Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rừng trúc rất yên tĩnh, linh lực dồi dào, là một nơi tốt để tu luyện.





Nơi sâu khuất sau rặng trúc có một dãy nhà trúc, trước nhà trúc là một chiếc bàn đá, nơi đó có một lão già tóc bạc đang ngồi, ông chính là lão tổ của nhà họ Cơ, cũng là Thánh Nhân duy nhất của nhà họ Cơ.





“Bái kiến lão tổ”, Cơ Như Tuyết và người nhà họ Cơ đều hành lễ, trên mặt là vẻ lo lắng.





“Ta không sao”, thấy mọi người lo lắng, lão tổ nhà họ Cơ mỉm cười an ủi, nụ cười ôn hoà nhân hậu, nhưng nét mặt bệnh tật lại bán đứng ông, sắc mặt tái nhợt không còn chút máu, khí tức cũng hỗn loạn, khi nói khoé miệng còn rỉ ra một giọt máu.





“Vị tiểu hữu này là…”, lão tổ nhà họ Cơ có đôi mắt già nua hơi vẩn đục, ông nhìn vào Diệp Thành.





“Vãn bối Diệp Thành bái kiến tiền bối”, Diệp Thành tiến lên, cung kính hành lễ.





“Diệp Thành, một cái tên hay”, lão tổ nhà họ Cơ cười nhã nhặn, trong mắt lại loé lên tia sáng sâu xa, dường như đã nhìn ra huyết mạch bất phàm của Diệp Thành, còn đó là huyết mạch gì thì ông chưa nhìn ra.





“Gia gia, hắn nói hắn có thể trị được đạo thương cho ông”, Cơ Như Tuyết nhanh chóng bước lên.





“Ồ?”, lão tổ nhà họ Cơ ngạc nhiên nhìn Diệp Thành: “Tiểu hữu, có thật không?”





“Để vãn bối xem thử”, Diệp Thành mỉm cười, cầm cổ tay lão tổ nhà họ Cơ như thầy lang bắt mạch, nhưng thật ra là đang dùng Tiên Nhãn nhìn thấu nguyên thần bản mệnh của ông lão.





Lão tổ nhà họ Cơ vẫn không tin, nhưng vẫn để cho Diệp Thành bắt mạch.





Cơ Như Tuyết và những người khác cũng nhìn Diệp Thành với vẻ mặt đầy hy vọng, mong rằng người thanh niên phi thường này có thể cho họ một điều bất ngờ.





Tại đây, Diệp Thành khẽ nheo mắt, nhìn thấy vết thương trên nguyên thần của lão tổ nhà họ Cơ, có lẽ không lâu trước đó mới phát triển thành đạo thương nên vết thương không khó giải quyết như trong tưởng tượng.





Tuy nhiên điều khiến hắn cau mày không phải đạo thương của lão tổ nhà họ Cơ, mà là một vết thương đáng sợ khác.











Không biết bao lâu sau Diệp Thành mới rút tay về.





“Thế nào?”





Cơ Như Tuyết và kẻ mạnh của nhà họ Cơ đều nhìn Diệp Thành.





Còn Diệp Thành lại nhìn lão tổ nhà họ Cơ: “Tiền bối, có phải người đã đụng đến sự tồn tại nào không nên đụng không?”





Ngay khi lời này vừa dứt, lão tổ nhà họ Cơ khẽ nhíu mày, nhưng lại bình thường rất nhanh, ông thở dài lắc đầu, không giấu giếm: “Như tiểu hữu đã nói, nhìn phải thứ không nên nhìn để rồi bị phản phệ, lại thêm ám thương lâu năm nên mới phát triển thành đạo thương”.





“Có lẽ là một Chuẩn Đế, hơn nữa còn không phải một Chuẩn Đế bình thường”, Diệp Thành sờ cằm.





“Tiểu hữu, ngươi khiến ta rất bất ngờ đấy”, lão tổ nhà họ Cơ mỉm cười nhìn Diệp Thành.





“Tiền bối quá lời rồi”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK