Nội tâm Lục Ly rung động thật sâu, lúc trước hắn cũng hiểu biết một chút. Hắn biết Thần Giới là giới diện cấp thấp, Nhị Trọng Thiên, Tam Trọng Thiên bên trên mới là thế giới cường đại thật, lại không nghĩ rằng... giới diện cùng loại Thần Giới có nhiều như vậy? Thần Giới so ra chỉ là một giới diện nhỏ bé như vậy. Nhưng ngẫm lại lời Vưu Tinh Đại Đế nói cũng có đạo lý. Nếu hắn là đại nhân vật của Nhị Trọng Thiên, Thần Giới bị giới diện khác công kích, hắn làm sao có thể ngồi yên không để ý! Cái này giống Đấu Thiên Giới, nếu hắn ở Thần Giới sống không tồi, ở nhân gian, nếu có nơi khác công kích Đấu Thiên Giới, cho dù hắn không tự mình ra mặt, khẳng định cũng sẽ phái cường giả đi hỗ trợ. Dù sao hắn đến từ Đấu Thiên Giới, nơi đó là cố hương của hắn, đối với cường giả cấp bậc cỡ hắn, bảo hộ Đấu Thiên Giới, giết võ giả nhân gian khác rất đơn giản, chỉ cần nâng tay có thể quét ngang võ giả cả nhân gian. - Ngươi có biết Nhị Kiếp Thiên Thần gian nan thế nào không? Vưu Tinh Đại Đế tiếp tục truyền âm, giống như phải hoàn toàn phá hủy lòng tự tin của Lục Ly, hắn nói: - Bản đế sống hơn ba mươi sáu vạn năm, ba mươi vạn năm trước, bản đế là Nhất Kiếp Thiên Thần. Bản đế vì vượt qua Nhị Kiếp Thiên Thần, tu luyện suốt ba mươi vạn năm. Đây còn là nhờ cường giả Ác Ma Giới chúng ta ban cho một quả thần tài cao nhất, ta mới có cơ hội đột phá. Nếu không, cả đời này, ta chỉ có thể là Bát Dực Ác Ma, vĩnh viễn không thể đạt đến thực lực Thập Dực Ác Ma. Ác Ma Giới chúng ta năm mươi vạn năm nay, sinh ra rất nhiều Bát Dực Ác Ma, nhưng Thập Dực Ác Ma chỉ sinh ra bốn người, ngươi có thể tưởng tượng Nhị Kiếp Thiên Thần sinh ra khó khăn thế nào. - Thiên kiếp lần hai khó hơn thiên kiếp lần đầu gấp trăm lần. Thiên kiếp lần ba khó hơn lần thứ hai gấp trăm lần. Ngươi có thể tưởng tượng khó khăn của thiên kiếp. Ngươi mới vừa vượt qua thiên kiếp đầu tiên, lại muốn trong mấy vạn năm vượt liên tục hai lần thiên kiếp? Bản đế không biết ngươi là khờ dại hay người si nằm mộng! - Lục Ly, ngươi là một nhân tài! Vưu Tinh Đại Đế không đợi Lục Ly mở miệng, tiếp tục nói: - Bản đế hiện tại cho ngươi một cơ hội, phụ trợ bản đế thống nhất Thần Giới, bản đế đưa ngươi đến Nhị Trọng Thiên, cho ngươi bái môn hạ tổ thần nhà ta. Tổ thần nhà ta tiếng tăm lừng lẫy Nhị Trọng Thiên, là thủ lĩnh một trong ba mươi sáu thế lực lớn. Ngươi đi theo hắn, có thể được tài nguyên vô tận, ngày sau có cơ hội xông kích vào Tam Kiếp Thiên Thần, thậm chí Tứ Kiếp, Ngũ Kiếp Cảnh. - Thần Giới quá nhỏ, cho dù ngươi có Thần Giới thì sao? Chỉ cần ngươi trở nên cường đại, ngươi thậm chí có thể nô dịch hàng tỉ giới diện như Thần Giới. Đại thế giới cả hư không, có rất nhiều giới diện Nhân tộc, chờ ngươi trở nên cường đại hơn, hoàn toàn có thể tấn công mấy trăm giới diện. - Nếu ngươi không tin, bản đế có thể thông qua truyền tin đặc thù, để phân thần tổ thần ta hạ giới, để hắn chính miệng đáp ứng ngươi. Đến lúc đó, cũng có thể cho ngươi thấy cường đại của tổ thần nhà ta như thế nào? - Lục Ly, suy xét thử đi, ta hiểu biết tình huống của ngươi, ngươi cũng không có cảm tình gì với Thần Giới. Chỉ cần là người ngươi muốn bảo vệ, ta đều sẽ cho ngươi mang đi, trực tiếp đi Nhị Trọng Thiên thì sao? Ngươi chỉ cần lên Nhị Trọng Thiên, ngươi mới biết giới diện cường đại chân chính là cường đại thế nào? Thế giới bên ngoài phấn khích ra sao... Vưu Tinh Đại Đế nói liên miên không ngừng, thanh âm có tính mê hoặc rất mạnh, Lục Ly vẫn trầm mặc không nói. Sau khi Vưu Tinh Đại Đế dừng lại, hắn mới thật sự mở miệng nói: - Vưu Tinh Đại Đế, ngươi trước đừng đụng nữa, ngươi nói cũng có đạo lý nhất định, mặt khác, ta còn phải thương nghị với mấy Chí Tôn Thần Giới, chờ ta một ngày, ta sẽ cho ngươi đáp án. - Được rồi, chủ nhân, ta đã tìm được biện pháp, nhưng phỏng chừng phải một ngày mới có thể thay đổi thành công. Sau khi thay đổi, lực phòng ngự hẳn có thể gia tăng gấp ba! Khi Lục Ly và Vưu Tinh Đại Đế nói chuyện tào lao, Huyết Linh Nhi truyền âm lại. Nội tâm Lục Ly hơi phấn chấn, cho nên mới nói lời này, nếu không với tính tình của hắn, sao có thể cúi đầu với Vưu Tinh Đại Đế? Hửm! Câu trả lời của Lục Ly, khiến Vưu Tinh Đại Đế thật kinh ngạc. Vừa rồi hắn chỉ tùy ý nói tào lao với Lục Ly, hắn căn bản không hề trông đợi gì Lục Ly sẽ thần phục. Dù sao hắn là Ác Ma Tộc, Lục Ly là Nhân tộc. Lục Ly không tin mặc hắn, với tính cách của Lục Ly, cũng không phải là người nhu nhược. Cho nên hắn kinh nghi dò hỏi: - Lục Ly, ngươi nói thật sao? Bản đế hận nhất có người đùa giỡn ta, nếu đùa giỡn ta, hậu quả ngươi cũng biết rồi? - Ta đùa giỡn ngươi có ý nghĩa gì? Lục Ly hỏi ngược lại: - Đại trận này cũng không nhốt được ngươi. Cho dù ta kéo dài thêm một hai ngày thì có ý nghĩa gì? Chuyện Nhị Trọng Thiên ta cũng hiểu một chút, chuyện ngươi nói ta cũng nghe hiểu... Được rồi, không nói nữa, ngươi chờ đi, rất nhanh ta sẽ cho ngươi đáp án. Sau khi nói xong, Lục Ly trực tiếp bay vụt xuống, chạy ra khỏi pháp trận, khiến Vưu Tinh Đại Đế cảm thấy kỳ quái. Vưu Tinh Đại Đế trầm ngâm một lát, bên trong Thần Tượng Tông tỏa ra hơi thở Ác Ma cuồn cuộn, khiến khí tức Ác Ma trong đại trận càng thêm nồng đậm, cũng không biết hắn đang làm cái quỷ gì. Thời gian một ngày rất nhanh trôi qua, Lục Ly vẫn chưa trở về, nội tâm Vưu Tinh Đại Đế trở nên nghiêm túc. Hắn ngồi xếp bằng trong tòa thành lớn nhất Thần Giới, khóe miệng đều là vẻ đùa cợt. Sau một ngày rưỡi, hào quang Cửu Tinh Vây Thần Đại Trận lóng lánh không ngừng, xiềng xích kim sắc ban đầu đột nhiên biến thành xiềng xích vàng nhạt, khí tức rõ ràng tăng cường hơn nhiều. - Quả nhiên... Khóe miệng Vưu Tinh Đại Đế càng thêm vẻ đùa cợt, Lục Ly đang kéo dài thời gian, hắn dừng một chút, nổi giận truyền lời ra ngoài: - Lục Ly, lăn ra đây, dám đùa giỡn bản đế! Vù! Lục Ly từ ngoài đại trận tiến vào, cười to nói: - Vưu Tinh Lão Ma, ngươi thật sự quá ngây thơ rồi. Ngươi thật nghĩ rằng mấy lời ba xạo của ngươi có thể lừa được ta?
Chương 2372 Không có lựa chọn nào khác
- Nhưng không thể không nói tài ăn nói của ngươi thật tốt, có tiềm chất làm thần côn. Vị trí Đại Đế của ngươi ở Ác Ma Giới không phải là nhờ tài ăn nói chứ? Nếu không ngươi vì sao vẫn làm rùa rút đầu, dũng khí ra ngoài đánh một trận cũng không có? Ha ha ha! Vưu Tinh Đại Đế không tức giận, ngược lại cười nói: - Lục Ly, ngươi thật cho rằng ta dễ dàng tin như vậy? Ngươi cho là ngươi để mị linh sửa chữa đại trận bản đế sẽ không biết sao? Hôm nay bản đế sẽ cho ngươi xem thử, cái gì gọi là đạo cao một thước, ma cao một trượng! Xuy xuy! Khí tức Ác Ma gần Thần Tượng Thành quay cuồng, sau đó ngưng tụ thành một con cự long màu đen, cự long bay đến xiềng xích màu đen, dây dưa một chỗ với xiềng xích. - Chuyện này? Lục Ly nhướng mày, tuy còn không hiểu Vưu Tinh Lão Ma đang làm cái gì, nhưng hắn cảm thấy có gì không ổn. Khí tức Ác Ma này lại hoàn mỹ dây dưa một chỗ? Từng khí tức Ác Ma rất nhanh thổi quét qua, rất nhanh cuốn lấy mấy trăm sợi xiềng xích kim sắc, đôi mắt Lục Ly chợt co rụt lại, kinh hô: - Loạn trận? Không tốt rồi... Vù! Thần Tượng Thành di động, giống như lưu tinh, đánh lên xiềng xích khí tức Ác Ma cuốn lấy. Trong nháy mắt va chạm, khí tức Ác Ma nổ mạnh, không gian gần đó trở nên vặn vẹo, từng vùng bị xé rách, sau đó... Thần Tượng Thành thoải mái phá vỡ xiềng xích kim sắc, hóa thành một luồng bạch quang bay đi. - Thông minh bị thông minh hại! Lục Ly cười chua sót, hiểu biết về trận pháp của Vưu Tinh Lão Ma cũng ngoài dự liệu của hắn. Lão ma hôm nay nhìn ra hắn muốn kéo dài thời gian, lợi dụng khí tức Ác Ma cảm ứng. Hắn liền biết tồn tại của Huyết Tiên Đằng, hơn nữa lợi dụng Huyết Tiên Đằng cải tạo đại trận, thành công biết trận luật của đại trận. Sau đó tìm thủ pháp phá trận, lợi dụng khí tức Ác Ma nổ mạnh, khiến pháp trận hỗn loạn, cuối cùng lợi dụng xung lượng cường đại của Thần Tượng Thành, thoải mái đột phá ra ngoài. - Quả nhiên đạo cao một thước, ma cao một trượng! Lục Ly thở sâu, pháp trận hiện tại bị phá, nói cái gì cũng muộn rồi. Tốc độ của Thần Tượng Thành, rất nhanh có thể tiến vào nơi U Yến, mà hắn đã không còn thời gian bày trận, cho nên, hiện tại, hắn chỉ còn một đường có thể đi! Vận dụng thần đan trấn điện của Sinh Tử Điện! Nội tâm Lục Ly phi thường không muốn vận dụng viên đan dược này, bởi vì vận dụng không nhất định hữu dụng, ngược lại để lại hậu hoạn vô cùng cho mình. - Trước đi nơi U Yến! Lục Ly khe khẽ thở dài, thân mình bay đi, hắn rất nhanh tìm được tòa núi lớn Bàn Vũ Thấm ẩn mình. Bàn Vũ Thấm dường như cũng nhận được tin tức, một mình nàng đứng trên đỉnh núi. Lục Ly bay xuống, Bàn Vũ Thấm tỏ vẻ e lệ. Ngày ấy nàng chủ động xin được hôn, Lục Ly hôn nàng một lần, khiến nàng hiện tại nhìn thấy Lục Ly có cảm giác thật ngượng ngùng. Nhưng nghĩ đến cục diện hiện tại, sắc mặt Bàn Vũ Thấm rất nhanh ảm đạm, ngẩng đầu nói: - Lục Ly, chàng chuẩn bị làm sao bây giờ? - Có thể làm sao đây? Lục Ly đưa tay khẽ vuốt gương mặt của Bàn Vũ Thấm, dặn dò: - Nàng an bài người đi theo ta, nếu ta chết, mang thi thể ta về Đấu Thiên Giới. Nếu ta bị đan dược phản phệ hôn mê, an bài ta đi một địa phương đủ an toàn. Nàng yên tâm đi... Vưu Tinh Lão Ma ta sẽ nghĩ hết mọi biện pháp đánh chết, chuyện kế tiếp đều giao cho nàng. Nước mắt của Bàn Vũ Thấm đảo quanh hốc mắt, nhịn không rơi xuống, nàng đột nhiên kiễng mũi chân hôn lên môi Lục Ly, ngốc nghếch dùng hết sức hôn. Lục Ly ôm Bàn Vũ Thấm vào trong lòng, giờ đây không nghĩ gì nữa, chỉ dùng sức hôn Bàn Vũ Thấm, gắt gao ôm nàng. Sau thật lâu, hai người rời môi nhau, Bàn Vũ Thấm đã khôi phục lại bình tĩnh, nàng nhìn Lục Ly nói: - Lục Ly, chàng đi đi, không cần buồn phiền chuyện ở nhà, ta sẽ an bài mọi việc thật tốt. - Ha ha, đừng bi quan như vậy! Lục Ly vươn tay sờ mặt Bàn Vũ Thấm, cười nói: - Núi đao biển lửa, âm hà minh sơn, ta cũng không biết đi tranh bao nhiêu lần rồi. Lão thiên gia nếu để ta sống đến bây giờ, khẳng định ta vẫn sẽ sống sót. Ta còn phải đi Nhị Trọng Thiên, Tam Trọng Thiên, thậm chí còn phải tìm chủ thần uống rượu. Chờ ta trở về, sau khi trở về, ta sẽ để nàng trở thành nữ nhân chân chính của ta. Vù! Lục Ly trực tiếp vượt hư không, tốc độ của hắn kém hơn Thần Tượng Thành, chỉ có thể lợi dụng thần thông vượt hư không chặn đường trước. Nơi U Yến còn nhiều người như vậy chưa được chuyển dời, Vưu Tinh Lão Ma muốn đánh chết, Lục Ly đã không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể mạo hiểm vận dụng thần đan trấn điện của Sinh Tử Điện. Một khi vận dụng đan dược, vậy sẽ không còn đường sống trở về. Nếu lần này Lục Ly không giết chết được Vưu Tinh Đại Đế, vậy tám phần khả năng Lục Ly sẽ chết, Thần Giới cũng nhất định sẽ diệt vong. - Lục Lang, chàng yên tâm đi! Bàn Vũ Thấm nhìn Lục Ly tiến vào cửa nhỏ màu vàng, trên mặt lộ vẻ kiên nghị, nói: - Nếu chàng chết trận, tất cả hậu sự ta đều an bài xong, ta cũng sẽ không tự tử, ta sẽ giúp chàng báo thù, cho đến khi tan xương nát thịt. Tốc độ của Thần Tượng Thành rất nhanh, Lục Ly vốn bày trận phía nam nơi U Yến, cho nên chỉ mấy nén hương, Thần Tượng Thành đã tiến vào nơi U Yến. Vưu Tinh Đại Đế bắt đầu giết hại, chỉ cần tra xét đã vượt qua mấy trăm người, hắn sẽ lập tức khống chế Thần Tượng Thành nghiền áp xuống. Võ giả bên này, rất nhiều đều là võ giả cấp thấp, bị Thần Tượng Thành va chạm như vậy, trên cơ bản toàn bộ đều sẽ biến thành thịt nát, không một ai may mắn thoát khỏi. Vưu Tinh Đại Đế còn phóng thích thần niệm tra xét, nếu hắn phát hiện có hầm ngầm lớn kéo dài xuống nền đất, hắn sẽ khống chế Thần Tượng Thành va chạm mãnh liệt, Có mấy chỗ quảng trường ngầm nháy mắt sụp đổ, mấy vạn người bên trong bị chôn sống. Tuy không nhất định sẽ chết toàn bộ, nhưng người già yếu, phụ nữ, trẻ em rõ ràng sống không được. Lục Ly vượt hư không đến Dao Trì Thành nơi U Yến. Thành trì này còn có mấy trăm vạn người gần đó, một vài tiểu thế lực đều không đào tẩu mà lựa chọn ẩn núp gần đó. Còn có vài người ngây thơ bố trí ít trận pháp, nghĩ có thể giấu giếm...
Chương 2373 Phá cho ta
- Báo, Thần Tượng Thành còn cách nơi này ba trăm ngàn dặm! - Báo, Thần Tượng Thành còn cách nơi này hai trăm ngàn dặm! - Trăm vạn lý, Thần Tượng Thành cách nơi này trăm vạn lý... Thám báo Bàn Vũ Thấm an bài không ngừng truyền lại tình báo. Bên này là thành trì lớn nhất phía nam, trong tay Vưu Tinh Đại Đế có bản đồ, hắn khẳng định sẽ đến nơi này, phương hướng cũng không sai. Khoảng cách trăm vạn lý, với tốc độ của Thần Tượng Thành chỉ cần mấy nén hương. Lục Ly lấy hộp ngọc ra, hắn cũng không vội vàng mở ra, mà truyền tin cho Huyết Linh Nhi: - Huyết Linh Nhi, ngươi khống chế thần thi ẩn núp gần đó. Trận chiến này, ta có khả năng sẽ chết. Nếu ta chết, thần thi sẽ thuộc về ngươi, ngươi tự mình chọn tiềm tu đi. Không được không có việc gì thì giết chết Nhân tộc, biết không? Vù! Lục Ly phóng xuất thần thi, Huyết Linh Nhi cũng không nói gì, chỉ truyền âm nói: - Chủ nhân, bảo trọng, ta chờ ngươi chiến thắng trở về! Huyết Linh Nhi khống chế thần thi bay đi, nhưng cũng không đi quá xa, chỉ ẩn núp gần đó. Sau đó, Lục Ly để Tiểu Bạch truyền tống ra, hắn nhìn Tiểu Bạch nói: - Tiểu Bạch, mười vạn lý phía tây có một tòa núi lớn, bên kia nghe nói có lôi điện rất khủng bố, ngươi đi đến đó tu luyện một phen. Gần đây, ta sẽ ở thành trì này sống một thời gian, ngươi nhớ không được chạy loạn, biết không? “Chiu chiu!” Tiểu Bạch hơi khó hiểu, trừng mắt lên, cũng không chịu đi. Lục Ly phất tay nói: - Ngươi đừng quản nhiều như vậy, ngươi đi ra ngoài mười vạn lý phía tây thì sẽ biết thôi, đi đi, nghe lời! Tiểu Bạch vẫn mơ màng trừng mắt, nhưng ngữ khí của Lục Ly đã kiên quyết như thế, nó nghĩ một lát, vẫn bay về phía tây. Thân thể Tiểu Bạch mạnh đến đáng sợ, cho dù Chí Tôn Thần Giới bình thường cũng không giết chết được nó. Cho nên, cho dù Thần Tượng Thành bị trấn áp, đều không giết được Tiểu Bạch. Lục Ly cũng không lo lắng cho an toàn của Tiểu Bạch. Nhưng để nó tạm thời rời đi, chờ đại chiến chấm dứt rồi nói sau. Chờ Tiểu Bạch rời đi, Lục Ly mở ra cấm chế hộp ngọc. Vừa mở ra, một mùi thơm tràn ngập, khiến tinh thần mấy thám báo gần đó cũng rung lên. Lục Ly nhìn lướt qua, phát hiện đan dược này rất lớn, cỡ nắm tay, cả người vàng óng ánh, giống như một viên bảo thạch. Hắn cầm đan dược cảm ứng thử, phát hiện bên trong dường như có ngọn lửa toát ra, năng lượng ẩn chứa bên trong khẳng định siêu cấp cường đại. Báo! Một thám báo vội chạy đến, hô to từ xa: - Vưu Tinh Lão Ma cách còn năm mươi dặm, rất nhanh có thể bay đến đây. - Để người toàn thành rút lui khỏi đây, ẩn núp! Lục Ly phất tay, vô số võ giả trong thành đã chuẩn bị tốt, mang theo mấy người, bỏ chạy bốn phương tám hướng, thành trì to như chợt trở nên trống rỗng, chỉ còn lại Lục Ly và một vài thám báo. Ăn thôi! Đan dược để lâu dễ tản ra dược lực. Lục Ly cầm đan dược lớn, trực tiếp cắn một ngụm to. Đan dược kia vào miệng lập tức tan ra, một luồng năng lượng khủng bố lập tức tản ra, giống như nước sông tràn ra toàn thân. Lúc này, Lục Ly cảm thấy toàn thân như bị lửa đốt, hắn nhịn không được hít mấy ngụm khí lạnh. - Thần đan trấn điện này quả nhiên cường đại! Lục Ly cảm thấy thần lực toàn thân đang không ngừng tăng lên, khí tức cả người không ngừng trở nên cường đại. Tuy toàn thân có cảm giác thống khổ như bị xé rách, lại có thể cảm giác rõ ràng chiến lực của mình đang tăng nhanh. Lục Ly rất nhanh lại cắn thêm một ngụm, từng nguồn nhiệt lượng tiếp tục tỏa ra, tăng thêm một bậc chiến lực cho Lục Ly. Lục Ly không dám ăn quá nhanh, dù sao đan dược này rất bá đạo, không muốn nổ tan xác mà chết. Sau khi thân thể thích ứng, Lục Ly ăn ngụm thứ ba, đan dược chỉ lớn cỡ ngón cái. Nhưng lúc này, một bóng trắng bay vụt đến, xông lên bả vai Lục Ly. Tiểu Bạch vậy mà quay lại, cái mũi nhỏ của nó run lên, trong mắt hơi tức giận, giống như trách cứ Lục Ly gạt nó. Lục Ly không có thời gian phản ứng lại Tiểu Bạch, bởi vì sau ba ngụm, hắn cảm thấy thân thể đã đạt đến cực hạn. Mỗi tấc xương cốt trên cơ thể đều đang bị thiêu đốt, có dạng như khí lực không dùng xong. Hiện tại, hắn chỉ hận không thể phóng xuất năng lượng khủng bố trong cơ thể, hận không thể một chưởng đập thành trì này thành bột mịn. “Chiu chiu!” Tiểu Bạch thấy Lục Ly không phản ứng nó, cái mũi nhỏ run lên. Đôi mắt nó chợt tập trung vào chút đan dược còn sót lại trong tay. Nó ngửi thấy mùi thơm của đan dược, cũng không nghĩ nhiều, thân mình lóe lên, cái miệng nhỏ nhắn vừa động, vậy mà nuốt chút đan dược còn sót lại trong tay Lục Ly. - Hả? Tiểu Bạch, ngươi điên rồi! Lục Ly giờ mới bừng tỉnh, lớn tiếng hét lớn. Đan dược này bá đạo như thế, hắn thiếu chút nữa không chịu nổi. Tiểu Bạch còn chưa tu luyện thần lực, lại tùy ý nuốt vào, tuy chỉ một chút, nhưng lỡ như nổ tan xác thì sao? “Chiu chiu!” Vừa nuốt vào, Tiểu Bạch lập tức cảm giác không thích hợp, nó thống khổ rống lên hai tiếng, thân mình bay vụt xuống, đột nhiên va chạm lên một tòa thành, đập tòa thành kia thành mảnh nhỏ. Bịch! Thân mình Tiểu Bạch rất nhanh bay ra khỏi tòa thành, quay cuồng trong quảng trường, sau đó va chạm lên tòa thành khác. Thật rõ ràng năng lượng bá đạo trong viên đan dược khiến Tiểu Bạch không chịu nổi, mới khiến nó thống khổ như thế. - Tiểu Bạch! Lục Ly lo lắng kêu lên, thần niệm hắn quét qua, thấy Tiểu Bạch tuy rất thống khổ, nhưng cũng không lập tức tự bạo, cả người thả lỏng lại. Nếu chịu không nổi, giờ đây, thân thể Tiểu Bạch hẳn đã tự bạo. Tiểu Bạch ngây người trong Lôi Đình Kiếp nhiều năm như vậy, thân thể phi thường khủng bố, nó chỉ ăn chút đan dược, miễn cưỡng chịu nổi. Vù! Phía nam truyền đến tiếng phá không, Lục Ly đã không còn thời gian quản Tiểu Bạch. Dù sao thân thể Tiểu Bạch cường đại, Thần Tượng Thành đè không chết nó. Lục Ly phất tay với thám báo: - Các ngươi lui về, ẩn núp lại đi, cẩn thận chút, đợi lát nữa đừng bị ngộ sát. - Đại nhân bảo trọng! Toàn bộ thám báo khom người hành lễ, sau đó cũng không quay đầu lại, bay bốn phương tám hướng. Thân thể Lục Ly ở trên không, đứng trên tường thành. Trong tay hắn xuất hiện chiến đao Hàn Phong, từ xa chỉ Thần Tượng Thành phá không đến. Sát khí thân thể cuồn cuộn tràn ra, càng ngày càng thịnh vượng, khiến không khí gần đó cũng trở nên áp lực.
Chương 2374 Tiểu Bạch ngốc
Ha ha ha! Vưu Tinh Lão Ma phát hiện Lục Ly, đáp Thần Tượng Thành xuống, cười to: - Lục Ly, ngươi ở đây chờ bản đế làm gì? Chẳng lẽ ngươi muốn đi theo cả đường, xem bản đế giết hại con dân Nhân tộc ngươi thế nào? Hả... không đúng, khí tức của Lục Ly ngươi sao mạnh như vậy? Thân mình Lục Ly phóng lên tường thành, nâng chiến đao trong tay, bạo rống: - Sát Đế Quỷ Trảm, phá cho ta... Một luồng đao mang kinh thiên sáng lên, đao mang này vừa xuất hiện, cảm giác trời cao gần đó cũng run rẩy, linh hồn nhóm thám báo cách xa mấy ngàn lý cũng run động. Ầm ầm ầm ầm! Từng tòa thành bên dưới Lục Ly đều sụp đổ, cũng không phải do đao mang đánh trúng tòa thành mà là uy lực áp chế khủng bố của thiên địa khi đao mang quay tròn giữa không trung áp xuống, rõ ràng áp sụp tòa thành này. Ầm! Đao mang lần thứ hai xoay chuyển, phía trên trời cao vỡ ra từng cái khe kịch liệt. Mà thành trì phía dưới Lục Ly bị áp chế thành phế tích. Bụi đất cuồn cuộn, tiếng ầm vang không dứt bên tai. Một tòa thành trì siêu cấp lớn như vậy lại dễ dàng bị áp hủy. - Chuyện này, chuyện này... Vưu Tinh Lão Ma hoảng sợ, vẻ mặt không dám tin, hắn kinh hô: - Uy thế khủng bố như thế, Lục Ly sao có thể phóng xuất ra sát chiêu lợi hại như vậy? Cho dù Nhị Kiếp Thiên Thần cũng không phóng thích được đi? Xuy xuy! Đao mang lần thứ ba xoay chuyển, không trung xuất hiện một cái khe dài mấy trăm dặm. Vài tòa núi lớn gần đó bị ép sụp đổ, uy thế hủy thiên diệt địa kia khiến nhóm thám báo bỏ chạy ngàn dặm cũng cảm thấy run sợ, tất cả đều phủ phục trên mặt đất, động cũng không dám động. Vưu Tinh Lão Ma trước khống chế Thần Tượng Thành trốn thoát, nhưng uy lực áp chế thiên địa quá khủng bố, tốc độ Thần Tượng Thành giảm đi. Đao mang kia thoạt nhìn xoay tròn ba vòng giữa không trung, lại hoàn thành ngay lập tức, một đao mang kinh thiên đỏ như máu đập mạnh xuống, đánh trúng Thần Tượng Thành! Vù vù! Thần Tượng Thành sáng lên hào quang vạn trượng, giống như bao tải nổ tung, bị đánh bay mấy trăm dặm, tạo ra tiếng rít khủng bố giữa không gian, mọi người ở ngoài vạn lý đều nghe thấy. - Hả? Ha ha ha ha! Lục Ly tỏ ra kinh nghi, còn có tiếng cười to của Vưu Tinh Đại Đế đồng thời vang lên. Thần Tượng Thành vậy mà không bị phá vỡ trong nháy mắt? Điều này khiến nội tâm Lục Ly như chìm vào đáy cốc. Ha ha ha ha! Vưu Tinh Lão Ma thống khoái không thôi, tiếng cười của hắn truyền khắp phạm vi ngàn dặm. Bên trong đều là ý vui sướng, hắn lớn tiếng truyền lời: - Lục Ly, lực công kích của ngươi còn kém một ít, nếu cường độ tăng thêm hai ba thành, phỏng chừng có thể đạt đến điểm cực hạn, có thể bỏ ra Thần Tượng Thành. Thần Tượng Thành này không hỗ là Hồng Linh Thiên Bảo cường đại. Ha ha ha... Lục Ly, ngươi hẳn đã dùng đan dược nào rồi phải không? Năng lượng Thần Tượng Thành này cũng hao tổn một chút, nếu ngươi có thể bổ ra trăm đao, thành trì này hẳn có thể phá vỡ. Vấn đề là... ngươi có thể bổ ra trăm đao sao? - Thử rồi không phải sẽ biết sao? Lục Ly bay đi, tốc độ nhanh gấp mười, hắn thoải mái đuổi theo Thần Tượng Thành, sau đó mãnh liệt bổ ra một đao. Uy thế hủy thiên diệt địa như cũ, xé rách trời cao gần đó, ép sụp vài tòa núi lớn kế cạnh. Bịch! Hào quang vạn trượng của Thần Tượng Thành bị nổ bay, bay tứ tung ra ngoài mấy trăm dặm, vẫn không bị phá vỡ. Nội tâm Lục Ly càng ngày càng âm trầm, hắn cũng không biết mình có thể chống đỡ bao nhiêu chiêu, nhưng khẳng định không có biện pháp phóng thích một trăm đao! Nhưng Lục Ly có thể làm gì đây? Hắn ngoài liên tục công kích cũng không có biện pháp gì khác. Hắn phải liều mạng trước khi tiêu hao dược lực phá vỡ Thần Tượng Thành, giết chết Vưu Tinh Đại Đế, nếu không không chỉ hắn bị giết chết, Thần Giới cũng sẽ bị diệt vong. Ầm ầm ầm! Tốc độ của hắn nhanh hơn Thần Tượng Thành, cho nên mỗi lần đều thoải mái đuổi theo. Hắn oanh kích Thần Tượng Thành liên tục, nhưng Thần Tượng Thành mỗi lần đều phóng xuất ra kim mang vạn trượng, căn bản không có dấu hiệu phá vỡ. - Khó trách năm đó Vưu Tinh Đại Đế lại đi công kích Thần Tượng Thành, Lạc Quản không thể khống chế Thần Tượng Thành bay đi. Thần Tượng Thành này quá cường đại, phỏng chừng với thực lực của Lạc Quản không thể hoàn toàn luyện hóa? Hiện tại Thần Tượng Thành đã bị Vưu Tinh Lão Ma luyện hóa hoàn toàn, đã là trạng thái cực mạnh! Lực công kích của ta tăng lên nhiều như vậy, nhưng hẳn vẫn có chút chênh lệnh với Tam Kiếp Thiên Thần? Nội tâm Lục Ly hiện lên ý niệm, phóng xuất ra từng đao. Nội tâm của hắn hoàn toàn trầm xuống. Hắn có thể cảm nhận năng lượng trong cơ thể càng lúc càng ít, thân thể bắt đầu xuất hiệu dấu hiệu mệt mỏi, linh hồn cũng có dấu hiệu sắp hôn mê. - Xong rồi... Bàn Vũ Thấm ẩn núp ngoài mấy chục ngàn dặm, sau khi nhận được tin tức, sắc mặt thật tái nhợt, không có chút huyết sắc. Trì Hi Nhi bên cạnh dùng sức lôi kéo nàng, đôi môi nhỏ nhắn cũng bị cắn trắng bệch. Lục Ly đã phát ra hơn ba mươi đao, khoảng cách xa như vậy, bọn người Bàn Vũ Thấm vẫn cảm nhận được uy thế bá đạo trong công kích của Lục Ly. Nhưng công kích nhiều lần như vậy, Thần Tượng Thành vẫn không thể phá vỡ, với chiến lực hiện tại của Lục Ly là không thể phá vỡ rồi... Phốc! Sau khi Lục Ly lại chém ra một đao, đột nhiên phun ra máu tươi, thân mình lay động giữa không trung, thiếu chút nữa rơi xuống. Ha ha ha! Vưu Tinh Lão Ma không chỉ không khống chế Thần Tượng Thành bay đi, mà còn đến gần thêm chút, hắn cười ha ha: - Lục Ly, tiếp tục công kích đi. Nhanh lên, Thần Tượng Thành sắp bị phá vỡ rồi, tiếp công cố gắng đi! Xuy xuy! Lục Ly lại phóng ra công kích, đây là sau khi công kích xong, thân mình hắn trực tiếp rơi xuống, hai mắt nhắm chặt, miệng tuôn ra máu tươi, khí nhược du hồn, giống như thân thể bị phản phệ sắp ngất. “Chiu chiu!” Một bóng trắng bay qua, Tiểu Bạch không biết xuất hiện từ nơi nào, nó chui đến bên người Lục Ly, lo lắng kêu to, xoay quanh Lục Ly. Vù! Thần Tượng Thành bị đập bay, sau đó bay ngược trở về, một thần niệm đảo qua, Vưu Tinh Đại Đế cười lạnh: - Lục Ly, đừng giả vờ nữa, chiêu này của ngươi vô dụng với bản đế.
Chương 2375 Vưu Tinh, chết!
- Tuy hơi thở ngươi thoạt nhìn rất yếu, tim đập chậm lại, trong linh hồn vẫn an tĩnh, còn nôn ra máu, nhưng trong cơ thể ngươi cũng không bị phản phệ đến bị thương nặng. Ngươi quá không biết diễn rồi, nhưng mà... theo ta phỏng đoán, nhiều nhất nửa canh giờ, hoặc ngươi lại đánh ra ba chiêu, dược lực của ngươi sẽ hoàn toàn tiêu tán. Đến lúc đó, ngươi sẽ thật sự bị phản phệ, ngươi không chỉ hôn mê, thậm chí có thể trực tiếp chết đi, ha ha ha! Ai... Lục Ly bất đắc dĩ mở to mắt, Vưu Tinh Lão Ma sống mấy chục vạn năm, chiêu thức đơn giản muốn lừa gạt hắn mắc mưu quá khó khăn. Vưu Tinh Lão Ma tuyệt đối sẽ không dễ dàng đi ra, trừ phi hắn đã chết. - Tiểu Bạch, ta sắp chết rồi, ngươi đi nhanh đi, kiếp sau chúng ta lại làm huynh đệ! Lục Ly mỏi mệt phất tay với Tiểu Bạch, hắn nói: - Ngươi đi tìm một tòa núi lớn không người, tu luyện đàng hoàng. Đến lúc biến hóa làm người, một mình sống thật tốt, Lão đại, sợ là không thể cùng ngươi nữa... “Chiu chiu!” Tiểu Bạch sốt ruột hét to, lông mao dựng thẳng khắp người, nó chạy vòng quanh Lục Ly, đôi mắt nhỏ nhìn Thần Tượng Thành trên đầu. Vù! Nó đột nhiên bay vụt lên, xông lên giữa không trung, vọt xuống dưới Thần Tượng Thành, sau đó mở miệng nhỏ cắn đáy Thần Tượng Thành. - Tiểu Bạch ngốc... Lục Ly chua sót trợn mắt, Tiểu Bạch còn tưởng rằng Thần Tượng Thành là mệnh luân của võ giả Nhân giới sao? Cái này có thể thoải mái cắn vỡ sao? Nó làm vậy chỉ vô dụng, còn dễ dàng bị Vưu Tinh ma hóa. Vù! Chuyện khiến Lục Ly và Vưu Tinh Đại Đế khiếp sợ đã xảy ra, khi Tiểu Bạch cắn đáy Thần Tượng Thành, vòng bảo hộ bên ngoài Thần Tượng Thành đột nhiên sáng lên hào quang vạn trượng, hơn nữa độ sáng hào quang không thua gì khi Lục Ly công kích. Cái này? Thân thể và linh hồn của Lục Ly đều run rẩy, thần tình không dám tin. Tiểu Bạch chẳng lẽ thật sự có thể cắn hư Thần Tượng Thành hay sao? Tiểu Bạch là một con linh thú thật thần kỳ. Lúc Lục Ly vừa thu dưỡng nó, hẳn là sinh ra không bao lâu, khi đó chỉ nhỏ như vậy. Giờ đây, cường độ thân thể nó đã có thể sánh bằng Chí Tôn Thần Giới, Tiểu Bạch vẫn nhỏ như vậy. Tiểu Bạch mới vừa sinh ra đã có thể cắn nuốt huyết khí, có thể dễ dàng cắn mệnh luân của võ giả nhân gian, còn có thể trấn áp khống chế huyền thú, thậm chí còn có thể trấn áp khống chế Thú Hoàng. Trước kia, Lục Ly thật hoài nghi Tiểu Bạch là Thú Hoàng Chi Tử của Hàn Băng Thần Nguyên Đấu Thiên Giới, bởi vì con Thú Hoàng kia sau khi sinh con lập tức bị giết rồi. Nhưng sau đó Lục Ly kiểm tra tư liệu một phen, phát hiện con Thú Hoàng kia có bộ dạng hoàn toàn không giống với Tiểu Bạch. Hơn nữa, Tiểu Bạch cũng không có thần thông của con Thú Hoàng kia. Cho nên, Tiểu Bạch rốt cuộc là linh thú gì, Lục Ly căn bản không thể nào biết được. Càng quái dị chính là, sau khi Tiểu Bạch đến Thần Giới này, tốc độ tăng lên rất nhanh, hiện tại thân thể có thể sánh bằng Chí Tôn Thần Giới! Dưới tình hình chung, tình huống như Tiểu Bạch, phi thăng đến Thần Giới rất nhanh có thể biến hóa, trở thành Yêu Tộc. Yêu Tộc có thể tiếp tục tu luyện, thậm chí có thể đạt đến chiến lực của Chí Tôn Thần Giới, tỷ như trong cửu đại Thần Vương có một Thần Vương chính là Yêu Tộc. Lục Ly thật rõ ràng điểm này, nhưng không có vạch trần thôi. Yêu thú có thể biến hóa làm người, nhưng tu luyện cũng phi thường khó khăn. Chiến lực của Tiểu Bạch tăng lên phi thường nhanh, thậm chí còn nhanh hơn hắn, còn dễ dàng hơn hắn… Càng mấu chốt chính là Tiểu Bạch còn chưa biến hóa! Lục Ly từng suy đoán, nguyên nhân Tiểu Bạch chưa biến hóa có hai nguyên nhân, một là linh thú loại nó kỳ thật không thể biến hóa, cả đời đều là thú thể. Một khả năng khác là Tiểu Bạch còn chưa trưởng thành, phải chờ tới trưởng thành mới có thể biến hóa. Hoặc là nói, chiến lực của Tiểu Bạch còn không đạt đến mức nhất định, chỉ cần đạt đến mức nhất định mới có thể biến hóa. Nếu là loại thứ hai, vậy thật dọa người. Có lẽ sau khi tộc đàn như Tiểu Bạch biến hóa, chiến lực sẽ đến mức cực kỳ khủng bố, vượt qua Nhị Kiếp Thiên Thần, thậm chí Tam Kiếp Thiên Thần… Đương nhiên, hết thảy đều là suy đoán của Lục Ly, cũng có thể là do Tiểu Bạch biến dị. Nếu biến dị, tình huống gì xuất hiện cũng có thể lý giải. Giờ phút này, lực công kích khủng bố từ miệng Tiểu Bạch lại lần nữa khiến Lục Ly chấn kinh. Lực công kích của hắn khủng bố như thế, lại không sai biệt với lực cắn của Tiểu Bạch. Tuy Tiểu Bạch cũng nuốt thần đan, nhưng răng của nó cũng quá sắc bén rồi? Vù vù! Hào quang Thần Tượng Thành lóng lánh không ngớt, Tiểu Bạch cắn gặm không ngừng, mỗi lần gặm cắn đều có thể sánh bằng công kích một lần của Lục Ly. Vưu Tinh Đại Đế cảm ứng năng lượng của Thần Tượng Thành không ngừng tiêu hao, hắn cũng luống cuống. Vù vù! Khí tức Ác Ma trong Thần Tượng Thành cuồn cuộn ra ngoài, mãnh liệt đánh lên thân thể Tiểu Bạch. Tiểu Bạch bị đập bay. Nhưng nó rất nhanh bay vụt lên, bám lên thành trì, tiếp tục gặm cắn. - Tốt! Trong mắt Lục Ly đều là ánh sao, hét lớn lên: - Tiểu Bạch, làm hay lắm, tiếp tục đi! Vù! Thần Tượng Thành rất nhanh bay đi, khí tức Ác Ma cuồn cuộn ra, không ngừng công kích Tiểu Bạch. Nhưng tốc độ Tiểu Bạch hiện tại phi thường biến thái, có lẽ do mới vừa nuốt đan dược, tốc độ của nó còn nhanh hơn Thần Tượng Thành một chút, thoải mái đuổi theo. Lục Ly cầm theo chiến đao Hàn Phong đuổi sát thoe. Sau đó, hắn không hề động thủ, Vưu Tinh Lão Ma nói đúng. Thân thể hắn đã phi thường hư nhược rồi, chỉ có thể phóng thích thêm vài lần công kích. Hiện tại, trông cậy duy nhất của hắn chính là đợi Tiểu Bạch cắn thành một cái lỗ, chuyện còn lại đều đơn giản. - Báo! Tình huống bên này rất nhanh được truyền lại cho Bàn Vũ Thấm. Bàn Vũ Thấm nghe xong, đôi mắt xinh đẹp toàn là vẻ kinh ngạc, nghĩ đã nghe lầm, dò hỏi: - Ngươi nói con linh thú kia của Lục Ly đang gặm cắn Thần Tượng Thành sao? Hơn nữa, mức độ hào quang lóng lánh của Thần Tượng Thành không thua gì công kích của Lục Ly? - Tiểu Bạch? Trì Hi Nhi cũng giật mình, Tiểu Bạch nàng rất quen thuộc, tiểu linh sủng trong vô hại kia có thể lợi hại như vậy? Mặt khác, Tiểu Bạch không phải đã mất ở Uy Đế Sơn rồi sao?