Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nói xong, Mục Huyền Công ra khỏi rừng trúc.





Về phần Diệp Thành, hắn lập tức thi triển Tiên Luân Thiên Đạo, xoay người chạy vào hố đen không gian.





Woa!





Vừa đi vào, Diệp Thành đã lảo đảo một hồi, cảm giác như lưng có một ngọn núi khổng lồ cao tám nghìn trượng đè lên.





Thần hà rực rỡ trong hố đen không gian, tiên quang toả ra tứ phía, phản chiếu hố đen vô cùng lộng lẫy, còn có uy áp của Thánh Nhân trấn áp bốn phương, nặng tựa như núi, Diệp Thành bị uy áp ấy đè lên phải quỳ xuống.





Bá đạo thật!





Diệp Thành kinh ngạc nhìn về một phía, cho dù cách Nhược Thiên Chu Tước cả nghìn trượng nhưng hắn vẫn hoàn toàn bị áp chế.





Bất lực, Diệp Thành quyết định không chống cự nữa mà ngồi xuống luôn.





Lại nhìn đến Nhược Thiên Chu Tước, bà vẫn đang ngồi khoanh chân ở chính giữa tiên hải, quanh thân tản ra ánh sáng xán lạn, dáng vẻ tuyệt thế năm xưa lại xuất hiện, dung nhan ấy còn trẻ hơn xưa, khí huyết dồi dào như biển cả, còn có rất nhiều dị tượng huyền ảo đan xen, đạo tắc của bà mang theo tiên khúc và thiên âm.





Diệp Thành cảm thán, tuy Chuẩn Thánh và Thánh Nhân chỉ cách nhau nửa bước, nhưng thực lực thì không thể so sánh.





Nhược Thiên Chu Tước của ngày hôm nay là một ví dụ điển hình, hắn có thể so chiêu với Chuẩn Thánh nhưng lại bị Thánh Nhân áp chế đến nỗi không ngẩng đầu lên nổi, khoảng cách này không đơn giản chỉ là nửa bước.





Chíp chíp…!





Khi Diệp Thành đang cảm thán thì nghe thấy tiêng chim sẻ kêu, lửa cháy hừng hực.





Lập tức, tiên y trên người Nhược Thiên Chu Tước hoá thành tro tàn, để lộ ra thân mình hoàn hảo.





Mẹ kiếp!





Diệp Thành giật mình, lập tức quay lưng lại.





Tạo nghiệp rồi!





Diệp Thành ho khan một tiếng, đây là chuyện ngoài ý muốn, ai ngờ lại xảy ra chuyện như thế này.





Tội lỗi! Tội lỗi!





Diệp Thành lắc đầu, không biết nếu Tạ Vân biết liệu có đá chết hắn hay không, không biết nếu Thần Hoàng biết liệu có một chưởng giết chết hắn không, họ đâu quan tâm có phải chuyện ngoài ý muốn hay không?





Ở đằng kia, Nhược Thiên Chu Tước vẫn nhắm mắt ngồi xếp bằng.





Tuy nhiên, thân thể hoàn hảo của Nhược Thiên Chu Tước đã được một tầng tiên quang thánh khiết bao bọc, như mộng như ảo, chỉ thấy hình dáng mơ hồ chứ không thấy làn da sáng bóng.





“Chín Chuẩn Thánh đã tới U Đô ạ”, cuối cùng Diệp Thành vẫn lên tiếng.





“Trong dự liệu”, Nhược Thiên Chu Tước đáp lại, giọng nói hư ảo rất dễ nghe, tựa như Cửu U Tiên Khúc.





“Tiền bối còn cần bao lâu nữa?”, Diệp Thành vẫn quay lưng về phía Nhược Thiên Chu Tước: “Chín lão già đó không có ý tốt, vãn bối sợ Mục lão tiền bối không trụ nổi! Nếu bọn họ gây chuyện, không cẩn thận sẽ mất cả U Đô”.



“Dung hoà máu cần nửa canh giờ nữa”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK