- Cơ hội đến rồi! Nhưng phải như thế mới nắm giữ được? Có chút khó khăn, bởi vì Lục Ly muốn đào tẩu, vậy trước hết phải thoát khỏi Trấn Ma Liên. Nếu không thể giãy khỏi, hắn không đi đâu được. Hư Không Trùng và Cổ Vương đã thử rồi, không thể cắn được Trấn Ma Liên. Thiết liên này không chỉ chắc chắn, quan trọng là có thần văn cường đại. Cho nên, Trấn Ma Liên này, võ giả Tứ Kiếp bình thường không thể phá vỡ. Thần lực Lục Ly bị phong ấn, trong cơ thể không còn chút khí lực, muốn dùng thủ đoạn giãy khỏi, càng ít khả năng. Cũng may Lục Ly đã tự vấn rất nhiều trong thời gian này, hắn đã sớm có kế hoạch. - Huyết Linh Nhi, động thủ đi! Lục Ly truyền âm, xúc tua của Huyết Linh lập tức dò xét, đâm lên Trấn Ma Liên. Trấn Ma Liên này chắc chắn như thế, Hư Không Trùng cũng không gặm được, không phải bởi vì chất liệu mà bởi vì có thần văn. Chỉ cần phá vỡ thần văn, Lục Ly tin rằng Hư Không Trùng và Cổ Vương khẳng định có thể cắn đứt Trấn Ma Liên. Lúc trước Lục Ly trộm để Huyết Linh Nhi tra xét Trấn Ma Liên, nhưng hắn không để Huyết Linh Nhi động thủ, bởi vì bọn người Ưng Kì đi vào trong Thần Hành Thuyền, Huyết Linh Nhi một khi gặp thần văn của Trấn Ma Liên, rất có thể bị nhận ra. Đến lúc đó, không nói Huyết Linh Nhi, bảo vật trên người hắn đều không thể giữ lại. Ba người Ưng Kì đang huyết chiến bên ngoài, Lục Ly tự nhiên để Huyết Linh Nhi xuất động. Huyết Linh Nhi đã nghiên cứu Trấn Ma Liên từ sớm, sau khi đâm vào Trấn Ma Liên, chỉ một lát liền truyền âm: - Chủ nhân, cho ta thời gian ba nén hương, thần văn này ta có thể giúp ngươi phá vỡ. - Ba nén hương? Tăng nhanh tốc độ! Lục Ly có hơi gấp, chiến đấu bên ngoài ai biết sẽ kéo dài bao lâu? Giao chiến giữa cường giả, nếu thực lực kém xa, có thể lập tức phân sinh tử. Đương nhiên, nếu thực lực không khác biệt lắm, có thể đả thương mấy ngày mấy đêm. Rầm rầm rầm! Chiến đấu bên ngoài phi thường kịch liệt, Thần Hành Thuyền còn thường bị dư âm công kích đánh trúng. Nhưng mọi người khai chiến trên trời cao, khoảng cách hơi xa với bên này, nếu không Thần Hành Thuyền đã sớm bị nổ nát. Chiến đấu này rất có ý nghĩa, vốn là hai cường giả đấu với hai cường giả. Ưng Kì mang theo ba người tiến lên, bởi vì ba người Ưng Kì quá mức cường đại, hai đội người đối diện ngược lại liên thủ với nhau, cùng công kích ba người Ưng Kì. Bốn người kia hẳn đều là lão ma đầu La Sát Hải, kinh nghiệm chiến đấu phi thường cường đại, thỉnh thoảng liên hợp công kích ba người Ưng Kì, ngẫu nhiên còn hạ độc thủ hại địch nhân. Chiến đấu này đánh đến quên cả trời đất. Ba người kiềm chế lẫn nhau, đánh khó phân thắng bại. Sở dĩ không lập tức phân ra sinh tử, có một nguyên nhân rất trọng yếu. Ba người Ưng Kì không hề sử dụng ánh sáng hỗn độn, nếu không giờ đây, khẳng định sẽ có người chết. Ánh sáng hỗn độn rất khủng bố. Người bình thường tuyệt đối không ngăn được, sau khi vận dụng ánh sáng hỗn độn, Hồn Thiên Huyết Ưng sẽ có thời gian suy yếu ngắn ngủi. Ưng Kì sợ sau khi phóng thích, sẽ bị ba người còn lại thừa cơ chém giết. Ba phương đều muốn xử lý hai phương còn lại, nhưng trong thời gian ngắn hẳn không làm được, đề phòng lẫn nhau, kiềm chế lẫn nhau, muốn chấm dứt chiến đấu trong thời gian ngắn thật hơi khó khăn. Chuyện này tạo cơ hội cho Lục Ly. Sau ba nén hương, hào quang Trấn Ma Đảo lóng lánh, Huyết Linh Nhi truyền âm: - Chủ nhân, thần văn bên trong đã bị khai phá, chuyện kế tiếp phải xem ngươi! Huyết Linh Nhi thu xúc tua trở về, sau đó, nó lại đâm xúc tua lên Thần Hành Thuyền. Lục Ly không để ý đến Huyết Linh Nhi mà hạ lệnh với Hư Không Trùng. Vô số Hư Không Trùng bay ra, sau khi tiến vào Trấn Ma Liên, bắt đầu gặm cắn. - Tốt lắm! Thần niệm Lục Ly đảo qua, phát hiện Hư Không Trùng có thể cắn được Trấn Ma Liên. Tuy cắn rất chậm, nhưng nhiều Hư Không Trùng như vậy, phỏng chừng nhiều nhất một canh giờ thì có thể cắn đứt. Vù vù! Thần văn Trấn Ma Liên bị phá vỡ, Lục Ly không cần chịu đựng thống khổ không thuộc về mình nữa. Hắn thở dài một hơi, bắt buộc bản thân tỉnh táo lại. Hắn có cơ hội đào tẩu, vậy không có nghĩa là hắn tuyệt đối an toàn. Bởi vì trong cơ thể hắn có một luồng năng lượng, phong ấn thần lực của hắn, còn khiến thân thể hắn vô cùng suy yếu, tay cũng không nâng lên nổi. Cũng may hắn có Long Dực, có thể lợi dụng Long Dực đào tẩu. Vấn đề là, hắn muốn đào tẩu, vậy phải đi La Sát Hải! Chỉ có nơi hỗn loạn mới có thể giúp hắn thừa dịp ẩn núp. Nếu đào tẩu ra ngoài vòng vây, sớm hay muộn gì cũng bị đám người Ưng Kì bắt lấy. La Sát Hải hỗn loạn như vậy, hiện tại hắn lại không có chiến lực gì, chỉ có Hư Không Trùng và Cổ Vương, năng lực còn lại gần như không thể vận dụng. Một khi gặp địch nhân, hắn vẫn trốn không khỏi cái chết. - Mặc kệ đi, trước trốn vào La Sát Hải rồi nói sau. Sinh tử có mệnh, phú quý ở trời! Lục Ly bình phục lại tâm tình, đợi một lát, Trấn Ma Liên bị đứt, hắn rốt cục khôi phục tự do. Hắn lập tức phóng ra Long Dực, thân thể bay lên. - Huyết Linh Nhi, đi! Huyết Linh Nhi chui vào trong Thần Hành Thuyền, Lục Ly tự nhiên không thể bỏ rơi nó. Hiện tại Huyết Linh Nhi đối với hắn phi thường trọng yếu, nó đã thật lợi hại ở phương diện nghiên cứu thần văn, thời điểm mấu chốt có thể cứu mạng. - Chủ nhân, từ từ đã! Huyết Linh Nhi truyền âm đến, Lục Ly hơi kinh ngạc, địch nhân có thể tùy thời trở về, Huyết Linh Nhi đang làm gì? Hắn hỏi một câu, Huyết Linh Nhi giải thích: - Chủ nhân, ta đang phá giải thần văn của Thần Hành Thuyền. Cho ta thêm chút thời gian, Thần Hành Thuyền này ta có thể khống chế. Hả? Vẻ mặt Lục Ly kinh ngạc, sau đó mừng rỡ. Thần Hành Thuyền này là chí bảo, tốc độ nhanh như vậy, lực phòng ngự còn dị thường chắc chắn, cơ hội hắn chạy thoát càng lớn hơn nữa. Thời gian dần trôi qua, Lục Ly cảm giác sống một ngày như một năm. Bởi vì chiến đấu bên ngoài càng ngày càng kịch liệt, giống như sắp đánh ra chân hỏa. Một khi tiến vào quyết chiến, đều sẽ phóng thích thần thông cực mạnh, đến lúc đó, sau khi phân ra thắng bại, hắn sẽ nguy hiểm. Ầm!
Chương 2937 Ẩn núp
Sau nửa canh giờ, phía trên trời cao, một thân ảnh bị đập mạnh xuống. Thần niệm Lục Ly quét tới, phát hiện lại là Ưng Phong. Ưng Phong lần này bị thương nặng, nửa thân mình bị đánh không còn, ngực bị khoét một động lớn, hơi thở phi thường yếu ớt, giống như tùy thời đều có thể chết đi. - Ưng Phong! Ưng Kì ở trên trời cao, nổi giận cực kỳ, sau đó hét rống lên: - Các ngươi đã muốn chết, ta sẽ thành toàn các ngươi. Nghe câu nói như thế, Lục Ly biết Ưng Kì sẽ vận dụng ánh sáng hỗn độn. Nội tâm hắn nhất thời gấp không chịu được, lập tức truyền âm nói: - Huyết Linh Nhi đã được chưa? Còn không được thì mau đi ra! Nếu chúng ta không đi thì phải xong đời! Huyết Linh Nhi không truyền âm trả lời, giống như không nghe thấy truyền âm của Lục Ly. Lục Ly sốt ruột đến nỗi sắp bùng cháy, nhưng chỉ đợi một lát, hắn liền thúc giục Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng, nếu tình huống không đúng, hắn chỉ có thể lập tức đào tẩu. Vù vù! Đột nhiên, một làn gió mát phất đến, Lục Ly phát hiện mình bị thần niệm phát hiện. Trên mặt lộ vẻ hoảng sợ, bởi vì thần niệm là Ưng Phong. Ưng Phong bị thương nặng, hẳn là muốn trở về Thần Hành Thuyền chữa thương. Ách? Ưng Phong trong lúc hấp hối cũng ngẩn ra, thần niệm hắn đảo qua, phát hiện Lục Ly đã giãy khỏi Trấn Ma Liên. Điều này khiến hắn rất kinh ngạc. - Xong rồi! Truyền âm của Huyết Linh Nhi đột nhiên vang lên, sau đó hào quang Thần Hành Thuyền chợt lóe, hóa thành một luồng lưu quang bay ra, lưu lại Ưng Phong trợn mắt há hốc mồm. Ầm! Thần Hành Thuyền vừa bay đi, Ưng Kì và một Hồn Thiên Huyết Ưng ở trời cao bị đập xuống, cùng lúc đó, còn có hai thi thể rơi xuống. Thần niệm Ưng Kì và Hồn Thiên Huyết Ưng Thần đảo qua, hai người cũng kinh ngạc không thôi. Bọn họ đánh chết hai lão ma, bản thân lại bị trọng thương. Vốn định cưỡi Thần Hành Thuyền đào tẩu, lại không ngờ… Thần Hành Thuyền bị Lục Ly khống chế bay đi! Ưng Phong bị thương nặng, điều này khiến Ưng Kì nổi giận, không thể không phóng thích ánh sáng hỗn độn! Khi hắn cùng Hồn Thiên Huyết Ưng khác phóng ra ánh sáng hỗn độn, thành công đánh chết hai người, nhưng bị hai người khác công kích, hai người đều bị thương nặng. Dựa theo tình huống này, bọn họ phải lập tức rời đi, cưỡi Thần Hành Thuyền là an toàn nhất. Tốc độ của Thần Hành Thuyền quá nhanh, chỉ cần thoát khỏi, ba người có thể đào tẩu. Thần Hành Thuyền đột nhiên bay đi? Còn bị một người hắn căn bản không thể tưởng nổi khống chế bay đi. Lục Ly bị hắn phong ấn thần lực, còn bị Trấn Ma Liên trói buộc, lại có thể trốn thoát? Quan trọng nhất là Thần Hành Thuyền bị Ưng Phong luyện hóa, Lục Ly có thể khống chế Thần Hành Thuyền bay đi? Điều này khiến đám người Ưng Kì không hiểu nổi, cũng buồn bực muốn hộc máu. Lục Ly đào tẩu không phải chuyện lớn, vấn đề là bọn họ hiện tại cần Thần Hành Thuyền đào tẩu. Nếu không hay, hôm nay bọn họ đều phải chết ở đây. - Đi! Thần Hành Thuyền đã bay đến La Sát Hải, đám người Ưng Kì cũng không dám đuổi theo. Bên kia giờ thật loạn, với trạng thái của ba người, dám đi La Sát Hải, hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Ưng Kì một tay bắt lấy Ưng Phong, chạy như điên về xa. Cùng lúc đó, trong mắt hắn lấp lánh hào quang, tùy thời chuẩn bị phóng thích ánh sáng hỗn độn. Nếu hai người khác dám hạ sát thủ với bọn họ, hắn liều chết cũng phải giết một người. Hai người phía sau đuổi giết một đường, nhưng không dám làm quá mức. Vừa rồi ánh sáng hỗn độn đã đánh chết hai người, điều này khiến bọn họ rất kiêng kị. Dù sao ba người Ưng kì đã bị trọng thương, bọn họ chỉ có thể đuổi giết chậm lại. Vù! Rất nhanh, năm người biến mất ở không trung phía xa. Phụ cận có hai ba người đang lén xem cuộc chiến, thẳng đến khi năm người đi rồi, hai ba người mới như trút được gánh nặng. Ba người lén lút bay lại đây, mang đi thi thể của hai cường giả. Mỗi người La Sát Hải đều kiệt ngạo bất tuân, to gan lớn mật. Đừng nói thi thể của cường giả, cho dù còn sống, chỉ cần bị thương nặng, nhóm người này đều dám ra tay… - Đáng tiếc! Một người cầm lên khối thi thể, bay đi, có chút tiếc nuối nhìn về phía La Sá Hải. Thần Hành Thuyền là trọng bảo đó, nếu có thể thu được Thần Hành Thuyền, vậy sẽ phát tài rồi. - Ha hả! Người này cười lạnh vài tiếng, tình huống của Lục Ly hắn cảm ứng rõ ràng. Hắn lại dám khống chế Thần Hành Thuyền đi La Sát Hải? Nơi đó khắp nơi đều là hỗn chiến, Lục Ly đi vào không khác gì đi vào chỗ chết. …… Lục Ly kỳ thật cũng phát hiện! Sau khi Thần Hành Thuyền đi được hai nén nhang, hắn cảm giác mình như đang tiến vào chỗ chết. Thời gian hai nén hương, Thần Hành Thuyền ít nhất bị công kích hơn mười lần. Tuy đều là tiểu võ giả công kích nhưng không cũng không chịu nổi nhiều người ở đây. Ai biết giây tiếp theo có thể gặp cường giả siêu cấp hay không? - Không thể tiếp tục bay đi, sớm hay muộn cũng gặp chuyện không may, Thần Hành Thuyền này rất bắt mắt! Đôi mắt Lục Ly chuyển động, hắn trước hết phải tìm nơi ẩn núp, không thể tiếp tục bay đi, nếu không hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Sau khi quyết tâm, thần niệm Lục Ly nhìn quét qua, tìm kiếm nơi ẩn núp. Hắn trước hết hóa giải năng lượng kỳ dị trong cơ thể mình, bằng không hắn không có chiến lực gì, không thể sinh tồn ở La Sát Hải. - Đảo nhỏ kia không tồi! Lại nửa nén hương, thần niệm Lục Ly tập trung vào một đảo nhỏ, đảo nhỏ kia rõ ràng vừa mới trải qua đại chiến. Nửa đảo nhỏ bị đánh bạo, phía trên đều là thi thể, gần hải vực cũng trôi nổi rất nhiều thi thể. Càng là nơi nguy hiểm, càng an toàn. Nơi này vừa mới trải qua đại chiến, đều là thi thể, cho dù có người đi ngang qua phụ cận, cũng sẽ không dừng lại. Ngẫu nhiên có người đến tìm kiếm tiền tài người chết, chỉ cần hắn ẩn núp thật tốt, sẽ không có người chú ý. Vù vù! Hắn phóng ra Long Dực, truyền âm nói với Huyết Linh Nhi: - Thần Hành Thuyền này có thể thu nhỏ lại không? - Có thể! Một luồng bạch quang hiện lên, Thần Hành Thuyền không ngừng thu nhỏ, biến thành kích cỡ bàn tay. Lục Ly lấy ra Thiên Tà Châu, thu vào. Huyết Linh Nhi bay ra, tiến vào trong cơ thể Lục Ly. Lục Ly khống chế Long Dực, bay về phía dưới.
Chương 2938 Ẩn núp
Tiểu đảo bị đánh nứt, trung gian có một cái khe, Lục Ly bay vào trong khe, đến đáy tiểu đảo. Hắn lấy ra chủy thủ, gian nan đào móc bên trong. Trong cơ thể hắn có một loại năng lượng kỳ dị, năng lượng này khiến hắn nâng tay cũng khó khăn, giờ đây, hắn phải huy động chủy thủ đào móc một sơn động. Chủy thủ là thần vật, chém sắt như chém bùn. Đất đá dưới đáy tiểu đảo không chắc chắn, chủy thủ có thể thoải mái phá vỡ. Vấn đề ở chỗ, Lục Ly nâng tay cũng khó khăn, đào móc một sơn động, đối với hắn hiện tại, cảm giác khó khăn như dời mộ tòa Thần Sơn. Một sơn động nho nhỏ, Lục Ly đào hơn nửa canh giờ, cả người rơi mồ hôi như mưa, cảm giác yếu ớt hơn nhiều. Hắn đi vào trong sơn động, thở mạnh từng hơi. Nghỉ ngơi một lát, hắn truyền âm nói: - Huyết Linh Nhi, dựa vào ngươi, giúp ta bố trí một đạo trường thần văn có thể ngăn cách hơi thở, ngàn vạn lần phải chú ý không được có thần văn dao động, không được bị người khác xuyên qua. Nếu ta bị phát hiện, hẳn phải chết không thể nghi ngờ. - Ta biết rồi! Huyết Linh Nhi vươn ra xúc tua, Lục Ly và nó là một thể, Lục Ly chết rồi, nó phải đổi một chủ nhân mới. Tuy nó không có cảm tình nhiều như nhân loại, nhưng ở chung với Lục Ly lâu như vậy, vẫn có cảm tình thật sâu, nó cũng không muốn Lục Ly chết đi. Huyết Linh Nhi bởi vì không có tình cảm nhân loại, lại có linh trí phi thường cao. Cho nên đối với ngoài nghiên cứu thần văn, nó không có chuyện khác để làm, cũng không có hứng thú làm chuyện khác. Thân mình có thiên phú về chuyện này, còn tiến hóa vài lần, cộng thêm tâm vô tạp niệm, ngày qua ngày tìm hiểu thần văn, nó ngày có tiến bộ, cuối cùng đạt đến thành tựu gì? Lục Ly cũng không thể tưởng tượng. Huyết Linh Nhi bố trí, Lục Ly như con giòi bò rạp trên mặt đất, thần niệm nhìn quét bốn phía. Nếu có người đi ngang qua, phát hiện hắn, hắn chỉ có thể cưỡi Thần Hành Thuyền tiếp tục đào tẩu. Vận khí của hắn không tồi, phụ cận mặc dù có người đi ngang, nhưng người chết ở tiểu đảo này quá nhiều, rất nhiều người cảm thấy xui xẻo, đều không đến gần, bay đi thật xa. Huyết Linh Nhi bố trí rất nhanh, chỉ nửa canh giờ đã bố trí xong. Đạo trường thần văn nó bố trí không khác nhiều với lúc đối chiến cùng Ưng Thần, hoàn toàn ngăn cách hơi thở bên trong, đồng thời bố trí một ảo trận. Nếu không có cường giả đến gần sẽ không phát hiện được nơi này cất chứa một người. Lục Ly phóng ra Long Dực, bay ra ngoài, cảm ứng thì phi thường vừa lòng. Hắn thúc giục Đại Đạo Chi Ngân ở gần đó mới có thể cảm ứng một tia thần văn dao động. Nếu là võ giả bình thường dùng thần niệm tra xét, khẳng định không thể phát hiện. Trừ phi là cường giả siêu cấp đạt đến Tứ Kiếp! Vấn đề là võ giả Tứ Kiếp không có việc gì lại tra xét một tiểu đảo toàn là người chết sao? Lục Ly bay vào, ngồi xếp bằng trên mặt đất, bắt đầu nghĩ biện pháp luyện hóa năng lượng trong cơ thể. Nếu những năng lượng này không được luyện hóa, chiến lực của hắn sẽ suy giảm lớn, tùy tiện mấy võ giả đều có thể giết chết hắn. Tình huống của đám người Ưng Kì hắn đã tra xét rồi, hẳn trong thời gian ngắn, khẳng định không thể tránh né đuổi giết. Nếu đám người Ưng Kì không chết, vậy khả năng đào tẩu sẽ rất lớn. Một khi thương thế đám người Ưng Kì khôi phục, sẽ có người đến truy tung hắn. Trên người hắn có Thần Hành Thuyền, ai biết đám người Ưng Kì có cảm ứng được không? Bảo vật như vậy không có khả năng vứt bỏ, cho nên Lục Ly phải mau chóng chữa trị thương thế, sau đó nghĩ biện pháp đào tẩu. Trong cơ thể Lục Ly từng có rất nhiều năng lượng kỳ dị, trong cơ thể hắn có Đại Đạo Chi Ngân, có thể hấp thu tất cả năng lượng kỳ dị vào trong, chuyển hóa thành năng lượng của chính mình. Lần này Lục Ly cũng chuẩn bị làm như vậy, muốn luyện hóa loại năng lượng này, hắn cũng chỉ có biện pháp này. Hắn ngồi xếp bằng, bắt đầu thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, cố gắng tụ tập năng lượng này lại. Nhưng! Loại năng lượng này của Ưng Kì thật tà dị, như là một con giòi chui vào bàn chân, núp ở mỗi ngóc ngách trên thân thể hắn. Năng lượng này hắn căn bản không thể điều động, giống như mọc rễ trong cơ thể hắn. Năm ngày! Lục Ly ngồi xếp bằng năm ngày, thúc giục Đại Đạo Chi Ngân năm ngày, kết quả không có thu hoạch gì. Năng lượng này, nếu năm ngày hắn điều động không được, tiếp tục một năm cũng vô dụng. Lục Ly trầm mặt, bắt đầu nghiên cứu năng lượng này, mặt khác nghĩ biện pháp tìm hiểu Đại Đạo Chi Ngân. Mấy ngày nay không ngừng có người đi ngang qua, cũng có người tìm kiếm tài sản người chết trên đảo, rất nhiều thi thể bị bới lên. Nhưng không ai phát hiện nơi này, võ giả cấp thấp căn bản cảm ứng không được thần văn bên dưới. Trên đảo đều là người chết, phụ cận này hẳn không ai vào được, nhưng phụ cận hỗn loạn như vậy, ai biết có xảy ra gì ngoài ý muốn không? Cho nên nội tâm Lục Ly khó tránh khỏi hơi lo lắng. Hắn quyết tâm tiếp tục tìm hiểu, hắn không tin loại năng lượng này không thể hóa giải, năng lượng gì cũng là năng lượng, dựa theo đạo lý đều có thể luyện hóa. Lục Ly tiếp tục thúc giục Đại Đạo Chi Ngân triệu tập năng lượng này, đồng thời trong đầu xuất hiện một vài đường tuyến. Đó là ba nghìn Đại Đạo Chi Ngân. Đại Đạo Chi Ngân hình thành một bức họa đồ trong đầu hắn. Trước kia hắn tìm hiểu từ cục bộ, giờ đây, hắn phải xem chỉnh thể. Đại Đạo Chi Ngân có quá nhiều đường, nhìn từ chỉnh thể, thoạt nhìn rất huyền diệu, có thể cảm giác được ý cảnh huyền diệu, lại không biết huyền diệu ở chỗ nào? Đây là một hình ảnh phi thường thông minh, mấy ngàn đường Đại Đạo Chi Ngân đan xen vào nhau, tạo thành một bức hoa phi thường to lớn, mênh mông. Cảm giác như tất cả “đạo” và “lý” đều ẩn chứa bên trong, nơi này có nơi căn nguyên nhất của thế giới, pháp trận và áo nghĩa căn nguyên nhất, cường đại nhất. Thần niệm Lục Ly an tĩnh, giống như lần đầu tiến vào bí cảnh hỗn độn, loại cảm giác này huyền diệu đến khó giải thích, tràn ngập cả linh hồn hắn. Hắn không tìm hiểu Đại Đạo Chi Ngân thật tỉ mỉ mà an tĩnh lại, hắn muốn theo đuổi loại cảm giác này, an tĩnh xem có hiểu được gì bên trong không.
Chương 2939 Đại môn thế giới mới
Càng an tĩnh, hắn càng cảm giác huyền diệu. Đại Đạo Chi Ngân giống như không đáy, càng vào sâu, vĩnh viễn không có đáy. Lục Ly cảm giác càng lúc càng sâu, hắn an tĩnh ước chừng nửa ngày, có loại hàm xúc không thể ra ngoài. Hắn cũng không vội vã ra ngoài, tiếp tục an tĩnh, dụng tâm tìm hiểu cảm giác huyền diệu này. Nhưng mà… Hai ngày qua đi, hắn hơi luống cuống, bởi vì hắn cảm giác càng lún càng sâu, ý thức không thể thoát ra. Ý thức hắn hãm sâu bên trong, giống như bị nhốt vào vũng bùn. - Làm sao bây giờ? Nội tâm Lục Ly hơi luống cuống, nếu ý thức bị nhốt ở đây cả đời, hắn sẽ biến thành người vô dụng. Cho dù không bị nhốt cả đời, bị nhốt mấy tháng mấy năm,… hắn khẳng định sẽ bị người phát hiện, đến lúc đó chết thế nào cũng không biết. - Vì sao lại như vậy? Lục Ly khó hiểu, Đại Đạo Chi Ngân này còn nhốt linh hồn của người sao? Hắn buộc mình tỉnh táo lại, linh hồn vào thế nào, hắn nghĩ biện pháp để linh hồn ra ngoài như thế ấy? Hắn chậm rãi thức tỉnh nội tâm, nghĩ biện pháp để ý thức trở lại linh hồn. Nhưng ý thức hắn càng lúc càng mơ hồ, giống như bốn phía đều là sương mù, hắn không tìm thấy đường ra. - Ừm, thật không được, chỉ có thể dựa vào Long Hồn! Lục Ly thật không đến mức hoàn toàn tuyệt vọng, hắn có thể khống chế Hư Không Trùng công kích linh hồn mình, như vậy Long Hồn sẽ hộ thể, bảo vệ linh hồn mình, hẳn có khả năng lớn đánh thức hắn tỉnh táo lại. - Không cần gấp, đợi năm ngày nữa! Lục Ly nghĩ nghĩ, quyết định tiếp tục thêm năm ngày. Sau năm ngày, nếu linh hồn vẫn còn chưa tỉnh táo lại, hắn cũng chỉ có thể ép Hư Không Trùng động thủ. Nếu đã quyết định, hắn sẽ không suy nghĩ nhiều nữa, để linh hồn hoàn toàn thả lỏng, ngao du trong thế giới xây dựng ở Đại Đạo Chi Ngân, tận tình cảm thụ huyền diệu và thần kì trong thế giới này. Bất tri bất giả, nửa tháng trôi qua! Lục Ly vốn định năm ngày sẽ để Hư Không Trùng công kích, ai ngờ nửa tháng cũng không có động tác gì, hắn như bị lạc, ý thức có hơi đần độn, vẫn còn an tĩnh. Loại trạng thái này phi thường nguy hiểm! Bởi vì phụ cận đảo nhỏ không ngừng có người đi ngang qua, gần đây càng thêm rối loạn, khắp nơi đều là người. Ai cũng không biết có thể nào có người cẩn thận lặn xuống nền đất, tìm được hắn không. Mặt khác, ý thức hắn có hơi mơ hồ, tiếp tục như vậy sẽ rất nguy hiểm. Nếu không thể thức tỉnh, có lẽ đời này sẽ bị nhốt vĩnh viễn, không thể ra ngoài. Thời gian tiếp tục trôi qua nửa tháng! Ý thức Lục Ly vẫn không có dấu hiệu thức tỉnh, Huyết Linh Nhi căn bản không biết hắn xuất hiện tình huống, chỉ dựa theo phân phó của hắn nhìn chằm chằm xung quanh, nếu có người đến gần thì đánh thức Lục Ly. Vấn đề là! Một khi có người đến gần, Huyết Linh Nhi đánh thức Lục Ly có ý nghĩa gì? Năng lượng trong cơ thể Lục Ly không thể luyện hóa, hắn vẫn như thư sinh không tấc sắt trong tay, ngay cả đao cũng nâng không nổi, hắn sao có thể đi chiến đấu? Lai mười tám ngày nữa! Đôi mắt Lục Ly đột nhiên mở ra, trong con ngươi đều là thần sắc vui mừng. Sau khi nhìn bốn phía, thần tình kích động, run môi nói: - Tìm hiểu được rồi, ta rốt cục tìm hiểu được bề ngoài Đại Đao Chi Ngân rồi! Thân thể Lục Ly cũng run rẩy, hắn cảm giác mở ra đại môn thế giới mới, tìm được đại đạo kim quang. - Đại Đạo Chi Ngân, chuẩn xác mà nói hẳn là Thiên Địa Chi Ngân, là trụ cột xây dựng cả thiên địa! Ba nghìn Đại Đạo Chi Ngân, xây dựng cả thế giới, chống đỡ cả thế giới, bao hàm tất cả áo nghĩa trong thế giới… - Bí cảnh hỗn độn, có phải còn có tiểu thế giới không hình thành? Có phải là hình thức ban đầu của đại thế giới? Vì vậy tiểu thế giới đang chậm rãi lớn lên, Đại Đạo Chi Ngân là khung xương thế giới này? Lục Ly thì thào, rất nhiều đạo lý hắn còn nghĩ không thông. Hắn chỉ tìm hiểu được bề ngoài, muốn tìm hiểu được Đại Đạo Chi Ngân chân chính thì còn con đường phi thường xa để đi. Nhưng tham ngộ được một chút như vậy cũng có ý nghĩa phi thường lớn với hắn. Bởi vì Đại Đạo Chi Ngân hắn nắm bắt sẽ càng tăng lên nhiều. - Trước luyện hóa năng lượng này rồi nói sau! Lục Ly thu hồi lại suy nghĩ, thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, lần này quả nhiên cường đại hơn nhiều. Vận chuyển Đại Đạo Chi Ngân, như là hắc động cường đại, bắt đầu hấp thu năng lượng kỳ trong cơ thể. - Được! Lục Ly cảm ứng, phát hiện tuy năng lượng này chỉ là một chút, nhưng đang thật sự hấp thu. Năng lượng này bị hút vào bụng, đang hội tụ bên kia, sau đó không ngừng vận chuyển vào trong huyệt đạo. - Không tồi, không tồi! Lục Ly cẩn thận cảm ứng, xác định năng lượng này tiến vào trong huyệt đạo, chuyển hóa thành năng lượng của mình, hắn nhất thời mừng rỡ. Theo thời gian tính toán, hẳng nhiều nhất nửa tháng, hắn có thể hấp thu xong tất cả năng lượng. Vù vù! Hắn thở dài, chiến lực của mình không thể áp chế, cơ hội sinh tồn của hắn ở La Sát Hải càng tăng lên nhiều. Không thể không nói vị trí Lục Ly lựa chọn rất không tệ, tiểu đảo này quá nhỏ, còn bị đánh nát, mặt trên đều là thi thể, tất cả thi thể đều bị bới tung, còn có thi thể đã bốc mùi. Cho nên nơi này căn bản không có người đến, cường giả khinh thường, muốn tìm kiếm tài sản người chết cũng không lại đây. Thi thể nơi này đã bị bới tung, cũng không có đồ vật nữa. Phụ cận thỉnh thoảng có người đi ngang qua, có đôi khi mấy chục chiến thuyền bay qua, nhưng không ai để ý một tiểu đảo toàn người chết. Lục Ly ngây ngốc ở đây thật an nhàn, năng lượng trên người hóa giải từng chút một, thân thể hắn đã có thể động đậy, thân thể nắm giữ lực lượng cường đại, loại cảm giác này phi thường tuyệt vời. Một người từng có lực lượng cường đại, đột nhiên mất đi lực lượng, ngay cả đao cũng không nhấc lên nổi, điều này khiến hắn rất không thích ứng, rất không thoải mái. Nắm giữ lực lượng cường đại, loại cảm giác này phi thường thích ý, cảm giác như có được cả thế giới. Nửa tháng sau, tất cả năng lượng trong cơ thể Lục Ly đều hóa giải, hắn cảm ứng, phát hiện thân thể tăng lên không ít. Còn đoạt được Thần Hành Thuyền, tuy gặp không ít tội, vẫn có thu hoạch lớn.
Chương 2940 Địa Ngục Phủ
Ít nhất, hắn bây giờ vẫn còn sống! Cả người hắn thoải mái, cũng không lập tức rời đi, mà tắm rửa một phen, ngã trên mặt đất, nằm ngủ một giấc ngon. Sau khi tỉnh lại hắn vẫn không rời đi mà trở nên trầm tư. Cũng không biết bọn Ưng Kì thế nào, có thể đuổi giết hắn hay không? Còn có Tần Chiến và Cam Lâm không có chút tin tức, có thể nào bị Nhị gia bắt rồi không? Nghĩ đến hắn ở thành nhỏ giả mạo thành đệ tử đại gia tộc siêu cấp, Nhị gia bị dọa đến mặt mũi trắng bệch. Xem ra cho dù bị bắt, Nhị gia cũng không dám giết bọn hắn, nhiều nhất nếm chút khổ sở, tiếp tục làm khổ sai. - Đường kế tiếp phải đi thế nào? Lục Ly hơi ưu sầu, La Sát Hải khẳng định không thích hợp tiếp tục ở. Nơi này vẫn hỗn loạn như vậy, chút thực lực ấy của hắn căn bản không thể lăn lộn bên trong, không cẩn thận sẽ bị giết. Không ngây ngốc ở La Sát Hải, đi ra ngoài lỡ như bị người của Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc truy sát thì sao? Hắn cướp đoạt Thần Hành Thuyền, đây là một kiện chí bảo. Tuy hắn không biết giá trị cụ thể là bao nhiêu thần thạch nhưng có thể bay nhanh như vậy, phòng ngự còn mạnh như vậy, hẳn là phi thường đáng giá… Vốn dựa theo kế hoạch của hắn, đến Tam Trọng Thiên nghĩ biện pháp đi Nghịch Long Cốc, trước tìm lão nhân Tu La, xem hắn có biện pháp nào không. Nếu không có thì đi tìm Duẫn Thanh Ti và Duẫn Nhược Lan. Hai tỷ muội này khẳng định có biện pháp dẫn hắn đi Nghịch Long Cốc. Hiện tại hắn đắc tội Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc, về sau xem ra khó bước đi nửa bước. Ở La Sát Hải còn tốt, một khi ra ngoài, phỏng chừng thật dễ dàng bị truy tung, cuối cùng bị đánh chết! - Đúng vậy! Là đánh chết, hắn tin tưởng Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc rất nhanh sẽ điều tra rõ ràng thân phận của hắn, một khi tra ra được hắn đến từ Nhị Trọng Thiên, phỏng chừng sẽ tìm được hắn sẽ trực tiếp giết chết, sẽ không cho hắn cơ hội nữa. Càng nghĩ, Lục Ly quyết định ngây ngốc ở La Sát Hải một thời gian, tìm thế lực gia nhập, có thể tìm hiểu một ít tin tức, càng hiểu biết cả Tam Trọng Thiên. Sau khi né tránh đầu sóng ngọn gió, hiện tại ra ngoài rất nguy hiểm, còn sống mới có hy vọng, nếu chết thì không còn cái gì nữa. Sau khi ra quyết định, hắn không còn nghĩ nhiều nữa, hắn ngồi tại chỗ xếp bằng tu luyện, sau khi tu luyện mãn cấp rồi nói sau. Hửm? Sau khi tu luyện ba ngày, đôi mắt hắn đột nhiên mở ra, hắn cảm ứng được bên cạnh có người, trên đảo đến đây một người, đang lén lút lục tung thi thể, phỏng chừng cũng là nhân vật nhỏ, muốn nhặt đồ. - Đúng lúc! Lục Ly cười nhạt, thân mình chợt lóe, xông ra ngoài từ dưới nền đất, đến bên cạnh người nọ. Người nọ che mũi, lật mấy thi thể lên, bên người đột nhiên xuất hiện một người, sợ tới mức mất hồn. - Quỷ à! Hắn quát to một tiếng, bỏ chạy, Lục Ly vươn tay bóp cổ người này, lạnh giọng nói: - Câm miệng, nếu không sẽ chết! Bộ dạng người nọ xấu xí, rõ ràng là hạng người gian xảo, dáng người thấp bé, thân thể gầy yếu, bị Lục Ly nắm cổ như nắm cổ gà. Ánh mắt hắn nhìn Lục Ly, cảm nhận nhiệt độ từ tay Lục Ly, ngược lại thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần không phải quỷ là được. Hắn vội vàng lộ ra tươi cười nịnh nọt, nói: - Đại nhân, đừng giết ta, chuyện gì cũng từ từ, chuyện gì cũng từ từ. Người này là một võ giả Tam Kiếp bình thường, Lục Ly giết hắn thoải mái như bóp chết một con kiến, cũng không sợ hắn có âm mưu quỷ kế gì. Thân mình hắn chợt lóe về sơn động, vứt người này sang một bên, nói: - Ta hỏi cái gì, ngươi đáp cái đó, đáp không tốt, hừ! - Yên tâm, yên tâm! Nam tử nhỏ gầy cúi đầu khom lưng, cười ra mặt. Lục Ly mặt ngoài chỉ là Nhị Kiếp Cảnh, nhưng tốc độ quá nhanh. Hơn nữa sát khí và uy lực áp chế trên người quá nồng đậm, hắn biết rõ Lục Ly giết hắn rất đơn giản, tự nhiên không dám xằng bậy. - Ngươi tên là gì? Có bản đồ của La Sát Hải không? Lục Ly hỏi, người nọ gần như không do dự, lập tức lấy ra bản đồ, ném lên mặt đất, chỉ vào một điểm, nói: - Đại nhân, ta tên là Hầu Tam, chúng ta đang ở đây. Lục Ly nhìn lướt qua, phát hiện bản đồ cũng rất tinh vi, phía trên có vô số đảo nhỏ. Có bốn đảo nhỏ lớn nhất, phụ cận còn có một đảo nhỏ phi thường lớn. Địa phương Hầu Tam chỉ, là nơi gần đảo nhỏ. Lục Ly hỏi: - Nói thử tình huống của La Sát Hải, có bao nhiêu thế lực lớn, có bao nhiêu cường giả, phải nói rõ! - Được! Hầu Tam thật thông minh, không có một câu vô nghĩa nào. Hắn nói: - La Sát Hải là nơi hỗn loạn nhất Tử Dương Đại Lục, bởi vì nơi này có rất nhiều bí cảnh, hư không toái địa, mê cảnh, di tích. Nơi này có rất nhiều lão ma tiềm tu không thể lăn lộn bên ngoài nữa. Chỉ cần trốn vào nơi này, cho dù là gia tộc siêu cấp, cũng không thể đuổi giết. - Thế lực lớn nhất La Sát Hải hiện tại có bốn thế lực, lần lượt chiếm bốn đảo nhỏ lớn nhất. Bốn thế lực lớn phân biệt là La Sát Cung, Địa Ngục Phủ, Thiên Đường Các, còn có đại gia tộc Mục gia. Đại đảo nhỏ gần chúng ta do Địa Ngục Phủ chiếm lấy… Hầu Tam rõ ràng đã ở đây rất nhiều năm, quen thuộc tình huống nơi này như lòng bàn tay. Nói một lát, Lục Ly cơ bản đã biết chút về tình huống La Sát Hải. Bốn đại thế lực chiếm nơi tốt nhất. Nhưng còn có vài lão ma lẻ loi một mình, không thích hợp lập bè kết phái, chỉ chiếm một vài đảo nhỏ tiềm tu. Cường giả La Sát Hải như mây, nhiều lão ma không thể tiếp tục lăn lôn bên ngoài đều tiến nơi này. Một vài lão bất tử muốn tìm kiếm đột phá cũng tiến vào nơi này. Nơi này thường xuyên xảy ra đại chiến, hỗn loạn không chịu nổi. - Gần đây La Sát Hải thật loạn, hai thế lực nào đang khai chiến? Lục Ly tò mò hỏi, hẳn là thế lực siêu cấp khai chiến. Nếu không không thể nào thanh thế lớn như vậy. - La Sát Cung và Địa Ngục Phủ! Hầu Tam giải thích: - Thần nữ của Địa Ngục Phủ băm thây thần tử của La Sát Cung. Cho nên người của La Sát Cung đại nộ, tấn công Địa Ngục Phủ, đánh hơn nửa năm rồi, nhưng gần đây đang ngưng chiến. Lục Ly hỏi: - Bên kia thắng rồi?