- Hả? Lúc Tô Nguyệt Cầm bay qua trang viên bên này, đột nhiên ánh mắt lướt qua vào trong trang viên, xuyên thấu qua đại môn cùng Lục Ly đang ngồi ở vị trí chủ vị, liếc mắt nhìn nhau một cái. Trong nháy mắt sát khí trên người Tô Nguyệt Cầm lập tức phóng lên cao, ánh mắt trở nên vô cùng lạnh lùng, như là một con mẫu sư bị chọc giận. Đám người Mục Doanh Doanh ngừng lại, nàng mang theo một tia khẩn cầu nói: - Cầm tỷ tỷ, có thể cho Doanh Doanh một chút mặt mũi không? Có lẽ trước khi Tô Nguyệt Cầm tới đã được dặn dò, nên sát khí trên người lập tức hạ xuống, hừ lạnh một tiếng nói: - Nếu nơi này không phải Mục Thiên Đảo, ta nhất định phải khiến hắn hối hận khi làm người. Lời nói Tô Nguyệt Cầm không quá nhỏ, đám người Lục Ly ở bên trong vẫn nghe được rành mạch, các công tử tiểu thư Địa Ngục Phủ đều hung tợn nhìn chằm chằm vào Lục Ly, giống như là nhìn kẻ thù giết cha. Lần trước Lục Ly đại náo Địa Ngục Phủ, rồi sau đó trở thành Thần Tử La Sát Cung, chuyện này tương đương với hung hăng đánh mặt Địa Ngục Phủ, đám người Địa Ngục Phủ đều hận Lục Ly đến nghiến răng nghiến lợi, thực không được chém hắn vạn cái. Một ngày Lục Ly chưa chết, sỉ nhục của Địa Ngục Phủ cũng một ngày không cách nào quét sạch. Tô Nguyệt Cầm nói, khiến sắc mặt đám người Viên Linh Vận bên trong âm trầm xuống dưới, ánh mắt đám công tử La Sát Cung lộ ra sát ý nhàn nhạt, tuy lần này thế hệ trẻ tuổi Địa Ngục Phủ có nhiều võ giả Tứ Kiếp hơn, nhưng bọn hắn cũng không sợ hãi. - Ha ha! Lục Ly giơ chén rượu lên, từ xa kính một cái, uống một ngụm nhỏ cười nói: - Đã lâu không gặp Tô Thần Nữ, nếu không chúng ta ra ngoài Mục Thiên Đảo chơi một chút đi? Thật ra ta rất muốn nhìn xem...ngươi khiến ta hối hận khi làm người như thế nào? Lục Ly biết rất rõ, không thể đánh nhau ở Mục gia được, đại thọ của Mục lão gia tử, tất cả mọi người phải cho mặt mũi, không dám thật sự đánh. Nếu không Mục lão gia tử không vui, Mục gia dám để cho bọn họ không thoải mái. Mặt mũi là phải cho lẫn nhau, lần này ngươi không cho Mục gia mặt mũi, lần sau Mục gia tuyệt đối không cho ngươi mặt mũi. Hơn nữa trưởng lão hai bên đều ở đây, khẳng định trận chiến này không thể đánh được. Nếu không đánh được, Lục Ly sợ cái gì? Càng không nói đến năm đó Tô Nguyệt Cầm còn bị hắn bắt cóc, phế bỏ thần đan, người Địa Ngục Phủ ở trước mặt hắn còn phải lùi một bước. Vốn dĩ hắn muốn ở Địa Ngục Phủ hảo hảo đợi, nhưng tất cả đều bởi vì Tô Nguyệt Cầm mới gây ra nhiều chuyện như vậy, về sau thiếu chút nữa bị người Địa Ngục Phủ giết. Nếu không phải là La Phi Yên, giờ phút này hắn đã sớm biến thành một khối thi thể, cho nên tự nhiên hắn không có hảo cảm với Địa Ngục Phủ. Đại trưởng lão đã từng nói qua, người khác chỉ vào mũi mắng ngươi, ngươi liền mắng trở về, chỉ cần không chủ động gây chuyện, thì không sao cả. Dù sao Lục Ly cũn là Thần Tử, đại biểu không chỉ là hắn, mà còn là mặt mũi La Sát Cung. Thật vất vả Tô Nguyệt Cầm mới áp chế được lửa giận xuống một chút lại bị Lục Ly kéo lên, thân thể mềm mại của nàng hơi rung động, tức giận đến mức thiếu chút nữa trực tiếp nổi điên, nàng gần như không có chút do dự, nhìn quét qua đám người La Sát Cung: - Các ngươi muốn chơi một chút sao? Sợ là chút người này của các ngươi không đủ nhìn, nếu bị chết hoặc bị thương, khẳng định trưởng bối La Sát Cung các ngươi sẽ không chịu được. - Ha ha! Đám người Viên Linh Vận nở nụ cười, phép khích này của Tô Nguyệt Cầm cấp thấp. Nàng cho rằng bọn họ nhiều Tứ Kiếp Thiên Thần, là ăn chắc các nàng sao? Nếu thật sự muốn đánh, một mình Lục Ly là có thể diệt toàn bộ các nàng. Khóe miệng Lục Ly cũng lộ ra nụ cười nhàn nhạt, hắn phất phất tay nói: - Tô Nguyệt Cầm, ngươi không cần lo lắng cho chúng ta, trở về hỏi người nhà ngươi một chút. Nếu bọn họ không có dị nghị, một mình ta chơi với các ngươi. Có thể giết chết ta, chính là bản lĩnh của các ngươi, đương nhiên nếu các ngươi chết, trưởng lão nhà các ngươi cũng không nên tức giận. Lục Ly đã mở miệng, nếu nhóm trưởng lão Địa Ngục Phủ thật sự mặc kệ mà nói, hắn không ngại diệt mấy người này xả giận một chút. Đương nhiên, trong lòng hắn biết, khẳng định các trưởng lão Địa Ngục Phủ sẽ không đồng ý để bọn họ động thủ. Không nói cái gì, năm đó một mình hắn diệt La Sát Tam Quái, ba người kia cũng xem như lão quái thành danh. Thế hệ trẻ tuổi Địa Ngục Phủ có sáu vị Tứ Kiếp Thiên Thần thì sao, sáu người này có thể là đối thủ của La Sát Tam Quái sao? - Một mình? Hai mắt người Địa Ngục Phủ sáng ngời, một mình Lục Ly độc chiến sáu người bọn họ mà nói, vậy thì có khả năng rồi. Nếu có thể nhẹ nhàng đánh chết Lục Ly, sỉ nhục của Địa Ngục Phủ sẽ được quét sạch. Trên mặt đám người Mục Doanh Doanh lộ ra một tia bất đắc dĩ, Lục Ly cương liệt như vậy thực sự nằm ngoài dự liệu của các nàng. Năm đó một mình hắn nháo cho Địa Ngục Phủ không được yên ổn, đến La Sát Cung lại trấn áp ba vị công tử mạnh nhất lớp trẻ, có thể nói là không hổ danh. Đám người Tô Nguyệt Cầm không nói chuyện, rất rõ ràng là đang truyền âm cho đại trưởng lão Địa Ngục Phủ. Thật ra đám người Mục Doanh Doanh không lo lắng, khẳng định đại trưởng lão Địa Ngục Phủ sẽ răn dạy đám người Tô Nguyệt Cầm, khiến các nàng không được làm xằng làm bậy. Quả nhiên… Sau một lát, gương mặt đẹp của Tô Nguyệt Cầm đều trở nên khó coi, có lẽ là bị đại trưởng lão Địa Ngục Phủ răn dạy. Nàng hừ hừ hai tiếng, phất tay nói: - Đi thôi, đại trưởng lão không cho động, lần này tạm thời buông tha bọn họ. Tô Nguyệt Cầm đã nín nhịn, thì những người còn lại cũng chỉ có thể oán hận nhìn Lục Ly vài lần. Thế nhưng Tô Nguyệt Cầm vừa bay được vài bước, lại xoay người lại nói: - Lục Ly, chờ đại thọ qua đi, ta muốn chiến với ngươi một trận. - Lúc nào cũng được! Lục Ly nhún vai nói: - Ngươi muốn tự rước lấy nhục, lúc nào ta cũng hoan nghênh. - Hừ hừ! Tô Nguyệt Cầm hừ lạnh hai tiếng, gương mặt đẹp trở nên vô cùng khó coi, xoay người tiến vào trong một trang viên khác.
Chương 3092 Tự rước lấy nhục
Mấy vị công tử La Sát Cung lập tức cười ha ha, Lục Ly mạnh mẽ như thế, đè ép Tô Nguyệt Cầm một đầu, chuyện này làm cho các nàng rất có vinh quang. Trước kia Thần Tử không có đại uy phong như vậy, cuối cùng còn bị Tô Nguyệt Cầm băm thành thịt nát. Sau khi Mục Doanh Doanh dàn xếp xong, liền phái vài người lại đây chiêu đãi đám người Lục Ly, đợi sau nửa canh giờ Mục Doanh Doanh cũng lại đây. Nàng vừa tiến đến đã nhìn Lục Ly cười khổ: - Lục Thần Tử, lần này ngươi làm cho ta thực khó xử, bên kia toàn là một bụng tức giận, không vui vẻ chút nào. - Đó là do bọn họ tự chuốc lấy! Lục Ly cười nhạt một tiếng nói: - Ta không chủ động khiêu khích, là Tô Nguyệt Cầm tự rước lấy nhục, có thể trách ta sao? Dù sao cũng không thể để người khác tát ta một cái, ta còn phải cười tủm tỉm nói nàng đánh đi? Mục Doanh Doanh lắc đầu khẽ cười nói: - Lần này là đại thọ lão gia tử nhà ta, Doanh Doanh ở đây khẩn cầu Lục Thần Tử và chư vị, đến Mục Đế Đảo không nên xung đột với người Địa Ngục Phủ, đến lúc đó lão gia tử sẽ không vui. - Nếu Doanh Doanh tiểu thư đã nhờ! Lục Ly cười tủm tỉm nói: - Tự nhiên Lục Ly phải nể mặt! Ngươi yên tâm, coi như Tô Nguyệt Cầm ấn ta trên mặt đất, ta cũng sẽ không phản kháng. - Ha ha ha! Một đám công tử lập tức cười ha ha, Liễu Thiên Thiên cười đến xinh đẹp lộng lẫy, Viên Linh Vận cũng che mặt cười trộm. Mục Doanh Doanh không nhịn được nở nụ cười, bưng rượu lên từ xa chạm cốc với Lục Ly. Rượu no cơm đủ, mọi người được sắp xếp đi xuống nghỉ ngơi, ai không muốn nghỉ ngơi, người Mục gia sẽ dẫn đi dạo gần đó, ngắm phong cảnh Mục Thiên Đảo. Lục Ly không đi đâu cả, thành thành thật thật ở trong trang viên tu luyện. Hắn không muốn gây sự, càng không muốn cho người khác cơ hội ám sát mình. Hắn chỉ muốn tìm cơ hội để Mục Doanh Doanh phá giải Huyền Thiên Phù cho chính mình, sau đó cao chạy xa bay. Viên Linh Vận lén truyền âm cho hắn, ý tứ phải đợi qua mấy ngày nữa, sau khi đi đến Mục Đế Đảo, nàng sẽ lén gặp Mục Doanh Doanh, hơn nữa sắp xếp cho hai người bí mật gặp mặt. Theo thời gian trôi đi, Mục Thiên Đảo càng ngày càng náo nhiệt, người Thiên Đường Các cũng tới, còn có một vài lão ma lánh đời xuất thế, sôi nổi tới chúc mừng. Ba ngày sau, phần lớn người đã tề tụ đủ, ngày đại thọ cũng rất nhanh sẽ tới, người Mục gia sắp xếp mọi người đi Mục Thiên Đảo, ở trong Mục Thần Sơn. Lần này mọi người được tách ra, hơn nữa con cháu trẻ tuổi và các trưởng lão đều được sắp xếp ở gần nhau, trong mấy cái trang viên, tránh cho lớp trẻ đi ra ngoài làm xằng làm bậy. Mỗi ngày đều có yến hội, nhưng những yến hội này đều tách ra, già với già, lớp trẻ với lớp trẻ. Lớp trẻ Mục gia cũng chia ra, thay phiên nhau chiêu đãi công tử tiểu thư các thế lực lớn. Mấy ngày này Lục Ly không có nóng lòng, an tĩnh chờ đợi Viên Linh Vận đi nói chuyện với Mục Doanh Doanh, sau khi tiến vào Mục Đế Đảo được ba ngày, rốt cuộc Viên Linh Vận cũng truyền đến tin tức tốt, tối nay Mục Doanh Doanh sẽ dành ra một canh giờ trò chuyện với Lục Ly. Địa điểm ở trong một cái phong cảnh Mục Thần Sơn, tối nay Mục Doanh Doanh và Viên Linh Vận sẽ cùng nhau ngắm cảnh, Viên Linh Vận có thể lén để Lục Ly ở trong không gian Thần Khí mang đi, như vậy sẽ không khiến người chú ý. Viên Linh Vận còn mang đến một cái tin tức tốt, nàng đã xác định Mục Doanh Doanh có thể phá giải Huyền Thiên Phù, điểm này là chính miệng Mục Doanh Doanh xác nhận. - Tốt! Sau khi Lục Ly và Viên Linh Vận truyền âm với nhau, trong lòng hắn lập tức tràn đầy vui mừng, hắn tin tưởng Mục Doanh Doanh sẽ giúp hắn. Con cháu Mục gia ai cũng sẽ không kháng cự được Cửu Kỳ Sơn, dù sao đó cũng là chí bảo của tổ tiên bọn họ. - Chỉ có điều phá giải Huyền Thiên Phù cần thời gian bao lâu? Đại thọ Mục lão gia tử là ngày mai, nếu không thể phá giải trong hai ngày, sau đại thọ muốn rời đi sẽ khó hơn một chút, ngày đại thọ là thời cơ tốt nhất để rời đi. Địa điểm gặp mặt là ở bên trong một cái sơn cốc của Mục Thần Sơn, bên trong sơn cốc này còn có một thác nước, một tòa biệt viện, đây là một địa điểm chiêu đãi khách, phong cảnh rất xinh đẹp. Minh nguyệt treo cao, thanh phong du dương, bên trong sơn cốc tràn ngập hương hoa, sau khi Lục Ly xuất hiện, không nhịn được tán thưởng vài câu. Đại gia tộc đúng là đại gia tộc, nơi này bố trí nhìn như tùy ý, nhưng lại rất tỉ mỉ, mỗi một chỗ đều vô cùng hài hòa, gãi đúng chỗ ngứa. Nhìn hai vị mỹ nhân ngồi trong đình đài, Lục Ly cảm giác phong cảnh càng thêm làm say lòng người. Viên Linh Vận mặc váy dài màu vàng, cười nói tự nhiên. Mục Doanh Doanh mặc một cái váy dài màu trắng, yên tĩnh như một đóa hoa, hai người cùng tôn nhau lên, khiến người xem tim đập nhanh. Lục Ly đã thấy nhiều mỹ nữ, nhưng giờ phút này cũng không khỏi có chút, đứng núi này trông núi nọ. Rất nhanh hắn đã ổn định tâm thần, nhìn về phía Mục Doanh Doanh chắp tay thi lễ. Mục Doanh Doanh đứng dậy đáp lễ, nụ cười trên mặt hàm súc tao nhã, biểu lộ ra phong thái danh môn tiểu thư. - Được rồi! Viên Linh Vận cũng đứng dậy, cười giảo hoạt nói: - Ta chỉ phụ trách chắp tơ hồng cho hai vị, việc kế tiếp hai vị tự nói chuyện, ta đi lên phía trước đi dạo, ánh trăng phong cảnh nơi này rất đẹp. Trên mặt Mục Doanh Doanh lộ ra một tia đỏ ửng, càng thêm mê người, nàng liếc mắt trừng Viên Linh Vận một cái, Viên Linh Vận cười bay đi. Mục Doanh Doanh chờ Viên Linh Vận đi, trên mặt lại khôi phục sự bình tĩnh, ở một mình với Lục Ly cũng không cảm thấy xấu hổ, còn rót cho Lục Ly một ly trà, lúc này mới bình tĩnh ngồi xuống nhìn Lục Ly nói: - Lục Thần Tử, ngươi mất công muốn gặp Doanh Doanh như thế, hẳn là có chuyện quan trọng đi? Mục Doanh Doanh nói chuyện rất có kỹ xảo, chỉ hai câu nói đã đưa ra rất nhiều vấn đề. Ý tứ nàng rất rõ ràng, nếu không có quan trọng sự tình, trận này nói chuyện liền không có tất yếu. Mặt khác âm thầm chỉ ra, nếu Lục Ly là muốn theo đuổi nàng, đơn độc trêu chọc nàng, liền không cần suy nghĩ, nàng tới đây là để nói chuyện với Lục Ly.
Chương 3093 Tặng cho ngươi
- Tự nhiên là có! Lục Ly uống một ngụm trà, nhưng không tiếp tục nói chuyện, mà nhắm hai mắt lại, thúc giục Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng tình huống bốn phía một phen, hắn xác định xung quanh không có người ẩn núp nghe lén. Lục Ly không thả thần niệm ra, cảm giác không có bất cứ động tác gì, nhưng giờ khắc này Mục Doanh Doanh lại cảm giác xung quanh giống như bị Lục Ly khống chế, loại cảm giác này rất kỳ diệu, nàng có thể mơ hồ cảm ứng được. Ánh mắt nàng nhìn Lục Ly lộ ra một tia tò mò, nghe nói trước kia vị Nhị Kiếp Thiên Thần trẻ tuổi này là tiểu thống lĩnh Địa Ngục Phủ? Thoáng cái thanh danh liền nổi lên, không chỉ nhất minh kinh nhân, còn nhảy lên trở thành Thần Tử La Sát Cung. Bây giờ nhìn qua nổi danh không phải là hư ảo, quả nhiên kỳ nhân có chỗ lạ. Lục Ly cảm ứng một chút, xác định xung quanh không có cường giả ẩn núp, chỉ có hai vị thị nữ đợi mệnh ở nơi xa. Giới chỉ trong tay hắn sáng lên, một tòa Thần Sơn nho nhỏ xuất hiện ở trong tay hắn, đây là một trong bảy tòa Thần Sơn, Lục Ly tách ra. - Cái này... Mục Doanh Doanh nhìn thấy Thần Sơn, hai mắt lập tức lấp lánh ánh sao, thế nhưng nàng gần như không thể xác định, mở to hai mắt nhìn một hồi, mới ngừng thở nói: - Lục Thần Tử, có thể cho ta nhìn bảo vật này của ngươi không? - Tùy ý xem! Lục Ly trực tiếp ném lại, Mục Doanh Doanh chộp vào trong tay cẩn thận dùng tâm đi kiểm tra, một lát sau nàng mở to mắt, vẻ mặt như lửa nóng nói: - Lục Thần Tử, bảo vật này của ngươi bán ra sao? Cái gì cũng dễ nói. - Không bán! Lời nói của Lục Ly khiến sắc mặt Mục Doanh Doanh thoáng thay đổi, Lục Ly vẫy tay nói: - Bảo vật này không bán, nhưng có thể cho, ta tới nơi này vốn dĩ để đưa cho Doanh Doanh tiểu thư. Thân thể mềm mại của Mục Doanh Doanh run lên, trên gương mặt đẹp hiện lên một tia đỏ ửng, rõ ràng là nàng hiểu lầm dụng tâm của Lục Ly, cho rằng Lục Ly muốn theo đuổi nàng, cho nên cố ý đưa Thần Sơn tới. Lục Ly không nói gì, Mục Doanh Doanh đã hiểu lầm, vậy cứ để cho nàng hiểu lầm đi. Đàm phán cần kỹ xảo, đối thủ không bình tĩnh, mới dễ ra điều kiện. Mục Doanh Doanh trầm ngâm một lát, hít một hơi thật sâu, nghiêm túc nói: - Đa tạ ý tốt của Lục Thần Tử, thế nhưng vô công bất thụ lộc, hơn nữa Doanh Doanh cũng không thể… gả ra ngoài, cho nên Lục Thần Tử vẫn đưa ra điều kiện đi. - Ngươi hiểu lầm! Lúc này Lục Ly mới cười tủm tỉm nói: - Ta đưa cho Doanh Doanh tiểu thư không phải dụng tâm kín đáo, mà là muốn làm một cuộc giao dịch với ngươi. Hơn nữa, Thần Sơn như vậy, ta không chỉ có một tòa, mà ta còn có rất nhiều! - Rất nhiều? Thân thể mềm mại của Mục Doanh Doanh run lên, cả người đều run rẩy, nàng nuốt một ngụm nước bọt, khẩn trương nhìn Lục Ly nói: - Lục Thần Tử còn bao nhiêu tòa? Có tám tòa sao? - Xem ra Mục gia các ngươi có một tòa! Lục Ly cười nhạt, hắn đưa Thần Sơn cho Mục gia là đúng, Mục gia có một tòa, trừ phi hắn diệt sạch Mục gia, nếu không không có khả năng gom đủ Cửu Kỳ Sơn, đặt ở trong tay hắn cũng chỉ là râu ria. Mục Doanh Doanh rất khẩn trương, nhưng Lục Ly lại không nóng vội, bưng trà lên uống một ngụm mới nói: - Không có nhiều như vậy, nhưng cũng không ít. Doanh Doanh tiểu thư, chúng ta vẫn nên nói chuyện trước đi, chỉ cần ta vừa lòng, toàn bộ Thần Sơn đều tặng cho ngươi. Mục Doanh Doanh cũng biết mình nóng vội, nàng hít thật sâu một hơi, cưỡng ép chính mình bình tĩnh lại, nói: - Lục Thần Tử muốn cái gì? - Huyền Thiên Phù! Đột nhiên Lục Ly truyền âm cho Mục Doanh Doanh nói: - Trong linh hồn ta có Huyền Thiên Phù, nếu ngươi giúp ta phá giải Huyền Thiên Phù, ta sẽ để lại năm tòa Thần Sơn cho ngươi, cộng thêm một toà trên tay ngươi, tổng cộng là sáu tòa. - Sáu tòa? Gương mặt đẹp của Mục Doanh Doanh đỏ lên, thế nhưng đôi mắt nàng hơi chuyển động, có chút khó xử. Nàng trầm ngâm xuống, ước chừng qua một nén nhang thời gian nàng mới truyền âm hỏi: - Lục Thần Tử, ngươi phá giải Huyền Thiên Phù, là muốn rời đi La Sát Hải sao? Không thể không nói Mục Doanh Doanh rất thông minh, khẳng định Huyền Thiên Phù là do La Phi Yên gieo xuống, Lục Ly phá giải Huyền Thiên Phù tự nhiên La Phi Yên sẽ biết, Lục Ly không thể ở La Sát Hải được nữa. - Đúng vậy! Lục Ly gật đầu nói: - Sau khi phá giải, ta sẽ lập tức rời đi, rời khỏi Tử Dương Đại Lục. - Như vậy... Mục Doanh Doanh lại trở nên rối rắm, tự nhiên nàng muốn Cửu Kỳ Sơn, đó là chí bảo của tổ tiên các nàng, những năm gần đây không có lúc nào là Mục gia không tìm kiếm nơi hạ lạc của Cửu Kỳ Sơn. Đó không chỉ là một kiện bảo vật, mà còn là vinh quang của Mục gia các nàng. Thế nhưng, phá giải Huyền Thiên Phù sẽ làm La Phi Yên tức giận. Lục Ly làm khách ở Mục gia, đột nhiên Huyền Thiên Phù được phá giải, không cần nghĩ cũng biết khẳng định là người Mục gia giở trò. Nếu Lục Ly chỉ là người thường thì cũng thôi đi, nhưng hắn lại là Thần Tử La Sát Cung, làm sao La Phi Yên có thể giảng hoà? Sau khi trầm ngâm thêm một nén nhang thời gian, Mục Doanh Doanh nói: - Xin lỗi, Lục Thần Tử, việc này ta không làm chủ được, ta càn báo cho gia tộc. - Trước bình tĩnh đã! Lục Ly xua tay ý bảo Mục Doanh Doanh ngồi xuống, hắn hỏi: - Ta muốn xác định một chút, Doanh Doanh tiểu thư có thể dễ dàng phá giải Huyền Thiên Phù sao? - Hẳn là không thành vấn đề! Mục Doanh Doanh gật đầu nói: - Trình độ của ta ở phương diện này cũng tạm được, người trong gia tộc mạnh so với ta không vượt qua năm người, tuy rằng ta không giải qua, nhưng có lẽ vấn đề không lớn. - Vậy là tốt rồi! Giới chỉ trong tay Lục Ly lấp lánh, từng tòa Thần Sơn xuất hiện ở trong tay hắn, tổng cộng năm tòa, cộng thêm một toà trong tay Mục Doanh Doanh là sáu tòa, còn có một tòa Lục Ly không lấy ra. Hắn nhìn Mục Doanh Doanh nói: - Doanh Doanh tiểu thư, ta có một cái yêu cầu, đó là không thể báo việc này cho Mục gia, chỉ có thể để ngươi quyết định. Ta không muốn xuất hiện bất cứ tình huống gì ngoài ý muốn, chỉ cần ngươi giúp ta phá giải Huyền Thiên Phù, sáu tòa Thần Sơn này đều là của ngươi.
Chương 3094 Trêu chọc
Người Mục gia nhiều tai mắt, một khi báo cáo việc này, ngộ nhỡ xuất hiện chuyện ngoài ý muốn thì sao? Ngộ nhỡ người Mục gia mạnh mẽ cướp đoạt thì sao? Đến lúc đó một vị chí cường giả tới trực tiếp đoạt, Lục Ly muốn khóc cũng không kịp. Nếu Mục Doanh Doanh có thể giải, Lục Ly không muốn có bất cứ tin tức gì tiết ra ngoài. - Chuyện này... Mục Doanh Doanh chần chờ, dù sao nàng cũng chưa trải việc đời nhiều, đại sự như thế không dám làm chủ. Nếu bởi vì nàng mà dẫn tới La Sát Cung và Mục gia đại chiến, đến lúc đó nàng nên giải thích như thế nào với gia tộc đây? Lục Ly cho Mục Doanh Doanh một vấn đề khó, khiến tâm thần Mục Doanh Doanh đại loạn, tuy là Thần Nữ, nhưng quyền lợi của nàng ở trong gia tộc lại không quá lớn. Hiện tại muốn nàng đưa ra một cái quyết định, quyết định này có khả năng mang đến cho Mục gia một hồi chiến tranh, ngươi bảo nàng làm sao dám dễ dàng trả lời. Lục Ly hơi mỉm cười, vẫy tay nói: - Doanh Doanh tiểu thư đừng khẩn trương, trước uống ngụm trà cho bớt kinh hãi đã. Mục Doanh Doanh miễn cưỡng cười, nàng bưng trà lên uống, nhưng sắc mặt lại không khôi phục tự nhiên, Lục Ly tỏ vẻ nhẹ nhàng nói: - Doanh Doanh à, ta và ngươi phân tích một chút, ngươi cảm thấy hiện tại La Sát Cung có năng lực khai chiến với hai đại thế lực sao? La Sát Cung và Địa Ngục Phủ vừa mới đại chiến một hồi. - Hả… Đột nhiên Lục Ly kêu thân thiết như thế, khiến Mục Doanh Doanh rất không thích ứng, thế nhưng Lục Ly nói lại làm nàng có chút động tâm. Lục Ly nói cũng có đạo lý, La Sát Cung và Địa Ngục Phủ vừa mới đại chiến, hai bên tổn thất nghiêm trọng. Quan trọng nhất là… Nếu La Sát Cung và Mục gia khai chiến, làm sao Địa Ngục Phủ có thể ngồi yên không nhìn đến? Đến lúc đó La Sát Cung sẽ phải thừa nhận sự tiến công của hai đại thế lực. La Sát Cung không chịu nổi! Sau khi đưa ra cái kết luận này, Mục Doanh Doanh lập tức nhẹ nhàng đi rất nhiều, Lục Ly thấy vẻ mặt Mục Doanh Doanh biến hóa, tiếp tục nói: - La Sát Cung không dám đánh, các nàng không dám đồng thời khai chiến với hai đại thế lực, cho nên nhiều nhất sẽ vấn tội, yêu cầu Mục gia các ngươi cho một lời giải thích. Vấn đề là... Việc này không có chứng cứ, Mục gia các ngươi có thể hoàn toàn chối bỏ sạch sẽ, các ngươi có thể nói không biết, có thể nói là tự ta phá giải, hoặc là ta tìm người phá giải. Lần đại thọ này có nhiều cường giả tới như vậy, ai có thể bảo đảm không có cao thủ phá giải Huyền Thiên Phù chứ? - Đúng vậy! Hai mắt Mục Doanh Doanh sáng ngời, sự tình không có chứng cứ, ai nói rõ được, ông nói ông có lý bà nói bà có lý, Mục gia có thể hoàn toàn chối bỏ sạch sẽ. - Nếu ngươi thật sự lo lắng, ta có thể phối hợp với các ngươi! Lục Ly cho Mục Doanh Doanh một viên thuốc an thần, hắn nói: - Ta có thể lưu lại một phong thư, nói ta tự mình phá giải, các ngươi có thể đưa thư cho La Sát Cung, như vậy coi như La Sát Cung biết, cũng không thể tìm các ngươi gây phiền toái, chỉ có thể ngậm bồ hòn, âm thầm ghi hận các ngươi. Ta nhớ rõ... quan hệ giữa La Sát Cung và Mục gia vẫn luôn không tốt lắm đúng không? Các ngươi sợ La Sát Cung ghi hận sao? Mục Doanh Doanh hơi gật đầu, trước kia Mục gia và La Sát Cung còn đánh nhau, hai bên đều mang thù, Mục gia cũng là thế lực lớn, sao có thể sợ La Sát Cung ghi hận chứ? - Quan trọng nhất là! Lục Ly cười tủm tỉm nói: - Các ngươi xem trọng ảnh hưởng của ta ở La Sát Cung, nhưng trên thực tế… Ta chỉ là công cụ mà cung chủ dùng để chèn ép mấy đại gia tộc ở La Sát Cung, nếu không vì sao cung chủ lại hạ Huyền Thiên Phù với ta? Ta là một Thần Tử không có bối cảnh, nếu rời đi, cao tầng La Sát Cung đều sẽ vui mừng, cho nên không mang đến phiền toái cho các ngươi. - Ngược lại Cửu Kỳ Sơn... Qua thôn này sẽ không còn cái cửa hàng này nữa, nếu ta đưa Cửu Kỳ Sơn cho cung chủ, các ngươi vĩnh viễn đừng nghĩ lấy được, thế nào, Doanh Doanh, có làm hay không? Lục Ly như là một quái thúc dụ dỗ tiểu cô nương, ngữ khí kia làm mặt đẹp của Mục Doanh Doanh lại đỏ lên lần nữa, nàng vẫn không dễ dàng đồng ý, mà tiếp tục trầm ngâm lên. Ước chừng qua ba nén hương thời gian, Mục Doanh Doanh mở miệng: - Ta có thể tìm một người tới giúp ngươi phá giải hay không, ta phá giải… Không tiện. - Không được! Lục Ly kiên định nói, còn thu vài toà Thần Sơn vào, vô cùng xác định nói: - Chỉ có thể là ngươi giải, nếu tin tức truyền ra ngoài mà nói, ta sẽ lập tức đưa Cửu Kỳ Sơn cho đại trưởng lão, các ngươi muốn cướp đoạt cũng không được. Lời nói của Lục Ly làm Mục Doanh Doanh lại rối rắm lên, một lát sau nàng cắn răng nói: - Được, ta giúp ngươi giải, thế nhưng hôm nay không được, ta cần chuẩn bị một chút, buổi tối ngày mai đi. Cần một buổi tối, hơn nữa ở đây không được, đến chỗ ta ở, nơi đó an toàn, lúc ta giải trừ Huyền Thiên Phù, không thể có bất luận cứ chuyện gì quấy rầy. - Không thành vấn đề! Lục Ly gật đầu, tiếp theo thần sắc hắn trở lên lạnh lẽo, trịnh trọng nói: - Doanh Doanh tiểu thư, ta hy vọng ngươi hiểu biết một chút, trong không gian giới của ta có một con U Linh Vương, Cửu Kỳ Sơn này đã bị ta luyện hóa, ta muốn hủy diệt quá nhẹ nhàng. Ta hy vọng không có bất cứ chuyện ngoài ý muốn gì phát sinh, chuyện này cũng chỉ có ngươi biết, nếu ta phát hiện có người thứ hai biết mà nói, ta sẽ lập tức hủy diệt Cửu Kỳ Sơn. - Ta biết! Mục Doanh Doanh gật đầu, tiếp theo khom người hành lễ với Lục Ly, nói: - Cửu Kỳ Sơn vô cùng quan trọng đối với Mục gia chúng ta, lần này phải đa tạ Lục Thần Tử rồi. - Theo như mục đích của mỗi bên mà thôi! Lục Ly đứng lên, vẫy tay nói: - Ta đi đây, tạm biệt Doanh Doanh tiểu thư, chúc ngươi buổi tối có một giấc mơ đẹp. - Lục Thần Tử cũng vậy! Mục Doanh Doanh nhìn Lục Ly rời đi, trên mặt đẹp vẫn rất vui vẻ. Lục Ly đi được hai bước, đột nhiên quay đầu lại liếc mắt nhìn Mục Doanh Doanh một cái nói: - Đúng rồi, quên nói cho Doanh Doanh một chuyện. - Chuyện gì? Mục Doanh Doanh kinh ngạc hỏi.
Chương 3095 Châu chấu
- Doanh Doanh, ngươi thật sự rất đẹp! Lục Ly nghiêm túc nói: - Nếu không phải ta phải rời khỏi mà nói, ta khẳng định sẽ theo đuổi ngươi, ha ha ha ha! Lục Ly cười lớn rời đi, trên mặt đẹp của Mục Doanh Doanh vừa thẹn vừa giận, Lục Ly trêu chọc như kẻ xấu xa, khiến nàng không kịp phòng ngừa. Nàng tiếp xúc đều là danh môn công tử, ai mà không phải là nho nhã lễ độ? Làm gì có ai đùa giỡn lưu manh quang minh chính đại như Lục Ly chứ? Lục Ly đi xa, tìm được Viên Linh Vận rời đi, một mình Mục Doanh Doanh đứng ở đình trên đài không nhúc nhích, sợ là tối nay khó có thể đi vào giấc ngủ. ... Lục Ly trở về cũng không ngủ, tuy hắn phỏng đoán Mục Doanh Doanh sẽ không làm xằng làm bậy, nhưng ai biết có thể xuất hiện tình huống ngoài ý muốn hay không? Buổi tối ngày mai sẽ vô cùng quan trọng, làm không tốt một cái khả năng hắn sẽ tan xương nát thịt. Sau khi Viên Linh Vận đưa hắn trở về, không nói cái gì, nàng là một nữ tử rất thông minh, biết cái gì nên hỏi, cái gì không nên hỏi. Nhìn bộ dạng của Lục Ly, có lẽ là nói chuyện thành công, nội tâm nàng vừa có chút mất mát, vừa có chút hưng phấn. Nàng vẫn có chút khát vọng Thần Nữ chi vị, nhưng nàng giúp Lục Ly rời đi, có thể ảnh hưởng nàng thượng vị hay không? Còn nữa, Lục Ly làm nàng cảm giác tâm tình phức tạp, vừa không muốn hắn rời đi, lại vừa muốn hắn rời đi… Lúc Lục Ly trở về, các trưởng lão vẫn chưa về, hắn an nhàn trở lại nơi ở của mình, bắt đầu bế quan tu luyện, lẳng lặng chờ đợi ngày mai đến. Ngày hôm sau lại là yến hội, thế nhưng Lục Ly không có đi, mà ở trong phòng tu luyện, hắn nói với bên ngoài không muốn đi phát sinh xung đột với Tô Nguyệt Cầm, đám người Liễu Thiên Thiên tỏ vẻ hiểu. Viên Linh Vận và mọi người đi tham gia yến hội, các trưởng lão cũng không ở đây, một mình Lục Ly lẳng lặng chờ đợi trong trang viên, chờ thời gian đến đêm, đột nhiên một võ giả đi vào trong trang viên của Lục Ly như quỷ mị. - Lục Thần Tử, Thần Nữ chúng ta cho mời! Hán tử mặt đen trầm mặc chắp tay với Lục Ly, Lục Ly phất tay nói: - Dẫn đường đi! Hán tử mặt đen không nói một lời, mang theo Lục Ly ra khỏi trang viên, một đường đi đến sau núi. Trong tay hắn có một khối lệnh bài, đi thông suốt sau núi, nhẹ nhàng tiến vào một tòa trang viên. Sau khi Lục Ly tiến vào trang viên, lập tức thúc giục Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng, xác định trong trang viên không có cường giả ẩn núp, chỉ có một mình Mục Doanh Doanh, hắn như trút được gánh nặng. Tiến vào trong một căn gác mái, bên trong đều là hương khí nhàn nhạt, rõ ràng đây là khuê phòng của Mục Doanh Doanh, Mục Doanh Doanh nhìn thấy Lục Ly tiến vào, gương mặt đẹp không tự nhiên hiện ra màu đỏ ửng. Đây thật sự là khuê các của nàng, chưa từng có nam tử tiến vào, Lục Ly xem như là nam tử ngoại giới thứ nhất tiến vào. Lại còn là cô nam quả nữ, quan trọng nhất là phải trải qua một đêm, nghĩ đến đây Mục Doanh Doanh liền xấu hổ không nhịn nổi… Mục Doanh Doanh cũng không làm xằng làm bậy, đối với Mục gia các nàng mà nói Cửu Kỳ Sơn quá quan trọng, nàng không dám mạo hiểm. Nàng cũng nghĩ tới việc đơn độc dẫn Lục Ly đến có thể có việc hay không? Thế nhưng nàng giúp Lục Ly phá giải Huyền Thiên Phù, chính là phải động vào linh hồn Lục Ly, Lục Ly không dám làm xằng làm bậy. Quan trọng nhất là nơi này là sau núi, là đại bản doanh của Mục gia, cường giả Mục gia như mây, nếu nàng xay ra nửa điểm vấn đề, khẳng định Lục Ly chết không có chỗ chôn. Cộng thêm Lục Ly thực sự có Cửu Kỳ Sơn, loại chuyện này không có khả năng chơi nàng, dụ hoặc của Cửu Kỳ Sơn đối với nàng quá lớn, nàng không thể không mạo hiểm một lần. Rất nhanh Mục Doanh Doanh đã khôi phục bình tĩnh, nàng nhìn Lục Ly nói: - Lục Thần Tử, chúng ta bắt đầu được chưa? - Được rồi! Lục Ly nhún vai nói: - Ở đâu? Tại đây? Hay là đi vào trong phòng… Lục Ly nói vừa xong, liền cảm giác không thích hợp, hình như hắn và Mục Doanh Doanh nói chuyện có chút ái muội. Hắn và Mục Doanh Doanh liếc nhau, hai người đều cảm giác rất xấu hổ. Mục Doanh Doanh suy nghĩ một chút nói: - Vào trong phòng đi, ta muốn mở cấm chế ra, miễn cho bị người quấy rầy, một khi xảy ra vấn đề, linh hồn ngươi sẽ hỏng mất. - Vậy ngươi phải cẩn thận! Lục Ly nghiêm túc nói: - Ta đã ra lệnh cho U Linh Vương, nếu ta chết, nó sẽ lập tức hủy diệt Thần Sơn. - Yên tâm đi! Mục Doanh Doanh gật đầu nói: - Đối với phương diện này ta rất có tin tưởng, sẽ không làm linh hồn ngươi xuất hiện bất cứ vấn đề gì, Lục Thần Tử mời vào trong. Mục Doanh Doanh đi vào, Lục Ly đi tiến vào theo. Khuê phòng Mục Doanh Doanh rất xinh đẹp, bên trong có nhiều đồ vật đều là màu hồng phấn, đặc biệt là chiếc giường to lớn màu màu hồng rất mê người. Sau khi Mục Doanh Doanh tiến vào mặt càng đỏ hơn, nhìn thấy Lục Ly quét nhìn khắp nơi, nàng xấu hổ đến không chịu được, nàng lấy ra hai cái đệm hương bồ đặt ở trên mặt đất, nói: - Thần Tử mời ngồi. Lục Ly không hề nhìn linh tinh, ngồi xếp bằng xuống, khuôn mặt trở nên nghiêm túc, Mục Doanh Doanh mắc cỡ mặt đỏ ngồi xếp bằng đối diện hắn, hai người gần như mặt đối mặt. Một đạo thanh hương nhàn nhạt truyền đến, Lục Ly nhìn thiếu nữ dung nhan tuyệt thế trước mắt, cảm thụ được khí tức thanh xuân của nàng, không khỏi có chút tâm viên ý mã, hắn hít thật sâu mấy hơi nói: - Doanh Doanh tiểu thư, đây là… Hô hấp Mục Doanh Doanh trở nên dồn dập, rất rõ ràng có chút không bình tĩnh, nàng nói: - Đợi lát nữa ta phải dùng tay đặt lên đầu ngươi, khả năng sẽ có chút mạo phạm! - Không có việc gì, không có việc gì! Lục Ly nhắm hai mắt lại, khiến nội tâm mình dần dần bình tĩnh lại, một lát sau hắn nói: - Đến đi, Doanh Doanh tiểu thư, ta đã chuẩn bị tốt. Mục Doanh Doanh hơi gật đầu, nàng đánh ra vài đạo lưu quang, cấm chế trong phòng mở ra, tiếp theo nàng chậm rãi vươn một cánh tay xinh đẹp ra đặt lên trán Lục Ly. Nàng dặn dò nói: - Lục Thần Tử, đợi lát nữa ngươi không nên có bất luận hành động gì, ta cần hết sức chăm chú, nếu không không tốt một cái linh hồn ngươi sẽ xảy ra vấn đề, ta cũng sẽ bị phản phệ.