Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh


“Mạc Phong, muội biết là huynh sẽ tới mà”, Hoa Vân chuyển kiếp còn chưa nói xong đã bị một giọng nói cắt ngang, đó là một nữ tử mặc áo tím, dung nhan tuyệt đẹp, tiên hà bao quanh, rất thánh khiết.





“Dao Khê, muội cũng tới rồi à”, Hoa Vân chuyển kiếp cười nhẹ.





“Tới hưởng ké chút vui vẻ”, Dao Khê cười ngọt ngào, tự nhiên nắm lấy tay Hoa Vân kéo hắn ta đi: “Đi xem đại lễ nào, nghe nói Tử Hà của Vân La Tinh đẹp lắm”.





“Này…”, Chu Ngạo vội vàng bước tới nhưng bị Diệp Thành ở phía sau kéo lại.





“Nơi này không phải chỗ giải trừ phong ấn”, Diệp Thành cười khẽ: “Chờ lễ thành thân xong xuôi, tìm một nơi riêng tư giải trừ phong ấn là thích hợp nhất, nếu đã tìm thấy thì hắn cũng không chạy được”.





“Nói thật, ta rất ngạc nhiên”, Chu Ngạo lắc đầu cười.





“Ân oán ở kiếp trước đã hết, chúng ta đều là người Đại Sở”, Diệp Thành cười nói.





“Ta hiểu”, Chu Ngạo lại nở nụ cười, ánh mắt hơi mông lung dường như đang nhớ về chuyện cũ: “Có lẽ ngươi không biết, trên tường thành Nam Sở, người vai kề vai chiến đấu đến chết cuối cùng với ta chính là hắn”.





“Đừng buồn nữa”, Diệp Thành vỗ vai Chu Ngạo: “Đi thôi, lễ thành thân sắp bắt đầu rồi, một đường phong trần mệt mỏi, chúng ta cũng qua đó xin rượu mừng hưởng chút vui vẻ đi”.





“Năm tháng ấy à…”, Chu Ngạo cảm khái rồi cũng đi theo.











Trước đại điện của tiên sơn Minh Vương đã chật ních người, đứng kín hai bên thang mây, tất cả đều đang chờ tân nương tiên tử Tử Hà xuất hiện.





Diệp Thành và Chu Ngạo đi tới, đứng ở một góc trong đám đông.





Diệp Thành ngẩng đầu nhìn về trước đại điện, nơi đó có một thanh niên tóc đỏ mặc y phục tân lang, vóc dáng cường tráng, quanh người có tiên quang rực rỡ, đôi mắt thâm thuý vô biên, điều duy nhất khiến Diệp Thành khó chịu là khoé miệng hắn ta luôn mang ý cười bỡn cợt.





“Người đó khả năng cao chính là thần tử Minh Vương”, Chu Ngạo lên tiếng.





“Cũng giống như thần tử Quỷ Hoàng”, Diệp Thành thở dài: “Không biết hai người họ ai mạnh hơn ai”.





“Haiz!”, khi hai người đang thầm trò chuyện thì mọi người tứ phương lại thở dài: “Đây là người thứ mấy rồi? Chắc tiên tử Tử Hà cũng không thoát khỏi vận xui đâu, đáng tiếc cho một nữ tử xinh đẹp”.





“Đúng đó, thần tử Minh Vương cưới ai người đó đều chết, không quá ba ngày”.





“Chỉ trách công pháp thần tử Minh Vương tu luyện quá tà ác”.





“Thật tiếc cho nha đầu Tử Hà của Vân La Tinh”.





“Không còn cách nào nữa, ai bảo Minh Vương Tông quá mạnh, nếu từ chối thì ngày mai Vân La Tinh sẽ bị san bằng ngay”, rất nhiều lão bối tu sĩ đều than thở: “Hy sinh một người để cứu cả tộc”.





“Lại là thế giới của kẻ mạnh”, Chu Ngạo nghe xong lại giễu cợt.





“Quả nhiên cùng một loại người với thần tử Quỷ Hoàng, ta… hế?”, Diệp Thành còn chưa nói xong bất chợt ngẩng đầu, hai mắt híp thành một đường, nhìn chằm chằm hư thiên: “Không ngờ còn có người chuyển kiếp”.





“Còn có người chuyển kiếp, người của Minh Vương Tông à?”, Chu Ngạo vội hỏi.





“Không chắc chắn”.





“Vậy còn chờ gì nữa, đi xem đi”, Chu Ngạo nhanh chóng kéo Diệp Thành đi.





“Không cần, tới rồi”, Diệp Thành ra hiệu cho Chu Ngạo nhìn hư thiên, nơi đó có hàng nghìn bông hoa rải rác, một chiếc xe ngọc khổng lồ từ trên trời đáp xuống, trên xe là một nữ tử mặc đồ tân nương, dung nhan tuyệt thế, thần thế áp đảo tất cả những nữ tử có mặt.





“Đẹp như tiên nữ”, mọi người từ khắp nơi đều nhìn xe ngọc, ánh mắt tập trung vào tiên tử Tử Hà.


image.png

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK