Lục Ly trải hai tay ra, nói: - Chính ngươi cân nhắc đi, ngoài ra ta nhắc nhở ngươi trước một tiếng, ngươi đừng nghĩ đến chuyện qua sông đoạn cầu, giờ đang ở trong không gian thần khí của ta, trước khi chết ta có thể khiến không gian thần khí tự bạo. Đương nhiên nếu ngươi có thể chống được lực lượng không gian vặn vẹo mà không chết, ngươi có thể thử xem. Dứt lời Lục Ly khoanh chân ngồi xếp bằng, chờ đợi Diên tiểu thư đưa ra lựa chọn. Diên tiểu thư xoắn xuýt không thôi, nhất là câu nói sau đó của Lục Ly càng khiến nàng đau đầu không thôi. Vừa rồi quả thực nàng đã có một tia sát niệm, chỉ cần giải độc xong liền giết Lục Ly, như vậy không ai biết được chuyện này, danh dự nàng cũng sẽ không bị ảnh hưởng. Nhưng giờ nàng đang ở trong không gian thần khí của Lục Ly, nếu Lục Ly thật để cho không gian thần khí nổ tung, lấy chiến lực nàng chắc chắn không gánh được, phải biết lúc này nàng chính đang không ngừng suy nhược. Thời gian dần trôi, mỗi qua một giây Diên tiểu thư lại suy nhược thêm một phần, sinh mệnh Nguyên lực trong thân thể đang không ngừng bị mài mòn. Nàng cảm thấy được tử thần đang từng bước đi tới, đây không phải Tử Thần của bọn Vũ Dương, mà là tử thần thực sự. Đợi một nén hương, dần dần nỗi sợ hãi đối với tử vong, khát vọng đối với sinh tồn khiến nàng nhắm mắt lại, thần sắc khuất nhục nói: - Tới đi, mau giúp ta giải độc! Dứt lời, nàng trực tiếp phong bế lục thức, bỏ mặc hết thảy, tựa hồ mặc cho Lục Ly tùy ý hành động. Lục Ly đi đến bên người Diên tiểu thư, trước là đưa tay dán lên đầu nàng, cả người Diên tiểu thư khẽ run lên, điều này chứng tỏ nàng dường như có vẻ đã phong bế lục thức, song thực tế vẫn đang len lén thăm dò. Lục Ly vận chuyển vòng xoáy trong pháp giới, bắt đầu tiến hành hấp thu độc vụ, quá trình tương đối dễ dàng, chỉ lát sau, độc vụ trong đầu đã bị hấp thu sạch. Tay Lục Ly bắt đầu di động xuống cổ, Diên tiểu thư run rẩy càng thêm kịch liệt, hai tay nắm chặt, trên thân tràn ra sát cơ nhàn nhạt, tựa hồ lúc nào cũng có thể phóng thích sát chiêu cường đại, vỗ chết Lục Ly. - Ta khuyên ngươi bình tĩnh chút! Lục Ly nhàn nhạt nói: - Nếu ngươi vỗ chết ta, ngươi cũng tất chết không nghi ngờ, trừ phi ngươi muốn bồi ta đi chết, không thì thành thật nằm đó đi! … Diên tiểu thư thành thật, bản năng cầu sinh khiến nàng không thể không thành thật để mặc cho Lục Ly “vuốt ve” khắp toàn thân. Chẳng qua lần này Lục Ly rất khắc chế, không giống như lần trước đối đãi Ly tiểu thư, vị này cũng không phải có thể mặc ý nắn bóp như Ly tiểu thư được, giờ hắn đang ở Thiên Loạn Tinh Vực, một khi làm gì quá phận, vậy chỉ còn nước tiếp tục đào vong. Giải hết độc cho Diên tiểu thư xong, cả người Diên tiểu thư rốt cục ngừng run rẩy, nét mặt lại dần biến sắc, âm tình bất định, sát khí trên thân cũng như ẩn như hiện, tựa hồ trong lòng đang rất xoắn xuýt, cân nhắc xem liệu có nên giết đi Lục Ly. Ông! Lát sau, nàng tựa hồ đưa ra quyết định, tung người nhảy lên, như một con mãnh thú vọt tới Lục Ly, trong tay cầm một thanh trường kiếm màu xanh lục, trường kiếm kia mang theo khí tức bá tuyệt diệt sát, hung hăng bổ xuống đầu Lục Ly. Lục Ly ngồi xếp bằng trên đất, cả người bất động, tay lại bất chợt sáng lên Nguyên lực, trong Nguyên lực có một giọt chất lỏng màu đỏ, chất lỏng vừa xuất hiện, Diên tiểu thư lập tức cảm nhận được nguy cơ trí mạng, hệt như trông thấy hồng thủy mãnh thú. - Lui. Bản năng đối mặt nguy hiểm khiến Diên tiểu thư từ bỏ công kích, khoái tốc giật lùi ra sau. Lục Ly cười lạnh, bất thần đứng dậy, từng bước đi tới trước mặt Diên tiểu thư, quát: - Lấy oán báo ân, trưởng bối Yểm tộc dạy ngươi xử thế như vậy đấy hả? Ngươi thật tưởng Thánh Hoàng hậu kỳ liền ghê lắm? Số Thánh Hoàng chết trong tay ta chí ít cũng vượt quá hai bàn tay, ngươi nghĩ ta không dám giết ngươi? Bản thân Diên tiểu thư vốn đã rất suy nhược, gương mặt trắng bệch, lúc này càng trắng thêm mấy phần. Lục Ly là hạng người giết ra từ trong núi đao biển lửa, sát khí trên thân nồng đậm dị thường, giờ hắn tay nâng độc dịch màu đỏ, từng bước bức tới, hệt như sát thần, khiến Diên tiểu thư vô cùng áp lực. - Ta, ta, không phải... Diên tiểu thư muốn nói mấy câu, Lục Ly lại gằn giọng cắt ngang: - Yểm tộc các ngươi đúng là rất mạnh, nhưng con thỏ gấp cũng sẽ cắn người, ta không phải người Tử Thần, cùng lắm thì giết ngươi xong liền rời khỏi Thiên Loạn Tinh Vực là được. Lần này niệm tình ngươi sai phạm lần đầu, ta tha ngươi một mạng, nếu có lần sau, nhất định khiến ngươi thần hồn câu diệt, hiểu không? Tiếng gằn sau cùng, Lục Ly dùng Long Ngâm thần kỹ kêu đi ra, hệt như kinh lôi giữa trời quang, chấn cho cả người Diên tiểu thư run rẩy không ngừng, miệng môi rung lên, hai chân mềm nhũn thiếu chút ngã ngồi trên đất. Ông! Lục Ly thu lại độc dịch vào trong pháp giới, Thiên Ly Châu sáng lên, hắn và Diên tiểu thư đi ra bên ngoài, Diên tiểu thư lần nữa cả kinh, thần sắc mờ mịt liếc nhìn bốn phía, trên mặt còn có vẻ hoảng sợ. - Diên muội! Lộ công tử vội vàng tiến lại, thấy trong tay Diên tiểu thư cầm theo binh khí, hoa dung thất sắc, lập tức hốt hoảng hỏi: - Sao thế? Diên muội, ác tặc này bắt nạt ngươi? Lục Ly chắp tay đứng đó, khóe miệng ngậm lấy ý cười, nhàn nhạt nói: - Làm sao có thể? Một tên cấp Đế cỏn con như ta há có thể bắt nạt Diên tiểu thư? Diên tiểu thư muốn tạ ơn ta cứu mạng nàng nên mới dâng bảo kiếm tạ ơn. Quân tử không đoạt đồ người yêu thích, Diên tiểu thư, ý tốt của ngươi ta tâm lĩnh, mau thu kiếm về đi. Lúc này Diên tiểu thư mới hồi thần lại, ánh mắt lấp lóe, thấy bọn Vũ Dương đi đến bên người Lục Ly, biết đã không còn cơ hội ra tay đánh giết. Hơn nữa giờ nàng cũng không có gan đi công kích Lục Ly, thân thể suy nhược, chiến lực mười không còn còn một, còn đánh kiểu gì? Nàng đành phải ngượng ngùng thu hồi bảo kiếm, miễn cưỡng cười nói: - Lục công tử thần hồ kỳ kỹ, độc trên người ta đã được khu trừ, ta đúng là có ý tặng bảo kiếm cảm tạ hắn. Nàng không muốn để cho ai biết chuyện xảy ra trong Thiên Ly Châu, bằng không danh dự tất hủy, lúc này đành phải nói thuận theo lời Lục Ly.
Chương 4227 Không thích trương dương
Đám người Cô Tô ngơ ngác nhìn nhau, lại làm sao đều không tin tưởng. Nhất là nữ tử tương đối tỉ mỉ như Cô Tô, các nàng phát hiện nếp váy Diên tiểu thư không ngay ngắn, lại nghĩ tới tình hình vừa rồi, trong lòng khẽ chấn, không ngờ tên cấp Đế của Tử Thần này lớn gan đến thế, lại dám khinh nhờn Diên tiểu thư? - Ha ha ha! Lục Ly bật cười ha hả, khoát tay nói: - Diên tiểu thư, trước đó ngươi đã đáp ứng trăm ứng thiên thạch làm thù lao, ta há có thể cầm thêm bảo vật này? Nếu ngươi thật muốn cảm tạ thì khom lưng vái một xá là được rồi, việc này đến đây là ngừng. - Vái một xá? Lửa giận vốn đang được Diên tiểu thư áp chế, nghe vậy lập tức bùng lên, tròng mắt đỏ ngầu thiếu chút khóc lên. Lục Ly khinh người quá đáng, còn muốn nàng bái tạ hắn? - Làm sao? Không vui? Lục Ly nhíu mày nói: - Nếu ngươi thực sự không nguyện thì thôi, rốt cuộc việc này ta cũng sẽ không nói lung tung, con người ta thi ân với người, lại chưa từng thích trương dương. - Phi... Diên tiểu thư thầm chửi đổng một tiếng, trong lòng càng thêm phẫn nộ, Lục Ly đây là đang uy hiếp nàng, không nghe lời liền nói toạc chuyện trong không gian thần khí ra, đây là đe dọa trắng trợn a. Nàng cắn chặt răng ngà nói: - Đa tạ ân cứu mạng của Lục công tử, Diên Mạc không dám quên! - Ha ha ha, khách khí! Lục Ly cười lớn mấy tiếng, xoay người đi tới cửa sơn động, sau đó tiếp tục ngồi xuống giả bộ thăm dò tình hình bên trong. Diên tiểu thư phẫn hận nhìn chằm chằm Lục Ly một lúc lâu rồi lấy ra không gian thần khí tiến vào, bỏ lại đám võ giả ngơ ngác nhìn nhau. - Ghê đấy! Vũ Dương và mấy tên sát thủ Tử Thần liếc nhau, khóe miệng lộ ra ý cười nhàn nhạt, bọn hắn thân là sát thủ Tử Thần, năng lực quan sát cũng rất tỉ mỉ. Thứ mấy người Cô Tô thấy được bọn hắn cũng thấy, thậm chí còn suy đoán ra một ít chuyện, không khỏi lần nữa thay đổi cách nhìn đối với Lục Ly. Lấy được trăm ức thiên thạch, còn chiếm tiện nghi của đệ nhất tiểu thư Yểm tộc, đồng thời còn bắt nàng bái tạ, bị đánh rớt răng cũng phải nuốt vào trong bụng. Quan trọng hơn cả là đối phương thân phận hiển hách, thực lực cao cường, Lục Ly lại chỉ là một tên cấp Đế, chênh lệch lớn như thế, không thể không khiến bọn hắn bội phục. - Đợi chuyện lần này xong xuôi, ta phải tìm nơi nào đó tiềm ẩn vài năm! Lục Ly lại ngấm ngầm lên kế hoạch, e rằng Diên tiểu thư là loại có thù tất báo. Nhất là sự tồn tại của hắn sẽ khiến Diên tiểu thư đứng ngồi không yên, danh dự có thể bị hủy bất cứ lúc nào, bởi thế chỉ có hắn chết, Diên tiểu thư mới sẽ an tâm. - Đợi phá giải độc vụ này xong, hay là ta kiếm cớ chuồn trước? Trong đầu Lục Ly chớp qua một đạo ý niệm, chỉ là nếu không có bọn Vũ Dương bảo hộ, Diên tiểu thư liệu có thỉnh mời cường giả Tinh Linh tộc và Ảnh tộc xuất động đuổi giết hắn? - Sớm biết thế đã không cứu nàng! Lục Ly có chút hối hận, đúng là mua việc vào người. Hắn lắc đầu không nghĩ nhiều nữa, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, đến lúc đó hẵng tính sau. Thời gian khoái tốc trôi đi, Diên tiểu thư không ra khỏi không gian thần khí lần nào, rất nhanh mười ngày đi qua, tiếng truyền âm của Huyết Linh Nhi vang lên: - Chủ nhân, Thần Văn ở chỗ ao máu đã được phá giải, ngươi có thể lấy đi tinh huyết bất cứ lúc nào. - Tốt! Lục Ly hớn hở đứng dậy, quay sang chúng cường giả sau lưng nói: - Ta đã dò xét xong rồi, giờ sẽ tiến hành phá giải độc vụ, trong này có ba con hung thú, lát nữa ta dẫn dụ chúng đi ra, các ngươi chuẩn bị liên thủ đánh giết. Bọn Vũ Dương khẽ gật đầu, sẵn sàng chiến đấu, Cô Tô chắp tay hành lễ nói: - Lục công tử cứ việc hành động, chúng ta sẽ dốc toàn lực ứng phó, làm phiền Lục công tử. - Cô Tô tiểu thư, vẫn là ngươi thông tình đạt lý, ta đi đây! Lục Ly khẽ cười mọt tiếng, xoay người bước nhanh vào trong sơn động, thoáng chốc đã bị độc vụ dìm ngập. ... Hấp thu độc vụ rất đơn giản, nếu độc tố trong người Diên tiểu thư đều có thể hút ra, độc vụ trong hang núi liền cũng nhẹ nhàng hấp thu. Sau khi tiến vào, Lục Ly lập tức vận chuyển vòng xoáy trong pháp giới, khoái tốc hút lấy độc tố. Lục Ly không đi quản những độc tố này, mà bước tới chỗ ao máu, bởi vì hắn ở trong làn khói độc, thần niệm bên ngoài không thăm dò được, thế nên hắn cứ nghênh ngang hướng thẳng đến ao máu, hoàn toàn không cần để tâm đến những chuyện khác. Đi đến bên ngoài ao máu, chỉ thấy ao máu này không phải đặc biệt lớn, so với áo máu Tổ Long tinh huyết thì lớn một chút. Huyết dịch bên trong có màu ám kim, nháy mắt khi nhìn thấy huyết dịch, máu trong người Lục Ly bỗng chốc sôi trào lên. - Xông đi vào, hấp thu toàn bộ huyết dịch! Trong đầu Lục Ly bùng lên ý niệm này, ý niệm vô cùng mãnh liệt, nhưng Lục Ly cường lực chế trụ. Bởi vì hấp thu huyết dịch không phải là chuyện có thể làm được trong thời gian ngắn, mà khắp nơi quanh đây đều có độc vụ, rất dễ xảy ra chuyện, bởi thế hắn đành phải thu lại tinh huyết trong ao máu trước, quay đầu lại tìm cơ hội hấp thu sau. Hắn lấy ra Thiên Ly Châu, hạt châu sáng lên, ý đồ hút sạch tinh huyết vào bên trong. Chỉ là tinh huyết không chút động tĩnh, Lục Ly hơi ngớ, chuyện gì thế này? Sao lại không thể hút vào? Lục Ly truyền âm cho Huyết Linh Nhi, Huyết Linh Nhi thăm dò một lúc rồi đáp nói: - Toàn bộ Thần Văn đã được phá giải, ta cũng không biết tại sao không hút được, chẳng lẽ nguyên nhân là do tinh huyết Thái Cổ Thần Long? Lục Ly nghĩ nghĩ liền lấy ra Thánh Sơn, nhưng cũng vẫn không cách nào hấp thu, tựa hồ mỗi giọt tinh huyết Thái Cổ Thần Long đều nặng ngàn cân, không thể di động mảy may. - Chuyện gì? Lục Ly nhíu mày, hắn cắn răng, tung người vọt thẳng xuống, tiến vào trong ao máu. Hắn vừa tiến vào trong áo máu, lập tức cảm giác được thân thể bắt đầu bốc cháy, dòng máu màu vàng sậm tiến vào thân thể, khoái tốc tràn khắp toàn thân, thiêu đốt huyết nhục. Ông! Lục Ly không đi luyện hóa mà vận chuyển pháp giới tiến hành hấp thu tinh huyết Thái Cổ Thần Long.
Chương 4228 Không nên trêu chọc
Nếu Thiên Ly Châu và Thánh Sơn đều không thể hấp thu, vậy liền thử dùng pháp giới xem sao. Rốt cuộc hấp thu vào trong pháp giới chắc chắn không phải chuyện xấu, dù để cho pháp giới ngưng luyện thì cũng sẽ ngưng luyện ra được tinh huyết cực mạnh. - Có thể! Lát sau, trong lòng Lục Ly không khỏi hớn hở, pháp giới có thể hấp thu tinh huyết, hơn nữa tốc độ hấp thu còn rất nhanh. Đoán chừng nhiều nhất chỉ khoảng nửa canh giờ là có thể hấp thu xong toàn bộ tinh huyết ở đây. Tinh huyết không dừng ở trong người mà trực tiếp tiến vào pháp giới, bởi thế Lục Ly không quá mức khó chịu. Thời gian nhanh chóng trôi đi, pháp giới đồng thời hấp thu cả tinh huyết lẫn độc vụ, độc tố ở đây vô cùng đậm đặc, trong thời gian ngắn khẳng định không cách nào hấp thu toàn bộ được. Tinh huyết Thái Cổ Thần Long đổ dồn vào pháp giới, hình thành nên một tầng sương mù màu vàng nhàn nhạt lơ lửng trong góc pháp giới. Lục Ly mặc kệ không quản, cứ vậy không ngừng hấp thu. Lại qua nửa canh giờ, tinh huyết Thái Cổ Thần Long trong ao máu bị hút sạch, Lục Ly hài lòng đi lên. Hắn không vội vã tới ao độc bên cạnh mà khoanh chân ngồi xếp bằng, kiểm tra tình hình trong thân thể. Tử tế kiểm tra suốt nửa canh giờ, sau khi xác định không có bất kỳ vấn đề nào, Lục Ly đứng dậy tiến về nơi xa. Hắn muốn thăm dò qua sơn động một lượt rồi tính. Sơn động rất lớn, phương viên trong đó chừng hơn mười dặm, trọn cả sơn động được bao phủ bởi độc vụ nồng đậm, bên ngoài lại chẳng hề có chút độc vụ nào. Trừ độc vụ ra thì trong này chỉ có hai cái ao, một ao tinh huyết Thái Cổ Thần Long, một ao kịch độc, độc vụ ở đây chính là do ao độc tán phát ra. Giờ Lục Ly có hai lựa chọn, một là hấp thu toàn bộ độc vụ trong sơn động, sau đó để võ giả phía sau khoái tốc xông qua sơn động. Chỉ là độc vụ tuôn ra từ ao độc quá nhanh, chúng võ giả muốn xông qua sẽ có chút nguy hiểm. Lựa chọn thứ hai chính là phong ấn ao độc, nhưng làm vậy nhất định sẽ kinh động đến ba con Giao thú trong ao. Lục Ly nghĩ nghĩ liền quyết định chọn cách tương đối bảo hiểm hơn một chút, lần này hắn được Tử Thần nhờ tới phá giải độc vụ, vậy liền không thể để bọn họ bị độc vụ tổn thương, rốt cuộc bên ngoài có nhiều cường giả cường giả, hắn dẫn dụ ba con Độc Giao đi qua, đám cường giả kia hẳn có thể nhẹ nhàng đánh giết được. Thế là hắn bước đến ao độc, lúc còn cách chừng ngàn trượng hắn đã có thể cảm nhận được trong ao có ba đạo khí tức hung lệ. Hắn lấy ra Thánh Sơn, lách mình tiến vào, sau đó chậm rãi bay về phía ao máu. Ngao ngao! Ba tiếng trầm hống vang lên, Thánh Sơn vừa tới gần, ba con Độc Giao lập tức vọt lên, hình thể ba con Độc Giao này không lớn, nhưng toàn thân màu ám xanh, trên móng vuốt cũng sáng bóng lam quang, răng nanh sắc bén. Đây chính là Độc Giao thường niên sống ở trong đầm, nếu bị bọn chúng cắn một cái, nhất định sẽ chết rất thảm. Hưu! Một đạo quang mang được bổ ra từ trong Thánh Sơn, đây là quang mang Nguyên lực do Lục Ly phóng thích, đồng thời Lục Ly cũng phóng thích cả khí huyết cường đại, cố ý kích giận ba con Độc Giao. Ngao ngao! Quả nhiên, ba con Độc Giao gào thét bay tới, Lục Ly lập tức khống chế Thánh Sơn bay ra ngoài sơn động, cùng lúc, hắn truyền âm cho Vũ Dương ở phía ngoài: - Độc Giao đi ra, các ngươi chuẩn bị ứng chiến. Bọn Vũ Dương Cô Tô sớm đã chuẩn bị xong, vừa rồi bọn hắn cũng đã nghe được tiếng rống giận của Độc Giao, nguyên một đám cường giả phân tán ra, thành hình cánh quạt đứng thẳng, chờ đợi Độc Giao lao ra. Hưu! Thánh Sơn bay ra, thể tích rụt nhỏ, thoáng chốc đã xông vào giữa chúng võ giả, phía sau ba con Giao Long bám theo sát gót, nhưng lúc đến khu vực không có độc vụ, ba con Độc Giao đột nhiên ngừng lại. - Tấn công! Lộ công tử hét lớn một tiếng, phóng thích công kích cường đại, đám võ giả còn lại cũng dồn dập tấn công, mấy chục đạo công kích gào thét mà đi, chia nhau trút lên thân ba con Độc Giao. Oanh! Con Độc Giao đi đầu trực tiếp nổ tung, hai con Độc Giao còn lại cũng bị thương rất nặng, vội trốn ngược trở về, thoáng chốc đã chui vào trong ao độc. Lục Ly lần nữa lộn về ao độc, tính dụ hai con Độc Giao đi ra, nhưng hai con Độc Giao này có chút linh trí, dụ mãi mà vẫn không ra. Lục Ly không khỏi có chút lúng túng, chẳng lẽ hắn lại phải đi xuống ao độc một chuyến? - Huyết Linh Nhi, có thể bố trí một đạo Thần Văn, trực tiếp phong ấn ao độc này không? Lục Ly nghĩ nghĩ rồi hỏi dò, Huyết Linh Nhi thoáng trầm ngâm một lúc, lát sau mới truyền âm nói: - Hẳn là có thể. Chỉ cần không cho độc vụ khuếch tán ra là được đúng không? - Đúng! Lục Ly gật đầu, Huyết Linh Nhi đi ra bắt đầu tiến hành bố trí, Lục Ly thì ngồi xếp bằng gần đó hấp thu độc vụ. Hai con Độc Giao không dám đi ra, Huyết Linh Nhi bố trí rất nhẹ nhàng. Phía ngoài, bọn Vũ Dương một mực chờ đợi Lục Ly dẫn dụ Độc Giao đi ra, lần đợi này ròng rã suốt hơn mười ngày, độc vụ trong sơn động dần trở nên mỏng manh, thần niệm bọn hắn đã có thể ẩn ẩn thăm dò được tình hình bên trong. - Ồ... Sau một hồi thăm dò, cả đám ngơ ngác nhìn nhau, bởi vì bọn hắn thấy được độc vụ quanh bốn phía đều đang ùn ùn tuôn về phía Lục Ly, sau đó khoái tốc tan biến trong thân thể hắn, không ngờ Lục Ly lại đang hấp thu độc vụ? - Tốt nhất đừng nên chọc tên cấp Đế này! Cường giả Tinh Linh tộc và Ảnh tộc liếc nhau, độc vụ lợi hại như thế đều có thể hấp thu, ở phương diện dùng độc, thủ đoạn của Lục Ly hẳn phải cực mạnh, chọc tới hắn sợ rằng bị độc chết lúc nào đều không biết. … Lại qua ba ngày, trong sơn động đã không còn một chút độc vụ nào, ao độc cũng đã bị Huyết Linh Nhi phong ấn, không còn thấy có độc vụ khuếch tán ra. Nhiệm vụ lần này được hoàn thành vô cùng nhẹ nhàng, bằng với ba mươi ức thiên thạch tới tay, còn được đến tinh huyết Thái Cổ Thần Long, có thể nói vượt xa mong đợi. Nếu lấy được thêm một trăm ức thiên thạch từ chỗ Diên tiểu thư, vậy thì lời to.
Chương 4229 Hậu thủ
Đương nhiên trăm ức thiên thạch kia không dễ cầm, nếu Diên tiểu thư không đưa, chẳng lẽ Lục Ly còn có thể cường hành bắt ép Yểm tộc phải trả? Bởi thế một trăm ức kia vẫn là biến số chưa biết. Độc vụ không còn, chúng cường giả có thể tùy thời tiến vào, lúc này, trong lòng hắn lại có chút ngập ngừng bất định. Chuyện của hắn đã làm xong, có thể rời đi bất cứ lúc nào, không nhất thiết phải cùng theo chúng nhân tới cửa ải tiếp theo. Nhưng nếu hắn lui ra ngoài, đồng nghĩa với mất đi bảo hộ từ đám người Vũ Dương, không chừng sẽ bị Lộ công tử Diên tiểu thư sai khiến cường giả Ảnh tộc Tinh Linh tộc ám toán, có khả năng còn chưa rời khỏi Thái Hoang Giới liền đã bị giết. Chờ giây lát, độc vụ trong sơn động hoàn toàn tan biến sạch sẽ, phía ngoài tiếng kêu của Lộ công tử vang lên: - Độc vụ đã tán, sao còn chưa đi vào? Đám người Cô Tô cũng rất kinh nghi, song các nàng không nói gì mà chỉ đứng im đợi chỉ lệnh từ Lục Ly. Lúc này, Lục Ly mở mắt ra, Huyết Linh Nhi tiến vào trong thân thể, hắn đứng dậy bước ra phía ngoài, nói: - Độc vụ đã phá, các ngươi có thể tiến vào tầng tiếp theo. - Các ngươi? Vũ Dương nhướng mày hỏi: - Ngươi không theo chúng ta đi vào? - Đúng! Lục Ly gật đầu nói: - Ta sẽ chờ các ngươi ở đây, thực lực ta không được, đi tiếp cũng chẳng giúp được gì, ngược lại còn liên lụy đến các ngươi! - Không được! Có tiếng quát khẽ vang lên, Diên tiểu thư đi ra từ trong không gian thần khí, mắt lạnh nhìn Lục Ly nói: - Ngươi được thuê đến đây, há có thể bỏ dở nửa chừng? Tử Thần các ngươi làm việc thế đấy hả? - Ha ha! Lục Ly khẽ cười một tiếng, nói: - Thứ nhất, ta không phải người Tử Thần, thứ hai, ta và Tử Thần sớm có ước định, ta chỉ phụ trách phá giải độc vụ, giờ nhiệm vụ đã hoàn thành, tự nhiên có thể chọn cùng theo các ngươi hay không. - Ách... Diên tiểu thư hơi ngớ, đảo mắt nhìn sang Cô Tô, kẻ sau khẽ gật đầu nói: - Đúng là có ước định này, Lục công tử chỉ được mời đến để phá giải độc vụ. Tròng mắt Diên tiểu thư khẽ đảo, nói: - Vạn nhất tiếp sau còn có độc vụ thì sao? Hắn tới đây là để phá giải độc vụ, lại không nói chỉ phá giải độc vụ ở cửa này, đúng không nào? Lời này của Diên tiểu thư bằng với cưỡng từ đoạt lý, là ngụy biện, song cũng không sai. Lục Ly nhướng mày, nhìn sang Diên tiểu thư nói: - Diên tiểu thư, ngươi nhất định phải muốn ta đi cùng, có phải là không nỡ rời bỏ ta? Trong mắt Diên tiểu thư lại hiếm thấy lộ ra ý cười, thậm chí còn có một tia vũ mị, nói: - Đúng thế, Lục công tử, Diên Mạc muốn ngươi bồi cùng chúng ta, ngươi đi cùng được không? - Ách... Đám công tử tại trường tròn mắt há mồm, nhất là người Ảnh tộc và Tinh Linh tộc, bọn hắn đều từng nghe nói qua, vị tiểu thư này chưa từng có sắc mặt hòa ái với bất kỳ nam tử nào, không ngờ giờ lại cười với Lục Ly? Còn có vẻ làm nũng nữa? Đây còn là Diên tiểu thư ư? - Ngươi muốn ta bồi cùng ngươi? Lục Ly cười tủm tỉm hỏi lại, nhưng nháy mắt sau đó lại bất ngờ trở mặt, đáp nói: - Không đi! - Ngươi... Ý cười trên mặt Diên tiểu thư cứng lại, mắt trợn tròn, lạnh giọng nói: - Nếu ngươi không theo tới cửa ải tiếp sao, vậy đừng hòng lấy được trăm ức kia, ngươi thế này là trái với ước định! - Không đưa? Khóe miệng Lục Ly nhếch lên ý cười chế nhạo, hỏi: - Ngươi xác định không đưa? Ha ha, có chút chuyện ta kiến nghị ngươi tốt nhất nên suy nghĩ kỹ rồi hẵng đưa ra quyết định! Diên tiểu thư thoáng biến sắc, không tiếp tục tranh chấp, mà cười lạnh nói: - Ngươi có đi hay không, không đi, chính mình cân nhắc hậu quả. Diên tiểu thư không muốn cứ vậy thả Lục Ly rời đi, vạn nhất sau khi ra hỏi đây hắn ăn nói lung tung thì sao? Đến lúc đó danh dự nàng liền hủy, vậy nên trước khi nàng nghĩ ra cách xử lý, Lục Ly tuyệt đối không được đi. Lời này rõ ràng là có ý uy hiếp, trong lòng Lục Ly lại không mấy sợ sệt. Huyết tộc đã bị diệt, bởi thế rất khó có võ giả nào truy tung được hắn, chỉ cần không phải là cường giả tiệm cận đại viên mãn, bằng vào Thần Dịch Thuật và Thần Ẩn Thuật hoàn toàn có thể tiềm phục mà không bị phát hiện. Yểm tộc không khả năng triệu tập cường giả tiệm cận đại viên mãn trong tộc đến đuổi giết hắn được. Lúc này Vũ Dương đột nhiên truyền âm nói: - Lục tiểu huynh đệ, hay là ngươi cứ cùng theo chúng ta. Ngươi yên tâm, chỉ cần chúng ta không chết sạch, liền sẽ không ai động được tới ngươi. Tử Thần chúng ta coi trọng nhất chính là chữ tín, muốn động tới ngươi kia nhất định phải bước qua xác chúng ta, làm vậy cũng tức là đối địch với Tử Thần. Vũ Dương là con cháu một cự đầu Tử Thần, thân là truyền nhân của Tử Thần, bọn hắn đều có kiêu ngạo của riêng mình, mặc dù Tử Thần chỉ là một tổ chức sát thủ, nhưng ở Thiên Loạn Tinh Vực, không một thế lực nào dám xem nhẹ Tử Thần cả. Dù là Yểm tộc cũng không dám tùy tiện khai chiến với Tử Thần, bởi vì khai chiến với Tử Thần, đồng nghĩa với khai chiến với vô số lão ma đứng sau đó. Điểm quan trọng nhất, Tử Thần không có cứ điểm cố định, dù Yểm tộc muốn diệt Tử Thần cũng không thể một hơi diệt đi đại bộ phận cường giả Tử Thần. Mà một khi đối địch với Tử Thần, tuyệt đối sẽ bị vô số sát thủ và lão ma Tử Thần ám toán, Yểm tộc tất tổn thất thảm trọng, đại giá này ngay cả Yểm tộc đều khó mà gánh nổi. Bởi thế chỉ cần Tử Thần không làm ra chuyện gì quá đáng, các đại tộc ở Thiên Loạn Tinh Vực sẽ không chủ động đi tìm Tử Thần gây chuyện. Phía ngược lại, Tử Thần có rất nhiều quy củ, sát thủ trong tổ chức đều chấp hành nghiêm ngặt, chưa từng làm loạn, đây cũng là một trong những nguyên nhân giúp Tử Thần có thể tồn tại nhiều năm mà vẫn một mực cường đại. Lục Ly thoáng ngập ngừng, loại thiên kim tiểu thư như Diên tiểu thư một khi mà nổi điên lên, chuyện gì cũng đều có thể làm ra được. Yểm tộc có thể sẽ không làm loạn, nhưng Diên tiểu thư bằng vào sức ảnh hưởng của mình, hoàn toàn có thể điều động một ít nguyên lão Ảnh tộc và Tinh Linh tộc ra tay với hắn.
Chương 4230 Lực trường thần bí
Bởi thế giờ hắn rời đi, nguy hiểm vẫn sẽ tương đối cao, dù hắn rời khỏi Thái Hoang Giới thì cũng chưa hẳn tuyệt đối an toàn, tạm thời hắn cũng không biết đi đâu. - Được rồi! Lục Ly nghĩ nghĩ, sau cùng quyết định tiếp tục đi theo bọn Vũ Dương, như thế vạn nhất gặp phải nguy hiểm cũng có người ngăn giúp, đội ngũ không cách nào tiến về phía trước, tự nhiên sẽ phải triệt thoái. Chỉ cần sát thủ Tử Thần không chết sạch, vậy có cho Ảnh tộc và Tinh Linh tộc mười cái lá gan đoán chừng cũng không dám động tới hắn. - Đi thôi! Lục Ly phất phất tay, Diên tiểu thư lập tức giống như gà chọi thắng trận nghênh ngang đi tới, nhìn theo bờ mông ngoe nguẩy của Diên tiểu thư, Lục Ly không khỏi có chút hối hận, sớm biết thế đã sờ thêm mấy cái... Rất nhanh, nguyên một đám võ giả đi qua sơn động, bằng với vượt qua tầng thứ tám, tiến vào tầng thứ chín. Lục Ly ngấm ngầm thả ra Huyết Linh Nhi, dặn dò nói: - Huyết Linh Nhi, ngươi đi triệt tiêu Thần Văn pháp trận kia, để độc vụ tiếp tục lan tràn. Diên tiểu thư có địch ý với hắn, nhiều khả năng sẽ động thủ, hắn không thể không phòng. Hắn phá hỏng đường lui, không có hắn phá giải độc vụ, bọn Diên tiểu thư liền sẽ bị nhốt chết ở chỗ này, đừng hòng một ai thoát ra được. … Tầng thứ chín cũng là sơn động, nhưng lại là huyệt động liên miên không dứt, trong động không phải không có vật gì, ngược lại còn khắp nơi tràn đầy sát cơ, ở đây có một loại hung thú thể tích rất nhỏ, lại hung hãn dị thường. Tinh Kim Thử! Đây là một loại hung thú viễn cổ, lại vẫn chưa diệt tuyệt, ở trong rất nhiều hiểm địa đều có thể thấy được. Nhất là tồn tại rất nhiều trong quáng sơn, hơn nữa không chỉ đơn lẻ mà sống thành từng đám. Loại hung thú này toàn thân cứng như sắt, da lông như cương châm, thường niên thôn phệ kim loại tinh quáng, răng miệng vô cùng sắc bén, sức phòng ngự kinh người. Nếu chỉ là một đám cấp Đế, đối mặt với bọn Tinh Kim Thử, vậy thì chỉ có nước chờ chết, cũng may chiến lực đám người Cô Tô Diên tiểu thư Vũ Dương đều không sai. Rầm rầm rầm! Diên tiểu thư và mấy người Vũ Dương đi trước mở đường, đám cấp Đế được bảo hộ ở giữa, phía sau cũng có Thánh Hoàng đoạn hậu. Khắp nơi trong đây đều là huyệt động nối thông bốn phương tám hướng, thỉnh thoảng lại có Tinh Kim Thử bò ra công kích. Tốc độ Tinh Kim Thử cực nhanh, hơn nữa có thể tiềm phục trong tảng đá, một khi chúng bất động thì không khác gì tảng đá bình thường. Vừa động, chỉ một giây sau liền đã đến trước mặt, nếu không có chiến giáp siêu cấp cực phẩm, thân thể nhiều khả năng sẽ bị gặm cắn tan tành trong nháy mắt. Khả năng phòng ngự của Tinh Kim Thử này cũng vô cùng biến thái, Lục Ly từng phóng thích công kích qua, nhưng hắn vung Trật Tự Thần Liên quét tới, Tinh Kim Thử lại chỉ bị nện bay chứ không chịu bất cứ thương tổn nào. Lục Ly còn thử phóng thích công kích linh hồn, đáng tiếc cũng không hiệu quả, tựa hồ Tinh Kim Thử chỉ là khôi lỗi không có linh hồn. Rầm rầm rầm! Đám Thánh Hoàng ra tay, bọn Lục Ly không cần động thủ, cứ việc đi theo là được. Chiến lực bọn Diên tiểu thư rất hung hãn, mỗi lần công kích lại có một con Tinh Kim Thử bị oanh thành phấn vụn. Trường kiếm trong tay Diên tiểu thư rõ ràng là Thánh Binh đỉnh cấp, uy lực kinh người, bổ lên Tinh Kim Thử hệt như bổ trúng đậu hũ, trực tiếp đánh chết. Kỳ thực Lục Ly có thể lấy ra Ung Hoàng Kích, đoán chừng với độ sắc bén của Ung Hoàng Kích thì cũng có thể chém giết Tinh Kim Thử, song Lục Ly không việc gì phải lộ chuyện mình có một thanh Thánh Binh đỉnh cấp. Phía Tử Thần có ba mươi Thánh Hoàng, Vũ Dương còn cố ý để một tên Thánh Hoàng đi bên cạnh bảo hộ Lục Ly, không phải sợ Tinh Kim Thử đánh chết hắn, mà là sợ bọn Diên tiểu thư Lộ công tử ngấm ngầm ám toán. Rầm rầm rầm! Chúng nhân khoái tốc đi tới, quanh bốn phương tám hướng không ngừng vang lên tiếng xé gió, từng con Tinh Kim Thử bay đến, sau đó liền bị đánh giết nhẹ nhàng. Lục Ly nhìn đám Tinh Kim Thử kia, ánh mắt không giấu được vẻ mê mang, Tinh Kim Thử này khiến hắn nhớ tới một con linh thú từng thân như huynh đệ, chính là Tiểu Bạch. Hình thể Tiểu Bạch cũng tương tự Tinh Kim Thử, khả năng phòng ngự cũng rất khủng bố, răng miệng cực kỳ sắc bén, Lục Ly còn nhớ rõ ràng cảnh năm đó Tiểu Bạch từng gặm sạch huyết nhục phần đùi một tên địch nhân chỉ trong nháy mắt. - Tiểu Bạch, ngươi còn sống không? Nếu còn sống, giờ này ngươi đang ở đâu? Lục Ly thì thào, Tiểu Bạch đã mất tích nhiều năm, đến sau hắn từng nhờ rất nhiều người đi tìm, nhưng một mực không thấy được Tiểu Bạch. Chuyện này khiến hắn đau đớn rất nhiều năm, giờ nhìn thấy Tinh Kim Thử liền không khỏi nhớ tới Tiểu Bạch. - Tiểu Bạch chắc chắn sẽ không chết! Lục Ly âm thầm siết chặt nắm tay, thầm nhủ nếu lần này có thể bình an về lại Trung Vương Giới, hắn nhất định phải đi Nhị trọng thiên, về lại Thần giới tìm xem, nhất định phải tìm cho được Tiểu Bạch. Hiện tại đối với hắn mà nói, chiến lực Tiểu Bạch đã không tính là gì, càng không thể trợ giúp được hắn. Nhưng ở trong mắt Lục Ly, Tiểu Bạch không phải linh sủng mà càng giống như đệ đệ bồi cùng hắn trưởng thành. - A... sao chúng ta lại quay về! Phía tiền phương vang lên tiếng kinh hô của Diên tiểu thư, kéo tâm tư Lục Ly về lại với thực tại. Hắn ngước mắt nhìn lên, phát hiện quả nhiên đã về lại trong một huyệt động từng tới qua, nơi đây còn có thi thể Tinh Kim Thử bị giết khi trước. - Mê trận! Trong đầu tất cả võ giả tại trường bất giác hiện lên hai từ này, ở đây có nhiều huyệt động như thế, bốn phương tám hướng thông suốt với nhau, rõ ràng các nàng chỉ tiến về một hướng, giờ lại quay về chỗ cũ, vậy chỉ có thể giải thích, nơi này có mê trận cường đại, bọn hắn bị nhốt ở trong này. - Cừu Phong! Vũ Dương quay đầu nhìn về phía một tên võ giả cấp Đế, nói: - Nhanh chóng phá trận, nơi này không thể ở lâu, ta cảm giác được có gì đó không đúng, chúng ta nhất định phải khoái tốc phá trận, chậm tất sinh biến. Lần này Tử Thần phái tới năm mươi tên võ giả, trong đó có ba mươi võ giả là Thánh Hoàng, hai mươi võ giả còn lại, bao gồm cả Lục Ly đều là cấp Đế.