Mục lục
Long Đế Bất Diệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3031 Niềm vui ngoài ý muốn
Lục Ly quyết không khoan nhượng, nói: - Ta hiện tại thả người, các ngươi nháy mắt có thể giết ta. Dù sao ta cũng phải chết, vậy kéo thêm hai cái đệm lưng cũng không tồi. Thời gian ba nén hương ta có thể trốn rất xa? Hành tung của ta đều nằm trong khống chế của các ngươi, sau ba nén hương không thả người, các ngươi cứ việc giết! Ngữ khí của Lục Ly thật quyết tuyệt, Mạnh Tam gia chợt chần chờ, Lục Ly nói không sai, hiện tại thả hắn đích xác chỉ có đường chết. Ba nén hương cũng không dài, với tốc độ của Lục Ly cũng không trốn được xa, sau đó đuổi giết chỉ hao phí một ít thời gian. - Được! Mạnh Tam gia lạnh lùng cười gật đầu: - Ngươi đi đi, sau ba nén hương không thả người, chúng ta sẽ đuổi theo, không cần nói gì, trực tiếp giết chết, tránh ra đi! Mạnh Tam gia ra lệnh, chiến thuyền lại tránh ra, Lục Ly khống chế chiến thuyền tiếp tục phi hành, Mạnh Li cũng không thả ra. Tinh thần hắn khẩn trương đến cực điểm, sau khi bay ra mấy trăm dặm, xác định không ai động thủ, hắn vận dụng thần kỹ rồng ngâm, rống to lên: - Mạnh Tam gia, hy vọng ngươi giữ chữ tín, nếu thời gian không đến các ngươi đuổi theo, ta cam đoan biến Tô Nguyệt Cầm thành một đống thịt nát. - Ha hả, tiểu tử này cũng thật có cá tính! Một lão đột nhiên cười ha ha, nói: - Ngươi yên tâm trốn đi, lão phu giúp ngươi xem chừng Mạnh lão Tam, trốn xa một chút, nhưng đừng bị Mạnh lão Tam bắt nạt. - Hàn lão ma, ngươi muốn chết? Mạnh lão Tam đằng đằng sát khí, tập trung vào một lão ma, người nọ nhếch miệng cười nói: - Mạnh lão Tam đừng tức giận, cũng không phải ta bắt thần nữ của ngươi, vùng hải vực này cũng không phải của Địa Ngục Phủ các ngươi, chúng ta không thể ở đây xem náo nhiệt sao? Trên một tòa đảo khác, một lão giả trọc đầu cười lạnh: - Mạnh lão Tam, uy phong thật lớn, động không động liền muốn giết người... Chẳng lẽ các ngươi là chủ La Sát của Địa Ngục Phủ? - Mạnh lão Tam, ngươi muốn động Hàn lão ma, hỏi ý kiến ta chưa? Tên võ giả Nhị Kiếp kia gây chuyện, trút giận lên người chúng ta sao? Lại là một lão ma mở miệng, Mạnh Tam gia giận bùng nổ, nếu là bình thường, hắn khẳng định đã động thủ. Nhưng giờ đây, Tô Nguyệt Cầm nằm trong tay Lục Ly, hắn cũng không dám hành động thiếu suynghĩ, nếu Tô Nguyệt Cầm không cứu được, Lục Ly bỏ chạy, vậy tôn nghiêm của Địa Ngục Phủ chỉ như cỏ rác. Mạnh Tam gia hừ lạnh vài tiếng, lẳng lặng chờ đợi. Sau ba nén hương, một thám báo chạy vội đến, bẩm báo: - Tam gia, thần nữ và Li công tử đã được thả ra, nhưng linh hồn của Li công tử dường như có chút vấn đề! - Đuổi theo tên tạp chủng kia! Mạnh Tam gia rốt cục không nhịn được nữa, nổi giận gầm lên, vung tay lên lên một đám trưởng lão. Lục Ly thả ra Mạnh Li và Tô Nguyệt Cầm, hắn không có biện pháp không thả, không thả, hắn sẽ bị Địa Ngục Phủ toàn lực đuổi giết, thậm chí là phủ chủ, Thái thượng trưởng lão của Địa Ngục Phủ xuất động đuổi giết. Vậy thật là không chết không ngừng, hiện tại cũng có người đuổi giết, nhưng người đuổi giết khẳng định ít hơn. Ít nhất phủ chủ, Thái thượng trưởng lão sẽ không đuổi giết, bọn họ không thể hạ thấp mình như vậy. Mạnh Li hôn mê, được người của Địa Ngục Phủ tra xét, linh hồn giống như xảy ra một ít vấn đề. Đây không phải người của Địa Ngục Phủ tra xét sai lầm mà do Lục Ly cố ý làm vậy. Mạnh Li biết quá nhiều chuyện, hơn nữa người này không quan trọng gì với Địa Ngục Phủ. Lục Ly bắt quỷ ảnh phá hủy linh hồn của Mạnh Li, yêu hồn này kém xa của Tô Nguyệt Cầm, hiện tại thực lực của quỷ ảnh rất mạnh, thoải mái hủy diệt yêu hồn của hắn. Nếu yêu hồn bị hủy, chuyện còn lại dễ làm, Lục Ly thoải mái khiến linh hồn của Mạnh Li xảy ra chút vấn đề. Nghĩa là… về sau Mạnh Li có thể sống đời sống thực vật, khả năng khôi phục lại quá nhỏ. Kỳ thật Tô Nguyệt Cầm cũng biết thần thiết của Lục Ly, nhưng Lục Ly không dám khiến linh hồn của Tô Nguyệt Cầm xảy ra vấn đề. Hơn nữa thần thiết bị bại lộ cũng không có quá nhiều vấn đề, bởi vì Địa Ngục Phủ tuyệt đối không truyền chuyện này ra ngoài. Sẽ xử lý mình thật bí mật, chỉ thêm một nguyên nhân giết hắn mà thôi. Thiên Vũ Kiếm của Tô Nguyệt Cầm, Lục Ly cũng không cướp đi, nếu dựa theo ngày thường, thịt béo đến miệng hắn khẳng định sẽ không nhổ ra. Lần này hắn lại không dám không nhả ra, thứ này là bảo vật của lão phủ chủ, chỉ tạm thời đưa Tô Nguyệt Cầm dùng, hắn cầm bảo vật này, lão phủ chủ còn không liều mạng với hắn? Bảo vật của Mạnh Li hắn lại không khách sáo nữa, phi kiếm đó là thứ tốt, dù sao Mạnh Tam gia sẽ không bỏ qua cho hắn, hắn việc gì phải khách khí? Cần lấy thì lấy, muốn giết thì giết, không nên lấy thì không nên lấy, không thể xằng bậy! Hắn phải cam đoan hiện tại có thể tiếp tục sống sót, mới có thể nghĩ chuyện sau này. Hiện tại không thả Tô nguyệt Cầm, phủ chủ, Thái thượng trưởng lão của Địa Ngục Phủ có khả năng sẽ xuất động, vậy hắn có chín cái mạng cũng phải chết. Giờ đây, hắn đang cấp tốc phi hành, hắn không cưỡi chiến thuyền, cũng không tự mình bay, mà để U Linh Vương mang đi. Tốc độ của U Linh Vương nhanh hơn hắn mấy chục lần, Lục Ly dự đoán Tứ Kiếp trung kỳ bình thường cũng không nhanh bằng U Linh Vương, dù sao U Linh Vương có sở trường về tốc độ. Gió gào thét bên tai, y bào bay phất phới, tốc độ của U Linh Vương thật sự rất khủng bố, Lục Ly chỉ cảm thấy cảnh vật hai bên không ngừng lui về sau. Vừa mới rồi còn nhìn thấy phía xa có một tòa tiểu đảo, nháy mắt tòa tiểu đảo kia đã lùi về phía sau, lại trong nháy mắt tiểu đảo đã biến mất không thấy tăm hơi. Sau ba nén hương không bao lâu, Lục Ly tin tưởng Mạnh Tam gia sẽ lập tức đuổi theo. Nội tâm hắn hơi phiền muộn, không biết nên trốn thế nào? Không biết có thể đào tẩu hay không? Mạnh Tam gia hẳn là Tứ Kiếp đỉnh phong. Tứ Kiếp đỉnh phong là người chí cường La Sát Hải, thậm chí cả Tử Dương đại lục. Ngũ Kiếp Thiên Thần hẳn là cường giả đỉnh cấp Tử Dương đại lục, La Sát Hải nghe nói không có tồn tại Ngũ Kiếp Thiên Thần, nhưng Tứ Kiếp đỉnh phong có không ít, có vài lão ma lánh đời đều là Tứ Kiếp đỉnh phong.
Chương 3032 Niềm vui ngoài ý muốn
Không phải Tứ Kiếp đỉnh phong, cũng là Tứ Kiếp hậu kỳ, tốc độ có lẽ nhanh hơn U Linh Vương. Cho nên Lục Ly không nắm chắc tránh được truy tung của Mạnh Tam gia. Hắn vẫn cảm ứng tình huống phía sau, nếu phía sau có không gian dao động, hắn sẽ lấy ra Thần Hành Thuyền đào tẩu ngay. Mạng sống là quan trọng nhất, nếu chết, bảo vật sẽ thuộc về người khác, bại lộ không bại lộ đều không sao cả. Thời gian trôi qua thật mau, mới một chút, một canh giờ đã trôi qua, Lục Ly đã phi hành không biết bao xa. Hắn chỉ biết bay về phía đông nam, bên kia là có thể đi ra khỏi La Sát Hải. Dọc đường đi, hắn phát hiện rất nhiều thám báo. Địa Ngục Phủ hẳn đã sớm thả ra ngoài rất nhiều thám báo, cho nên Lục Ly biết hành tung của mình đang bị khống chế. Lại bay thêm một canh giờ, phía sau đột nhiên truyền đến tiếng dao động rất nhỏ, Lục Ly đột nhiên quay đầu lại, nhìn thấy mấy điểm rất nhanh lướt qua. - Đến đây! Trên mặt Lục Ly lộ vẻ chua sót, xem ra không thể không vận dụng Thần Hành Thuyền, nếu không hắn bỏ chạy không thoát. Hắn thúc giục Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng, phát hiện tốc độ người phía sau phi thường khủng bố, xem ra là đám người Mạnh Tam gia không thể nghi ngờ. - Sáu người, hẳn đều là trưởng lão của Địa Ngục Phủ! Lục Ly hơi vuốt cằm, nhẫn trên tay sáng ngời, Thần Hành Thuyền xuất hiện. Hắn thu vào U Linh Vương, thân mình vọt vào trong Thần Hành Thuyền. Huyết Linh Nhi lập tức chui ra khỏi Thần Sơn. Thần Hành Thuyền chợt lóe sáng, sau đó hóa thành lưu tinh bay ra xa. Người tới phía sau thật là đám người Mạnh Tam gia, ngoài người mạnh nhất Tam gia, Thái thượng trưởng lão, những cường giả khác đều đến. Hoắc lão và Vân lão cũng đến, hai người này không có biện pháp không đến. Chuyện này ảnh hưởng quá lớn, bọn họ khó trốn khỏi trách nhiệm, giờ đây, nếu không đến giải quyết, lão phủ chủ khẳng định trách phạt bọn họ. Thần niệm của sáu người đều rất mạnh, tập trung ngay vào Lục Ly. Một khắc bọn họ phát hiện ra Lục Ly, cả đám người như trút được gánh nặng, chỉ cần đuổi kịp Lục Ly, vậy Lục Ly không thể bỏ chạy. Ách… Ngay sau đó, một đám người đều trợn tròn mắt, Lục Ly lấy ra một con thuyền, sau đó hóa thành một lưu quang bay đi, tốc độ kia thật dọa người. Tốc độ này còn nhanh hơn đám Mạnh Tam gia đến mấy chục lần, bọn họ làm sao đuổi theo? - Đây là thần khí phi hành? Sao có tốc độ nhanh như vậy, Lục Tứ làm sao có bảo vật như vậy? Nếu hắn có bảo vật, sao không bỏ trốn từ sớm? Vân lão nghĩ không thông, thì thào, Hoắc lão cũng nghĩ không thông, nhưng sau khi hắn nhận ra bảo vật này, hắn phun ra ba chữ: - Thần Hành Thuyền! - Thần Hành Thuyền! Ánh mắt Mạnh Nhị gia hơi co rụt lại, bảo vật loại này hắn tự nhiên từng nghe nói đến, nhưng chưa từng gặp qua. Thần Hành Thuyền ngay cả phủ chủ đều không có, cả La Sát Hải chỉ có một người có, đó là cung chủ La Sát Cung. Đây chính là chí bảo viễn cổ! Hiện tại nghe nói có một đại sư có thể luyện chế, vấn đề là khó tìm ra tài liệu, giống như một trăm năm mới có thể chế tạo ra một con thuyền. Quan trọng nhất là đại sư kia không ở Tử Dương Đại Lục, cho nên căn bản không có biện pháp mua được. Một võ giả Nhị Kiếp nho nhỏ, chỉ là tiểu binh khi gia nhập Địa Ngục Phủ, là tồn tại thấp kém nhất của Tù Binh Doanh. Sau đó cơ duyên xảo hợp cứu thần nữ, được thăng làm thống lĩnh. Đừng nói một tiểu thống lĩnh, cho dù đường chủ hay trưởng lão bình thường, trong mắt đám người Mạnh Tam gia, đó cũng không tính là gì. Dương trưởng lão ở U Hồn Cốc quyền cao chức trọng? Nhưng hắn có bảo vật gì? Mảnh vỡ Đế Binh còn không có. Những tài nguyên này là phi thường trân quý, có thứ tốt tự nhiên là các đại nhân vật dùng trước, các đại nhân vật không cần thì mới đến phiên trưởng lão bình thường. Về phần thống lĩnh, Đường chủ, trên cơ bản đều không đến phiên bọn họ được thứ tốt. Hiện tại một thống lĩnh nho nhỏ, lại có một con Thần Hành Thuyền? Mọi người nhìn thấy làm sao có thể không rung động, Vân lão cũng âm thầm hối hận, sớm biết Lục Ly có vật tốt như vậy, hắn đánh chết cũng sẽ không bỏ qua cho Lục Ly, cưỡng ép tranh đoạt cũng phải cướp được vào tay. Tô Nguyệt Cầm còn đang hôn mê, nếu bọn họ từ trong miệng Tô Nguyệt Cầm biết được Lục Ly còn có mảnh vỡ Thánh Binh, sợ là Hoắc lão hay Vân lão đều sẽ tự tát mình? - Được, được rồi! Trên mặt Mạnh Tam gia lộ ra hồng quang, tuy tốc độ Thần Hành Thuyền phi thường mau, nhưng mục tiêu của hắn còn lớn hơn, hắn vừa lúc thiếu một kiện bảo vật phi hành, lần này đuổi giết Lục Ly, không ngờ có niềm vui ngoài ý muốn? Lục Ly vừa lấy ra Thần Hành Thuyền, kinh động không ít người. Vùng hải vực này đến không ít thám báo, thám báo của ba đại thế lực còn lại, còn có rất nhiều thế lực trung cấp phái thám báo đến đây. Thần Hành Thuyền không phải ai cũng nhận thức, nhưng Lục Ly đột nhiên lấy ra một kiện bảo vật, tốc độ dọa người như vậy, tất cả thám báo đều bị dọa, lập tức thông qua phương pháp của mình, truyền tin tức trở về. Tin tức truyền ra khắp bốn phương tám hướng như tuyết hoa lan tỏa, một ít lão ma gần đó lập tức chiếm được tin tức, toàn bộ xuất động đến đây. Nửa ngày, chỉ nửa ngày, thế lực cả La Sát Hải đều chiếm được tin tức. Mục gia, Thiên Đường Các, La Sát Cung đều xuất động. Hơn nữa người xuất động không ít, Mục gia, Thiên Đường Các xuất động mười trưởng lão, còn có cường giả cấp bậc như Mạnh Tam gai mang đội. Người La Sát Cung xuất động tương đối ít, chỉ xuất động vài người, còn là trưởng lão bình thường. Nhưng bọn họ triệu tập người xuất động, muốn đại biểu bọn họ cũng muốn chia một phần canh. Lục Ly biến thành đầu cơ trục lợi, hoặc là nói… hắn biến thành chuột chạy qua đường, mỗi người đều muốn đánh. Không có biện pháp! Thực lực Lục Ly không mạnh, còn lẻ loi một mình, sau lưng không có thế lực lớn bảo hộ, trên người lại mang trọng bảo như vậy. Một con dê béo bở như thế đi vào nơi hoang dã, dã thú trong núi đều muốn gặm một miếng. Còn có vô số lão ma xuất động, Thần Hành Thuyền này mọi người đều muốn, thứ này cho dù bán đi thì cũng là giá lên trời. Có Thần Hành Thuyền, hành tẩu ở La Sát Hải, cũng là chuyện rất có phong cách.
Chương 3033 Mây di chuyển tứ phương
Lục Ly bay đi phía đông nam La Sát Hải. Nếu một đám người dựa theo tốc độ phi hành bình thường, khẳng định không đuổi kịp. Muốn đuổi theo Lục Ly, chặn từ phía trước, vậy chỉ có hai biện pháp! Thứ nhất, cưỡi Truyền Tống Trận cự ky xa, hơn nữa truyền tống liên tục. Thứ hai là vực môn, thế lực lớn đều có thủ đoạn mở ra vực môn, hơn nữa thật tinh chuẩn có thể truyền tống qua. Đám người Mạnh Tam gia lựa chọn mở ra vực môn. Kỳ thật bọn họ có một đường có thể truyền tống, nhưng Mạnh Tam gia cảm thấy không an toàn. Hắn để Hoắc lão và Vân lão truyền tống đuổi theo. Hắn mang theo người của Mạnh gia bay đi Địa Ngục Đảo. Hắn phải mở ra vực môn, trực tiếp đi đến vùng đất cạnh La Sát Hải, ôm cây đợi thỏ ở phía trước. Bên ngoài Địa Ngục Đảo có rất nhiều thám báo, còn có vô số tiểu thế lực đang âm thầm bị bọn họ khống chế. Sau khi bọn họ trở về có thể an bài một người ở trung tâm, như vậy, Lục Ly đi phương hướng nào đều có thể chặn lại bọn họ. Chiến lực Lục Ly không mạnh, chỉ cần bố trí tốt, một khi đến gần, đám người Mạnh Tam gia có thể thoải mái bắt hắn. Không chỉ có thể một kiếm một mạng, còn có thể có được một kiện dị bảo. Mặt khác… Mạnh Tam gia hoài nghi trên người Lục Ly còn có trọng bảo, hắn không phải dự đoán lung tung mà là hoài nghi có căn cứ. Bởi vì một thân của Mạnh Li đều là trọng bảo, thần nữ cũng toàn bảo vật trên người, thần nữ còn có mảnh vụn Thánh Binh, bằng vào U Linh Vương còn chưa đủ bắt Tô Nguyệt Cầm. Huống chi Lục Ly và Tô Nguyệt Cầm giao chiến đều không bị thương, điểm này phi thường đáng giá hoài nghi. Nếu Lục Ly có thể tùy tiện lấy ra Thần Hành Thuyền, trên người có trọng bảo khác cũng không phải không thể hoài nghi. Cho nên Mạnh Tam gia mới hơi hưng phấn, bắt Lục Ly có lẽ sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn. Sau khi Mạnh Tam gia trở về, để Mạnh Nhị gia cùng phối hợp, hắn lại triệu tập mấy trưởng lão, tổng cộng mười sáu người cùng mở ra vực môn, đi đến Mãnh Hổ Đảo phía đông nam La Sát Hải. Tốc độ vực môn mở ra phi thường mau, từ La Sát Hải trở về Mãnh Hổ Đảo không tốn đến một ngày. Tốc độ Thần Hành Thuyền rất nhanh, nhưng đến bên này, ít nhất cần một ngày, cho nên, Mạnh Tam gia thong dong bố cục. Vô số thế lực âm thầm ẩn núp bị điều động, Mạnh Nhị gia phối hợp, cũng điều động rất nhiều thế lực trung tiểu có dây mơ rễ má với Địa Ngục Phủ. Thời điểm đám người Mạnh Tam gia đến Mãnh Hổ Đảo, một tin tức truyền đến, Lục Ly quả nhiên bay về phía này, khoảng cách chỉ kém lộ trình một ngày. Mạnh Tam gia chuẩn bị chia làm ba phòng tuyến. Ba trưởng lão một tổ, phân biệt dẫn người chặn lại Lục Ly. Nhưng một tin tức khác truyền đến khiến Mạnh Tam gia hơi ảo não. Thiên Đường Các, Mục gia, La Sát Cung đều phái người ra, còn có một ít lão ma lánh đời nghe tiếng mà đến, đều tụ tập đến đây. Nhóm người này, Mạnh Tam gia dùng ngón chân cũng có thể đoán ra, đến vì Thần Hành Thuyền, mỗi người đều muốn tranh đoạt. - Không được! Mạnh Tam gia nghĩ nghĩ, phái người truyền tin về, để cho Địa Ngục Phủ triệu tập thêm vài cường giả đến. Lục Ly rơi vào thế lực khác đều phải chết, nhưng ý nghĩa hoàn toàn bất đồng. Cộng thêm trên người Lục Ly có thể có trọng bảo, cho nên Mạnh Tam gia phải bắt Lục Ly. Vốn chuẩn bị phân binh, hiện tại Mạnh Tam gia không thể không thay đổi kế hoạch, bởi vì có sự tham gia của mấy thế lực và lão ma, cho nên rất không tốt, có thể bị thế lực còn lại phản sát. Mạnh Tam gia triệu tập tất cả thám báo, chuẩn xác tập trung vào hành tung của Lục Ly, sau đó hắn suy tính, mang theo tất cả trưởng cùng nhau hành động, chuẩn bị bắt Lục Ly. - Tu La Đảo! Mạnh Tam gia chỉ vào một điểm trên bản đồ, nói: - Chúng ta đuổi theo bên này, nếu lộ tuyến Lục Tứ không thay đổi quá nhiều, hắn nhất định sẽ đi ngang qua gần đó. Chúng ta chặn lại ngay bên đó, điều người đi đến gần đó giăng võng, chúng ta ở đây thu võng! Quyết định xong phương án, Mạnh Tam gia an bài một phen, mang theo chín trưởng lão truyền tống đến bên kia. …… Hải vực đông nam La Sát Hải, Lục Ly khống chế Thần Hành Thuyền phá không rất nhanh, bay thẳng một đường. Trên đường hắn gặp rất nhiều địch nhân, nhưng đều là võ giả cấp thấp, cũng không xuất hiện nhân vật quá mạnh mẽ. Người phía trước chặn lại, Lục Ly mỗi lần đều phái ra U Linh Vương, thoải mái cào chết, sau đó tiếp tục phi hành. Qua một ngày cũng không có cường giả cường đại xuất hiện. Lục Ly không chỉ không mừng thầm, ngược lại nội tâm càng ngày càng âm trầm. Tốc độ Thần Hành Thuyền đích xác rất nhanh, nhưng không có nghĩa là đám người Mạnh Tam gia bó tay, chỉ biết ngốc nghếch đuổi theo phía sau. Vẫn không có cường giả nào xuấtđộng, rất có thể những cường giả này đều đi phía trước. Lục Ly nghĩ tới việc thay đổi phương hướng, vấn đề là nếu hắn còn bay về hướng còn lại, sẽ chậm trễ càng lâu. Đến lúc đó nếu có người muốn ngăn cản, đều có thể dễ dàng bố trí. Cho nên Lục Ly chỉ có thể đi thẳng một đường, hắn chỉ hy vọng phản ứng của địch nhân không nhanh như tưởng tượng của hắn, có thể làm hắn lao ra khỏi La Sát Hải. Phù phù phù! Trong hải vực phía trước vang lên một tiếng phá không, Lục Ly cảm ứng được ngay, thần niệm hắn đảo qua, đôi mắt lạnh lùng, hào quang Thần Hành Thuyền lóe lên, U Linh Vương lập tức xông ra. Trong Hải Vực phía trước vọt đến hơn trăm người, nhưng đều là võ giả Tam Kiếp, Chiến lực của U Linh Vương có thể sánh bằng Tứ Kiếp trung kỳ, những võ giả Tam Kiếp đến đây, hoàn toàn là đâm đầu vào chỗ chết. Một đám võ giả Tam Kiếp còn muốn tranh giành Thần Hành Thuyền, con kiến muốn nuốt con voi sao. - Đi đi! Sau khi đánh chết hơn trăm người, Lục Ly thu hồi Không Gian Giới, thu U Linh Vương vào, tiếp tục khống chế Thần Hành Thuyền đi về trước. Cứ như vậy tiếp tục đi thẳng, sau nửa ngày, Lục Ly khống chế Thần Hành Thuyền ngừng lại, trên mặt cũng lộ vẻ chua sót. Giữa không trung phía trước đứng thẳng ba người, đứng thành hình quạt, ba người đều thu lại khí tức, nhưng Lục Ly tùy tiện cảm ứng thử, phát hiện ba người tuyệt đối là Tứ Kiếp Thiên Thần.
Chương 3034 La Sát tam quái
Cách bờ biển La Sát Hải chỉ còn lộ trình nửa ngày, cường giả chặn đường cuối cùng đã xuất hiện. Mấy cường giả ngăn đón cũng không phải là người của Địa Ngục Phủ, cũng không phải người của mấy thế lực lớn còn lại, mà là ba lão ma. Ba người này xem như có chút danh tiếng, bởi vì ba người xuất động đều là liên thủ hành động, thường xuyên giết người cướp của, không chuyện ác không làm. Hàn Tử Tiếu, Vương Vĩ, Trương Nghị, được xưng là La Sát tam quái! Bộ dáng ba người không khác biệt lắm, nhỏ gầy, tóc bạc, y phục đen, nếp nhăn đầy mặt như vỏ cây. Bất đồng là trên mặt lão giả bên trái có nốt ruồi, lão giả bên phải lưng còng, như vậy thoạt nhìn cũng có chút khác biệt. Ba lão ma tuyệt đối là võ giả Tứ Kiếp, chỉ không biết là võ giả Tứ Kiếp trung kỳ hay hậu kỳ. Nếu là Tứ Kiếp sơ kỳ thì tốt rồi, U Linh Vương có thể xử lý ba người. Vù! Ba lão giả không đợi Lục Ly quay đầu, ngang nhiên ra tay, một lão giả đánh ra một trảo lớn màu ám kim, cả trời cao đều rung chuyển, một trảo lớn vượt qua trăm trượng hung hăng cào mạnh, khiến hư không chấn động, từng đợt sóng gợn tán ra. - Lợi hại! Lục Ly phát hiện tốc độ Thần Hành Thuyền giảm đi, không gian nổi dậy sóng gió như sóng biển, Thần Hành Thuyền giống như thuyền nhỏ bạo nộ trong biển, tốc độ làm sao cũng không thể nhanh hơn! Vù! Lục Ly nháy mắt thu vào Thần Hành Thuyền, không thể đào tẩu, vậy chỉ có thể tử chiến. Thân mình hắn vọt ra, U Linh Vương xuất hiện đầu tiên. Cùng lúc đó, vô số Hư Không Trùng xuất hiện, ùn ùn kéo đến ba lão giả. - Ha ha ha! Hàn Tử Tiếu cười lớn, phát ra thanh âm khiến hồn thể người khác lạnh run: - Đứa nhỏ miệng còn hôi sữa, giao ra Thần Hành Thuyền, ta còn tha cho ngươi một mạng, nếu không chúng ta tối nay không muốn ăn thịt người cũng phải ăn thịt người. Một quái còn lại, Vương Vĩ, bay vút từ phía khác, trong mắt là quang mang dâm tà, hắn nhìn Lục Ly chằm chằm, nói: - Đứa nhỏ, ngươi cũng thật tuấn tú, giao ra Thần Hành Thuyền, nếu không rơi vào tay lão phu, nhất định khiến ngươi sống không bằng chết. Còn có một lão quái không nói gì, chỉ vọt đến từ một phía khác. Trong tay hắn xuất hiện một liêm đao, ánh mắt lạnh như băng, như một sứ giả địa ngục, chuyên thu gặp tính mạng của người khác. Vù! U Linh Vương xông ra ngoài, công kích Hàn Tử Tiếu. Lục Ly khống chế Hư Không Trùng, ở phương hướng khác phóng ra quỷ ảnh công kích Vương Vĩ, hắn tự mình vọt đến Trương Nghị. Không thể buông tha, không thắng sẽ chết! Ba lão ma cũng không cho Lục Ly cơ hội gì, cùng người như vậy cũng không cần nhiều lời, hoặc đánh chết ba người, hoặc bị ba người đánh chết, cướp đoạt Thần Hành Thuyền và bảo vật cả người. Trước sống chết, Lục Ly không bảo lưu lại gì, hắn chuẩn bị vận dụng Thần Thiết, nếu bất động, hắn có lẽ phải chết, so với chết trong tay ba lão ma, có bại lộ hay không thì có quan hệ gì? Ầm! Tốc độ của U Linh Vương quá nhanh, chỉ một chốc đã vọt đến bên người Hàn Tử Tiếu. Hàn Tử Tiếu tự nhiên không sợ hãi, lấy ra một thiết chùy thật lớn, chiến đấu với U Linh Vương. Cây búa này của hắn va chạm lên U Linh Vương, tiếng nổ vang nặng nề vọng ra, còn có hỏa hoa sáng lên, Hàn Tử Tiếu lại bị đánh lui trăm trượng. - Linh thú này rất mạnh, lão Vương, lão Trương, các ngươi nhanh lên đi! Trên khuôn mặt của Hàn Tử Tiếu lộ ra vẻ ngưng trọng, thân mình chớp động như du long, cây búa trong tay liên tục đập ra. Tốc độ U Linh Vương nhanh hơn, móng vuốt chớp động như quỷ trảo, không ngừng cào đến Hàn Tử Tiếu. Vương Vĩ cũng muốn nhanh lên, nhưng quỷ ảnh gào thét đến, tiến ngay vào linh hồn hắn, cộng thêm vô số Hư Không Trùng bay tới. Hư Không Trùng cũng không sao, hắn có thể trấn áp, vấn đề là quỷ hồn quá mạnh mẽ, linh hồn hắn có yêu hồn, nhưng rõ ràng là không chịu nổi công kích của quỷ ảnh, chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ. La Sát tam quái sở dĩ nổi tiếng là bởi vì ba người liên thủ rất lợi hại, khi ba người liên thủ, cho dù là Tứ Kiếp hậu kỳ cũng thật đau đầu. Chỉ là bọn họ trăm triệu không ngờ, ba người đối phó một võ giả Nhị Kiếp nho nhỏ, lại không thể liên thủ. Lục Ly thả ra một con linh thú, còn có một con quỷ quái, cuốn lấy hai người còn lại, chỉ còn lại Trương Nghị quyết chiến với Lục Ly. Áp lực phía Trương Nghị là nhỏ nhất, hắn thấy Lục Ly vọt đến, khóe miệng lộ ra tươi cười lạnh lẽo, liêm đao kia múa may đầy trời, mang theo sát khí. Đây không phải sát khí giả mà là sát khí chân thật, là sát khí do giết vô số người ngưng tụ thành. Lục Ly vọt qua, sát khí bao phủ, hắn cảm giác cả người lạnh run, tốc độ lại giảm đi. Nội tâm hắn kinh hãi, lão ma này quả nhiên thủ đoạn nghịch thiên, nếu hắn không có thủ đoạn, sẽ dần trở nên chết lặng trong sát khí. Tốc độ sẽ ngày càng chậm lại, cuối cùng dễ dàng bị mất mạng. Lục Ly không quản được nhiều như vậy, thần niệm hắn quét khắp bốn phía, xác định gần đó không có thám báo ẩn núp, hắn phóng đến chỗ Trương Nghị như cuồng long, hoàn toàn không để ý liêm đao bổ tới. Xuy xuy! Liêm đao bổ lên cổ Lục Ly. Nếu là võ giả bình thường, bị liêm đao bổ trúng, sợ là đầu đã bay mất. Lục Ly hiện giờ lại không trốn, chỉ vươn một bàn tay, chộp đến chỗ liêm đao. Hừ hừ! Trên mặt Trương Nghị lộ ra nụ cười lạnh, Lục Ly muốn bắt giữ liêm đao của hắn, tốc độ và lực lượng của liêm đao này của hắn phi thường khủng bố, bằng tay không hắn có thể bắt giữ sao? Ách… Giây tiếp theo, trên mặt hắn lộ vẻ kinh ngạc. Tay Lục Ly bắt lấy liêm đao, khiến tốc độ hắn giảm đi. Liêm đao cuối cùng bổ lên cổ Lục Ly, nhưng chỉ ở trên cổ Lục Ly lưu lại một vết máu, xương cốt cũng không hề gãy, càng đừng nói bổ đầu Lục Ly xuống. - Chết đi! Lục Ly nổi giận, gầm lên một tiếng, thần thiết xuất hiện trong tay, truyền vào thần lực, quét ngang khắp nơi. Từng luồng hắc quang phát ra, một cỗ thần uy khủng bố đến cực hạn tràn ngập khắp nơi. - Hả? Trên mặt Trương Nghị lộ vẻ kinh hãi và tuyệt vọng. Hắn trăm triệu không ngờ Lục Ly lại có trọng bảo như vậy? Thần uy khủng bố kia không thể ngăn cản, có thể phá hủy hết thảy.
Chương 3035 Mạng để lại đây
Trương Nghị không hề nghĩ ngợi, lui về sau. Nhưng hắn quên, liêm đao của hắn bị Lục Ly nắm giữ, còn lực chú ý của hắn bị thần thiết hấp dẫn, cho nên không ngờ đến việc của liêm đao, muốn lui về sau mới phát hiện điểm này, hắn bị Lục Ly kéo mạnh. Ầm! Thần thiết đập mạnh xuống, đầu Trương Nghị nổ tung, sau đó nửa thân mình bị chém thành bột mịn, bị chết không thể chết lại. Sương máu bay lả tả đầy trời, Không Gian Giới tự động rời khỏi, liêm đao bị Lục Ly thu vào tay. Vù! Lục Ly thu hồi thần thiết trong nháy mắt, thứ này không thể bại lộ, nếu không sẽ bị người tra xét. Hắn thu hồi liêm đao nhanh như chớp vào không gian giới, không để ý thương thế trên cổ mình, quay đầu vọt tới Vương Vĩ. - Cái gì? Hàn Tử Tiếu đang khổ chiến với U Linh Vương, nhìn lướt qua, thần tình hoảng sợ. Hắn đang khổ chiến với U Linh Vương, cũng không có quá nhiều tinh lực chú ý Lục Ly. Tốc độ của U Linh Vương quá nhanh, nếu hắn phân ra quá nhiều tinh lực, sợ là hắn sẽ bị U Linh Vương cào chết. Vừa rồi Lục Ly phóng thích thần thiết, thần uy rất khủng bố, hắn mới quét thần niệm ra, phát hiện Trương Nghị đã biến thành thi thể, hắn còn không thấy rõ ràng Trương Nghị chết thế nào? Ách? Vương Vĩ cũng như thế, hắn đang đau khổ khống chế hồn lực ngăn cản thế công của quỷ ảnh. Thần uy của thần thiết đánh thức hắn, thần niệm hắn đảo qua, phát hiện Trương Nghị đã chết, Lục Ly vọt đến chỗ hắn. Hắn sợ tới mức hồn phi phách tán, hồn vía lên mây. Lục Ly có thể chém giết Trương Nghị trong nháy mắt, chiến lực của hắn và Trương Nghị không khác biệt lắm. Giờ quỷ ảnh còn đang điên cuồng công kích linh hồn hắn, hắn có thể ngăn trở Lục Ly sao? - Trốn đi! Hắn và Hàn Tử Tiếu cách đó không xa, liếc nhìn nhau, hai người đều không chần chờ. Trên người Lục Ly khẳng định có trọng bảo, thần uy vừa rồi là do trọng bảo phóng ra. Tuy bảo vật rất tốt, nhưng hai người cũng không có mạng cầm, không trốn, hai người đều phải chết ở đây. - Còn có thể trốn sao? Long Dực của Lục Ly xuất hiện, tốc độ lập tức đạt cực hạn. Hắn cách Vương Vĩ vốn không xa, nháy mắt liền vọt qua. Hắn không phóng thích thần thiết, bởi vì thần lực của hắn không còn nhiều lắm, cho dù phóng thích thần thiết cũng không thể đạt uy lực mạnh nhất. Hắn áp dụng một loại đấu pháp phi thường nguyên thủy, trực tiếp ôm lấy Vương Vĩ, lợi dựng lực lượng cường đại ôm hắn, hai đấm đột nhiên đấm liên tục sau lưng hắn, đồng thời dùng đầu va chạm mạnh lên đầu Vương Vĩ... Hắn tin tưởng năng lực của quỷ ảnh này, Vương Vĩ này vẫn không nhúc nhích, rõ ràng đang đau khổ chống lại thế công của quỷ ảnh. Vậy chỉ cần hắn ảnh hưởng Vương Vĩ, Vương Vĩ cuối cùng sẽ bị quỷ ảnh xé rách linh hồn. Thân thể Lục Ly cường đại thế nào? Dáng người Vương Vĩ vốn nhỏ gầy, bị Lục Ly ôm lấy, giống như ôm một đứa nhỏ, căn bản không thể giãy thoát. Hai đấm của Lục Ly hung hăng đấm xuống, va chạm nhanh như tia chớp. Thân thể của Vương Vĩ cũng không quá yếu, nhưng so với Lục Ly vẫn có chút chênh lệch. Dưới va chạm mãnh liệt này, Vương Vĩ nhất thời đầu rơi máu chảy, phía sau lưng truyền đến đau nhức, nội tạng cũng hơi bị chấn thương. Đầu rơi máu chảy, nội tạng bị thương, đây cũng không có gì! Vấn đề mấu chốt nhất là ở quỷ ảnh, bị Lục Ly quấy nhiễu, Vương Vĩ không thể toàn lực ứng phó công kích của quỷ ảnh, yêu hồn của hắn rất nhanh không chống đỡ nổi, bị quỷ ảnh xé rách. A... Yêu hồn bị xé rách, linh hồn của Vương Vĩ biến thành không còn phòng vệ, quỷ ảnh vọt vào, trực tiếp hao mồn linh hồn hắn, Vương Vĩ hồn phi phách tán, không gian giới tự động thoát ly. Bịch! Lục Ly tùy tay vứt đi thi thể của Vương Vĩ, quỷ ảnh gào thét, ánh mắt Lục Ly nhìn Hàn Tử Tiếu cách đó không xa. Cả người Hàn Tử Tiếu tóc gáy dựng đứng, giống như một con cự thú bị theo dõi. Vốn nghĩ rằng Lục Ly chỉ là một con dê con, hiện tại xem ra cũng là một mãnh khổ khoác da dê. Giờ đây, mãnh hổ này nhếch mép lộ răng nanh cười với hắn, hắn làm sao không kinh hãi. Vù! Hắn không quản gì nữa, một búa đánh lui U Linh Vương, thân mình như mũi tên nhọn bay đi xa xa. Lục Ly làm sao để hắn đào tẩu? Lập tức khống chế quỷ ảnh đuổi theo, U Linh Vương cũng lập tức đuổi theo. Vù! Lục Ly không đuổi theo, tốc độ không đủ nhanh. Tốc độ của Hàn Tử Tiếu kém hơn U Linh Vương, tốc độ của quỷ ảnh cũng đủ nhanh, thoải mái đuổi theo Hàn Tử Tiếu, có U Linh Vương phối hợp quỷ ảnh, Hàn Tử Tiếu này chạy không thoát. Lục Ly thu vào Hư Không Trùng, thân mình phóng vào biển như sét đánh, phía trước hắn dùng thần niệm tra xét, cũng không tra xét chi tiết. Giờ đây thúc giục Đại Đạo Chi Ngân tra xét, hắn phát hiện đáy biển có mấy thám báo ẩn núp. Thuật ẩn núp của mấy thám báo này rất cao minh, dung hợp một thể với đá ngầm dưới đáy biển. Nếu đánh chết hai võ giả Tứ Kiếp này, Hàn Tử Tiếu cũng không chạy thoát. Lục Ly tự nhiên sẽ không bại lộ thần thiết, mấy chục thám báo này hắn phải đánh chết. Sau nửa nén hương, Lục Ly đánh chết tất cả thám báo, hắn rất nhanh bay đến đối diện. Hắn có thể thông qua tinh thần liên hệ cảm ứng vị trí của U Linh Vương. Quả nhiên! Chỉ là đuổi theo nửa canh giờ, Lục Ly thấy được U Linh Vương và Hàn Tử Tiếu. Hàn Tử Tiếu hơi thảm, yêu hồn của hắn cũng không quá cường đại, cùng cấp bậc với Vương Vĩ. Nếu chỉ là U Linh Vương hoặc quỷ ảnh, hắn có thể chống đỡ. Nếu cả hai cùng đánh, có hơi chịu không nổi. Khi Lục Ly đi qua, vết thương của hắn đã phủ khắp nơi, một cánh tay bị U Linh Vương cào nát, ngực lưng đùi toàn là vết thương, vô cùng thê thảm. Khi Hàn Tử Tiếu thấy Lục Ly bay đến, ánh mắt hắn lộ vẻ tuyệt vọng. Hắn nghĩ nghĩ, cắn răng rống lên: - Lục Tứ, ta cung cấp ít tình báo cho ngươi, đổi một mạng của ta thế nào? Để chiến thú của ngươi dừng lại đi. - Tình báo? Lục Ly nhíu mày nói: - Nói thử xem, ngươi còn có thể chống đỡ một hồi, nói không tốt, vậy đi chết đi. Hàn Tử Tiếu nóng nảy, cũng không dám chậm trễ thời gian, vừa cực lực chống công kích U Linh Vương, vừa nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK