Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ấy?





Diệp Thành vừa ra khỏi hố đen không gian, không biết Thái Hư Cổ Long ở cách đó bao xa chợt ngẩng đầu.






“Tiểu tử, thế nào rồi?”, Thái Hư Cổ Long nhìn chín phần phân thân của Diệp Thành, trong ánh mắt nó như có ngọn lửa bùng cháy.





“Ta làm việc rất đáng tin”, Diệp Thành toét miệng cười, hắn lật tay lấy ra Hỗn Độn Thần Đỉnh: “Nào, lại xem xem có phải là khí hỗn độn không?”





Phía này, Thái Hư Cổ Long vội vàng thông qua mối liên hệ giữa phân thân và bản thể đả thông tầm nhìn với Diệp Thành, đôi mắt rực lửa cứ thế nhìn chăm chú vào thần hải trong Hỗn Độn Thần Đỉnh.





Giây phút sau đó, đôi mắt vốn rạo rực của nó chợt có thần mang sắc bén xuất hiện, vẻ mặt nó kích động lạ thường: “Đúng, chính là nó, khí hỗn độn”.








“Ta nói mà, chắc chắn là bảo bối”, thấy Thái Hư Cổ Long khẳng định chắc nịch, Diệp Thành lại lần nữa mỉm cười.





“Tiểu tử, ngươi phải chia cho ta một ít đấy”, Thái Hư Cổ Long vội nhìn sang Diệp Thành, “ta không cần nhiều, một phần mười cũng được”.





“Ôi trời, khẩu vị của ngươi cũng không vừa nhỉ?”.





“Ta không lấy không, ta có thể lấy bảo bối để đổi”.





“Vậy ngươi cho ta một phần mười Thái Hư Cổ Long Hồn”, Diệp Thành lập tức lên tiếng.





“Ôi trời, khẩu vị của ngươi cũng không vừa mà”, lần này tới lượt Thái Hư Cổ Long mắng chửi, nó tối sầm mặt.





“Thích đổi hay không tuỳ ngươi nhưng ta nhất định cần sức mạnh Long Hồn của ngươi”, Diệp Thành gãi tai.





Diệp Thành đã muốn có Thái Hư Cổ Long Hồn từ lâu, tộc Thái Hư Cổ Long có rất nhiều bí thuật hắn đương nhiên biết, ví dụ như Thái Hư Long Cấm, Thái Hư Động, Thái Hư Na Dịch nhưng những bí thuật này đều cần sức mạnh linh hồn chống đỡ, nếu không có sức mạnh Long Hồn thì cho dù hắn biết nhiều cũng vô dụng.





Cho nên so với bảo bối mà Thái Hư Cổ Long nói thì hắn xem trọng sức mạnh Long Hồn hơn.





“Rốt cục ngươi có đổi hay không?”, lòng thầm tính toán, Diệp Thành lại lần nữa nhìn sang Thái Hư Cổ Long: “Ta không cần nhiều, chỉ cần một phần mười, này ta lấy khí hỗn độn đổi lấy sức mạnh Long Hồn, ngươi không thiệt mà”.





“Đổi”, Thái Hư Cổ Long hít vào một hơi thật sâu, “nhưng phải thêm một bát tinh huyết Thánh Thể của ngươi nữa”.





“Được”, Diệp Thành trả lời dứt khoát, tinh huyết thánh thể gì đó cũng chỉ là chuyện nhỏ, bỏ chút máu thôi mà. Sau ba tới năm ngày là lại về bình thường, còn đó là sức mạnh Long Hồn của Thái Hư Cổ Long, có nó rồi thì nhiều bí pháp có thể thi triển, đây chính là vụ buôn bán không bao giờ lỗ.





“Cho ta vài ngày, ta sẽ phân tách sức mạnh linh hồn cho ngươi”.





“Cũng vừa hay ta cần vài ngày để luyện hoá biển hỗn độn”, Diệp Thành bất giác toét miệng cười.





“Cút đi, trong mấy ngày nay lão tử không muốn nhìn thấy ngươi”, Thái Hư Cổ Long lên tiếng mắng chửi, cứ thế cắt đứt cuộc trò chuyện với Diệp Thành.





Có điều mặc dù miệng nói như vậy nhưng trong lòng nó lại cảm thấy rất vui. Sức mạnh linh hồn của nó giống như tinh huyết thánh thể của Diệp Thành, cho dù phân ra thì dưỡng thân thể một năm cũng sẽ hồi về nguyên trạng.





Thế nhưng khí hỗn độn lại khác, đó chính là bảo bối chỉ có cầu mà rất khó có thể có, nó hiểu rõ hơn ai hết lần trao đổi này với Diệp Thành nó không hề thiệt.





Hi hi hi….



Nghĩ rồi nó bất giác bật cười, nó nhìn chín phần phân thân của Diệp Thành rồi xoa cằm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK