Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Bà lão đó là tu sĩ Chuẩn Thánh thực thụ thật đấy”, khi Diệp Thành đang suy nghĩ miên man thì lão già lại nói tiếp, hơn nữa còn che khuôn mặt già nua: “Thấy ta một lần, đánh ta một lần”.





“Chuẩn... Chuẩn Thánh”, Diệp Thành thầm giật mình: “Như vậy bà ta vượt qua thiên nhân ngũ suy là sẽ lên được Thánh Nhân?”





“Ồ, ngươi còn biết cả thiên nhân ngũ suy à?”





“Ta từng nghe tiền bối nhắc đến”.





“Nhưng tiền bối của ngươi chẳng đáng tin chút nào”, lão già cười ngoác miệng: “Dạy hậu bối kiểu gì không biết, chẳng có tí kiến thức nào đã cho ngươi ra ngoài, không sợ bị đánh chết à?”





“Đúng là không đáng tin thật”, Diệp Thành ho khan, trong lòng thầm nghĩ nếu Đông Hoàng Thái Tâm nghe được câu này của ông ta liệu có tung một chưởng đánh chết ông ta luôn không?





“Tiểu tử, nể tình ngươi mời ta uống rượu, ta sẽ cho ngươi một lời khuyên”, lão già ôm vò rượu rồi lên tiếng: “Ở Chu Tước Tinh, động đến ai cũng được nhưng đừng động đến người của nhà Chu Tước, gia tộc Chu Tước xưng bá cả Chu Tước Tinh, động đến bọn họ thì ng sẽ chết cực kỳ khó coi”.





“Ta nhìn ra được rồi”, Diệp Thành cảm thán, lại lần nữa nhìn về U Đô Cổ Thành rộng lớn, có thể xây được cổ thành khổng lồ sánh ngang với Đông Nhạc của Nam Sở thế này, dùng đầu gối cũng biết gia tộc Chu Tước không dễ động đến.





“Chuẩn Thánh”, Diệp Thành hít sâu một hơi, trong lòng thầm nghĩ muốn tìm được tin tức của Côn Luân Hư, cả Chu Tước Cổ Tinh này chắc chỉ Chu Tước Lão Tổ đó biết, kinh nghiệm của Chuẩn Thánh còn lâu lão già trước mặt này mới có thể sánh được, có lẽ bà ta thật sự sẽ biết.





Nhưng nghĩ một lúc, hắn lại trở về vấn đề ban đầu: Nguyên thạch.





Không có nguyên thạch thì không vào được U Đô, không vào được U Đô thì không gặp được Chu Tước Lão Tổ, không gặp được Chu Tước Lão Tổ thì không tìm được tin tức về Côn Luân Hư, nguồn gốc của mọi thứ là không có tiền.





Hắn định nhờ tên gác cổng chuyển lời hộ, nhưng ai sẽ tin hắn? Một cảnh giới Thiên như hắn chẳng là gì cả.





“Bán bảo bối?”, trong lòng Diệp Thành thầm tính.





Ở trong hố đen không gian một trăm năm, cũng không phải Diệp Thành không kiếm thêm được thứ gì, có vài thứ cũng thật sự được coi là bảo bối.





Nhưng rồi hắn lại nhanh chóng từ bỏ ý định này.





Đây không phải Đại Sở mà là Chư Thiên Vạn Vực... Thiên Nguyên Tinh Vực... Chu Tước Tinh, ở đây ai cũng như sói như hổ, không có bảo bối họ còn muốn cướp, biết hắn có bảo bối bọn họ lại càng muốn cướp hơn, hắn vẫn hiểu đạo lý không để lộ tiền ra ngoài.





“Còn thiếu chín trăm nữa, chín trăm nữa. Mẹ kiếp, đều là bảo bối tốt sao lại không có ai mua chứ?”, Diệp Thành đang lẩm nhẩm thì lão già bên cạnh cũng làu bàu, vẻ mặt nhăn nhó rối rắm.





“Tiền bối, chúng ta thương lượng đi!”, Diệp Thành ho khan.





“Nói”.





“Cho ta mượn một viên nguyên thạch”.





“Đừng nhắc đến chuyện tiền bạc với ta, bực mình”, lão ta lắc đầu: “Lão tử còn định mượn tiền người khác đây này! Chỉ thiếu chín trăm nguyên thạch nữa thôi, chín trăm nữa là có thể mua nhà ở U Đô rồi”.





“Mua... Mua nhà?”, Diệp Thành sửng sốt, nhất thời không theo kịp: “Mua nhà gì cơ?”





“Đương nhiên là phải mua nhà rồi, không mua nhà thì ở đâu?”, lão ta thô tục móc kẽ răng.



“Không phải chứ! Chu Tước Tinh rộng lớn như vậy, ông là Đại Chuẩn Hoàng ở đâu mà không được, sao cứ phải vào U Đô ở?”, Diệp Thành nghi hoặc nhìn ông ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK