Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh
Vài giây sau hắn từ từ thu tay về, thở phào một hơi, Sở Huyên chỉ ngất đi chứ không bị thương, điều này khiến hắn rất khó hiểu, không ngờ Hồng Trần lại không ra tay với Sở Huyên.





“Đại ca ca!”





Bé con sợ hãi trốn trong vòng tay của Diệp Thành.






“Đừng sợ!”





Diệp Thành vừa an ủi cô bé vừa nhìn quanh mọi hướng, những gì hắn có thể thấy là tuyết trời trắng xoá và hoa đào tung bay, không hề có bóng dáng Hồng Trần, cũng không có dấu vết đánh nhau.





Đi rồi ư?







Diệp Thành lẩm bẩm, nhưng lông mày vẫn nhíu chặt.





Nghĩ đến Hồng Trần, toàn thân hắn đều đổ mồ hôi lạnh.





Cho dù đối mặt với mấy triệu tu sĩ hắn cũng không hề sợ, nhưng khi đối mặt với Hồng Trần, hắn lại sợ.





Hồng Trần thật sự quá mạnh, mạnh đến mức khiến tim hắn run sợ, bây giờ nghĩ lại cảnh nhất chỉ của ông ta đâm xuyên đầu mày của mình, cơ thể hắn vẫn run lên, bởi vì hắn thật sự cảm nhận được cái chết.





Hắn không biết vì sao Hồng Trần lại đi, càng không biết sau khi mình ngất trong Vân Nhược Cốc đã xảy ra chuyện gì.





Chuyện đêm nay thật sự quá kỳ lạ, sự xuất hiện của Hồng Trần trong truyền thuyết, thực lực của ông ta khiến người khác run sợ, mà kẻ mạnh có thần thông thông thiên như thế đến đây lại chỉ với mục đích giết cô nhóc người phàm.





Nhắc đến Nhược Hi, hắn lại nhìn cô bé trong vòng tay mình.





Hắn lại hơi nheo mắt, một lần nữa quan sát nền tảng bản mệnh của Nhược Hi, hắn rất chắc chắn cô bé chỉ là người phàm.





“Hồng Trần, rõ ràng cô bé chỉ là người phàm, ông giết cô bé vì mục đích gì?”, Diệp Thành tự lẩm nhẩm một mình.





Bất giác hắn nhớ lại mộng cảnh lúc trước, câu ‘giết Nhược Hi’ liên tục vang lên trong tâm trí hắn, Hồng Trần muốn giết Nhược Hi, người đó cũng muốn giết Nhược Hi, rốt cuộc Nhược Hi có lai lịch gì?





Hắn không chắc có phải Nhược Hi trong lòng mình không, nhưng có lẽ không phải, vì cô bé thực sự chỉ là người phàm.





“Không đúng”, nghĩ một lúc Diệp Thành như nghĩ tới điều gì.





“Mình không có Tiên Luân Nhãn, cũng không vào Tiên Hư giới, tại sao vẫn có thể nhìn thấy cảnh tượng đẫm máu trong Tiên Hư giới ấy?”, hắn cau mày nói nhỏ: “Còn nữa, Thiên Ma giết Thất Sát là gì?”





Quá nhiều bí mật liên quan đến Hồng Trần chưa được giải đáp, bởi vì mộng cảnh kỳ lạ và câu nói hư ảo khiến tâm trí hắn bị phủ hết tầng sương mù này tới tầng sương mù khác, không tìm ra đầu mối.





Khụ khụ…





Khi Diệp Thành đang suy nghĩ thì Sở Huyên ho lên vài tiếng, cô day đầu mày ngồi dậy, đầu tiên là ngơ ngác nhìn xung quanh sau đó mới mờ mịt nhìn Diệp Thành: “Sao… Sao ta lại ngủ ở đây?”





Nghe vậy, Diệp Thành vô thức quan sát Sở Huyên một lượt từ đầu đến chân, thấy cô không nói dối thì không khỏi nhíu mày, lòng thầm nói: “Lẽ nào Sở Huyên không gặp Hồng Trần? Vậy tại sao cô ấy lại ngất ở đây?”





“Kỳ lạ thật”, Sở Huyên vẫn day đầu mày, nói nhỏ.





“Không nên


20220304104256-tamlinh247.jpg

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK