Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh






“Các ngươi đang nói gì vậy? Không định giải thích cho ta sao?”, cuối cùng Mục Uyển Thanh cũng lên tiếng, nghe lâu như vậy cô vẫn không biết ba người phía Diệp Thành nói cái gì, trong đầu toàn dấu chấm hỏi.





“Tối tắm rửa sạch sẽ lên giường chờ ta, ta sẽ từ từ nói cho nàng”, Tạ Vân cười xấu xa.





“Chàng… Chàng nói linh tinh gì vậy?”, Mục Uyển Thanh đỏ mặt, Nhược Thiên Huyền Vũ trước nay luôn bảo thủ lại nói với cô câu này khiến cô trở tay không kịp, nào còn dáng vẻ của Nhược Thiên Huyền Vũ lúc trước nữa.





“Còn ngại ngùng làm gì”, Tạ Vân cười ngoác miệng, mặt dày không biết xấu hổ. Hắn ta nhớ lại ký ức kiếp trước, đương nhiên cũng trở lại với tính của kiếp trước, nhất là lại có một nương tử xinh đẹp, đương nhiên hắn ta phải trêu đùa vài câu.





“Ngươi biến chàng ấy về như cũ đi, ta muốn Nhược Thiên Huyền Vũ của lúc trước”, Mục Uyển Thanh đỏ bừng mặt nhìn Diệp Thành.





“Không biến về được nữa”, Diệp Thành nhún vai bất lực.





“Các ngươi rất thân à?”, thấy giọng điệu của Mục Uyển Thanh và Diệp Thành, Tạ Vân hơi bất ngờ.





“Thân, rất thân”, Diệp Thành vuốt lại mái tóc như chuồng gà: “Mấy ngày trước nương tử của ngươi còn chạy đến cầu xin ta giúp đỡ, ôm đùi ta suýt thì làm ta sợ đến mức són ra quần”.





“Ôm đùi”, mặt Tạ Vân đột nhiên tối sầm lại.





“Ai biết cô ấy là đại tẩu đâu!”





“Ta đánh chết ngươi”, Tạ Vân ném vò rượu về phía Diệp Thành.











Vọng Nguyệt Các chìm vào trong bầu không khí im ắng.





Trên vân đài luyện đan, một nhóm luyện đan sư vẫn đang chăm chú luyện đan.





Từ khi Diệp Thành luyện ra đan dược tới bây giờ đã là bảy ngày trời nhưng vẫn chưa có thêm một người nào luyện ra được.





Bên dưới, những người xem hầu như đang ngáp dài, các luyện đan sư đã luyện bảy ngày trời còn bọn họ cũng chống mắt lên xem bằng ấy ngày, xem đến nỗi mà mí mắt cũng phải biểu tình.





Trong lúc này cũng có không ít người rời đi, chờ đợi trong im lặng quả thực là vô vị.





Phụt!





Không biết mất bao lâu mới có tiếng phun máu phá vỡ bầu không khí im ắng khiến những người ngồi bên dưới nhìn lên lầu ba, còn phía Nhạc Chân lại bật cười lạnh lùng, vẻ mặt giễu cợt.





Người phun ra máu đương nhiên là Tạ Vân, sức mạnh thần bí bên trong cơ thể hắn lại lần nữa hoành hành, ăn mòn đạo căn của hắn.





Diệp Thành ra tay, chỉ điểm vào trán của Tạ Vân.





Huyết mạch của Tạ Vân rất kì lạ khiến Diệp Thành cảm thấy khó hiểu, thông qua huyết mạch của Tạ Vân hắn có thể nhìn thấy ý chí thiêu đốt Chu Tước của hoả diệm, đó là một loại dị tượng, chỉ có huyết mạch mạnh mẽ mới có.





Có thể được Hiên Viên Đế điểm hoá chứng tỏ huyết mạch của gia tộc Chu Tước quả nhiên bá đạo.





Diệp Thành thầm nhủ, hắn mở Tiên Luân Nhãn và nhìn thấy đạo căn của Tạ Vân đã bị một luồng sức mạnh xâm phạm.





Diệp Thành bất lực chỉ có thể dùng tới bí thuật phong cấm, phong ấn huyết mạch và đạo căn của Tạ Vân, ngoài ra phần bị phong ấn nữa chính là sức mạnh thần bí kia, thế nhưng hắn cũng chỉ có thể còn cách này chứ không còn cách nào khác.








20220425133955-tamlinh247.jpg

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK