Mục lục
Long Đế Bất Diệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4296 Diệt toàn tộc ngươi
Lục Ly không nói nhảm, hai người bay ra Thiên Việt Giới, bên ngoài quả nhiên có một chiếc chiến thuyền đợi sẵn, chiến thuyền này nhỏ hơn chiến thuyền bình thường một chút, nhìn có vẻ càng thon gọn lanh lẹ. - Đây chính là tọa giá của lão gia tử! Vũ Dương cười hắc hắc nói: - Có tọa giá này, tốc độ không chỉ nhanh rất nhiều, quan trọng hơn là trên đường không lão ma nào dám đến trêu chọc, chúng ta có thể bay thẳng mà đi, lão ma bình thường đều sẽ nể mặt, ở Thiên Loạn Tinh Vực lão gia tử vẫn có chút danh khí. - Đợi lát nữa lên thuyền...! Vũ Dương dặn dò nói: - Ngươi không cần nói thêm gì với những Thánh Hoàng kia cả, lần này để ta ra mặt, bọn hắn tính là giúp ta làm việc. Là ta thiếu nợ nhân tình bọn họ, không phải ngươi. - Ừm! Lục Ly vỗ vỗ vai Vũ Dương, tỏ ý đã hiểu. Lúc trước hắn từng cứu mạng Vũ Dương, đến sau lại dẫn đi kiếm thiên thạch, hai bên tính là hòa nhau. Đương nhiên Vũ Dương hạ khí lực lớn như vậy để giúp hắn, cũng là thừa nhận hắn làm người, đồng thời thừa nhận tiềm lực sau này của Lục Ly, ít nhất sau này đi theo Lục Ly có thể kiếm được không ít thiên thạch, đúng không nào? Vũ Dương dẫn Lục Ly tiến vào trong chiến thuyền, Viên Phong và Trần Cô bất ngờ cũng ở bên trong, vừa thấy Lục Ly, trong lòng hai người lập tức đại định. Lần này Vũ Dương điều động nhiều Thánh Hoàng như vậy, chắc chắn phải là đại sự, Lục Ly vừa đến liền mang đến cho bọn hắn lòng tin cực mạnh, có Lục Ly ở chỗ này, chỉ cần không phải đối mặt cường giả tiệm cận đại viên mãn, vậy thì có gì phải sợ? Vũ Dương và chúng cường giả tán gẫu một lúc, trên chiến thuyền còn có thị nữ, các loại linh quả và trà ngon đều đủ cả, thậm chí có cả Tụ Linh Trận, lúc rảnh rỗi có thể tập trung tu luyện như thường. Một ít Thánh Hoàng sau khi chào hỏi với Vũ Dương liền về lại trong khoang thuyền bế quan, Vũ Dương tán gẫu với đám Thánh Hoàng, một ít Thánh Hoàng hỏi dò mục đích chuyến này. Vũ Dương cười tủm tỉm nói chỉ là mời mọi người đi qua trợ uy, làm lớn trường diện, nếu không có tất yếu tuyệt sẽ không phiền mọi người ra tay, nếu phải ra tay, quay đầu còn có thâm tạ. Trong lòng Lục Ly tuy đang rất gấp gáp, ngoài mặt lại không tỏ vẻ gì, Vũ Dương có thể cảm nhận được tâm tình Lục Ly, hắn vỗ vỗ vai Lục Ly nói: - Yên tâm đi, đám người lão Hà chắc có thể trụ được một đoạn thời gian, chí ít cũng sẽ nghĩ cách di dời tộc nhân ngươi trước, rốt cuộc bọn hắn có tận năm tên Thánh Hoàng, bên phía các ngươi cũng có Thánh Hoàng chứ? - Có hai người! Lục Ly khẽ thở dài, trong lòng vẫn không khỏi có chút lo lắng, Xích Long Tộc Thiên Cẩu Tộc Tứ Tí Tộc đều rất mạnh, vạn nhất Hoang tộc cũng nhúng tay vào, cục diện liền sẽ càng thêm khó mà cứu vãn. Hắn biết mình có vội cũng chẳng được gì, đành chỉ biết chờ đợi trong lo lắng. Hắn tâm tình trầm thấp nói mấy câu với Vũ Dương, đồng thời vẽ ra một tấm địa đồ, chỉ dẫn Vũ Dương đường đi Trung Vương Giới, còn bản thân thì về lại phòng tu luyện, cũng chỉ có tu luyện mới giúp hắn ổn địn tâm thần. Tốc độ chiến thuyền này không thua gì Thánh Sơn, giờ đã là tốc độ nhanh nhất, hắn có gấp cũng vô dụng. Trong tu luyện, Lục Ly quên đi hết thảy, thời gian cũng qua nhanh, Lục Ly đã đưa địa đồ cho Vũ Dương, bởi thế hoàn toàn không quản chuyện bên ngoài. Hơn nửa năm qua đi, chiến thuyền đã tới bên ngoài Thiên Hoang Tinh Vực, Vũ Dương tới đánh thức Lục Ly. - Không sai! Lục Ly quan sát Tinh Vực phụ cận một phen, gật đầu nói: - Không sai, sắp tới rồi, đoán chừng nhiều nhất năm sáu ngày liền có thể đến nơi. Chứng kiến cảnh tượng quen thuộc xung quanh, trong lòng Lục Ly không khỏi có chút kích động, đồng thời càng thêm lo lắng bất an, hận không thể lập tức trở về Trung Vương Giới. - Không quản là ai! Trong mắt Lục Ly sáng lên từng đạo quang mang chói lóa, trên thân cuộn trào sát ý, miệng thì thào: - Không quản là ai, nếu dám làm tổn thương người nhà tộc nhân ta, ta nhất định diệt toàn tộc các ngươi! … Lục Ly có cái đoán đúng, cũng có cái đoán sai! Đến Trung Vương Giới đích thật là bọn Nguyên Thánh Tổ, chẳng qua bọn hắn chỉ mang theo Xích Long Tộc, các tộc quần còn lại đều không tới, Hoang tộc càng không thấy xuất hiện. Bọn Nguyên Thánh Tổ Thiên Thánh Tổ không liên lạc được những đại tộc kia, đành chỉ có thể mời Xích Long Tộc. Trước đó Xích Long Tộc bị Lục Ly làm cho mất hết mặt mũi, cộng thêm Ngao Vận bị giết, tính là kết đại thù, Đỉnh Hoàng vô cùng phẫn nộ. Sau khi nghe Nguyên Thánh Tổ nói có thể nghĩ cách tìm tới tộc quần Lục Ly, Đỉnh Hoàng lập tức để bọn Nguyên Thánh Tổ đi tìm tộc quần Lục Ly nhằm phát tiết phẫn hận trong lòng. Thực ra Nguyên Thánh Tổ muốn về lại Trung Vương Giới là còn vì một dụng ý khác, đó chính là cướp đoạt chìa khóa đi Tiên Vực. Lần kia vốn đã sắp đắc thủ, nhưng đến thời khắc cuối cùng biết được Thánh Sơn xảy ra chuyện, hết cách đành phải triệt thoái. Ma Uyên đả thông không gian bích lũy có thể đến thẳng Trung Vương Giới, nhưng không có nghĩa Trung Vương Giới ở ngay sát gần đó. Trên thực tế Trung Vương Giới cách Ma Uyên một quãng rất xa, bọn Nguyên Thánh Tổ tìm kiếm từng giới diện một, phải mất rất nhiều năm, chỉ mãi gần đây mới tìm được Trung Vương Giới. Nguyên Thánh Tổ đích thân tiến vào thăm dò, sau đó phát hiện trong này có năm tên Thánh Hoàng đang tiềm phục, thậm chí thiếu chút bị đánh chết. Phía bên kia, Thiên Tội chân nhân sau khi phát hiện Nguyên Thánh Tổ lẻn vào, lập tức coi trọng dị thường, vội để lão Hà thông báo Lục Ly đến giúp. Theo như lời bọn lão Hà giới thiệu, hiện tại Lục Ly chính là một đại cường giả lợi hại hơn xa bọn hắn. Nguyên Thánh Tổ lui ra Trung Vương Giới, vội đi thông báo Xích Long Tộc, hơn nữa còn mang theo cường giả Xích Long Tộc tiến vào Trung Vương Giới trước khi Lục Ly kịp trở về. Lúc đám người Lục Ly tới phụ cận Trung Vương Giới, bên trong sớm đã khai chiến, chiến đấu vô cùng thảm liệt. Xích Long Tộc tới mười lăm tên Thánh Hoàng, Đỉnh Hoàng lại không xuất hiện, rốt cuộc dày mặt đi tiến đánh một tiểu giới diện thì cần gì hắn phải động thủ?
Chương 4297 Lục Hoàng trở về
Mười lăm tên Thánh Hoàng, cộng thêm ba người bọn Nguyên Thánh Tổ, tổng cộng là mười tám Thánh Hoàng, mặc dù không có cường giả tiệm cận đại viên mãn, nhưng Thánh Hoàng trung kỳ vẫn rất nhiều, so với phía Tam trọng thiên thì hoàn toàn đủ để nghiền ép. Sau một phen khổ chiến, năm người bọn lão Hà hai chết, ba bị bắt, Thiên Tội chân nhân chiến tử, Tiêu Dao Thánh Hoàng bị trọng thương bắt tù. Cấp Đế Tam trọng thiên cũng đều bị bắt, bọn Chúc Thiên Đại Đế chủ động đầu hàng. Đối mặt với lực lượng tuyệt đối không cách nào chống lại, giãy dụa lại có ích gì? Thần Khải Thành bị san thành bình địa, nhưng đại bộ phận tộc nhân Lục gia đều sớm đã tiến vào trong Nguyên Thủy Bí Cảnh, đồng thời hủy đi cửa thông đạo. Đây là ý của lão Hà, nhiệm vụ bọn hắn chính là bảo hộ an toàn cho người nhà Lục Ly, chỉ cần người nhà Lục Ly không chết, nhiệm vụ liền tính hoàn thành, có đầu hàng cũng không sao cả. Bọn lão Hà chủ động đầu hàng, hắn tin tưởng Lục Ly sẽ lấy tốc độ nhanh nhất chạy tới đây. Bởi thế đầu hàng không có gì to tát, đợi khi Lục Ly tới, đám Thánh Hoàng này đều phải chết, phải biết Lục Ly chính là vương bài Tử Thần. Trong một ngọn núi ở mặt bắc Thần Khải Thành, ở đây có một tòa trang viên, nơi này là biệt viện Lục gia. Giờ đây đã trở thành nơi đặt chân của Nguyên Thánh Tổ và cường giả Xích Long Tộc, toàn bộ Thánh Hoàng và cấp Đế bị bắt đều bị nhốt ở chỗ này. Dẫn đội Xích Long Tộc là một nguyên lão, tên Ngao Anh, là cường giả tương đối nổi danh ở Xích Long Tộc, tương lai rất có hi vọng đạt tới cảnh giới tiệm cận đại viên mãn. Hắn ngồi trên chủ vị, bọn Nguyên Thánh Tổ đứng ở bên trái, cường giả Xích Long Tộc đứng ở bên phải, Ngao Anh lạnh lùng nhìn xuống mấy tên Thánh Hoàng bị phong ấn trong đại điện nói: - Lục Ly ở đâu? Tộc nhân Lục Ly ở đâu? Nói ra, ta tha các ngươi không chết! Lão Hà bị giày vò rất thảm, trên thân còn bị một loại tỏa liên đặc thù khóa lại, hắn nhếch môi cười cười nói: - Lúc này Lục đại nhân hẳn đang trên đường đến đây, đoán chừng chẳng bao lâu nữa liền sẽ trở về, các ngươi cứ từ từ mà đợi. Về phần tộc nhân hắn, ta hoàn toàn không biết, chắc đã trốn rồi... Xùy! Tay Ngao Anh bắn ra một đạo chỉ phong, chỉ phong này vừa bắn vào trong người lão Hà, lập tức như vạn trùng gặm cắn, khiến cả người lão Hà rung lên, mồ hôi lạnh chảy dọc sống lưng. Ngao Anh nhìn qua không tính già, tướng mạo uy nghiêm, ngồi đó như hổ cứ long bàn, lạnh giọng nói: - Sắp chết đến nơi còn dám ngông cuồng? Thành thật đáp lời, bằng không không được chết tử tế đâu. Lão Hà lại ngậm chặt miệng không nói nửa lời, mặc dù thân thể rung động vô cùng kịch liệt, nhưng lại không hề lăn lộn trên mặt, cứ thế cắn răng gắng gượng. - Đại nhân! Chúc Thiên Đại Đế đứng ở trong góc đột nhiên cất tiếng, hắn khom lưng hành lễ nói: - Ta biết tộc nhân Lục Ly ở đâu. Lão Hà và Tiêu Dao Thánh Hoàng lập tức trợn mắt nhìn, Ngao Anh lại làm không thấy, quay sang Chúc Thiên Đại Đế hỏi: - Ở đâu? - Ở ngay trong Nguyên Thủy Bí Cảnh gần đây! Chúc Thiên Đại Đế cung kính trả lời: - Trước đó ta từng bố trí một ít mật thám ở Thần Khải Thành, biết được các nàng đều đã tiến vào trong Nguyên Thủy Bí Cảnh! - À... Ngao Anh nhìn sang Nguyên Thánh Tổ một cái, nói: - Hai người các ngươi đi một chuyến, giao tộc nhân Lục Ly cho các ngươi, chẳng qua đừng có giết sạch, lưu lại mấy người sống, chờ Lục Ly tới cửa! Chúc Thiên Đại Đế và Dương Đế dẫn bọn Nguyên Thánh Tổ rời đi, trên mặt Tiêu Dao Thánh Hoàng hiện đầy thống khổ, lão Hà lại không quá bận tâm. Bởi vì lối vào Nguyên Thủy Bí Cảnh là do hắn tự tay hủy đi. Muốn đi vào bí cảnh cần đả thông không gian bích lũy, tối thiểu phải mất mấy năm . Ngao Anh lần nữa thẩm vấn bọn lão Hà tung tích Lục Ly, lão Hà khảng khái đáp: - Đừng hỏi nữa, các ngươi cứ chờ xem, nếu trong vòng nửa năm Lục đại nhân không đến, ngươi cứ giết chúng ta là được! - Hừm? Thấy lão Hà bình tĩnh như thế, trong lòng bọn Ngao Anh lại có chút bất an, lão Hà gọi Lục Ly là đại nhân? Chẳng lẽ chiến lực Lục Ly còn mạnh hơn lão Hà? Nhưng theo như tình báo thu được trước đó, Lục Ly chỉ là một tên cấp Đế, giờ mới qua bao nhiêu năm, dù có là thiên tài nghịch thiên đến mấy, cùng lắm cũng chỉ đột phá cảnh giới Thánh Hoàng là cùng, trong khi bọn hắn ở đây có tận hơn mười vị Thánh Hoàng! Không nghĩ thông! Đã không nghĩ thông, vậy chỉ đành phải dùng cách đơn giản trực tiếp nhất, tra khảo bọn lão Hà. Nhưng bọn lão Hà liều mạng cắn răng, chết cũng không khai, rốt cuộc trước khi Lục Ly tới, bọn hắn chắc sẽ không bị giết. Mà đến khi Lục Ly tới rồi, vậy lại đến lượt bọn hắn ngược đãi đám Thánh Hoàng này. Tra khảo suốt hai ngày mà vẫn chẳng thu hoạch được gì, Ngao Anh hết cách, chỉ còn nước chờ đợi. Một là chờ bắt được tộc nhân Lục Ly, hai là chờ Lục Ly đi về. Hai ngày sau, Nguyên Thánh Tổ phản hồi, báo cáo chuyện thông đạo Nguyên Thủy Bí Cảnh bị hủy, Ngao Anh phẫn nộ, hạ lệnh cho mấy người bọn Nguyên Thánh Tổ và mười tên Thánh Hoàng Xích Long Tộc đi qua, liên thủ đả thông không gian bích lũy, nhất định phải tiến vào trong Nguyên Thủy Bí Cảnh, bắt lại toàn bộ tộc nhân Lục Ly cho bằng được. Hắn ẩn ẩn suy đoán ra được, có khả năng hiện tại Lục Ly đã trở nên rất cường đại, ngữ điệu cung kính mà bọn lão Hà dành cho Lục Ly là phát ra từ nội tâm. Vậy nên trước cứ bắt lại tộc nhân Lục Ly vào tay, như thế mới càng thêm an toàn. Hưu hưu hưu! Lại qua bốn năm ngày, trên bầu trời Phi Hỏa đại lục đột ngột bay vụt xuống từng đạo thân ảnh, khí tức những thân ảnh kia đều cực kỳ khủng bố, hơn nữa thân hình mỗi người mỗi khác, nhìn qua không giống Nhân tộc mà như từng nhóm yêu ma quỷ quái. - Không đúng! Trong một tòa thành nhỏ dưới mặt đất, vô số người khóa chặt một bóng dáng trong đám thân ảnh kia, cảm thấy vô cùng quen mắt. Đợi khi bọn hắn nhìn lại pho tượng trong thành, lập tức bừng tỉnh đại ngộ, một tên Lĩnh Chủ run rẩy kinh hô: - Là Lục Hoàng, là Lục Hoàng trở về! …
Chương 4298 Phức tạp hóa vấn đề
Trong thành rộ lên từng hồi tiếng huyên náo, Lục Ly nghe được rất nhiều người đang gọi tên mình, hắn nghĩ nghĩ liền hạ xuống, khóa chặt cường giả mạnh nhất trong thành, truyền âm dò hỏi: - Cường giả Ma Uyên ở đâu? Thành chủ chỉ là một tên Lĩnh Chủ, hắn vội vàng đáp: - Thần Khải thành! Lục Hoàng! Ma Uyên tới mấy tên Thánh Hoàng, còn mời được mười mấy Thánh Hoàng ngoại tộc, bên kia sợ rằng nguy hiểm... Thành chủ nói xong, lại nhìn trên trăm cường giả giữa trời, mắt chợt sáng rực lên, hỏi: - Lục Hoàng, đây đều là bằng hữu của ngài? - Thần Khải Thành vẫn ở chỗ cũ? Lục Ly không trả lời vấn đề hắn hỏi, sau khi được đến xác nhận từ tên thành chủ, hắn phi thân vút lên, khẽ gật đầu với Vũ Dương. Vũ Dương lấy ra chiến thuyền, nguyên một đám cường giả đi lên chiến thuyền, khoát tốc lao thẳng về hướng nam. Tốc độ chiến thuyền này cực nhanh, Phi Hỏa đại lục cách Lẫm Đông Đại Lục một đoạn cự ly, nhưng lấy tốc độ chiến thuyền, tối đa chỉ khoảng nửa ngày liền có thể tới nơi. Lúc này trọn cả Trung Vương Giới đều sống trong hãi hùng hoảng loạn, chuyện xảy ra ở Thần Khải Thành sớm đã truyền khắp, mười mấy tên Thánh Hoàng hàng lâm, Thiên Tội chân nhân bị giết, Tiêu Dao Thánh Hoàng bị bắt. Mấy cường giả bí ẩn trấn giữ trong Thần Khải Thành hoặc bị bắt hoặc bị giết. Bọn Chúc Thiên Đại Đế Dương Đế đều đầu hàng, bởi thế hiện tại người Tam trọng thiên đều sống trong lo âu thấp thỏm, suy tính xem liệu có nên triệt thoái, triệt thoái thì triệt thoái đến chỗ nào? Lục Ly đi về, võ giả Trung Vương Giới lập tức thấy được hi vọng, Lục Ly là người có thể không ngừng sáng tạo kỳ tích, càng đừng nói lần này hắn mang về tận trên trăm Thánh Hoàng. - Nhiều Thánh Hoàng như vậy, hơn nữa còn không phải một chủng tộc, xem ra ở bên ngoài Tam trọng thiên còn có rất nhiều Đại Thế Giới kỳ dị? - Thế giới trên Tứ trọng thiên chẳng phải đều sụp đổ cả rồi ư? Nhiều cường giả như thế từ đâu ra? - Đúng nhỉ, chẳng lẽ thế giới trên Tứ trọng thiên không sụp đổ? - Xem ra trong Đại Thế Giới này còn cất giấu rất nhiều bí mật mà chúng ta không biết! - Không quản là bí mật gì, Lục Hoàng đi về, chúng ta liền được cứu! Trong thành không ngừng rộ lên tiếng nghị luận, vô số người mắt sáng rực tinh mang, trên mặt hiện đầy vẻ kích động. Cục diện tuy phức tạp, nhưng bọn hắn đều tin tưởng Lục Ly có thể vượt qua hết thảy khó khăn, chém giết toàn bộ kẻ địch tới phạm. Chuyện Lục Ly về lại Trung Vương Giới, bọn Ngao Anh còn chưa biết, bọn hắn không có thủ hạ ở Trung Vương Giới, cũng không có trinh sát, bởi thế hoàn toàn không nắm được tình hình trong Trung Vương Giới. Nửa ngày sau, Lục Ly tiến vào Lẫm Đông Đại Lục, hắn để Vũ Dương điều khiển chiến thuyền dừng ở biên giới, một mình đi vào thăm dò. Nếu Ma Uyên đã phái tới cường giả, còn mời được mười mấy Thánh Hoàng, vậy bên trong chắc đã xảy ra chuyện, thế cục còn mơ hồ, bởi thế trước phải thăm dò rõ ràng cái đã. Vạn nhất người Lục gia bị bắt thì sao? Mang theo nhiều cường giả như vậy đi qua, rất có thể sẽ khiến đối phương chó cùng rứt giậu. Lần này chỉ tới mười mấy tên Thánh Hoàng, Lục Ly hoàn toàn không để ở trong lòng, hắn và Vũ Dương ước định một phen, sau đó một mình tiềm hành rời đi. Lần nữa về lại Lẫm Đông Đại Lục, Lục Ly thấy được rất nhiều trường cảnh có chút mơ hồ, lại có chút quen thuộc, cứ thế khoái tốc đi tới, dùng Thần Dịch Thuật biến hóa ngoại hình, sau đó tìm kiếm một tòa thành trì truyền tống thẳng đi qua. Trên đường hắn biến đổi ngoại hình mấy lần, con dân ở những thành trì kia tuy thấp thỏm lo âu, nhưng truyền tống trận vẫn được bóc mở, còn có không ít con em đại gia tộc truyền tống rời khỏi Lẫm Đông Đại Lục. Tới một tòa đại thành phụ cận Thần Khải Thành, Lục Ly lần nữa biến đổi ngoại hình, dùng Thần Ẩn Thuật tiềm hành đi qua. Thần Khải Thành đã bị san thành bình địa, bởi thế người trong thành hoàn toàn không biết tình hình cụ thể ở bên kia. Nửa canh giờ sau, Lục Ly đứng bên ngoài phế tích Thần Khải Thành, thần niệm quét qua một lượt, phát hiện Thần Khải Thành đã không còn một tòa kiến trúc hoàn hảo nào, phía dưới rất nhiều kiến trúc chất đầy hài cốt, thậm chí có cả người già trẻ nhỏ. Hô hô! Lục Ly hít một hơi thật sâu, sau khi xác định mấy vạn hài cốt trong thành không có ai là người thân tộc nhân quen thuộc mới khẽ thở phào một hơi, khoái tốc lướt tới thành bắc. Bởi vì hắn cảm nhận được bên kia có khí tức cường giả, hơn nữa số lượng còn không ít, xem ra địch nhân ở ngay hướng này. Rất nhanh hắn đã tới bên ngoài biệt viện mặt bắc, quả nhiên thăm dò được bên trong có rất nhiều khí tức cường giả, một ít khí tức còn rất quen thuộc, tỉ như Tiêu Dao Thánh Hoàng, tỉ như lão Hà. Bọn lão Hà Tiêu Dao Thánh Hoàng vẫn đang bị ngược đãi tra khảo, Lục Ly cảm ứng thấy cảnh này, trong lòng thoáng yên tâm phần nào. Bọn lão Hà còn chưa chết, lúc này vẫn đang bị tra tấn, điều này chứng tỏ cái gì? Chứng tỏ tộc nhân Lục gia chưa chết, đoán chừng cũng chưa bị bắt, hiện tại chắc đã ẩn nấp đi, bằng không còn cần gì đi tra tấn bọn lão Hà? Tra tấn sẽ không chết ngay nên Lục Ly cũng không vội, trước đảo quanh thăm dò một lượt. Bởi vì cường giả quân địch trong trang viên không nhiều, còn có rất nhiều Thánh Hoàng không thấy tung tích, chắc là ở gần đây, bởi thế hắn cần thăm dò kỹ hơn. - Tìm được rồi! Nửa canh giờ sau, Lục Ly phát hiện bọn Nguyên Thánh Tổ, bọn Nguyên Thánh Tổ và một ít Thánh Hoàng Xích Long Tộc chính đang oanh kích một nơi sơn mạch, sơn mạch này Lục Ly cũng biết, nơi đây chính là lối vào Nguyên Thủy Bí Cảnh. - Tốt! Thấy cảnh này, Lục Ly triệt để yên tâm, xem ra cường giả Lục gia đều được chuyển dời vào đây. Thế nên trong thành mới không nhìn thấy thi thể tộc nhân Lục gia, trong trang viên cũng không phát hiện tộc nhân Lục gia bị bắt tù, bọn lão Hà thì đang bị tra khảo, có vẻ nguyên nhân là vì còn chưa bắt được tộc nhân Lục gia. Lục Ly quan sát một lúc, sau đó lặng lẽ thối lui, về lại trang viên kia, bóp nát ngọc phù thông báo cho Vũ Dương, hắn chuẩn bị trực tiếp động thủ, trước đánh giết toàn bộ cường giả trong trang viên, cứu bọn lão Hà Tiêu Dao Thánh Hoàng ra tồi tính. …
Chương 4299 Nằm mơ
Nguyên Thánh Tổ và mười tên Thánh Hoàng Xích Long Tộc đều đang ở lối vào Nguyên Thủy Bí Cảnh, phía trang viên bên này chỉ có năm tên Thánh Hoàng, chẳng qua Ngao Anh tương đối mạnh. Đương nhiên đối với Lục Ly mà nói thì không tính là gì, nếu đánh lén, chỉ bằng mình hắn cũng đủ diệt sát năm tên Thánh Hoàng này. Song bọn Tiêu Dao Thánh Hoàng lão Hà đang bị bắt, Lục Ly không thể không xử lý ổn thỏa chút, Thiên Tội chân nhân và hai tên Thánh Hoàng khác đã chết, Lục Ly không hi vọng có thêm Thánh Hoàng nào chết nữa cả. Chiến thuyền tới rất nhanh, chỉ sau mấy canh giờ liền đã tới, Lục Ly chặn bọn hắn giữa trời, thương lượng một phen với Vũ Dương, sau đó lần nữa tiềm hành đi qua. Hắn về lại Thần Khải Thành, biến về bộ dạng vốn có, sau đó trực tiếp đằng không bay lên, hét lớn: - A, a, chết, chết... Tiếng rống này được Lục Ly vận dụng Long Ngâm thần kỹ hét ra, trang viên kia chỉ cách có vạn dặm, bên này Lục Ly vừa rống, bên kia liền ẩn ẩn có thể nghe được. Vừa nghe được tiếng rống, Ngao Anh lập tức tinh thần khẽ chấn, tung người vọt ra, bốn tên Thánh Hoàng khác cũng vọt ra theo. Ngao Anh nghĩ nghĩ rồi nói: - Ngao Lệ, hai người các ngươi lưu lại, còn lại theo ta, rất có thể là Lục Ly trở về! Đối với chiến lực bản thân, Ngao Anh hết sức tự tin, mặc dù dị trạng trước đó của lão Hà khiến hắn có chút bận tâm. Nhưng giờ Lục Ly đã lộ diện, lại còn gầm thét ở chỗ Thần Khải Thành, điều này bất giác khiến hắn yên tâm không ít. Hắn mang theo hai tên Thánh Hoàng đi qua xem xem, vạn nhất không địch lại thì cũng có thể để hai tên Thánh Hoàng kia ngăn trở, còn hắn rút đi là được. Sau đó phát tín hiệu cho mười mấy tên Thánh Hoàng ở chỗ lối vào Nguyên Thủy Bí Cảnh đến chi viện, khoảng cách không xa, chớp mắt liền có thể tới nơi. Cự ly vạn dặm, nháy mắt đã tới! Thần niệm Ngao Anh khóa chặt Lục Ly, sau khi cảm ứng được đối phương chỉ là cấp Đế, trên mặt tức thì hiện lên ý cười lạnh lùng, xem ra hắn đã quá đa nghi, phức tạp hóa vấn đề. Ba người Ngao Anh lao đến, thấy được sát khí nhàn nhạt lưu chuyển trên thân Lục Ly, chính vì đứa này mà đoạn thời gian trước Xích Long Tộc mới trở thành trò cười trong Thiên Hoang Tinh Vực. Ngao Vận còn bị giết, Đỉnh Hoàng không ngẩng đầu lên được, Ngao Anh là hậu bối Đỉnh Hoàng, lão tổ chịu nhục, hắn tự nhiên cũng bị ảnh hưởng. - Giết hắn, hay là mang về để lão tổ tự tay đánh chết? Ngao Anh âm thầm tính toán, cuối cùng vẫn quyết định mang về, Lục Ly tựa hồ cũng đáng chút tiền? Có thể làm chút giao dịch với Hoang tộc? Hình như tiểu công chúa Hoang tộc bị Lục Ly bắt cóc? Lục Ly không có ý động thủ, Ngao Anh cũng không vội, lạnh lùng nói: - Lục Ly, ngươi không nên trở về. - Ha ha! Vừa nãy Lục Ly thần tình phẫn hận, nhưng sau khi bọn Ngao Anh chạy tới, sắc mặt lại trở nên vô cùng bình tĩnh, hắn hờ hững đáp: - Không nên tới là các ngươi mới đúng. Xem ra bài học trước đó ở Thiên Hoang Tinh Vực còn chưa đủ? Ngươi yên tâm đi, quay đầu ta sẽ giết vào Thiên Hoang Tinh Vực, diệt sạch Xích Long Tộc các ngươi. - Ha ha ha! Ngao Anh bật cười ha hả, như thể nghe được chuyện buồn cười nhất trên thế gian, hắn nói: - Chỉ bằng ngươi cũng đòi diệt Xích Long Tộc chúng ta, không phải đang nằm mơ đấy chứ? - Nằm mơ? Lục Ly cười nhạt nói: - Đợi lát nữa ngươi liền biết có phải mơ hay không! Ngao Anh và hai tên cường giả Xích Long Tộc còn lại hơi ngớ, Lục Ly biểu hiện quá bình tĩnh, như thể không có gì sợ hãi. Một tên cấp Đế như Lục Ly, hắn lấy đâu ra tự tin? Rầm rầm rầm! Đúng lúc này, mặt bắc truyền đến từng hồi tiếng nổ vang trời, tiếp sau còn nghe được tiếng quát rống: - Anh lão, mau trốn... Tiếng rống này rất lớn, mặc dù cách bên này chút cự ly, nhưng vẫn nghe được rõ ràng, Ngao Anh biến sắc, bên kia không phải cầu cứu, mà là nói hắn mau trốn? Tính chất có vẻ rất nghiêm trọng. Điều này chứng tỏ bên kia gặp phải lực lượng tập kích vô cùng cường đại, hai tên Thánh Hoàng ở đó căn bản không cách nào chống lại. Bọn hắn còn tính ra dù có cộng cả Ngao Anh và đám cường giả đang công kích Nguyên Thủy Bí Cảnh đều không phải đối thủ của lực lượng tập kích, thế nên mới nói hắn mau trốn. Trốn hay là không trốn? Đây là một vấn đề, chỉ thoáng chốc trong đầu Ngao Anh đã chớp qua vô số ý niệm, hắn cắn răng quát: - Trước bắt lại Lục Ly rồi tính! Đợi hắn quát xong, lại phát hiện Lục Ly đã tan biến từ lúc nào, thần niệm bọn hắn quét quanh bốn phía, nhưng không thu được bất cứ tung tích nào, Lục Ly cứ như thể bốc hơi khỏi thế gian. Ông! Đột nhiên, giữa không trung sáng lên từng đạo quang trụ, tiếp đó từng đạo nguyên lực công kích từ trên trời trút xuống, bắn thẳng về phía bọn hắn. Mà ngay khi bọn hắn đang định tránh né, một đạo công kích linh hồn cường đại đã lao thẳng vào trong linh hồn Ngao Anh, là Linh Trận Thuật do Lục Ly phóng thích. Ngao! Gần như đồng thời, giữa không trung hiện ra một con cự thú, cự thú kia khoái tốc biến lớn, ngửa mặt lên trời gầm gừ phẫn nộ, miệng phun sương trắng bắn thẳng về phía ba người Ngao Anh. - A... Lúc này linh hồn Ngao Anh đang bị Linh Trận Thuật ảnh hưởng, thân thể tạm thời không nhúc nhích được, chẳng qua ngoài thân hắn vẫn hiện ra một đạo kim quang, như là chiến giáp bằng vảy rồng, bao bọc kín khắp người. Oanh! Cũng may có chiến giáp phòng ngự, Ngao Anh bị sương trắng đánh trúng, cả người hất văng đi. Chiến giáp này tuy nhìn có vẻ rất mạnh, nhưng năm đó chiến giáp của Diên tiểu thư càng thêm cường đại, song chẳng phải vẫn bị hủy diệt như thường. Chiến giáp khó thoát khỏi kết cục nổ tung, cả người Ngao Anh đầm đìa máu me, nửa thân bên bị đánh nát. Hai tên Thánh Hoàng còn lại thì một tên rất thảm, bị sương trắng đánh trúng trực tiếp biến thành phấn vụn, tên khác may mắn hơn một chút, đứng sau Ngao Anh, Ngao Anh giúp hắn chặn lại công kích, thành công đào thoát ra được. - Anh lão! Tên Thánh Hoàng kia chứng kiến thảm trạng đó của Ngao Anh, lập tức khẩn trương, trong mắt chớp qua một tia quyết tuyệt, rống lên: - Anh lão mau trốn, ta đi ngăn trở súc sinh này!
Chương 4300 Nằm mơ
Hưu! Ngao Anh bay lên, thấy Thánh Hoàng kia nghĩa vô phản cố phóng tới Lôi Ngu Thú, trong mắt hắn lộ ra một tia bi thống, nhưng không chút do dự, khoái tốc bay vụt về hướng tây. Lúc này hắn rốt cục đã hiểu, vì sao lão Hà lại gọi Lục Ly là đại nhân? Hắn đã quá bất cẩn, khoan nói tới công kích linh hồn quỷ dị mà Lục Ly vừa phóng thích lúc nãy, chỉ bằng mỗi Lôi Ngu Thú thôi thì chiến lực Lục Ly cũng đã đủ để quét ngang toàn bộ cường giả bọn hắn. Mặt tây chính là nơi Nguyên Thủy Bí Cảnh kia, hắn bị thương rất nghiêm trọng, muốn chạy trốn thì chỉ còn nước hội hợp với bọn Nguyên Thánh Tổ. Tốc độ hắn đề thăng đến cực hạn, điên cuồng tháo chạy, thần niệm không ngừng dò xét mặt sau, xem xem Lục Ly có đuổi theo không. - Cũng may, cũng may! Phát hiện Lục Ly không đuổi theo, trong lòng không khỏi thở phào một hơi, chẳng qua hắn nghe được có tiếng hét thảm, hẳn là Thánh Hoàng kia đã bị đánh chết. Trong lòng hắn chất đầy hối hận, đáng lý phải nên cẩn thận hơn chút mới đúng, đáng lý không nên để cho cường giả phân tán, như thế chí ít còn đủ sức đánh một trận. Tốc độ hắn nhanh thêm mấy phần, đồng thời phát ra tín hiệu, hi vọng cường giả phía Nguyên Thủy Bí Cảnh tới cứu viện. Lại phi hành thêm nửa nén hương, trước mặt có mười mấy đạo nhân ảnh bay vụt đến, thần niệm Ngao Anh quét tới, lập tức đại hỉ, bên kia bay tới chính là Nguyên Thánh Tổ và đám Thánh Hoàng Xích Long Tộc. - Anh lão! Mười tên Thánh Hoàng Xích Long Tộc nhìn thấy bộ dạng lúc này của Ngao Anh, ai nấy đều biến sắc, ở trong lòng bọn hắn, Ngao Anh chính là tồn tại hết sức cường hoành, không ngờ lại bị thương thành thế này, chẳng lẽ có siêu cấp cường giả đột kích? Tụ hợp được với cường giả bên mình, Ngao Anh lập tức tự tin lên nhiều, hắn rất muốn giết ngược trở về, đánh chết Lục Ly. Nhưng sau thoáng chốc ngập ngừng, cuối cùng vẫn cắn răng nói: - Trước rút lui khỏi đây, quay về Thiên Hoang Tinh Vực lại nói! - Anh lão, đã xảy ra chuyện gì? - Anh lão, là ai thương ngươi, bọn Ngạo Lệ đâu? - Anh lão, ai dám thương ngươi, chúng ta đi xé xác hắn! Đám Thánh Hoàng Xích Long Tộc kêu hô, Ngao Anh lại nhớ đến Lôi Ngu Thú, lắc đầu nói: - Không được, lập tức đi ngay, không thì chúng ta đều phải chết! - Ha ha ha! Đúng lúc này, mặt đông chợt vang lên một tràng cười lớn, một tiếng nói già nua lại trung khí đủ mười truyền tới: - Còn muốn đi? Không đi được! - Đúng vậy, hắn còn muốn đào tẩu? Thế không phải mơ thì là gì? Mặt tây cũng vang lên tiếng cười, tiếp sau từ phía tây bay tới hai mươi mấy đạo thân ảnh, cùng lúc, từ mặt nam cũng tới hơn hai mươi đạo thân ảnh. Cuối cùng là mặt bắc, tương tự cũng tới hơn hai mươi đạo thân ảnh, tổng cộng là hơn một trăm người. Trong hơn một trăm người kia có cả bọn lão Hà, mấy người lão Hà mặc dù vết thương chồng chất, lại kiên trì muốn đi qua, tự nhiên là để phát tiết phẫn nộ trong lòng bấy lâu. Chứng kiến hơn một trăm Thánh Hoàng bao vây xung quanh, Ngao Anh triệt để tuyệt vọng, mặc dù những Thánh Hoàng này không có ai là cường giả đỉnh cấp, nhưng số lượng thực sự quá nhiều, gấp bảy tám lần phía bọn hắn. Hơn nữa những Thánh Hoàng này nhìn qua liền biết không phải hạng lương thiện, trên thân ai nấy đều mang theo sát khí rất nặng, rõ ràng là sát thần trên tay nhuộn vô số máu tươi. Hưu! Nơi xa một đạo thân ảnh bay tới, chính là Lục Ly, vô số Tử Thần bên này lập tức hướng về phía Lục Ly. Mặc dù không phải ai cũng đặc biệt thừa nhận chiến lực Lục Ly, nhưng dù sao Lục Ly cũng là vương bài Tử Thần, cấp bậc cao hơn bọn hắn. Vũ Dương chơi cười nhìn bọn Ngao Anh, cười tủm tỉm hỏi: - Lục Ly, ngươi muốn chơi thế nào? Giết sạch, hay là bắt lại? - Trừ ba tên kia ra, còn thì giết sạch! Lục Ly lạnh giọng nói, bắt tù binh cũng chẳng nghĩa lý gì, rốt cuộc việc này đã rất rõ ràng, bọn Nguyên Thánh Tổ mời cường giả Xích Long Tộc đến trợ trận. Bọn hắn đã giết nhiều cường giả Xích Long Tộc như vậy rồi, giết thêm lại đã có sao, kiểu gì cũng đã kết thù. Còn về tại sao muốn bắt lại Nguyên Thánh Tổ? Tự nhiên là để tra khảo một ít tin tức rồi giết, dù sao lần này Lục Ly không định bỏ sót một ai, tất cả đều phải chết. … Bọn Ngao Anh chết rồi, bị một đám cường giả vây công mà chết, bọn hắn rất muốn liều mạng mang theo mấy người làm đệm lưng. Đáng tiếc võ giả bên này thực sự quá nhiều, hơn nữa đều là cường giả trong Tử Thần, thần thông mỗi người mỗi khác, dưới tình huống có được ưu thế tuyệt đối như vậy mà còn bị giết, vậy thì đám người này đã không xứng làm Tử Thần. Bọn lão Hà hung hăng phát tiết một phen, lúc mấy người Ngao Anh sắp chết, bọn lão Hà ra tay, lăng trì xử tử mấy người Ngao Anh, đau đớn dày vò do đoạn thời gian trước bị tra tấn đều được phát tiết sạch. Ba người đám Nguyên Thánh Tổ đều trọng thương, bị bắt lại. Lục Ly trực tiếp phế đi pháp giới, sau đó ném bọn hắn vào trong Thiên Ly Châu. Làm xong hết thảy, Lục Ly truyền âm cho lão Hà, biết được toàn bộ tộc nhân Lục gia đều đã tiến vào Nguyên Thủy Bí Cảnh, lúc này mới hoàn toàn yên tâm. Hắn để Vũ Dương thu lại tất cả không gian giới chỉ, sau đó phân bảo vật bên trong cho đám người Tử Thần, riêng mình không lấy một xu. Nguyên một đám cường giả ngồi chiến thuyền tới Đoạn Kiếm Sơn, tổng bộ Doãn gia ở gần đó. Cường giả Doãn gia đều trốn vào trong Nguyên Thủy Bí Cảnh, chẳng qua vẫn để lại một ít võ giả trấn thủ bên này, có mấy lão giả chuẩn bị cùng quyết tử với Đoạn Kiếm Sơn. Lục Ly đi đến khiến võ giả Doãn gia lưu thủ đại hỉ không thôi, Lục Ly để chúng cường giả tạm thời nghỉ ngơi ở đây, sai võ giả Doãn gia chiêu đãi cho thật tử tế.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK