Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Có vẻ như người đánh bại Hoá Long Tông lúc trước đã chiếm tổ cũ của Hoá Long Tông”, lão già áo bào đen lên tiếng, dường như có thể nhìn thấy bia đá dựng ngoài tiên sơn Thiên Đình qua cả trăm nghìn trượng.





“Thiên Đình?”, lão già áo trắng khẽ vuốt râu, vẻ mặt khó hiểu: “Đây là thế lực nào?”





“Cổ tinh này của Hoá Long Tông không phải cổ tinh bình thường, sao chúng ta không cướp lấy nhỉ?”, lão già áo đen nhìn lão già áo trắng: “Với thực lực của hai chúng ta, ta nghĩ có thể làm được”.





“Ngươi đã quên một trăm năm trước rồi sao?”, lão già áo trắng trầm giọng: “Trong Hoá Long Tông có thế Cửu Long Củng Thiên, kết giới hộ sơn cực kỳ mạnh, nếu có Thánh Nhân điều khiển kết giới hộ sơn thì hai ta có tấn công mười ngày nửa tháng cũng không phá được, đám người này có thể đánh bại Hoá Long Tông, có thể thấy thực lực của chúng không tầm thường, hấp tấp xông tới chẳng khác nào tự tìm cái chết”.





“Không thử làm sao biết được”, lão già áo đen không cam lòng: “Hai chúng ta đều là Thánh Nhân, hoàn toàn có thể rút lui”.





“Đừng tự rước hoạ vào thân”.





“Ta tự có chừng mực”, lão già áo đen tiến lên một bước rồi bay về tiên sơn Thiên Đình như một tia tiên quang, ông ta dừng lại ở hư thiên bên ngoài tiên sơn Thiên Đình, hai mắt hơi nheo lại, muốn nhìn thấy khung cảnh bên trong nhưng lại bị một loại bí thuật huyền diệu che mất, chỉ nhìn thấy một đám mây mù huyền ảo.





“Đạo hữu trong núi có thể ra ngoài nói chuyện không?”, lão già áo đen cất giọng, âm thanh truyền vào trong núi.





“Đương nhiên là được”, Diệp Thành cười nhẹ, bước ra khỏi tiên sơn, đứng trên hư thiên đối diện với lão già áo đen từ xa: “Nhưng không biết tiền bối gọi vãn bối ra đây là có chuyện gì?”





Thấy Diệp Thành chỉ là một cảnh giới Hoàng, vẻ mặt lão già áo đen trở nên âm trầm: “Dù sao cũng là thế lực lớn thay thế Hoá Long Tông mà lại phái một cảnh giới Hoàng ra để nói chuyện với ta, đây là lễ tiếp khách của Thiên Đình các ngươi à? Mau gọi lão tổ nhà ngươi ra đây, nếu không lão phu nhất định không tha”.





Nghe vậy Diệp Thành cười nhạt: “Ta là Thánh chủ của Thiên Đình, tiền bối có lời gì cứ nói với ta”.





“Ngươi là Thánh chủ của Thiên Đình?”, lão già áo đen khẽ cau mày, không khỏi quan sát Diệp Thành một lượt, trong mắt hiện lên vẻ khinh thường: “Xem ra ta thật sự đã đánh giá cao nơi này rồi”.





“Rốt cuộc tiền bối muốn làm gì?”, Diệp Thành hứng thú nhìn ông ta.





“Các ngươi có thể đi rồi, từ hôm nay cổ tinh này là của chúng ta”, lão già áo đen hờ hững nói, khẽ vuốt râu như một bậc cao nhân ẩn thế, lời nói tràn đầy uy nghiêm.





“Nếu chúng ta không đi thì sao?”, Diệp Thành vẫn nhìn ông ta với vẻ vui đùa.





“Vậy là ngươi tự tìm cái chết rồi”, lão già áo đen hừ lạnh, tiến lên một bước thoáng chốc tới trước mặt Diệp Thành, mục đích của ông ta rất đơn giản, đó là nhanh chóng bắt được Diệp Thành, nếu Diệp Thành là Thánh chủ của Thiên Đình thì chỉ cần bắt được hắn, chuyện tiếp theo sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.





Nhưng ông ta vẫn đánh giá thấp Diệp Thành, đưa tay ra nhưng không bắt được hắn.





“Ta đã xem thường ngươi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK