Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từng cặp mắt lạnh lùng nhìn nhau.



Ở một bên khác, Doãn Chí Bình nhìn Cơ Tuyết Băng bằng khuôn mặt với nụ cười giễu cợt: “Thánh nữ Chính Dương, chi bằng chúng ta bắt đầu đi”.




“Chính Dương Tông ta chỉ có một điều kiện”, Cơ Tuyết Băng lãnh đạm, mặt che mạng, ánh mắt không hề biểu cảm, trông cô như một pho tượng bằng băng hình thành vậy.



Ồ?



Doãn Chí Bình nghe vậy thì tỏ vẻ bất ngờ: “Không biết điều kiện duy nhất của Chính Dương Tông là gì?”



“Sau khi diệt được chín phân điện của Thanh Vân Tông thì chiến lợi phẩm có được bao gồm cả địa bàn của Thanh Vân Tông, linh thạch trong phạm vi của các thế lực chúng ta không cần bất cứ thứ gì”, Cơ Tuyết Băng vẫn thản nhiên lên tiếng: “Chúng ta chỉ cần những cái xác của người chết”.



Nghe vậy, Diệp Thành ngồi ở hàng cuối không khỏi nheo mắt, những người khác không biết nhưng hắn lại khác. Những cơ thể đã chết mà Chính Dương Tông cần chẳng phải là muốn luyện chế thành Âm Minh Tử Tướng sao? So với chiến lợi phẩm, linh thạch, địa bàn thì cơ thể chết có giá trị với bọn họ hơn nhiều.



Có cơ thể chết rồi thì có thể luyện chế ra Âm Minh Tử Tướng, đó chính là sức chiến đấu mạnh mẽ trong tương lai.



Có đại quân Âm Minh Tử Tướng này, cái gì mà địa bàn, chiến lợi phẩm hay linh thạch, quặng núi chẳng phải rồi cũng sẽ về tay sao?



“Chính Dương Tông tính kế hay đấy”, Diệp Thành cười lạnh lùng.



“Chỉ cần xác người chết thôi phải không?”, sắc mặt của điện chủ ở Hằng Nhạc Tông đều tỏ vẻ khó hiểu, bọn họ không ngờ tới điều kiện này của Chính Dương Tông.



Không chỉ bọn họ mà đến cả Doãn Chí Bình cũng nheo mắt lại.



Hắn không giống như Diệp Thành, Diệp Thành biết rõ sự tình còn hắn lại biết rất ít, hắn căn bản không hiểu những xác chết thể hiện điều gì.



“Không biết quý tông lấy nhiều xác chết như vậy làm gì?”, Doãn Chí Bình nhà nhã xoay chiếc nhẫn trên ngón cái, hắn nhìn Cơ Tuyết Băng rồi cười nụ cười ý tứ.



“Ngươi không cần phải biết”, Cơ Tuyết Băng vẫn lạnh lùng như vậy, từ đầu tới cuối cô không hề thay đổi thái độ, đặc biệt là khi cảm nhận được ánh mắt dâm tà của Doãn Chí Bình, Điên Không, Hư Chấn, cô ta càng thể hiện lạnh lùng hơn.



“Ý của chúng ta là như vậy, đám phán được thì được, không được thì thôi”, tám điện chủ của Chính Dương Tông lập tức lên tiếng.



“Được, chưởng giáo ta đồng ý”, Doãn Chí Bình mỉm cười: “Vậy giờ nói tới chuyện liên thủ đi thôi”.



“Về chuyện này chúng ta cũng chỉ có một điều kiện”, điện chủ phân điện thứ nhất của Chính Dương Tông lên tiếng: “Một điện của quý tông, một điện của tông chúng ta hợp thành một quân, mười tám điện của hai bên tạo thành chín nhánh quân, chín nhánh quân này sẽ đối đầu với chín điện của Thanh Vân Tông, đồng thời phát động tấn công, cái chúng ta cần đó là tốc chiến tốc thắng”.



“Nghe được đấy”, Diệp Thành nhấp một ngụm rượu, vì để diễn cho tròn vai, hắn không quên ném ánh mắt dâm tà sang Cơ Tuyết Băng khiến sắc mặt Cơ Tuyết Băng càng lạnh lùng hơn.



“Vậy thì cứ quyết định vậy đi”, Doãn Chí Bình nhàn nhã ngả ra ghế, cười gian giảo.
Mặc dù là kí chủ với độ hoà hợp chín phần, thực lực mạnh mẽ vô cùng nhưng đầu hắn lại không ra gì, một điều kiện lấy xác người chết của Chính Dương Tông mà hắn cũng chấp nhận cho được, nếu là người sáng suốt thì chỉ cần nhìn đã nhận ra vấn đề rồi.



“Vậy chín ngày nữa bắt đầu, mong quý tông chuẩn bị sớm”, một điện chủ của Chính Dương Tông liếc nhìn Doãn Chí Bình.




“Được thôi, được thôi”.



“Cáo từ”, mấy người phía Cơ Tuyết Băng đến nhanh mà đi cũng nhanh.



Sau khi bọn họ rời đi, các điện của chủa Hằng Nhạc Tông còn chưa kịp phản ứng lại. Cuộc đàm phán quan trọng như vậy, hành động với quy mô lớn như vậy mà chỉ bàn bạc chưa tới một khắc đã xong sao? Không phải nhanh thế chứ?




“Ta lại chẳng thấy có gì làm lạ”, Diệp Thành nhàn nhã, vẫn nhâm nhi rượu, dù sao thì tới lúc đó hắn phải đem người của Doãn Chí Bình đi chiến đấu, dù có chết cũng chẳng phải người của hắn nên thế nào cũng được.



“Chín ngày nữa thôi”, Diệp Thành thầm nhẩm tính, hắn không quên liếc nhìn các điện chủ khác.



Hắn nhẩm tính chín ngày đủ để xử lý tám kẻ này, sau khi xử lý tám kẻ này thì coi như nắm được chín phân điện của Hằng Nhạc Tông, tới ngày thứ chín đại chiến với Thanh Vân Tông hắn phải đem toàn bộ người của Doãn Chí Bình đi.



Diệp Thành nghĩ rồi trong lòng tấm tắc.



Đem người của Doãn Chí Bình đi đánh Thanh Vân Tông, dùng binh của kẻ địch tấn công thành của kẻ địch, mượn đao giết người, chiêu này thật sự không tồi.







Trên ghế cao, nhìn mấy người phía Cơ Tuyết Băng rời đi, Doãn Chí Bình nở nụ cười khinh rồi nhìn về phía Diệp Thành: “Các vị điện chủ có gì muốn nói không?”



“Điều kiện Chính Dương Tông đưa ra hơi kỳ quái”, điện chủ Điên Không trầm ngâm lên tiếng: “Bọn họ chỉ cần thi thể của người chết, điều này thật khiến người ta hoang mang!”



“Có cần hỏi ý kiến phía lão tổ không?”, Diệp Thành ngồi ở phía cuối khoan thai hỏi, sau đó nhấp một ngụm rượu, từ đầu đến cuối đều không nhìn vào mắt Doãn Chí Bình.



“Sư tổ đang bế quan, chuyện này do ta quyết định”, Doãn Chí Bình ung dung xoay chiếc nhẫn trên ngón cái: “Bọn họ muốn xác chết thì gom cho họ đi”.



“Vậy bây giờ chúng ta về chuẩn bị luôn”, điện chủ Hư Chấn đã đứng dậy.



“Kéo hết những tên không nghe lời ra chiến trường cho ta”, Doãn Chí Bình cười nhạo báng, trong mắt còn loé lên tia nham hiểm.



Những kẻ không nghe lời?



Các điện chủ nghe lời này thì sững người vài giây, nhưng rồi cũng nhanh chóng phản ứng lại.
1638262507908.png

Nói rồi Diệp Thành cũng đi ra ngoài, mặc dù rất muốn ném cho Doãn Chí Bình một cái nhìn lạnh lẽo, nhưng hắn nghĩ rồi lại thôi, sắp đi rồi không thể tự kiếm chuyện.



Ra khỏi đại điện, Diệp Thành kéo Trình Dục, điện chủ phân điện thứ tám lại.




“Có chuyện gì à?”, Trình Dục nghi ngờ nhìn Diệp Thành.



Đương nhiên là có rồi, Diệp Thành kéo Trình Dục sang một bên, nở nụ cười thần bí: “Ta mới tìm được một món bảo vật nhưng không biết nó có nguồn gốc thế nào, ngươi xem giúp ta được không?”



Bảo vật?



Nghe thấy hai chữ này, mắt Trình Dục sáng lên: “Bảo vật gì?”




“Đến phân điện thứ chín của ta xem chẳng phải sẽ biết sao? Ta còn chuẩn bị vài mỹ nữ cho ngươi rồi đó”, Diệp Thành nói xong còn nháy mắt với lão.



“Vậy qua đó xem đi”.



“Đi thôi, đảm bảo ngươi sẽ hài lòng”, Diệp Thành kéo Trình Dục đi.



Khi hai người đến Địa Cung, các điện chủ phân điện khác đã bước lên truyền tống trận về điện phủ của mình.



Còn Diệp Thành kéo Trình Dục đến trước hư không đại trận thứ chín, mỗi hư không đại trận đều tương ứng với hư không đại trận của một điện, không thể xáo trộn và bắt buộc phải ghi nhớ, nếu đi nhầm cửa có thể sẽ tới phân điện khác.



Mà ba nữ đệ tử của Ngọc Tâm Phong đã được đưa đến đây theo lệnh của Diệp Thành.



Hết cách rồi, Diệp Thành cũng không thể thấy chết mà không cứu, nhưng tình cảnh của hắn lúc này chỉ cứu được ba người họ, cứu được ai thì cứu vậy!



Ba nữ đệ tử thấy Diệp Thành đến thì không sao, nhưng khi thấy Trình Dục, vẻ mặt lập tức tái nhợt, toàn thân run lên, nhất là khi nhìn thấy ánh mắt đầy thú tính của lão, bọn họ không kìm được muốn rớt nước mắt.



“Mấy người này…”, Trình Dục rời ánh mắt từ ba cô gái, nhìn sang Diệp Thành.



“Chơi rồi ấy mà, dẫn về thưởng cho thuộc hạ”, Diệp Thành lấy bừa một cái cớ, nhưng lời này lại khiến ba nữ đệ tử rất mất tự nhiên.



“Thú vị”, vừa nghe ba cô gái kia đã bị chơi, Trình Dục chẳng còn hứng thú nữa, bước thẳng vào truyền tống trận.



Diệp Thành cười mỉa, nháy mắt với ba nữ đệ tử, sau đó mọi người cùng vào truyền tống trận.



Một canh giờ sau, năm người xuất hiện trong Địa Cung của phân điện thứ chín.



Vừa đi ra, Diệp Thành đã dùng thần thức tìm Sở Linh Ngọc, truyền âm báo tin đã dụ được Trình Dục tới cho cô ta. Hắn dẫn Trình Dục tới đây là để dùng thủ đoạn cũ, xử lão ở đây luôn.



Chẳng mấy chốc Sở Linh Ngọc đã tới, hơn nữa còn bố trí sẵn cấm chế.



Lần này cô ta có đủ thời gian để phong ấn toàn bộ Địa Cung, cho dù không thể lập tức thủ tiêu Trình Dục thì họ cũng đủ thời gian để ứng phó.



“Các ngươi lui xuống đi!”, Diệp Thành nhìn ba nữ tử.


“Vâng thưa điện chủ”, ba người không dám ở lại, cũng rất thông minh, nhanh chân rời khỏi đây.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK