Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hắn tên là Diệp Thành”, Nhạc Sơn cung kính đáp lời, “còn lai lịch thì chúng con vẫn đang thăm dò”.





“Điều tra kĩ”.





“Sư tôn, tên tiểu tử đó và Nhược Thiên Huyền Vũ rất thân thiết”, Nhạc Hải chêm lời, “vả lại còn công khai khiêu khích tới uy nghiêm của Linh Đan Các, xem ra gia tộc Chu Tước đặt rất nhiều kì vọng vào hắn, muốn nâng đỡ hắn”.





“Vậy thì phải phế hắn”, Khô Nhạc lãnh đạm đáp lời, ông ta từ từ nhắm mắt, “còn nữa, ta cần chân hoả của hắn”.





“Đệ tử hiểu rồi ạ”, phía Nhạc Chân, mắt ai nấy đều loé lên tinh quang, Khô Nhạc nói rõ muốn có chân hoả của Diệp Thành, đây là cơ hội để bọn họ lấy lòng sư tôn, cho nên không ai muốn bỏ qua cơ hội tốt như vậy.





“Đáng chết”, so với phía Nhạc Sơn thì sắc mặt Nhạc Chân lại khó coi thấy rõ, vốn dĩ ông ta là người đầu tiên phát hiện ra sự bất phàm của chân hoả mà Diệp Thành mang, hiện giờ lại để phía Nhạc Chân nhòm ngó, điều này đối với ông ta mà nói là một tin không hề tốt đẹp.





“Trong nửa canh giờ đã có thể luyện ra linh đan sáu vân?”, Nhược Thiên Chu Tước ở tầng thứ chín nhìn Tạ Vân và Niệm Vi ở bên dưới với vẻ mặt vô cùng khó tin.





“Linh Nhi không dám lừa dối lão tổ”, Niệm Vi mỉm cười, nói.





“Hắn có lai lịch gì?”





“Lai lịch rất lớn”, Tạ Vân cũng mỉm cười.





“Ồ?”, Nhược Thiên Chu Tước nhướng mày, nhìn Tạ Vân cười nói, “lai lịch lớn thế nào?”





“Lần này tôn nhi tới là có việc muốn cầu xin lão tổ”.





“Chuyện gì vậy?”





“Con muốn mượn tiền”, Tạ Vân ho hắng.





“Nghe hay ho đấy”, Nhược Thiên Chu Tước nghe xong thì bật cười, bà ta nhìn tôn nhi mà mình yêu thích nhất: “Ta rất muốn biết Huyền Vũ của gai tộc ta mượn tiền để làm gì?”





“Đương nhiên là có việc lớn ạ”.











Uống!





Trong Huyền Vũ Lâu ở tầng thứ hai của U Đô vẫn vô cùng náo nhiệt.





Những người tới đây càng lúc càng đông, chủ yếu là vì tin tức trong nửa canh giờ Diệp Thành có thể luyện ra được linh đan sáu vân đã được truyển đi khắp nơi, rất nhiều người vì ngưỡng mộ diệp thành mà đến, thế nhưng sau khi nhìn thấy tu vi và tuổi tác của Diệp Thành thì bọn họ đều vô cùng bất ngờ.





Diệp Thành vừa cầm vò rượu uống liên tục vừa dùng pháp lực để giải rượu.





Nhìn dòng người tấp nập đồ về đây, trong lòng hắn bất giác cảm thấy vui mừng, cái hắn cần chính lại hiệu quả như vậy, đã có danh tiếng rồi thì tầm ảnh hưởng cũng sẽ lớn hơn, sự việc tiếp theo dễ dàng giải quyết hơn nhiều.





Mẹ kiếp!





Khi Tạ Vân quay lại đây, vừa bước một chân vào bên trong, chân còn lại còn chưa đứng vững thì khóe miệng đã giật giật.





Cũng chẳng thể trách hắn như vậy vì số lượng người uống rượu mà không phải trả tiền quá đông, đây có thể coi là một biển người, vả lại về cơ bản bọn họ đều uống rượu thật lực, nên biết rằng đây chính là Tiểu lâu dưới danh hắn, Diệp Thành mời khách nhưng người trả tiền lại là hắn, bọn họ ăn uống trên những đồng tiền mà hắn kiếm ra, chỉ cần nói tới đây thôi đã biết hắn xót xa thế nào rồi.



Bái kiến Cửu Hoàng Tử!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK