Mục lục
Long Đế Bất Diệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4966 Bản tọa chính là bảo chứng
Sau khi đọc được phần tình báo kia, trên mặt Bối Luân cũng lộ ra ý cười nhàn nhạt. Phần tình báo này rất tỉ mỉ, từ cách cục hiện tại của Tử Thần, cường giả phân bố, chỗ ở của toàn bộ tộc nhân Lục gia... tất cả đều được viết rõ ràng, thậm chí có cả địa chỉ nơi đặt chân của hai đại cự đầu. Điều duy nhất khiến Bối Luân tiếc nuối chính là, trên tình báo này cũng viết rõ, tộc nhân Lục Ly và con em Lục Minh đều ở trong tổ địa. Mà tổ địa đến cùng ở nơi nào, gian tế lại không quyền hạn biết. Thân phận gian tế này còn là trưởng lão, đừng nói hắn mà tất cả Thái Thượng trưởng lão đều không tư cách biết, chỉ mấy đại cự đầu và số ít trưởng lão đáng tin mới có thể biết được tổ địa cụ thể ở phương nào. Bối Luân suy xét một lúc, phát hiện giờ chỉ có một con đường để đi, tưởng muốn ổn thỏa tiến vào tổ địa bắt lại tộc nhân Lục Ly, vậy chỉ có trước bắt được một hai tên cự đầu Tử Thần. Nếu để cho phía tộc nhân Lục Ly biết được tin tức, chuyển di hết thảy vào trong một ít bí cảnh, bọn hắn muốn đi tìm, sợ rằng sẽ càng khó khăn. - Phong Ức! Bối Luân khoát tay nói: - Lập tức đưa tin cho phía Tử Thần, mời đám người Lê Hoàng, Mạc Hoàng gì đó tới một chuyến, lý do thế nào chính ngươi tự nghĩ, dù sao chỉ cần nghĩ cách lừa gạt mấy tên cự đầu đi qua là được. Việc này mà thành, đến sau không cần gì ngươi nữa, chúng ta sẽ lập tức tới thẳng tổ địa Tử Thần. … Các chủ Phong Hỏa Các không trực tiếp đưa tin, gần đây chín đại cự đầu một mực không hiện thân, điều này chứng tỏ trong lòng bọn hắn thực ra rất cảnh giác, bất kỳ gió thổi cỏ động nào đều có khả năng sẽ kinh động bọn hắn. Bởi thế các chủ Phong Hỏa Các an bài một phen, để bên này và Tử Thần phát sinh chút xung đột. Hai bên vốn nằm sát nách nhau, muốn phát sinh xung đột là điều cực kỳ đơn giản, bên này xuất động một tên hậu đại trực hệ, sau đó tới giới diện thuộc quyền một tên Tử Thần, cưỡng bức rồi giết chết một tiểu thư đại tộc bên kia. Phía Tử Thần tự nhiên phát nộ, lập tức báo lên cho chín đại cự đầu. Chín đại cự đầu nghe xong liền tức giận không thôi, vốn gần đây sự tình đã đủ nhiều, bọn hắn đều thấp thỏm bất an, lúc này công tử Phong Hỏa Các lại phát điên? Chạy đến bên đây làm loạn? Chẳng lẽ thấy bên này hổ lạc đồng bằng? Chín đại cự đầu muốn chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không, đưa tin cho phía Phong Hỏa Các, để bên này làm ra công đạo, bằng không sẽ báo lên Tài Quyết Đường. Đại trưởng lão Phong Hỏa Các hồi tin, nói nguyện ý giải quyết riêng, tên công tử trực hệ này rất được các chủ bọn hắn yêu thích, các chủ bọn hắn cũng đích thân truyền lời, để Lục Ly hoặc đám người Lê Hoàng đi qua một chuyến, hắn sẽ tự thân bày rượu bồi tội, đồng thời đưa ra giải thích hợp lý. Cùng là chủ tể, gần đây bên phía Tử Thần lại mưa gió phiêu diêu, tự nhiên không muốn gây thêm chuyện. Các chủ Phong Hỏa Các tự thân thỉnh mời, Lục Ly không ở đây, bọn Lê Hoàng biết phải làm sao? Chẳng lẽ lại phái trưởng lão đi qua? Vậy chính là bất kính đối với các chủ Phong Hỏa Các. Sau cùng, thương nghị một trận, Lê Hoàng và Dư Hoàng tự thân đi qua... có thể khiến một tên đại viên mãn đích thân bồi tội, chuyện tốt như vậy Lê Hoàng đương nhiên sẽ không lỡ qua, Lục Ly không ở đây, vị này liền tự xem mình là lão đại, việc nhân đức không nhường ai. Hai tên cự đầu truyền tống đi Phong Hỏa Thành, tiến vào phủ thành chủ, sau đó được đưa tới trong một tòa thành bảo xa hoa, vừa mới đi vào Lê Hoàng và Dư Hoàng đã cảm thấy có gì đó không được bình thường. Bởi vì ngồi bên trong không chỉ có mỗi các chủ Phong Hỏa Các mà còn hai vị cường giả khác. Lúc nhìn thấy hai tên cường giả này, Lê Hoàng và Dư Hoàng đều bị dọa cho hồn vía lên mây, bởi vì hai người đang ngồi chính là Cương Nhạc và Đồng Huấn. - Đến đều đến rồi, tiến vào ngồi đi! Cương Nhạc nhàn nhạt nói một câu, Lê Hoàng và Dư Hoàng vốn định trốn, nghĩ nghĩ lại thấy tựa hồ không cần thiết, ba tên đại viên mãn đều ở đây, hai người bọn hắn lại không phải Lục Ly, giãy dụa thế nào đều vô dụng. Lê Hoàng ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm các chủ Phong Hỏa Các nói: - Phong Ức, ngươi to gan thật đấy, chẳng lẽ không sợ quay đầu Lục Ly diệt toàn tộc ngươi? - Ta cũng hết cách rồi! Phong Ức khẽ thở dài nói: - Các ngươi không đến, ta liền phải chết, ngươi nói xem ta phải làm sao bây giờ? Đối tượng hai người bọn hắn muốn nhằm đến là Lục Ly, bọn hắn tới cũng không phải chỉ có hai người. Nếu không muốn chết, không muốn gia tộc bị diệt sạch, các ngươi tốt nhất vẫn nên phối hợp chút đi. Sa sa sa! Ngoài đại điện, Kim Nghiêm mang theo bốn tên đại viên mãn xuất hiện, sải bước tiến vào, đi tới bên cạnh Lê Hoàng, lạnh lùng nói: - Phong Ức nói không sai, chúng ta tới đây chuyến này không phải nhắm vào các ngươi, cũng không phải nhắm vào Tử Thần, chúng ta chỉ cần tộc nhân Lục Ly. Hoặc là các ngươi chết, tộc quần các ngươi diệt vong, hoặc là phối hợp chúng ta bắt lấy tộc nhân Lục Ly, chính các ngươi chọn đi. Ánh mắt Lê Hoàng và Dư Hoàng khẽ lấp lánh, trong lòng lại lôi tổ tông mười tám đời Phong Ức ra mắng một lần, thần sắc đầy vẻ ngập ngừng bất định. Mấy năm nay uy tín Lục Ly dần tăng cao, mặc dù ngoài mặt bọn hắn còn có chút không phục, nhưng trong lòng lại đều chịu phục. Bọn hắn e sợ Lục Ly từ tận trong cốt tủy, bán đứng Lục gia? Sợ rằng sau này sẽ bị Lục Ly đồ sát cả tộc mất. Thủ đoạn và sự tàn nhẫn của Lục Ly thế nào, chính bọn hắn rất rõ ràng, Lục Ly hận nhất là phản bội. Một khi phản bội, đợi sau này Lục Ly đi về, tộc quần bọn hắn chắc chắn sẽ bị Lục Ly tiêu diệt, căn bản không cần phải hoài nghi. Nếu không phối hợp, hai người bọn hắn sẽ chết ngay bây giờ, song tộc quần bọn hắn chưa hẳn sẽ bị tiêu diệt. Bởi vì tộc quần bọn hắn cũng ở ngay trong tổ địa, nếu đám đại viên mãn này có thể tìm tới tổ địa, liệu còn sẽ dùng loại âm mưu quỷ kế này ư? Cứ trực tiếp đánh tới tổ địa chẳng phải là được rồi? Bởi thế nếu bọn hắn không phối hợp, bọn hắn chết, tộc nhân bọn hắn lại chưa chắc sẽ chết.
Chương 4967 Bản tọa chính là bảo chứng (2)
Không ai muốn chết cả, bọn hắn còn có thọ nguyên rất dài, nếu có thể sống, bọn hắn tự nhiên không muốn chết, vậy nên mới sẽ ngập ngừng. Kim Nghiêm thấy hai người không thốt nửa lời, khí thế trên thân tràn ra, ép cho hai người không thở nổi, Kim Nghiêm sát khí đằng đằng nói: - Các ngươi cần phải biết, lần này Lục Ly tất chết không nghi ngờ, các ngươi giúp Lục Ly thì được lợi lộc gì? Không có Lục Ly, bằng vào năng lực các ngươi và các cự đầu còn lại, Tử Thần vẫn sẽ sống tốt. Nhưng nếu cố chấp đến cùng, bằng vào năng lực bảy người chúng ta, Tử Thần các ngươi sẽ hóa thành tro bụi chỉ trong vòng một tháng. Lê Hoàng cắn răng nói: - Các ngươi giết chúng ta đi, muốn chúng ta bán đứng Lục Ly tuyệt đối là điều không thể, chúng ta cam nguyện chịu chết! Dư Hoàng lại không nói gì, ánh mắt lấp loé bất định, trong tay Kim Nghiêm hiện ra Chí Tôn thần binh, lạnh giọng nói: - Nếu các ngươi đã muốn chết, vậy liền tiễn các ngươi một đoạn, quay đầu lại đồ sát sạch sẽ Tử Thần sau. Đối mặt với sát ý đại viên mãn phóng thích ra, cả người Lê Hoàng và Dư Hoàng khẽ run lên, bọn hắn thậm chí không nghĩ qua phản kháng. Đừng nói nhiều đại viên mãn như vậy, dù chỉ một tên bọn hắn cũng không làm gì được. Kim Nghiêm từ từ giơ lên chiến đao trong tay, khí tức tử vong theo đó bao phủ khắp quanh thân Dư Hoàng và Lê Hoàng. Lê Hoàng nhắm mắt lại, chuẩn bị chờ chết. Sắc mặt Dư Hoàng lúc trắng lúc xanh, sau đó đột nhiên hống lên: - Chờ chút, các ngươi nói không thương tổn chúng ta và tộc quần chúng ta, các ngươi lấy gì ra bảo chừng? Lê Hoàng mở mắt ra, nhìn chằm chằm Dư Hoàng nói: - Lão Dư, ngươi điên rồi? Bảo hổ lột da, há có thể tin? Thủ đoạn Lục Ly thế nào ngươi không phải không biết. Nếu bọn hắn có thể giết Lục Ly, còn cần đến bắt người nhà làm gì? Quay đầu Lục Ly đi về, hai tộc chúng ta đều bị diệt sạch! - Hoang đường! Đúng lúc này, bên ngoài chợt vang lên một tiếng quát lạnh, Bối Luân đi đến, hắn nói: - Tự giới thiệu một chút, tại hạ Bối Luân, Đại trưởng lão Bắc Cảnh Bối gia. Giờ khắc này Lục Ly đang bị Tộc Vương tộc ta và Khôn Vương vây khốn ở Băng Hà Cốc Thiên Vũ Tinh Vực. Bởi vì nơi đó Thần Văn quá nhiều, phá giải cần mất chút thời gian. Tộc Vương tộc ta đợi đến phát bực, lúc này mới sai bọn ta đến đây bắt lại tộc nhân Lục Ly. Hai đại Cảnh Vương đích thân ra tay, Lục Ly còn có thể chạy thoát được ư? Có phải các ngươi nghĩ hơi nhiều rồi không? - Đại trưởng lão Bắc Cảnh Bối gia? Lê Hoàng và Dư Hoàng nhìn nhau, không khỏi ngạc nhiên, thế giới này có mấy nơi Bắc Cảnh, lại có mấy thế lực tên Bối gia? Thân phận Bối Luân thoáng chốc liền được xác định. Có thể điều động nhiều đại viên mãn như vậy, chỉ riêng cái này đã có thể chứng minh rất nhiều điều. Lại nói, có mấy ai dám giả mạo Đại trưởng lão Bối gia, chán sống rồi ư? - Bối Vương và Khôn Vương? Lê Hoàng suy xét qua hai tên cái này, khóe miệng nhếch lên ý cười đắng chát. Hắn đi qua Tiên Vực, biết hai cái tên này đại biểu cho cái gì. Mặt mũi Lục Ly lớn thật, không ngờ có thể dẫn động hai đại Cảnh Vương đích thân ra tay? Hơn nữa đến giờ còn chưa chết? Dư Hoàng nuốt xuống một ngụm nước bọt, thấp thỏm nói: - Ta cần đảm bảo, ta cần các ngươi lập xuống Chủ Thần huyết thệ. - Bản tọa chính là đảm bảo! Bối Luân ngạo nghễ nói: - Các ngươi tính là cái thá gì? Ở trong mắt bản tọa, các ngươi đều là sâu kiến, bóp chết hay không bóp chết các ngươi lại có gì khác biệt? Bản tọa miệng vàng lời ngọc, chỉ cần các ngươi phối hợp bắt lại tộc nhân Lục Ly, bản tọa cam đoan không làm thương hại đến dù chỉ một tên võ giả của Tử Thần các ngươi. Một câu thôi, phối hợp hay không phối hợp? Không phối hợp, toàn tộc hai người các ngươi liền sẽ tiêu thành tro bụi! Bối Luân lần nữa lấy ra thủ đoạn từng dùng để đối phó Phong Ức, Lê Hoàng và Dư Hoàng liếc nhau, cười đắng chát một tiếng, cuối cùng hai người cúi đầu xuống, Dư Hoàng chắp tay nói: - Bối đại nhân, chúng ta... nguyện ý phối hợp! … Tinh Sa Giới. Trong một tòa thành bảo dưới đất, Mạc Hoàng và Dực Hoàng Vũ Hoàng đều tiềm phục ở đây, mười đại cự đầu Tử Thần chia ra ẩn núp, trừ cự đầu, nơi đây chỉ có số ít mấy tên trưởng lão biết được, truyền đưa tin tức đều trực tiếp dùng tế đàn đưa tin, muốn truy tung là điều gần như không thể. Mạc Hoàng và Vũ Hoàng chính đang ngồi uống trà trong đại điện, từ bên ngoài Dực Hoàng vội vàng đi tới, hắn nhíu mày, cầm theo một phần tình báo nói: - Có gì đó không đúng. Mạc Hoàng và Vũ Hoàng đặt chén trà xuống, quay đầu nhìn sang, Dực Hoàng giải thích nói: - Gian tế chúng ta cài cắm ở Phong Hỏa Các đưa tin tới, bọn hắn dường như cảm ứng được khí tức mấy đại cường giả trong thành, bọn hắn hoài nghi... là đại viên mãn. Chỉ là bên kia bị phong tỏa, bọn hắn không cách nào tới gần, vậy nên không dám xác định. - Mấy tên đại viên mãn? Sắc mặt Mạc Hoàng và Vũ Hoàng thoáng trở nên ngưng trọng, Mạc Hoàng hỏi: - Giữa lúc dầu sôi lửa bỏng thế này, Phong Hỏa Các kiếm chuyện vốn đã là điều không bình thường, Lục Ly không ở đây, các chủ Phong Hỏa Các lại cho mời, cái này cũng không đúng. Chẳng lẽ các chủ Phong Hỏa Các bị khống chế? Nét mặt Vũ Hoàng trầm xuống, nói: - Nếu các chủ Phong Hỏa Các bị khống chế, Lê Hoàng và Dư Hoàng đi qua rất nguy hiểm, có khả năng sẽ bị khống chế, chúng ta ở đây cũng không an toàn, lập tức rút về tổ địa! Dực Hoàng thoáng ngập ngừng nói: - Lập tức rút lui? - Nếu không có chuyện gì, rút lui chỉ là lãng phí chút thời gian! Vũ Hoàng nói: - Nhưng nếu gặp chuyện, rút lui liền có thể cứu mạng chúng ta, đồng thời cứu mạng vô số tộc nhân trong tổ địa! - Rút lui... Mạc Hoàng cũng không ngập ngừng, Dực Hoàng không tiện nói gì thêm, lập tức tìm đến hai tên trưởng lão bàn giao dặn dò một phen, sau đó ba người ngồi tế đàn truyền tống bí mật rời đi. Đồng thời bọn hắn truyền tin để các cự đầu còn lại cũng rút về tổ địa, nói khả năng sẽ có biến, song dặn những cự đầu kia đừng tiết lộ tin tức ra ngoài.
Chương 4968 Chuyển dời
Vừa mới về lại tổ địa, Mạc Hoàng tức tốc hạ lệnh phong kín lối vào. Đồng thời khẩn cấp liên hệ phía ngoài, dò xét hết thảy tin tức, nhất là mật thiết lưu ý động tĩnh của Lê Hoàng Dư Hoàng và phía Phong Hỏa Các. Mạc Hoàng và Vũ Hoàng đích thân tới thành trì nơi Lục gia cư trú, bất kể tình huống thế nào, kẻ địch chắc chắn sẽ nhắm tới Lục gia, bởi vì với kẻ địch mà nói, bọn hắn không có giá trị, chỉ có người nhà Lục Ly mới có giá trị. Mạc Hoàng và Vũ Hoàng tự thân đi tới, Lục Linh và Lục Nhân Hoàng tự nhiên đi ra nghênh đón, Mạc Hoàng nói thẳng: - Các ngươi có thể liên hệ được với Lục Ly không? Lục Linh và Lục Nhân Hoàng nhìn nhau, Lục Linh hỏi: - Có thể thử xem, đã một đoạn thời gian Lục Ly không liên hệ với chúng ta! - Nhanh đi liên hệ Lục Ly! Mạc Hoàng nói: - Chúng ta hoài nghi đám đại viên mãn kia lại tới, còn có khả năng đã khống chế các chủ Phong Hỏa Các và Lê Hoàng Dư Hoàng! Nghe xong, Lục Linh không dám khinh thường, vội vàng bóp nát một viên ngọc phù, đây là ngọc phù Lục Ly lưu lại cho nàng, một khi bóp nát, thông thường Lục Ly sẽ lập tức vận dụng thủ đoạn liên hệ bên này. Bóp nát xong, Lục Linh yên ắng chờ đợi, đám người Mạc Hoàng cũng khẩn trương chờ đợi. Đại khái qua chừng nửa canh giờ, thần niệm Lục Ly vẫn chưa truyền tới, trong lòng Lục Linh không khỏi trầm xuống, nói: - Hắn có thể đang bận việc, không cách nào liên hệ bên này! Mạc Hoàng và Vũ Hoàng có chút gấp gáp, Mạc Hoàng đi tới đi lui trong đại điện hồi lâu, sau đó nói: - Không được, các ngươi nhất định phải chuyển dời, các ngươi lập tức bắt tay hành động ngay, thành viên hạch tâm Lục gia chuyển dời trước, nếu không có chuyện gì, quay đầu ta sẽ thông báo để các ngươi đi về! - Chuyển dời? Lục Linh hỏi: - Tổ địa cũng không an toàn? Chuyển dời? Chúng ta chuyển dời đi đâu? - Ta biết một nơi bí cảnh! Mạc Hoàng nói: - Bí cảnh này chỉ mình ta biết, thành viên hạch tâm Lục gia các ngươi đi vào đó trước. Nếu không có nguy hiểm, quay đầu trở ra là được, nếu có nguy hiểm, các ngươi trốn ở trong đó, như vậy các ngươi sẽ được an toàn, chúng ta cũng được an toàn, hiểu chứ? - Được rồi! Lục Linh cũng là hạng người dứt khoát quyết đoán, đồng thời cũng rất tín nhiệm Mạc Hoàng và Vũ Hoàng, trước đây Lục Ly từng dặn, hai vị này có thể tuyệt đối tín nhiệm. Nàng đã không quản được quá nhiều, lập tức phát lệnh triệu tập thành viên hạch tâm Lục Minh. Lần hành động này phải được tiến hành trong bí mật, nhiều người, ngược lại rất dễ bị phát hiện, đến khi đó bị người truy tung, trốn hay không trốn đều như nhau. Theo như ý của đám người Mạc Hoàng, rất có thể Lê Hoàng và Dư Hoàng đã bị khống chế, nếu vậy, nội bộ Tử Thần chưa hẳn đã có thể tin. Lục Linh tập trung cao tầng lại một nơi, nói ra ý định rút lui, ai nguyện ý lưu lại thì trấn thủ chỗ này, ai nguyện ý đi thì lập tức rút lui ngay. Sau cùng đại bộ phận cao tầng Lục Minh quyết định rời đi, chỉ một số nhỏ còn lại không yên tâm về nơi này, cũng không cho rằng sẽ xảy ra chuyện, tổ địa vô cùng kín đáo, muốn tìm được đến đây, trừ phi do một trong chín đại cự đầu dẫn đội. Những cao tầng lưu thủ kia đều cho rằng, Lê Hoàng và Dư Hoàng không ngu xuẩn đến mức dẫn theo ngoại địch tới đây, như vậy tộc quần bọn hắn cũng sẽ bị đồ sát sạch sẽ. Con em Lục Minh có tổng hơn hơn mười vạn, cao tầng cũng có mấy trăm, Lục Linh mang đi hơn ba trăm, ngoài ra thêm cả trực hệ Lục gia, tổng cộng là ba ngàn người. Toàn bộ ba ngàn người này đều tiến vào không gian thần khí, sau đó do Mạc Hoàng tự thân đưa đi. Rời đi một đoạn, Mạc Hoàng thả ra mấy người Lục Linh, Lục Linh lại không phóng thích tất cả ra khỏi không gian thần khí, chỉ mang theo mấy tên Thánh Hoàng bay tới bí cảnh Mạc Hoàng nói đến. Bí cảnh này chỉ mỗi Mạc Hoàng biết, trừ phi Mạc Hoàng bị bắt lại, tra khảo đi, nếu không các nàng sẽ được an toàn. Đưa xong đám người Lục Linh, trong lòng Mạc Hoàng bất giác buông lỏng đi nhiều. Hắn biết rõ một điểm, đối với đại viên mãn Tiên Vực mà nói, sống chết của bọn hắn không quan trọng, tộc nhân của bọn hắn cũng không quan trọng. Người thân tộc nhân Lục Ly mới quan trọng, nếu người thân Lục Ly bị bắt lại, như vậy bọn hắn không nhất thiết phải tồn tại nữa, đoán chừng tất cả sẽ bị giết sạch. Ngược lại, không bắt được người thân Lục Ly, đám cường giả Tiên Vực kia sẽ sợ ném chuột vỡ bình, không dám tùy tiện động đến bọn hắn. Hơn nữa bọn hắn rơi vào trong tay đại viên mãn Tiên Vực, mức độ uy hiếp đối với Lục Ly không đủ mạnh, Lục Ly có thể buông tay đánh cược một lần, vậy lại càng dễ phá cục. Kể ra lần này bọn hắn cũng là bị Lục Ly liên lụy, Mạc Hoàng lại không nửa điểm trách móc. Không có Lục Ly, Tử Thần nào có được hôm nay? Được đến nhiều vậy rồi, tự nhiên phải gánh chịu một ít nguy hiểm. Thiên hạ không có bữa ăn nào miễn phí, tất cả mọi người đều đứng chung trên một chiếc thuyền, nhất định phải đồng lòng đồng sức, chung tay vượt qua ải khó. Cũng chỉ có tiếp tục đi theo Lục Ly, Tử Thần mới có thể khoái tốc lớn mạnh phát triển, không có Lục Ly, Tử Thần lập tức sẽ bị đánh về nguyên hình, cũng sẽ chết rất thảm. Mạc Hoàng vừa mới về lại tổ địa, Vũ Hoàng và Dực Hoàng liền đi tới, sắc mặt Vũ Hoàng rất khó coi, nói: - Theo như phân tích tình báo mới nhất, khả năng mấy tên đại viên mãn kia đang ở Phong Hỏa Các đã cao tới tám thành, một canh giờ trước, Lê Hoàng và Dư Hoàng bí mật truyền tin điều động mấy tên trưởng lão đi Phong Hỏa Thành, khả năng hai người bọn họ bị khống chế cũng đã cao tới bảy thành! - Nơi này không an toàn! Mạc Hoàng cười lên đắng chát nói: - Chuyển dời thôi, để một bộ phận tộc nhân chuyển dời trước, giữ lại hỏa chủng, sau đó chúng ta tử thủ tổ địa, có thể kiên trì lâu bao nhiêu hay bấy nhiêu, đợi Lục Ly đi về cứu viện. Trời đất bao la, chúng ta lại không chỗ để trốn, Dực Hoàng, ngươi ra ngoài khống chế thế cục, chúng ta lưu thủ nơi này. - Ừm!
Chương 4969 Kế hoạch tinh hỏa
Vũ Hoàng và Dực Hoàng đều khẽ gật đầu, bọn hắn muốn trốn được hết là điều rất khó, Lê Hoàng và Dư Hoàng làm phản, bằng với địch nhân đã nắm giữ gần như toàn bộ cơ mật của Tử Thần, bọn hắn lại có thể trốn đi đâu? Còn không bằng tử thủ ở đây, chờ đợi Lục Ly hồi viện. … Phía Phong Hỏa Các, Lê Hoàng và Dư Hoàng triệu tập mấy tên trưởng lão thủ hạ tâm phúc bí mật bố trí một phen, sau đó liền chuẩn bị động thủ. Bọn hắn rất rõ ràng mục tiêu của đám người Bối Luân Kim Nghiêm, đó chính là bắt lại người nhà tộc nhân của Lục Ly, chỉ cần bắt lại tộc nhân Lục Ly, như vậy bọn hắn liền hoàn thành nhiệm vụ, đám người Lê Hoàng cũng sẽ được an toàn. Khi ấy Lục Ly chết rồi, bên này liền triệt để không còn ẩn hoạn. Lục Ly chết rồi, Tử Thần sẽ lập tức suy bại, thậm chí nếu ứng đối không tốt còn có khả năng bị tiêu diệt. Nhưng đó là chuyện về sau, giờ mà không chịu phối hợp, bọn hắn sẽ lập tức chết ngay, hai tộc cũng đi đứt. Hai tộc bị diệt, như vậy đối với bọn hắn mà nói, Tử Thần có tồn tại hay không đều chẳng nghĩa lý gì nữa cả. - Tình hình có vẻ không ổn! Thông qua truyền tin với mấy tên trưởng lão tâm phúc, trong lòng Lê Hoàng thoáng trầm xuống, hắn chắp tay nói với Bối Luân: - Bối đại nhân, chúng ta phải động thủ nhanh chút, có thể tin tức đã lộ, các cự đầu còn lại đều rút lui về tổ địa. Nếu chúng ta còn không động thủ, sợ rằng tất cả sẽ được chuyển dời, đến khi ấy lại đi lùng bắt sẽ rất phiền toái. - Hả? Ánh mắt Bối Luân chuyển lạnh, có vẻ hoài nghi nhìn chằm chằm Lê Hoàng và Dư Hoàng. Lê Hoàng thấy thế vội nói: - Đại nhân, tuyệt đối không phải chúng ta tiết lộ tin tức, Phong Ức triệu kiến chúng ta đi qua, chuyện này vốn đã nghi điểm trùng trùng, các ngươi đừng quên, Tử Thần chúng ta xuất thân từ đâu? Ở khía cạnh tình báo, chúng ta tính là hàng đỉnh cấp, bản năng nhận thức nguy hiểm cũng mạnh nhất, bọn Mạc Hoàng cảm thấy không thích hợp, trước một bước triệt thoái cũng là điều bình thường. Bối Luân nhìn chằm chằm bọn hắn một lúc lâu, cuối cùng mới trầm giọng nói: - Trực tiếp đi tổ địa? - Đúng! Lê Hoàng nói: - Nếu bọn hắn không mở ra thần trận nơi lối vào, chúng ta liền có thể tiến vào rất nhẹ nhàng, nhưng nếu mở ra, vậy thì rắc rối to. Thần trận nơi lối vào không phải do chúng ta bố trí, mà là tự nhiên hình thành, vô cùng cường đại, muốn oanh phá cần thời gian rất lâu. - Đi! Bối Luân không dám tiếp tục chờ thêm, bằng không để cho tộc nhân Lục Ly chạy mất, vậy lại phiền. Hắn ngay lập tức dẫn theo toàn bộ đám cường giả, cùng với Lê Hoàng Dư Hoàng và chúng trưởng lão rời khỏi Phong Hỏa Giới. Phong Ức không đi cùng, đợi bọn hắn đi rồi, Phong Ức mới như trút được gánh nặng. - Lục Ly, xin lỗi, ta chẳng còn cách nào khác cả! Phong Ức thở dài một tiếng, ngây ngốc đứng đó hồi lâu, cuối cùng mới nói: - Người đâu, đi gọi tất cả trưởng lão tới, chuẩn bị chấp hành kế hoạch Tinh Hỏa. - Kế hoạch Tinh Hỏa? Tên trưởng lão đứng gần đó khẽ biến sắc, kế hoạch nhằm để dự phòng trường hợp Phong gia bị diệt tộc, một khi chấp hành, tinh anh thế hệ trẻ Phong gia đều được đưa vào trong bí cảnh. Sau đó bí cảnh sẽ bị phong kín, bí cảnh này không cách nào mở ra, chỉ có thể đợi qua năm ngàn năm, bí cảnh mới lần nữa ngưng tụ lối ra. Nói cách khác, một khi chấp hành kế hoạch này, tinh anh thế hệ trẻ sẽ bị vây nhốt năm ngàn năm, bọn hắn sẽ tạm biệt với thế gian phồn hoa bên ngoài, một mực khổ tu trong bí cảnh. Năm ngàn năm sau, thanh xuân đâu còn lại gì, đối với bọn hắn mà nói thì đây là điều vô cùng thống khổ. - Đừng nói nhảm! Phong Ức vung tay nói: - Lập tức triệu tập tất cả trưởng lão đi chấp hành kế hoạch, không có thương lượng, trực tiếp thi hành, đây là lệnh của ta, tuyệt đối không được sai sót! Đợi trưởng lão kia đi ra truyền lệnh, Phong Ức ngước mắt nhìn lên hư không, trong mắt hiện đầy vẻ lo lắng, lần này không quản bên nào thắng, Phong Ức đều cảm thấy bọn hắn sẽ rắc rối to. Bên này Bối Luân len lén đi tới, đây rõ ràng là không muốn lưu lại manh mối, không muốn để cho các Cảnh Vương khác có cái cớ. Chuyện đã đến nước này, sau khi ra tay thành công, bọn hắn tất phải diệt khẩu, hủy đi tất cả chứng cứ. Nhất là người từng gặp Bối Luân. Nếu phía Lục Ly thắng, vậy bên hắn sẽ càng thảm, lấy tính cách Lục Ly, sợ rằng Phong gia sẽ không thừa một ai. Bây giờ thực hiện kế hoạch Tinh Hỏa, bất luận cục diện thế nào, chí ít tinh anh thế hệ trẻ của Phong gia sẽ được giữ lại, Phong gia không đến nỗi bị diệt tộc, sau này còn có hi vọng quật khởi. Trong bí cảnh kia sớm đã tích trữ lượng lớn tài nguyên, đám tinh anh tuổi trẻ này đi vào tu luyện mấy ngàn năm, bản thân cảnh giới đều rất tốt, tiến vào tu luyện mấy ngàn năm, có thể sẽ đột phá không ít cường giả tiệm cận đại viên mãn, nếu ai đó có thể đột phá đại viên mãn, vậy Phong gia liền sẽ nhẹ nhàng lần nữa quật khởi. Trưởng lão Phong gia được triệu tập lại, nguyên một đám trưởng lão không rõ thực tình, ai nấy đều có chút mơ hồ. Mấy tên trưởng lão còn tới cầu kiến Phong Ức, sau khi được đến xác định, đám trưởng lão hết cách, đành phải chấp hành mệnh lệnh. Phong Ức là đại viên mãn, là Tộc Vương của bọn hắn, bất cứ mệnh lệnh nào từ Phong Ức, bọn hắn đều không thể làm trái, đây là quyền uy tuyệt đối của đại viên mãn, các trưởng lão khác đều không dám kháng cự. Phong gia khẩn cấp bắt tay hành động, sau khi nhận được tin, đám tinh anh tuổi trẻ đều như tang cha mẹ. Đã được gọi là tinh anh thế hệ trẻ, tự nhiên đều là công tử tiểu thư trực hệ, bọn hắn là hậu đại chủ tể, trong khắp Thiên Loạn Tinh Vực đều có thể hô phong hoán vũ. Tuổi trẻ mà, ai cũng thích phồn hoa, thích náo nhiệt, tiến vào bí cảnh khổ tu mấy ngàn năm, cảnh này còn khó chịu hơn cả giết bọn hắn. Lệnh từ Phong Ức chính là ý chỉ của Thần, tuyệt đối không cách nào sửa đổi, trừ phi ngươi muốn phản lại Phong Hỏa Các. Lập tức từng nhóm võ giả tuổi trẻ được tập trung lại, không ngừng rời đi thông qua tế đàn truyền tống. Bảy thành tinh anh thế hệ trẻ của Phong gia phải được đi đưa, muốn chấp hành kế hoạch đoán chừng phải mất hai tháng. Phong Ức dự tính, hai tháng sau, phía Bối Luân chưa hẳn đã đắc thủ.
Chương 4970 Mạc Hoàng vẫn lạc
Đám người Bối Luân ngồi U Linh chiến thuyền lao vút mà đi. Tổ địa Tử thần không ở trong giới diện cụ thể nào đó, mà ở trong một nơi hiểm địa. Hiểm địa này, không phải cường giả tiệm cận đại viên mãn đi vào liền hẳn tất chết không nghi ngờ, bởi thế tổ địa Tử Thần mới vô cùng kín đáo, trinh sát đỉnh cấp đều không thăm dò ra được. Tốc độ chiến thuyền rất nhanh, chỉ lao đi hơn mười ngày liền đã tới nơi. Bọn hắn tiến vào trong một phế giới, phế giới này có kịch độc, còn có đại trận cường đại, ở chỗ này còn có cường giả tiệm cận đại viên mãn Tử Thần trấn thủ. Lê Hoàng và Dư Hoàng ra mặt, cường giả trấn thủ nơi này không dám nói gì, mặc dù bọn Bối Luân đều dịch dung, rất lạ mặt, song bọn hắn cũng không dám hỏi nhiều, Lê Hoàng cứ thế mang theo nguyên một đám cường giả truyền tống mà đi. Bọn hắn truyền tống đến trong một phế giới khác, đi ra phế giới, chỉ thấy bên ngoài có một vòng xoáy khổng lồ, bên trong vòng xoáy cất giấu cương phong khủng bố, trong vòng xoáy ẩn ẩn còn lấp lánh lôi đình, vừa nhìn liền biết là nơi vô cùng nguy hiểm. - Chúng ta đang ở trong tổ địa! Lê Hoàng chắp tay nói: - Hi vọng Bối đại nhân tuân thủ hứa hẹn, không thương tổn tộc nhân chúng ta. Thực ra chúng ta cũng là người bị hại, bị Lục Ly bức hiếp, không thể làm khác được. - Yên tâm đi! Bối Luân lạnh lùng nói: - Giết hay không giết các ngươi, đối với chúng ta mà nói thì không có gì khác biệt cả. Chúng ta chỉ nhắm đến Lục Ly, đánh chết tộc nhân các ngươi cũng chẳng được gì. Bối Luân ta nói thế nào cũng là Đại trưởng lão Bối gia, đã hứa tự nhiên sẽ làm. - Đa tạ đại nhân! Lê Hoàng chắp tay, để lại mấy tên trưởng lão trấn thủ chỗ này, sau đó dẫn theo đám đại viên mãn bay tới trong vòng xoáy. Trong vòng xoáy quả nhiên rất khủng bố, đương nhiên đối với đại viên mãn mà nói thì không có bất kỳ ảnh hưởng nào. Chúng cường giả nhẹ nhàng tới được trung tâm vòng xoáy. Lê Hoàng quét mắt nhìn một lượt, khẽ thở dài nói: - Lối vào bị phong bế, thần trận đã được mở ra. Bối đại nhân, hết cách rồi. Muốn đi vào chỉ có thể cường hành oanh phá lối vào. Bối Luân không nói nhảm, trực tiếp vung tay nói: - Oanh phá! … Thân hình bảy tên đại viên mãn không ngừng xoay tròn theo vòng xoáy, không phải bọn hắn không chống được lực xoáy, chỉ là lúc này bọn hắn chính đang công kích, lười đi cường hành chống lại, dù sao đối với bọn hắn mà nói, xoay tròn hay không xoay tròn đều như nhau. Lê Hoàng và Dư Hoàng cũng xoay tròn theo, hôm nay bọn hắn tính là được một phen đại khai nhãn giới, bảy tên đại viên mãn phóng thích đủ loại công kích cường đại. Thủ đoạn của đại viên mãn quá mạnh, tuỳ tiện một kích liền cảm thấy như khiến trời long đất lở. Đấy còn thần trận nơi lối vào rất cường đại, bằng không sớm đã bị oanh phá từ lâu. Cứ với tình hình này, bảy tên đại viên mãn không ngừng oanh kích, nhiều nhất mười ngày thần trận nhất định sẽ bị oanh phá. Một khi thần trận bị oanh phá, tổ địa này gần như cũng bị phế bỏ. Thần Văn được bố trí thêm cũng vô dụng, địch nhân có thể tùy ý giết vào, khi ấy tổ địa còn làm được gì? Đương nhiên nếu là do Lục Ly bố trí Thần Văn, vậy may ra mới có biến chuyển. Nhưng chuyện đã đến nước này, nếu Lục Ly có thể tới đây bố trí Thần Văn, Lê Hoàng Dư Hoàng và hai tộc bọn hắn còn có đường sống ư? Hoặc là Lục Ly chết, hoặc là bọn hắn chết! Ngay từ thời điểm bọn hắn quyết định phản bội liền đã không có đường lui. Hoặc là triệt để giết chết Lục Ly, hoặc là toàn tộc bọn hắn đi đời. Mấy năm gần đây, trong lòng bọn hắn vẫn luôn có chút khó chịu đối với Lục Ly. Lục Ly thay vào vị trí vốn là của Lê Hoàng, trong lòng Lê Hoàng vẫn luôn cảm thấy thất lạc. Mặc dù Lục Ly tới, Tử Thần lớn mạnh, Lê gia cũng thu được càng nhiều lợi ích, nhưng Lê Hoàng vẫn cứ khó chịu. Bên ngoài đang oanh kích, bên trong không khả năng không cảm ứng được. Mấy đại cự đầu đều ở phụ cận lối vào. Bọn hắn sớm đã được đến tin tức, biết Dư Hoàng và Lê Hoàng dẫn theo một đám đại viên mãn tới, lúc này chính đang tấn công phía bên ngoài. Nét mặt năm đại cự đầu đều rất khó coi. Trong bảy đại cự đầu còn lại, trừ Dực Hoàng và Long Hoàng ra thì đều có mặt trong tổ địa. Lê Hoàng và Dư Hoàng phản bội khiến bọn hắn rất đau xót, bọn hắn vạn vạn không nghĩ tới hai người Lê Hoàng lại dẫn kẻ địch đến tổ địa. Đặc biệt là mấy đại cự đầu từ lúc khởi nghiệp, bọn hắn và Lê Hoàng Dư Hoàng sóng vai tác chiến rất nhiều năm, cùng nhau trải qua bao nhiêu mưa gió, đồng sinh cộng tử. Không ngờ Lê Hoàng và Dư Hoàng lại chọn phản bội, hơn nữa còn phản bội triệt để như vậy. Bọn hắn thật sợ chết đến thế ư? Tính tình Vũ Hoàng khá là nóng nảy, ngay vừa rồi liền đưa ra đề nghị đánh chết toàn bộ con em hai tộc. Sau cùng bị Mạc Hoàng áp xuống, chuyện tới nước này, thần trận sợ rằng khó mà kham được, bọn hắn sinh tử khó liệu. Giết tộc nhân Lê Hoàng và Dư Hoàng, đợi khi thần trận bị phá, tộc nhân bọn hắn cũng đừng hòng sống sót. Bọn hắn không giết, có lẽ Lê Hoàng và Dư Hoàng sẽ cảm niệm cựu tình, thả cho tộc nhân bọn hắn một con đường sống. - Sao Lục Ly còn chưa đi về cứu viện? Trong lòng Mạc Hoàng có chút lo lắng, án theo lẽ thường mà nói, Lục Linh bóp nát ngọc phù, Lục Ly trừ phi thân bất do kỷ, bằng không tất sẽ lập tức liên hệ bên này. Lục Ly có được năng lực truyền âm ở khoảng cách cực xa, mặc dù Mạc Hoàng không cách nào giải thích truyền âm ở khoảng cách cực xa này từ đâu mà tới. Thời gian qua lâu vậy rồi, Lục Ly lại vẫn không có bất kỳ tin tức nào. Cảnh này khiến tâm tình đám người Mạc Hoàng chìm xuống đáy cốc, chẳng lẽ Lục Ly mặc kệ không quản nơi này? Mặc dù cao tầng Lục Minh đã rời đi, nhưng vẫn có vô số đệ tử Lục Minh ở lại, tổng cộng phải đến mười vạn, không lẽ Lục Ly cứ trơ mắt nhìn hơn mười vạn đệ tử Lục Minh bị giết?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK