Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tinh vực mênh mông này quả thực dị thường, cũng không thiếu vì sao nhưng lại có rất nhiều vì sao tử tịch, cả chặng đường bay đến đây bọn họ chưa từng thấy cổ tinh nào có sinh linh, thậm chí bên trong cổ tinh còn không thấy có bóng dáng người nào.





Diệp Thành nhìn đạo thân của Kiếm Thần trầm lắng không nói gì, có điều chốc chốc lại nhìn vào tinh không vời vợi như thể trông thấy một bóng hình đang đứng trên đỉnh núi dù cách đó rất xa.





Thấy đạo thân của Kiếm Thần trầm lắng, Diệp Thành cũng không nói gì, hắn lặng lẽ đi bên cạnh.





........





Đại Sở về đêm vốn dĩ nên yên bình nhưng lại liên tiếp vang lên từng tiếng động mạnh trên tinh không.





Nhìn từ xa, đó là một vùng thiên địa với lôi chớp bao quanh, từng luồng lôi chớp giống như từng con rắn bạc đang trườn qua.





Đó là thiên kiếp, thần phạt cái thế, có người khiến áp lực bao trùm khắp thiên địa, trấn áp cả Đại Sở, chỉ cần những người nhìn thấy thì vẻ mặt đều tái nhợt, tâm trí hoang mang run sợ.





Lại nhìn sang người độ kiếp, đó chính là một nữ tử áo trắng tóc bạc đang nhảy múa, phong hoa tuyệt đại, tắm mình dưới thiên kiếp, mỗi lần vung tay thì lôi chớp từ trên trời đều giáng xuống như muốn huỷ diệt.





Lôi chớp cuồng thế kéo theo tất cả những người của Đại Sở tới xem, người đông như nêm đứng choán lấp cả tứ phương trong chư thiên.





“Cách trăm năm, cuối cùng Đại Sở cũng xuất hiện vị Hoàng Đế mới”, bên dưới thiên không vang lên tiếng trầm trồ kinh ngạc.





“Nếu như liệt đại Hoàng Đế của Đại Sở mà thấy thì nhất định sẽ được an ủi”.





“Kiếp trước là người phàm, kiếp này lại thành công như vậy, với khả năng thiên bẩm này thì nhất định có thể sóng ngang với Diệp Thành”.





“Diệp Thành mà ở đây thì cô ấy sẽ vui mừng lắm”.





“Kiếp này có thể chứng kiến hai người phong vị Hoàng Đế cũng không uổng phí”, rất nhiều người ngẩng đầu nhìn trời cao, hi vọng có thể tìm thấy vì sao sáng nhất, không biết thế gian hồng trần này còn có Diệp Thành nữa hay không.





“Lại là một vị Hoàng Đế”, nhìn thiên địa này, Đông Hoàng Thái Tâm mỉm cười, bao nhiêu năm tháng rồi, Đại Sở hộ thần, bà ta chứng kiến hết Hoàng Đế của thời đại này đến thời đại khác, từ thời Sở Hoàng đến giờ, vị Hoàng Đế nào cũng là bậc tuyệt thế, mỗi người đều khắc sâu trong tâm trí bà ta.





“Đáng tiếc Đại Sở và Chư Thiên Vạn Vực đã mất đi mối liên hệ, cho dù cô ta có thành Hoàng Đế thì cũng khó có thể rời khỏi vùng đất này”, Phục Nhai thở dài, “hơn một trăm năm rồi, không biết Diệp Thành đã tìm thấy Chư Thiên Vạn Vực chưa?”





“Hắn chưa bao giờ khiến ta phải thất vọng”, Đông Hoàng Thái Tâm mỉm cười thê lương, khoé miệng còn trào máu.





“Thần nữ”, Phục Nhai vội tiến lên trước chỉ điểm vào trán Đông Hoàng Thái Tâm, thi triển thần thông sau đó lại phong ấn và không quên phất ra từng tiên quang rực rỡ.





.........





Trong tinh không, đạo thân Kiếm Thần và Diệp Thành đã dừng chân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK