Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu nhìn từ không trung xuống thì có thể thấy trong màn đêm đen, bóng hình màu vàng kim của Diệp Thành rất choán mắt.





Hắn giống như vị chiến thần đẫm máu, khí thôn tính sơn hà, lực xâm chiếm bát hoang, với sức của một người mà đánh cho đại quân của Thị Huyết Điện tan tác.





Đây…!





Những người xem trận chiến lùi về sau, bọn họ nhìn sang Diệp Thành mà hoá đá.





Đó là đại quân của Thị Huyết Điện đấy, vài trăm nghìn tu sĩ, tu vi yếu nhất cũng ở cảnh giới Không Minh tầng thứ nhất nhưng lại bị một người sát phạt đến mức người ngã ngựa đổ, Thánh Chủ Thiên Đình quả có khí phách đánh chiếm bát hoang.





Phụt!





Trong tiếng kinh ngạc bàn tán, Diệp Thành bị trọng thương, hắn bị tuyệt sát trận trong hư không đánh trúng, thánh thể mạnh mẽ bị đâm xuyên, máu tươi màu vàng kim chay ra, trên hư không, mỗi một giọt máu chảy ra đều thu hút ánh nhìn của người khác.





Giết!





Diệp Thành hô lên, thánh huyết đang thiêu đốt, bí thuật Tiên Luân Thiên Sinh điên cuồng vận chuyển, mỗi một giọt máu, mỗi một phần thánh cốt đều có ánh sáng lấp lánh, nuốt vào và nhả ra tinh nguyên thánh thể, phục hồi phần thánh thể bị tàn phá.





Sự điên cuồng của hắn khiến đại quân của Thị Huyết Điện phải kinh ngạc, bọn chúng cho rằng kẻ đấu với mình không phải một con người mà là một vị sát thần.











Rầm! Bịch! Rầm!





Đây là địa ngục đẫm máu, tính mạng người như cỏ rác.





Trong đại quân đông nghịt, Diệp Thành khoác trên mình bộ chiến giáp, tay cầm Bá Long Đao, hắn liều mình sát phạt.





Hắn giống như một vị chiến thần thiêu đốt khí huyết, con đường phía trước của hắn dùng máu và xương xây đắp thành, không một ai có thể cản bước đường hắn đi.





“Hắn…hắn còn là người sao?”, trên chiến xa, Huyết Khung run rẩy, đến cả cánh tay cầm kiếm cũng tun lên.





Một kẻ làm thống soái như ông ta còn phải sợ huống hồ là thuộc hạ dưới trướng ông ta.





Không biết từ bao giờ tiếng nổ rầm trời mới ngưng lại.





Nhìn từ xa, bên trong biển người đen kịt, ở nơi cách đó nghìn trượng, Diệp Thành tay cầm Bá Long Đao, trong khoảng cách cách hắn nghìn trượng không một ai dám bước chân đến.





Giết! Giết cho ta!





Huyết Khung điên cuồng gào thét, vì sự sợ hãi nên ông ta càng điên cuồng hơn, ông ta thề phải giết chết Diệp Thành trong hôm nay.





Thế nhưng mệnh lệnh của ông ta lại không có tác dụng trong phút giây này, đại quân vài trăm nghìn người cứ thế cầm chặt binh khí không dám tiến lên trước, đó là vùng đất chết.





Đây là uy thế của Thánh Chủ Thiên Đình, giống như ngọn núi cao tới tám nghìn trượng không ai dám đụng tới.





Rầm!





Bầu hư không bùng nổ, một người mặc áo giáp màu vàng kim bước ra, trên đầu còn có sừng rồng, yêu khí ngút trời, phía sau có biển yêu khí cuộn trào dẫn theo đại quân đông nghịt trấn áp hư không.





Yêu Vương!



Tu sĩ tứ phương đột nhiên biến sắc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK