấy Lục Ly thì đều thi lễ, chẳng qua thái độ Mạc Thiên Thiên với Lục Ly không được tốt cho lắm, bọn hắn không tiện quá mức khách khí, chỉ là hành lễ theo lễ tiết thôi. Lần này bọn hắn đi ra là để làm nhiệm vụ, bởi thế có thể ngồi tế đàn truyền tống của Tử Thần, các nàng trước là truyền tống tới một đại giới diện ở gần, sau đó mới ngồi chiến thuyền đi qua, như vậy có thể tiết kiệm thời gian chừng nửa năm. - Đi thôi! Vũ Dương vung tay lên, năm võ giả tiến vào tế đàn, một đạo bạch quang lóe lên, năm đạo thân ảnh cứ thế tan biến khỏi Thiên Việt Thành. Hoa Cầm Giới! Đây là một giới diện tương đối lớn quanh vùng này, không phải bị một siêu cấp đại tộc nào đó chiếm giữ, mà bị một lão ma cường đại khống chế. Lão ma này là cường giả tiệm cận đại viên mãn, hơn nữa còn có một loại thần thông vô cùng cường đại, uy danh hiển hách. Dưới tay nàng có ba tên cường giả tiệm cận đại viên mãn khác, Thánh Hoàng lên đến mười mấy người, lão ma này không tổ thành thế lực, nên mới lấy ngoại hiệu mình đặt tên cho giới diện. Hoa Cầm Thượng Tiên! Đây là một nữ nhân, cũng là một trong mấy nữ võ giả mạnh nhất Thiên Loạn Tinh Vực. Nữ cường giả này là người có chuyện xưa, năm đó chiến lực nàng vốn không mạnh, lại bởi vì phu quân và hài tử bị cừu gia sát hại, nàng một thân một mình chịu nhục vạn năm, sau đó đột nhiên quật khởi, bằng sức một mình diệt đi nguyên một đại tộc, chiếm giữ Hoa Cầm Giới bây giờ. Trong một thành bảo ở Hoa Cầm Thành một tòa tế đàn truyền tống sáng lên. Hoa Cầm Giới là giới diện rất cởi mở, cũng là trung tâm thương nghiệp trong vùng, bất kỳ tộc quần hay lão ma cường giả nào đều có thể vào đây, chỉ cần không động võ trong thành là được, còn thì làm gì Hoa Cầm Thượng Tiên đều không quản. Năm người Lục Ly tới bên này, vừa đến nơi Mạc Thiên Thiên liền không giấu được hưng phấn, quay đầu nhìn sang Vũ Dương nói: - Nghỉ ngơi ở đây một ngày, sáng mai hẵng đi. Đã lâu rồi không tới Hoa Cầm Giới, ta muốn ra ngoài dạo chơi. Nữ tử thường đều thích dạo phố, đương nhiên càng thích hơn chính là mua mua mua, Vũ Dương không muốn quét hứng Mạc Thiên Thiên, bèn nhìn Lục Ly một cái, nói: - Được rồi, nhớ đừng gây chuyện, Hoa Cầm Thượng Tiên không nể mặt ai đâu. - Biết, ta lại không phải con nít! Mạc Thiên Thiên hừ hừ một tiếng, cũng không nhìn Lục Ly, trực tiếp đi thẳng ra ngoài. Hai tên kim bài Tử Thần kia lập tức đi theo, ở trong mắt bọn hắn, nhiệm vụ lần này hẳn phải ôm bắp đùi Mạc Thiên Thiên. Mạc Thiên Thiên không chiếu cố bọn hắn, bọn hắn rất dễ chết đi. Cộng thêm thân phận địa vị Mạc Thiên Thiên trong Tử Thần rất cao, tự nhiên phải muốn lấy lòng nàng. - Đi thôi, đi uống mấy chén! Vũ Dương vỗ vỗ vai Lục Ly, hai người rời khỏi thành bảo, bắt đầu dạo quanh bên ngoài. Võ giả Hoa Cầm Giới rất nhiều, tuỳ tiện cảm ứng một phen liền đã thấy có tận mười mấy vạn, hơn nữa Thánh Hoàng còn không ít, các loại tộc quần kỳ dị đều đủ cả. Bọn Lục Ly sớm đã thu liễm khí tức, Vũ Dương ngụy trang thành cấp Đế, riêng Lục Ly thì không cần ngụy trang, bản thân hắn vốn đã là cấp Đế. Bởi thế nhìn qua hoàn toàn không dẫn lên chú ý, Lục Ly biến đổi dung mạo, hóa thành một tiểu tộc bình thường, Vũ Dương cũng hóa trang một phen, Tử Thần đi ra làm nhiệm vụ, đương nhiên không thể quang minh chính đại giết đến tận cửa, ám sát mới là vương đạo.
Chương 4284 Mau đi cứu người
Bọn hắn tùy tiện dạo quanh một vòng trong thành, cuối cùng đi đến một tửu lâu, tửu lâu ở đây cao cấp hơn ở Thiên Việt Thành nhiều, một ly trà bán tận mấy vạn thiên thạch. Hai người ngồi ở đó nửa ngày, một tên ám vệ Tử Thần đi tới, đưa qua một phần tình báo, là tình huống mới nhất liên quan đến nhiệm vụ lần này. Hiện tại quân đoàn lưu phỉ kia chính đang tiềm phục trong một giới diện kỳ dị, trước đó không lâu mới làm một cú, cướp bóc tài nguyên bảo địa của đại tộc, tru diệt mấy ngàn quân đội và thợ mỏ. - Sáng mai liền lên đường, sớm chút diệt đi quân đoàn thổ phỉ kia! Lục Ly lật xem một lượt tình báo, cảm thấy tốt nhất đừng để đêm dài lắm mộng, quân đoàn lưu phỉ này thường xuyên lưu thoán tứ xứ, mong là đừng để chạy mất, không lại rắc rối to. Rất nhanh, hơn nửa ngày trôi qua, mấy người Mạc Thiên Thiên vẫn chưa thấy đi về, Lục Ly hơi có chút bực bội. Lần này đi ra là để chấp hành nhiệm vụ chứ không phải du sơn ngoạn thủy, Mạc Thiên Thiên làm thế này đúng là hơi quá. Hưu! Lát sau, một thân ảnh khoái tốc vọt tới, đi đến trước mặt Vũ Dương và Lục Ly, lắp ba lắp bắp nói: - Vũ công tử, mau đi cứu người, Thiên Thiên tiểu thư và Viên Phong bị chấp pháp đội trong thành bắt lại. - Bắt lại? Lục Ly và Vũ Dương nhìn nhau, không khỏi nghẹn lời, đi ra dạo phố mà cũng xảy ra chuyện được. Lục Ly nghe thấy chấp pháp đội liền không gấp, chăm chú hỏi dò: - Tình hình cụ thể thế nào, nói nghe xem! Võ giả kia giải thích nói: - Thiên Thiên tiểu thư và chúng ta đang dạo phố thì một công tử sáp lại đùa giỡn Thiên Thiên tiểu thư, Viên Phong giận mắng mấy câu, thế là thủ hạ công tử kia động thủ, Viên Phong bị đánh thương. Viên Phong và Thiên Thiên tiểu thư đánh trả, sau đó chấp pháp đội tới, người hai bên đều bị bắt. - Có chắc là động thủ sau không? Lục Ly nhíu mày hỏi, nếu là động thủ sau thì cái gì cũng dễ nói, nhưng nếu là động thủ trước, vậy thì cái gì đều nói không rõ. Hơn nữa công tử kia ngông cuồng như thế, không chừng có chỗ dựa trong thành cũng nên. - Đích thực là bọn hắn động thủ trước! Võ giả kia lắp bắp nói, bị Lục Ly trừng một cái mới nói tiếp: - Là Viên Phong đẩy trước một cái, cũng là vì công tử kia muốn bắt lấy tay Thiên Thiên tiểu thư, ta thề Viên Phong thật không động thủ, chỉ đẩy nhẹ một cái. -... Vũ Dương và Lục Ly liếc nhau, hai người đều nghẹn lời, đẩy một cái... thế này có thể nói là động thủ, cũng có thể nói là không động thủ. Nếu công tử kia tìm được nhân chứng nào đó, lại là công tử Hoa Cầm Giới, vậy thì chuyện này rắc rối to. Mạc Thiên Thiên thân phận tôn quý, lộ ra thân phận hoặc là đại lão Tử Thần tới, bên này ắt không dám làm loạn, nhưng Viên Phong chắc sẽ gặp chuyện, nhiệm vụ lần này cũng tính là thất bại. Lục Ly mở miệng hỏi: - Công tử kia bối cảnh thế nào? Là công tử bản thành? - Chắc vậy... Võ giả kia gật đầu nói: - Bên này vừa đánh lên, rất nhiều võ giả xung quanh liền kéo tới xem, lại đều đứng về phía công tử kia, tựa hồ hắn rất nổi danh ở Hoa Cầm Thành, tên là Quỳnh công tử. - Đi thôi, trước xem xem rồi tính! Vũ Dương thở dài một hơi, bóp nát ngọc phù trong tay, vừa đi ra không bao xa, một bóng người lập tức lách tới, Vũ Dương dặn dò mấy câu, sau đó cùng theo bọn Lục Ly đi tới phủ thành chủ. Phủ thành chủ bên này sớm đã náo nhiệt dị thường, không ít người bao quanh vây xem, thực ra chấp pháp đội trong thành không mạnh, chỉ có ba tên Thánh Hoàng đầu lĩnh, ba tên Thánh Hoàng này còn không phải đặc biệt cường đại. Nhưng chấp pháp đội đại biểu cho lực lượng thống trị Hoa Cầm Thành, nếu dám động tới chấp pháp đội, tất sẽ chọc giận Hoa Cầm Thượng Tiên. Hai người Mạc Thiên Thiên lại đều đang ngụy trang thành cấp Đế, tự nhiên không dám động thủ với chấp pháp đội, ngoan ngoãn để người dẫn tới phủ thành chủ. Phủ thành chủ do một tên Thánh Hoàng tọa trấn, lúc này chính đang công khai thẩm tra xử lí. Khi Lục Ly và Vũ Dương tới nơi, Mạc Thiên Thiên và Viên Phong còn tính là được đối xử công bằng, chỉ phải đứng ở một bên, khóe miệng Viên Phong còn rướm máu, một tay bị phế, trong mắt chất đầy phẫn nộ. - Dừng lại! Vũ Dương và Lục Ly muốn tiến vào, lại bị người ngăn cản. Vũ Dương nhàn nhạt nhìn hộ vệ kia một cái, nói: - Chúng ta đi cùng với hai người trong kia, đây là lệnh bài thân phận của ta! Hộ vệ tiếp lấy lệnh bài, quét mắt nhìn qua, hơi khẽ biến, vội chạy vào tìm tên thống lĩnh, Thánh Hoàng thống lĩnh nhìn lệnh bài Vũ Dương một cái, khoát tay nói: - Để bọn hắn vào đi, chẳng qua dặn bọn hắn đừng làm loạn, nơi này là Hoa Cầm Thành, không phải Thiên Việt Thành. Lệnh bài thân phận của Vũ Dương là lệnh bài nội bộ Tử Thần, đại biểu cho cao tầng Tử Thần. Tử Thần uy danh hiển hách, tên thống lĩnh kia tự nhiên không dám đắc tội, Vũ Dương cũng chỉ nói đi vào quan sát chứ không yêu cầu gì thêm. Lục Ly và Vũ Dương vừa tiến vào đại điện, Thánh Hoàng ngồi trên chủ vị nhìn xuống Mạc Thiên Thiên và Viên Phong, quát khẽ nói: - Sự tình đã rất rõ ràng, các ngươi động thủ trước, còn gì để nói nữa không? - Ha ha! Mạc Thiên Thiên cười lạnh nói: - Công tử Hoa Cầm Thành các ngươi không chỉ đùa bỡn ta, còn đả thương người của ta, giờ lại đổi trắng thay đen, thật tưởng chúng ta dễ bắt nạt? Hay là Hoa Cầm Thành các ngươi giết thử chúng ta đi, để xem Hoa Cầm Giới các ngươi có gánh nổi lửa giận từ lão gia tử nhà ta không? - Xong rồi! Nghe được lời này của Mạc Thiên Thiên, trong lòng Lục Ly không khỏi lo lắng, vị đại tiểu thư này ngang ngược ở Thiên Việt Thành quen rồi, lại bị đám công tử kia chiều hư. Nơi đây là Hoa Cầm giới, Tử Thần ở cách rất xa, quan trọng hơn cả, Hoa Cầm Thượng Tiên chính là cường giả nổi danh ở Thiên Loạn Tinh Vực, bãi uy phong đại tiểu thư ở chỗ này không chừng sẽ phản tác dụng. Quả nhiên, Thánh Hoàng kia hừ lạnh nói: - Dù lão gia tử nhà ngươi có mạnh đến mấy thì đây cũng không phải nhà ngươi, đây là Hoa Cầm Thành, ở chỗ này phải tuân thủ quy củ của Hoa Cầm Thành! Bay đâu, bắt lại hai đứa này, trước giam lại, đợi ta báo lên Thượng Tiên rồi định tội sau.
Chương 4285 Chuyện xấu
- Chậm đã! Khắc này, Vũ Dương cuối cùng nhịn hết nổi, hắn sợ Mạc Thiên Thiên làm loạn, động thủ với chấp pháp đội, nếu thật động thủ, cục diện liền triệt để thất khống. Hắn truyền âm nói với Thánh Hoàng kia: - Vị đại nhân này, chúng ta là người Tử Thần, ta họ Vũ, việc này... liệu có thể mượn một bước nói chuyện được không? Trong chín đại cự đầu Tử Thần có một người họ Vũ, Vũ Dương nói thế bằng với lộ ra thân phận. Thánh Hoàng kia hơi ngớ, khẽ khoát tay, để đám võ giả đang định tiến lại khống chế Mạc Thiên Thiên chờ một lát, sau đó chỉ tay về phía Vũ Dương nói: - Các ngươi theo ta tiến vào nói chuyện. Vũ Dương và Lục Ly đi đến hành lang bên cạnh, cùng theo Thánh Hoàng kia tiến vào trong thiền điện gần đó, Vũ Dương lấy ra lệnh bài đưa qua nói: - Gia chủ là Vũ Phi Đình! - Thì ra là hậu đại của Vũ lão... Trên mặt Thánh Hoàng lộ ra ý cười, nghĩ nghĩ một lát rồi hỏi: - Nha đầu ngoài kia họ Loan hay họ Mạc? Vũ Dương cười nói: - Là nha đầu Mạc gia, tuổi trẻ không hiểu chuyện, mong đại nhân đừng trách. - Ừm! Sắc mặt Thánh Hoàng kia thoáng hòa hoãn phần nào, giới chỉ trên tay Vũ Dương sáng lên, đưa qua một chiếc không gian giới chỉ, nói: - Đây là để đại nhân uống trà, việc này chỉ là nói cho cùng chỉ là đám thanh niên hồ nháo với nhau, ta thấy... chắc dừng lại ở đây được rồi. Thần niệm Thánh Hoàng kia quét vào không gian giới chỉ một cái, phát hiện bên trong có tận mười ức thiên thạch, Vũ Dương ra tay đúng là hào phóng. Nhưng hắn không tiếp lấy không gian giới chỉ mà có chút khó xử nói: - Công tử bên này là tằng tôn của Vệ lão, Vệ lão chỉ có mỗi đứa chắt trai là hắn, bởi thế việc này... tương đối khó làm. Vũ Dương nhíu mày hỏi: - Vệ lão là? Thánh Hoàng giải thích nói: - Tồn tại gần với Thượng Tiên ở Hoa Cầm Giới! - Hiểu rồi! Vũ Dương lần nữa lấy ra một chiếc không gian giới chỉ, đưa qua nói: - Còn mong đại nhân tùy nghi xử lý, đây vốn là chuyện nhỏ, nếu náo lớn, đối với song phương đều không tốt, đúng không nào? Lần này Vũ Dương đưa đi qua hai mươi ức thiên thạch, tổng cộng là ba mươi ức, giờ Thánh Hoàng kia mới mãn ý thu lại, gật đầu nói: - Việc này để ta đi khơi thông xem sao, dặn nha đầu kia trước hơi an chớ nóng, nếu còn náo nữa, ta sợ cục diện thất khống. Vũ Dương khẽ gật đầu, Thánh Hoàng đi ra ngoài, để hộ vệ dẫn đi Mạc Thiên Thiên và Viên Phong. Vũ Dương truyền âm cho Mạc Thiên Thiên, dặn nàng đừng ồn ào, cứ thành thành thật thật đợi ở đấy, việc này náo lớn sẽ rất phiền phức, rốt cuộc Mạc Thiên Thiên cũng chưa bị tổn thương gì. Mạc Thiên Thiên tức tối đi theo hộ vệ, Viên Phong không dám nói gì. Chuyện này đích thật là công tử miệng lưỡi ba hoa đùa giỡn Mạc Thiên Thiên mấy câu, Mạc Thiên Thiên mặc dù cải trang, nhưng vẫn tuyệt sắc, thực lực cũng áp chế ở cấp Đế, lang thang trên đường khó miễn chiêu ong dẫn bướm. Tên Quỳnh công tử kia không mạnh, chỉ là Thánh Hoàng sơ kỳ, Viên Phong thân là hộ hoa sứ giả, cơ hội như thế đặt ở trước mặt há có thể lỡ qua, lập tức phát sinh tranh chấp với công tử kia, đồng thời dùng sức đẩy đối phương một cái, hắn tưởng ở trong thành Quỳnh công tử sẽ không dám đánh nhau, lại không ngờ thủ hạ Quỳnh công tử trực tiếp động thủ, thiếu chút giết luôn hắn. Nói cho cùng, trong chuyện này song phương đều có lỗi, nhưng thế giới này không phân đúng sai, nắm đấm lớn mới là đạo lý. Nơi đây còn là địa bàn Quỳnh công tử, nếu mấy đứa ngoại lai mà Quỳnh công tử đều ép không được, ngày sau còn làm sao lăn lộn ở Hoa Cầm Giới. Hoa Cầm Giới có tổng cộng bốn vị cường giả tiệm cận đại viên mãn, tằng tổ phụ Quỳnh công tử chính là một trong số đó, còn là nhân vật xếp hàng số hai ở Hoa Cầm Giới. Nếu chỉ là công tử bình thường, nguyên lão chấp pháp đội biết được thân phận Mạc Thiên Thiên, chắc chắn sẽ lập tức thả người. Bởi thế suy cho cùng vẫn là thế lực sau lưng Quỳnh công tử không sợ Mạc gia, Tử Thần cũng không khả năng bởi vì chút chuyện nhỏ mà toàn diện khai chiến với Hoa Cầm Giới được. Lấy chiến lực Hoa Cầm Thượng Tiên, kết hợp với chiến lực cường giả Hoa Cầm Giới, mặc dù so ra vẫn kém Tử Thần một chút, nhưng Tử Thần muốn hủy diệt Hoa Cầm Giới tất cũng phải tổn thất thảm trọng, khi ấy cục diện sẽ là lưỡng bại câu thương. Bọn Vũ Dương lui ra ngoài chờ tin, Mạc Thiên Thiên lộ ra thân phận, phía chấp pháp đội hẳn không dám làm loạn, thế nên Vũ Dương chỉ cần chờ đợi kết quả đi câu thông của nguyên lão chấp pháp đội là được. Theo như Vũ Dương phỏng đoán, chỉ cần cao tầng Hoa Cầm Giới không ngốc, nhất định sẽ thả hai người Mạc Thiên Thiên ra, đây lại không phải đại sự gì, thanh niên nảy sinh tranh chấp là điều hết sức bình thường. Nếu làm lớn chuyện, kinh động đến cao tầng Mạc gia, khi ấy Hoa Cầm Giới chưa chắc đã có kết cục tốt. Vũ Dương và Lục Ly tìm một khách sạn gần đó nghỉ lại, chờ đợi tin tức từ bên kia. Ở trong khách sạn, Lục Ly lại bắt tay bố trí một phen, để Huyết Linh Nhi bố trí một đạo Thần Văn, chính hắn cũng bố trí sẵn truyền tống trận một chiều. - Lục Ly, ngươi bố trí mấy thứ này làm gì? Vũ Dương có chút buồn chán nhìn Lục Ly bố trí, hỏi: - Ngươi sợ Hoa Cầm Giới không thả Mạc Thiên Thiên? Thậm chí còn đối phó chúng ta? - Không phải. Lục Ly lắc đầu nói: - Ta sợ Mạc Thiên Thiên làm loạn, nàng trước nay luôn là tiểu công chúa được người nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa, đoán chừng chưa từng chịu qua khuất nhục như thế. Bản thân chiến lực nàng lại mạnh, một khi làm loạn, chúng ta đành phải lập tức rời khỏi nơi này, sau đó nghĩ cách đào tẩu. - Chắc không đến nỗi đâu... Vũ Dương chớp chớp mắt nói: - IQ hay EQ Mạc Thiên Thiên đều rất cao, nàng lại không phải loại ngớ ngẩn không có đầu óc, sao có thể làm loạn được? - Cẩn thận một chút vẫn hơn! Lục Ly nói, sau đó tiếp tục cặm cụi bố trí, Huyết Linh Nhi cũng bố trí mấy đạo Thần Văn trong thành bảo, Vũ Dương và Lục Ly cứ thế ngồi ở đây chờ đợi. Oanh! Một canh giờ sau, phía phủ thành chủ vang lên tiếng nổ kinh thiên, thần niệm Lục Ly và Vũ Dương tức tốc quét qua, thấy được Mạc Thiên Thiên và Viên Phong xung thiên mà lên.