Phương thức Lục Ly gian lận rất đơn giản, chính lẽ lặng lẽ theo dõi biến động linh hồn của tên quản sự kia, hắn không trực tiếp thăm dò linh hồn người này, mà chỉ khe khẽ cảm ứng linh hồn ba động thôi.
Thất tiểu thư liên tục đặt cửa xỉu rất nhiều lần, ván đầu tiên quản sự định cho nàng thắng, Lục Ly mèo mù đụng phải chuột chết, trúng một lần.
Ván thứ hai linh hồn quản sự ba động rất mạnh, Lục Ly đoán quản sự muốn báo thù, bởi thế Lục Ly mới đặt cửa sáu điểm.
Người ngoài sòng bạc không thể gian lận, nhưng người trong sòng bạc nhất định có cách để gian lận.
Lục Ly một mực tin tưởng điểm này, nếu không sòng bạc làm sao kiếm lời? Vô số người táng gia bại sản là vì đâu mà thua?
Giờ đổi thành Chu đại sư, linh hồn đối phương mạnh như thế, Lục Ly căn bản không dám đi dò xét, bằng không liền sẽ bị tên đại sư này cảm ứng được.
- Đặt cửa nào? Đặt cửa nào?
Đợi Chu đại sư thả bát xuống, Thất tiểu thư lập tức hưng phấn nhìn sang Lục Ly. Lục Ly nhíu mày trầm tư không nói, lát sau hắn mới khẽ lắc đầu, nhìn Thất tiểu thư nói:
- Ván này ta không có cảm giác, Thất tiểu thư cho là sẽ ra mấy điểm?
Thất tiểu thư có chút thất vọng, thoáng suy nghĩ một cái rồi thuận miệng nói:
- Ta đoán ba điểm!
- Được, ta tin tưởng Thất tiểu thư!
Lục Ly đứng dậy khẽ cười, sau đó dồn tất cả thẻ đánh bạc đặt lên vào cửa ba điểm, khiến toàn trường không khỏi được một phen kinh hãi.
Lục Ly đổi một ức Huyền Tinh thẻ đánh bạc, tiếp sau liên tục thắng mấy ván, thẻ đánh bạc đã có hơn mười ức, chừng đấy cơ hồ bằng với toàn bộ tích súc của một gia tộc nhỏ.
Một tên võ giả Bất Diệt Cảnh cỏn con như hắn, không ngờ lại dám đặt cược mười ức một ván, hơn nữa còn là tùy tiện đặt cược theo lời Thất tiểu thư.
Thất tiểu thư hơi hoảng, hô hấp cũng trở nên gấp rút, bởi vì nàng căn bản cũng không có cảm giác, chỉ là thuận miệng nói vậy thôi, lại không ngờ Lục Ly sẽ đặt hết.
Thất tiểu thư là tiểu thư trực hệ của Đồ gia, nhưng thân phận không đủ tôn quý, bằng không cũng sẽ không gả cho một tên công tử có nỗi khổ riêng. Thế nên thân giá nàng không tính dày, tuy mấy chục ức Huyền Tinh đối với nàng không tính là gì, nhưng để một hơi đặt cược mười ức thì nàng tuyệt đối không bỏ ra được.
Nàng vội bắt lấy tay Lục Ly nói:
- Đừng xung động thế, ta chỉ thuận miệng nói vậy thôi.
Thấy Thất tiểu thư bắt lấy tay mình, Lục Ly biết mục đích tối nay thành công, đánh bạc thua hay thắng hắn không mấy để ý, thứ hắn để ý là Thất tiểu thư.
Hắn quay đầu thong dong cười nói:
- Ha ha ha, loại tiểu nhân vật như ta, nói không chừng sáng mai ra ngoài liền chết trận. Huyền Tinh giữ lại cũng chẳng được gì, ngược lại còn tiện nghi kẻ địch, cho nên mới tùy tiện chơi mấy ván. Nếu lần này có thể thắng, tất cả Huyền Tinh đều đưa cho Thất tiểu thư. Nếu thua cũng không sao, sau đại chiến lần này mà còn có thể sống sót, Thất tiểu thư mời ta uống bữa rượu là được. Mở đi!
Lục Ly hào khí can vân nói, nụ cười sảng lãng khiến ánh mắt Thất tiểu thư dần trở nên mê ly, bắt lấy tay Lục Ly đều không thu lại, căng thẳng nhìn chằm chằm bát xúc xắc.
Lục Ly nói, ván này mà thắng liền đưa hết cho nàng, đây chính là sáu mươi ức Huyền Tinh, chừng ấy đối với Thất tiểu thư đều không phải con số nhỏ.
Toàn trường nín thở, Chu đại sư từ từ mở bát, ánh mắt toàn trường lập tức ảm đạm. Bởi vì bên trong là năm điểm, Lục Ly thua, toàn bộ Huyền Tinh đều mất sạch.
- Ha ha ha!
Lục Ly đưa tay vỗ vỗ lên mu bàn tay Thất tiểu thư, thoải mái cười nói:
- Xem ra vận khí hai chúng ta đều không đủ tốt, Thất tiểu thư, ta thua sạch rồi, giờ về đi ngủ. Sau đại chiến không chết, nhớ mời ta uống rượu, ha ha ha!
Lục Ly cười lớn đi ra, khí độ phóng khoáng và bước chân vững chãi kia khiến rất nhiều người động dung, người ở chỗ này sợ là không có ai được nhẹ nhàng vô câu vô thúc như hắn.
- Chờ đã!
Lúc Lục Ly sắp ra ngoài, Thất tiểu thư rốt cuộc hồi thần lại, khẽ kêu nói:
- Ngươi thay Đỗ gia chúng ta bán mạng, bữa rượu này đáng nên mời ngươi. Không cần sau đại chiến, ngay tối nay đi, xem như Đồ Kỳ tiễn đưa ngươi.
- Cũng được, đa tạ Thất tiểu thư, vừa khéo Huyền Tinh ta dành mua rượu cũng hết sạch.
Lục Ly dừng bước, quay đầu cười nói, cá rốt cục mắc câu, hôm nay một ức Huyền Tinh kia xài ra rất đáng.
Nhìn ánh mắt lưu chuyển sóng tình, mặt đỏ như máu, bộ dạng ý xuân dạt dào của Thất tiểu thư, Lục Ly phát hiện mình tựa hồ là khắc tinh của đãng phụ...
Nơi uống rượu nằm ngay trong đổ trường, là một gian lầu các khá trang nhã.
Thất tiểu thư dù sao cũng là tiểu thư trực hệ của Đồ gia, còn thường xuyên đến đổ trường chơi, muốn mượn một gian nhã các uống rượu là điều quá đơn giản.
Ba mặt nhã các đều có cửa sổ, trên cửa sổ treo rèm mỏng màu hồng phấn, gió mát nhè nhẹ, rèm cửa dập dờn, ánh nến đong đưa. Vừa tiến vào Lục Ly liền cảm nhận được một cỗ khí tức ái muội, hắn phát hiện bên trong nhã các còn có thông đạo nối thẳng với một gian phòng khác, xem ra nơi này chuyên được thiết kế dành cho các đại nhân vật bí mật gặp gỡ.
Hai tên thị nữ quỳ dưới đất, chuẩn bị phục vụ cho Lục Ly và Thất tiểu thư. Trong đổ trường Thất tiểu thư có một bạn gái và hai tên công tử bạn trai, chẳng qua những người này đều không được mang vào, mà chỉ dẫn theo một tỳ nữ.
- Mời ngồi!
Thất tiểu thư chỉ vào đài hoàng kim phía đối diện, Lục Ly không chút khách sáo, nhanh chân đi đến, ngồi xếp bằng trên bồ đoàn. Thất tiểu thư tiến tới đài hoàng kim còn lại, hai tên thị nữ quỳ dưới đất lập tức bắt đầu rót rượu.
Sau khi ngồi xuống, Thất tiểu thư khẽ cười nhìn Lục Ly hỏi:
- Giờ đã có thể cho ta biết tên ngươi rồi chứ?
- Ha ha!
Lục Ly cười sảng lảng nói:
- Tên chỉ để gọi mà thôi, dễ nghe đến mấy cũng không thú vị bằng người, đúng không nào? Ngươi ta bèo nước gặp nhau, không chừng qua tối nay sẽ không ngày gặp lại, cần gì phải cố chấp hỏi tên làm gì? Nếu Thất tiểu thư nhất định phải muốn xưng hô, vậy cứ gọi ta là Vô Danh!
Phốc phốc
Thất tiểu thư cười lên khanh khách, vui vẻ nói:
- Ngươi thật thú vị, đúng là diệu nhân.
Chương 812 Ám sát Thánh Nữ
- Ta có một nghi vấn, theo lý thuyết diệu nhân như ngươi hẳn phải sớm nổi danh mới đúng, Vân Thủy Điện cũng không lớn, sao trước đây ta chưa từng nghe nói qua về ngươi?
Khí chất Lục Ly rất bất phàm, tối nay hắn lại vung tiền như rác, một lần đặt cược cả chục ức Huyền Tinh, cuối cùng mất sạch, lại vẫn mặt không đổi sắc cười lớn rời đi, từ chuyện này liền có thể thấy được phần nào tính cách Lục Ly.
Người có được khí chất và tính cách như thế, thường thường đều như ngôi sao sáng chói giữa đêm tối, dù ở đâu cũng không che giấu được hào quang.
Mặc dù cảnh giới Lục Ly không cao, nhưng theo như Thất tiểu thư thấy, chỉ cần gặp được hắn liền sẽ rất khó mà quên đi. Nếu Lục Ly là người Đồ gia, vì sao trước nay nàng chưa từng nghe nói qua về người này? Thế nên nàng mới không khỏi nghi hoặc.
Thần sắc Lục Ly không biến, trong lòng lại ngấm ngầm đề phòng, dù sao Thất tiểu thư cũng xuất thân đại gia tộc, thấy nhiều biết rộng. Nhất thời không cẩn thận bị nàng nhìn ra vấn đề, tối nay liền thành công cốc, thậm chí còn sẽ có phiền phức to.
Đầu óc hắn khẽ chuyển, trong lòng tự có định kế, hắn bưng chén rượu lên, dốc một hơi cạn sạch, trên mặt lộ ra vẻ chán chường, đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ nói:
- Có một số chuyện ta không muốn nói, ngươi có thể hiểu thế này, có mấy năm ta tinh thần sa sút, thích rượu như mạng, cả ngày say khướt, ai sẽ để ý ta?
Nhìn sắc mặt ảm đạm của Lục Ly, Thất tiểu thư có chút ngại ngùng, tựa hồ nàng vừa bóc lại thương sẹo trong lòng hắn?
Trong lòng lại như có điều hiểu ra, có vẻ mấy năm trước Lục Ly từng gặp chút chuyện, bởi thế mới ý chí tiêu trầm sa đọa mấy năm, một tên ma cờ bạc nát rượu thì làm sao có thể xuất chúng cho được?
- Xin lỗi!
Chứng kiến vẻ bi thương trong đôi mắt thâm thúy cùng với đường nét cương nghị trên mặt Lục Ly, Thất tiểu thư mím môi một cái, bưng chén rượu lên nói:
- Là ta đường đột, ta tự phạt một chén.
Chén rượu vào bụng, trên mặt Thất tiểu thư lập tức hiển hiện hai mạt ráng hồng, càng thêm mấy phần quyến rũ. Nàng phất tay để thị nữ và tỳ nữ lui xuống, tự rót cho mình một chén, sau đó lần nữa nâng chén nói:
- Vô Danh đại hiệp, đến, ta mời ngươi, ngươi là một nam nhân ... rất có vị đạo.
Lục Ly rót rượu đáp lại, nhìn chăm chú Thất tiểu thư nói:
- Thất tiểu thư cũng là một nữ nhân có chuyện xưa, nữ nhân như vậy... rất có vị đạo.
Bị ánh mắt sáng ngời của thần của Lục Ly nhìn chăm chú, Thất tiểu thư cảm giác nội tâm mình như bị nhìn xuyên, biến thành một người trong suốt không còn có chút bí mật nào. Nhịp tim nàng khẽ tăng nhanh, hệt như thiếu nữ nhìn thấy nam tử ngưỡng mộ trong lòng, phương tâm loạn nhịp.
Lục Ly có chút hiểu rõ đối với đãng phụ, đãng phụ chia làm hai loại, một loại là trời sinh phóng đãng, trời sinh yêu thích *, loại còn lại thật ra là nữ nhân đáng thương từng chịu đau khổ, bị thế đạo hoặc bị tình ái tổn hại. Nữ nhân như thế thường không thể nào tiếp thu được hiện thực, chọn phá bình phá té, tự sa đọa chính mình, để mình sống tiếp mà trong lòng không đến nỗi quá mức thống khổ.
Không chút nghi ngờ, Khương Khinh Linh và Thất tiểu thư đều thuộc về loại thứ hai.
Lục Ly và Khương Khinh Linh ở chung lâu như vậy, đối với loại nữ nhân này hắn rất có thủ đoạn. Thất tiểu thư vài chén xuống bụng, cả người mềm nhũn, ánh mắt mê ly, dập dờn sóng tình, toàn thân nóng hổi, nét mặt tràn đầy ý xuân. Nếu lúc này Lục Ly đứng dậy ôm nàng hơi ve vãn một tí, dự tính nàng sẽ lập tức triển lộ ra mặt phóng đãng nhất của nữ nhân.
Đương nhiên Lục Ly sẽ không tiếp tục ve vãn Thất tiểu thư, hắn mồi chài Thất tiểu thư là có mục đích, chứ không phải thật muốn đùa bỡn nàng.
Bởi thế hắn nâng chén lên rồi lại trùng trùng đặt xuống, có chút phiền muộn nói:
- Trận chiến này giữa Vân Thủy Điện chúng ta với ba đại thế lực, xem ra phía chúng ta nằm ở thế yếu. Chết một ít võ giả cũng không sao, dù gì ăn uống đều do Vân Thủy Điện nuôi, cũng nên đến lúc bỏ mạng phục vụ Vân Thủy Điện. Chỉ là một khi chiến bại, Vân Thủy Vực liền sẽ sinh linh đồ thán, Đồ gia và Vưu gia cũng không còn đặt chân ở Vân Châu.
- Ha ha.
Thất tiểu thư lại chẳng hề để ý nói:
- Chết sống có số, giàu có nhờ trời, Đại gia gia kia của ta tự mình tìm chết, ai có thể ngăn được? Không hơi đâu lại đi trêu chọc ba đại thế lực và Thái Dương Cung, bại thì bại thôi, cùng lắm lại chết một lần, chứ sống thế này cũng chẳng sung sướng gì.
Lục Ly mừng thầm trong lòng, hắn nói mấy lời này là để gợi chuyện, Thất tiểu thư rất biết phối hợp mở ra máy hát, hắn đương nhiên sẽ không từ bỏ.
Lập tức ánh mắt sáng lên, nhìn chăm chăm Thất tiểu thư nói:
- Thất tiểu thư, ngươi băng tuyết thông minh, dù rất nhiều chuyện không quan tâm nghe ngóng, lại tuỳ tiện đều có thể suy tính ra, ngươi cảm thấy trận chiến này chúng ta có bao nhiêu phần thắng?
- Phần thắng? Hừ!
Thất tiểu thư khẽ cười, tự giễu nói:
- Từ khi Đại gia gia tin vào quỷ kế của nữ nhân kia, Vân Thủy Điện liền đã chú định hủy diệt. Nữ nhân kia quá âm độc, người như thế sẽ chỉ mang đến tai nạn vô tận cho Vân Thủy Điện, ngươi xem? Chẳng phải tai họa đến rồi ư?
- Nữ nhân?
Cả người Lục Ly khẽ rung lên, tròng mắt sáng rực, hắn cố điều chỉnh tâm tình, khống chế nhịp thở không đến nỗi quá gấp rút, ngữ điệu tận lực bình thản chút, trầm giọng hỏi:
- Thất tiểu thư, nữ nhân mà ngươi nói kia là Thánh Nữ?
- Trừ nàng thì còn có thể là ai?
Thất tiểu thư bưng chén rượu lên uống cạn, sau đó cười lạnh nói:
- Từ sau khi Thánh Nữ không biết chui ra từ đâu này tới Vân Thủy Điện, cả một đám lão gia hỏa đều như bị ma xui quỷ ám, ai cũng tin tưởng nàng. Mấy năm nay Vân Thủy Điện làm ra không biết bao nhiêu chuyện ngu xuẩn, lần này càng là đưa tới tai họa ngập đầu. Ha ha, hơn một năm trước ta đã nói với đại gia gia, rằng nữ nhân này là độc dược, sẽ hại chết chúng ta. Bọn hắn khăng khăng lại không nghe!
- Vốn đại chiến lần này có thể tránh khỏi, chỉ cần chúng ta chịu cúi đầu với Thái Dương Cung, Thái Dương Cung nhất định sẽ nhúng tay vào đại chiến.
Chương 813 Vỗ về an ủi
- Thái Dương Cung vừa ra lệnh, ba đại thế lực lập tức thoái lui. Sau đó chúng ta chỉ cần nghĩ cách ly gián ba đại thế lực, thù hận lần này liền có thể nhẹ nhàng được báo. Khăng khăng Thánh Nữ kia cứ muốn chết gánh đến cùng, tuyệt không chịu thua, mấy lão gia hỏa đều rất tin tưởng nàng, nàng muốn hại chết tất cả chúng ta…
- Cái này?
Trong lòng Lục Ly cuộn lên sóng cả kinh thiên, hắn sớm đã hoài nghi Thánh Nữ chính là Lục Linh. Lại không ngờ Lục Linh lợi hại đến vậy, vượt hẳn ra ngoài dự liệu của hắn, hắn vốn tưởng rằng địa vị Lục Linh ở Vân Thủy Điện chỉ là tương đối, lại không nghĩ tới nguyên một đám lão gia hỏa đều rất tin tưởng nàng.
Lục Ly bưng chén rượu lên, cố đè ép kích động trong lòng, đợi chén rượu vào bụng xong, hắn mới đột nhiên trùng trùng ném mạnh chén rượu xuống đất, nói:
- Mấy huynh đệ của ta đều chiến tử ở bên ngoài, thậm chí còn không được toàn thây, hóa ra bọn hắn đều chết oan. Thánh Nữ này quá độc, sợ rằng sẽ hại chết tất cả huynh đệ Vân Thủy Điện. Tối nay ta liền lẻn vào phòng ám sát nàng, báo thù thay cho các huynh đệ chết uổng, dù sao nếu đại chiến cứ tiếp tục thì sớm muộn cũng sẽ chết, không bằng chết như vậy cho thống khoái.
Nói xong Lục Ly bước nhanh đi ra phía ngoài, bộ dạng cứ như thể muốn đi tìm Thánh Nữ liều mạng. Thất tiểu thư đã uống đến mơ mơ màng màng, đợi khi Lục Ly sắp đi ra mới hồi thần lại, vội vàng khẽ kêu nói:
- Quay về, ngươi chán sống rồi à? Thánh Nữ sớm đã đột phá Quân Hầu Cảnh, với chút thực lực ấy của ngươi có đi cũng là chịu chết, chẳng nghĩa lý gì đâu!
Lục Ly lạnh lùng quay mặt nhìn Thất tiểu thư nói:
- Người chết chim hướng lên trời, đại trượng phu đỉnh thiên lập địa, biết rõ không thể làm mà vẫn làm mới là nam nhi chân chính. Thất tiểu thư, ngươi cứ ngồi yên ở đây, nếu ta có thể lấy được thủ cấp Thánh Nữ, lại tới cùng ngươi không say không nghỉ. Nếu ta chết, ngày này sang năm mong rót giúp ta một chén rượu vàng là được.
Lục Ly giả bộ như thật, trong mắt Thất tiểu thư chất đầy vẻ mê say, phong thái nam nhi huyết khí mà Lục Ly biểu hiện ra hoàn toàn khác hẳn đám công tử trong lồng hoa nàng tiếp xúc trước kia. Nàng cảm giác nam nhân từng chơi qua trước kia đều là cặn bã, đây mới thật sự là nam nhân, nam nhân đỉnh thiên lập địa.
- Quay về!
Nàng khẽ kêu lần nữa, lắc đầu nói:
- Với tân phận của ngươi đến cả tiền điện đều không vào được, càng đừng nói tiến vào hậu điện nơi Thánh Nữ đang cư trú. Đừng ngớ ngẩn nữa, dù ngươi có vào được phòng Thánh Nữ, ngươi cũng không giết chết nàng được.
- Ha ha!
Lục Ly quay đầu cười một tiếng, trên mặt chất đầy tự tin và ngạo khí, tay hắn đột nhiên lấp lánh ngân quang, thần kỹ huyết kỹ phóng thích ra, một luồng hơi lạnh chạy dọc theo móng vuốt, khiến Thất tiểu thư nhìn mà tỉnh rượu hơn phân nửa.
Lục Ly lạnh giọng nói:
- Đây là một loại bí thuật thượng cổ ta tu luyện được, dù là Quân Hầu Cảnh đỉnh phong bình thường, nếu để ta ra tay đánh lén thành công thì đều tất chết không nghi ngờ. Chỉ cần giết chết Thánh Nữ, đám người điện chủ liền sẽ tỉnh ngộ, liền có thể lắng lại nộ khí của Thái Dương Cung, mối nguy từ ba đại thế lực lần này cũng được giải trừ.
Ông!
Tròng mắt Thất tiểu thư sáng rực lên, tử tế ngẫm nghĩ cảm thấy tựa hồ cũng có lý. Ở trong mắt nàng, đám lão gia hỏa Vân Thủy Điện đều là bị Thánh Nữ mê hoặc, nếu Thánh Nữ chết rồi, những lão gia hỏa kia nhất định sẽ tỉnh ngộ, đến lúc đó chịu cúi đầu nhận thua với Thái Dương Cung, Thái Dương Cung sẽ lập tức ra mặt để ba đại thế lực thoái lui.
Quang mang lần nữa lóe lên trong tay Lục Ly, huyết trảo biến mất, hắn nhướng mày nói:
- Vấn đề bây giờ là ta không vào được hậu điện, không cách nào tiếp cận Thánh Nữ. Mà thôi, quản nhiều như vậy làm gì? Mưu sự tại nhân thành sự tại thiên, ta đi.
Tròng mắt Thất tiểu thư khẽ lấp lánh, lúc Lục Ly sắp đi ra, trong mắt nàng chớp qua một tia kiên định, vận chuyển Huyền lực tung người bay tới, đuổi kịp Lục Ly nói:
- Chờ ta một chút, ta cùng đi với ngươi.
- Không thể!
Trên mặt Lục Ly lộ ra vẻ kinh hãi, bắt lấy bả vai Thất tiểu thư nói:
- Thất tiểu thư, thân phận ngươi tôn quý, là lá ngọc cành vàng, làm sao có thể đi mạo hiểm? Ngươi mà bị thương tích gì, ta có chết vạn lần cũng không bù đắp được.
- Ha ha!
Thất tiểu thư khẽ cười nói:
- Chiến lực ta không bằng ngươi, cũng không có lá gan đi hành thích Thánh Nữ. Chẳng qua ta có thể dẫn ngươi vào hậu điện, hơn nữa dù có xảy ra chuyện, ta là tiểu thư Đồ gia, Vân Thủy Điện sẽ không làm gì ta cả. Không có ta, ngươi căn bản không vào được hậu điện.
- Cái này...
Trên mặt Lục Ly chớp qua một tia chần chờ, sau đó cắn răng nói:
- Được, Thất tiểu thư chỉ cần đưa ta vào hậu điện là được, chuyện còn lại cứ giao hết cho ta. Mọi chuyện tiếp sau đó đều là ta một mình gánh chịu, nếu có ngươi tra hỏi, ngươi cứ nói là ta bắt cóc ngươi.
- Đi thôi...
Thất tiểu thư không đáp lời, dẫn theo Lục Ly đi ra đổ trường, bước lên một cỗ xe ngựa sang trọng. Lục Ly vốn định ngồi trên càng xe, Thất tiểu thư lại trực tiếp kéo hắn vào bên trong.
Trong xe ngựa không tính quá rộng rãi, trang trí lại rất xa hoa, bên trong có một chiếc giường nhỏ. Thất tiểu thư kéo Lục Ly ngồi xuống giường, đợi khi xe ngựa bắt đầu hành tẩu, Thất tiểu thư vươn tay trực tiếp ôm lấy eo Lục Ly, dán mặt lên ngực hắn, thân thể mềm mại khẽ run lên, nói:
- Việc này vẫn quá mức nguy hiểm, dù ngươi có thể giết Thánh Nữ, cuối cùng ngươi tất cũng sẽ chết, ta không nỡ để ngươi chết.
- Vậy thì chưa chắc.
Lục Ly tự tin cười nói:
- Sau khi giết Thánh Nữ, ta sẽ đi tự thú, phân tích quan hệ lợi hại trong chuyện này với điện chủ, nói không chừng sẽ giữ được mạng, lập công chuộc tội cũng nên.
- Ừm...
Thất tiểu thư khẽ gật đầu, ngẩng đầu nhìn Lục Ly nói:
- Ngươi yên tâm, đến lúc đó ta sẽ tìm người cầu tình giúp ngươi. Chỉ cần không chết thì dù bị đánh vào tử lao, qua một đoạn thời gian ta đều có thể cứu ngươi ra.
- Cảm ơn Thất tiểu thư!
Lục Ly đưa tay ôm lấy Thất tiểu thư, trong lòng có chút áy náy, dù sao hắn cũng đang lừa gạt nàng.
Chương 814 Cuối cùng cũng gặp
Hắn thực sự hết cách rồi mới phải làm vậy, đại chiến sắp diễn ra, vạn nhất Thánh Nữ bị ba đại thế lực giết chết thì sao? Hắn nhất định phải nhanh chóng xác định thân phận Thánh Nữ, sau đó lại nghĩ cách mang theo Lục Linh thoát đi.
Thất tiểu thư nhìn đường nét cương nghị trên mặt Lục Ly, nhìn đôi tròng mắt lấp lánh quang mang của hắn, đột nhiên có chút động tình, nàng ngửa đầu nhắm mắt lại, nhẹ giọng nói:
- Hôn ta!
Lục Ly thoáng cả kinh, không khỏi có chút lúng túng, thật ra trong lòng hắn đối với đãng phụ luôn có chút mâu thuẫn, bị Lục Linh ảnh hưởng nên đối với phương diện nam nữ hắn tương đối bảo thủ. Bằng không phải trước đây Yên phu nhân từng nhiều lần trêu chọc, hắn sợ rằng sớm đã xuống tay.
Nhìn nét mặt vũ mị, đôi môi đỏ mọng kia, Lục Ly chần chờ thoáng chốc, cuối cùng vẫn dán lên đôi môi kia nhẹ nhàng hôn một cái, dù sao cũng phải ứng phó thỏa đáng, miễn cho hỏng mất đại sự.
Ai ngờ môi hắn vừa mới định tách ra, Thất tiểu thư đã vươn tay ôm lấy cổ hắn, bờ môi lướt lên, cuồng nhiệt hôn hắn. Đầu lưỡi tiến sâu vào, quấn cùng một chỗ với đầu lưỡi hắn.
- A!
Lục Ly từng có hai lần trải nghiệm hoan lạc, nhưng khi ấy đều là thần chí mơ hồ, ở phương diện này còn tương đối lạ lẫm. Nhất thời có chút không biết làm sao, chỉ có thể mặc cho Thất tiểu thư xâm lấn, hắn theo bản năng vụng về đáp lại. Trong đầu rối như tương hồ, có lòng muốn đẩy ra Thất tiểu thư, nhưng lại sợ làm vậy sẽ khiến nàng tức giận.
Thất tiểu thư uống chút rượu, đặc biệt động tình, một mực điên cuồng cuốn lấy Lục Ly, một tay còn không ngừng vuốt ve trên bộ ngực cường tráng của hắn, thấy tay rất là quy củ, nàng còn chủ động nắm lấy tay Lục Ly nhấn tới lên ngực mình.
Dần dần Lục Ly cũng có chút động tình, ngu gì mà không sờ, thế là dứt khoát vươn tay bắt đầu sờ soạng bốn phía. Thất tiểu thư càng động tình, chủ động hôn xuống cổ Lục Ly, khiến tà hỏa trong người Lục Ly được dịp bùng lên, không cách nào khống chế được nữa.
- Dừng lại!
Trước mặt đột nhiên vang lên tiếng quát lạnh, xe ngựa ngừng lại, Lục Ly hồi thần, vội vàng mượn cơ hội đẩy ra Thất tiểu thư, nói:
- Có người đến.
Trong mắt Thất tiểu thư chớp qua một tia tức giận, vừa rồi nàng rất động tình, một lòng muốn hoan lạc trên xe ngựa với Lục Ly. Dạng nam tử như Lục Ly rất khó được, nàng sợ sau lần này Lục Ly sẽ trực tiếp tử trận, để lại tiếc nuối không cách nào bù đắp.
Nàng chỉnh lý lại váy áo một phen, vén mở rèm xe, thấy là một đám binh sĩ, lập tức vung roi lên, quất tới tên đội trưởng dẫn đầu, quát lạnh nói:
- Mắt chó ngươi mù à, không biết đây là xe ngựa của ta?
Tên đội trưởng bị đánh cho mặt rách một vết máu, lại không dám giận, còn cười bồi nói:
- Thất tiểu thư thứ lỗi, đây là mệnh lệnh trưởng lão truyền xuống, chúng ta chỉ là phụng mệnh làm việc, mong Thất tiểu thư thông cảm cho.
- Đi!
Thất tiểu thư không nhìn lại tên đội trưởng lấy một lần, quát lên với phu xe, sau đó về lại trong toa. Lục Ly thấy bộ dạng nổi giận đùng đùng của Thất tiểu thư, vội vàng an ủi nói:
- Thất tiểu thư đừng trách cứ huynh đệ mặt dưới làm gì, bọn hắn cũng khó xử. Thời gian còn nhiều, chỉ cần lần này ta có thể sống sót đi ra, về sau chúng ta thiếu gì dịp...
- Ừm!
Thất tiểu thư khẽ gật đầu, ánh mắt lấp lóe bắt đầu nghĩ cách làm sao thế tội cho Lục Ly. Lục Ly cũng trầm mặc không nói, xe ngựa tiến nhanh về phía trước, sau gần nửa canh giờ mới dừng lại trước cửa một tòa đại điện xa hoa.
Đã đến Vân Thủy Điện!
Vân Thủy Điện được tổ thành bởi hai đại gia tộc và mấy tiểu gia tộc khác, các vị trí điện chủ trưởng lão đều là do người hai đại gia tộc đảm nhiệm. Người có khả năng mới được thượng vị, chế độ như vậy có thể một mực duy trì quyền lực Vân Thủy Điện được nắm giữ trong tay cường giả và người có năng lực, sẽ không bởi vì một tên điện chủ phế vật mà dẫn tới cả hệ thống đi hướng diệt vong.
Vân Thủy điện chia làm ba khu vực đại điện, gồm tiền điện trung điện và hậu điện, nơi đây là chỗ cư trú của cao tầng Vân Thủy Điện. Còn những đệ tử trực hệ như Thất tiểu thư thì đều ở trong gia tộc của mình chứ không có tư cách ở chỗ này.
Thất tiểu thư dẫn theo Lục Ly tiến vào, nàng để Lục Ly đi theo, nhìn như là hộ vệ. Phía ngoài tiền điện có hộ vệ canh chừng, ai nấy đều là Bất Diệt Cảnh.
Thất tiểu thư là danh nhân ở Vân Thủy Thành, chủ yếu bởi nàng là đãng phụ nổi tiếng, bởi thế thủ vệ bên ngoài đều nhận ra.
Đương nhiên, nhận ra không có nghĩa là có thể tùy tiện thả nàng đi vào, hai tên hộ vệ đứng ra cản đường, trong tay Thất tiểu thư hiện ra roi dài, quát lạnh nói:
- Cút ra.
- Thất tiểu thư, xin lỗi!
Một tên hộ vệ chắp tay nói:
- Tứ trưởng lão có mệnh, đoạn thời gian này người bình thường nếu không có chuyện trọng yếu, không được đi vào.
- Ta là người bình thường? Ngươi mù à?!
Thất tiểu thư nổi giận đùng đùng, vung roi lên làm bộ muốn đánh người, hai tên hộ vệ lại vẫn không lùi, cắn răng khom lưng đứng đấy.
Lục Ly nháy mắt ra hiệu với Thất tiểu thư, lúc này Thất tiểu thư mới thu roi lại nói:
- Ta tìm Tứ trưởng lão có việc, người ta dẫn theo này là tinh nhuệ của Thám Báo Đường, hắn thăm dò được tình báo quan trọng, không tiện bẩm báo cho đường chủ Thám Báo Đường, thế nên mới tới gặp Tứ trưởng lão ngay trong đêm. Đây là đại sự, nếu các ngươi để lỡ quân tình, tự gánh lấy hậu quả.
Lục Ly đưa qua lệnh bài trong tay, hai người kia kiểm tra một phen, xác định đúng là lệnh bài Thám Báo Đường, lúc này mới liếc nhau một cái, lại vẫn đứng chắn ngang đường.
Thất tiểu thư tính khí nóng nảy có tiếng khắp Vân Thủy Thành, không thả nàng đi vào, vạn nhất đại náo một trận, dù cuối cùng Thất tiểu thư bị trách phạt một phen, hai người bọn hắn cũng sẽ chịu tội liên đới.
Điện chủ Vân Thủy Điện chính là đại gia gia của Thất tiểu thư, hơn nữa còn đang ở ngay trong hậu điện, hai người nghĩ, dù để Thất tiểu thư đi vào chắc nàng cũng không dám làm loạn.
Cứ thế Thất tiểu thư nghênh ngang dẫn theo Lục Ly đi vào, trực tiếp xuyên qua tiền điện và trung điện, đi thẳng về phía hậu điện.
Chương 815 Cuối cùng cũng gặp
Trên đường gặp phải rất nhiều binh sĩ tuần tra, song bọn họ về cơ bản đều biết Thất tiểu thư, không ai đứng ra ngăn cản cả.
Lục Ly không dám phóng thích thần niệm thăm dò tình hình bốn phía, nhưng hắn có thể cảm ứng được rõ ràng, từ tiền điện đến hậu điện mặc dù chỉ hơn một dặm đường, song ít nhất phải có mười nơi ẩn núp Ám Vệ, dự tính Ám Vệ tiềm phục ở hậu điện sẽ càng nhiều.
- Thấy tòa thành bảo bên kia không? Nơi đó chính là cung điện Thánh Nữ đang ở!
Thất tiểu thư quét mắt liếc tới một tòa cung điện cao ngất phía bên trái, thấp giọng nói với Lục Ly. Sau đó lại dặn dò:
- Ta và Thánh Nữ trước nay đều không hợp nhau, bởi thế đi vào sẽ khiến người hoài nghi, ta chỉ dẫn đến phụ cận, chuyện tiếp sau liền dựa hết vào ngươi. Ngươi phải nhớ kỹ một điểm, mặc kệ thành công hay không, sau khi bị người vây lại lập tức quỳ xuống nhận tội, tuyệt đối đừng phản kháng, những binh sĩ kia sẽ không giết ngươi, chỉ cần Hình Pháp Đường không phán ngươi tội chết, chuyện còn lại đều không thành vấn đề.
Lục Ly khẽ gật đầu, nét mặt không có chút biểu tình nào, trong lòng lại căng thẳng vạn phần, tâm tạng tưởng như chỉ chực chờ nhảy ra cổ họng. Thánh Nữ chính đang ở ngay trong đại điện trước mặt, liệu hắn có thể vô thanh vô tức tiến vào đại điện, thấy được Thánh Nữ hay không?
Nếu hắn không có cơ hội nhìn thấy Thánh Nữ, hơn nữa còn kinh động đến Ám Vệ ẩn nấp xung quanh, trực tiếp bị bắt lại, sự tình liền sẽ vô cùng phiền phức, thậm chí có khả năng chết thảm ở chỗ này.
Thất tiểu thư dẫn theo Lục Ly từng bước đi tới, Lục Ly lặng lẽ cảm ứng, hắn phát hiện xung quanh chí ít có bảy tám tên Ám Vệ, trong đó thậm chí có hai người là Quân Hầu Cảnh.
Đầu óc hắn cấp tốc chuyển động nghĩ cách, bước chân Thất tiểu thư bắt đầu thả chậm, lúc đi ngang qua cung điện Thánh Nữ, nàng quay đầu nhìn Lục Ly một cái. Sau đó tăng tốc bước chân, tiếp tục một mình đi tới, rất nhanh liền tan biến trong một lối nhỏ.
Lục Ly dừng trước cửa cung điện Thánh Nữ, chỉ hai giây sau khi hắn dừng lại, nháy mắt đã có hơn mười đạo thần niệm khóa chặt hắn.
Vừa bị những thần niệm này khóa chặt, Lục Ly biết những cách mà trước kia mình từng nghĩ tới đều đã vô dụng. Hắn biết không thể đứng lại đây quá lâu, bằng không chẳng mấy chốc sẽ có người đi ra trực tiếp bắt hắn lại.
Bởi thế, hắn khẽ cắn răng, trực tiếp quỳ gối xuống nói:
- Thám Báo Đường Mạnh Kích có quân tình trọng yếu bẩm báo Thánh Nữ, thỉnh cầu Thánh nữ tiếp kiến!
Hưu!
Một cơn gió nhẹ lướt đến, tiếp đó có bóng người hơi lắc, một tên võ giả đứng ở bên người Lục Ly, gác chiến đao lên cổ hắn, theo sau là một tiếng nói băng lãnh vang lên:
- Ngươi thật lớn mật, muốn chết ư? Dám quấy rầy Thánh Nữ ngay giữa đêm khuya?
Trong đại gia tộc đại thế lực, quy củ vô cùng sâm nghiêm, đại nhân vật không phải ai cũng có thể gặp. Dám cả gan vượt cấp quấy nhiễu đại nhân vật, thường thường sẽ trực tiếp hỏi tội. Mặc kệ ngươi có phải có nguyên nhân đặc thù hay không, trước cứ bắt lại rồi tính.
Lục Ly mặt không đổi sắc, cũng không có ý phản kháng, mặc dù người chế trụ hắn chỉ là một tên Bất Diệt Cảnh đỉnh phong cỏn con, chỉ cần trở tay liền có thể diệt đi.
Hắn cắn răng tiếp tục nói:
- Ta có tin tức quan trọng muốn bẩm báo, trong Vân Thủy Điện chúng ta có nội gián, bởi thế mới đành phải tới mạo phạm Thánh Nữ giữa đêm khuya. Chỉ cần bẩm cáo xong việc này, Thánh Nữ muốn giết muốn phạt, ta đều không oán không hối.
- Nội gián?
Tên Bất Diệt Cảnh đang chế trụ Lục Ly thoáng chút ngập ngừng, nếu quả thật có nội gián, Lục Ly vượt cấp báo cáo là điều có thể hiểu được. Hơn nữa một khi phát hiện Vân Thủy Điện xuất hiện nội gián, đối với đại điện sắp sửa diễn ra sẽ có ảnh hưởng cực lớn.
Lục Ly thấy người nọ chần chờ không quyết, sợ dẫn tới nhân vật càng lớn đi ra trực tiếp nghe hắn báo cáo, khiến hắn không cách nào nhìn thấy Thánh Nữ. Thế là khẽ cắn răng, lớn tiếng quát:
- Thánh Nữ, thuộc hạ thật sự có tin tức quan trọng cần báo cáo, nếu ta có nửa lời dối trá, Thánh Nữ có thể giết ta ngay đương trường!
- Hỗn xược!
Thanh âm Lục Ly cao vút, trong đêm nghe có vẻ hết sức chói tai. Vốn là dù có muốn gặp Thánh Nữ, cũng chỉ có thể ngồi bên ngoài chờ người đi bẩm báo, đợi ý chỉ Thánh Nữ truyền ra.
Lục Ly làm vậy là hành vi rất không quy củ, chọc giận tới võ giả chế trụ hắn, chiến đao trong tay người kia vung lên, đang định trước phế đi Lục Ly.
- Dừng tay, Thánh Nữ để hắn đi vào!
Cánh cửa cung điện nơi Thánh Nữ đang cư trú mở ra, một lão ma ma bước đến, mặt không biểu tình nói một câu. Sau đó nàng liếc nhìn Lục Ly, lạnh lùng nhắc nhở:
- Tốt nhất ngươi đừng gạt chúng ta, bằng không tối nay ngươi đừng hòng đi ra nơi này.
- Sao dám lừa gạt Thánh Nữ?
Lục Ly nơm nớp đứng dậy, cung kính đi vào bên trong. Tên võ giả chế trụ hắn theo sát ngay sau, trong tay một mực cầm lấy chiến đao, nếu Lục Ly có nửa điểm dị động, lập tức sẽ bị giết chết.
Hô hô
Nhịp thở Lục Ly thoáng chút dồn dập, rốt cục cũng gặp được Thánh Nữ. Chỉ cần xác định là Lục Linh, hai tỷ đệ nhận nhau, lấy sự thông minh của Lục Linh nhất định có thể nghĩ ra cách bảo vệ hắn toàn thân đi ra, sau đó hai người bí mật thương nghị, chuyện trốn ra ngoài sẽ càng đơn giản.
Sau khi tiến vào đại điện, lão ma ma dẫn Lục Ly đi vào một thiền điện, bên trong thiền điện có ánh nến, rất là sáng sủa. Chỉ là chỗ này bị rèm ngăn cách, xuyên thấu qua rèm Lục Ly mơ hồ thấy được một bóng người yểu điệu đang ngồi.
Lão ma ma nhìn sang Lục Ly, Lục Ly lập tức hiểu ra, quỳ gối xuống nói:
- Thuộc hạ Thám Báo Đường Mạnh Kích, tham kiến Thánh Nữ.
Trong rèm không thấy có bất kỳ động tĩnh nào, lát sau, một giọng nói thanh lãnh vang lên:
- Đứng dậy đi, có chuyện gì nói ta nghe.
Oanh
Nghe được câu này, trong đầu Lục Ly tựa như rền vang kinh lôi, cả người chấn rung kịch liệt, trong mắt ẩn ẩn lấp lánh lệ quang, thiếu chút nhịn không được khóc ra tiếng.
Tiếng nói này hắn quá quen thuộc, Thánh Nữ ngồi bên trong chính là tỷ tỷ hắn, Lục Linh. Đã qua đi hơn hai năm, rốt cuộc hắn cũng tìm được nàng!