Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Binh chiến là thứ yếu, chiến về tâm trí mới là chủ yếu”, Mục Huyền Công cười nói, ông ta tế ra thần thạch truyền âm về thành trì của nhà họ Mục.





“Không mở kết giới hộ sơn?”, không lâu sau đó, phía nhà họ Mục liền vang lên giọng nói dị thường: “Đó là hai tu sĩ Chuẩn Thánh”.





“Chuẩn Thánh của Chu Tước Tinh để không sao?”, Mục Huyền Công trầm giọng.





“Cũng đúng”, người nhà họ Mục mỉm cười, mệnh lệnh lập tức được truyền đi, vả lại còn không hề tỏ ra áp lực, không biết nếu như bọn họ biết được Chu Tước đang độ kiếp và U Đô còn có một tu sĩ Chuẩn Thánh là Mục Huyền Công thì liệu có sợ mà phát khóc không.





Bên ngoài thành trì của nhà họ Mục, Thiên Long Vương và Địa Long Vương của Thanh Long Tinh đã dừng chân, đôi mắt nheo lại nhìn phía trước.





Đến kết giới hộ sơn còn chưa mở!





Địa Long Vương cau mày, ánh mắt thâm sâu khó dò.





Còn Thiên Long Vương lại vô thức nhìn sang tứ phương.





Không biết vì sao mà thấy thành trì nhà họ Mục buông lỏng thế này ông ta chợt có dự cảm chẳng lành, luôn cảm thấy thiên địa đen tối này có cặp mắt lạnh băng đang nhìn chằm chằm về phía mình.





“Có bất thường”, Địa Long Vương lên tiếng, cũng chợt cảm thấy lạnh sống lưng.





“Có thêm một tu sĩ Chuẩn Thánh là có thêm chỗ dựa”, Thiên Long Vương hắng giọng lạnh lùng, mặt mày tối sầm, “nếu như là trước đây khi chúng ta tới thì e rằng Nhược Thiên Chu Tước đã sát phạt ra rồi”.





“Có thêm Chuẩn Thánh thì đã sao?”, Địa Long Vương bật cười lạnh lùng, “đợi bà ta độ kiếp xong thì nhất định phải cho bà ta vạn kiếp bất phục”.





“Nói tới thiên nhân ngũ suy, ngươi tính chuẩn rồi chứ?”, Thiên Long Vương nhìn sang Địa Long Vương.





“Thời gian chính xác thì ta không chắc”, Địa Long Vương nói với giọng u ám, “nhưng bản vương chắc chắn mấy ngày gần đây bà ta nhất định sẽ độ kiếp, thọ nguyên sắp tận, bà ta không còn đường lui, không độ kiếp thì sẽ chết”.





“Vậy thì chúng ta cứ rút trước đã”.





“Chi bằng chúng ta tấn công thăm dò thực hư?”, Địa Long Vương liếm liếm môi.





“Đừng lỗ mãng”, Thiên Long Vương hắng giọng, “nếu ép Chu Tước quá thì bà ta sẽ nổi điên lên đấy, nếu liều mạng thì cũng đủ để khiến một trong hai chúng ta xuống hoàng tuyền, đợi vài trăm năm rồi, đợi thêm vài ngày cũng có sao đâu”.





Nói rồi Thiên Long Vương lập tức quay người.





Địa Long Vương hắng giọng lạnh lùng, cuối cùng liếc nhìn thành trì nhà họ Mục sau đó biến mất giữa thiên địa.





Phù!





Nhìn hai người rời đi, Mục Huyền Công và Diệp Thành ở tầng thứ chín của U Đô thở phào, nếu như hai người bọn họ tấn công vào đây thì không biết U Đô sẽ có bao nhiêu người phải thiệt mạng.





“Nếu cứ như vậy thì cũng không phải cách”, Mục Huyền Công lên tiếng, “lão phu có thể cảm nhận được không chỉ Thanh Long Tinh đang lăm le Chu tước mà còn rất nhiều cổ tinh khác cũng đang nhòm ngó nơi này, trong đó không thiếu Chuẩn Thánh, e rằng cứ tính như vậy thì Chu Tước mấy ngày gần đây sắp độ kiếp rồi”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK