Ở Thiên Tâm Đảo không chỉ có riêng mỗi Trường Tôn gia mà còn rất nhiều gia tộc lớn nhỏ phụ dung Trường Tôn gia. Mấy ngày qua, ai nấy đều hoảng loạn, Trường Tôn gia chạy trốn, bọn hắn ở lại Thiên Tâm Đảo liệu có bị diệt không? Trường Tôn gia chiếm cứ Thiên Tâm Đảo, chứng tỏ nơi này là phúc địa cực tốt, địa bàn tốt như vậy Trường Tôn gia lại dứt khoát vứt bỏ, tất sẽ có thế lực cường đại ngấp nghé. Dù Đại Ma Vương không muốn Thiên Tâm Đảo, đoán chừng mấy đại thế lực khác cũng sẽ tới chiếm giữ, đến lúc đó tránh không khỏi một trường huyết chiến - Đi! Cuối cùng, đại bộ phận thế lực lớn nhỏ phụ dung Trường Tôn gia đều quyết định triệt thoái, một là sợ bị Đại Ma Vương ghi hận, hai là sợ thế lực khác tấn công. Tuy rời khỏi Thiên Tâm Đảo, gia tộc bọn hắn sẽ chịu tổn thất nặng nề, nhưng nếu không đi, có khả năng sẽ bị diệt tộc. Lúc này ngược lại không ai dám nhớ đến Thiên Tâm Đảo, thủ lĩnh rất nhiều đại thế lực đều sợ hãi, nhất là thế lực giao hảo với Trường Tôn gia lại càng hoảng sợ không thôi. Võ giả ba thế lực gồm Phó gia Hắc Viêm điện Long tộc lại càng ăn không ngon ngủ không yên, sợ vừa tỉnh dậy sau giấc ngủ đã bị Đại Ma Vương dẫn theo đại quân giết tới. Vua không ngai! Nếu nói trận chiến Hỗn Độn Đảo đặt định uy danh vô thượng của Đại Ma Vương, như vậy sự diệt vong của Trường Tôn gia liền triệt để đặt định ngôi vị chúa tể của Đại Ma Vương. Nhị trọng thiên không có Đại Đế, Thiên Ma Đảo cũng không truyền ra tin tức gì, có vẻ Đại Ma Vương không có tâm tư tranh bá hay là nhất thống toàn bộ Nhị trọng thiên. Nhưng có một điều không cần phải hoài nghi, đó là, sau trận chiến này Đại Ma Vương sẽ thành chúa tể Nhị trọng thiên, không còn ai dám ngỗ nghịch mệnh lệnh hay ý chí của nàng. Lục Ly bế quan suốt ba tháng, hoàn toàn không biết gì về chuyện bên ngoài, hắn một mực đang nghĩ cách làm sao để giải độc, sau ba tháng rốt cục hắn đã có được bước tiến triển cực lớn, thành công luyện hóa độc tố trong thân thể. Phương pháp luyện hóa cũng tương tự như điều khiển Hỗn Độn chi khí, đều là lợi dụng đại đạo chi ngấn khống chế những năng lượng này, sau đó hấp thu vào trong bảy trăm hai mươi huyệt đạo. Chỉ cần tiến vào trong huyệt đạo liền biến thành năng lượng của mình, không chỉ không mang độc, còn tăng cường nhục thân. Những năng lượng này vô cùng bá đạo, sánh ngang với luyện hóa Thần tủy, sau ba tháng luyện hóa toàn bộ năng lượng, Lục Ly phát hiện thân thể cường đại lên rất nhiều. Xác định trong người không còn loại năng lượng kỳ dị kia, Lục Ly xuất quan. Sau khi đi ra, tìm đến Cam Lâm hắn mới biết ba tháng trước đã xảy ra một trường đại chiến kinh thiên. - Sao không gọi ta? Lục Ly chấn kinh mất một lúc, lát sau mới thoáng bất mãn hỏi. Rốt cuộc Trường Tôn gia tới vì hắn, hắn lại không xuất chiến, điều này khiến trong lòng hắn có chút hổ thẹn. - Gọi ngươi làm gì? Cam Lâm nhếch miệng nói: - Ngươi bị phong ấn thần lực, chiến lực giảm mạnh, đi ra cũng vô dụng. Gia gia nói đại nhân đã không để chúng ta triệt thoái, vậy nhất định là có niềm tin tuyệt đối. - Ừm! Lục Ly khẽ thở dài, nói cho cùng vẫn là chiến lực hắn không đủ nhìn, có hay không có hắn đều không ảnh hưởng đại cục. Qua chuyện lần này, trong lòng hắn càng thêm khát vọng lực lượng cường đại. Hắn không muốn cả đời đứng dưới bảo hộ của Đại Ma Vương, một đại nam nhân lại cần nữ nhân bảo hộ, đây là chuyện rất mất mặt. Lục Ly không hỏi nhiều nữa, việc đã qua rồi, có đi nghe ngóng nhiều thêm cũng chẳng nghĩa lý gì. Hiện tại điều hắn cần làm là đề thăng chiến lực, sau đó thay Đại Ma Vương đi Tam trọng thiên một chuyến, giúp nàng lấy về Cổ Kinh. Hắn không phải người thích thiếu nợ ân tình người khác, Đại Ma Vương giúp hắn làm đủ nhiều, giờ cũng nên đến lượt hắn giúp Đại Ma Vương làm chút chuyện. Hắn ngây người trong thành nửa ngày, sau đó về lại Thiên Vân Sơn, đoạn thời gian trước mua được một nhóm Địa Long Dịch ở Thiên Âm Cung, ngoài ra còn thừa một ít Thần tủy, hắn định luyện hóa toàn bộ, đề thăng nhục thân. Ngoài ra còn phải tu luyện thần lực, cảm ngộ chân ý, đề thăng chiến lực toàn diện. Không đạt tới Tam Kiếp đỉnh phong, tốt nhất đừng nên đi lại bên ngoài. Bây giờ Hắc Viêm Điện đã không ngóc đầu lên được, ở Nhị trọng thiên không còn ai có thể uy hiếp hắn. Người nhà tộc nhân hắn đều tới Nhị trọng thiên, trong lòng không còn lo lắng, có thể toàn tâm toàn ý tu luyện. Về lại Thiên Vân Sơn, bên này không có náo động quá lớn. Bởi vì Trần trưởng lão đã phong tỏa tất cả tin tức, người Lục gia không biết gì, vẫn cứ một mực an nhàn tu luyện. Lục Nhân Hoàng đi xông tầng thứ nhất Trấn Yêu Tháp, thậm chí thiếu chút vượt qua, cảnh này khiến Lục Ly có chút lau mắt mà nhìn. Chẳng qua nghĩ đến thiên phú lão cha vốn rất cao, nếu không phải trước kia bận chiếu cố Lục gia, hẳn là sớm đã thành thần. Bàn Nhược và Bạch Thu Tuyết đều tham ngộ được một loại chân ý trên đỉnh Ma Vương Sơn, điều này khiến Lục Ly càng thêm vui mừng. Tất cả mọi người đều đang mạnh lên, đều đang theo đuổi thực lực cường đại. Tuy chút chiến lực ấy của các nàng đối với Lục Ly mà nói thì ý nghĩa không lớn, nhưng mỗi người đều có cuộc sống và theo đuổi của riêng mình, bằng không với thọ nguyên dài dằng dặc, chẳng lẽ cứ nằm im một chỗ ngồi ăn chờ chết? Thiên Vân Sơn có rất nhiều thiên địa linh dược, các loại tài nguyên cũng rất nhiều, đủ cho Lục gia tu luyện rất nhiều năm. Những chuyện này Lục Ly đều giao cho Trần trưởng lão đi sắp xếp, hắn bồi chúng nhân một đoạn thời gian, sau đó liền bế quan tu luyện. Thiên Vân Sơn rất bình tĩnh, bên ngoài gần đây cũng đặc biệt bình tĩnh! Đoạn thời gian này thậm chí không một thế lực nào khai chiến, ai nấy đều rất biết điều. Rất nhiều thủ lĩnh đại thế lực tự thân đến Thiên Ma Đảo, thỉnh cầu bái kiến Đại Ma Vương. Ngoài ra, không ít thủ lĩnh các thế lực còn kêu gào, thỉnh cầu Đại Ma Vương xưng đế, trở thành cộng chủ Nhị trọng thiên. Đáng tiếc Đại Ma Vương không tiếp kiến một ai, chỉ để Phủ Ma truyền lời nói bọn hắn đến từ đâu thì về chỗ đó, thái độ nàng vẫn vậy, Thiên Ma Đảo không tranh bá, không hỏi chuyện Nhị trọng thiên, chỉ cần đừng chọc đến Thiên Ma Đảo, nàng lười nhác quản chuyện bên ngoài.
Chương 2892 Ngôi sao rước họa
Đại Ma Vương truyền lời, các đại thế lực lập tức an tâm, rất nhiều người đều sợ Đại Ma Vương nhất thống Nhị trọng thiên, đến lúc đó bọn hắn hoặc sẽ tổn thất rất nhiều lợi ích, hoặc sẽ biến thành thế lực phụ dung Thiên Ma Đảo. Đoạn thời gian này Thiên Ma Đảo náo nhiệt dị thường, không ngừng có người đến gia nhập, thậm chí một ít tiểu thế lực còn chạy đến nương nhờ Thiên Ma Đảo. Vô số võ giả muốn được thành đảo quân, như vậy liền có thể trực tiếp thành là bộ hạ dưới trướng Đại Ma Vương. Đại Ma Vương trở thành vua không ngai tại Nhị trọng thiên, có thể thành là bộ hạ Đại Ma Vương, sau này hành tẩu bên ngoài, còn ai dám bắt nạt? Còn ai dám không nể mặt? Gần đây, đám người Phủ Ma cũng thành đối tượng lôi kéo của các đại thế lực, thủ lĩnh các thế lực sau khi đến bái kiến Đại Ma Vương mà không được gặp, đành phải quay sang kéo quan hệ với bọn Phủ Ma Đao Ma Tiễn Ma. Ngay cả Tần Chiến, Quỳnh tiểu thư, Mộc tiểu thư cũng được gia tộc phái đến bái kiến Lục Ly nhằm kéo quan hệ. Ba gia tộc mang đến không ít thần dược luyện thể, bọn hắn biết Lục Ly đang cần thứ này. Xưng hiệu Tiểu Ma Vương của Lục Ly lại được dịp vang dội. Thậm chí... Có người bắt đầu đồn thổi, nói Lục Ly là con riêng Đại Ma Vương, bằng không vì sao Lục Ly mới gia nhập Thiên Ma Đảo chưa đến mười năm, Đại Ma Vương lại đối xử với hắn tốt đến vậy? Thậm chí vì hắn mà không tiếc khai chiến cùng Thánh Nguyên Điện, giờ còn diệt luôn Trường Tôn gia? Sau khi bọn Tần Chiến đi bái phỏng Lục Ly, rất nhiều gia tộc mới hồi thần, đi giao hảo với bọn Phủ Ma không mấy ý nghĩa. Quan trọng hơn vẫn là giao hảo với Lục Ly, bọn Phủ Ma hành sự đều chú ý đạo lý và quy củ, Lục Ly lại chưa hẳn. Đoạn thời gian trước không phải vừa mới hoan lạc với Trường Tôn Như Ngọc xong liền trở mặt giết người ư? Con người này hành sự hoàn toàn không nói đạo lý a. Thế là, vô số sứ giả tới cửa, đa phần đều là công tử tiểu thư các gia tộc, ai nấy đều mang theo thần dược luyện thể đến bái kiến Lục Ly. Quan hệ làm tốt, sau này lỡ có phát sinh xung đột, Lục Ly không nhìn mặt tăng cũng nhìn mặt phật a. Lục Ly xuất quan mấy lần, đến sau số người bái kiến thực sự quá nhiều, hắn liền để Lục Nhân Hoàng Lục Chính Dương ra mặt, trừ Hắc Viêm Điện Phó gia Long tộc, các gia tộc còn lại tặng lễ cứ nhận là được, không cần phải lãng phí... Đưa tới rất nhiều thần dược luyện thể khiến Lục Ly có được niềm vui bất ngờ, trong thời gian ngắn hắn không còn cần đi tìm thần dược luyện thể, tuy đa phần linh dược đưa tới không phải loại đặc biệt cao cấp, nhưng số lượng nhiều, chịu khó luyện hóa thêm chút là được. Một năm sau, Đại Ma Vương vẫn không có bất cứ dị động nào, các đại thế lực trên khắp Nhị trọng thiên cũng dần yên tâm. Rốt cục có người động tâm với Thiên Tâm Đảo, một tán tu cường đại trực tiếp chiếm cứ nơi này, chẳng qua rõ ràng mình hắn nuốt không trôi, đã có vài thế lực ngo ngoe muốn động. Lục Ly xuất quan, không phải hắn tu luyện đến bình cảnh, mà là thu được một tấm thiệp mời, Tần gia đưa tới. Tần Chiến theo đuổi mấy năm, hôm nay rốt cục tu thành chính quả, một tháng sau sẽ nghênh thú Quỳnh tiểu thư vào cửa. Tần Chiến tính là một trong số bằng hữu không nhiều của Lục Ly tại Nhị trọng thiên, đại sự như thế Lục Ly nhất định phải đi một chuyến. Hắn tới Thiên Ma Thành, phát hiện Cam Lâm cũng nhận được thiếp mời. Chỉ là lúc Cam Lâm báo cáo, Phủ Ma lại tỏ ý muốn cùng theo. Phủ Ma cũng nhận được thiếp mời, đương nhiên loại chuyện này Phủ Ma chắc chắn sẽ không ra mặt, Tần gia còn chưa có mặt mũi lớn đến vậy, Phủ Ma đi cùng là vì hộ giá Lục Ly Cam Lâm. - Phủ Ma đại nhân, hiện tại ở Nhị trọng thiên hẳn đã không ai dám ra tay với chúng ta, không cần làm phiền đến lão nhân gia ngài. Lục Ly có chút lúng túng xoa đầu, Phủ Ma lại trừng mắt nói: - Ta đi cùng không phải sợ ngươi xảy ra chuyện, mà là sợ ngươi gây chuyện. Tiểu tử ngươi chính là ngôi sao rước họa, lại gây chuyện nữa, ta biết làm sao ăn nói với đại nhân! Tần gia không tính là một trong ba mươi sáu đại thế lực, nhưng sức ảnh hưởng lại không yếu thua đại thế lực bình thường, cộng thêm Thiên Tiên Minh là một trong ba mươi sáu đại thế lực, thế nên hôn lễ giữa Tần Chiến và Quỳnh tiểu thư muốn không dẫn người chú ý cũng khó. Trên Tần Vương Đảo có mấy trăm thành trì, gần nhất tất cả thành trì đều vui mừng hớn hở, con dân cư trú trong thành đều cao hứng bừng bừng, như thể ngày lễ lớn nhất sắp đến. Tần Chiến thân là đệ tử kiệt xuất nhất trong lứa tuổi trẻ Tần gia, có sức ảnh hưởng cực lớn trong khắp Tần Vương Đảo, nhân phẩm hắn cũng được con dân trên đảo thừa nhận. Ở Tần Vương Đảo, Tần gia chẳng khác gì hoàng thất, như vậy Tần Chiến chính là Thái tử. Thái tử đại hôn, còn là cưới công chúa một thế lực khác, mấy tháng trước Tần gia lại tuyên bố miễn trừ thu thuế một năm, ngươi nói xem, người trên đảo há có thể không vui, há có thể không cao hứng? Hôm nay là ngày Tần Vương Thành náo nhiệt nhất, truyền tống trận không ngừng lấp lánh, không ngừng có Vực môn được mở ra, cảnh này khiến người bên trong thành được một phen đại khai nhãn giới, kiến thức rất nhiều đại nhân vật uy danh hiển hách. - Nhìn kìa, đấy chẳng phải tiểu thư Mộc gia? Mộc gia còn tới ba vị trưởng lão, mặt mũi tiểu thiếu gia đúng là lớn thật. - Trưởng lão Mộc gia đã tính là gì? Ngươi có biết người được đón vừa rồi là ai không? Đó là đường chủ Thảo Mộc Đường, một trong ba mươi đại sáu thế lực, thuộc hàng đại nhân vật đỉnh cấp nhất tại Nhị trọng thiên. - Mau nhìn, lại có Vực môn mở ra, ách, người này là ai? Không ngờ gia chủ lại đích thân đi ra nghênh đón! - Ta biết, đó là một cường giả ẩn thế, tồn tại nằm trong top năm mươi Thiên Thần Bảng, Gia Cát Hùng. Không ngờ hắn cũng tới! Hình như năm xưa hắn từng giao hảo với gia chủ... - ... Trong thành thỉnh thoảng lại rộ lên tiếng xôn xao, mỗi lần có đại nhân vật đến đều sẽ khiến đám đông kích động không thôi. Bọn hắn đều là con dân Tần gia, mặt mũi Tần gia càng lớn, càng nhiều đại nhân vật đến chúc mừng, bọn hắn lại càng vinh hạnh.
Chương 2893 Ôn thuận khiêm hòa
Bởi vì Gia Cát Hùng đi đến, những người xuất hiện tiếp sau có chút thất sắc, dù sao Gia Cát Hùng cũng là tồn tại xếp hạng thứ hai mươi sáu trên Thiên Thần Bảng, dù là tán tu ẩn thế, nhưng so với thủ lĩnh đại thế lực bình thường thì cũng mạnh hơn không ít. - Trưởng lão Phó gia tới, tân Thần Tử Phó gia Giao Dương cũng đến! - Tân thiếu điện chủ Hắc Viêm Điện cũng tới, thiếu điện chủ này tên gì ấy nhỉ? Diêm Kỳ... Điện chủ Hắc Viêm Điện không đến, xem ra Hắc Viêm Điện và Phó gia đều không mấy nể mặt Tần gia. - Bộ gia Cát gia cũng chỉ phái Thần Tử Thần Nữ và mấy tên trưởng lão đến, xem chừng có chút ý kiến với Tần gia chúng ta. Tiểu thiếu gia có quan hệ rất tốt với Tiểu Ma Vương, bọn hắn ngấm ngầm bất mãn cũng là điều dễ hiểu. Mười mấy thế lực Phong Bạo Hải Vực gần như đều phái người tới, có bên gia chủ đích thân đến, có bên chỉ phái Thần Tử Thần Nữ hoặc trưởng lão làm đại biểu. Thời gian làm lễ sắp đến, nên tới đều tới, trong cung điện lớn nhất Tần Vương Thành đã ngồi đầy người, tổng cộng hơn mấy trăm bàn. Mấy thiền điện bên cạnh cũng đầy, lần này chí ít phải có hơn ngàn bàn khách nhân. Ông! Bầu trời nổi gió, lại một Vực môn bóc mở, bên trong bay ra ba người. Đám đông liếc mắt nhìn qua, vốn không quá đặc biệt để ý, bởi vì đại thế lực thường đều rất phô trương, thế lực mới đến này lại chỉ có ba người, rõ ràng không quá thu hút. - Ồ... người kia? Một tiếng kinh hô vang lên, tiếp sau trong vô số thành bảo, rất nhiều thân ảnh bay vụt lên, không chỉ gia chủ và trưởng lão Tần gia, ngay cả thủ lĩnh trưởng lão mấy thế lực khác cũng bay ra. - Ha ha ha! Từ đằng xa, gia chủ Tần gia Tần Liên Thiên đã bật cười ha hả, trong tiếng cười chứa đầy cuồng hỉ, hắn chắp tay nói: - Phủ Ma đại nhân, Lục công tử, Cam Lâm công tử... hoan nghênh các vị đại giá quang lâm, Tần Vương Đảo bồng tất sinh huy, lão hủ cảm động rơi nước mắt. Tần Chiến khoác trường bào màu đỏ, hỉ khí dương dương, thấy Lục Ly tới, ý cười trên mặt nồng đậm dị thường, chắp tay nói: - Phủ Ma đại nhân, Lục huynh, cam huynh, đa tạ. Phủ Ma, Lục Ly! Toàn thành lập tức sôi trào, so với lúc Gia Cát Hùng tới thì còn oanh động hơn mấy phần, phải biết hiện tại Đại Ma Vương chính là vua không ngai ở Nhị trọng thiên. Phủ Ma là chiến tướng số một dưới tay Đại Ma Vương, đồng thời cũng là người phát ngôn cho Thiên Ma Đảo. Còn Lục Ly là ai? Đó là Tiểu Ma Vương, nghe đồn còn là con riêng của Đại Ma Vương. Khoan nói quan hệ với Đại Ma Vương, bản thân Lục Ly cũng là kỳ nhân, đệ nhất nhân thế hệ trẻ, Tam Kiếp đỉnh phong chết trên tay hắn không phải số ít, Gia Cát Hùng rất mạnh, nhưng cũng chỉ có chiến lực Tam Kiếp đỉnh phong mà thôi. Sự xuất hiện của Lục Ly và Phủ Ma khiến Tần Vương Thành bồng tất sinh huy, cũng khiến quy trường hôn lễ lần này được kéo lên rất cao. Rất nhiều tộc trưởng trưởng lão vốn bình thường không có cơ hội tiếp xúc với Lục Ly Phủ Ma, lúc này vội dồn dập kéo tới, tựa hồ nhân vật chính hôm nay không phải Tần Chiến, mà là Lục Ly và Phủ Ma... Lục Ly Phủ Ma hàn huyên với chúng nhân một lát, sau đó Phủ Ma phất tay nói: - Quay đầu chúng ta trò chuyện tiếp, lần này chúng ta đến là để tham dự hôn lễ Tần Chiến. Tần Chiến, ta chúc ngươi tân hôn hạnh phúc, đây là chút lễ mọn, mong đừng ghét bỏ. Phủ Ma đưa tới một hộp quà tinh xảo, Tần Chiến vội giơ hai tay tiếp lấy, nét mặt tràn đầy cảm kích khom lưng nói: - Đa tạ Phủ Ma đại nhân hậu ái. - Ha ha ha! Phủ Ma cười ha hả, khoát tay nói: - Ngươi và Lục Ly Cam Lâm là bằng hữu, sau này đừng gọi đại nhân, cứ gọi Cam gia gia là được. Tộc trưởng và đám trưởng lão Tần gia lập tức lộ vẻ cuồng hỉ, không ngừng bái tạ, phải biết câu nói này của Phủ Ma có phân lượng rất nặng. Tần Chiến gọi Phủ Ma một tiếng “Cam gia gia”, sau này địa vị Tần gia tại Nhị trọng thiên tất sẽ tăng mấy bậc, nếu nếu muốn tấn công Tần gia, vậy liền phải cân nhắc một phen về thái độ Phủ Ma. - Tần Chiến, tân hôn hạnh phúc! Lục Ly và Cam Lâm cũng đưa lên lễ vật, Lục Ly đưa một gốc thiên địa thần dược, thần dược này có tiền cũng không mua được, rất thích hợp dùng để tặng lễ. - Lục Ly, hôm nay ngươi tới ta đã rất cao hứng, còn tặng lễ làm gì? Giọng Tần Chiến có chút nghẹn ngào, Lục Ly có thể tới đã rất nể mặt lắm rồi. - Đều là huynh đệ, đừng nói mấy lời này! Lục Ly vỗ vỗ vai Tần Chiến, cả đám cứ thế bay xuống, Tần Liên Thiên đích thân dẫn chúng nhân đi vào. Phủ Ma và Lục Ly được an trí ở hàng ghế đầu, bên cạnh là Gia Cát Hùng... - Ngươi chính là Lục Ly? Gia Cát Hùng thấy bên cạnh ngồi xuống một người thanh niên, lại không có vẻ gì là bất mãn, ngược lại còn có chút hiếu kỳ liếc nhìn Lục Ly một lượt, nói: - Đúng là anh hùng xuất thiếu niên, lúc lão phu lớn bằng ngươi mới chỉ có cảnh giới Nhị Kiếp mà thôi. Tần Liên Thiên vội giới thiệu một phen, trước nay Lục Ly không đưa tay đánh mặt người cười, hắn khách khí chắp tay nói: - Gặp qua Gia Cát tiền bối, tiền bối quá khen. Thái độ Lục Ly rất khiêm tốn, Gia Cát Hùng càng nhìn càng mãn ý, hắn khẽ vuốt râu dài nói: - Ngoài kia đồn thổi nói ngươi kiệt ngạo không tuần, tính cách cực đoan, cuồng vọng tự đại, không coi ai ra gì. Hôm nay gặp mặt, xem ra đều là đồn nhảm. Ngươi tuổi trẻ hiểu lễ, ôn thuận khiêm hòa, sao có người lại bôi đen như vậy được? - Ách... Trên trán đám Thần Tử Thần Nữ Phó gia Hắc Viêm Điện Bộ gia Cát gia bất giác gồ lên gân xanh. Mấy năm qua Lục Ly tru diệt bao nhiêu Thần Tử? Có chỗ nào hắn xuất hiện mà không xảy ra chuyện? Thậm chí đoạn thời gian trước nghe nói tiểu thư Trường Tôn gia cũng bị Lục Ly gian dâm rồi giết, Gia Cát Hùng lại nói Lục Ly tuổi trẻ hiểu lễ, còn nói hắn ôn thuận khiêm hòa? Bởi sự có mặt của Lục Ly Phủ Ma đến, hôn lễ càng thêm náo nhiệt. Vốn rất nhiều người tới đây đều ôm theo tâm lý kiêu ngạo, nhưng sau khi Phủ Ma và Lục Ly ngồi xuống, ý cười trên mặt chúng nhân liền nồng nặc mấy phần, lời khen Tần Chiến nhiều lên, thái độ với Tần Liên Thiên cũng càng khách khí.
Chương 2894 Ta khi dễ ngươi thì đã sao?
Phủ Ma để Tần Chiến gọi “Cam gia gia”, khiến thân phận Tần Chiến bỗng chốc đề thăng mấy bậc. Mặc dù trước đây Phủ Ma tiếp kiến rất nhiều người, nhưng thái độ đều rất lãnh đạm, cũng không tỏ ý thân mật rõ ràng với ai, giờ lại đối tốt với Tần Chiến như vậy, địa vị Tần gia theo đó trở nên rất đặc thù. Quan trọng hơn cả là quan hệ giữa Lục Ly và Tần Chiến, trước mặt bao người, Lục Ly nói ra hai từ “huynh đệ”, bằng với sau này nếu ai đắc tội Tần Chiến, Lục Ly thân là huynh đệ tất sẽ giúp hắn ra mặt, như vậy ai có thể gánh vác được? Tiểu Ma Vương làm gì ôn thuận khiêm hòa như Gia Cát Hùng nói, mấy năm qua hắn đã náo ra bao nhiêu đại sự? Chết bao nhiêu Thần Tử Thần Nữ? Thần Tử Phó gia Hắc Viêm Điện chính là tấm gương tày liếp. Một trường hôn lễ vốn rất bình thường bỗng chốc trở nên không tầm thường, rất nhiều người còn hối hận trước đó đưa lễ quá nhẹ, giờ đang phải nghĩ cách bổ cứu. Có sự xuất hiện của Phủ Ma và Lục Ly, sau chuyến này, đoán chừng Tần gia có thể đi ngang ở Phong Bạo Hải Vực. Nghi thức xong xuôi, Tần Chiến dẫn theo Quỳnh tiểu thư đi mời rượu từng người, hôm nay Tần Chiến uống say, hồng quang đầy mặt, có thể cưới được nữ tử ngưỡng mộ trong lòng, hắn rất hạnh phúc. Mấy nhà vui vẻ mấy nhà sầu! Tần gia vui mừng hớn hở, người Hắc Viêm Điện Phó gia Bộ gia lại có chút đứng ngồi không yên, nhất là hai tên Thần Tử Hắc Viêm Điện Phó gia càng như ngồi trên bàn chông. Lúc này, cừu địch lớn nhất của thế lực bọn hắn an vị cách đó không xa, lại có vô số người tiến đến mời rượu, phía bọn hắn lại chẳng ai để tâm, thậm chí một ít Thần Tử Thần Nữ còn nhìn bọn hắn với ánh mắt khác thường, thậm chí là châm chọc. - Hừ! Thấy mấy Thần Tử Thần Nữ ngày thường giao hảo với mình, giờ đây lại chủ động đi tìm Lục Ly mời rượu, tân Thần Tử Hắc Viêm Điện Diêm Kỳ rốt cục nhịn hết nổi. Rốt cục là thanh niên khí thịnh, hắn trùng trùng vứt chén rượu trong tay, thình lình đứng dậy, chuẩn bị rời đi. Tiếng vứt chén rất lớn, dẫn lên không ít người chú ý, Tần Liên Thiên Tần Chiến và Quỳnh tiểu thư vừa mới tới thiền điện bên cạnh mời rượu nên không nhìn thấy, nhưng mấy vị trưởng lão Tần gia lại không khỏi biến sắc. Ngày đại hôn vui vẻ, nếu Thần Tử Hắc Viêm Điện đại náo một trận, tuy Tần gia không sợ, nhưng cũng sẽ ảnh hưởng tới bầu không khí, khiến Tần gia rất mất mặt. Lục Ly vừa mới nâng chén nhấp một ngụm, quét mắt nhìn Diêm Kỳ, lại nhìn mấy vị trưởng lão Tần gia, khóe miệng hắn lộ ra một tia bất mãn, không đợi người Tần gia mở miệng đã nhàn nhạt nói: - Ngươi là người nào? Quá chén rồi à? Bá bá bá! Thấy vô số ánh mắt quét tới, mặt Diêm Kỳ thoáng đỏ lên, vừa rồi hắn chỉ hơi tức, định đặt chén xuống cáo từ rời đi thôi. Giờ bị Lục Ly nói kiểu vậy, hắn mà đi chẳng phải càng thêm mất mặt, thân là tân Thần Tử Hắc Viêm Điện, người ở chỗ này ai không biết hắn? Lục Ly lại hỏi hắn là ai? Nếu hắn cứ thế mà đi, chẳng phải nói hắn sợ Lục Ly? Trưởng lão Hắc Viêm Điện ở bên cạnh không ngừng nháy mắt ra hiệu, hắn lại nhìn như không thấy, gom hết dũng khí nhìn sang Lục Ly nói: - Thần Tử Hắc Viêm Điện Diêm kỳ, Lục công tử giờ là thiên chi kiêu tử tại Nhị trọng thiên, không biết Diêm mỗ cũng là điều bình thường! - Diêm Kỳ? Lục Ly nhíu mày, trong lòng hiểu ra vì sao người này lại chẳng chén, nếu là lúc khác thì cũng thôi, nhưng hôm nay là đại hôn của Tần Chiến, người này không ngờ lại chẳng nể mặt như thế? Nét mặt hắn chuyển lạnh, trong mắt tóe xạ hàn quang, không chút nể mặt nói: - Trước kia Thần Tử đâu phải ngươi? À, quên mất, Thần Tử lần trước của Hắc Viêm Điện các ngươi bị ta giết, ngươi là đến sau mới chọn ra? Diêm Thần Tử, nếu ngươi quá chén thì đi về nghỉ ngơi, đừng ở đây làm phiền người khác uống rượu. Xoạt! Lời này của Lục Ly dẫn lên một mảnh tiếng xì xào trong đại điện, Lục Ly quá không nể mặt, trực tiếp điểm danh chuyện hắn đánh chết tiền nhiệm Thần Tử Hắc Viêm Điện. Đây là ném mặt Hắc Viêm Điện xuống đất, sau đó lại dùng sức giẫm lên, rồi còn muốn nhổ thêm một ngụm nước bọt nữa? - Công tử! Mấy tên trưởng lão Hắc Viêm Điện biến sắc, lại không đi tranh luận với Lục Ly, mà đứng dậy đè lại Diêm kỳ, sợ hắn làm loạn. Lục Ly bây giờ đã không còn là Lục Ly lúc trước, đừng nói bọn hắn, dù là điện chủ bọn hắn có ở đây cũng không dám làm loạn. Diêm Kỳ làm loạn, sẽ chỉ tự rước lấy nhục. Tròng mắt Diêm Kỳ đỏ ngầu, thân là tân nhiệm Thần Tử, hắn tự nhiên là thiên kiêu chi tử của Diêm gia, bình thường đều được người nâng lên cao cao. Ở bất kỳ nơi nào cũng nghe được tiếng khen ngợi lấy lòng, có bao giờ bị người làm nhục như vậy đâu? Còn là làm nhục ngay trước mặt bao nhiêu đại nhân vật. Phủ Ma đành chịu bưng chén rượu lên uống cạn, may lần này hắn cùng theo, bằng không Lục Ly lại gây sự, nói không chừng Hắc Viêm Điện lại phải đổi Thần Tử. Tuy Diêm Kỳ rất phẫn nộ, nhưng còn chưa đánh mất lý trí, không ngu đến độ muốn quyết đấu với Lục Ly, hắn cười lạnh nói: - Vừa rồi Gia Cát tiền bối nói Lục công tử ôn thuận khiêm hòa, đây là ôn thuận khiêm hòa ư? Gia Cát tiền bối, hôm nay ngươi thấy thế nào gọi là ỷ thế hiếp người rồi đấy? Gia Cát Hùng nhếch môi, lại không nói gì, ngược lại có vẻ hứng thú nhìn Lục Ly, muốn xem hắn đối phó thế nào. Lục Ly căn bản không quan tâm người khác nhìn nhận hắn thế nào, chuyện Trường Tôn Như Ngọc hắn đều lười phải giải thích, có một số chuyện càng giải thích càng nói không rõ, người khác nhìn nhận mình thế nào có quan trọng vậy không? Có khi nào Đại Ma Vương để ý người khác nhìn mình thế nào chưa? - Cái gì gọi là ỷ thế hiếp người? Khóe miệng Lục Ly nhếch lên ý cười đùa cợt, nói: - Lúc ta giết Thần Tử tiền nhiệm ngươi, có từng cầm qua thế của ai? Hôm nay là ngày huynh đệ ta đại hôn, là ngươi hung hăng càn quấy trước, bằng không ai lại để ý đến ngươi? Nói đến ỷ thế? Nếu không phải Thần Tử Hắc Viêm Điện, ngươi tính là cái thá gì? Hay là giờ chúng ta ra ngoài, ai cũng đừng mượn thế, chỉ dùng thực lực tỷ thí một phen?
Chương 2895 Mang chúng ta cùng đi
Thoáng chốc, toàn trường chết lặng, Lục Ly công khai khiêu hấn, nếu Diêm Kỳ đáp ứng tỷ thí, sợ rằng Hắc Viêm Điện lại phải đổi Thần Tử khác. Thần Tử này nhìn qua mới chỉ vừa vặn đột phá cảnh giới Tam Kiếp, Lục Ly lại từng giết không ít Tam Kiếp đỉnh phong, muốn bóp chết Diêm Kỳ chẳng phải nhẹ nhàng như bóp chết một con kiến hôi. - Ngươi... Diêm Kỳ phẫn nộ đến độ cả người run lên, thiếu chút đáp ứng lời khiêu chiến của Lục Ly, may mà trưởng lão bên cạnh thấy tình hình không đúng, vội xen vào nói: - Lục công tử thật uy phong, bắt nạt một thằng nhóc thì tính là bản sự gì? - Vậy ta không bắt nạt hắn! Lục Ly lại không chút yếu thế, chỉ thẳng vào mặt tên trưởng lão kia nói: - Ta bắt nạt ngươi được không? Ba tên trưởng lão các ngươi đồng loạt ra tay, Lục Ly ta một mình chấp hết! - Ngươi... Lần này đến lượt tên trưởng lão kia tức muốn thổ huyết, ba tên trưởng lão đều là Tam Kiếp trung hậu kỳ, song bọn hắn không dám khai chiến với Lục Ly. Lại nói Phủ Ma còn ngồi ở đây, phải biết, chiến lực Phủ Ma có thể quét ngang rất nhiều Tam Kiếp đỉnh phong. Lục Ly thấy người Hắc Viêm Điện không dám nói tiếp, đoán chừng bọn Tần Chiến cũng sắp quay lại, thấy cảnh này chắc tâm tình vui vẻ cũng bị quét sạch. Bởi thế mới có chút phiền chán phất phất tay: - Muốn đánh thì đánh, không đánh thì cút ra ngoài, đừng làm phiền chúng ta uống rượu. Ngày đại hôn của người ta, các ngươi lại ở đây hung hăng càn quấy, rốt cục là có rắp tâm gì? - Ngươi... Trưởng lão Hắc Viêm Điện cũng giận đến cả người run lên, thấy tròng mắt Diêm Kỳ đỏ ngầu, nắm tay siết chặt, sợ Diêm Kỳ xúc động đáp ứng tỷ thí với Lục Ly, vội vàng kéo Diêm Kỳ đi ra ngoài, chỉ bỏ lại một câu: - Chuyện hôm nay, Hắc Viêm Điện nhớ kỹ, cáo từ! - Các ngươi không cần nhớ kỹ, điện chủ nhà các ngươi một mực nhớ kỹ đấy, nhưng có làm được gì đâu! Lục Ly khoát tay, thuận miệng nói thêm: - Thay ta truyền lời cho Diêm Hồng, nói ân oán giữa ta với hắn, quay đầu ta sẽ tính sổ sau. Lúc bọn Tần Chiến quay lại, người Hắc Viêm Điện đã đi. Chẳng qua Tần Liên Thiên và Tần Chiến hẳn là biết chuyện, song bọn hắn lại làm như không biết, bầu không khí tại trường cũng khôi phục như lúc đầu, như thể người Hắc Viêm Điện chưa từng xuất hiện. Thậm chí trải qua chuyện này, bầu không khí trong đại điện càng thêm phần náo nhiệt. Người Phó gia Bộ gia Cát gia vốn cũng định rời đi, nhưng giờ đành phải giả bộ ngoan ngoãn làm tôn tử, còn phải cười bồi. Diêm Kỳ chính là tấm gương tày liếp, giờ mà phát sinh xung đột với Lục Ly, vậy chỉ có tự rước lấy nhục. Ngay cả trưởng lão Hắc Viêm Điện đều không dám động thủ, đám Thần Tử Thần Nữ kia há dám đi tìm Lục Ly gây sự, thế chẳng phải tự rước lấy nhục thì là gì? Hôm nay tới nhiều người như vậy, mặt mũi Hắc Viêm Điện tính là mất sạch. Đương nhiên, mặt mũi Hắc Viêm Điện sớm đã mất sạch, Phó gia cũng tương tự, chỉ cần Lục Ly còn sống, người Hắc Viêm Điện và Phó gia đừng hòng ngẩng đầu lên. Trước kia Hắc Viêm Điện còn thề thốt nói Địa Ngục Sát Thần đã bị bọn hắn giết, còn treo lên một cỗ thi thể làm chứng, giờ nhìn lại không khác gì trò đùa. Vốn Hắc Viêm Điện nằm trong top mười ba mươi sáu đại thế lực, nhưng đoạn thời gian này đã có người len lén xếp Hắc Viêm Điện xuống hạng chót, chí ít uy danh là hạng chót. Hiện tại khoan nói có người tới nương nhờ Hắc Viêm Điện, ngay cả một ít cường giả trước kia tới nương nhờ đều tìm cách thoát ly. Một đại thế lực không khả năng chỉ dựa vào một gia tộc, tỷ như Tần gia, tuy Tần gia làm chủ, nhưng rất nhiều trưởng lão lại mang họ khác. Một đại thế lực cần phải do rất nhiều gia tộc ngưng tụ lại với nhau, cần không ngừng mời chào cường giả, như vậy mới có thể giữ được uy danh và địa bàn. Nếu một đại thế lực danh dự quét đất, đừng nói hấp dẫn cường giả bên ngoài tới nương nhờ, cường giả phụ dung trước kia đều sẽ thoát ly, dần dần thế lực sẽ theo đó suy bại, thậm chí có khả năng diệt vong. Tình hình hiện tại của Hắc Viêm Điện và Phó gia chính là như vậy, lấy ví dụ thế này cho dễ hiểu, nếu Hắc Viêm Điện và Tần gia cùng đồng thời mời chào một thiên tài, điều kiện đưa ra là ngang nhau, vậy thì thiên tài kia chắc chắn sẽ chọn Tần gia. Đây lên kia xuống, đợi khi nhóm cường giả đương quyền tại Hắc Viêm Điện Phó gia lần lượt chết đi, cường giả mới không cách nào thế chân, hai thế lực này sớm muộn cũng sẽ diệt vong. Tiệc rượu kéo dài đến quá trưa, tân khách dần tán đi, song vẫn có không ít tân khách lưu lại, bởi vì Phủ Ma và Lục Ly còn chưa đi. Lục Ly không đi là vì muốn gặp riêng Tần Chiến. Đến chiều, Tần Chiến giao lại sự tình tiếp sau cho Tần Liên Thiên, còn hắn thì mời Cam Lâm và Lục Ly đến trong tiểu viện của mình. - Lục Ly, sau này ngươi có tính toán gì không? Tần Chiến không nói nhảm, đợi thị nữ dâng nước trà lui ra, hắn mới thành thật hỏi. Tuy đã uống không ít rượu, nhưng với võ giả như hắn, chút rượu đó không tính là gì. - Tính toán? Lục Ly hơi ngớ, Cam Lâm cũng mơ hồ. - Ngươi định sống cả đời ở Nhị trọng thiên? Tần Chiến đi thẳng vào vấn đề, hỏi: - Ngươi không định đi Tam trọng thiên? - Tam trọng thiên? Trong mắt Cam Lâm lóe lên quang mang, nét mặt có chút hướng tới. Lục Ly lại nhíu mày, Ngày đại hôn, Tần Chiến không đi bồi thê tử, lại tìm hắn nói chuyện Tam trọng thiên, đây là muốn làm gì? Hắn cũng không giấu diếm, gật đầu nói: - Tam trọng thiên ta nhất định phải đi, chỉ là thực lực hiện tại còn chưa đủ, chí ít thực lực tổng hợp phải đạt tới Tam Kiếp đỉnh phong mới có thể đi. - Quả nhiên! Trên mặt Tần Chiến hiện lên ý cười, gật đầu nói: - Ta đoán ngươi nhất định sẽ đi xông pha Tam trọng thiên, Nhị trọng thiên đã không thể mang đến cho ngươi kích tình, ha ha ha, nói cách khác thì là Nhị trọng thiên đã không còn thứ gì cho ngươi gieo họa, người như ngươi tốt nhất là nên đi Tam trọng thiên! - Sao gọi là gieo họa? Lục Ly nhếch môi, vô tội nói: - Ngươi cũng biết đấy, ta trước nay không thích gây chuyện, là người khác chọc ta. - Được rồi, không thảo luận cái này!