Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cái này vãn bối hiểu ạ”, Lý Tiêu toét miệng cười, hắn nhìn Diệp Thành ái ngại: “Tiền bối, Thiên Đình đó cụ thể ở nơi nào của Nam Sở ạ? Vãn bối hỏi để tiện có mục tiêu rõ ràng, tránh phải đi đường vòng”.





“Cả Nam Sở đều là Thiên Đình”.





“Không…không phải chứ?”, Lý Tiêu há hốc miệng, “vãn bối chỉ biết tam tông ở Nam Sở, Thiên Đình ở đâu ra vậy?”





“Là vì ngươi ở thế giới người phàm lâu quá thôi”, Diệp Thành lãnh đạm đáp lời.





“Đúng vậy, ta ở đây cũng cả chục năm rồi”, Lý Tiêu cười trừ.





“Tịnh Thần Ngưng Khí”, Diệp Thành đã tới trước mặt hắn, một tay Diệp Thành ấn vào đầu Lý Tiêu.





Tiếp đó, khí huyết thánh thể trút vào cơ thể Lý Tiêu từ phần đầu của hắn, thấm dần vào từng đường kinh mạch và đan điền của hắn.





Hự…!





Lý Tiêu hự lên một tiếng, sắc mặt hắn rõ vẻ đau đớn.





Cố chịu đi!





Diệp Thành khẽ giọng lên tiếng, sức mạnh huyết mạch ngút trời, căn nguyên thánh thể và thánh huyết cùng đẩy ra, trong chốc lát dẫn ra rất nhiều sức mạnh bên trong linh châu linh ngọc đẩy vào người Lý Tiêu, cung cấp cho hắn linh khí cần thiết.





Hự! Hự!





Sau những tiếng này vang lên, tu vi của Lý Tiêu tăng vọt, hắn từ tu sĩ ở cảnh giới Nhân Nguyên tiến tới cảnh giới Chân Dương rồi từ cảnh giới Chân Dương tăng vọt lên cảnh giới Chân Dương Đỉnh Phong, cho tới khi đột phá lên cảnh giới Linh Hư mới dừng lại ổn định.





Nếu có người ở đây thì nhất định sẽ rất kinh ngạc. Mặc dù Thánh Chủ Thiên Đình không ở trạng thái ổn định nhưng thủ đoạn lại nghịch thiên, chỉ trong thời gian không tới một canh giờ mà hắn có thể khiến một tu sĩ ở cảnh giới Nhân Nguyên tăng cảnh giới lên Linh Hư, đây là một bước nhảy vọt!





Không biết từ bao giờ Lý Tiêu mới tỉnh lại, hắn kích động vô cùng, hắn của hiện tại và trước kia rõ ràng có sự khác biệt một trời một vực, nếu như quay về tông môn thì nhất định có thể khiến cá lão tổ kinh ngạc.





“Những linh phù này dùng khi gặp tình huống khẩn cấp”, Diệp Thành lại đưa cho Lý Tiêu một cái túi đựng đồ.





“Đa tạ tiền bối! Đa tạ tiền bối!”, Lý Tiêu không ngừng cúi đầu, đây là vị quý nhân trong đời hắn, là người đã thay đổi vận mệnh cả đời của hắn.





“Đây chính là thứ mà ta muốn tặng cho ngươi”, Diệp Thành đưa Bá Long Đao cho Lý Tiêu.





“Thanh đao thật mạnh”, Lý Tiêu nhận lấy, hắn lập tức lảo đảo vì thanh đao này quá nặng, vả lại đao khí kinh người, cho dù hiện giờ tu vi của hắn đã lên tới cảnh giới Linh Hư nhưng cũng khó có thể trụ được được áp lực từ nó.





“Vậy thì lên đường đi”.





“Vãn bối nhất định sẽ làm tròn sứ mệnh”, Lý Tiêu kích động khôn cùng, hắn lập tức quay người, sải bước vào hư không, cũng vì không quen nên hắn chúi đầu xuống đất. Lý Tiêu ái ngại lồm cồm bò dậy tế gọi ra phi kiếm.





“Đừng đi nhầm đường là được”, nhìn Lý Tiêu rời đi, Diệp Thành hít vào một hơi thật sâu.





“Huynh không sợ hắn đi rồi không quay về sao?”, Liễu Như Yên vẫn đang gảy đàn chợt lên tiếng.





“Trừ phi hắn có hai cái mạng”.





“Có phải ta nên cảm thấy may mắn không?”, Liễu Như Yên mỉm cười.



“Ý cô là gì?”, Diệp Thành vừa ngồi xuống thì ngỡ ngàng nhìn Liễu Như Yên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK