Thời gian khoái tốc trôi đi, chớp mắt đã qua một năm lẻ tám tháng, ngọc phù trong tay Lục Ly rốt cục vỡ vụn. Hắn mở mắt, ngơ ngác nhìn quanh bốn phía, tinh thần có chút hoảng hốt, phân không rõ đâu là chân thực đâu là hư ảo. Hắn thẫn thờ nhìn ngọc phù vỡ vụn trong tay suốt một nén hương, sau khi xác định ngọc phù vỡ vụn mới bất thần đứng dậy, trên mặt chất đầy vẻ kích động. Ngọc phù này vỡ vụn đồng nghĩa với cái gì, đồng nghĩa với Trung Vương Giới có tin tức, mấy tên Thánh Hoàng kia đi hơn một năm, cuối cùng đã truyền tin trở về. Lục Ly lập tức đi ra, sau đó đến thẳng trang viên của mình, vừa vào trong thành bảo, hắn thấy được một tên Thánh Hoàng chờ sẵn, Thánh Hoàng này chính là nằm trong nhóm năm Thánh Hoàng đi Trung Vương Giới. Thấy trên mặt Thánh Hoàng kia không có vẻ gì là gấp gáp, Lục Ly lập tức yên tâm không ít, tiến đến hỏi: - Lão Hà? Tình hình thế nào? - Tình hình rất không sai! Lão Hà mỉm cười hành lễ với Lục Ly, lần này tương đương ra ngoài dạo qua một vòng, không chỉ được đến nhân tình từ Lục Ly mà còn có thể thu được mấy giọt kịch độc, đối với bọn hắn mà nói thì thực sự quá lời. Hắn không vội vã giới thiệu tình hình Trung Vương Giới mà lấy ra hai viên Ấn Thạch, Lục Ly thúc giục Ấn Thạch, giữa trời lập tức hiện ra một bức cảnh tượng. Bên trong ngồi đầy người, nhìn thấy đám người kia, trong lòng Lục Ly khẽ run lên, lệ nóng doanh tròng. Đám người này chính là Lục Nhân Hoàng Khương Khinh Linh Bạch Thu Tuyết Doãn Thanh Ti, nhân thân thê tử Lục Ly đều có mặt, thần sắc ai nấy đều mang theo ý cười và vẻ nhớ nhung. Người trong Ấn Thạch không nói chuyện nhiều, chỉ mỗi Lục Nhân Hoàng báo cho Lục Ly biết, rằng Lục gia vẫn bình an, dặn Lục Ly cứ yên tâm, bọn hắn đều rất tưởng niệm, mong chờ ngày Lục Ly trở về. Một Ấn Thạch khác thì có hai người, Thiên Tội chân nhân và Tiêu Dao Thánh Hoàng, Thiên Tội chân nhân báo cho Lục Ly biết, đại quân Ma Uyên triệt thoái, toàn bộ thông đạo đều bị hủy, Tam trọng thiên đã triệt để an toàn, dặn Lục Ly không cần lo lắng, bọn hắn cũng chờ mong Lục Ly trở về. Ấn Thạch có thể làm giả, nhưng nét mặt và khí chất của mấy người Khương Khinh Linh Bạch Thu Tuyết Doãn Thanh Ti thì không làm giả được, Lục Ly quá quen với các nàng, chỉ cần thoáng nhìn liền nhận ra Ấn Thạch này thật hay giả, người trong Ấn Thạch có bị ép buộc hay không. Lục Ly vốn đã bị Ma hóa, tâm tình tiêu cực chiếm cứ chủ đạo trong linh hồn, làm người cực kỳ tư lợi. Nhưng trước khi chết Tiểu Ma giúp hắn một tay, côn trùng trong linh hồn có thể chậm rãi tiêu trừ ma niệm trong lòng. Nhiều năm đi qua vậy rồi, kỳ thực Lục Ly đã khôi phục tương đối, giờ thấy lại thân nhân người yêu, chỗ mềm mại nhất sâu trong linh hồn lập tức bị kích động. - Đúng rồi! Ngay lúc này Lục Ly đột nhiên nhớ tới một chuyện, hình như hắn có một tia hồn phách hoàn hảo được cất chứa trong Phệ Hồn Châu, trước đó bị Ma hóa, hắn quên luôn cả chuyện này. Ông! Hắn vội vàng thúc giục Phệ Hồn Châu, thả ra tia hồn phách bên trong. Nhắm mắt lại, không nói nửa lời, bọn Quan Dương đều không dám lắm miệng, Thánh Hoàng kia cũng lẳng lặng đứng chờ. Mãi sau nửa canh giờ, Lục Ly mở mắt, lệ khí và khí tức tà ác trên người nhạt đi không ít, hắn đã tìm về bản tâm, hoàn toàn biến thành người bình thường chỉ còn là vấn đề thời gian. Hô hô! Lục Ly thở phào một hơi, sau đó bắt đầu hỏi dò lão Hà. Lão Hà kể lại một lượt tỉ mỉ hết thảy những gì bọn hắn chứng kiến khi tiến vào Trung Vương Giới, Lục Ly chăm chú lắng nghe, thỉnh thoảng mở miệng hỏi dò mấy câu. Tán gẫu suốt hơn một canh giờ, Lục Ly mới ngừng lại, trên mặt lộ ra ý cười nhàn nhạt. Hành động trước đó của hắn ở Ma Uyên đã cứu vớt Tam trọng thiên, cứu vớt tất cả con dân. Ma Uyên toàn diện rút lui, tất cả thông đạo đều bị hủy, hiện tại Nhân tộc đã lại chiếm cứ toàn bộ Tam trọng thiên, không còn bóng dáng một tên quân sĩ Ma Uyên nào nữa. Lục gia về lại Thần Khải Thành, song không chỉ Thần Khải Thành mà Thiên Tội chân nhân đích thân làm chủ, nhường toàn bộ Lẫm Đông đại lục cho Lục gia Doãn gia và năm đại gia tộc, để cảm tạ cống hiến của Lục Ly đối với Tam trọng thiên. Hạo kiếp lần này khiến vô số đại gia tộc Nhân tộc bị diệt, rất nhiều cấp Đế vẫn lạc, thế cục theo đó hoàn toàn biến chuyển. Thiên Tội chân nhân và Tiêu Dao Thánh Hoàng trở thành chúa tể Tam trọng thiên, hai người kia lại đều có quan hệ rất tốt với Lục Ly. Bọn hắn tự nhiên sẽ phá lệ chiếu cố Lục gia, có thể nói chỉ cần hai người tồn tại, dù Lục Ly chết rồi, Lục gia cũng có thể khoái tốc phát triển lớn mạnh. Lúc đi là năm Thánh Hoàng, lại chỉ mỗi lão Hà trở về báo tin, bốn Thánh Hoàng còn lại đang bí mật tọa trấn ở Thần Khải Thành, bọn hắn để lão Hà đi về thỉnh thị Lục Ly xem bước kế tiếp nên đi thế nào. Nếu Lục Ly muốn chuyển dời Lục gia, lão Hà chỉ cần bóp nát ngọc phù, bên kia liền sẽ bắt tay hành động. Lục Ly trầm ngâm, hắn nghĩ nghĩ rồi nói: - Lão Hà, còn cần ngươi đi một chuyến. Ngươi qua đó nói với bọn hắn, nhờ các ngươi hỗ trợ tọa trấn mười năm, ta sẽ đưa cho mỗi người các ngươi mười giọt kịch độc làm thù lao. Mười năm sau sẽ quyết định có cần chuyển dời Lục gia hay không. Lục Ly vừa mới đặt chân ở Tử Thần, tình hình tương lai thế nào còn rất mơ hồ. Bởi thế hắn không dám mạo hiểm chuyển dời Lục gia tới chỗ này, vạn nhất bên này lại xuất hiện vấn đề thì sao? Đến lúc đó Lục gia biết đi đâu về đâu? Nếu giờ Trung Vương Giới đã bình yên, vậy trước cứ để Lục gia tạm thời ở lại bên kia, rốt cuộc có năm người bọn lão Hà tọa trấn, dù Nguyên Thánh Tổ lần nữa tìm đến Trung Vương Giới, đồng thời lẻn được đi vào thì cũng không sao, bọn lão Hà cộng với mấy người Thiên Tội chân nhân hẳn đủ sức ứng đối rồi. - Mười giọt? Mười năm? Lão Hà hơi ngớ, sau đó lập tức đại hỉ nói: - Lục đại nhân, thù lao này của ngài quá cao, đừng nói mười năm, một trăm năm chúng ta cũng nguyện ý! - Tốt!
Chương 4267 Luyện hóa tinh huyết Thần Long
Giới chỉ trên tay Lục Ly sáng lên, ném đi qua năm chiếc bình ngọc nói: - Chỗ này có mười lăm giọt, các ngươi mỗi người ba giọt, là phần dự chi trước, ngươi cầm về chia cho bọn hắn. Mười năm sau ngươi lại tới đây một chuyến, ta sẽ quyết định liệu có chuyển dời Lục gia hay không. Tiếp sau Lục Ly lại thu hai viên Ấn Thạch, để lão Hà phân biệt đưa cho Thiên Tội chân nhân và Lục Nhân Hoàng, lão Hà vui vẻ rời đi. - Lão Quan! Đợi lão Hà đi rồi, Lục Ly quát khẽ một tiếng nói: - Ngươi đi mời Vũ Dương vào đây, thuận tiện vào thành mua mấy bình rượu ngon, gọi luôn các huynh đệ ngươi về, hôm nay ta phải ăn mừng một phen. Tâm tình Lục Ly rất tốt, quyết định ăn uống thả phanh một trận. Mấy năm qua hắn sống rất gian khổ, khó được mới có lúc vui vẻ như hôm nay. Quan Dương có thể cảm nhận được tâm tình Lục Ly đang thật tốt, vội vàng đi ra, một canh giờ sau, bọn Quan Dương đi về, Vũ Dương cũng sải bước tiến vào. - Hắc hắc! Vừa tiến vào Vũ Dương liền cười nói: - Ta còn tưởng tiểu tử ngươi muốn ở đủ ba năm trong đó chứ? Không ngờ nhanh vậy đã đi ra rồi. - Vũ huynh, đến, uống rượu! Lục Ly để Quan Dương rót rượu mời, đây chính là rượu ngon Quan Dương tiêu tốn mấy vạn thiên thạch mới mua được. Vũ Dương ngửi một cái, sau đó trực tiếp đổ đi, nhếch miệng nói: - Rượu gì thế này? Lại đây, uống của ta, đây chính là rượu ngon xếp thứ ba ở Thiên Loạn Tinh Vực, một bình một trăm vạn thiên thạch. Vũ Dương lấy ra một vò rượu màu xanh biếc, vừa mở nắp ra, mùi thơm xộc mũi, toàn thân sảng khoái hẳn lên, cảm giác cứ lâng lâng như trên mây. Lục Ly và Vũ Dương uống liền ba chén, cả người sướng khoái không thôi, linh hồn và nhục thân đều được tăng trưởng, trăm vạn thiên thạch một bình, quả nhiên đúng là rượu ngon siêu cực phẩm. Bọn Quan Dương được phân mỗi người một chén, ai nấy đều chỉ nhấp từng ngụm nhỏ, trên mặt toàn là ý cười, mãn ý vô cùng. Uống liền mấy chén, Vũ Dương ném qua một quyển ngọc lụa, nói: - Chỗ ngươi muốn tìm, ta kiếm được ba nơi, đều cách chỗ này không xa, hơn nữa chúng ta đều có thể đi vào, ngươi nhìn xem, nếu có thể, chúng ta đi làm luôn. Trước đó Lục Ly nhờ Vũ Dương đi tìm nơi có năng lượng kỳ dị, đoạn thời gian trước Vũ Dương một mực nghe ngóng thăm dò, còn đích thân dạo qua một vòng, bởi thế mới lâu rồi không thấy mặt. Lục Ly tiếp lấy, quét nhìn một lượt, trên lụa ngọc không chỉ có mỗi địa đồ, mà mỗi địa điểm đều được miêu tả chi tiết rõ ràng. Lát sau, ánh mắt hắn dừng lại ở một giới diện, chăm chú đọc, mắt sáng lên nói: - Nếu chỗ này thật giống như trên tư liệu miêu tả, chúng ta đi rất có thể sẽ kiếm lớn. Theo như trên tư liệu Vũ Dương đưa cho thì gần đây mới phát hiện một nơi bảo địa, trước mắt bảo địa này vẫn đang vô chủ, mặc dù có mấy đại tộc tranh đoạt, nhưng mấy đại tộc kia đều tương đương nhau, không ai thực sự chiếm giữ bảo địa được cả. Bảo địa này nằm trong một giới diện cực hung hiểm, trong giới diện kia có một loại hung thú kỳ dị khủng bố phi thường, cấp Đế phổ thông đi vào đều cửu tử nhất sinh, Thánh Hoàng không cẩn thận cũng có thể chết đi. Phù Du Giới! Thực ra trước kia vẫn luôn có võ giả tiến vào thăm dò giới diện này, nhưng không ai phát hiện ra bảo địa, mãi gần đây mới bị một lão ma đi qua phát hiện. Kỳ thực bảo địa là động phủ một cường giả từng cư trú khi còn sống, cường giả kia hẳn đã chết đi, thứ mấy đại tộc tranh đoạt chính là bảo tàng bên trong bảo địa này. Thần Trì, Tinh Sơn, siêu cấp dược điền! Đây là ba khu bảo tàng được phát hiện trong động phủ, Thần Trì là một ao thần dịch, Tinh Sơn là một ngọn núi bên trong có chứa tinh thạch hiếm có, còn dược điền lại là thứ trân giá nhất, có lẽ bởi động phủ đã bị phong bế trong thời gian quá dài, thần dược trồng ở đó toàn có niên phần mấy vạn năm, giá trị liên thành. Trong ba khu bảo tàng, nơi khiến mấy đại tộc quần xem trọng nhất chính là dược điền, tiếp theo là Tinh Sơn, cuối cùng mới đến Thần Trì. Ao này tuy rất lớn, thần dịch rất nhiều, nhưng không quý giá được như dược điền và Tinh Sơn. Trong dược điền chí ít có mấy ngàn gốc thần dược vạn năm, tinh thạch trong Tinh Sơn nếu được khai thác ra đoán chừng cũng có thể bán mấy trăm ức thiên thạch. Nhưng ở trong mắt Lục Ly, thứ hắn xem trọng nhất lại là Thần Trì, bởi vì Thần Trì này rất lớn, thần dịch vô cùng nhiều. Chỉ cần hấp thu toàn bộ năng lượng bên trong, hắn hoàn toàn có thể nhẹ nhàng ngưng luyện ra hơn vạn giọt Tử Thần Dịch. Tử Thần Dịch chính là đồ tốt, có thể giúp linh hồn hoặc nhục thân dễ dàng tăng trưởng gấp mười, nếu cầm đi bán, tùy tiện một giọt cũng có thể bán được năm trăm vạn thiên thạch. Nói cách khác, nếu ngưng luyện toàn bộ thần dịch, sau đó cầm đi bán, Lục Ly có thể nhẹ nhàng thu về mấy trăm ức. Đấy còn là dự tính tương đối bảo thủ, nếu may mắn, thậm chí có thể bán ra ngàn ức. - Có thể bán mấy trăm ức? Nghe được lời này của Lục Ly, ánh mắt Vũ Dương lập tức sáng rực lên, phải biết lần này hắn sẽ được phân hai thành. Bằng với nhẹ nhàng thu về cả trăm ức, then chốt nhất là lần này bọn hắn muốn thu lấy thần dịch trong Thần Trì, độ khó sẽ không quá lớn. Mặc dù lúc này đang có mấy đại tộc tranh đoạt giới diện kia, nhưng mấy đại tộc đó đều không quá mức cường đại, chỉ cần Vũ Dương lộ ra thân phận, những đại tộc đó chắc chắn không dám đắc tội. Hơn nữa, Lục Ly có được thuật tiềm ẩn kỳ dị, hắn hoàn toàn có thể an bài một phen, để Lục Ly len lén tiến vào trong Thần Trì hấp thu thần dịch, sau đó nhẹ nhàng rời đi. Vạn nhất bại lộ, hắn lại ra mặt chấn nhiếp mấy đại tộc, khi ấy Lục Ly cũng vẫn có thể nhẹ nhàng rời đi, nói cách khác, mấy trăm ức thiên thạch này rất dễ cầm tới tay. Vũ Dương là hậu đại cự đầu, nhưng không phải được cung ứng tài nguyên vô hạn, rốt cuộc tộc nhân Vũ gia bọn hắn không phải ít. Vũ Dương lại không có được thiên phú biến thái như của Diên tiểu thư Mạc Thiên Thiên, bởi thế hắn nhất định phải nghĩ cách kiếm được thiên thạch, đổi lấy tài nguyên tu luyện.
Chương 4268 Luyện hóa tinh huyết Thần Long
Quan trọng hơn cả là, nếu lần này Lục Ly thật có thể nhẹ nhàng ngưng luyện ra Tử Thần Dịch, vậy ngày sau hắn có thể tiếp tục tìm kiếm những nơi tương tự thế này, còn Lục Ly sẽ là con gà biết đẻ trứng vàng. Hắn đi theo Lục Ly có thể không ngừng được phân đến thiên thạch, còn không cần trả giá quá nhiều... - Ta đi bố trí một phen, ngươi ở đây chờ tin tức của ta! Vũ Dương hớn hở đi ra, hắn có thể động dùng rất nhiều tài nguyên, Lục Ly cũng vui vẻ hợp tác với hắn. Vũ Dương an bài xong hết thảy, hắn chỉ cần đi vào hấp thu thần dịch là được, song phương cùng có lợi, cớ gì mà không làm? - Nhục thân đề thăng gấp bốn năm lần, linh hồn đề thăng chừng gấp mười, không sai! Lục Ly cảm ứng một phen, không khỏi hài lòng, hơn một năm có thể đề thăng được nhiều như vậy, đây phần lớn là nhờ công lao của siêu cấp thần dược. Thần dược tiêu tốn hai trăm ức mới mua được quả nhiên rất mạnh, riêng linh hồn đề thăng nhiều như vậy, không biết là bởi vì Thánh Hồn Châu hay là do Mộng Hồn Giới? Hiện tại nhục thân Lục Ly hẳn đã sánh ngang Thánh Hoàng sơ kỳ, linh hồn chắc cũng tương đương Thánh Hoàng sơ kỳ. Nói cách khác, nếu có một Thánh Hoàng sơ kỳ nào đó phóng thích công kích, Lục Ly chỉ bằng vào nhục thân liền có thể chống được. Nếu Lục Ly phóng thích Thần Long Biến, lại dùng tới Tử Thần Dịch, vậy thì dù là Vũ Dương công kích cũng có thể chống được. Đương nhiên nếu Vũ Dương tung ra sát chiêu đặc thù, e rằng Lục Ly khó mà chịu nổi. - Ừm... Lúc này Lục Ly đột nhiên nhớ tới một chuyện, hình như hắn vẫn chưa luyện hóa tinh huyết Thần Long lấy được ở Thái Hoang Cốc. Trước đó ở Thái Hoang Cốc một mực không có thời gian, đến sau lại quên mất, mãi đến giờ rốt cục mới nhớ ra. Vũ Dương đi bố trí chắc phải cần một đoạn thời gian, Lục Ly gọi bọn Quan Dương lại, dặn dò mấy câu sau đó về lại trong phòng, mở ra Thần Văn cấm chế. Thần Văn cấm chế trong phòng hắn là do Huyết Linh Nhi bố trí, Huyết Linh Nhi ngày ngày nghiên cứu Thần Văn, năng lực ở mặt này càng lúc càng biến thái. Sau khi mở ra Thần Văn, Lục Ly nội thị pháp giới thăm dò một phen, trên mặt lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc. Tinh huyết Thần Long vốn nằm trong góc pháp giới, lúc này vẫn còn ở đó, nhưng ao tinh huyết lại chỉ còn một giọt. Tinh huyết Thần Long cũng bị pháp giới ngưng luyện! Một ao tinh huyết Thần Long bị pháp giới ngưng luyện thành một giọt? Trong lòng Lục Ly chấn kinh không thôi, sau đó trên mặt lộ ra vẻ chờ mong, sau khi ngưng luyện tinh huyết Thần Long, không biết thân thể hắn sẽ xuất hiện biến hóa gì? Liệu có thức tỉnh loại huyết mạch thần kỹ mới nào không? - Có cần luyện hóa một ít thần dược còn lại để trung hòa dược tính thần long Thần Long không nhỉ? Lần trước lúc luyện hóa tinh huyết Tổ Long, Lục Ly thống khổ dị thường, giờ ao tinh huyết Thần Long lớn như vậy bị ngưng luyện thành một giọt, Lục Ly lo lắng mình không trụ được. Nghĩ một lúc, Lục Ly quyết định không cần, bởi vì hắn không biết luyện hóa thần dược nào mới tốt, vạn nhất luyện hóa thần dược không chỉ không thể trung hòa dược tính, ngược lại khiến dược tính càng nghiêm trọng thì sao? - Luyện hóa thôi! Lục Ly cắn răng, trực tiếp lấy ra giọt tinh huyết kia, nháy mắt khi chạm vào tinh huyết, huyết dịch toàn thân hắn bỗng chợt sôi trào, còn tự động phóng thích Thần Long Biến, tròng mắt cũng theo đó đỏ ngầu, cổ họng phát ra tiếng gầm rú, như thể biến thành một con Cự Long. - A... Rất nhanh, Lục Ly quay cuồng lên, thân thể không ngừng đụng lên trên vách tường, nếu không nhờ Thần Văn do Huyết Linh Nhi bố trí, sợ rằng nơi này đã bị Lục Ly xô đổ. - A! Lục Ly không ngừng kêu thảm, không ngừng lăn lộn, cơ thịt trên mặt co quắp hết cả, cổ họng phát ra tiếng gầm gừ cuồng loạn, như là Cự Long đang bị hỏa diễm thiêu đốt. Không sai! Lúc này Lục Ly cảm thấy mình như đang bị thiêu đốt, ngoài da sáng lên lam quang nhàn nhạt, như thể hỏa diễm màu lam. Đời này Lục Ly đã từng chịu qua rất nhiều thống khổ, nhưng lần này lại là lần biến thái nhất, hắn lăn lộn nửa ngày, cuối cùng chết ngất đi. Sau khi hắn hôn mê, thân thể lần nữa xuất hiện biến hóa, còn là biến hóa vô cùng lớn! Vốn lân giáp ngoài thân hắn có màu bạc, giờ lại đổi thành màu ngân lam, cặp long trảo biến lớn, dài ra thêm mấy phần, long giác cũng biến lớn chừng gấp đôi. Khí tức trên người hắn càng lúc càng giống như một con Cự Long thuần chủng, hung lệ thô bạo dị thường, giờ hắn nằm rạp trên đất, nếu bọn Quan Dương ở bên ngoài có thể thấy được, tuyệt đối sẽ tưởng lầm đây là một con Thần Long chân chính. Lục Ly ngủ say suốt năm ngày mới tỉnh lại, sau khi tỉnh lại, hắn cảm thấy toàn thân đau nhức, ngón tay tựa hồ rất khó di động, hắn hư nhược mở mắt ra, nghỉ ngơi thêm nửa canh giờ, lúc này mới giơ tay lên lấy ra một viên đan dược. Luyện hóa đan dược xong, hắn đương trường khoanh chân ngồi xếp bằng, tu luyện nửa ngày rốt cục mới hoàn toàn khôi phục, trong mắt lấp lánh tinh mang, đứng lên quát khẽ một tiếng: - Thần Long Biến! Ngoài thân lập tức toát ra chi chít lân phiến màu ngân lam, cả người lại không có biến hóa gì quá lớn, chỉ riêng lân giáp là từ màu bạc ban đầu biến thành màu ngân lam, móng vuốt to lớn thêm một chút, lợi trảo tựa hồ càng thêm sắc bén, với cả long giác lớn thêm mấy phần. - Không sai! Lục Ly cảm ứng một phen, mãn ý thốt lên. Thần Long Biến hẳn đã tiến vào tầng thứ hai, hiện tại sau khi phóng thích Thần Long Biến, nhục thân hắn cường đại lên chí ít hai ba mươi lần. Nhục thân vốn đã có thể sánh ngang Thánh Hoàng sơ kỳ, bây giờ một khi phóng thích Thần Long Biến, hẳn sẽ tương đương với Thánh Hoàng trung kỳ, nếu dùng thêm Tử Thần Dịch, đoán chừng sát chiêu mạnh nhất của Vũ Dương đều không giết được hắn. Trong hàng ngũ Thánh Hoàng trung kỳ, Vũ Dương tính là tương đối mạnh, tiếp sau liền là cấp bậc như Diên tiểu thư, trên Diên tiểu thư chính là cường giả tiệm cận đại viên mãn. Bởi thế lần này Thần Long Biến tấn cấp có ý nghĩa vô cùng lớn, trong trạng thái phòng ngự mạnh nhất, Lục Ly cứng rắn hơn đại bộ phận thần giáp.
Chương 4269 Cao thủ tán trai
Không chỉ mỗi phòng ngự, phương diện công kích cũng có đề thăng, mặc dù chưa thử qua lợi trảo, nhưng Lục Ly tin tưởng hắn đã có thể nhẹ nhàng xé nát thần giáp. Còn cả long giác mọc dài ra, đó không phải chỉ để đẹp mắt, mà là nhiều thêm một loại thần thông mới, hiện tại long giác đã có thể chứa đựng thần lôi, sau khi tồn trữ đến một lượng nhất định, long giác có thể áp súc, tăng cường uy lực cho lôi điện. Đương nhiên, theo như Lục Ly phỏng đoán, lôi điện do long giác phóng thích ra sẽ không quá mạnh, đối phó Thánh Hoàng phổ thông chắc không vấn đề. Chiến lực long trảo đối với hắn bây giờ mà nói thì cũng ý nghĩa không lớn, khoan nói Lôi Ngu Thú, dù là dùng kịch độc đánh lén cũng hoàn toàn có thể nhẹ nhàng giết chết Thánh Hoàng trung kỳ. Nhưng dù sao Lôi Ngu Thú và kịch độc cũng là ngoại vật, không thể tăng cường thêm được, nhục thể thì khác, nhục thể có thể tiếp tục mạnh lên, bởi thế lần tiến bộ này khiến Lục Ly rất vui vẻ. Lầu cao vạn trượng đều được dựng lên từ đất bằng! Nhục thân linh hồn đều phải tăng lên từng chút từng chút, sớm muộn sẽ có ngày đạt tới trình độ tiệm cận đại viên mãn, khi ấy về cơ bản sẽ không còn ai dám chọc đến hắn. Trọn cả Đại Thế Giới này, cường giả đại viên mãn là đỉnh phong. Nhưng số lượng cường giả đại viên mãn vô cùng thưa thớt, hơn nữa đều là chúa tể một phương. Bọn hắn đều là đại nhân vật có thân phận, chỉ cần không đi chọc bọn hắn và tộc quần sau lưng, về cơ bản bọn hắn sẽ không ra tay đối phó cường giả không phải là đại viên mãn. Lục Ly tử tế cảm ứng một phen, sau khi xác định không có vấn đề liền hài lòng xuất quan. Bên ngoài Vũ Dương còn chưa trở lại, Lục Ly tán gẫu với bọn Quan Dương, hỏi dò gần đây trong Thiên Việt Thành có chuyện gì mới mẻ không? - Không có chuyện gì cả! Đoạn thời gian này Quan Dương sớm đã quen với cuộc sống trong thành, mấy huynh đệ bọn hắn cũng gia nhập Tử Thần, đương nhiên đều là cấp bậc thấp nhất, đồng bài Tử Thần. Có được thân phận này sẽ càng dễ lăn lộn trong Thiên Việt Thành, cộng thêm có Lục Ly làm chỗ dựa, chỉ cần bọn hắn không gây sự, không đắc tội với hậu đại cự đầu, mọi chuyện đều suôn sẻ. Quan Dương nghĩ nghĩ rồi bổ sung thêm: - Hình như gần đây có hai vị công tử bởi vì Mạc Thiên Thiên tiểu thư mà ra tay đánh nhau, dẫn lên chấp pháp đội ra tay, cuối cùng một công tử bị phế pháp giới, một công tử bị giam lại, nghe nói chí ít phải bị giam ngàn năm. - Đúng là Mạc yêu tinh... Lục Ly cười cười, nếu không phải Vũ Dương nhắc nhở, lúc này đoán chừng hắn và Mạc Thiên Thiên đã là bằng hữu tốt. Mạc Thiên Thiên khác với giao tế hoa bình thường, nàng sẽ không cố ý đến dẫn dụ ngươi, ngược lại như tiểu muội nhà bên làm bằng hữu với ngươi, từ từ từng chút từng chút triển lộ ra mị lực, làm chút chuyện mập mờ ái muội, cuối cùng khiến ngươi luân hãm, say mê nàng. Nàng sẽ luôn giữ chút cự ly với bất kỳ nam tử nào, tay đều không cho ngươi sờ, khăng khăng nàng cứ chợt xa chợt gần, khiến ngươi cảm thấy có cơ hội. Mấy năm gần đây có quá nửa công tử lứa tuổi trẻ Tử Thần theo đuổi hoặc thầm mến nàng, thậm chí yêu nghiệt biến thái nhất của Tử Thần đều thần phục dưới váy nàng. Vốn đa số võ giả đều tưởng rằng Mạc Thiên Thiên sẽ đồng ý với yêu nghiệt kia, rốt cuộc đây chính là thiên tài kinh thế trăm vạn năm có một, rất có thể sau này sẽ trở thành tồn tại đại viên mãn. Không gả cho yêu nghiệt như vậy, Mạc Thiên Thiên còn muốn gả cho ai? Ai ngờ Mạc Thiên Thiên lại không quá nhiệt tình với yêu nghiệt kia, đối đãi với hắn cũng như đám công tử còn lại, không xa không gần, lúc lạnh lúc nóng, cũng không biết nàng muốn làm cái gì. Mấy năm gần đây, bởi vì tranh phong ăn giấm mà từng dẫn lên mấy chục trường đánh nhau, Mạc Thiên Thiên lại vui với như thế, tựa hồ rất thích chứng kiến cảnh đám công tử kia vì nàng mà ra tay đánh nhau... - Yêu tinh này đúng là nên cách xa chút thì hơn. Lục Ly ngấm ngầm ghi lại, những chuyện khác thì đều không có gì đáng chú ý, toàn là phát chút nhiệm vụ kỳ dị, kiến thức được điều gì mới lạ... vân vân. Đợi hai ngày, Vũ Dương rốt cuộc đi về, hắn vừa tới liền mỉm cười nói: - Tốt rồi, tất cả đều đã an bài xong, lần này chúng ta yên ắng đi Mang Vẫn Giới, sau đó mượn tay một đại tộc bên kia, âm thầm lẻn vào Phù Du Giới. Ngươi hấp thụ thần dịch trong Thần Trì xong thì len lén rời đi. Ừ, đúng rồi... bên ngoài Thần Trì có Thần Văn, ngươi có thể vô thanh vô tức phá mở không? - Vấn đề không lớn! Lục Ly khẽ gật đầu, chỉ cần có thể âm thầm lẻn vào, vậy hắn liền có thể dùng Thần Ẩn Thuật tiềm phục, sau đó để Huyết Linh Nhi đi ra phá trận, thu lấy thần dịch rồi vô thanh vô tức rời đi. - Vậy ngươi chuẩn bị chút, ngày mai xuất phát. Vũ Dương hỏi dò một câu, được đến Lục Ly xác nhận liền bổ sung thêm: - Đúng rồi... lần này Mạc Thiên Thiên cũng đi, ngươi chú ý yêu tinh kia chút, đừng để nàng gài, nàng thích nhất là trêu chọc nam nhân, quản giết không quản chôn. Lục Ly nhướng mày, có chút khó xử nói: - Sao để nàng đi cùng? Chuyện này ngươi không xử lý được? - Đúng vậy! Vũ Dương cười đắng chát nói: - Mấy tộc quần kia ta đều không quen, nếu cầm thân phận đi áp người, nội bộ Tử Thần tất sẽ xử phạt, đến lúc đó liền được không bù mất. Mạc Thiên Thiên ra tay thì dễ dàng hơn nhiều, bên kia có một tên công tử trực hệ vô cùng ái mộ nàng, vì nàng mà muốn chết muốn sống, nàng ra mặt chúng ta liền có thể nhẹ nhàng đi vào. Lần này ta phân một thành cho nàng, phần của ngươi vẫn giữ nguyên. - À! Lục Ly khoát tay nói: - Được rồi, cầm một thành của ta cho nàng, chẳng qua ngươi đừng có nói với nàng chuyện về ta. Ta không muốn ngày ngày bị yêu tinh này nhớ kỹ đâu, rắc rối lắm. - Thế thì không đến nỗi... Vũ Dương vỗ vỗ vai Lục Ly nói: - Mạc Thiên Thiên vẫn rất trọng thể diện, chỉ cần ngươi không chủ động đụng lên, nàng sẽ không dày mặt dây dưa ngươi đâu, điểm này ngươi cứ yên tâm. Vũ Dương đi, Lục Ly bế quan một đêm, sáng sớm hôm sau liền đi ra, hẹn hội hợp với Vũ Dương ở ngoài thành.
Chương 4270 Giao tế hoa
Đến địa điểm ước định, Lục Ly phát hiện Vũ Dương đã sớm tới chỗ này, ngoài ra còn một đại mỹ nữ thiên kiều bá mị cũng đang mỉm cười đứng đó. Lục Ly cáo lỗi một tiếng vì đến muộn, Vũ Dương còn chưa lên tiếng, Mạc Thiên Thiên đã cười nói: - Chỉ là chúng ta đến sớm chút thôi, Lục công tử không cần để ý. Thiên Thiên nghe nói lần này đi ra hành sự với Lục công tử, vui đến độ cả đêm không ngủ, cuối cùng cũng có dịp được chiêm ngưỡng phong thái vô thượng của Lục công tử. -... Lục Ly và Vũ Dương nhìn nhau, trên mặt Lục Ly thoáng chớp qua một tia đắng chát. Mạc Thiên Thiên này đúng là yêu tinh, nếu không phải trước đó Vũ Dương từng nhắc nhở qua, lúc này sợ rằng Lục Ly sớm đã lâng lâng trên mây, Mạc Thiên Thiên quả nhiên là cao thủ tán trai. … Ở trong nội bộ Tử Thần, chín đại cự đầu là chúa tể, hậu đại của bọn hắn tự nhiên cũng là công tử tiểu thư đỉnh cấp, là đối tượng phối ngẫu tốt nhất trong Tử Thần. Mạc Thiên Thiên không chỉ là hậu đại cự đầu, bản thân cũng là một siêu cấp cường giả. Vương bài Tử Thần không phải xưng hiệu dựa vào quan hệ liền có thể bầu đi lên, thực lực đám người Vũ Dương Loan Tịch cũng rất mạnh, song đâu có được bầu đi lên. Nữ tử duy nhất trong lứa tuổi trẻ có được xưng hiệu vương bài Tử Thần, dung mạo khí chất đều tuyệt đỉnh, IQ EQ đều siêu cao, nữ tử như thế không nghi ngờ là bạn lữ lý tưởng trong lòng vô số nam tử. Nếu đổi thành người khác, bị nàng tán cho vài câu sợ rằng đã lâng lâng trong lòng, kích động đến độ không cách nào làm chủ chính mình. Nhưng trước đó Lục Ly từng được Vũ Dương nhắc nhở, tia chủ hồn trong Phệ Hồn Châu cũng về lại trong người, ác niệm và tâm tình tiêu cực trong lòng hắn đều bị áp chế, dục vọng không còn nặng như trước. Bởi thế đối với lời này của Mạc Thiên Thiên, Lục Ly lại chỉ cười cười, khách sáo đôi ba câu. Vũ Dương vung tay nói: - Đã chuẩn bị xong hết rồi đúng không? Vậy thì đi thôi! Ba người bay thẳng ra rìa giới diện này, sau đó lấy ra một chiếc chiến thuyền, vốn Thiên Việt Thành cũng có tế đàn truyền tống, nhưng lần này bọn hắn đi ra không phải để chấp hành nhiệm vụ Tử Thần, mà là làm việc riêng, tự nhiên không thể quá rêu rao. Giới diện bọn hắn muốn tới tên là Mang Vẫn Giới, cách bên này không phải quá xa, một đường bay đi qua chỉ mất khoảng bảy tám ngày. Lục Ly tiến vào trong chiến thuyền, cáo lỗi một tiếng rồi về lại khoang thuyền tu luyện, Vũ Dương tròn mắt nhìn theo. Lục Ly có cần cẩn thận vậy không? Vì không để Mạc Thiên Thiên mê hoặc, đến cả cơ hội tiếp xúc đều không cho? Mạc Thiên Thiên tựa hồ cũng cảm giác được điều gì, nhưng ngoài mặt nàng không tỏ vẻ gì, hàn huyên mấy câu với Vũ Dương, sau đó về trong khoang thuyền bế quan, bỏ lại Vũ Dương một mình ngồi trong đại sảnh. Rất nhanh, mấy ngày đi qua, Lục Ly và Mạc Thiên Thiên bị kêu lên, Vũ Dương nhìn sang Lục Ly dặn dò nói: - Ngươi biết thuật dịch dung? Hai chúng ta ngụy trang thành hộ vệ cho Thiên Thiên tiểu thư! - Cái đó thì đơn giản! Trên thân Lục Ly lóe lên bạch quang, thân hình bỗng chợt trở nên thấp bé, lưng cũng còng xuống, làn da khắp người chuyển vẻ già nua, thoáng chốc đã từ một thanh niên trai tráng biến thành lão già. - Ách... Vũ Dương và Mạc Thiên Thiên cảm ứng một phen, lập tức ngấm ngầm xưng kỳ, bởi vì cả hai đều có cảm giác Lục Ly như hoàn toàn biến thành một người khác, không chỉ khí tức, tuổi tác, thậm chí cảnh giới cũng thay đổi, biến thành Thánh Hoàng trung kỳ. - Đúng là thần kỳ! Vũ Dương và Mạc Thiên Thiên cảm ứng lại lần nữa, hoàn toàn xác định Lục Ly đã biến thành một người khác, khác hẳn Lục Ly trước kia, tròng mắt cả hai người không khỏi sáng lên. Trong mắt Mạc Thiên Thiên càng là chất đầy vẻ sùng bái và ngưỡng mộ... Trong Tử Thần toàn là sát thủ, sát thủ quan trọng nhất là gì? Là ám sát, thần thông này và thuật ẩn thân khi trước của Lục Ly đúng thật vô cùng thích hợp để phụ trợ cho sát thủ. Chứng kiến biểu tình kinh dị của hai người, Lục Ly nhíu mày hỏi: - Tử Thần không có thần thông tương tự thế này? Tử Thần là tổ chức ám sát chuyên nghiệp, ở trong mắt Lục Ly, thần thông dịch dung ẩn thân kiểu này, trong Tử Thần hẳn phải có rất nhiều mới đúng. Rốt cuộc Thiên Loạn Tinh Vực lớn như vậy, Tử Thần lại đã thành danh nhiều năm, nhất định phải có thần thông tương quan chứ. - Có! Vũ Dương khẽ gật đầu, bổ sung thêm: - Nhưng không lợi hại được như của ngươi, nếu dịch dung nếu chăm chú quan sát thì vẫn có thể nhìn ra chút manh mối. Như thủ đoạn hoàn toàn biến thành một người khác như của ngươi thì chắc chỉ có cự đầu mới biết, đấy đều là bí mật bất truyền. - À à! Lục Ly không nói gì thêm, Vũ Dương cũng bắt đầu dịch dung, dịch dung xong, Lục Ly tử tế cảm ứng một phen, quả nhiên có thể phát hiện ra chút manh mối, xem ra thuật dịch dung của Vũ Dương vẫn kém chút. Hai người đều ngụy trang thành lão giả, đứng ở sau lưng Mạc Thiên Thiên, giống như hai pho tượng Kim Cương hộ vệ. Mạc Thiên Thiên cười tủm tỉm nói: - Tiểu nữ tử tài gì đức gì mà có thể được hai vị công tử hộ vệ, hì hì... Vũ Dương đáp lại một câu, Lục Ly lại chỉ cười cười, không nói gì cả. Mạc Thiên Thiên dẫn theo hai người đi tới bên ngoài Mang Vẫn Giới, ngoài này sớm đã có một chiếc chiến thuyền đợi sẵn, khi các nàng bay đi qua, bên kia lập tức có một tên công tử dẫn theo mấy tên hộ vệ khoái tốc bay tới. - Thiên Thiên tiểu thư! Công tử kia tươi cười tiến lại nghênh đón, hắn họ Lợi, tuổi tác còn trẻ đã đạt tới cảnh giới Thánh Hoàng, nhìn từ bên ngoài khí độ đều là thượng giai, không thua kém gì Vũ Dương. Mạc Thiên Thiên cũng nghênh đi lên, nét mặt cười tươi như hoa, ngữ điệu rất chân thành, như thể bằng hữu lâu năm, khiến người cảm thấy thân thiết dị thường. Công tử kia rất kích động, mang theo mấy người Mạc Thiên Thiên tiến vào giới diện, sau đó an trí nghỉ lại trong trang viên của hắn. Mạc Thiên Thiên sớm đã dặn qua Lợi công tử, nói qua mấy ngày sẽ tìm cách bố trí các nàng vào trong quân đội tộc quần, yên ắng tiến vào Phù Du Giới.