Mục lục
Long Đế Bất Diệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1601 Ám Dạ Mộng Ngục
Lục Ly nhìn thoáng qua Tiểu Bạch ngủ say trong góc đại điện, trầm tư giây lát, thôi thì chờ có cơ hội đi Lôi Ngục rồi tính tiếp. Không chừng Tiểu Bạch thiên phú dị bẩm có thể kháng cự thì sao? Mấy năm nay Tiểu Bạch luôn dùng lôi điện tôi thể, không chừng sức đề kháng với lôi điện rất mạnh. - Đại nhân, Hỏa lão quái hẳn là ở phía trước! Lung đạo nhân đột nhiên nhắc nhở, khiến Lục Ly giật mình tỉnh lại, hắn thông qua Thiên Tà Châu cảm ứng bên ngoài, quả nhiên nghe thấy bên ngoài có tiếng xé gió bay nhanh. Oong! Hắn không chút suy nghĩ lắc người lao ra, giơ thần binh chém một đao tới trước, giây sau chui vào Thiên Tà Châu. Xoẹt! Ánh đao đỏ máu xé gió bay đi, bóng người phía trước lập tức dâng lên lửa màu đen. Tuy rằng Hỏa lão quái không nhìn ánh đao phía sau, nhưng thế giới trước mắt vẫn biến thành sắc đỏ máu. Bùm! Hỏa lão quái bị chém mạnh bay ra, hắn lập tức từ bên dưới phóng lên cao, chạy trốn đi xa. “Không thể tiếp tục như vậy, không còn nhiều Ly Hỏa, không có Ly Hỏa thì ta chết chắc!” Hỏa lão quái âm thầm suy xét, thần niệm quét bốn phía quanh mình, rất nhanh trong mắt lộ ra một tia dứt khoát, thân thể bay tới mé trái. - Mé trái phía trước? Lung đạo nhân cảm ứng được Hỏa lão quái bay hướng mé trái phía trước, chân mày cau lại, suy nghĩ một hồi rồi bảo: - Đại nhân, Hỏa lão quái có lẽ đi Ám Dạ Mộng Ngục! Lục Ly chớp chớp mắt, khó hiểu hỏi: - Ám Dạ Mộng Ngục là chỗ nào? Không lẽ là vùng đất kỳ lạ nối liền với Ám Ngục? - Không phải! Lung đạo nhân lắc đầu, nói: - Ta mới nói Ám Ngục có nhiều ảo cảnh hình thành tự nhiên đúng không? Ám Dạ Mộng Ngục cũng vậy, còn là một trong những nơi khủng bố nhất trong Ám Ngục. Tính đến tận bây giờ, bên trong có ít nhất mấy chục cường giả Hóa Thần ngủ say, có lẽ cả đời không tỉnh lại được. Lục Ly giật mình kêu lên: - Cái gì? Dạ trưởng lão ở bên cạnh nghe vậy cũng lộ vẻ mặt kinh hãi, năm mươi Hóa Thần bị nhốt ở bên trong, có lẽ cả đời đều sẽ không tỉnh lại, nơi này quá khủng bố. Lung đạo nhân giải thích rằng: - Ở trong ảo cảnh đó, con người sẽ không phân rõ được mơ và hiện thực, cho rằng mình ở trong mơ. Ảo cảnh đó chẳng những lừa dối cảm quan, còn lừa dối linh hồn người. Tức là, ảo cảnh bình thường nhốt người ở bên trong, ảo cảnh đó thì nhốt linh hồn người! - Lợi hại! Lục Ly và Dạ trưởng lão bị rung động, Lung đạo nhân đang chữa thương, phỏng chừng bế quan, không có bất cứ biểu thị. Lục Ly hỏi: - Nếu Hỏa lão quái đi Ám Dạ Mộng Ngục thì chúng ta cũng đi theo vào? Ở trong Thiên Tà Châu thì có bị ảo cảnh ảnh hưởng không? - Ha ha! Lung đạo nhân cười khẽ nói: - Chúng ta có thể không đi vào, Hỏa lão quái cho rằng ta không rành bên kia? Thật ra ta từng vào Ám Dạ Mộng Ngục không dưới mười lần. Mộng Ngục không lớn, chúng ta cứ chờ ở bên ngoài, ta chống mắt xem Hỏa lão quái có thể kiên trì bao lâu trong đó! - Tốt! Lung đạo nhân biết rõ tình huống, Lục Ly tự tin hơn nhiều. Hắn tiếp tục khống chế Thiên Tà Châu đuổi theo không bỏ, rất nhanh lại đuổi theo kịp Hỏa lão quái, hắn lắc người lao ra, tiếp tục oanh kích. Hỏa lão quái rất rõ ràng Lung đạo nhân đánh dấu trên người mình, cũng biết ấn ký nằm ở vị trí nào, nhưng trong thời gian ngắn không thể trừ bỏ. Lung đạo nhân đến từ Ma Vực, đây là thủ đoạn của Ma Vực, phàm nhân bình thường làm sao có thể nhẹ nhàng hóa giải? Một đường truy sát, bay ba canh giờ sau, Lục Ly ra ngoài, cũng mang theo Lung đạo nhân. Lung đạo nhân cảm ứng thế cục bốn phía, gật đầu nói: - Sắp tới rồi, đại nhân, hãy chậm lại. - Được! Lục Ly khống chế tốc độ của Thiên Tà Châu chậm lại, thần niệm tra xét rộng hết mức có thể. Đồng thời còn thông qua Thiên Tà Châu cảm ứng, hắn không ra ngoài, một đường theo đuôi Hỏa lão quái. “Nguy rồi!” Hỏa lão quái thấy Thiên Tà Châu thả chậm tốc độ thì trong lòng trầm xuống, xem ra Lung đạo nhân nắm rõ chiến đấu bên này, mưu kế của hắn bị xuyên thấu. Hỏa lão quái vốn định dựa vào linh hồn cường đại, Lục Ly chỉ là Hóa Thần tiền kỳ, hắn đi vào Ám Dạ Mộng Ngục sẽ không sao, Lục Ly thì có lẽ bị nhốt chết cả đời trong đó. Vậy thì hắn có thể thoải mái thoát hiểm, thậm chí giết ngược lại Lục Ly. Tên đã trên dây, không thể không bắn. Hỏa lão quái chần chừ một chút, dứt khoát bay tới trước, phía trước lóe tia sáng, mông lung, thoạt trông hư ảo không rõ, kỳ dị mê ly. Con người khi đến đây sẽ không tự chủ được bị hấp dẫn, bởi vì trong Ám Ngục một mảnh đen ngòm, đằng trước đột nhiên xuất hiện tia sáng mỏng manh, võ giả không rõ tình huống sẽ tiến lên tìm hiểu rõ ràng. Lục Ly giải thích chiến đấu kịp lúc cho Lung đạo nhân: - Nhìn thấy một chút tia sáng! Lung đạo nhân lập tức trầm giọng quát: - Đừng nhìn chằm chằm vào tia sáng mãi, sắp tới Ám Dạ Mộng Ngục, chậm hơn nữa! Lục Ly khống chế tốc độ của Thiên Tà Châu chậm gấp đôi, thần niệm không dám tra xét tia sáng nơi đó, mà là tra xét bốn phía. Rất nhanh, Lục Ly nhìn thấy cảnh tượng khiến hắn suốt đời khó quên. Trong một sơn cốc phía trước chiếu ra tia sáng mông lung, vô số võ giả cứng ngắc lơ lửng giữa không trung, trôi nổi lên xuống. Đa số đã chết, số ít còn hơi thở mỏng manh, nhưng khuôn mặt vô cùng dữ tợn, thoạt trông rất là thống khổ, nhưng không phát ra chút âm thanh nào. - Một, hai, ba trăm bảy mươi tám. Lục Ly tùy ý đếm, thân thể cứng ngắc lơ lửng ở phía trước ít nhất hơn trăm người, còn có một ít Bán Thần Khí trôi nổi giữa không trung, tỏa ánh sáng lập lòa. Tất cả khiến người sởn gai ốc, đặc biệt là những người còn sống trông vô cùng thống khổ, nhưng không phát ra chút âm thanh, khiến người đặc biệt tim đập nhanh. - Không ai lấy những Bán Thần Khí này? Lục Ly bất ngờ đặt câu hỏi, theo sau bổ sung một câu: - Và những người rơi vào ảo cảnh nữa, tại sao không có người cứu bọn họ ra? - Không được! Lung đạo nhân nói: - Trong Ám Dạ Mộng Ngục có một luồng lực lượng thần kỳ, người đi vào trong nếu muốn ra ngoài trừ phi dựa vào bản lĩnh của chính mình, nếu không thì người ngoài căn bản không cách nào mang họ ra. Những Bán Thần Khí này, không ai di động được, nếu không thì đã sớm bị người cướp sạch.
Chương 1602 Quỷ Hỏa
- Khủng bố! Lục Ly âm thầm cảm khái một tiếng, khống chế Thiên Tà Châu dừng lại. Hắn tra xét đến Hỏa lão quái xuyên qua những thân thể lơ lửng, lao tới trước theo đường thẳng. Lục Ly nhíu mày hỏi: - Hỏa lão quái đi vào Mộng Ngục, vẫn bay tới trước, chúng ta làm thế nào? - Đợi! Lung đạo nhân khép mắt lại, một bên cảm ứng một bên nói: - Nhìn xem Hỏa lão quái dừng lại trong Mộng Ngục hay ra ngoài? Mặc kệ hắn trốn đi đâu thì ta đều có thể cảm ứng được. Đại nhân, hạt châu Thần Khí của người nhanh như vậy, hắn trốn không được. Lục Ly chỉ có thể đợi, hắn không dám dùng thần niệm tra xét nhiều, sợ bị hút vào Mộng Ngục. Tuy rằng hắn có ngân long thủ hộ linh hồn, nhưng Mộng Ngục rất kỳ dị, cẩn thận là trên hết. - Ủa? Lung đạo nhân cảm ứng một phen, trên mặt đột nhiên lộ ra giật mình, kêu lên: - Hỏa lão quái đang luyện hóa ấn ký của ta, hắn vận dụng loại kỳ hỏa thứ ba, tốc độ luyện hóa rất nhanh! Vẻ mặt của Lục Ly trở nên nghiêm túc, nếu bị Hỏa lão quái luyện hóa ấn ký thì môi trường Ám Ngục cho hắn nhẹ nhàng chạy trốn. Đến lúc đó, Hỏa lão quái trốn trong giới nào đó, dù Lục Ly phát động nhiều người cũng không tìm nổi. Lục Ly mắt lấp lóe, trầm ngâm, một lát sau hắn nói: - Hay là đợi hắn ta luyện hóa xong ấn ký, ngươi lập tức ra ngoài thả ra một ấn ký khác, để xem hắn ta có thể kiên trì bao lâu trong Mộng Ngục. - Không được. Lung đạo nhân nói: - Một khi hắn luyện hóa ấn ký xong lập tức xé rách hư không rời đi, chỉ cần hắn thành công đại na di trốn chạy, muốn tìm được hắn liền khó khăn. Lục Ly lại đề nghị: - Vậy thì ra tay công kích hắn? Khiến hắn không cách nào chuyên tâm luyện hóa ấn ký? Lục Ly chỉ hướng Thần Thi: - Có thể khiến Thần Thi xuất động, hắn không có linh hồn, sẽ không bị ảnh hưởng. - Ừm, thử xem sao. Lung đạo nhân gật đầu nói: - Thật sự không được thì đành để ta hành động. Đại nhân nhớ tuyệt đối đừng ra ngoài, nếu ngươi rơi vào Mộng Ngục sẽ có rắc rối lớn. - Biết! Lục Ly thả Thần Thi ra ngoài. Thần Thi theo Lục Ly khống chế hóa thành sao băng lao về phía một đám thân thể và xác chết lơ lửng, tập trung vào Hỏa lão quái ngồi xếp bằng trên mặt đất, tung ra cú đấm. - Ha ha! Hỏa lão quái mở mắt ra, dường như đã sớm đoán được Lục Ly sẽ thả Thần Thi đi ra công kích, hắn châm biếm lớn tiếng nói: - Lục Ly, muốn giết ta, dựa vào Thần Thi không có linh hồn thì không được, ngươi cùng Lung đạo nhân tự mình ra tay đi! Dựa vào Thần Thi quả nhiên là không được, Hỏa lão quái lấy ra một lò lửa, rắc xuống vô số dúm lửa, lại bố trí ra lồng chụp lửa nhốt Thần Thi vào trong. Thần Thi không có linh hồn, chỉ biết va đụng lung tung. Lục Ly có thể điều khiển chỉ huy, nhưng cường giả chiến đấu thì trong tích tắc có thể quyết định cục diện, chờ Lục Ly chỉ huy thì đã chậm. Nếu như là Lục Ly hoặc là Lung đạo nhân khi thấy ngọn lửa sắp hại mình, hoặc là sớm công kích, phá vỡ ngọn lửa, hoặc lập tức rút lui. Lục Ly thuật lại tình huống, Lung đạo nhân không còn cách nào khác, gật đầu với Lục Ly, Thiên Tà Châu ánh sáng chợt lóe, Lung đạo nhân xuất hiện ở bên ngoài. - Grào grào! Lung đạo nhân ngửa mặt lên trời cuồng rống một tiếng, áo rách toạc, thân thể biến to và cao lên với tốc độ mắt thường có thể thấy, sau lưng hiện ra một cái đuôi, khuôn mặt trở nên dữ tợn, hóa thân thành một con đại tinh tinh hình người. Trong tay Lung đạo nhân xuất hiện cây cột đá to lớn, gầm rống lao tới trước, rất nhanh đến phía trước Hỏa lão quái, đột nhiên đánh về phía Hỏa lão quái. - He he! Hỏa lão quái không hề rung động, vẻ mặt cười nhạt, sâu kín nói: - Lung đạo nhân, đợi ngươi thật lâu, nếu ngươi dám tiến vào, vậy vĩnh viễn ở lại nơi này đi! - Ly Hỏa Thuẫn! - Lưu Tinh Thiên Hỏa! - Quỷ Hỏa! Hỏa lão quái không nhúc nhích, vừa thả ra Ly Hỏa Thuẫn, vừa thả ra Thiên Hỏa đầy trời, trong Thiên Hỏa phần lớn kèm theo Cửu Thiên Minh Hỏa. Cùng lúc đó, Hỏa lão quái thả ra một loại Thiên Địa Kỳ Hỏa lúc trước không sử dụng. Trên người hắn dâng lên một loại lửa màu xanh sậm, lửa vừa hiện ra đã biến mất ở giữa không trung, giây sau xuất hiện gần người Hỏa lão quái, lửa lơ lửng trôi nổi, mặt trên trông giống khuôn mặt lệ quỷ, rất là kỳ dị. Bùm! Cây cột đá của Hỏa lão quái đập mạnh, Hỏa lão quái bị đánh bay, phun ra búng máu, rõ ràng bị thương. - A! Lung đạo nhân càng thảm, bên cạnh hắn xuất hiện hơn mười đoàn Quỷ Hỏa, đốt hắn la làng. Thiên Hỏa và Cửu Thiên Minh Hỏa từ trên trời rơi xuống quá dày đặc, thân thể của hắn quá lớn, không cách nào tránh thoát, bị hai đoàn Cửu Thiên Minh Hỏa bám vào, da dẻ cơ bắp bị đốt cháy với tốc độ mắt thường có thể thấy, Lung đạo nhân ăn đau không ngừng ngửa mặt lên trời gầm lên Nếu chỉ là lửa thì có lẽ sẽ chỉ khiến Lung đạo nhân bị thương, ngặt nỗi nơi này là Ám Dạ Mộng Ngục. Lung đạo nhân chỉ lo dập lửa trên người, quên mất nơi này là Mộng Ngục khủng bố nhất. Con ngươi của Lung đạo nhân dần dần mê mang, cuối cùng khó khăn lắm mới cứng rắn xé xuống mấy miếng thịt trên người, hất Cửu Thiên Minh Hỏa ra, nhưng dường như hắn rơi vào Mộng Ngục. Thân thể Lung đạo nhân không tự chủ được bay lên cao, trên mặt lộ ra thống khổ dữ tợn, mắt khép kín, không phát ra chút âm thanh. “Nguy!” Lục Ly trong lòng trầm xuống, Lung đạo nhân rơi vào Mộng Ngục nhưng không đáng lo, với thủ đoạn của thần niệm chắc hẳn có thể phá tan Mộng Ngục, cuối cùng tỉnh táo lại. Mấu chốt là bên cạnh còn có một Hỏa lão quái như hổ rình mồi, giờ phút này Lung đạo nhân tương đương hoàn toàn không đề phòng, Hỏa lão quái nếu thả ra vài đoàn Minh Hỏa thì Lung đạo nhân sẽ bị đốt thành tro tàn. “Liều một phen!” Lục Ly cắn răng, hắn tin tưởng ấn ký ngân long. Lục Ly lao ra khỏi Thiên Tà Châu, vọt vào trong Mộng Ngục, giơ thần binh xé gió chém về phía Hỏa lão quái định công kích Lung đạo nhân. - Ha ha ha ha ha ha! Hỏa lão quái thấy Lục Ly xông tới, chẳng những không kinh ngược lại cười to. Hắn hy vọng nhất là Lục Ly lao vào Mộng Ngục.
Chương 1603 Quỷ Hỏa
Hắn tin tưởng với độ mạnh linh hồn Hóa Thần tiền kỳ của Lục Ly thì không thể nào ngăn được lực lượng của Mộng Ngục, cuối cùng sẽ vĩnh viễn bị Mộng Ngục cầm tù, chết ở đây. Xoẹt! Hỏa lão quái bị lực lượng thiên địa trấn áp, cuối cùng bị ánh đao màu đỏ máu chém bay. Lục Ly rất nhanh cảm thụ được luồng sức mạnh thần bí tràn vào trong hồn đàm của mình. Đó là lực lượng không thể miêu tả, không giống như công kích linh hồn, ngược lại giống như truyền hình ảnh cảnh tượng vào não của hắn. Trong hình ảnh, hắn cảm giác bốn phía hết thảy đều biến mất, phương xa bay tới một ít u hồn lệ quỷ, điên cuồng lao vào hắn, muốn xé rách hắn thành mảnh nhỏ. - Xéo! Lục Ly muốn giận dữ vung thần binh công kích lệ quỷ, nhưng không thể nhấc tay. Nhiều lệ quỷ bắt đầu xé thân thể của hắn, hắn cảm giác phi thường thống khổ, lại không cách nào phát ra bất cứ âm thanh. Hắn phát hiện thân thể và linh hồn của mình như tách rời ra, hắn không thể khống chế thân thể của mình, dù chỉ là động một ngón tay. Loại cảm giác này phi thường kỳ dị, đáng sợ tới cực điểm! Oong! Ấn ký ngân long rốt cuộc sáng lên, bơi nhanh trong hồn đàm của Lục Ly. Một số năng lượng kỳ dị xuất hiện trong hồn đàm bị ngân long nhẹ nhàng cắn nuốt, Lục Ly cảm giác linh hồn lại có thể khống chế thân thể, hắn mừng rỡ mở mắt ra. Lục Ly vừa hé mắt ra thì lộ vẻ mặt kinh khủng, bởi vì hắn phát hiện thân thể của mình trôi nổi giống hệt như những thân thể, xác chết lơ lửng giữa không trung. Nếu không phải có ấn ký ngân long, e rằng cả đời hắn không tỉnh lại được. - Ủa? Không thể nào! Phương xa, Hỏa lão quái bay tới thì thấy Lục Ly mở mắt ra, thoáng chốc lộ vẻ mặt gặp quỷ. Hắn rõ ràng nhìn thấy thân thể Lục Ly lơ lửng, rõ ràng rơi vào Mộng Ngục rồi, vậy mà tỉnh táo nhanh như vậy? Điều này khiến người khó tin vô cùng. Một thiên tài, có thể đạt sức chiến đấu cực kỳ cường đại vào lúc cực kỳ trẻ tuổi, nhưng độ mạnh linh hồn thì không thể nào thoáng chốc tăng vọt. Dù mỗi ngày dùng linh dược hàng đầu, dù sao quá trẻ tuổi, mấy chục năm thì độ mạnh linh hồn có thể đạt đến tình trạng gì? Có thể so sánh với những lão quái sống hơn mấy trăm năm sao? - Giết! Lục Ly giật mình tỉnh lại, không có chần chừ lại lần nữa chém ra một đao về phía Hỏa lão quái. Hắn tuyệt đối không thể khiến Hỏa lão quái tới gần, nếu không thì Lung đạo nhân chắc chắn sẽ bị tươi sống đốt chết, hắn sẽ mất một vị đại tướng. Ầm! Hỏa lão quái bị chém bay ra, trong lòng hắn trở nên có chút chần chừ. Hắn biết giờ phút này là thời cơ tốt nhất đánh chết Lung đạo nhân, nhưng sát chiêu của Lục Ly quá lợi hại, Ly hỏa của hắn không còn nhiều, không thể chống chọi được lâu. - Đi! Cuối cùng Hỏa lão quái cắn răng chạy trốn hướng phương xa, hắn cũng không thể chống đỡ quá lâu trong Mộng Ngục, một khi rơi vào Mộng Ngục thì hắn chết chắc. Hiện tại Lung đạo nhân rơi vào Mộng Ngục, Lục Ly không cách nào truy tung Hỏa lão quái, nếu Lung đạo nhân mấy ngày không tỉnh lại, vậy thì đủ thời gian cho hắn trốn thật xa, đến lúc đó sẽ luyện hóa ấn ký trong thân thể, Lục Ly hoàn toàn không tìm được hắn. Lục Ly trơ mắt nhìn Hỏa lão quái chạy trốn, hắn không thể truy sát, bởi vì Hỏa lão quái đại na di thì hắn chẳng những không cách nào truy bắt Hỏa lão quái, bản thân hắn đều bị lạc phương hướng. Hắn chỉ có thể ở đây đợi Lung đạo nhân tỉnh lại, hắn tin tưởng với thực lực của Lung đạo nhân sẽ không mất quá lâu để tỉnh lại. Nếu qua một, hai ngày mà Lung đạo nhân còn chưa tỉnh, phỏng chừng Lục Ly muốn truy sát Hỏa lão quái cũng không dễ. Lục Ly cho Lung đạo nhân ăn mấy viên thuốc chữa thương, sau đó đi vào Thiên Tà Châu, đi ra Mộng Ngục, yên lặng chờ đợi. Thời gian dần trôi qua, Lục Ly càng lúc càng sốt ruột, ba canh giờ sau, Lung đạo nhân rốt cuộc ngửa mặt lên trời gầm rống mấy tiếng, mở mắt ra. - Grào grào! Lung đạo nhân tức lộn ruột, không ngừng gầm rống trút ra cơn giận và áp lực trong lòng. Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu bay đi, lạnh giọng nói: - Đừng gào nữa, không thì Hỏa lão quái chạy mất bóng, mau biến hình vào trong, chúng ta tiếp tục đuổi theo! Lung đạo nhân kiềm nén lửa giận, biến thành hình người đi vào Thiên Tà Châu, vừa tiến vào hắn liền nổi giận đùng đùng nói: - Đại nhân, đuổi theo hướng bên trái, suốt một đường thẳng, sau khi đuổi theo kịp Hỏa lão quái thì ta nhất định phải tự tay xé hắn! Lung đạo nhân bị thương khá nặng, trên người có nhiều chỗ đều bị tổn thương, không phải vết thương bình thường, có mấy chỗ trực tiếp bị xuyên qua, vài khúc xương bị đốt. Mấy năm nay Lung đạo nhân ít khi bị thương nặng như vậy, lúc trước bị Lục Ly buộc không có đường trốn, khúc sau giả vờ trở thành linh thú của Lục Ly rồi đánh lén, không ngờ rằng bị ấn ký ngân long suýt chút diệt linh hồn, cuối cùng thật sự thành linh thú của Lục Ly. Chuyện này đã khiến Lung đạo nhân âm thầm nổi nóng bực tức không thôi, giờ bị một Hỏa lão quái tổn thương đến nông nỗi này. Hắn đường đường ma thú của Ma Vực, nếu bị Thần Linh đánh bị thương thì không có gì để nói, Hỏa lão quái là một phàm nhân, điều này khiến hắn có chút tiếp thụ không được. Lục Ly không quan tâm Lung đạo nhân tức điên cỡ nào, hắn chỉ để ý Hỏa lão quái. Hắn khống chế tốc độ của Thiên Tà Châu bay nhanh nhất đuổi theo, Hỏa lão quái đã chạy trốn ba canh giờ, muốn đuổi theo phải mất chút thời gian, không nói bao lâu, nhưng cần tối thiểu bốn, năm canh giờ. Bay hơn một canh giờ sau, không gian phía trước đột nhiên dao động, tiếp đó bay ra một đám sâu nhỏ. Những con sâu thoạt trông bán trong suốt, chỉ to cỡ ngón cái, có thể thấy rõ mạch máu trên người, giống loài bò sát bình thường, nhưng mấy con sâu có bốn cái răng nanh sắc bén đến lạ thường. Tốc độ của Thiên Tà Châu quá nhanh, cho nên con sâu bay ra trước nhất dính bẹp vào hạt châu. Phát sinh sự tình khiến Lục Ly kinh ngạc, mười mấy con sâu dính vào hạt châu bắt đầu cắn Thiên Tà Châu, hơn nữa Thiên Tà Châu ánh sáng lấp lánh, Lục Ly cảm ứng một chút, năng lượng nhanh chóng giảm bớt, cảm giác như bị mười mấy Lung đạo nhân công kích.
Chương 1604 U Linh Trùng
- U Linh Trùng! Lục Ly lập tức phản ứng lại, vội vàng nói với Lung đạo nhân: - Hiện có mười mấy con U Linh Trùng đang công kích Thiên Tà Châu, ngươi có biện pháp gì không? - Mười mấy con? Lung đạo nhân tái mặt, nếu chỉ là mấy con thì có lẽ hắn dám ra ngoài đấu một trận, nhưng mười mấy con, sơ sẩy một cái phỏng chừng hắn cũng gục ngã tại đây. Nhìn thấy Lung đạo nhân chần chừ do dự, Lục Ly chỉ có thể dựa vào chính mình. Hắn khống chế Thiên Tà Châu lùi nhanh, muốn hất đám U Linh Trùng đi, lại phát hiện mấy con sâu bám chặt vào hạt châu, không hất đi được. Ầm ầm! Lục Ly đơn giản khống chế Thiên Tà Châu đụng vào ngọn núi bên dưới, đụng mặt đất thủng một đám hố to. Nhưng thần niệm của hắn quét ra ngoài, phát hiện U Linh Trùng không bị tổn thương chút nào. Ngẫm lại, nếu U Linh Trùng dễ dàng bị nghiền nát mà chết, Lung đạo nhân đã sớm ra ngoài đại khai sát giới. Lục Ly trầm ngâm giây lát, chuẩn bị tự mình ra ngoài sử dụng Thần Khí công kích U Linh Trùng, hắn không tin Thần Khí không chém chết đám sâu nhỏ bé này được. - Grào grào! Ngay lúc này, Tiểu Bạch tỉnh lại, nó nhìn thấy Lục Ly thì lắc cái đuôi ngắn nhỏ, cười toe tóe bay lên vai hắn, nồng nhiệt dụi đầu vào mặt hắn. - Tiểu Bạch hãy ở yên bên trong, ta ra ngoài có chút việc. Lục Ly vuốt đầu, Tiểu Bạch vươn móng vuốt nhỏ không chịu buông ra. Từ khi đi vào Thiên Tà Châu thì Tiểu Bạch đã ngủ say, khoảng thời gian trước hấp thu nhiều lực lượng lôi điện, gần đây nó lo luyện hóa, giờ phút này tỉnh lại nhìn thấy Lục Ly thì không nỡ xa rời. Lục Ly không suy nghĩ nhiều, ra ngoài công kích một đợt rồi hắn vào ngày, nên mặc kệ Tiểu Bạch bám dính mình, mang theo Tiểu Bạch lắc người xông ra ngoài. Xoẹt xoẹt! Lục Ly ra Thiên Tà Châu, tập trung vào hai con U Linh Trùng, giơ thần binh chém mạnh, hắn không có sử dụng sát chiêu của Sát Đế, muốn thử xem lực phòng ngự của con sâu. Keng keng! Thần binh chém vào sâu phát ra âm thanh sắt thép va chạm, hai con U Linh Trùng lập tức nhìn chăm chú vào Lục Ly, lắc người bay đến gần, còn phát ra hai tiếng rít kỳ lạ. Lục Ly mặc thần giáp, không e ngại, nhưng Tiểu Bạch ở bên ngoài, hắn không muốn khiến nó bị thương tổn, hắn khống chế Thiên Tà Châu lấp lánh, định vào trong ngay. - Grào grào! Ngay lúc này, Tiểu Bạch đột nhiên hét to hai tiếng, trên người bộc phát hung uy khó miêu tả, gầm rống đám sâu bay tới. Lục Ly vốn định vào Thiên Tà Châu, thần niệm của hắn cuối cùng quét qua, lại phát hiện U Linh Trùng khựng lại giữa không trung, không dám lại gần. - A? Nhiều năm trước, Lục Ly nhờ là trong hàn băng sơn mạch ở Bắc Mạc, Tiểu Bạch dựa vào hung uy trấn áp rất nhiều huyền thú, còn có thể khống chế rất nhiều huyền thú cấp thấp. Không ngờ cảnh tượng kia lại xuất hiện, lần này trấn áp U Linh Trùng trong Ám Ngục, sinh vật mà Lung đạo nhân đều rất là kiêng kỵ. - Lợi hại! Lục Ly xác định những con U Linh Trùng này không dám lại gần, U Linh Trùng cắn Thiên Tà Châu cũng ngừng lại, Lục Ly reo lên: - Tiểu Bạch, làm giỏi lắm! - Grào grào! Tiểu Bạch kiêu kỳ ngẩng cao đầu nhỏ, mặt mày tràn đầy ý cười. Từ khi Lục Ly có được Âm Quỳ Thú thì hầu như không dùng Tiểu Bạch nữa, giai đoạn sau sức chiến đấu của Lục Ly càng lúc càng cường đại, đối thủ càng lúc càng lợi hại, càng không cần tới Tiểu Bạch. Linh trí của Tiểu Bạch phi thường cao, không thua gì loài người, cho nên mấy năm trước nó cực kỳ hụt hẫng, cho rằng Lục Ly không cần nó. Đối với nó thì Lục Ly là người thân, là chủ nhân duy nhất, Lục Ly không cần nó thì nó không biết làm sao, cho nên khiến Bạch Hạ Sương mang theo nó đi Cửu U Đảo dùng lôi đình tôi thể. Lần này nó đi theo Lục Ly đi ra, nó rất vui vẻ. Giờ phút này lại có thể giúp dỡ Lục Ly, được hắn khen, càng khiến nó vui vẻ vô cùng. Tiểu Bạch chui qua chui lại trên vai Lục Ly, ngẩng cao đầu nhỏ, cực kỳ hưng phấn. Lục Ly vươn tay vuốt đầu của Tiểu Bạch, còn lấy ra một ít hồn thạch ném cho nó ăn. Lục Ly vốn định mang Tiểu Bạch vào trong, tiếp tục truy sát Hỏa lão quái. Nhưng giây tiếp theo trong óc hắn lóe tia sáng. Lục Ly chỉ hướng U Linh Trùng, nói: - Tiểu Bạch, ngươi có thể khống chế những con sâu kia không? Nếu như có thể khống chế thì quá tuyệt vời. Những con sâu này rất lợi hại, Thần Khí cũng không chém đứt được, mỗi một con sức tấn công đều có thể ngang bằng Lung đạo nhân dốc hết sức một kích, Lung đạo nhân nghe nói bên ngoài có mười mấy con U Linh Trùng thì không dám đi ra. Nếu Tiểu Bạch có thể khống chế những con sâu kia, Lục Ly đều không dám tưởng tượng chính mình được đến sức chiến đấu mạnh cỡ nào. Lát nữa đuổi theo kịp Hỏa lão quái, Lục Ly chẳng cần làm cái gì, khiến Tiểu Bạch ném ra một đám sâu, e rằng có thể nhẹ nhàng cắn chết Hỏa lão quái. - Grào grào! Trong mắt Tiểu Bạch lộ ra một chút chần chừ, kêu hai tiếng với Lục Ly, biểu thị nó đi làm thử. Tiểu Bạch từ bả vai Lục Ly bay đi, trên người phát ra hung uy không thể miêu tả, vây quanh đàn sâu, không ngừng hét lớn, sừng nhỏ trên đầu ánh sáng lấp lánh. Giây lát sau, Tiểu Bạch có chút chán nản buồn rầu bay về, lắc đầu với Lục Ly, áy náy kêu mấy tiếng rồi rên ư ử, dường như muốn biểu đạt điều gì đó. Lục Ly xem hiểu ý muốn nói trong mắt Tiểu Bạch, hỏi: - Ý của ngươi là với thực lực hiện tại của ngươi còn chưa thể khống chế chúng nó, chỉ có thể trấn áp? Nếu về sau thực lực tăng cường thì có thể khống chế? - Grào grào! Tiểu Bạch gật đầu lia. Lục Ly giơ tay vuốt đầu nhỏ của nó, an ủi: - Tiểu Bạch đừng sốt ruột, nơi này là Ám Ngục, đi lên nữa là Hồn Ngục, vượt qua Hồn Ngục liền đến Lôi Ngục. Lôi đình chỗ đó rất lợi hại, nếu ngươi có thể chịu đựng được thì chắc chắn thực lực sẽ tăng vọt. - Grào grào! Tiểu Bạch hét to hai tiếng, kiêu kỳ nâng lên đầu nhỏ, trong con mắt nhỏ toát ra tia không cho là đúng, dường như đang nói bất cứ lôi điện nào đều không tạo thành áp lực với nó. Nếu không cách nào thu phục U Linh Trùng, Lục Ly liền mang Tiểu Bạch đi vào Thiên Tà Châu, tiếp tục truy tung Hỏa lão quái.
Chương 1605 Gặp lại Huyết Hoàng Lệnh
Bị U Linh Trùng làm lỡ chút thời gian, nhưng không cần gấp gáp, ấn ký trên người Hỏa lão quái vẫn còn đó, xem ra hắn luôn luôn chạy trốn, không có thời gian luyện hóa phong ấn. - Cự ly không quá xa! Truy tung hơn bốn canh giờ, Lung đạo nhân đột nhiên mở miệng nói, bởi vì nói chuyện kéo miệng vết thương trên người, khóe môi Lung đạo nhân hơi co giật, nói tiếp: - Đại nhân, ta cảm giác được Hỏa lão quái cách chúng ta khoảng trăm vạn dặm, nhưng ấn ký có chút mơ hồ, phỏng chừng hắn đang luyện hóa ấn ký. Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu bay với tốc độ cao nhất, trong lòng không quá nôn nóng, vì sốt ruột cũng vô ích. Tóm lại hắn quyết định một đường truy sát tiếp, chỉ cần có một tia hy vọng hắn đều sẽ không buông bỏ. Việc Lục Ly truy sát Hỏa lão quái phỏng chừng đã truyền khắp Hỗn Độn Luyện Ngục, có lẽ Cửu Giới cũng thu được tin tức. Việc của Lục Ly chắc chắn khiến mỗi người trong Cửu Giới cảm thấy bất an, ai cũng không dám đi Đấu Thiên Giới gây sự nữa? Trước khi Lục Ly xuất phát đã khiến Chấp Pháp Trưởng Lão sắp xếp xong xuôi hết, tất cả con cháu của tứ địa gia tộc di chuyển vào Mộc Ngục. Cho dù Cửu Giới có người đi Đấu Thiên Giới đồ sát, chỉ có thể đồ sát một ít bình dân, vậy là không thể tổn thương gân cốt Lục Ly, ngược lại sẽ hoàn toàn chọc giận Lục Ly, phỏng chừng rất nhiều đại gia tộc đều phải suy xét điểm này. - Không tốt! Lại bay thêm một nén nhang thời gian, Lung đạo nhân mở mắt ra, bẩm báo: - Ấn ký của ta bị hoàn toàn luyện hóa, đại nhân nhanh truy tung Hỏa lão quái, hắn ở không gian phía trước cỡ mười vạn dặm. - Ừm! Mười vạn dặm không xa, nửa nén hương liền có thể đuổi tới nơi, Thiên Tà Châu cấp tốc bay đi, thần niệm của Lục Ly một đường tra xét. Nửa nén hương sau, Lục Ly đến gần một khe núi to lớn, thần niệm của hắn còn chưa tra xét, mấy trăm dặm phương xa chợt vang tiếng gió rít. - Hỏa lão quái! Lục Ly không cần đoán cũng biết ngay đằng trước nhất định là Hỏa lão quái. Trong Ám Ngục, Lục Ly không gặp nhiều lão quái, bay lâu như vậy mà chỉ cảm ứng được bốn lão quái đang tiềm tu. Ám Ngục không có nhiều người, giờ phút này sẽ không trùng hợp đến mức vừa lúc gặp một lão quái tiềm tu. Tốc độ của Thiên Tà Châu rất nhanh, giây lát sau Lục Ly đã đuổi theo kịp lão quái ở phía trước. Thần niệm của hắn quét qua, hoàn toàn thay đổi sắc mặt. Bởi vì... người phía trước thật sự không phải Hỏa lão quái, mà là một cường giả Hóa Thần hậu kỳ bình thường. Thần niệm của Lục Ly cẩn thận nhìn quét, xác định người này không phải Hỏa lão quái, hắn có chút hờn giận. Người này xem ra là Hỏa lão quái cố ý sắp xếp, chỉ vì dời đi tầm mắt của Lục Ly? Hỏa lão quái hoặc là từ phương hướng khác trốn đi, hoặc là trực tiếp xé rách hư không chạy trốn, muốn đuổi theo sẽ rất khó khăn. - Lung đạo nhân, bị người đùa bỡn! Lục Ly nhìn sang Lung đạo nhân, kể lại vụ việc, theo sau hắn thả Lung đạo nhân ra ngoài, đi khảo vấn tình huống. Ầm! Lung đạo nhân đang ôm cục tức, trực tiếp ném cột đá qua, đập Hóa Thần lão quái kia suýt chết. Lung đạo nhân hung tợn hỏi: - Ngươi và Hỏa lão quái có quan hệ gì? Tại sao muốn giúp hắn? - Lung đạo nhân, ta không liên quan gì tới hắn! Lão giả kia vẻ mặt uất ức, ngượng ngùng nói: - Ta đang tiềm tu gần đây thì Hỏa lão quái tìm được ta, hắn ngồi xếp bằng một lúc, vừa rồi đột nhiên kêu ta bay về hướng này, nếu không thì sẽ giết ta, đạo nhân... ta không còn cách nào. Bùm! Lung đạo nhân không thèm nghe người này phân bua, một cây cột đá đập chết lão quái này. Lung đạo nhân chắp tay hướng Thiên Tà Châu: - Đại nhân, chúng ta chia nhau đuổi theo đi, Hỏa lão quái trốn không xa, cho dù đại na di cũng chỉ dám na di cự ly mấy nghìn dặm. - Được! Lục Ly ném ra mấy miếng ngọc phù cảnh báo, dặn dò vài câu rồi khống chế Thiên Tà Châu bay đi phương hướng khác. Tốc độ của Thiên Tà Châu nhanh hơn Hỏa lão quái gấp mấy lần, hắn còn có cơ hội tìm được Hỏa lão quái. Hắn khống chế Thiên Tà Châu cấp tốc bay, lùng sục bốn phía. Tiếc rằng tình huống Ám Ngục đặc biệt, nơi này quá đen, thần niệm tra xét cự ly không xa, muốn tìm một người như biển rộng tìm kim, rất khó khăn. Tìm suốt một canh giờ, bên Lung đạo nhân không có bất cứ đáp lại, Lục Ly trong lòng trầm xuống. Tìm một canh giờ mà không được, xem ra khó mà truy tung được, tình huống Ám Ngục quá đặc biệt. Lại lần nữa truy tìm nửa canh giờ, Lục Ly cùng Lung đạo nhân gặp nhau. Lung đạo nhân vào Thiên Tà Châu, quyết đoán nói: - Đại nhân, không cần tìm kiếm, không tìm được nữa. Chúng ta đành đi lối vào Hồn Ngục chờ người, xem coi có cơ hội gặp phải hắn hay không. Lục Ly gật đầu, nói: - Đành vậy! Theo chỉ dẫn của Lung đạo nhân, Thiên Tà Châu bay hướng lối vào Hồn Ngục, một đường tiếp tục truy tìm, xem thử có gặp may hay không. Ở trên đường lại phát hiện mấy lão quái, Lung đạo nhân nghe vậy liền đi ra, tìm hai người lối vào Ám Ngục, Phong Ngục canh chừng, nếu Hỏa lão quái quay về Phong Ngục thì bọn họ cũng có thể biết. Ám Ngục đen thui, người bình thường đều không thích tiềm tu ở chỗ này, tiềm tu lâu tại đây sẽ bị lệch lạc về tính cách, không tốt cho đột phá cảnh giới. Ở nơi đen thui không thấy năm ngón tay thì có thể cảm ngộ cái gì? Bay mấy ngày, Lục Ly đến lối vào Hồn Ngục. Lục Nhân Hoàng tỉnh lại, Lung đạo nhân có linh dược hàng đầu, tay cụt của Lục Nhân Hoàng đang từ từ mọc ra. Lục Nhân Hoàng và Lục Ly tán gẫu thật lâu, biết được mấy năm nay Đấu Thiên Giới gặp chuyện gì, hắn nghe xong sau trong lòng cảm khái không thôi, cũng rất là hổ thẹn. Khi biết thực lực hiện giờ của Lục Ly, trong lòng Lục Nhân Hoàng rất tự hào, không thấy khó chịu vì Lục Ly mạnh hơn mình, làm phụ thân, luôn hy vọng nhi tử của chính mình càng xuất sắc càng tốt. Tán gẫu một phen, Lục Nhân Hoàng bế quan, hắn muốn cố gắng nhanh chóng khôi phục tình trạng vết thương, để khi Lục Ly đi công kích Nhan gia thì hắn còn giúp đỡ được. Lục Ly tặng Mộc Nguyên Châu cho Lục Nhân Hoàng, khiến hắn luyện hóa. Mộc Nguyên Châu có thể giải độc, cũng có thể biến thành tấm chắn phòng ngự, một Thần Khí khá hữu dụng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK