Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không biết vì sao mà nhìn ba tên này bị đánh, tám phần số người ở đây đều cảm thấy sảng khoái.





“Không cần nể mặt ta, đạp chết hắn đi”, Đạo Chích xắn tay áo lên, cứ thế lao về phía Cung Tiểu Thiên Nhi, “tên béo chết dẫm”.





Cũng giống như hắn, Âu Dương Tiếu và Tư Đồ Khang cũng xắn tay áo, lập tức xử lý ba tên đê tiện này.





Xem tới đây, quá nhiều người không đành lòng nhìn tiếp mà che mắt.





Thế nhưng cảnh tượng máu me trong tưởng tượng lại không hề xuất hiện. Đạo Chích đi tới phía trước Cung Tiểu Thiên Nhi, hắn giơ chân lên còn chưa hạ xuống thì Cung Tiểu Thiên Nhi trông có vẻ như ngất lịm đi đột nhiên lật người, trong tay còn cầm một ít bột phấn.





Ôi…!





Đạo Chích chưa kịp phản ứng lại nên lập tức trúng chiêu, bị Cung Tiểu Thiên Nhi rắc bột đầy mặt.





Ở hai hướng khác cũng như vậy, Âu Dương Tiếu và Tư Đồ Khang cũng bị rắc đầy bột lên mặt.





Ta còn có thể nói gì?





Những người xung quanh lần lượt chép miệng, mẹ kiếp, chơi chiêu quang minh chính đại sao?





Trên chiến đài vang lên tiếng reo hò của phía Cung Tiểu Thiên Nhi, tên nào tên nấy ra tay như kẻ trộm khiến phía Đạo Chích không kịp trở tay, lúc này chúng đang mờ mịt không nhìn ra được đông tây nam bắc.





“Tên béo chết dẫm, mẹ kiếp”, Đạo Chích vừa lùi về sau vừa mắng chửi.





“Ta cho ngươi mắng đấy”, Cung Tiểu Thiên Nhi tiến lên trước tung cước vào đúng đũng quần của Đạo Chích.





Hự!





Đạo Chích ôm đũng quần, mặt mày méo mó, hắn bị đạp đau đớn nước mắt ê chề.





Hự! Hự!





Âu Dương Tiếu và Tư Đồ Khang cũng không khá khẩm hơn, cậu nhỏ đằng sau đũng quần suýt chút nữa thì bị đạp văng đi.





Cảnh tượng tiếp theo đó lại càng chẳng còn lời nào để nói.





Trên chiến đài, ngoài ba tên phía Vương Bưu reo hò ra thì còn lại là tiếng kêu gào thảm thiết của phía Đạo Chích.





Những người quan sát xung quanh mặt mày đều hết sức thú vị.





Đây là gì? Đây là trận so tài tam tông, là trận so tài giữa các tu sĩ, không thấy các ngươi dùng đến bí thuật chúng ta đã nhẫn nhịn lắm rồi, thế nhưng cách các ngươi làm cũng thật vô thiên vô pháp, sao lại giống như những kẻ lưu manh côn đồ thế chứ.





Đúng là thầy nào trò nấy!





Có quá nhiều lão bối ném ánh mắt rực lửa về phía Tạ Vân, Hùng Nhị và Hoắc Đằng.





Đồ đệ của bọn họ toàn dùng chiêu độc, vả lại về cơ bản đều giống nhau, rõ ràng là đã trải qua huấn luyện nghiêm khắc, từ đồ đệ có thể nhìn ra bản lĩnh của ba tên sư phụ này.





“Ngươi không định nói gì đó sao?”, nhìn cảnh tượng thảm khốc trên chiến đài, Hồng Trần Tuyết vô thức nhìn sang Diệp Thành ở bên.





Không chỉ bà ta mà những người xung quanh cũng đổ dồn ánh mắt về phía hắn, trong đó có cả Cơ Tuyết Băng.





Diệp Thành Thánh Chủ Thiên Đình năm xưa làm chấn động Hằng Nhạc Tông, cả Thiên Đình không ai không biết đến, trong thử thách cuối cùng để vào nội môn, hắn đã chơi khăm hơn một trăm đệ tử khiến bọn họ phải bật khóc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK