Mục lục
Long Đế Bất Diệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2031 Đã xông qua được
Chỉ cảm giác được một đạo lực lượng vô hình trấn áp xuống, Huyết Linh Nhi phát hiện Thần Thi hoàn toàn không thể di động. - Chủ nhân, lực khống chế của ngươi đối với không gian chi lực càng thêm lợi hại. Mặc dù không biết tình huống cụ thể, nhưng bản năng Huyết Linh Nhi cảm giác được Lục Ly tiến bộ rất lớn, Lục Ly nhếch miệng cười một tiếng gật đầu nói: - Đi, chúng ta thử một chút. Lục Ly đứng dậy đi về phía thâm uyên, trên đường hắn cảm ứng thoáng qua thần lực và nhục thân, lại cảm khái nơi này là một cái vô song bảo địa. Tu luyện ở đây quá nhanh, thần lực và nhục thân tăng lên rất mạnh. Hắn ở nơi này hơn bảy năm, lại cảm giác tiến bộ nhanh hơn so với bên ngoài trăm năm. Đến thâm uyên hạp cốc, Lục Ly vẫn không có tự mình mạo hiểm, mà lấy ra cây roi màu trắng, để Thần Thi tiến lên. Thần Thi nhanh chân đi về phía cầu treo, sau khi đi được mười mét đột nhiên thiên địa chi lực hạ xuống, vân yên nhanh chóng ngưng tụ thành từng thanh trường kiếm. - Trấn áp! Lục Ly vung tay lên, một đạo lực lượng vô hình phủ xuống, trấn áp toàn bộ không gian một dặm. Bỗng nhiên Thần Thi không cách nào di động, vân yên giữa không trung cũng không cách nào di động, những đoá vân yên ngưng tụ thành hình kiếm bất động ở giữa không trung, giống như không gian bị đông cứng. - Không tệ! Lục Ly khẽ vuốt cằm, bàn tay vung lên lần nữa không gian trấn áp biến mất, Lục Ly nhẹ nhàng kéo Thần Thi lại. Hắn truyền âm nói: - Được rồi, hiện tại ta đi ở phía trước, ngươi khống chế Thần Thi đi theo ta. - Chủ nhân cẩn thận chút. Huyết Linh Nhi truyền âm tới, Lục Ly tự tin cười một tiếng, hiện tại không gian chi lực hắn có thể khống chế quá mạnh, hắn có lòng tin trấn áp được tất cả vân yên và không gian ở bốn phía. Lục Ly nhanh chân đi về phía trước, vừa mới đi được mười mét, một cỗ lực lượng vô hình đã trấn áp xuống, trấn áp hắn và Thần Thi đều. Lục Ly không thèm để ý, thần lực trong thân thể vận chuyển một vòng theo quy luật kì lạ, tay hắn lại lập tức động, hắn tiện tay vung lên không gian chi lực bị phá giải. - Vù vù! Vân yên ở giữa không trung ngưng tụ thành trường kiếm bắt đầu bắn xuống, Lục Ly mạnh mẽ vung tay lên, vậy mà lần này không gian hơi nổi lên sóng gió. Một cỗ không gian chi lực mạnh hơn so với vừa rồi mười lần trấn áp tới, khiến vân yên và những trường kiếm kia đều đứng yên. - Đi! Lục Ly bắt lấy Thần Thi di động về phía trước, bản thân hắn không bị không gian chi lực ảnh hưởng, nhưng Thần Thi lại không thể di động. Cũng may khí lực hắn đủ lớn, nhẹ nhàng nhấc Thần Thi lên nhanh chân bước đi. Tốc độ Lục Ly không phải quá nhanh, mà đi từng bước một tiến về phía trước, vân yên phía xa giống như đàn sói bị kinh động, nhao nhao ngưng tụ thành kiếm bay vụt đến chỗ Lục Ly. Nhưng mỗi lần tới gần một dặm, Lục Ly vung tay lên, những trường kiếm kia lại bất động, bị Lục Ly khống chế không gian chi lực phản trấn áp. - Có lẽ bây giờ ta có thể điều động không gian chi lực trấn áp cả Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới rồi. Lục Ly âm thầm cảm khái, càng ngày bước chân càng vững vàng, chỉ nửa nén hương thời gian hắn đã vượt qua một nửa cầu treo. Vân yên phía trước cũng càng ngày càng nồng đậm, thế nhưng coi như nồng đậm hơn nữa, ngưng tụ nhiều trường kiếm hơn nữa, Lục Ly cũng có thể nhẹ nhàng trấn áp. Dường như bên người Lục Ly có một loại lực trường thần bí vô hình, bất kỳ vật gì tới gần hắn một dặm đều không động được, coi như gió cũng không thể thổi. - Cuối cùng là xông qua đoạn khó khăn nhất, chỉ cần qua đoạn này, coi như qua cửa. Lục Ly không có nửa điểm đắc chí, ánh mắt nhìn đoạn cuối cùng trên cầu treo, sương mù bên kia là màu nâu đỏ, nhìn qua rất là kinh khủng, phải xem hắn có thể trấn áp hay không. Lục Ly tiến lên từng bước một, tốc độ càng ngày càng chậm, rốt cục đã tới đoạn đường cuối cùng, vân yên bên kia bị tác động, hóa thành vô số trường kiếm màu nâu đỏ bay vụt tới. Đột nhiên Lục Ly vỗ tay, gầm thét: - Trấn áp! Không gian có chút sóng gió nổi lên, một cỗ lực lượng cuồng bạo trấn áp tới, tâm thần Lục Ly ở giữa không trung, nếu như không cách nào trấn áp, hắn sẽ phải bế quan, hơn nữa không biết phải bế quan bao lâu. - Tốt! Rất nhanh Lục Ly quát lớn, mặc dù những trường kiếm màu nâu đỏ kia không bị hoàn toàn trấn áp, nhưng tốc độ đại giảm. Hắn gần như không có chút do dự gì, bắt lấy thời cơ điên cuồng vận chuyển thần lực trong thân thể, tốc độ đạt tới trạng thái toàn thịnh, hóa thành một đạo lợi kiếm bắn đi. Năm trăm mét, ba trăm mét, một trăm mét, năm mươi mét! Lúc Lục Ly sắp xông qua cầu treo, đột nhiên không gian bốn phía chấn động kịch liệt, đột nhiên không gian chi lực của Lục Ly biến mất, tiếp theo trường kiếm màu nâu đỏ ở bốn phương tám hướng mãnh liệt phóng tới chỗ hắn và Thần Thi. - Chủ nhân, đi! Sau khi Huyết Linh Nhi phát hiện Thần Thi có thể động, liền không có chút do dự gì, vỗ một chưởng lên trên lưng Lục Ly, sau đó khống chế Thần Thi bay vụt lên, cản những thanh trường kiếm đang phóng tới kia lại. - Phanh phanh phanh phanh! Từng đạo thanh âm chói tai vang lên, đột nhiên Lục Ly quay đầu nhìn lướt qua, phát hiện Thần Thi bị đập bay ra.T niệm hắn quét tới, dò xét thấy rất nhiều lân phiến bên ngoài Thần Thi đã nứt ra, sắc mặt tràn đầy vẻ kinh sợ. Nếu như không phải vừa rồi Huyết Linh Nhi chủ động khống chế Thần Thi đi ngăn trở những trường kiếm kia, sợ là giờ phút này hắn đã bị trường kiếm xuyên thủng, còn may Huyết Linh Nhi phản ứng nhanh, vừa rồi hắn còn muốn vận dụng không gian chi lực trấn áp. Nếu như làm như vậy, khẳng định hắn sẽ chậm một bước, cuối cùng chết thảm ở trên cầu treo hoặc là dưới vực sâu. - Hô hô! Hắn thở ra từng ngụm từng ngụm, sau khi xác định cầu treo bên kia không có động tĩnh gì, hắn truyền âm qua hỏi: - Huyết Linh Nhi, Thần Thi không bị hủy chứ? - Có một ít tổn hại, một chút trận pháp bên trong bị chấn hỏng! Huyết Linh Nhi truyền âm nói: - Thế nhưng chủ nhân yên tâm, ta có thể chữa trị những trận pháp này, lân phiến bên ngoài thân cũng có thể chữa trị, chỉ là cần thời gian.
Chương 2032 Diệt ngươi cả nhà
- Không có việc gì, ngươi chậm rãi chữa trị đi, chúng ta đã qua rồi. Lục Ly như trút được gánh nặng, lực phòng ngự cường đại của Thần Thi tựa như một lá chắn mạnh mẽ, giúp hắn rất nhiều lần. Nếu như Thần Thi bị hủy diệt, hắn sẽ tổn thất một cái trợ giúp mạnh mẽ. - A! Lục Ly dò xét về phía trước, phát hiện phía trước cũng là một cái hẻm núi, thế nhưng hẻm núi phân làm hai đầu, thế mà xuất hiện hai con đường. - Chẳng lẽ... Nội tâm Lục Ly có chút kích động lên, hắn phất phất tay với Thần Thi, nhanh chân đi lên phía trước. Khi đến chỗ rẽ hắn tuỳ ý lựa chọn một con đường tiến lên, nhưng đi một lát hắn đã tới chỗ cuối cùng của hẻm núi. - Tế đàn! Hắn nhìn thấy phía cuối hẻm núi có một cái tế đàn cổ lão, dùng thần niệm liếc nhìn một phen, mặt mũi lập tức tràn đầy vui vẻ. Dùng hiểu biết của hắn đối với trận pháp, hắn quan sát một chút là có thể nhìn ra, tế đàn phía trước là một cái truyền tống trận, rất có thể là một cái truyền tống trận nối tiếp ra bên ngoài Quỷ Vương Điện. Lục Ly không có lập tức tiến vào cái truyền tống trận này, mà cẩn thận quan sát xung quanh mấy lần, hắn thối lui ra khỏi cái thông đạo này, đi vào một cái thông đạo khác. Không nằm ngoài dự liệu của Lục Ly, cuối lối đi bên kia là một cánh cửa. Cánh cửa này hẳn là thông đến cửa ải tiếp theo, Lục Ly để Thần Thi đi mở cửa lớn ra, kết quả cánh cửa không nhúc nhích tí nào. - Xem ra muốn đi tới cửa tiếp theo, phải nghĩ biện pháp phá vỡ cánh cửa này. Lục Ly hơi cảm khái một tiếng, không có một tia lưu luyến quay người rời đi, đi đến một cái thông đạo khác. Lục Ly không có chút hứng thú nào đối với chuyện phía sau cửa có cái gì, còn có mấy cửa có thể đi, đến điểm cuối cùng sẽ đạt được chí bảo gì của Quỷ Vương. Ba cửa ải trước đó đã suýt giết chết Lục Ly ba lần, dùng thực lực của hắn bây giờ đi cửa ải phía sau chính là chịu chết. Lục Ly lựa chọn ra ngoài, bởi vì hắn có thể tùy thời vào Quỷ Vương Điện, có thể tùy ý xông qua ba cửa ải phía trước ra ngoài, cho nên hắn không kịp chờ đợi nữa muốn đi ra xem một chút, nhìn xem phải chăng Đồ Thần Điện an toàn. Hắn đến bên ngoài tế đàn, nhưng không có vội vã mở tế đàn ra, mà để Huyết Linh Nhi thò xúc tu ra đâm vào trong tế đàn. Ngộ nhỡ Quỷ Vương bố trí cạm bẫy, ngộ nhỡ truyền tống trận này truyền tống đến âm tào địa phủ thì sao? Huyết Linh Nhi dò xét một lát rồi thu hồi xúc tu, truyền âm cho Lục Ly: - Chủ nhân, tất cả bình thường, cái này đúng là truyền tống trận. - Đi! Lục Ly không chần chờ, thân thể tiến vào trong tế đàn, đánh ra mấy đạo thần lực, tế đàn sáng lên quang mang vạn trượng, một đạo bạch quang hiện lên, Lục Ly và Thần Thi biến mất ở trong tế đàn. - Ông! Không gian Quỷ Vương Cốc hơi nổi lên sóng gió, tiếp theo thân ảnh Lục Ly và Thần Thi xuất hiện trong hư vô, làm toàn bộ thám báo ngồi chờ ở bên ngoài giật nảy mình. Sau khi Lục Ly ra ngoài, thần niệm dũng mãnh lao ra như thủy triều, phát hiện xung quanh chỉ là một chút thám báo, hắn như trút được gánh nặng. Không có để ý tới những thám báo này, hắn thu hồi Thần Thi sau đó thân thể bay ra bên ngoài cốc, dừng lại ở đây càng lâu tin tức hắn từ bên trong đi ra sẽ càng truyền bá rộng. - A! Thám báo những đại thế lực kia không biết Lục Ly tiến vào Quỷ Vương Điện, cho nên đều có chút nghi ngờ, không hiểu Lục Ly xuất hiện từ đâu. - A! Đúng lúc này, Lục Ly vừa tới miệng sơn cốc, thần niệm hắn mơ hồ dò xét ra thân ảnh một người có chút quen thuộc, nhưng lại không dám nhận loạn. Hắn không dám nhận loạn, người kia lại khẽ giật mình, sau đó mặt mũi tràn đầy vẻ mừng như điên chạy vội tới, quỳ một gối xuống trước mặt Lục Ly, nghẹn ngào nói: - Điện chủ, rốt cục ngài cũng ra! Cuối cùng Lục Ly cũng dám xác định, người này thật sự là võ giả Đồ Thần Điện, hắn hơi có chút ít ấn tượng. Hắn cảm giác được trong sơn cốc có thần niệm thò ra, khoát tay nói: - Ra ngoài lại nói! Lục Ly chạy như bay, vị thám báo trung niên vội vàng đuổi theo, cùng Lục Ly ra ngoài sơn cốc. Sau khi đi đến một tòa núi nhỏ, vị thám báo trung niên này quỳ xuống lần nữa cấp bách nói: - Điện chủ, ngài mau trở về xem một chút, Hi Nhi tiểu thư xảy ra chuyện rồi. - Cái gì? Giống như sấm sét kinh thiên nổ vang, thân thể Lục Ly rung động kịch liệt như Triệu Hỉ lúc trước, ánh mắt hắn lập tức trở nên lạnh lẽo như hàn băng, hắn hỏi: - Đã xảy ra chuyện gì nói mau! - Thuộc hạ cũng không quá rõ ràng, mấy năm này thuộc hạ một mực ngồi chờ ở đây, nửa tháng trước Hi Nhi tiểu thư tới bên này, thuộc hạ vừa mới chuẩn bị ra ngăn cản, thì Ngọc công tử của Bá Vương Phủ xuất hiện, về sau đám người Triệu trưởng lão đến đây, ta nghe bọn hắn nói sẽ triệu tập đại quân đi Tinh Thần Sơn. Vị thám báo trung niên nói ra toàn bộ tình huống mình biết cho Lục Ly nghe, Lục Ly càng nghe sắc mặt càng khó coi, thông thiên sát khí trên người dâng lên. Nghe xong một chữ cuối cùng thân thể Lục Ly đã bay về phía nam, chỉ để lại một câu: - Ngươi đừng chờ ở đây nữa, trở về Đồ Thần Điện đi. Nói cho người ở lại trấn thủ Côn Luân Sơn, ta đã trở về! - Vâng! Vị thám báo trung niên nặng nề gật đầu, không hiểu sao một câu ""Ta đã trở về"" của Lục Ly khiến hắn rất là an tâm, giống như có Lục Ly sẽ chẳng có vấn đề gì, sẽ không ai dám tìm Đồ Thần Điện gây phiền phức. - Hưu! Lục Ly chạy vội ra ngoài mấy trăm dặm, Linh Ẩn Chiến Giáp hiển hiện bên ngoài thân thể, tốc độ đạt tới trạng thái toàn thịnh. Hắn không có lấy Thần Thi ra, bởi vì hiện tại thần lực hắn vô cùng hùng hậu, nhục thân tăng lên không ít, tốc độ hắn không yếu hơn so với Thần Thi. Thật ra hắn có thể Phi Độ Hư Không, nhưng khoảng cách đến Tinh Thần Sơn không phải quá xa, Phi Độ Hư Không một cái sẽ vượt qua hơn một cái phủ vực, hắn sợ đến lúc đó khoảng cách đến Tinh Thần Sơn sẽ càng xa hơn. - Hi Nhi chịu đựng, nhiều nhất là một ngày nữa ta sẽ đuổi tới!
Chương 2033 Không mang họ Lục
Lục Ly lấy địa đồ ra nhìn thoáng qua, dùng tốc độ của hắn bây giờ hơn một ngày là có thể nhẹ nhàng đuổi tới. Thế nhưng nghĩ đến Trì Hi Nhi đã bị bắt đi hơn nửa tháng, nội tâm của hắn có chút trầm xuống, sợ là Trì Hi Nhi đã sớm bị làm bẩn. Nghĩ đến nha đầu động lòng người kia bị người lăng nhục, làm bẩn, trên người Lục Ly bắn ra lửa giận trùng thiên, hắn nghiến răng nghiến lợi gào thét: - Ngọc công tử đúng không? Tốt nhất ngươi nên cầu nguyện Hi Nhi không xảy ra việc gì, nếu không ta nhất định nghĩ biện pháp tiêu diệt cả nhà ngươi. Bên Tinh Thần Sơn vẫn chưa đánh nhau, Triệu Hỉ không có phản hồi tin tức gì, cho đám người Trần Nhạc một vạn cái lá gan cũng không dám tấn công núi. Ngược lại càng ngày có càng nhiều người hoảng sợ không chịu nổi, bởi vì Tinh Thần Phủ đã triệu tập quân đội giằng co với bọn hắn, mặc dù không có xuống núi, nhưng đã bày ra trận thế. Tinh Thần Phủ thay đổi thái độ, bắt nguồn từ việc phủ chủ Bá Vương Phủ truyền đến một câu, phủ chủ Bá Vương Phủ không đưa ra bất cứ mệnh lệnh gì, chỉ truyền đến một câu “ta biết rồi”. Chỉ vẻn vẹn mấy chữ, lại đại biểu rất nhiều hàm nghĩa. Phủ chủ Bá Vương Phủ, Ngọc Kình Thiên biểu thị hắn biết việc này, nhưng không có bất luận chỉ thị gì, điều này nói rõ hắn chấp nhận việc này. Nói cách khác chấp nhận hành vi ngông cuồng của Ngọc Linh Long, ngầm thừa nhận Ngọc Linh Long khiêu khích Bàn Vũ Thấm, mịt mờ biểu thị ở thời khắc mấu chốt hắn sẽ đứng ra nói chuyện. Ngọc Kình Thiên đã biểu thị hắn sẽ chống đỡ việc này, tự nhiên Mạnh Yên Vân không thể không làm ra một chút tư thái. Đương nhiên hắn vẫn không dám phái ra đại quân công kích, mà chờ Thường thúc tới, chờ phản ứng của Bàn Vương Phủ. Chỉ cần Thường thúc công kích quân sĩ Đồ Thần Điện, chỉ cần không ai trong Bàn Vương Phủ ra giúp Đồ Thần Điện, vậy sẽ đại biểu Bàn Vương Phủ không quản việc này, chuyện này sẽ dễ xử lý. Sau khi Ngọc Linh Long biết Ngọc Kình Thiên đưa tin tới, lòng tin lập tức tăng nhiều, không ngừng kêu gào bảo Tinh Thần Phủ dẫn quân xuống núi công kích. Hắn cũng không ngốc, nếu như Tinh Thần Phủ xuất thủ, chí ít về sau xảy ra chuyện hắn có thể tìm kẻ chết thay. Đáng tiếc Mạnh Yên Vân bất động như núi, coi như đắc tội Ngọc Linh Long cũng không quan trọng, hắn không làm vũ khí cho người sử dụng. Quan trọng nhất là trở thành vũ khí, hắn không có bất kỳ lợi ích gì. Lúc mặt trời lặn, đột nhiên một vị cường giả bí ẩn lên núi, cuối cùng Thường thúc cũng từ phía nam xa xôi chạy về. Tinh thần Ngọc Linh Long lập tức đại chấn, gọi Mạnh Yến Sơn đến, bảo hắn trời sáng cùng Thường thúc dẫn đội diệt Đồ Thần Điện. - Vâng, công tử! Thường thúc nhìn rất già, lưng đều đã cong lại, nhưng hắn không chần chờ đáp ứng. Đối với hắn mà nói mệnh lệnh của Ngọc Linh Long chính là thánh chỉ, lại nói không phải Ngọc Kình Thiên đưa tin tới đồng ý việc này sao. - Được! Mạnh Yến Sơn cũng cắn răng đồng ý, hắn âm thầm quyết định chủ ý, trời sáng để Thường thúc giết một trận trước, chỉ cần người Bàn Vương Phủ không đến, hắn sẽ dẫn đội đi giết theo, giết sạch toàn bộ người Đồ Thần Điện. Một cái thế lực trung phẩm nho nhỏ lại tập trung hoả lực ở dưới Tinh Thần Sơn, chuyện này khiến Mạnh Yến Sơn rất là tức giận, nếu như không làm chút gì, về sau uy nghiêm Tinh Thần Phủ ở đâu? Tờ mờ sáng ngày thứ hai, Tinh Thần Phủ bên này vô cùng bận rộn. Mạnh Yên Vân tự mình tọa trấn chỉ huy, Mạnh Yến Sơn điều binh khiển tướng, để mấy vị Đại Năng Thần Giới dẫn đội, lặng yên hành quân sang hai bên, chuẩn bị bao vây người Đồ Thần Điện lại. Tinh Thần Phủ muốn làm ra một chút tư thái cho Bá Vương Phủ xem, cho nên Mạnh Yên Vân suy tính một đêm, quyết định vây quanh người Đồ Thần Điện lại. Chỉ cần Thường thúc động thủ, người Bàn Vương Phủ không ra mặt can thiệp, vậy bọn hắn sẽ không có bất kỳ lo âu nào, trực tiếp khai chiến. Ngọc Linh Long dậy rất sớm, cả người tươi cười rạng rỡ, lấy ra một thanh trường kiếm màu bạc, chuẩn bị tự mình ra tay. Ngày trảm địch một vạn, đêm gối đầu lên đùi mỹ nhân, đây là lý tưởng nhân sinh trong lòng hắn. Hắn chuẩn bị thoải mái giết một trận, sau đó buổi tối cẩn thận hưởng thụ đại mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành Trì Hi Nhi. - Công tử, ngươi đừng nên xuất thủ, nhất định lão nô sẽ làm chuyện này thật tốt. Thường thúc chống một cái quải trượng, nhìn già đến mức không đi được nữa, mí mắt cũng rủ xuống, dáng vẻ nặng nề, giống như lúc nào cũng có thể xuống mồ. - Không sao. Ngọc công tử xua tay áo nói: - Đồ Thần Điện chỉ là một đám gà đất chó sành, có hai tên Đại Năng Thần Giớimà thôi, chỉ có Thánh Khí mới có thể gây tổn thương được Thiên Vương Giáp trên người ta, không phải Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới ai cũng không giết được ta. Thường thúc nghĩ đúng là như vậy, Đại Năng Thần Giới gần như không giết được Ngọc công tử, nếu như là Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới thì ai dám giết Ngọc công tử. Ngọc Kình Thiên nổi giận ai cũng không chịu nổi, Ngọc Kình Thiên là Chí Tôn Thần Giới. Mặt trời lên cao, Mạnh Yến Sơn trở về, hắn nhìn Ngọc công tử gật đầu nói: - Công tử, đã bố trí xong, tất cả đường đều bị phá hỏng, một người đều không thể trốn thoát. - Vậy còn chờ gì, giết! Trên mặt Ngọc công tử lộ ra một nụ cười gằn, đột nhiên trường kiếm ra khỏi vỏ, thanh kiếm này vô cùng sáng, rất có khí thế một kiếm quét ngang mười bốn châu. Trên người hắn dâng lên sát khí nồng đậm, chân hơi điểm một cái cả người như một con hung cầm từ trên Tinh Thần Sơn bay vụt xuống. - Hừ hừ! Đột nhiên mí mắt rủ xuống của Thường thúc dương lên, trong con ngươi có chút mờ kia lộ ra ánh sáng sắc bén, giống như trong nháy mắt Ngọc công tử xuất kiếm ra khỏi vỏ. Hắn nhẹ nhàng điểm quải trượng lên mặt đất một cái, phiến đá trên mặt đất chia năm xẻ bảy. Hắn nhàn nhạt quét nhìn hai người Mạnh Yên Vân, Mạnh Yến Sơn một chút, thân thể nhẹ nhàng bay đi, rất nhanh đuổi theo Ngọc công tử. - Lão Bát! Mạnh Yên Vân xem thường, chờ hai người vọt xuống hắn mới quát khẽ một tiếng. Mạnh Yến Sơn lấy ra một cái cự phủ, nặng nề vung tay lên nói: - Xuống núi, bày trận!
Chương 2034 Không mang họ Lục
Mạnh Yến Sơn không nói công kích chỉ nói bày trận, đã nói rõ chuẩn bị tọa sơn quan hổ đấu trước, hắn mang theo hơn vạn quân sĩ dũng mãnh lao xuống phía dưới giống như thủy triều. Hơn vạn người lao đi, khí thế kia quá mạnh, như thao thiên cự lãng bài sơn đảo hải mà tới. Xoạt xoạt xoạt! Tong mấy vạn võ giả Đồ Thần Điện có rất nhiều người sắc mặt thay đổi, nhìn hơn vạn người trên núi lao xuống, nhìn Ngọc công tử và Thường thúc như hai thanh lợi kiếm đâm thẳng đại quân, rất nhiều người răng cũng hơi run lên. Hai vị Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, bảy tám vị Đại Năng Thần Giới, hơn một vạn quân sĩ. Không tính hơn một vạn quân sĩ kia, chỉ dựa vào hai vị Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới và bảy tám vị Đại Năng Thần Giới đã có thể nhẹ nhàng hủy diệt tất cả đám người bọn hắn. - Haiz! Sắc mặt Trần Nhạc cũng không có quá nhiều thay đổi, hắn đứng ở dưới Bàn Vương Kỳ, ánh mắt khóa chặt Ngọc công tử, trong con ngươi toàn là sát ý. Nội tâm của hắn khẽ thở dài, tuyệt vọng, nếu như Bàn Vũ Thấm đồng ý giúp đỡ, hẳn là giờ phút này đã đến. Chỉ cần Bàn Vũ Thấm truyền một câu, Mạnh Yên Vân sẽ ngoan ngoãn trả lại Trì Hi Nhi. - Nuôi binh ngàn ngày, dụng binh một giờ! Điện chủ đối đãi chúng ta không tệ, giờ phút này Hi Nhi tiểu thư ở ngay bên trong Tinh Thần Sơn, nàng đang phải chịu vô tận cực khổ, coi như chúng ta liều chết chiến một trận, cũng phải cứu Hi Nhi tiểu thư ra, giết! Trần Nhạc dùng hết toàn lực gào thét, hắn nhấc Bàn Vương Kỳ lên bay đi trước tiên, bên trong bóng lưng toàn là quyết tuyệt chi ý. Vinh Chính cắn răng đi theo phía sau hắn, đồng thời tức giận nói: - Các huynh đệ, người chết chim hướng lên trời, vì Hi Nhi tiểu thư, vì điện chủ, liều mạng! - Liều mạng, giết! Hai ngàn tên võ giả kỳ cựu nhất Đồ Thần Điện rống giận đi theo, thật ra rất nhiều người đều biết Trì Hi Nhi xảy ra chuyện, Trần Nhạc hữu ý vô tình truyền ra, tự nhiên là vì muốn mọi người cùng chung mối thù. Trong đầu rất nhiều người hiện lên gương mặt tuyệt mỹ của Trì Hi Nhi, nhìn thấy đám người Trần Nhạc thẳng tiến không lùi, nhiệt huyết trong thân thể mọi người sôi trào, rống giận phóng đi theo. - Giết! Đại bộ phận võ giả Đồ Thần Điện bị lây truyền nhiệt huyết, cuồng bạo phóng đi theo, càng ngày có càng nhiều người đi theo hành động, chỉ có ba, bốn ngàn người là ánh mắt trốn tránh, thả chậm bước chân. - Sâu kiến! Ngọc công tử từ trên không trung bay vụt xuống cười nhạo một tiếng, người còn cách hơn mười dặm, trường kiếm trong tay hắn đã sáng lên, đột nhiên bổ một kiếm về phía trước. Một đạo kiếm mang như ngân hà rủ xuống, nhanh chóng chạy dọc theo mà đến, thoáng cái đã tới phía trước đại quân. - Phanh! Đại quân tựa như một cái bánh nướng bị đạo kiếm quang kinh thiên này đánh ra một cái lỗ hổng, mười mấy võ giả bị đánh chết tại chỗ, rất nhiều người bị kiếm khí nổ bay, tình cảnh hỗn loạn tưng bừng. - Chết đi! Thường thúc theo sát phía sau thả ra công kích, hắn quơ múa quải trượng trong tay, không có động tác quá hoa lệ, chỉ là đột nhiên vung về phía trước. - Xoẹt! Mấy trăm đạo hư ảnh quải trượng xuất hiện, tiếp theo hóa thành mấy trăm đầu cự long gào thét về phía đại quân mà đi. Một cỗ uy thế hủy thiên diệt địa trấn áp xuống, đám võ giả đang cuồng bạo lao tới choáng váng, rất nhiều người bị uy áp trấn áp đến mức không động được, chỉ có thể nhìn mấy trăm đầu cự long màu vàng đất gào thét mà xuống. - Hết rồi! Trần Nhạc tuyệt vọng nhìn cự long ở giữa không trung, vừa mới ngưng tụ ra một chút xíu sĩ khí, đã bị địch nhân dùng một chiêu làm vỡ vụn. Chênh lệch về cảnh giới quá lớn, thực lực cách biệt như trời với đất, đừng nói đằng sau có nhiều Đại Năng Thần Giới như vậy, chỉ cần một mình Thường thúc là đã có thể nhẹ nhàng quét ngang tất cả mọi người Đồ Thần Điện. - Rầm rầm rầm! Mấy trăm đầu cự long gào thét đánh xuống, võ giả Đồ Thần Điện lập tức chết đi từng mảng từng mảng, mỗi một đầu cự long đánh xuống đều dẫn phát nổ tung kịch liệt, lấ đi mấy chục nhân mạng, nổ tổn thương hơn trăm người. - Trốn! - Mau trốn, nếu còn không trốn chúng ta đều phải chết ở đây! - Vì sao giờ phút này điện chủ còn không xuất hiện? Chẳng lẽ điện chủ vứt bỏ chúng ta? ""..."" Quân sĩ chỉ còn lại một tia ý chí chiến đấu, Thường thúc công kích một vòng liền giết hai, ba ngàn người, còn có bốn năm ngàn người bị thương, như này còn đánh cái rắm à? Thường thúc công kích mấy vòng tất cả mọi người đều chết hết, chẳng ai muốn chết cả, tự nhiên sẽ sinh ra lòng thoái ý. Mạnh Yến Sơn nhìn thấy Ngọc công tử và Thường thúc xuất thủ, nhưng bốn phía không có bất kỳ động tĩnh gì, cũng không thu được tín hiệu có cường giả đến giúp, hắn hạ quyết tâm, vung tay lên hét lớn: - Giết, một người cũng không được buông tha! Mạnh Yến Sơn vừa ra lệnh, võ giả Tinh Thần Phủ ẩn núp ở bốn phía đều xuất động, võ giả ở khắp núi đồi xung phong mà đến, bao vây toàn bộ võ giả Đồ Thần Điện lại, bắt đầu đồ sát không thương tiếc. Không biết bởi vì Trần Nhạc cầm Bàn Vương Kỳ lên hay là duyên cớ gì, mà đám người Ngọc công tử và Thường thúc không công kích hắn. Hắn vọt tới phía trước nhất, giờ phút này địch nhân đã chém giết tới, nhưng hắn không có tâm tư phản kích. Hắn nhìn qua từng mảng từng mảng võ giả ngã xuống, mặt mũi tràn đầy bi thương, nội tâm của hắn gào thét: - Điện chủ, ngươi ở đâu? Ngươi còn chưa trở lại, hôm nay Đồ Thần Điện sẽ bị hủy diệt. - Ngọc Linh Long, Mạnh Yên Vân! Đúng vào lúc này, một tiếng gầm tức giận chấn động thiên địa từ phía tây bắc truyền đến. Bên trong thanh âm kia tràn ngập sát khí mãnh liệt khiến nội tâm toàn bộ võ giả Tinh Thần Phủ run lên, thanh âm tiếp tục vang lên: - Hôm nay không chém giết toàn bộ các ngươi, ta không họ Lục! - Điện chủ! Trần Nhạc và rất nhiều võ giả Đồ Thần Điện nghe thấy đạo thanh âm này thân thể liền chấn động, có loại xúc động lệ nóng doanh tròng, rốt cục thời khắc mấu chốt, Lục Ly cũng chạy đến. Lục Ly đi cả ngày lẫn đêm nhanh chóng đuổi tới, nhưng vẫn đến chậm một bước, quân đội và thám báo bên ngoài căn bản không ngăn được hắn, thân thể hắn bay vào bên trong chiến trường như một cơn gió.
Chương 2035 Chờ ngươi rất lâu rồi
Hắn dùng thần niệm liếc nhìn một vòng, con mắt lập tức tràn đầy tơ máu, ban đầu có hơn ba vạn võ giả mặc chiến giáp Đồ Thần Điện chế tạo, hiện tại lại có hơn một vạn ngã trên mặt đất, hơn nữa còn có rất nhiều khuôn mặt hắn quen thuộc. Ví dụ như Trương Hách trưởng lão trước kia hắn quyết định, giờ phút này đã ngã trên mặt đất, bị người chặt ngang thành hai khúc. - Điện chủ! - Điện chủ, điện chủ! - Điện chủ, điện chủ, điện chủ... Trần Nhạc hét to một tiếng, rất nhiều bang chúng kỳ cựu quen biết Lục Ly đều rống to lên, tiếp theo toàn bộ mọi người gầm thét đi theo. Ở trong lòng rất nhiều người, Lục Ly là biểu tượng vô địch. Giống như có Lục Ly cái gì cũng không cần e ngại, kẻ địch nào cũng có thể chém giết. Thanh âm vang vọng cửu tiêu, chấn động tứ phương, chấn cho rất nhiều quân sĩ Tinh Thần Phủ không dám động, toàn bộ ánh mắt nhìn về phía thanh niên tóc trắng đang vội vã mà đến kia. - Đại Năng Thần Giới? Một số quân sĩ Tinh Thần Phủ cảm ứng thoáng qua khí tức, phát hiện Lục Ly chỉ là Đại Năng Thần Giới, đều lộ ra vẻ đùa cợt. Tinh Thần Phủ có hơn mười vị Đại Năng Thần Giới và hai vị Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, một mình Lục Ly không phải là đi chịu chết sao? - Giết! Có một vài quân sĩ lộ ra sát ý, tên điện chủ này nhìn vô cùng cuồng ngạo, vừa mở miệng đã muốn giết Mạnh Yên Vân và Ngọc công tử, hắn tính là thứ gì? Mấy trăm quân sĩ lặng yên nghênh đón Lục Ly, muốn giết chết hắn. Nhưng còn chưa tới gần Lục Ly, trong tay Lục Ly đa xuất hiện một thanh Đồ Ma Đao, đột nhiên quét ngang về phía trước, một đạo đao mang hình bán nguyệt gào thét mà tới. - Hả? Tình huống khiến rất nhiều quân sĩ xung quanh kinh ngạc xuất hiện, đột nhiên mấy trăm quân sĩ kia bất động, đứng yên tiếp nhận đạo đao mang khổng lồ kia như bia sống. - Ầm! Uy lực đao mang cũng không phải quá lớn, nhưng lại đánh chết mười mấy tên quân sĩ, nổ bay những tên còn lại ra ngoài. - Ha ha! Đám người Thường thúc, Ngọc công tử, Mạnh Yến Sơn từ xa thấy cảnh này, trên mặt lộ ra vẻ châm chọc, Lục Ly chỉ là một tên Đại Năng Thần Giới bình thường, đơn thương độc mã tới đây ngoại trừ chịu chết ra, không có bất kỳ ý nghĩa gì. - Vây giết hắn! Phía trước Lục Ly có một tên trưởng lão Tinh Thần Phủ, là Đại Năng Thần Giới dẫn đội, hắn vung tay lên mang theo hơn ngàn quân sĩ phóng đến chỗ Lục Ly. Hắn thấy chiến lực Lục Ly như vậy, nên hắn cảm thấy có thể nhẹ nhàng diệt sát. - Chết! Lục Ly nổi giận gầm lên một tiếng, tiếp theo một đạo lực lượng vô hình trấn áp xuống, hơn ngàn quân sĩ kia bất động, lần này Lục Ly đánh ra hai đao. Hai đao này không có bất kỳ đao mang gì bay ra, chỉ có hai đạo gợn sóng không gian một trước một sau phát tán mà đi, thoáng cái tràn vào phía trước hơn ngàn quân sĩ kia. - Phanh phanh phanh phanh! Hình ảnh khiến đám người Mạnh Yên Vân, Ngọc công tử, Thường thúc kinh ngạc xuất hiện, nương theo hai đạo gợn sóng không gian kia pha tán ra, thân thể hơn ngàn quân sĩ phía trước nổ tung, bị xoắn thành thịt nát, vị Đại Năng Thần Giới trưởng lão Tinh Thần Phủ kia cũng không ngăn được, trong nháy mắt thân thể vỡ vụn. - Hít hà! Toàn trường vang lên rất nhiều âm thanh hít một hơi lãnh khí, một chiêu chém giết hơn ngàn quân sĩ, trong đó còn bao gồm một vị Đại Năng Thần Giới. Càng quỷ dị chính là, lúc đó hơn một ngàn người kia đều biến thành ngu ngốc, thân thể không nhúc nhích, giống như đang chờ đợi cái chết. - Điện chủ uy vũ! Nhiệt huyết trong thân thể Trần Nhạc sôi trào, nhìn thấy Lục Ly thần dũng như thế, hắn hưng phấn quát lớn một tiếng, quân sĩ Đồ Thần Điện bên cạnh cũng vung tay hét lớn: - Điện chủ uy vũ, uy vũ! - Phanh phanh phanh! Màn đồ sát của Lục Ly vẫn chưa kết thúc, thân thể hắn loé lên tựa như tia chớp, liên tục đánh ra hai đao về phía trái phải, hai đạo không gian dao động phát tán mà đi, quân sĩ hai bên bị nổ thành thịt nát như thu gặt lúa. Hai lần công kích, lại tàn sát hơn hai ngàn người, Lục Ly như một cỗ máy chiến tranh thế không thể đỡ, tốc độ đồ sát quá nhanh. Nếu như tiếp tục cho hắn đồ sát như vậy, hơn tám vạn quân sĩ Tinh Thần Phủ cũng không đủ cho hắn giết trong nửa canh giờ. Mạnh Yến Sơn cuống lên, gầm thét một tiếng: - Rút lui sang hai bên! Vừa nói thân thể hắn cũng vừa bay đi, cự phủ trong tay khóa chặt Lục Ly, đột nhiên bổ ra một búa. Công kích của Mạnh Yến Sơn có chút đặc biệt, nhìn từ bề ngoài thì chỉ có một đạo phủ ảnh, đằng sau lại lôi kéo vô số phủ ảnh, phủ ảnh phía sau đang đuổi theo phủ ảnh phía trước, cảm giác như thao thiên cự lãng, tốc độ làn sóng sau nhanh hơn làn sóng trước, lực lượng cũng là cái sau mạnh hơn cái trước. Đây là một loại chân ý thủy hệ Mạnh Yến Sơn lĩnh hội được, hơn nữa cảm ngộ đến trình độ rất sâu. Phủ ảnh của hắn có tất cả chín mươi chín cái, lực lượng phủ ảnh phía sau càng lớn. Một khi kẻ địch bị đạo phủ ảnh thứ nhất đánh trúng, phủ ảnh phía sau sẽ theo nhau mà đến, một đạo so với một đạo nhanh hơn, lực lượng lớn hơn, bình thường Đại Năng Thần Giới có thể ngăn cản ba mươi đạo đã rất không tệ rồi. Lục Ly cảm nhận được chỗ bá đạo của công kích này, hắn nhìn đạo phủ ảnh kia, có một loại cảm giác bị đại sơn ngăn chặn, ngay cả hít thở cũng hít thở không kịp. - Trấn áp! Đột nhiên hắn đánh ra một chưởng, không gian phía trước chấn động kịch liệt, tiếp theo một đạo không gian chi lực cường đại trấn áp xuống, bao phủ không gian hơn trăm trượng quanh người Lục Ly. - Xuy xuy! Sau khi phủ ảnh tiến vào không gian Lục Ly trấn áp, tốc độ thoáng trở nên chậm chạp, chậm hơn ít nhất trăm lần. Lục Ly nhẹ nhàng di động ra, chờ phủ ảnh đánh xuống, thân thể của hắn đã lướt ra bên ngoài mấy dặm. - Hả! Mạnh Yến Sơn khẽ giật mình, Ngọc công tử và Thường thúc ở phía xa cũng tràn đầy vẻ kinh ngạc, sau khi Ngọc công tử bổ ra một kiếm chém giết mười tên quân sĩ Đồ Thần Điện, kinh nghi hỏi: - Đây là thời gian chân ý sao? - Không giống. Thường thúc lắc đầu, con ngươi lấp lóe vài vòng nói: - Có lẽ là không gian chân ý, không gian bị hắn trấn áp, cho nên tốc độ công kích của Mạnh Yến Sơn trở nên chậm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK