Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong phòng chữ Thiên của sòng bạc nhà họ Mục, tiệc rượu đã được bày lên. Để tỏ lòng thành, Mục Uyển Thanh và ông lão áo tím đích thân tiếp đón, lấy Quỳnh Tương Ngọc Lộ đã ủ mấy chục năm ra chỉ để cảm ơn Diệp Thành.





Cảnh tượng rất sôi nổi, hai người coi Diệp Thành như khách quý.





Lại nhìn đến Diệp Thành, tuy đang uống rượu, thỉnh thoảng hắn cũng nói chuyện cùng hai người, nhưng lại không ngừng nhìn xuống thần hải của mình.





Trong thần hải, miếng ngọc vỡ đã ghép lại với Đế giác, khe hở lúc ghép lại cũng hoàn toàn biến mất, tuy Đế giác vẫn chưa hoàn chỉnh nhưng đã trở nên rất phi thường, có những làn Đế uy thấp thoáng.





Đế giác quả nhiên không đơn giản!





Nhìn một hồi, Diệp Thành bất giác lẩm bẩm.





Đế giác từng là một miếng ngọc cổ được khảm trên Đế binh, đã được Đế Đạo pháp tắc gột rửa, đương nhiên cũng được đạo tắc của Đế nuôi dưỡng, đã là vật vượt ngoài thế ngoại từ lâu.





Nhưng có lẽ ông trời không đành lòng, thứ này do Hoàng đế chế tạo nhưng lại vì kiếm Tru Tiên mà bị nứt vỡ, qua năm tháng dài đằng đẵng, không biết đã rơi xuống chỗ nào.





Ù!





Khi đang suy nghĩ, Diệp Thành bỗng thấy Hỗn Độn Thần Đỉnh rung lên.





Khi hắn nhìn vào thì thấy miếng Đế giác vỡ đã được gắn trên Hỗn Độn Thần Đỉnh, có lẽ vì Đế giác nên Hỗn Độn Thần Đỉnh bị ảnh hưởng, trở nên rung chuyển kịch liệt, càng thêm mộc mạc tự nhiên, vẫn có thiên âm đại đạo đan xen vang vọng, không ngừng vọng lên trong thần hải của hắn, mang theo đạo uẩn vô thượng.





Thần hải của Diệp Thành rung lên, hắn cảm giác toàn thân đều được thông suốt, chính giờ phút này, nhận thức và cảm ngộ đại đạo của hắn lại tăng thêm một tầm cao mới.





Giây tiếp theo, Diệp Thành đặt ly rượu xuống, cả người tiến vào một ý cảnh huyền diệu và khó với tới, ý cảnh đó rộng lớn vô biên, tràn ngập những điều chưa biết khiến hắn không thể hiểu hết nhưng lại khiến hắn thay da đổi thịt trong niết bàn.





Póc!





Ở nơi nào đó dường như vang lên một âm thanh như này, lấy Diệp Thành làm trung tâm, một vầng hào quang có thể nhìn thấy bắt đầu lan ra vô tận.





Đột… Đột phá rồi?





Sự khác thường của Diệp Thành khiến Mục Uyển Thanh và lão già áo tím đang uống rượu đều choáng váng.





Diệp Thành không lên tiếng, chỉ yên lặng ngồi đó như một pho tượng bất động.





Đúng là hắn đã đột phá, từ ý cảnh huyền diệu đột phá lên cảnh giới Thiên tầng thứ tư, chính hắn cũng không phản ứng kịp, đây là một cơ duyên, càng là một may mắn, vận may này đến quá bất ngờ khiến hắn ngỡ ngàng.





Mục Uyển Thanh và lão già áo tím nhìn nhau rồi lại quan sát Diệp Thành từ trên xuống dưới.





Đây là quái thai gì vậy?!





Vẻ mặt hai người thay đổi liên tục, uống rượu mà cũng có thể đột phá cảnh giới?





Diệp Thành vẫn không nói gì, ngồi yên như vị tăng già đang thiền, toàn thân hắn có thần quang chói mắt lượn quanh khiến người ta không dám nhìn thẳng.





Không biết qua bao lâu, thần quang trên người hắn mới từ từ hội tụ vào cơ thể, mà hắn cũng đã bình thường trở lại, khoé miệng mang theo ý cười, cầm ly rượu lên như không có chuyện gì xảy ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK