Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 980: Bất lực

“Chẹp chẹp, trạng thái của Viêm Hoàng Thánh Chủ có vẻ như không dễ coi chút nào”, Yêu Long nhìn Cơ Tuyết Băng và hai đạo thân đang bảo vệ Diệp Thành ở giữa với ánh mắt hào hứng.

“Xem ra ngươi biết không hề ít mà”, Diệp Thành cười lạnh lùng.

“Đêm qua tạo ra động tĩnh lớn như vậy, ngươi cho rằng ta bị mù sao?”, Yêu Long để lộ ra hàm răng trắng bóc, “theo dõi các ngươi lâu như vậy đúng là trời cao không phụ lòng người”.

“Đã biết thân phận của ta thì cần gì phải khiêu khích?”, Diệp Thành bật cười lạnh lùng.

“Hình như ngươi không nhìn rõ được thì phải”, Yêu Long chậm rãi bước tới, nó thong dong sờ cái sừng rồng của mình, “đừng quên nơi này là phạm vi thế lực của Chính Dương Tông, ngươi chắc chắn các ngươi có thể trụ được tới khi quân chi viện tới sao?”

Phong thần quyết!

Một đạo thân của Cơ Tuyết Băng lập tức ra tay, cô giống như cơn gió nhanh tới mức vô ảnh, một đại chiêu tấn công đơn là nhát kiếm phong thần mang theo sức đâm xuyên huỷ diệt cứ thế chĩa về phía Yêu Long.

“Một đạo thân mà cũng dám cản trở ta?”, Yêu Long hắng giọng lạnh lùng tiếp đó vung tay đánh vào sát kiếm của đạo thân phía Cơ Tuyết Băng không lệch chút nào, tiếp đó sức mạnh Yêu Long trỗi dậy khiến đạo thân của Cơ Tuyết Băng lập tức bị đẩy lùi về sau.

Trong lúc giao đấu, Cơ Tuyết Băng và một đạo thân khác của mình đã bảo về Diệp Thành về phía xa.

Đi đâu?

Yêu Long hắng giọng, hắn lập tức bước trên biển yêu vụ huyết hải sát phạt tới.

Nhất niệm hoa khai!

Đạo thân của Cơ Tuyết Băng lập tức dùng tới bí thuật hoan cảnh.

“Bí thuật không tồi nhưng đạo hành còn kém lắm”, Yêu Long gằn lên sau đó phá tan hoan cảnh của đạo thân mà Cơ Tuyết Băng tạo ra sau đó tung một chưởng khiến đạo thân của Cơ Tuyết Băng bay đi, tiếp đó là nhất chỉ thần mang bay về phía Diệp Thành.

Thấy vậy, một đạo thân khác của Cơ Tuyết Băng lập tức ra tay chặn lại.

“Để ta”, Diệp Thành giơ tay, hắn liều mạng dù đang trong trạng thái trọng thương và phản phệ, hắn thi triển bí thuật Thái Hư Động khiến nhất chỉ thần mang của Yêu Long bị dịch chuyển vào hố đen không gian, và cũng vì vậy mà hắn phải trả giá đau đớn.

“Ngươi ở lại đi”, Yêu Long bước ra cả nghìn trượng, một đạo long trảo khổng lồ che lấp cả bầu trời và mặt dất khiến cho hư không nứt lìa từng tấc một.

“Đưa huynh ấy đi”, Cơ Tuyết Băng lập tức ra lệnh cho đạo thân sau đó bước lên trời vung ra một kiếm tuyệt thế chém bay long trảo khổng lồ kia. Cô lật tay tung ra một đạo cửu thiên huyền linh ấn về phía Yêu Long.

“Cô còn kém xa lắm”, Yêu Long chỉ cần một quyền đã phá tan được cửu thiên huyền linh ấn của Cơ Tuyết Băng, triện văn trong tay hiển hiện ngưng tụ thành xích phù văn như từng con rắn đang trườn quấn về phía Cơ Tuyết Băng.

Thấy vậy, Cơ Tuyết Băng phất tay lấy ra một cây tố cầm, bàn tay nhanh chóng di chuyển, chỉ cần là những phần xích phù văn quấn tới đều bị tiếng đàn vô ảnh kia hoá giải.

“Chỉ là mánh khoé cỏn con thôi”, Yêu Long cười mỉa mai sau đó sát phạt tới như bóng ma, hắn cứ thế ngó lơ tiếng đàn của Cơ Tuyết Băng, nhất chỉ thần mang chĩa về phía trán cô.

Cơ Tuyết Băng không nói gì nhưng phần trán có thần quang hiển hiện, một đạo sát kiếm thần tàng như thần mang bắn ra.

“Cô…”, Yêu Long biến sắc, rõ ràng hắn không ngờ Cơ Tuyết Băng lại chơi chiêu này với mình vả lại còn là đòn công kích về linh hồn hết sức bá đạo, một kẻ ngông cuồng ngạo mạn như hắn lập tức bị trúng chiêu.

Hự…!

Yêu Long hự lên một tiếng, trước mắt hắn tối sầm lại, kể cả với một kẻ có khả năng chiến đấu với tu vi như hắn thì khi trúng phải thần tàng cũng không hề dễ chịu.

Lúc này, Cơ Tuyết Băng đương nhiên sẽ không cho hắn cơ hội để thở, cô vẫn sử dụng đại chiêu tấn công đơn Phong Thần Quyết, một kiếm đâm xuyên ngực Yêu Long sau đó lật tay tung ra một chưởng suýt chút nữa khiến phần vai của Yêu Long rụng rời.

A…!

Yêu Long phẫn nộ gầm gào, hắn tung chưởng đánh lùi Cơ Tuyết Băng. Hắn liên tiếp bị thương nên lúc này đã bộc phát khả năng chiến đấu ở trạng thái đỉnh phong, uy lực mạnh mẽ khiến Cơ Tuyết Băng phải tái mặt, một mình cô tuyệt đối không phải là đối thủ của Yêu Long, đây chính là sự trấn áp tuyệt đối về thực lực chiến đấu.

“Ta sẽ cho cô sống không bằng chết”, sau tiếng gằn phẫn nộ, Yêu Long giơ tay tạo ra biển yêu vụ huyết hải, muốn nhấn chìm Cơ Tuyết Băng vào trong.

Cơ Tuyết Băng lau đi dòng máu trào ra nơi khoé miệng, cô gọi ra biển Huyền Linh chặn lại biển Yêu Vụ Huyết Hải kia của Yêu Long.

Rầm! Đoàng!

Khi cả hai đại chiến, ở hư không cách xa nơi đó dội lên từng tiếng nổ ầm vang, Diệp Thành và đạo thân của Cơ Tuyết Băng cũng gặp phải kẻ địch mạnh, đó chính là người của Yêu tộc, tu vi kẻ yếu nhất cũng ở tầng thứ năm cảnh giới Không Minh, trong đó còn có cả tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên.

“Mẹ kiếp”, Diệp Thành thầm mắng chửi, đúng là cả năm trời không sao, đúng lúc ở trạng thái yếu nhất thì gặp biến cố, trạng thái của Diệp Thành lúc này đừng nói là đại chiến mà đến cả ngự không phi hành cũng là cả vấn đề.

“Bắt sống”, tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên của Yêu tộc bật cười tôi độc tiến về phía Diệp Thành.

Vút!

Đạo thân của Cơ Tuyết Băng lập tức ra tay chặn tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên kia lại.

“Bắt hắn cho ta”, tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên kia vừa đại chiến với Cơ Tuyết Băng vừa ra lệnh.

Nghe vậy, những kẻ mạnh khác của Yêu tộc lần lượt lao về phía Diệp Thành.

Vù!

Sau âm thanh này, Diệp Thành lập tức tế gọi ra Hỗn Độn Thần Đỉnh bảo vệ mình, nhưng vì chủ nhân của Hỗn Độn Thần Đỉnh là hắn đang trong trạng thái yếu ớt nên Hỗn Độn Thần Đỉnh cũng không được chắc chắn, nó liên tục lắc lư.

Đỉnh được đấy!

Một tên Yêu tộc tỏ vẻ thèm khát, hắn lập tức vươn bộ vuốt về phía Hỗn Độn Thần Đỉnh của Diệp Thành còn những người khác thì lập tức tế gọi ra xích sắn đen kịt lạnh lẽo trói chặt chân tay của Diệp Thành cấm cố hắn giữa hư không.

Diệp Thành!

Cơ Tuyết Băng ở cách xa đó muốn sát phạt tới cứu Diệp Thành nhưng vì bị Yêu Long chặn lại. Đạo thân của Cơ Tuyết Băng có muốn giúp cũng bất lực vì bị tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên của Yêu tộc chặn đứng.

Phụt!

Diệp Thành phun ra máu, xích sắt trói hắn rất dị thường, còn hút cả tinh nguyên của hắn vả lại còn phong cấm vùng đan hải của hắn, đến cả tiên hoả và thiên lôi cũng bị cấm cố trong đó.

“Mẹ kiếp”, Diệp Thành nghiến răng rít lên, nếu như trước đây thì những tên cỏn con ở cảnh giới Không Minh này chỉ cần một mình hắn có thể đánh giết tất thảy thây chất thành núi, nhưng hiện giờ hắn chẳng khác gì kẻ thất thế cả.Chương 981: Dung hợp thiên địa

Thấy Diệp Thành bị cấm cố không thể nào di chuyển, kẻ mạnh của Yêu tộc lần lượt bật cười: “Người ta vẫn nói Diệp Thành có khả năng chiến đấu vô song, hôm nay được gặp, ngươi cũng không mạnh như trong truyền thuyết”.

Nghe những lời mỉa mai đó, Diệp Thành cứ thế ngó lơ, hắn cố gắng liếc nhìn sang Cơ Tuyết Băng và đạo thân của Cơ Tuyết Băng đang ở một hướng khác trong hư không, cả hai đều bị kiểm soát, căn bản không có cơ hội cứu trợ cho hắn.

Mọi thứ đều phải dựa vào bản thân rồi.

Diệp Thành hít vào một hơi thật sâu, hắn cố gắng nghĩ đủ cách, càng vào lúc nghuy hiểm hắn càng lãnh đạm.

“Đúng là tinh nguyên kì diệu”, khi Diệp Thành còn đang trầm ngâm thì kẻ mạnh của Yêu tộc tỏ vẻ thèm khát, thông qua những xợi xích sắt thôn tính tinh nguyên thánh thể của Diệp Thành, chúng tỏ ra vô cùng hưng phấn.

Trong chốc lát, sắc mặt của Diệp Thành tái nhợt hẳn, khí tức cũng nhanh chóng tiêu tan, nếu như cứ theo đà này thì không tới một khắc hắn sẽ bị hút cạn tinh nguyên và chỉ còn lại cái xác khô.

“Hôm nay đúng là bội thu”, kẻ mạnh của Yêu tộc bật cười để lộ ra hàm răng trắng bóc, trong mắt tên nào tên nấy đều tỏ vẻ tham lam, chúng cứ thế điên cuồng hút lấy tinh nguyên của Diệp Thành.

Thế nhưng khi chúng còn đang say trong giây phút hưởng thụ thì cơ thể Diệp Thành chợt run lên, phần hư không mà Diệp Thành đứng cũng rung động, không gian hư vô chợt vỡ tan.

Ừm?

Phía Yêu tộc tên nào tên nấy cau mày nheo mắt nhìn Diệp Thành vì chúng phát hiện ra không thể nào hút tinh nguyên từ Diệp Thành nữa.

“Hút của ta bao nhiêu thì phải trả ta bấy nhiêu”, Diệp Thành lên tiếng, hắn vẫn ở trạng thái nhắm mắt nhưng giọng nói lại hết sức lạnh lùng và mang theo uy nghiêm, vang vọng khắp đất trời.

Diệp Thành dứt lời, xung quanh hắn hình thành nên vòng xoáy, vòng xoáy nhanh chóng di chuyển liên tục biến to lên, quan trọng nhất chính là nó mang theo sức mạnh thôn tính khủng khiếp.

Không lâu sau đó bên phía Yêu tộc kẻ nào cũng tái mặt vì chúng nhận ra sợi dây xích mà chúng nắm trong tay không những không thể hút tinh nguyên từ Diệp Thành mà ngược lại tinh nguyên trong cơ thể chúng lại bị Diệp Thành hút đi.

“Là Thôn Thiên Ma Công”, một tên yêu tộc đột nhiên lên tiếng, ngay sau đó hắn chặt đứt sợi dây sắt và nhanh chóng lùi về sau, chỉ sợ bị vòng xoáy Thôn Thiên Ma Công hút mình vào.

“Đi đâu?”, Diệp Thành lạnh giọng, hắn giơ tay chỉ về phía kẻ mạnh của Yêu tộc, một đạo thần mang mang theo sức đâm xuyên khủng khiếp bay về phía tên này.

Phụt!

Sau dòng máu tươi bắn vọt, phần ngực của tên kia lập tức bị chọc thủng tạo ra một lỗ hổng khiến máu trào ra.

“Cẩn thận, hắn có thể kết nối với trời và đất”, tên yêu tộc kia lảo đảo, mặt mày hung tợn nhìn Diệp Thành.

“Chẳng trách mà như biến thành người khác vậy”, những tên Yêu tộc còn lại lần lượt hắng giọng, tên nào tên nấy chiếm cứ các vị trí khác nhau bao vây lấy Diệp Thành.

Lại nhìn sang Diệp Thành, hắn giống như pho tượng được điêu khắc, không hề di chuyển nhưng khí tức của hắn lại bất định, lúc mạnh lúc yếu, lúc hiện lúc ẩn.

Đúng như tên Yêu tộc kia nói, vào thời khắc then chốt, hắn đã dung hoà với đất trời nên dù ở trạng thái suy nhược thì nhờ có sức mạnh của trời đất mà hắn có thể thông qua một chưởng đánh lùi đám Yêu tộc kia.

“Lần đầu tiên dung hoà với đất trời, cảm giác thật kì diệu”, Diệp Thành vặn cổ, mặc dù cơ thể vẫn còn rất mỏi mệt nhưng hắn có thể điều khiển sức mạnh của đất trời.

Phong ấn hắn!

Những tên Yêu tộc ở tứ phương lần lượt gằn lên, kết ấn quyết giống nhau.

Thế nhưng Diệp Thành còn nhanh hơn cả chúng, hai tay chắp lại và lập tức kết ấn.

Thiên địa tù lung!

Sau tiếng hô của Diệp Thành, trời đất cách đó cả nghìn trượng, không khí ngừng di chuyển, từng cơn gió cũng ngưng lại, từng phiến lá lơ lửng giữa không trung, mọi thứ như đang bị cấm cố trong giây phút đó.

Lại nhìn sang đám Yêu tộc, tên nào tên nấy vẫn duy trì động tác kết ấn nhưng động tác đều dừng vào giây phút ấy vì chúng đều bị cấm cố không thể nào di chuyển.

Ừm?

Yêu Long đang đại chiến với Cơ Tuyết Băng nhìn về phía này rồi bất giác cau mày: “Sức mạnh thiên địa”.

Nói rồi hắn ta cũng sát phạt tới định giúp đám Yêu tộc kia mở cấm cố thiên địa tù lung.

“Đối thủ của ngươi là ta”, Cơ Tuyết Băng thân hình thảm hại nhanh chóng chặn trước mặt hắn, cô triệu gọi ra cửu thiên huyền linh gương, hoá thành người trong gương, cái mà cô thi triển chính là đại chiêu tấn công đơn Thiên Kiếm Thần Phạt.

Ở một hướng khác, tên tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên của Yêu tộc cũng như vậy, bị đạo thân của Cơ Tuyết Băng chặn lại giữa hư không ở một hướng khác. Chương 982: Tiêu diệt Yêu tộc

Phụt! Phụt!

Diệp Thành phía này đã đại khai sát giới, nhờ có sức mạnh thiên địa nên thân hình của hắn trông rất dị thường, mỗi lần biến mất sau đó xuất hiện hắn đều khiến một tên Yêu tộc bị trảm diệt.

Hỗn độn!

Tên yêu tộc ở cảnh giới Chuẩn Thiên vô cùng phẫn nộ, hắn tung ra một chưởng đánh bay đạo thân của Cơ Tuyết Băng sau đó vung đại ấn rợp trời ép về phía Diệp Thành.

Diệp Thành hắng giọng lạnh lùng, hắn không lùi mà tiến, bí pháp diễn hoá thiên địa trong tay, một chưởng nghịch thiên tung ra khiến đại ấn rợp trời đang giáng xuống tan biến, kể cả với sức chiến đấu của một kẻ ở cảnh giới Chuẩn Thiên nhưng tên phía Yêu tộc kia cũng bị chèn ép lảo đảo lùi về sau mười mấy trượng.

Có điều, cũng vì vậy mà Diệp Thành phải trả cái giá không hề nhỏ. Mặc dù hắn dung hoà với đất trời nhưng cơ thể của hắn lại vô cùng gay go, nói thẳng ra thì vì hắn dùng sức mạnh thiên địa là sức mạnh ngoại lực, một khi gặp phải đòn công kích mạnh mẽ thì hắn cũng sẽ gặp phản phệ khủng khiếp.

Ngược lại, nhìn sang tên tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên của Yêu tộc, mặc dù bị đánh lùi về sau nhưng khí huyết vẫn rất dồi dào, khí thế không những giảm sút mà còn tăng lên, nếu như vẫn cố gắng đối đầu chiến tiếp thì người bại cuối cùng không ai khác mà chính là Diệp Thành.

Có điều may mắn là đạo thân của Cơ Tuyết Băng vẫn có thể phối hợp chiến đấu với hắn, cả hai liên thủ, thắng hay bại cũng chưa nói trước được.

“Đi gọi quân chi viện”, Diệp Thành gọi ra một luồng tiên hoả đánh vào hư không.

“Đi đâu?”, tên Yêu tộc ở cảnh giới Chuẩn Thiên hắng giọng tung chưởng mạnh bạo về phía luồng tiên hoả kia.

Thấy vậy, Cơ Tuyết Băng ở một hướng khác sau khi chém đứt đại thủ hư ảo của tên Yêu tộc ở cảnh giới Chuẩn Thiên cũng lập tức sử dụng bí pháp cấm kị khiến tên Yêu tộc ở cảnh giới Chuẩn Thiên lập tức bị đánh lùi.

“Một đạo thân mà thôi, đáng chết”, tên Yêu tộc mặt mày tôi độc, hắn há miệng nhả ra một mồm sát kiếm với yêu khí cuộn trào cứ thế sát phạt về phía Cơ Tuyết Băng.

“Không phải cố gắng đối đầu”, thấy đạo thân của Cơ Tuyết Băng đánh ra bí thuật mạnh mẽ đối kháng, Diệp Thành vội truyền âm, “ngắm chuẩn thời cơ cấm cố hắn, còn lại giao cho ta”.

Nghe vậy, đạo thân của Cơ Tuyết Băng lập tức né người tránh sát kiếm của tên Yêu tộc ở cảnh giới Chuẩn Thiên sau đó nhanh chóng lùi về sau.

Tên Yêu tộc ở cảnh giới Chuẩn Thiên lập tức sát phạt tới.

Thế nhưng đúng lúc này trời đất bỗng vang lên âm thanh dữ dội, một cái đại đỉnh khổng lồ giáng xuống, tên Yêu tộc không kịp trở tay lập tức bị chèn ép đến mức lảo đảo, vừa đứng vững được thì bị cửu thiên huyền thiên đồ chèn ép xiêu vẹo.

Phong thần quyết!

Đạo thân của Cơ Tuyết Băng giống như cơn gió tung ra đại chiêu tấn công đơn phong thần quyết đâm vào ngực tên Yêu tộc ở cảnh giới Chuẩn Thiên.

Vạn kiếm quy nhất!

Diệp Thành cũng không nhàn rỗi, vạn đạo kiếm mang hợp thành một, đâm xuyên từ phía sau lưng tên Yêu tộc tạo ra một lỗ hổng trào máu.

A…!

Tên Yêu tộc ở cảnh giới Chuẩn Thiên gằn lên phẫn nộ, hắn cứ thế bị Hỗn Độn Thần Đỉnh và Cửu Thiên Huyền Thiên Đồ trấn áp còn hắn lại vung sát kiếm một vòng đẩy lùi đạo thân của Diệp Thành và Cơ Tuyết Băng.

Nhất niệm hoa khai!

Đạo thân của Cơ Tuyết Băng lùi về sau lập tức sử dụng bí thuật hoan cảnh, vì không kịp phòng ngự nên tên Yêu tộc kia lập tức bị kéo vào hoan cảnh.

Chính xác là lúc này!

Diệp Thành gọi ra tiên hoả và thiên lôi. Tiên hoả hoá thần cung, thiên lôi hoá lôi tiễn, Diệp Thành kéo cung giống như hình trăng tròn, một mũi tên bắn vào hư không, thần tiễn sấm sét màu đen với tiên hoả bao quanh trông vô cùng choán mắt trong màn đêm.

Phá cho ta!

Phía này, tên Yêu tộc ở cảnh giới Chuẩn Thiên phá được hoan cảnh nhưng lại chưa kịp có thêm hành động gì thì đã phải hứng chịu mũi tên thần tiễn sấm sét kia bắn tới, sắc mặt hắn tái hẳn đi, trong chốc lát hắn liều mình lùi về sau.

Cửu thiên huyền linh, cấm!

Đạo thân của Cơ Tuyết Băng bị phản phệ bởi bí thuật nhất niệm hoa khai nhưng vẫn cố dùng chút sức lực cuối cùng thi triển bí pháp cấm cố. Tên Yêu tộc đang lùi về sau chợt khựng lại.

“Không, không…không”, tên Yêu tộc ở cảnh giới Chuẩn Thiên trố mắt, đồng tử co lại chỉ bằng đầu mũi kim, mặt mày hết sức kinh hãi.

Phụt!

Máu me bắn vọt, phần đầu tên Yêu tộc ở cảnh giới Chuẩn Thiên lập tức bị đâm xuyên, cả cơ thể hắn vỡ tan hoá thành hư vô.

Phụt!

Cùng cảnh ngộ với hắn còn có đạo thân của Cơ Tuyết Băng, thời gian của đạo thân cũng đã hết nhưng may mắn là trước khi tiêu tán, đạo thân còn giúp Diệp Thành trảm diệt tên yêu tộc ở cảnh giới Chuẩn Thiên này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK