Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thi Nguyệt tỷ tỷ cũng biết hai người không có quan hệ huyết thống chứ?”, Thượng Quan Ngọc Nhi chớp đôi mắt to tròn, không chỉ cô mà Hoa Tư cũng nhìn Diệp Thành, ánh mắt đều trở nên khác thường, những người khác của Đại Sở không biết, sao họ lại không biết tình cảm Hạo Thiên Thi Nguyệt dành cho Diệp Thành.





“Đương nhiên là đã biết”, thấy ánh mắt khác thường của Thượng Quan Ngọc Nhi và Hoa Tư, Diệp Thành ho khan một tiếng.





“Chắc con bé vui lắm”, Hoa Tư cười vui vẻ.





“Cũng… Cũng tàm tạm!”, Diệp Thành lại sờ mũi, trong đầu bất giác hiện lên vẻ mặt khi ấy của Hạo Thiên Thi Nguyệt, điều đáng kích động là cô còn suýt lên giường cùng hắn trong hố đen.





“Hai người đã lên giường chưa?”, khi Diệp Thành đang hồi tưởng thì Thượng Quan Ngọc Nhi lại nháy mắt hỏi.





Một câu nói khiến vẻ mặt Diệp Thành trở nên đặc sắc, Hoa Tư nghe xong cũng biến sắc, con nhóc này, thân nương của người ta vẫn đang ở đây mà cô lại nói năng không ý tứ gì như vậy, có thấy xấu hổ không hả?





Có lẽ nhận ra mình lỡ lời, Thượng Quan Ngọc Nhi không khỏi ngượng ngùng lè lưỡi.





Nhưng câu hỏi của cô lại khiến ánh mắt Hoa Tư nhìn Diệp Thành càng trở nên khác thường như đang nhìn con rể của mình, bà làm nương thân nên cũng rất muốn hỏi xem Diệp Thành đã lên giường với con gái mình hay chưa.





Diệp Thành xấu hổ, bị Hoa Tư nhìn đến mức cảm thấy toàn thân không được tự nhiên.





Trời đất chứng giám, hắn chưa làm gì, thật sự chưa làm gì, tu đạo hai trăm năm, hắn mới chỉ ngủ cùng Sở Linh, mà điều đáng nói là tiền bối nhìn thì nhìn thôi, nhưng ánh mắt đừng có kỳ quặc như thế chứ!





Bầu không khí trở nên có phần kỳ quái.





Cuối cùng Diệp Thành phải cười gượng phá vỡ sự im lặng này.





Cười một lúc, tiếng cười của hắn chợt dừng lại, sau đó hắn quay người bỏ đi như chạy trốn: “Ta đi tìm người chuyển kiếp”.





“Ta cũng đi”, thấy Diệp Thành muốn đi, Thượng Quan Ngọc Nhi cười hớn hở mau chóng đuổi theo.





“Cả ta nữa”, Hoa Tư cũng theo sau.





“Linh hồn lạc ấn của người chuyển kiếp chỉ một mình ta có, hai người không giúp được gì đâu”, Diệp Thành xua tay.





“Vậy không được, nếu ngươi đi rồi không về nữa thì ta biết phải tìm ai?”, Thượng Quan Ngọc Nhi bĩu môi.





“Sao có thể thế được! Tìm được người chuyển kiếp, ta sẽ đưa họ tới tiên sơn này”.





“Ta mặc kệ, ta muốn đi theo ngươi”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK