Mục lục
Long Đế Bất Diệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1121 Tử thần triệu hoán 1
Tiếng cười giễu cợt của Lục Ly lần nữa vang lên: - Lúc các ngươi đồ sát cả trăm triệu người Vân Châu U Châu Bắc Mạc sao lại không thấy nương tay, không thấy đau lòng cho những bình dân vô tội bị lạm sát? Bọn họ thì có tội tình gì? Thế lực tranh đấu, đồ sát võ giả ta có thể hiểu được, nhưng các ngươi ngay cả bình dân cũng giết, không nhổ tận gốc Cơ gia các ngươi, mấy ngàn vạn bình dân chết oan kia làm sao nhắm mắt? Cơ Ngạo Tiên bị lời này của Lục Ly làm cho á khẩu không biết phản bác thế nào, lúc chinh phạt Vân Châu U Châu Bắc Mạc hắn không tham dự, cũng không tận lực ước thúc thủ hạ. Hắn nghe nói chết rất nhiều bình dân, lại cũng không quá để ý. Không ngờ báo ứng lại tới nhanh như vậy. Sắc mặt hắn lúc trắng lúc xanh, thấy Lục Ly còn đang đồ sát, không khỏi gầm lên giận dữ: - Lục Ly, nếu ngươi là nhân vật thì cứ nhắm vào chúng ta đâu này, Cơ Ngạo Tiên ta đứng nguyên ở đây, ngươi có gan thì cứ đến đánh giết ta. Hưu. Cơ Ngạo Tiên vừa dứt lời, Thiên Tà Châu từ bên dưới đột ngột bay vút lên, tốc độ đạt tới cực hạn, bay thẳng về phía Cơ Ngạo Tiên. Khoảng cách giữa hai bên vốn cũng không xa, chỉ nháy mắt liền đánh tới, mặc dù Nhị điện chủ phản ứng cực nhanh, bổ ra một đao, nhưng Thiên Tà Châu lại vẫn chẳng hề suy chuyển, hạt châu cứ thế trùng trùng nện bay Cơ Ngạo Tiên. Xuy xuy. Hạt châu lấp lánh quang mang, từng con phong long gào thét bay ra, bao phủ lấy Cơ Ngạo Tiên, Cơ Ngạo Tiên lập tức ôm đầu thống khổ gào thét ngay giữa không trung. Ông! Lục Nhân Hoàng xuất hiện, trên trường thương màu hoàng kim sáng lên hào quang vạn trượng, nhắm chuẩn đầu Cơ Ngạo Tiên bất thần đâm tới, Nhị điện chủ trợn mắt gầm lên: - Lục Nhân Hoàng, ngươi dám... Ầm! Ầm! Ầm! Lục Nhân Hoàng liên tục đâm ra ba phát, sau đó thân hình chợt lóe, tan biến giữa trời, bị Thiên Tà Châu thu trở về. Mặc dù Cơ Ngạo Tiên mặc vào bán Thần khí, nhưng bởi vì vừa rồi linh hồn bị công kích, không cách nào chủ động phòng ngự, thất khiếu không ngừng chảy máu, cả người vô lực đổ ập xuống, bị Lục Nhân Hoàng sống sờ sờ đâm chết. - Tộc Vương... Tên trưởng lão Cơ gia bị trọng thương kia tru lên một tiếng thảm thiết, đám người Dương Bất Sính Điệp Hoa bà bà Quỷ Xa mặt cắt không còn giọt máu, kinh hãi nhìn nhau, trong đầu đồng loạt hiện lên một ý niệm. Qua ngày hôm nay, sợ rằng Thần Châu đại địa sẽ biến thiên. Oanh! Thân thể Cơ Ngạo Tiên ầm ầm ở nện xuống trong quảng trường, cuộn lên một mảnh bụi đất, tròng mắt khóe miệng lỗ mũi lỗ tai đều tràn ra máu tươi, con mắt trợn trừng, chết không nhắm mắt. Xung quanh quảng trường còn có mấy vạn quân sĩ, đều toàn là con em Cơ gia, chứng kiến bộ dạng chết không nhắm mắt của Cơ Ngạo Tiên, ai nấy đều run rẩy, trong mắt chất đầy vẻ không dám tin tưởng. Tộc Vương Cơ gia, cung chủ Luân Hồi Cung, thủ lĩnh thế lực số một Trung Châu, cường giả xếp thứ nhất trên Chiến Thần Bảng Trung Châu không ngờ lại đã bị giết. Cơ Ngạo Tiên thành danh từ trăm năm trước, trước kia hắn là đệ nhất công tử Cơ gia, sau đó là đường chủ Chiến Đường Luân Hồi Cung, năm mươi năm tiếp nhận vị trí gia chủ Cơ gia, trở thành cung chủ Luân Hồi Cung. Mới đầu trên Chiến Thần Bảng Trung Châu hắn chỉ xếp hạng thứ bảy mươi tám, đến sau một đường leo thăng, hơn hai mươi năm trước vinh thăng đệ nhất Chiến Thần Bảng Trung Châu, từ đấy chưa một lần bị người ép đi xuống. Chiến Thần Bảng Trung Châu là xếp hạng cường giả tại Trung Châu, cường giả trong Thí Ma Điện không được tính đi vào. Nhưng Cơ Ngạo Tiên có thể chiếm lấy vị trí số một Chiến Thần Bảng Trung Châu hơn hai mươi năm, đủ thấy chiến lực hắn tuyệt đối không tầm thường. Thế mà hôm nay lại bị người chém giết, trước là bị Lục Ly dùng hạt châu nện cho một phát, sau đó Lục Nhân Hoàng đâm liền ba nhát, cứ thế chết đi! Cơ Ngạo Tiên không chỉ riêng là cung chủ Luân Hồi Cung, mà còn là Thần, là tồn tại vô địch trong lòng võ giả Luân Hồi Cung. Giờ đây Thần đều đã chết, quân sĩ phía dưới tự nhiên đều bị dọa sững. - Trốn a... Không biết là ai rống lớn một tiếng, khủng hoảng bắt đầu lan tràn, vô số quân sĩ liều mạng đào tẩu về nơi xa. Vừa rồi Lục Ly lấy Thiên Tà Châu nghiền chết rất nhiều người, bọn hắn sớm đã muốn trốn. Lúc này cái chết của Cơ Ngạo Tiên càng khiến quân tâm triệt để đại loạn, gần như tất cả quân sĩ đều tháo chạy như ong vỡ tổ. - Lục Ly, Lục Nhân Hoàng... Trên không trung vang lên tiếng gào thét bi thương, Nhị điện chủ phát điên, trước đó Cơ gia tử thương thảm trọng hắn vẫn không quá để ý, bởi vì có hắn ở đây, dù Cơ gia đại thương nguyên khí thì vẫn có thể từ từ khôi phục lại được. Nhưng giờ Cơ Ngạo Tiên chết rồi, đó là một kích trí mạng, cột trụ của gia tộc chiến tử, đối với Cơ gia không khác gì tai nạn mang tính hủy diệt. Hắn là điện chủ Thí Ma Điện, không khả năng quang minh chính đại đứng ra nâng đỡ Cơ gia. Cơ Ngạo Tiên vừa chết, Ngoại Đường và các thế lực phụ dung Cơ gia khẳng định không giữ được. Luân Hồi Cung khổng lồ sẽ bị chia năm xẻ bảy, muốn khôi phục phong quang như bây giờ gần như là điều không thể. Bởi thế Nhị điện chủ triệt để cuồng nộ, nếu có thể đánh chết Lục Ly và Lục Nhân Hoàng, tình thế có lẽ còn khả năng vãn hồi chút ít. Nhưng nếu ngay cả tên Lục Ly này đều không giết được, về sau sẽ còn ai đi theo Cơ gia? Phanh phanh phanh! Nhị điện chủ điên cuồng phóng thích áo nghĩa đánh lên Thiên Tà Châu, lúc này Thiên Tà châu lại sừng sững bất động, mặc cho Nhị điện chủ oanh kích. Tiếng cười lạnh của Lục Ly lần nữa vang lên: - Nhị điện chủ, thêm chút lực nữa đi. Nếu ngươi có thể trong vòng trăm năm oanh phá Thiên Tà Châu này, chúng ta sẽ ngoan ngoãn bó tay chịu trói, mặc ngươi xử lý! Tê tê Bọn Dương Bất Sính Điệp Hoa bà bà Quỷ Xa dồn dập biến sắc, Nhị điện chủ công kích cuồng bạo như thế, chẳng ngờ hạt châu kia vẫn không nhúc nhích chút nào, đây tuyệt đối không thể nào là bán Thần khí, chẳng lẽ là Thần khí? Lại nghĩ tới bên người Lục Ly xuất hiện mười ba tên Địa Tiên xa lạ, trong đầu bọn hắn bất giác đều đều hiện lên một ý niệm, chẳng lẽ Lục Ly đã tới Thần Giới một chuyến, sau đó từ trong Thần Giới đoạt được kiện Thần khí này, còn chiêu thu mười mấy tên thủ hạ.
Chương 1122 Tử thần triệu hoán 2
Không thể nào... Chỉ Chân Thần mới có thể tới Thần Giới, hơn nữa đã là Chân Thần thì không thể lại từ Thần Giới quay về. Hơn nữa nếu Lục Ly thực sự đột phá cảnh giới Chân Thần, vậy còn đứng đấy nói nhảm làm gì, trực tiếp một chiêu diệt sát Nhị điện chủ, xưng bá Đấu Thiên Giới là xong. Nhưng dù là thế, trong mắt ba người vẫn không giấu được vẻ sợ hãi. Cơ Ngạo Tiên đều đã chết, các nàng lưu lại chẳng phải cũng là chờ chết? Chỉ là bị bách dưới uy thế của Nhị điện chủ, ba người không dám cứ thế rời đi, chỉ còn biết thấp thỏm khóa chặt Thiên Tà Châu, chuẩn bị tùy thời tránh né. Dương trưởng lão và Lý trưởng lão Thí Ma Điện nhìn nhau một cái, trong tay hai người đều hiện ra binh khí, từ hai hướng khác nhau bắt đầu nhắm thẳng Thiên Tà Châu cuồng oanh loạn tạc, muốn giúp Nhị điện chủ một tay. - Không biết chết sống! Lục Ly cười lạnh, Thiên Tà Châu đột nhiên lấp lánh quang mang, tốc độ toàn thịnh nhắm thẳng Dương trưởng lão phóng tới. Hưu! Dương trưởng lão giật mình tránh ra, nhưng Thiên Tà Châu lại chuyển hướng, tiếp tục đuổi theo. Tốc độ Thiên Tà Châu sánh ngang Hóa Thần trung kỳ, một tên Địa Tiên như Dương trưởng lão làm sao có thể né tránh được, thoáng chốc liền bị hạt châu đụng bay ra xa. Hưu! Lần này hạt châu không ngừng lại mà tiếp tục phóng tới Dương trưởng lão, dưới tốc độ khủng bố Dương trưởng lão bị đụng bay mấy ngàn trượng, bỏ lại Nhị điện chủ đang đuổi theo phía sau tận ngàn trượng. Xuy xuy. Phong long xuất hiện, Dương trưởng lão lập tức trúng chiêu, ôm đầu lăn lộn gào rống giữa trời, tiếp đó Thiên Tà Châu lại lấp lánh quang mang, một thân ảnh như Ma Thần khoác chiến giáp hoàng kim hiện ra, trường thương sáng lên hào quang vạn trượng, hung hăng nhắm thẳng đầu Dương trưởng lão đầu đâm liền ba phát. - Lục Nhân Hoàng, chết đi! Trên cao không, Hư Không Đại Thủ Ấn xuất hiện, Nhị điện chủ phóng thích một loại áo nghĩa khác. Lực lượng không gian khủng bố từ bốn phương tám hướng trấn áp đến, thủ ấn khổng lồ theo đó trùng trùng vỗ xuống Thiên Tà Châu và Lục Nhân Hoàng. - Ha ha! Lục Ly điều khiển Thiên Tà Châu bay lên không, nhẹ nhàng chặn lại Hư Không Đại Thủ Ấn, tiếp đó hạt châu lần nữa lao xuống, quang mang lóe lên, Lục Nhân Hoàng lại tan biến giữa không trung. Phốc! Dương trưởng lão há mồm phun ra một búng máu tươi, ánh mắt tán loạn, hai tay run rẩy, vô lực rũ xuống, binh khí trên tay rớt ra, tiếp đó thân thể hắn cũng rơi rụng xuống theo, chiến giáp bán Thần khí trên người tự động thoát ly. Thần niệm chúng nhân quét tới, phát hiện Dương trưởng lão đã hết cách cứu nổi, đầu bị chấn bể, Hồn Đàm vỡ tan... Lại một tên Địa Tiên chết đi! Hơn nữa lần này người chết còn là trưởng lão Thí Ma Điện, Lục Ly làm vậy bằng với triệt để tuyên chiến với Thí Ma Điện. Đám người Điệp Hoa bà bà Quỷ Xa Dương Bất Sính Lý trưởng lão rốt cục sợ, tốc độ Thiên Tà Châu còn nhanh hơn cả Nhị điện chủ, có thể nhẹ nhõm đụng bay bọn hắn. Sau đó Lục Nhân Hoàng đi ra công kích một lượt, đâm chết bọn hắn rồi lại tiến vào Thiên Tà Châu, Nhị điện chủ căn bản không làm được gì. Một lần chém giết một người, không có bất kỳ chút huyền niệm nào. Công kích của Lục Nhân Hoàng quá sắc bén, phong long bắn ra từ trong Thiên Tà Châu quá tà dị, mỗi lần bị bao phủ Cơ Ngạo Tiên và Dương trưởng lão lập tức tru lên thống khổ, cảnh đó khiến chúng nhân tại trường đều không rét mà run. Nhị điện chủ lại đuổi theo nhắm tới Thiên Tà Châu cuồng oanh loạn tạc, lần này Lục Ly mặc kệ hắn, chăm chăm lao tới tên Địa Tiên Cơ gia bên cạnh Cơ Ngạo Tiên lúc trước. Tên Địa Tiên này đã bị trọng thương, máu me khắp người, lúc này chính đang ôm lấy thi thể Cơ Ngạo Tiên kêu gào khóc lớn. Hưu! Thiên Tà Câu đột nhiên nện xuống, tên Địa Tiên kia vốn đã trọng thương, tốc độ phản ứng tự nhiên giảm mạnh, bị Thiên Tà Châu trùng trùng đánh gục xuống dưới đất, mặc dù không đến nỗi chết tươi, thương thế lại càng nặng. Hưu! Thiên Tà Châu biến lớn trăm trượng, khoái tốc vụt trở về cao không, sau đó lại như vẫn thạch trùng trùng nghiền ép lao xuống. Một lần tiếp một lần, tên trưởng lão phía dưới căn bản không tránh né được, chỉ biết giơ thân ra đón lấy va chạm từ Thiên Tà Châu. Năm lần, tám lần, mười lần... Phía dưới đã bị nện ra một hố sâu to tướng, Địa Tiên Cơ gia sớm đã không động được, trơ mắt nhìn Thiên Tà Châu không ngừng đánh tới. Nhìn hạt châu biến lớn như núi kia, trưởng lão Cơ gia tựa như thấy được tử thần đang vẫy tay gọi mình. Địa Tiên Cơ gia bị nghiền ép chết tươi, mặc dù trên thân khoác chiến giáp bán Thần khí, nhưng làm sao có thể sống sót được qua nhiều lần va chạm như vậy. Nhị điện chủ vẫn đang một mực công kích, lại chỉ biết trơ mắt nhìn người kia chết đi. - Đi! Điệp Hoa bà bà sợ, giờ mà còn không đi, ở lại đây để chờ chết chắc? Nàng lập tức tung người bay đi, không có một tia lưu luyến, dù phải đắc tội Nhị điện chủ cũng không tiếc. Tròng mắt Quỷ Xa và Dương Bất Sính thoáng lấp lóe, trong lòng lại vẫn có chút ngần ngừ bất định. Quỷ Xoa Tộc vốn là chủng tộc viễn cổ, một mực phụ dung cường tộc nhân loại mà sống, nếu đắc tội Thí Ma Điện, sợ là rất nhanh sẽ bị nhân loại hợp công. Dương Bất Sính cũng không dám đắc tội Nhị điện chủ, U Minh Giáo giao hảo với Luân Hồi Cung, lúc này cứ thế mà đi, không nghi ngờ sẽ khiến Nhị điện chủ hàn tâm. Hắn và Lục Ly đã triệt để trở mặt, nếu không dựa vào Thí Ma Điện, sớm muộn đều sẽ bị Lục Ly giết chết. Sau khi Địa Tiên Cơ gia bị nghiền ép chết tươi, nội tâm Nhị điện chủ lại dần bình tĩnh từ trong phẫn nộ, dựa vào một mình hắn tựa hồ rất khó phá mở hạt châu này, nếu như tiếp tục như vậy, trừ hắn ra tất cả mọi người đều phải bị Lục Ly giết sạch. Cầu viện? Trong Thí Ma Điện vẫn còn một ít Địa Tiên, nhưng giờ có kéo Địa Tiên đến cũng chẳng nghĩa lý gì. Tốc độ Thiên Tà Châu nhanh hơn hắn, Lục Ly và Lục Nhân Hoàng phối hợp lại có thể nhẹ nhàng đồ sát từng tên Địa Tiên. Làm sao bây giờ? Từ lúc sinh ra đến nay Nhị điện chủ chưa bao giờ hoảng loạn như thế, cảm giác không biết nên làm thế nào, tiến thoái đều khó. Lui đã không thể lui, bằng không hắn cũng chẳng cần ngồi lên vị trí điện chủ này làm gì. Nhưng dựa vào hắn lại căn bản không cách nào nắm xuống Lục Ly.
Chương 1123 Thuận dốc hạ lừa
Hắn đành tiếp tục cuồng oanh loạn tạc Thiên Tà châu. Quanh bốn phương tám hướng toàn là quân sĩ chạy trốn, thành trì phía dưới sớm đã bị san thành bình địa, khắp nơi xung quanh là một mảnh hỗn độn, hoang tàn đổ nát. Hưu! Ánh mắt Lục Ly khóa chặt ba tên Địa Tiên trọng thương khác, Nhị điện chủ một mực đuổi theo sau Thiên Tà Châu, Lục Ly không thể để Lục Nhân Hoàng ra ngoài được, như vậy ba tên Địa Tiên bị trọng thương này là mục tiêu dễ giết nhất.EBOOK truyện được phát hành bởi website: bookstore.vip Oanh! Một tên Địa Tiên đang náu mình dưới phế tích chữa thương bị trùng trùng nện sâu xuống đất, tên Địa Tiên này rất thông minh, cấp tốc lấy ra chiến đao đào thông đạo sâu dưới mặt đất, một đường di chuyển dưới đó, thần niệm Lục Ly quét nhìn một cái, bất đắc dĩ đành phải từ bỏ. Thiên Tà Châu bay vụt lên, phóng tới một tên Địa Tiên bên cạnh Dương Bất Sính, đây là Địa Tiên U Minh Giới. Lục Ly đã từng gặp qua một lần, chính là phó giáo chủ U Minh Giáo, Dương Thiên Thành. Sắc mặt Dương Thiên Thành khẽ biến, Dương Bất Sính đành chịu, lấy ra chiến đao nghênh chiến, đồng thời quát khẽ với Dương Thiên Thành: - Thiên Thành, ngươi lui trước đi. Dương Thiên Thành như lợi kiếm bay vút về hướng bắc, hơn nữa hắn rất còn thông minh, một mực phi hành sát mặt đất, mục tiêu không quá rêu rao, tùy thời có thể chui xuống lòng đất đào tẩu. - Hừ! Con vịt đã đun sôi làm sao có thể để bay đi được? Lục Ly lạnh lùng hừ một tiếng, Thiên Tà Châu nhoáng một cái, cấp tốc vòng qua Dương Bất Sính, bay vút đuổi theo Dương Thiên Thành, trùng trùng đâm hắn nhập vào dưới lòng đất, lần này Lục Ly học thông minh, thả ra Linh Phong. Linh Phong xuất hiện, linh hồn Dương Thiên Thành lập tức bị công kích, căn bản trốn không thoát. Lần này Lục Ly không để Lục Nhân Hoàng xuất hiện, mà điều khiển Thiên Tà Châu bay vụt lên, sau đó dồn dập va chạm xuống dưới. Mỗi lần va chạm, Lục Ly đều sẽ phóng thích một ít Linh Phong, như vậy Dương Thiên Thành không ngừng bị Linh Phong công kích, căn bản không cách nào trốn vào lòng đất đào tẩu. Đi! Tên Địa Tiên bị thương nặng còn lại vội cắn răng đào tẩu, giờ mà còn không đi, sợ rằng chỉ có nước chết. Lại một tên Địa Tiên đào tẩu, Dương Thiên Thành thì sắp bị nện chết tươi, Quỷ Xa và Dương Bất Sính không khỏi luống cuống. Nếu chúng nhân không trốn, có lẽ còn sẽ phồng lên dũng khí tử chiến đến cùng. Nhưng một khi có người trốn, khủng hoảng liền sẽ lan tràn, dù sao ai cũng không muốn chết. - Nhị điện chủ, chúng ta đi trước một bước, xin lỗi... Dương Bất Sính thấy Dương Thiên Thành sắp chết đến nơi, vội cắn răng quát khẽ một tiếng, quay đầu phóng thẳng về hướng bắc. Lần này Quỷ Xa không chút chần chờ, cũng đồng thời phóng về hướng nam, hai người đều vọt xuống, men theo lòng đất đào tẩu. Luân Hồi Thành to lớn, trước kia có tận mấy trăm vạn người, giờ đây kẻ chết người trốn, trừ một ít binh sĩ trọng thương sắp chết ra, chỉ còn lại mỗi hai người Nhị điện chủ và Lý trưởng lão. Đương nhiên... Xung quanh còn rất nhiều thám báo, thám báo của các đại gia tộc Trung Châu đều có mặt ở chỗ này, truyền tin kịp thời về các nơi. Những trinh sát kia có không ít bị ngộ sát, song lần náo nhiệt này thực sự quá động trời, chỉ cần chứng kiến được thôi, vậy thì chết cũng đáng. Oanh! Dương Thiên Thành rốt cục bị nện chết tươi, thần niệm Lục Ly quét quanh bốn phía, phát hiện người đã trốn sạch, lại cũng không giận. Hòa thượng trốn được, nhưng miếu có thể trốn được ư? Đại thế lực như U Minh Giáo Quỷ Xa Tộc Bách Hoa Các, tộc nhân nhiều đến không biết bao nhiêu mà kể. Trừ phi bọn hắn từ bỏ địa bàn Trung Châu, trốn hết vào bí cảnh trong tiểu thế giới, bằng không hoàn toàn có thể nhẹ nhàng tìm tới đánh chết. Trong mắt Nhị điện chủ chất đầy vẻ mê mang, không biết nên phải làm sao, Lý trưởng lão cũng tùy thời chuẩn bị chạy trốn. Đúng lúc này nơi xa một đạo bóng người bay vụt đến, Nhị điện chủ liếc nhìn một cái, phát hiện là trưởng lão Thí Ma Điện, còn là cha của Khương Vô Ngã, Khương Thiên Thuận. Truyền tống trận trong thành bị hủy, Khương Thiên Thuận đành phải từ truyền tống trận gần đó bay tới. - Điện chủ! Từ đằng xa, Khương Thiên Thuận đã quát khẽ: - Chấp pháp trưởng lão sai ta tới đưa tin, đại quân bốn tộc lần nữa tiếp cận, bọn hắn đã không chống nổi, mời ngươi lập tức trở về chủ trì đại cục! - Ách? Lục Ly và Nhị điện chủ đồng thời hơi ngớ, trong lòng hai người đều có chung một suy nghĩ, đại quân bốn tộc thật sự áp sát ư? Hay đây chỉ là trưởng lão chấp pháp vì tìm bậc thang cho Nhị điện chủ hạ xuống, mới để Khương Thiên Thuận tới giả truyền quân tình. Trên mặt Nhị điện chủ lộ ra một tia khó xử, bất luận tin tức này là thật hay giả, hắn quả thật có bậc thang để đi xuống, nhưng cứ vậy rút lui hắn sao có thể cam tâm cho được? - Điện chủ! Khương Thiên Thuận thấy Nhị điện chủ vẫn không nhúc nhích, vội vàng lần nữa quát khẽ nói: - Lần này bốn đại tộc xua quân trăm vạn, cường giả như mây, một khi trưởng lão chấp pháp không cầm cự được, Thí Ma Thành sẽ bị san thành bình địa. Đến lúc đó đại quân xâm nhập Thần Châu đại địa, Nhân tộc sẽ triệt để hủy diệt, mong điện chủ lập tức trở về chủ trì đại cục. - Thôi, thôi!!! Nhị điện chủ nổi giận gào thét một tiếng, quét mắt nhìn về phía Thiên Tà Châu nói: - Lục Ly, lần này tạm thời tha ngươi một mạng. Đợi ta đánh tan đại quân bốn tất, tất sẽ suất lĩnh cường giả đuổi bắt ngươi, công thẩm lăng trì ngay trước mặt vạn tộc. Luân Hồi Cung bị phúc diệt, Cơ gia kẻ chết người trốn, Nhị điện chủ có lưu lại đây cũng đã chẳng nghĩa lý gì. Hắn phẫn nộ dẫn theo Lý trưởng lão bay đi, hướng tới một lối vào Thí Ma Điện khác ở mặt bắc. Khương Thiên Thuận không đi cùng theo, hắn nhìn Luân Hồi Thành nay đã hóa thành phế tích, nhìn đường đi bị máu tươi nhiễm đỏ, nhìn thi thể la liệt khắp toàn thành, không khỏi thở dài. Luân Hồi Thành, đại thành số một Trung Châu, hôm nay lại bị hủy trong phút chốc, thế lực số một Trung Châu bị phúc diệt, lại vẻn vẹn chỉ bởi lực lượng của một người, người đó còn là một thanh niên mới chỉ hơn hai mươi tuổi. Nếu mấy năm trước có người nói Lục Ly sẽ hủy diệt Luân Hồi Cung, như vậy đánh chết Khương Thiên Thuận cũng không tin. Dù trước khi đi trưởng lão chấp pháp đã nói qua cho hắn biết về tình hình nơi này, song hắn vẫn không dám tin tưởng.
Chương 1124 Đại chiến hạ màn

Đại chiến hạ màn

Nhưng mà, Lục Ly quả thật làm được. Khương Thiên Thuận nhớ tới quyết định Hình Mục làm ra trước kia, đột nhiên hiểu được Hình Mục đúng là nhìn xa trông rộng, hắn đã sớm nhìn ra sự bất phàm của Lục Ly. Có lẽ... Từ khoảnh khắc pho tượng Đấu Thiên Đại Đế sáng lên, liền đã chú định sẽ có hôm nay. - Lục Ly! Khương Thiên Thuận thẫn thờ đứng đó một lúc lâu, lát sau mới khe khẽ thở dài nói: - Trưởng lão chấp pháp nhờ ta truyền lời, nói bên phía Ma Tộc có người đột phá cảnh giới Ma Thần, cũng chính là cảnh giới Thiên Kiêu, Hình điện chủ chính bị Ma Thần kia giết chết. Bốn đại dị tộc áp sát, Nhân tộc tiền đồ chưa biết, hắn hi vọng ngươi đừng tiếp tục đồ sát, giữ lại chút hỏa chủng và nguyên khí của Nhân tộc. Dứt lời, Khương Thiên Thuận mới tung người bay vút về hướng bắc, bay ra vài dặm, hắn quay đầu nhìn lại, nói với thêm một câu: - Đối xử tốt với Linh Nhi, ai... Nhị điện chủ và Khương Thiên Thuận đều đi. Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu dừng lại giữa trời, hắn sa vào trong trầm tư, hủy đi Luân Hồi Thành, hủy diệt Luân Hồi Cung, lửa giận trong lòng hắn đã tiêu tán ít nhiều. Nếu là người khác tới thuyết phục, hắn chắc chắn sẽ không nghe, nhưng trưởng lão chấp pháp lại là lão tổ tông của hắn. Cộng thêm lời nhắn được truyền đến, Ma tộc xuất hiện Hóa Thần Cảnh, Hình Mục chết dưới tay Hóa Thần Ma tộc. Điều này khiến Lục Ly không khỏi có chút băn khoăn. Lần này cường giả chết đi đã đủ nhiều, nếu hắn còn đi hủy diệt U Minh Giáo Bách Hoa Các Quỷ Xoa Tộc Nhật Nguyệt Minh, trọn cả Nhân tộc tất sẽ đại thương nguyên khí. Hắn trầm ngâm thoáng chốc, cuối cùng đảo mắt nhìn sang Lục Nhân Hoàng và Lục Linh, nói lại tình huống bên ngoài một lần, để hai người đưa ra quyết định. - Ách? Đám người Khương Vô Ngã Ngũ thái công cũng ở trong này, bọn hắn không biết được tình huống cụ thể bên ngoài, chỉ biết Lục Nhân Hoàng truyền tống ra ngoài mấy lần, lại không ngờ Cơ Ngạo Tiên cũng bị giết. Mấy người Khương Vô Ngã liếc mắt nhìn nhau, ánh mắt nhìn Lục Ly bỗng có chút dị dạng. Hiện tại người này đã không phải thiếu niên khi trước, mà là một cường giả có thể đương cự được với điện chủ Thí Ma Điện. Nói cách khác, từ hôm nay trở đi Lục Ly sẽ thành thủ lĩnh thế lực cường thế nhất trên Thần Châu đại địa bên cạnh Thí Ma Điện. Hơn nữa Lục Ly còn trẻ tuổi như vậy, còn có khả năng vô hạn ở trước mặt, tương lai sẽ trưởng thành đến mức độ nào? Dù là ai cũng không đoán biết được. Lục Linh và Lục Nhân Hoàng đều trầm ngâm, trong mắt Lục Linh chớp qua một tia tàn nhẫn, chẳng qua Lục Nhân Hoàng chưa lên tiếng, nàng thân làm con gái cũng không tiện mở miệng. Án theo tính cách Lục Linh, nàng tuyệt đối sẽ chém tận giết tuyệt sáu tộc, không lưu hậu hoạn, thậm chí còn muốn đánh hạ cả Thí Ma Điện. - Quên đi! Lục Nhân Hoàng ngước mắt nhìn Lục Ly nói: - Việc này tạm thời dừng lại ở đây, trưởng lão chấp pháp là thái gia gia của các ngươi, hắn sẽ không gạt người, nên lấy đại cục Nhân tộc làm trọng, ân oán cá nhân tạm thời gác sang một bên. Lục Nhân Hoàng đã nói vậy rồi, Lục Ly cũng không tiện nói gì thêm, Lục Linh nghĩ nghĩ bèn bổ sung: - Đệ đệ, nghe phụ thân. Lục Linh rất mực chú trọng hiếu đạo, từ nhỏ đã dạy bảo Lục Ly không được oán hận phụ mẫu, Lục Nhân Hoàng đã lên tiếng, nàng không dám ngỗ nghịch. - Vậy tiếp theo nên làm thế nào? Lục Ly liếc nhìn đám người Khương Vô Ngã một cái, nghĩ nghĩ rồi nói: - Khương thúc thúc, hay là các ngươi theo ta về lại Hoang giới. Các đại thế lực Trung Châu đã không còn gì đáng ngại, Lục Ly chỉ sợ Nhị điện chủ thu sau tính sổ, chính hắn thì không sao, chỉ sợ Linh Lung Các bị vạ lây. - Hoang giới? Khương Vô Ngã lắc đầu nói: - Trong tiểu thế giới vật chất bần cùng, các ngươi giương đều khó, chúng ta lại đi vào... - Ha ha! Lục Ly cười khẽ nói: - Khương thúc thúc, điều này thì ngươi sai rồi, Hoang giới dù nhỏ, nhưng bên trong có vô số linh tài bảo vật. Đừng nói cung dưỡng một gia tộc như các ngươi, dù có là mười đại gia tộc đi vào, ta đều có thể bảo chứng linh tài cần thiết cho các ngươi. Trong Hỏa Ngục có được vô cùng nhiều linh tài, huống hồ mặt trên còn có Mộc Ngục Thổ Ngục Thủy Ngục. Thiên tài địa bảo ở ba nơi này hoàn toàn đủ cho Linh Lung Các tu luyện trăm vạn năm. - Ách? Đám người Khương Vô Ngã rất đỗi kinh ngạc, song nghĩ đến Lục Linh luyện chế ra nhiều khôi lỗi thú như vậy, đây chính là lượng linh tài kếch xù, tròng mắt hắn bất giác khẽ chuyển, chẳng lẽ trong Hoang giới thật sự có trọng bảo? - Không đúng... Khương Vô Ngã đảo mắt nhìn về phía mười mấy tên Hồn Nô thuộc hạ Lục Ly, trong đầu hiện ra một ý niệm, có lẽ Hoang giới nối liền với một đại giới diện khác cũng nên, bằng không những cường giả này từ đâu mà đến? Khương Vô Ngã suy nghĩ một lát rồi nói: - Chúng ta vẫn nên về Linh Lung Các trước cái đã, Thí Ma Điện không dám giận chó đánh mèo đâu, dù có tới Hoang giới cũng đợi sau hẵng nói. Xem ra Khương Vô Ngã vẫn không quá tin tưởng, không chịu từ bỏ địa bàn Linh Lung Các. Hắn quyết định trước phái người đi Hoang giới thăm dò một phen rồi quyết định sau. Lục Nhân Hoàng mở miệng: - Ta phải đi Thần Khải Thành một chuyến, cứu trị gia gia ngươi, chỉnh đốn Lục gia. Lục Ly Lục Linh, hay là các ngươi cứ về Hoang giới trước đi. - Cứu trị gia gia? Lục Ly hơi ngớ, nhìn sang Lục Linh một cái, kẻ sau ngập ngừng dò hỏi: - Phụ thân, ngươi lấy được giải dược cứu trị gia gia? - Ừm! Lục Nhân Hoàng gật đầu nói: - Sau khi đi ra từ trong Hàn Băng Thâm Uyên ta liền trở về Thần Khải Thành một chuyến, tiếp đó liền đi tới Thánh Tiên đại địa, diệt một đại tộc bên kia, lấy được giải dược, lúc này mới vội gấp trở về. - Thánh Tiên đại địa! Trên mặt Lục Ly Lục Linh và bọn Khương Vô Ngã không giấu được vẻ kinh ngạc, không ngờ Lục Nhân Hoàng lại dám một thân một mình xông vào Thánh Tiên đại địa, diệt một đại tộc bên kia, còn có thể toàn thân trở ra. Khó trách mấy năm gần đây Lục Nhân Hoàng một mực mất tích không thấy người, Lục Ly và Lục Linh đều khe khẽ thở dài, chút oán hận sau cùng đối với Lục Nhân Hoàng cũng tan biến, Lục Linh mím môi nói: - Phụ thân, ngài vất vả rồi. 
Chương 1125 Vị trí này không phải dành cho ngươi 1
Trên mặt Lục Nhân Hoàng lại lộ ra vẻ đắng chát, đưa tay vỗ vai Lục Linh, thở dài nói: - Phụ thân không khổ, khổ là hai người các ngươi! Thân là con cái ta không tận hết hiếu đạo, thân là trượng phu ta không thể bảo hộ thê tử của mình, thân là phụ thân, từ nhỏ đến lớn ta không dạy bảo chăm lo được cho các ngươi, Lục Nhân Hoàng ta làm người thật sự rất thất bại. Đang khi nói chuyện, trong mắt Lục Nhân Hoàng lấp lánh lệ quang, thần sắc tràn đầy thống khổ, Lục Ly và Lục Linh đều im lặng, Khương Vô Ngã quét nhìn Lục Nhân Hoàng một cái, khuyên nhủ nói: - Lục Nhân Hoàng, chuyện trong đời mười phần thì có tám chín phần không như ý, con trai con gái của ngươi đều xuất sắc như thế, ngươi cũng nên biết đủ. Lục Ly nghĩ nghĩ rồi nói: - Phụ thân, chúng ta cũng đi Thần Khải Thành một chuyến, rốt cuộc tạm thời về lại Hoang giới cũng vô sự, trước cứ đi cứu trị cho gia gia cái đã. - Cũng tốt! Lục Nhân Hoàng khẽ gật đầu, Khương Vô Ngã lại không muốn tiếp tục ở lại chỗ này. Hắn nhất định phải trở về Linh Lung Các xử lý sự tình, vạn nhất Nhị điện chủ tiết lửa giận lên đầu Linh Lung Các, con em Khương gia đều sẽ chết sạch, hắn tất phải đi bố trí một phen. Khương Vô Ngã nói ra ý định muốn về Linh Lung Các, Lục Linh nghĩ nghĩ liền để Hồ Lang đi cùng, như thế sau này có thể nghĩ cách để truyền đưa con em Khương gia tiến vào trong Hoang giới. Khương Khinh Linh tự nhiên là muốn đi theo Lục Ly, rốt cuộc đã lâu vậy rồi không gặp mặt, chẳng qua nàng lại có chút bận tâm cho an toàn của Khương Vô Ngã. Khương Vô Ngã lại cố chấp muốn đi ra, Khương Thiên Thuận đã tới đưa tin, Nhị điện chủ khẳng định không dám dừng lại. Hơn nữa chỉ cần Lục Ly không chết, Nhị điện chủ cũng không dám đối phó Linh Lung Các. Thiên Tà châu quay đầu bay về hướng bắc, sau khi tới một tòa đại thành liền hạ xuống thả bọn Khương Vô Ngã đi ra. Trong thành sớm có thám báo của Linh Lung Các, Khương Vô Ngã hỏi dò một phen, xác định Nhị điện chủ đã trở về Thí Ma Thành mới thực sự yên tâm, quyết định truyền tống về Linh Lung Thành. Sau đó Lục Ly điều khiển Thiên Tà Châu bay thẳng về hướng Thần Khải Thành, tốc độ Thiên Tà Châu cực nhanh, tính ra còn nhanh hơn cả truyền tống, truyền tống có ưu thế là lộ trình di chuyển tương đối xa, đáng tiếc thời gian quá lâu. Trung Châu lại nhỏ hơn Địa Hoàng Giới rất nhiều, chỉ mất tầm một tháng là có thể bay qua được. Đại chiến hạ màn, thám báo ẩn núp ngoài Luân Hồi Thành dồn dập truyền tin về chiến cục ra toàn bộ Trung Châu, vẻn vẹn năm ngày, khắp cả Trung Châu đều biết tin. Trọn cả Trung Châu đều tạc nồi, thành trì nào cũng đều đang nghị luận việc này, vô số người thổn thức không thôi, rất nhiều gia tộc sống trong thấp thỏm lo âu. Những cái tên như Lục Ly Lục Nhân Hoàng Lục Linh không ngừng được nhắc đến, bất luận cuối cùng thế nào, cái tên Lục Ly đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lịch sử đại lục. Ngoài ra còn có quân tình truyền ra từ phía Thí Ma Điện, Hình Mục chiến tử, Ma tộc có người đột phá Ma Thần, đại quân bốn tộc tiến công Thí Ma chiến trường. Võ giả cấp thấp và bình dân đều không khỏi hoảng loạn, nếu bốn tộc thật sự công phá Thí Ma Thành, con dân Thần Châu đại địa tất sẽ bị bốn tộc đồ sát và nô dịch. Nửa tháng! Trung Châu rung chuyển suốt nguyên nửa tháng mới dần lắng lại, song dù đã đi qua nửa tháng, vẫn có rất nhiều người không dám tin tưởng Luân Hồi Cung đã bị phúc diệt. Vô số gia tộc thấp thỏm lo âu, Lục Ly hủy diệt Luân Hồi Cung ngay trước mặt tân điện chủ Thí Ma Điện, vậy chẳng phải đồng nghĩa với Lục Ly đã có được thực lực nhất thống thiên hạ? Nếu hắn suất lĩnh đại quân một đường trấn áp tới, Thần Châu đại địa liệu có sẽ bị Lục Ly thống nhất? Một khi Lục Ly có tâm tư nhất thống thiên hạ, trọn cả Thần Châu đại địa sẽ cuộn lên gió tanh mưa máu, vô số người và gia tộc sẽ bị hủy diệt, Thần Châu đại địa sẽ thây ngang khắp đồng. Thám báo còn thăm dò được, Lục Ly đang một đường từ biên giới tây nam bay thẳng về hướng nam. Hạt châu kia của hắn có tốc độ quá dọa người, rất nhiều cường giả các gia tộc cố ý đi dò xét qua, xác định hạt châu này đã đạt đến tốc độ không thể tưởng tượng. Cũng may Lục Ly không dừng lại, chỉ trong nửa tháng đã xoải ngang qua nửa cái Trung Châu. Tin tức này truyền ra, trọn cả Trung Châu lần nữa oanh động, chỉ với nửa tháng, trừ siêu cấp truyền tống trận nối giữa các Vương tộc với nhau, thì dù có không ngừng truyền tống nhảy cóc từ đại vực này đến đại vực khác, tốc độ cũng không thể nhanh như vậy được. Mục tiêu của Lục Ly rất rõ ràng, hướng thẳng đến Lục gia. Năm đó Lục Ly bị Lục gia hãm hại, đến sau lại bị bọn Lục Toan đặt bẫy mưu hại nhiều lần, tin tức vừa lan ra, vô số người lo lắng thay cho con em Lục gia. Lần này Lục Ly về lại Thần Khải Vực, sợ rằng Lục gia sẽ máu chảy thành sông. Đám người Lục Chính Đàn đã sớm thông qua Vấn Tiên Điện ở trung bộ truyền tống về Thần Khải Thành. Sau khi được đến tin tức, Lục Chính Đàn không khỏi thấp thỏm lo âu, vô số con em Lục gia, nhất là con em mạch của Lục Chính Đàn, cùng những cường giả mấy năm nay đi theo Lục Chính Đàn càng là hoảng sợ không thôi, lấy tính cách tàn bạo của Lục Ly Lục Linh, lần trở lại này không biết sẽ có bao nhiêu người Lục gia rơi đầu xuống đất. Chuyện bốn tộc áp sát, rất nhiều đại gia tộc đều phái người tới Thí Ma Điện tìm hiểu tình hình, nhưng Thí Ma Thành phong tỏa, không tin tức nào truyền ra ngoài được, điều này khiến người Trung Châu càng thêm thấp thỏm bất an. Một tháng thoáng chốc trôi qua. Thiên Tà Châu vạch phá bầu trời, rốt cục đã tới Thần Khải Vực. Thần Khải Vực là địa bàn Lục gia, phía dưới có vô số thám báo, Thiên Tà Châu vừa tiến vào Thần Khải Vực, tin tức đã lập tức được truyền báo đến Thần Khải Thành. Trong thành có người vui có người buồn, có người thậm chí định tìm cách chạy trốn. Nhưng nghĩ tới ngay cả Luân Hồi Cung đều bị đám người Lục Ly hủy diệt, dù có chạy đến chân trời góc biển cũng chắc gì giữ được mạng sống.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK