Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đêm rất yên tĩnh, thật sự rất yên tĩnh.





Trong biệt uyển nhỏ cũng rất yên tĩnh, thời gian dường như ngừng trôi ngay lúc này.





Hai nam một nữ, hai Diệp Thành một Thượng Quan Ngọc Nhi đều ngây người tại chỗ.






Diệp Thành nhìn chằm chằm Thượng Quan Ngọc Nhi đang không mặc đồ, Thượng Quan Ngọc Nhi nhìn Diệp Thành đang ngơ ngác với vẻ mặt kỳ quái, cảnh tượng này cũng như ngừng lại vào giây phút này.





Đạo thân của Diệp Thành lắc đầu, nhìn Thượng Quan Ngọc Nhi rồi lại nhìn Diệp Thành.





“Bản thể à, là cô ấy nhất quyết tự cởi”, chừng năm giây sau, sự yên tĩnh trong biệt uyển bị lời này của đạo thân Diệp Thành phá vỡ.








Lời vừa dứt, Thượng Quan Ngọc Nhi vô thức quay đầu nhìn đạo thân Diệp Thành, vẻ mặt trong nháy mắt trở nên vô cùng thú vị: “Ngươi… Ngươi không phải bản thể”.





“Ừ ừ!”, đạo thân Diệp Thành vội vàng gật đầu.





A!





Ngay lập tức, âm thanh chói tai vang lên xuyên thấu màn đêm tĩnh lặng.





Rầm! Đoàng!





Sau đó có hai tiếng nổ liên tiếp vang lên, hai bóng người chật vật chạy ra khỏi biệt uyển, trên mặt tên nào cũng có dấu tay cực kỳ bắt mắt.





Diệp Thành, ngươi đi chết đi!





Thượng Quan Ngọc Nhi đã mặc xong quần áo, lấy tay che mặt, hậm hực dậm chân thật mạnh, hai má nóng bừng đến mức không thể nóng hơn được nữa, thậm chí cổ cô cũng đã đỏ ửng.





Giờ phút này, thậm chí cô còn chỉ muốn tự sát.





Đêm nay, cảnh đẹp trăng sáng, lãng mạn biết bao, cô đã lấy hết dũng khí để cởi đồ, muốn trao trinh tiết quý giá nhất đời con gái cho người mình yêu.





Nhưng điều mà cô không ngờ tới là người mở thần hải cho mình không phải bản thể của Diệp Thành, cô đã cởi hết đồ nhưng lại chỉ đứng trước đạo thân của hắn, khiến cho một đêm xuân tiêu thoáng chốc tan biến.





“Là cô ấy tự cởi đó”, bên ngoài, đạo thân Diệp Thành lau máu mũi, vô tội nhìn Diệp Thành.





Diệp Thành không nói gì, chỉ quan sát đạo thân của mình từ trên xuống dưới, cuối cùng dừng lại ở nơi giữa hai chân đạo thân, cái lều tam giác ấy thật sự đã dựng thẳng đứng.





“Nhưng dáng người cô ấy thật sự rất đẹp”, đạo thân Diệp Thành không chú ý thấy sắc mặt Diệp Thành đã tối sầm, vẫn cười tươi rất đắc ý.





“Đi, hôm nay hai chúng ta phải nói chuyện đàng hoàng”, Diệp Thành khoác tay lên vai đạo thân, chẳng quan tâm đạo thân có đồng ý hay không đã kéo hắn đi về phía ngọn núi phía sau nhà Thượng Quan.





A!





Chẳng mấy chốc, tiếng hú hét như sói tru vang vọng khắp Thượng Quan thế gia, khiến cho các lão bối đang ngủ say trên giường đột nhiên ngồi bật dậy, tưởng nhà ai đang mổ heo!





Đến một lúc nào đó, tiếng hét thảm thiết cuối cùng cũng ngưng lại.





Dưới ánh trăng, Diệp Thành mặt đầy tối đen bước ra khỏi ngọn núi phía sau, chửi bới suốt dọc đường.



Vớ vẩn! Vớ vẩn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK