Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cả hai người bước đi chưa lâu thì tứ phương xung quanh đã có bóng người đứng dồn về phía tinh không này, có thể gọi là cả biển người.





Tiếng bàn tán xôn xao vang lên không ngớt, chủ yếu là vì mấy ngày nay tinh vực này gây nên động tĩnh lớn, trước là cương thi cổ mộ, sau là thánh thể thiên kiếp, lần này cảnh tượng lại vô cùng hoành tráng, một bầu tinh không đang yên bình mà lúc này đầy tang tóc, vả lại còn có cả khí tức mạnh vương lại.





Đã có lão tu sĩ vuốt râu trầm ngâm như thể nhận ra uy lực mạnh mẽ khiến người ta run sợ từ tàn lưu khí tức trong không gian, người ta đoán rằng đó chí ít là Đại Thánh, thậm chí là Chuẩn Đế.





Phía này, Diệp Thành dẫn theo Thượng Quan Ngọc Nhi rời khỏi tinh không này rất xa rồi.





Trên đường đi, Thượng Quan Ngọc Nhi liên tục nhảy nhót, mặc dù đã hai trăm năm rồi nhưng cô vẫn như một tiểu cô nương không màng thế sự, đáng yêu, ngây thơ như kiếp trước.





Diệp Thành dừng chân, ánh mắt sáng lên nhìn tinh không, rồi dừng lại trên người một nữ tử áo trắng đang bay tới, thân phận của người này không đơn giản, hai bên còn có hai tu sĩ già đi cùng.





Nữ tử áo trắng đó là người chuyển kiếp của Đại Sở, vả lại còn là người mà hắn rất quen.





Đôi mắt Thượng Quan Ngọc Nhi sáng lên, cô kéo Diệp Thành chỉ về nữ tử đó: “Là tỷ của ta”.





“Tỷ của cô?”, Diệp Thành thẫn thờ, vẻ mặt đằng sau lớp mặt nạ quỷ minh chợt đặc sắc thấy rõ.





“Nói chính xác hơn là tỷ của ta ở kiếp này”, Thượng Quan Ngọc Nhi cười khúc khích.





“Vai vế của Đại Sở loạn rồi”, Diệp Thành bất giác thốt ra lời nói ý tứ.





“Vai vế? Là sao?”





“Tỷ tỷ của cô kiếp này cũng là người chuyển kiếp của Đại Sở”.





Nghe vậy, Thượng Quan Ngọc Nhi thẫn thờ, cô lại nhìn sang Diệp Thành chằm chằm: “Là ai chuyển kiếp?”





“Hoa Tư”.











Chỉ một câu nói của Diệp Thành cũng khiến vẻ mặt Thượng Quan Ngọc Nhi trở nên kì quái, cô vô thức nhìn nữ tử áo trăng đang bay tới rồi lại nhìn sang Diệp Thành ở bên với vẻ mặt hoài nghi: “Ta đã từng gặp Hoa Tư tiền bối rồi, trông không hề giống với tỷ tỷ kiếp này của ta”.





Diệp Thành mỉm cười, “sau khi luân hồi, tướng mạo của kiếp trước và kiếp này có phần không giống nhau”.





“Nghe mới lạ đấy”, Thượng Quan Ngọc Nhi tặc lưỡi.


“Còn có điều mới lạ hơn cơ”, Diệp Thành ho hắng, hắn đem một đoạn kí ức ngưng tụ thành thần thức truyền cho Thượng Quan Ngọc Nhi, đó là cảnh tượng Ngô Tam Pháo và Thái Ất Chân Nhân tranh đấu giành lấy Ngưu Thập Tam.





Lại nhìn sang Thượng Quan Ngọc Nhi lúc này, sau khi nhìn đoạn kí ức đó, cô thật sự vô cùng kinh ngạc và chỉ muốn nôn ói, cảnh tượng đó thật sự vô thiên vô pháp.





“Sương Nhi”, khi hai người đang trò chuyện thì Hoa Tư chuyển kiếp và hai tu sĩ già đã bay tới đây.





Nghe giọng Hoa Tư, Thượng Quan Ngọc Nhi mỉm cười nhưng nụ cười không được tự nhiên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK