Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Thành ở bên này đang phì phò tức giận thì cửu vĩ hồ và Ninh Thái Thần vừa tỉnh lại ở bên kia đã ôm nhau, nước mắt đầm đìa.





Yên lão đạo lườm hai người, quay lưng lại uống rượu một mình.





Còn Diệp Thành thì ngồi xổm trên đất, vẻ mặt đau khổ, tức đến mức toàn thân đều đau.





Chỉ lơ là một chút thôi, trong nháy mắt đã bị lấy mất roi Đả Thần Tiên, đây là pháp khí chuyên đánh vào nguyên thần, cực kỳ bá đạo, dùng nó là thuận tiện nhất, vậy mà cứ thế bị lấy mất.





“Đó quả thực là đồ của Thái Công, nên để vật về với chủ thôi”, thấy vẻ mặt đau khổ của Diệp Thành, Yên lão đạo nhàn nhạt lên tiếng.





“Lão đạo, Thái Công mà ông ta nói là ai thế?”





“Khương Thái Công”.





“Khương Thái Công”, Diệp Thành sờ cằm, thầm nghĩ chỉ khác một chữ so với Khương Thái Hư, trong đầu hắn chợt nảy lên suy nghĩ quái lạ, không biết liệu Khương Thái Công và Khương Thái Hư có phải cùng một mẹ sinh ra hay không.





“Đó là sự tồn tại vô thượng trên thiên giới”, Yên Xích Hà lại lên tiếng: “Tất cả các thần tiên trên thiên giới đều do ông ta phong ấn”.





“Lợi hại vậy”, Diệp Thành tặc lưỡi, vội hỏi tiếp: “Thiên giới lại là sự tồn tại thế nào?”





“Đây là một cấm kỵ, không thể nói”.





“Cấm kỵ”, Diệp Thành lẩm bẩm, đồ của thiên giới mà lại lưu lạc đến Chư Thiên Vạn Vực, điều này cho thấy giữa hai thế giới vẫn có chỗ giao thoa, khả năng còn liên kết chặt chẽ với nhau, người bình thường không thể tiếp cận được.





“Đa tạ đạo hữu cứu giúp, ân đức này cả đời khó quên”, khi Diệp Thành đang lẩm nhẩm thì cửu vĩ hồ đã chắp tay hành lễ với hắn.





“Chuyện nhỏ thôi”, Diệp Thành cười nhàn nhạt, vung tay búng ra một tia thần quang, cho nó bay về phía cửu vĩ hồ.





Thần quang bay vào giữa chân mày của cửu vĩ hồ, đi thẳng vào thần hải.





Lập tức, cơ thể mỏng manh của cửu vĩ hồ run lên, lảo đảo một lúc, vẻ mặt thoáng chốc trở nên đau đớn.





Nương tử!





Ninh Thái Thần vội vàng bước tới nhưng lại bị Diệp Thành kéo sang một bên, hắn chỉ mỉm cười trước ánh mắt tức giận của hắn ta.





Nhìn cửu vĩ hồ như vậy, đến Yên lão đạo ở bên cạnh cũng đưa mắt nhìn sang.





Luân hồi!





Yên lão đạo hơi nheo mắt, chợt nhìn Diệp Thành, trong mắt hiện lên ý tứ sâu xa vô cùng nghiêm nghị.





Ưm!





Cửu vĩ hồ vẫn đang ôm đầu kêu gào, theo thần quang không ngừng dung nhập với thần hải, đôi mắt trong veo như nước dần bớt đi vẻ mờ mịt, ký ức kiếp trước bị phủ bụi dần hiện lên.



Chẳng mấy chốc, cửu vĩ hồ ngừng run rẩy, đôi mắt đẹp mất đi vẻ mờ mịt cuối cùng, cô ngơ ngác nhìn Diệp Thành, sương mù trong mắt cũng ngưng tụ thành giọt nước long lanh dưới ánh trăng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK