Đây giống như một mỹ nhân tuyệt thế bị một đại nhân vật thu nạp làm tiểu thiếp. Chuyện này đáng giá kiêu ngạo sao? Thế giới này vẫn tôn sùng nam nhân, khả năng nữ tử trở thành cường giả quá thấp, nam nhân trở thành nam sủng của nữ tử, đây là một chuyện thật dọa người. Lục Ly không rõ ràng tình huống của La Phi Yên, chỉ biết đây là cung chủ của La Sát Cung, hắn hơi kinh ngạc cung chủ La Sát Cung này vì sao là nữ tử? Mục Vạn Bình, Thôi Vô Song rời đi, cũng không khiến Lục Ly mừng rỡ, ngược lại càng thêm bất an. Thế giới này không có giúp đỡ vô duyên vô cớ, cũng không có hận thù vô duyên vô cớ. Nếu La Phi Yên này không có đòi hỏi gì thì chắc chắn sẽ không ra mặt cứu hắn. Nghĩa là, nếu La Phi Yên không có vấn đề gì với hắn, vậy có thể có mưu đồ lớn hơn. “Chẳng lẽ nàng biết ta có mảnh vỡ Thánh Binh?” Nội tâm Lục Ly âm thầm hoài nghi, nếu đối phương đến vì mảnh vỡ Thánh Binh, vậy hắn chỉ có đường chết. Đáng giá nhất trên người hắn là mảnh vỡ Thánh Binh, còn có Long Hồn, lão nào… nàng muốn yêu hồn của hắn? - Ngươi tên Lục Tứ? Một thanh âm đáng yêu mềm mại truyền ra từ trong chiến thuyền. Nội tâm Lục Ly thở phào nhẹ nhõm, nếu cung chủ La Sát Cung nói chuyện với hắn? Vậy đại biểu, hắn còn hy vọng sống sót? Nàng không biết tên thật của mình, đại biểu không biết gì về hắn, chẳng lẽ thật đến vì mảnh vỡ Thánh Binh? Cục diện như thế, Lục Ly sẽ không quản nhiều nữa, mạng nhỏ của mình bị nắm trong tay người khác, hắn giãy dụa cũng không có ý nghĩa gì. Hắn chắp tay nói: - Hồi bẩm cung chủ đại nhân, ta tên thật là Lục Ly, Lục Tứ là tên giả của ta. - A! La Phi Yên thản nhiên lên tiếng, sau đó còn nói thêm: - Thần Hành Thuyền này của ngươi đến từ đâu? Lục Ly nhướng mày, không muốn nói dối, nói: - Đây là của Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc. Năm đó ta giết tộc nhân của Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc, bị đại nhân vật của tộc bọn họ đuổi giết. Đi ngang qua La Sát Hải, bởi vì ngoài ý muốn, bọn họ bị cường giả kiềm chế, ta âm thầm luyện hóa Thần Hành Thuyền, tiến vào La Sát Hải. Ách… Đám người Hồ Bất Quy hơi kinh ngạc, sau đó bừng tỉnh đại ngộ. Thần Hành Thuyền là bảo vật Thượng cổ, phi thường hiếm có, một võ giả Nhị Kiếp như Lục Ly làm sao có được, không ngờ là của Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc. - Thì ra là thế! La Phi Yên lạnh lùng nói: - Có thể đào tẩu trong tay Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc, tiến vào La Sát Hải gây ra động tĩnh lớn như thế, còn khiến Địa Ngục Phủ mất hết mặt mũi, ngươi cũng xem như là một nhân vật. Nội tâm Lục Ly rung lên, xem ra La Sát Cung này nay có vẻ tán thưởng hắn, hắn còn có hy vọng sống sót! - Cho ngươi hai lựa chọn! La Phi Yên nói tiếp, lập tức dập tắt ngọn lửa hy vọng vừa bùng cháy trong lòng Lục Ly: - Thứ nhất, chết. Thứ hai, gia nhập La Sát Cung chúng ta, hơn nữa cả đời không được làm phản hay rời đi. Từ đầu đến cuối, ngữ khí của La Phi Yên thật nhẹ nhàng, nhưng thành thật đáng tin. Nếu Lục Ly lựa chọn điều thứ nhất, phỏng chừng không cần La Phi Yên động thủ, Hồ Bất Quy sẽ lập tức giết hắn. Đám người Hồ Bất Quy liếc nhìn nhau, đều âm thầm hiểu được La Phi Yên vì sao xuất hiện ở đây. Xem ra La Phi Yên xem trọng nhân tài, muốn mời chào Lục Ly. Có lẽ… nàng mới đi ngang qua đây, biết tình huống của Lục Ly, cho nên không tiếc tự hạ thấp thân phận, bảo vệ Lục Ly. Lục Ly có thể náo loạn lớn như vậy ở Địa Ngục Đảo, có thể bắt Mạnh Li và Tô Nguyệt Cầm, còn có thể chạy ra khỏi Địa Ngục Đảo, hơn nữa đánh chết La Sát tam quái. Đây đều nói rõ Lục Ly là một nhân tài, chiến lực cũng được nghiệm chứng, quan trọng nhất là Lục Ly còn trẻ, không gian tiến bộ trong tương lai phi thường lớn. Lục Ly thật rối rắm! Ai cũng không muốn chết, hắn còn có rất nhiều chuyện chưa làm xong, vô số người Lục gia ở Nhị trọng thiên và mấy thê thiếp của hắn đang chờ hắn trở về, có thể còn sống tự nhiên là chuyện tốt. Gia nhập La Sát Cung cũng không thành vấn đề, nhưng cuối cùng vẫn phải rời đi, chuyện này khiến hắn hơi đau trứng. Hắn chỉ muốn tìm Lục Linh, chẳng lẽ phải bị nhốt ở La Sát Hải cả đời? - Còn sống là còn hy vọng! Hắn nhớ tới lời nói với đám người Tần Chiến, cắn chặt răng hạ quyết tâm. Đám người La Phi Yên không thể nào theo dõi hắn mọi lục mọi nơi? Có cơ hội, hắn trộm rời khỏi La Sát Hải là được, chẳng lẽ La Phi Yên còn tự mình đuổi giết? Hắn khom người thật sâu làm lễ, trầm quát: - Lục Ly nguyện gia nhập La Sát Cung, quên mình phục vụ cung chủ! - Được! La Phi Yên trả lời, sau đó hào quang Thần Hành Thuyền chợt lóe, một tự phù kim quang lòe lòe bay ra từ trong Thần Hành Thuyền, nháy mắt tiến vào mi tâm Lục Ly, biến mất không thấy. La Phi Yên truyền lời: - Đây là Huyền Thiên Phù, chỉ cần ngươi không phản, không rời khỏi La Sát Hải, sẽ không ảnh hưởng gì ngươi. Một khi làm phản hoặc rời đi, ngươi sẽ lập tức chết đi. Từ hôm nay, ngươi chính là thần tử đời mới của La Sát Cung chúng ta. - Huyền Thiên Phù? Thần tử? Đám người Hồ Bất Quy vừa nghe thấy lời trước, sắc mặt đều thay đổi, hơn nữa trong mắt lộ vẻ kinh hãi. Sau khi nghe lời sau, sắc mặt biến đổi lần nữa. Huyền Thiên Phù, người bình thường không biết, cao tầng của La Sát Cung lại biết, đây là một loại thần thông rất cường đại của La Phi Yên. Có thể vô thanh vô tức đánh vào linh hồn của ngươi, chôn một cái đinh vào linh hồn ngươi. Thứ này khi không dùng, không có người phát hiện, cho dù ngươi có yêu hồn cường đại cũng vô dụng. Bởi vì thời điểm Huyền Thiên Phù đánh vào không có tính công kích gì, yêu hồn sẽ không phòng ngự, vô thanh vô tức. Ngươi có thể cảm giác trong linh hồn có vật khác thường tiến vào, nhưng lại bó tay. Lục Ly hiện giờ là như thế. Hắn phát hiện có tự phù tiến vào trong linh hồn, Long Hồn lại không có phản ứng gì. Sau khi tự phù kia tiến vào trong linh hồn, hóa thành từng luồng năng lượng kỳ dị, ẩn núp vào sâu trong linh hồn hắn, biến mất không thấy.
Chương 3042 Phiền toái không cần thiết
Lục Ly cũng không có cảm giác khó chịu nào, cũng không cảm giác linh hồn mình bị người khác khống chế, khi trấn tĩnh, không có gì khác thường. Nhưng Lục Ly vẫn cảm giác phi thường không thoải mái, giống như trong linh hồn có chôn một quả bom hẹn giờ, lúc lơ là quả bom này sẽ bùng nổ. Trong linh hồn hắn chia năm xẻ bảy, sẽ hồn phi phách tán. Loại cảm giác này khiến người cảm thấy thật khó chịu, giống như phía sau lưng hắn có mấy con giòi bọ chiếm lấy, phi thường ghê tởm, phi thường không thoải mái. Huyền Thiên Phù là một trong những thần kỹ siêu cường, đương nhiên, loại thần kỹ này không phải không có biện pháp khắc chế, ít nhất Hồ Bất Quy có thể đứng vững, La Sát Cung chỉ có một vài trưởng lão có thể chống đỡ. La Phi Yên cũng không phải sử dụng Huyền Thiên Phù này với tất cả mọi người, chỉ là La Sát Cung có vài người không đủ trung thành, không có quyết tâm, sẽ bị La Phi Yên sử dụng Huyền Thiên Phù. La Phi Yên sử dụng Huyền Thiên Phù với Lục Ly, rõ ràng không tín nhiệm hắn. Đương nhiên, Lục Ly là từ bên ngoài đến, muốn lập tức đạt tín nhiệm cũng thật khó. So với Huyền Thiên Phù, đám người Hồ Bất Quy càng kinh ngạc vị trí thần tử! Thần tử và thần nữ, đó là người được thủ lĩnh của một thế lực chọn, bình thường đều là con hay cháu của phủ chủ,… đó là một nhân vật có thân phận phi thường cao quý của thế lực. La Phi Yên không có hậu đại, thần tử đời trước là đứa cháu của một Thái thượng trưởng lão, cũng là nhân vật thiên tư tung hoành, tuấn vĩ bất phàm. Đáng tiếc lại cưỡng bức Tô Nguyệt Cầm, bị Tô Nguyệt Cầm băm vằm. Sau khi thần tử thế hệ trước chết, La Sát Cung kỳ thật có rất nhiều người có thể được chọn, dù sao cường giả La Sát Cung không ít, hậu nhân của bọn họ cũng có người kế tục. Trong khoảng thời gian này, các công tử ca cũng tranh giành kịch liệt, đều muốn đạt vị trí thần tử này. Tuy rằng thần tử không nhất định có thể trở thành cung chủ, nhưng tài nguyên, bảo vật, địa vị đều phi thường cao. Về sau trở thành một trưởng lão thực quyền gần như là chuyện ván đã đóng thuyền. Mười mấy công tử ca còn có mười mấy tiểu thư, đều đang kịch liệt cạnh tranh, không chọn thần tử thì có thể chọn thần nữ. Nhà của Hồ Bất Quy cũng có một tiểu tử tham gia cạnh tranh. Trong nhóm người này có người thiên tư bất phàm, Tứ Kiếp Cảnh cũng có, một đám người cạnh tranh lâu như vậy, La Phi Yên không hề gật đầu. Giờ đây lại dễ dàng giao vị trí này cho một Nhị Kiếp Thiên Thần? Còn là người không cam lòng tham gia nhập La Sát Cung? Việc này truyền về La Sát Cung, Hồ Bất Quy tin tưởng nhất định sẽ tạo ra oanh động phi thường lớn, có lẽ La Sát Hải sẽ náo loạn ngất trời, gà chó không yên. - Hồ Bất Quy, dẫn hắn trở về, trên đường đừng xảy ra ngoài ý muốn! La Phi Yên lạnh lùng nói, Thần Hành Thuyền vượt không bay đi, một đám người rốt cục bừng tỉnh, mấy trưởng lão liếc nhìn nhau cười khổ. Trước đó không lâu, đây còn là người bọn họ muốn đánh chết, biến hóa nhanh chóng thành thần tử của La Sát Cung, địa vị thần tử đặc thù, có thể ngang hàng với Hồ Bất Quy. Tuy địa vị thực tế và quyền thế kém rất xa, nhưng tâm lý mọi người vẫn có chút căm phẫn, không chấp nhận được. - Lục thần tử rời đến đó trước đi. Hồ Bất Quy nghĩ nghĩ, mặc kệ thế nào cũng do La Phi Yên ra lệnh, kết cục này không thể thay đổi, vậy chỉ có thể tiếp nhận. Về sau Lục Ly cũng đã là thần tử đời mới của La Sát Cung, hắn không tỏ ra cung kính thì thôi, ít nhất cũng phải làm tốt biểu hiện bên ngoài, nếu không sẽ chọc giận La Phi Yên. - Được rồi! Lục Ly có thể làm sao bây giờ? Thần tử này hắn không hề muốn làm, đổi lại là người khác, phỏng chừng sẽ mừng rỡ như điên, hắn cũng không cảm thấy hứng thú. Vấn đề là La Phi Yên sử dụng Huyền Thiên Phù, hắn tạm thời chỉ có thể ngoan ngoãn ở lại La Sát Cung. Không nghĩ biện pháp phá giải Huyền Thiên Phù, hắn sẽ không đi đâu được, chỉ có thể chết già trong La Sát Cung. Nhưng có thể nhặt về cái mạng này, tốt hơn so với mọi thứ. Lần này Lục Ly vốn nghĩ sẽ chết không thể nghi ngờ, không nghĩ tới lại có hy vọng. Hắn đi theo đám người Hồ Bất Quy, bay về phía bắc, trong đầu nghĩ La Phi Yên vì sao làm vậy. - Chẳng lẽ bởi vì mình bắt Tô Nguyệt Cầm? Vả mặt đám người Địa Ngục Phủ sao? Lục Ly nghĩ đến một nguyên nhân, hắn đối với Địa Ngục Phủ là một loại sỉ nhục, một ngày hắn không chết, nỗi sỉ nhục của Địa Ngục Phủ không thể rửa sạch. La Phi Yên thu nhận hắn, còn an bài hắn vào vị trí thần tử, đây là vả mặt Địa Ngục Phủ thật trắng trợn. Thần tử của La Sát Cung lúc trước bị Tô Nguyệt Cầm giết, La Sát Cung thật mất mặt, hiện tại xem như trả thù được một hồi. Nghĩa là… Lục Ly chính là công cụ đại diện mặt mũi của La Phi Yên. Đại nhân vật xem trọng mặt mũi nhất, vì mặt mũi tự hạ thấp thân phận cứu Lục Ly, còn nhường chút lợi ích thì có sao? Nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có giải thích này có thể nói thông. Thần Hành Thuyền và bảo vật của Lục Ly, La Phi Yên hẳn không xem trọng, cho dù mảnh vỡ Thánh Binh, La Phi Yên khẳng định cũng có. Nhân vật cấp độ này, có được Đế Binh trọn vẹn cũng có thể. Bay hơn hai giờ, mọi người đến một tiểu đảo, sau khi một đám người tiến vào tiểu đảo, tiến vào trong một Truyền Tống Môn trong tòa thành. Sau khi tiến vào Truyền Tống Môn, Lục Ly phát hiện không phải truyền tống đi mà là tiến vào một tiểu thế giới kỳ lạ. Trong tiểu thế giới này đều là lửa, nhiệt độ bên trong phi thường cao. - Lục thần tử, đây là một bí giới chúng ta khống chế! Hồ Bất Quy giải thích: - Nơi này có một ít tinh thạch không tệ lắm, là tài liệu luyện khí thật tốt. Đương nhiên, nơi này quan trọng hơn là dùng truyền tống. Nơi này nối liền sáu đảo nhỏ, có thể rút ngắn thời gian truyền tống của chúng ta rất nhiều. - Hiểu rồi, hiểu rồi! Lục Ly hơi gật đầu, sau đó chắp tay nói: - Hồ đại nhân, có thể giới thiệu với ta vài vị đại nhân không. Lục Ly mới vừa gia nhập La Sát Cung, cái gì cũng không hiểu, về sau hy vọng chư vị đại nhân chiếu cố. - Nào dám, nào dám!
Chương 3043 Tiểu Lạt Tiêu
Hồ Bất Quy ngoài cười nhưng trong lòng không cười, giới thiệu mấy trưởng lão phía sau. Những trưởng lão này cũng không thay đổi suy nghĩ, nhưng ngoài mặt vẫn phải nể mặt Lục Ly, dù sao địa vị thần tử cao hơn bọn họ. - Lục thần tử! Hồ Bất Quy vừa bay vừa giải thích tình huống của La Sát Cung với Lục Ly. Quân bất hí ngôn, La Phi Yên nói trước mặt mọi người, vị trí thần tử của Lục Ly đã an ổn, tình huống của La Sát Cung tự nhiên phải nói rõ ràng với Lục Ly. Hàn huyên hơn một giờ, Lục Ly đại khái đã có chút hiểu biết với tình huống của La Sát Cung, cảm giác đầu tiên của hắn là La Sát Cung không dễ lăn lộn. - Lục thần tử! Hồ Bất Quy đột nhiên truyền âm, khiến Lục Ly càng thêm đau đầu: - Ngươi đi La Sát Đảo đề nghị ẩn mình, vị trí thần tử này rất nhiều người tranh giành. Đột nhiên ngươi đạt được, phỏng chừng rất nhiều người không phục. Nếu ngươi quá vênh váo, có thể gặp nhiều phiền toái không cần thiết… Lúc trước La Sát Cung gọi là Vạn Ma Điện, thời điểm thành lập tụ tập rất nhiều ma đầu. Lão ma kia có chiến lực vô song, còn có thủ đoạn không tồi, uy hiếp một đám ma đầu, hình thành thế lực lớn rất lợi hại. Vạn Ma Điện năm đó là thế lực lớn thứ hai La Sát Hải. Mục gia, Địa Ngục Phủ, Thiên Đường Các đều bị áp chế. Nhưng thọ nguyên lão ma kia không nhiều lắm, không quá ngàn năm đã chết. Sau khi lão ma chết, Vạn Ma Điện thiếu chút nữa tan rã, cũng may đứa con của lão ma mượn dùng dư chấn của lão ma miễn cưỡng chống đỡ. Nhưng chiến lực và thủ đoạn của đứa con kia của lão ma cũng không xuất chúng, cho nên rất nhiều ma đầu không phục. La Sát Cung hóa thành cục diện quần hùng cắt cứ. Mấy lão ma đều lôi kéo một đám người, bè phái mọc khắp nơi. Thời điểm đó, La Sát Cung hỗn loạn không chịu nổ, nội bộ hao tổn thật nghiêm trọng, thường xuyên xảy ra nội chiến, là tồn tại thấp nhất trong bốn đại thế lực. Cục diện này mãi đến khi La Phi Yến xuất hiện mới cải thiện. La Phi Yên lấy chiến lực tuyệt đối và thủ đoạn tàn nhẫn trấn áp tất cả phe phái. Hiện tại La Sát Cung mặt ngoài êm thấm, cũng không dám nội chiến nữa. Đương nhiên, đây chỉ là bề ngoài! Trên thực tế, La Sát Cung vẫn chia làm mấy phê phái, tranh đoạt quyền thế lẫn nhau, ở bên ngoài không dám xằng bậy, lại thường xuyên ngầm làm chuyện mờ ám. Hồ Bất Quy là lão Nhị một phe phái, hắn là trưởng lão của Chiến Đường. Chiến Đường là địa bàn của hắn, sau lưng hắn có một Thái thượng trưởng lão. La Sát Cung có ba Thái thượng trưởng lão, đây là ba phe phái, cộng thêm một đại trưởng lão, tổng cộng bốn phe phái. Thái thượng trưởng lão mặc kệ mọi chuyện, âm thầm giúp đỡ một đám trưởng lão, giống như Hồ Bất Quy. Những tình huống này đều là Hồ Bất Quy nói với hắn. Thái thượng trưởng lão sau lưng Hồ Bất Quy có ngoại hiệu gọi là Vũ Ma, đây là một ma đầu phi thường nổi danh ở La Sát Cung, đã sống hơn mười vạn năm, ở La Sát Hải đã mấy vạn năm. Chiến lực của hắn là dưới La Phi Yên, ở La Sát Cung, có thể nói là trên vạn người, dưới một người. Hồ Bất Quy nói với hắn chuyện này, ý tứ rất rõ ràng… hy vọng Lục Ly đứng chung với bọn họ, chiến lực Lục Ly Hồ Bất Quy không xem trọng, nhưng địa vị thần tử là phi thường đặc thù. Hồ Bất Quy lén ám chỉ, nếu Lục Ly đứng chung với bọn họ, về sau, những ngày sống ở La Sát Cung sẽ thật sung sướng, ít nhất hắn có thể giúp Lục Ly ngăn cả nhiều việc. Đe dọa dụ dỗ? Nội tâm Lục Ly cười lạnh, đây đều là lời nói một phía từ Hồ Bất Quy, hiện tại hắn cũng không dám đứng về phe ai. Hơn nữa hắn là thần tử La Phi Yên tự mình an bài, nếu chọn phe phái lung tung, chọc La Phi Yên tức giận giận dữ thì sao? Ở La Sát Cung một thời gian, tìm hiểu tình huống ở đây rõ ràng rồi nói sau. Đây là sách lược của Lục Ly, hắn là thần tử, chẳng lẽ có người dám quang minh chính đại đánh chết hắn sao? Lục Ly không trả lời, Hồ Bất Quy cũng không nói gì, một đám người xuyên qua bí cảnh, tiến vào một lối ra, xuất hiện phía trên một đảo nhỏ. Đảo nhỏ này cách La Sát Đảo không xa, nếu bay với tốc độ cao nhất, chỉ mất lộ trình một ngày. La Sát Đảo ở phía đông La Sát Hải, là một tòa đảo phi thường lớn. Hiện tại, mặt ngoài đảo nhỏ thoạt nhìn bị khống chế trong tay một đại gia tộc, kỳ thật đảo nhỏ này bị La Sát Cung âm thầm khống chế. Vù vù vù! Lối ra ngay ở trong một tòa trang viên, sau khi đám người Hồ Bất Quy xuất hiện, trong một tòa trang viên thật lớn bay ra mấy chục người, rất nhanh đi đến bên này. Thần niệm Lục Ly đảo qua, phát hiện thực lực của mấy chục người này cũng không quá mạnh. Chỉ có ba võ giả Tứ Kiếp, khiến hắn kinh ngạc, có mỹ nữ trẻ tuổi cũng là võ giả Tứ Kiếp. Hơn nữa, trong nhóm người này, dường như do mỹ nữ này cầm đầu? Sau khi Hồ Bất Quy nhìn thấy mỹ nữ này, khóe miệng lộ ra tươi cười nhàn nhạt, cũng không có hành động gì, đứng ở cửa tòa thành, lẳng lặng chờ đợi. Mấy chục người bay lại đây, dừng phía trước Hồ Bất Quy, nữ tử kia mặc váy màu đỏ lửa, dáng người nóng bỏng, mặc cũng thật nóng bỏng, phía dưới xẻ tà, lộ ra cặp đù thon dài. Trên mặt nàng lộ ra tươi cười ngọt ngào, cúi người hành lễ: - Bái kiến Hồ thúc thúc, bái kiến chư vị thúc bá. - Tiểu Lạt Tiêu sao chạy đến đây? Hồ Bất Quy cười tủm tỉm nói, ánh mắt hắn nhìn một lão giả phía sau, lão giả kia khom mình hành lễ nói: - Bái kiến Hồ trưởng lão, bái kiến chư vị trưởng lão. - Lưu trưởng lão khách khí rồi! Hồ Bất Quy phất tay áo, thân mình hơi nghiêng, chỉ Lục Ly nói: - Đây là Lục Ly, là thần tử do chính cung chủ chọn, chư vị đều đến bái kiến đi. Lục thần tử, ta giới thiệu với ngươi, đây là Liễu Thiên Thiên, là cháu gái Liễu đại nhân, chúng ta đều gọi nàng là Tiểu Lạt Tiêu. Đây là Lưu trưởng lão, là trưởng lão trấn thủ Xương Long Đảo. - Hồ thúc thúc, ngươi nói cái gì?
Chương 3044 Chướng ngại vật
Trên mặt Liễu Thiên Thiên vừa rồi còn là tươi cười ngọt ngào, trong nháy mắt biến sắc, trong đôi mắt đều là vẻ kinh nghi, chỉ vào Lục Ly nói: - Chỉ bằng hắn? Thần tử? Hồ thúc thúc, ngươi xác định? - Càn quấy! Vẻ mặt Hồ Bất Quy nghiêm nghị, khiển trách: - Liễu Thiên Thiên, ngươi có thái độ gì? Để tay xuống, đây là thần tử được cung chủ tự mình chọn, mau nhận lỗi với thần tử. - Chuyện này… Trên mặt đám người đi theo Lưu trưởng lão cũng là vẻ kinh ngạc, nếu lời này không phải Hồ Bất Quy nói, sợ là bọn họ không ai tin tưởng. Một Nhị Kiếp Thiên Thần? Lại có thể làm thần tử? Phải biết rằng những người La Sát Cung cạnh tranh vị trí thần tử, thấp nhất cũng là Tam Kiếp đỉnh phong, võ giả Tứ Kiếp cũng không hề ít. Tiểu Lạt Tiêu trước mắt này cũng muốn cạnh tranh, một khi được vị trí này, La Sát Cung sẽ không có thần tử, chỉ có thần nữ. Cho nên giờ đây, biểu tình của Tiểu Lạt Tiêu có thể lý giải. Vị trí của mình bị đoạt đi, quan trọng nhất là một người thoạt nhìn như phế vật loại đoạt vị trí của mình, nàng làm sao không tức giận? Hừ hừ hừ! Liễu Thiên Thiên cũng không nhân lỗi, bất quá rút cái tay đang chỉ vào mũi Lục Ly. Nàng nhìn cũng không nhìn Lục Ly, chắp tay với Hồ Bất Quy, trực tiếp bay đi. Sau đó Truyền Tống Trận sáng lên, vậy mà truyền tống đi mất. Lục Ly từ đầu đến cuối đều thật bình thản, cho dù là bị Liễu Thiên Thiên chỉ vào mũi, hắn cũng không tỏ vẻ gì. Hắn dùng dư quang liếc nhìn Hồ Bất Quy, nội tâm cười lạnh. Con cáo già Hồ Bất Quy này đang cố ý đi? Uy hiếp hắn rõ ràng, có lẽ chờ hắn đi La Sát Đảo, chờ đợi hắn là vô số đả kích ngấm ngầm hoặc công khai. Đám cạnh tranh vị trí thần tử thần nữ kia sẽ chen chúc đến, muốn hạ bệ hắn. Đến lúc đó có thể chứng minh với La Yên Phi, các nàng mới là thích hợp làm thần nữ thần tử nhất… Hồ Bất Quy đang tạo áp lực với hắn, để hắn ngoan ngoãn nương tựa vào hệ mạch của bọn họ. Lục Ly không có chỗ dựa vững chắc, tuy là do La Yên Phi đích thân chọn, nhưng La Phi Yên sẽ quản việc này sao? Một thần tử không thể phục chúng, La Phi Yên cũng sẽ không coi trọng, nếu bị người ám sát, nàng hẳn chỉ hạ lệnh trừng phạt một chút thôi? Vù vù! Ánh mắt Lục Ly hướng đến đám người Lưu trưởng lão, phát hiện trong mắt bọn họ đều là ý bất thiện, thật rõ ràng, nhóm người này là người hệ mạch Liễu trưởng lão kia. Nội tâm hắn trở nên trầm trọng, thần tử này sợ là không dễ làm. “Mặc kệ, sống tốt trước đã!” Đôi mắt Lục Ly trở nên lạnh lùng, nếu không phải La Yên Phi ra mặt, giờ đây hắn đã sớm chết rồi. Mạng này của hắn được nhặt trở về, cho dù chết ở La Sát Đảo cũng không vấn đề gì. La Sát Đảo là một trong bốn đại đảo của La Sát Hải, không chỉ có một đảo nhỏ, mà là do một chủ đảo, ba vệ đảo tạo thành. Chủ đảo rất lớn, lớn gấp mấy trăm Thiên Ma Đảo, bên trong có ba tòa chủ thành, trăm tòa đại thành, mấy ngàn tiểu thành. Địa hình trong đảo kỳ lạ, có vô số linh sơn, phúc địa, linh động, còn có rất nhiều địa hình kỳ quái. La Sát Thành ở giữa chủ đảo, nơi đó có một chỗ phúc địa lớn nhất, tổng cộng có chín mươi chín tòa linh sơn. Trong những linh sơn này đều là cung điện, sống mấy chục vạn người. Nơi này là khu vực trung tâm của La Sát Cung, phần lớn cường giả trưởng lão, người nhà tộc nhân của bọn họ đều ở nơi này. Nơi này là thánh địa của La Sát Cung, có thể sống ở nơi này là mục tiêu phấn đấu của tất cả đệ tử La Sát Cung. Thanh Vân Phong! Đỉnh núi này ở gần Phi Tiên Phong, đỉnh núi cao nhất nơi này. Trong Phi Tiên Phong có chỗ ở của La Phi Yên, không có trưởng lão nào có tư cách ở lại. Đương nhiên nghe nói bên trong có trên trăm nam sủng, nhưng những người này không bao giờ đi đường bình thường, giống như một con chim hoàng yến, rất nhiều người của La Sát Cung đều chưa từng gặp. Có lẽ chỉ có một vài trưởng lão cường đại biết được một ít nội tình. Lục Ly được an bài trong Thanh Vân Phong, hắn có được một tòa trang viên độc lập, còn được bố trí mười tám thị nữ, một đội hộ vệ. Hắn vốn nghĩ sau khi đến nơi này, lập tức sẽ có một đám công tử tiểu thư tìm đến cửa, trực tiếp tìm hắn đấu một trận,… Lại không ngờ rằng sau khi hắn đến nơi này, mọi thứ vẫn thật an tĩnh, không ai đến quấy rầy. Hồ Bất Quy đưa hắn đến nơi này, dặn dò hắn nghỉ ngơi trước vài ngày. Không có việc gì có thể đi dạo làm quen ở gần đây, có gì cần thì phân phó hộ vệ thống lĩnh. Qua một thời gian nữa sẽ chính thức dẫn hắn đi nhận thức tất cả trưởng lão và đệ tử, công bố thân phận của hắn, lại không nghĩ rằng, phải đợi đến bốn năm ngày. Nếu không ai tìm đến gây sự, Lục Ly ngược lại trở nên rảnh rỗi, không có việc gì thì đi dạo ở trong trang viên, ngẫu nhiên nói chuyện phiếm với hộ vệ thống lĩnh, chọc ghẹo tiểu thị nữ, bế quan tu luyện, mỗi ngày sống cũng thật thích ý. - Nếu vẫn tiếp tục như vậy thì sẽ thật thoải mái! Ngày thứ sáu, Lục Ly thoải mái tắm rửa trong ao, đang chuẩn bị tu luyện, một thị nữ đi đến, trong tay cầm một bộ đồ mới, quỳ trên mặt đất nói: - Thần tử, đây là xiêm y Nội Vụ Đường đưa tới, làm riêng cho người, mời người thay. Nội Vụ Đường có một thống lĩnh đến đây, nói đợi lát nữa dẫn người đi Trưởng Lão Điện. - Biết rồi, lui xuống đi! Lục Ly phất phất tay, thị nữ đỏ mặt đi ra ngoài, ánh mắt nhìn cơ ngực lõa lổ của Lục Ly, thoạt nhìn hơi ngượng ngùng. Vẻ mặt Lục Ly không chút thay đổi đứng lên, thị nữ này diễn trò thật không chuyên nghiệp, dụng ý muốn quyến rũ mình thật rõ ràng. Có thể bước lên giường mình, thân phận thị nữ của nàng ta lập tức sẽ thăng cấp, chuyện này cũng có
Chương 3045 Chướng ngại vật
Mặc vào bộ đồ mới, trường bào này được may thật khéo léo, tinh tế, cả bộ đồ màu đen, có đường viền trắng, phía trên còn có hoa văn ám kim, Lục Ly cảm ứng một chút, phát hiện tất cả hoa văn này đều là thần văn. Đây là một kiện bảo vật, lực phòng ngự khẳng định không kém. Nhìn vào gương đồng, Lục Ly phát hiện khí chất của mình rõ ràng tăng lên mấy bậc, thoạt nhìn như một công tử ca. Người dựa vào xiêm y, phật dựa vào kim trang! Lục Ly cũng không quá để ý những thứ này, hắn lại không dựa vào mặt ăn cơm, cũng không nghĩ trở thành nam sủng của La Phi Yên. Không có việc gì mặc xiêm y hoa lệ như vậy làm gì? Hơn nữa hắn thường xuyên chiến đấu, toàn dựa vào sức mạnh, nhất là còn phải thả ra Long Dực, nao có nhiều xiêm y sang quý cho hắn thay đổi? Chuẩn bị một phen, Lục Ly đi ra ngoài, thị nữ bên này nhìn thấy, ánh mắt cũng mở to. Tướng mạo của Lục Ly kỳ thật không quá anh tuấn, nhưng trải qua quá nhiều chuyện, trong tay cũng nhuộm đầy máu tươi, mấy năm nay dưỡng thành một loại khí độ đặc thù, hơn người. Hắn làm cho người ta cảm giác như một nam nhân chân chính, một nam nhân đầy mị lực, mà không phải chỉ là một tiểu sinh anh tuấn, loại thoạt nhìn như chỉ có vẻ bề ngoài, không có nội tại. Lục Ly nhìn lướt qua mấy thị nữ đứng bên ngoài, ánh mắt tập trung vào một võ giả trung niên, người nọ nhìn thấy Lục Ly, lập tức khom người hành lễ, nói: - Bái kiến thần tử. - Đi thôi! Lục Ly phất phất tay, thống lĩnh Nội Vụ Đường dẫn đường phía trước. Hộ vệ thống lĩnh mang theo bốn người đuổi theo. Những hộ vệ này đều là võ giả Tam Kiếp, nơi này là khu vực trung tâm của La Sát Cung, không ai có thể đánh vào nơi này, cho nên hộ vệ chẳng qua chỉ là bài trí. Các đại nhân vật đều thích được chú ý, thích phô trương thanh thế, Lục Ly là thần tử, địa vị cao hơn trưởng lão bình thường, hộ vệ thống lĩnh tự nhiên cho rằng Lục Ly cũng cần phô trương. Lục Ly cũng không thích phô trương, nhưng mới đến, bên người cần có người chỉ điểm, cho nên không phản đối hộ vệ thống lĩnh dẫn đường. Trang viên của Lục Ly ở ngay giữa sườn núi, gần đó còn có trang viên khác, hoàn cảnh tuyệt đẹp thanh tịnh, thật là một nơi ở tốt. Thống lĩnh Nội Vụ Đường mang Lục Ly lên đỉnh núi, trên đỉnh núi có vô số kiến trúc, nơi đó có một đại điện siêu cấp, là Trưởng Lão Điện của La Sát Cung, mỗi lần gặp chuyện lớn, đại bộ phận trưởng lão đều sẽ đến nơi này thương nghị. Hồ Bất Quy để Lục Ly chờ vài ngày, là triệu tập tất cả trưởng lão trở về. Thần tử lần đầu gặp mặt mọi người phải chính thức một chút. Nếu không về sau Lục Ly ra ngoài, cũng không ai nhận thức thần tử, thì đó là thất trách của Trưởng Lão Đường. Sau khi La Phi Yên trở về cũng không quản chuyện của Lục Ly. Nhưng mệnh lệnh của nàng, ai dám không coi trọng, đó là không tôn trọng La Phi Yên. Người không tôn trọng La Phi Yên, toàn bộ đều phải chết. Lục Ly đi dọc theo con đường bạch ngọc, dọc theo đỉnh núi, đỉnh núi có sương trắng mỏng manh, đưa mắt nhìn từ xa, hắn nhìn thấy vô số quỳnh lâu điện ngọc. Phía trước còn có một quảng trường rất lớn, phía trên có một pho tượng, là pho tượng của La Phi Yên, hơn nữa phi thường sinh động. Pho tượng này ở trong sương trắng trông thật thần bí và thánh khiết. - Quả nhiên là thế lực lớn, tông phái lớn! Lục Ly nhìn quét qua, âm thầm cảm khái. Đại gia tộc Nhị Trọng Thiên không phải không có nhiều cung điện như vậy, nhưng không khí phái thế này, liếc mắt nhìn đã cảm giác rất trang trọng, rất trang nghiêm, trong lòng kính sợ. Phía trước quảng trường có một tòa đại điện siêu cấp lớn, tòa đại điện to lớn dị thường, hai bên đại môn có sắp xếp hai hàng hộ vệ, toàn bộ mặc chiến giáp hoa lệ, cầm binh đao trong tay, khuôn mặt nghiêm túc. Các trưởng lão dường như đều ở trong đại điện, ngoài những quân sĩ, Lục Ly ở ngoài Trưởng Lão Điện gặp mặt vài người. Khi ánh mắt hắn hướng đến một nữ tử mặc áo lửa đỏ, khóe miệng hơi cong lên, lộ ra tươi cười nhàn nhạt. Chuyện phải đến rồi sẽ đến, trốn cũng trốn không được! Có tám chín công tử tiểu thư đến đây, phía sau mỗi người đều mang theo một đám người. Giờ đây tụ tập tốp năm tốp ba tại chỗ. Lục Ly bước lên đỉnh núi, vô số ánh mắt lập tức nhìn quét qua. Kinh nghi, ghen tị, khinh miệt, coi rẻ, sát ý! Lục Ly từ trong những ánh mắt này đọc ra được nhiều cảm xúc, nhất là một nam tử trẻ tuổi cao lớn được ba nam tử vây quanh, hắn thấy được sát ý trắng trợn. Người này không giống công tử bình thường, tóc quăn, thân hình như sư, cả người tản ra khí tức hung lệ như dã thú, vừa thấy đã biết là nhân vật hận độc. Hộ vệ phía sau Lục Ly nhíu mày, môi hơi động, muốn nói cái gì, Lục Ly lại phất tay, lập tức đi về trước. Các trưởng lão không thấy đâu, một đám công tử tiểu thư chờ bên ngoài, Lục Ly nháy mắt đã hiểu được… Nếu đám người này hắn cũng không trấn áp được, sợ là không thể đi vào Trưởng Lão Điện. Vị trí thần tử này cũng ngồi không xong. Trước khi đến Trưởng Lão Điện Lục Ly đã nghĩ thông rồi, mệnh này là nhặt về, cho dù chết ở La Sát Cung cũng không vấn đề gì. Cho nên giờ đây, hắn không chút sợ hãi, nhóm người này nếu muốn gây sự, vậy cứ chống lại là được. Hắn bước ra, mặc thần tử phục hoa lệ, cộng thêm thân mình hắn khí độ phàm, bước đi như long hành hổ bộ, thoạt nhìn có phong tư khác biệt. Phía trước có năm công tử, ba tiểu thư, công tử tuấn tú anh dũng, tiểu thư xinh đẹp yểu kiều. Đều là sinh ra ở đại gia tộc, truyền xuống các thế hệ, di truyền tự nhiên không kém. Cộng thêm từ nhỏ đã dùng đủ loại thần dược thiên địa, da dẻ muốn xấu cũng khó.